Những người phụ nữ dâm đãng

Chương 21



Phần 2

Sáng hôm sau, khi những ánh nắng le lói hắt qua khe cửa sổ ông Thành mới mở mắt, ông nhìn đồng hồ, đã 9h sáng. Ông vội mặc quần áo vào sau đó mở cửa ra thấy Thảo Anh đang lúi húi dưới bếp làm đồ ăn. Nhìn cặp đùi trắng muốt, dài miên man của nàng khiến ông thấy rạo rực. Chiếc váy ngủ mong manh không thể che hết cơ thể nàng, bên trên là chiếc quần lót ren màu đỏ tương phản với chiếc váy ngủ ngắn cũn cỡn chỉ che hờ hững nữa đùi của Thảo Anh. Mông nàng căng tròn sau lớp váy mỏng, bên trên là tấm lưng ong trắng toát được che mất nửa dưới. Con cặc ông bất giác đội lên trong quần. Đúng lúc này, Thảo Anh quay đầu lại, nàng chào ông một tiếng làm ông Thành giật mình:

– Con chào ba, ba đã dậy rồi ạ.

Thảo Anh quay lại chào ông. Nàng quá đẹp, đẹp như một thiên thần vậy, khuôn mặt xinh tươi khả ái, bên dưới là bộ ngực căng tròn đang phấp phông theo từng hơi thở. Ông đứng hình mất mấy giây khi nhìn vào bầu ngực đó của nàng. Rồi như nhận ra mình đang thất thố, ông giật mình tỉnh cơn mộng mị:

– Ừ… ba dậy rồi. Trung… nó đi làm rồi hả con? – Ông Thành giật mình xấu hổ, ông vội vàng lảng sang chuyện khác.

– Dạ không, anh ấy vẫn đang ngủ. Hôm nay anh ấy được nghỉ, ba tắm rửa đi rồi con lên gọi ảnh xuống ăn cơm.

Ông Thành ậm ừ rồi chui vào nhà tắm, Thảo Anh lên gọi chồng nhưng anh còn ú ớ chưa thèm dậy, nàng đi xuống bếp và chuẩn bị đồ ăn. Phòng tắm bên dưới không phải là phòng tắm khép kín, nó lại ở ngay bếp nên Thảo Anh nghe rõ tiếng nước chảy róc rách trên vòi hoa sen dội xuống. Thảo Anh đứng dưới bến và dọn đồ ăn ra bàn, nhưng những tiếng nước chảy kia làm nàng hồi hộp.

Số là sáng nay, nàng mở cửa phòng ba chồng định gọi ông dậy, vì bình thường không bao giờ ông dậy sau nàng. Vừa mở cửa ra, Thảo Anh vội đưa tay bụm chặt lên miệng để không phát ra tiếng kêu. Ba chồng nàng đang nằm ngửa ra giường, hơi thở ông đều đều và hoàn toàn không mặc quần áo. Con cặc ông nằm vất vưởng, vắt sang một bên đùi.

Như bị thôi miên, mắt nàng cứ bị dán chặt vào bộ hạ của ba chồng. Rón rén bước lại gần, nàng thầm nghĩ “Trời… sao nó lại to như thế này, thế này mà cương lên có khi còn dài và to hơn cả chồng nàng chứ chẳng chơi, to thế này mà chơi ai chắc là họ sướng lắm”. Đứng nhìn một hồi, Thảo Anh chợt tỉnh cơn mộng, nàng rón rén bước ra khỏi phòng rồi nhẹ nhàng kéo cửa lại. Bước vào nhà tắm, nàng thấy quần đùi và quần sịp của ông vứt chỏng chơ dưới nền nhà tắm, hồi hộp Thảo Anh cúi xuống lật lên xem, mùi tinh khí xộc lên khiến nàng suýt ngất. Nhưng Thảo Anh để ý kỹ, trên quần có vết bụi bẩn của lau chùi, tức là ba chồng nàng không xuất tinh trong quần, mà ổng xuất ra ngoài sau đó lấy quần để lau.

Sực nhớ ra đêm qua nàng định khóa cửa nhưng Trung không cho khóa, anh bảo “Ba ngủ rồi, để đó cho nó thoáng”. Giật mình, Thảo Anh vội chạy như bay lên phòng mình, bên ngoài cửa nàng thấy rõ ràng một vùng trước cửa phòng được lau sạch, vệt xước xước do ông Thành lau vẫn còn in trên nền sàn gỗ. Trên cửa còn vương một giọt tinh trùng bắn vào giờ nó bị khô lại, cô đặc giống như một giọt nước. Vậy là đã quá rõ ràng, đêm qua ba chồng nàng lên và rình hai vợ chồng nàng làm tình.

Thảo Anh thoáng đỏ mặt, nghĩ tới con mắt hau háu của ông soi mói khắp cơ thể trần trụi, hoang dại của mình làm nàng thấy nóng bừng cả người. Nàng xoa xoa khuôn mặt ửng hồng của mình rồi cố giữ bình tĩnh xuống bếp nấu ăn. Khi cánh cửa phòng kêu ‘cạch’ một tiếng, nàng biết ba chồng đã dậy, Thảo Anh hồi hộp không dám quay đầu lại, nhưng một hồi khá lâu cũng không thấy ông Thành lên tiếng, đoán rằng cơ thể nàng đang bị ông soi mói, nghĩ tới ánh mắt ông đang săm soi mọi ngóc ngách trên cơ thể mình, Thảo Anh thoáng rùng mình, nàng có cảm giá ông như đang nhìn xuyên thấu qua cả chiếc váy mỏng manh của nàng.

Cố hết sức lấy bình tĩnh, Thảo Anh quay đầu lại, quả nhiên đúng như nàng dự đoán, ông Thành đang chết trân nhìn vào cơ thể nàng, bộ váy ngủ mỏng manh phơi bày cặp giò trắng muốt trước mặt ông, ánh mắt ông săm soi trên khoảng ngực phập phồng khiến nàng vừa thấy khó chịu, lại vừa thấy rạo rực, còn pha thêm một chút kích thích…

Tiếng nước róc rách từ trong nhà tắm đã tắt, nhưng sao nàng vẫn còn chưa thấy ông đi ra. Hồi hộp, tò mò, Thảo Anh rón rén bước lại gần nhà tắm. Kỳ lạ thây, ông Thành cũng không thèm đóng cửa phòng tắm, chiếc cửa nhôm hé mở một khe cửa nhỏ, Thảo Anh tim đập thình thích bước tới, hé mắt nhìn vào và nàng cũng như bị thôi miên…

Ở trong phòng tắm, ông Thành lúc này trần truồng, tuy đã trên 50 nhưng ông có một thân hình vô cùng lực lưỡng cơ bắp săn chắc phối hợp với chiều cao gần 1,8m cùng khuôn mặt rất điển trai khiến ông vô cùng phong độ và hấp dẫn phụ nữ. Trung có lẽ thừa hưởng những nét đẹp này từ ông. Nhưng thứ hấp dẫn Thảo Anh hơn cả lúc này chính là con cặc của ông, Con cặc lúc này ở tư thế đứng trông còn hùng dũng hơn lúc nàng nhìn thấy trên giường ông rất nhiều. “Tội nghiệp, từ ngày vợ mất, có lẽ ông đã bỏ phí mất cả chục năm này, thật là phí hoài, con to hơn cả của chồng. Chọc vào chắc là sướng lắm đây”. Thảo Anh nhìn con cặc của ông, cắn răng nghĩ thầm.

Lúc này ba chồng nàng đang kỳ cọ cơ thể, bỗng ông thò tay xuống con cặc tóm lấy thân nó và khẽ sục nhẹ, nhìn con cặc đang to và cứng dần trong tay ba chồng làm cơ thể Thảo Anh tự nhiên có chút khó thở, cổ họng nàng nóng ran lên. Ôi, giá như không có anh ở nhà có lẽ nàng đã lao vào cầm lấy con cặc ông mà sục cho thỏa cơn ham muốn rồi.

Ông sục mạnh và càng lúc càng nhanh dần, đôi lúc có chút tiếng khẽ kêu phát ra từ cổ họng, sục cặc một hồi hình như không chịu được nữa, ông gồng cứng người, giật giật rồi xuất tinh. Từng dòng tinh trùng trắng đục bắn ra liên tiếp từ con cặc ông khiến Thảo Anh cảm thấy tiếc nuối. Vừa xuất tinh, ông vừa rên khe khẽ trong cuống họng nhưng chừng đó là cũng đủ cho nàng nghe thấy:

– A… a… a… Thảo Anh ơi… ba ra… a… a… a…

Thảo Anh giật bắn mình khi nghe ba chồng kêu tên mình trong lúc xuất tinh. Tim nàng đập mạnh, hơi thở gấp gáp hơn, xém chút là nàng khuỵu xuống cửa nhà tắm. Sau khi xuất tinh xong, ông lau người rồi với quần áo mặc lại. Thảo Anh thấy vậy vội vàng chuồn nhẹ lên tầng. Bước vào phòng, khép cửa lại nàng thở dài một cái, chồng nàng vẫn đang nằm trên giường. Thảo Anh bất giác thò tay xuống dưới và giật mình nhận ra quần lót của nàng đã ướt nhẹp từ lúc nào…

Thảo Anh đứng trước cửa, nàng tuột chiếc váy ngủ, tuột luôn chiếc quần lót ren màu đỏ ra và thay vào đó là bộ bikini ren màu đen và một chiếc váy cùng màu kín đáo hơn một chút. Đang loay hoay kéo khóa váy phía sau lên thì một đôi tay rắn chắc vòng qua ôm lấy eo nàng, xoa xoa lên bụng nàng, một hơi thở quen thuộc phả vào tai nàng thì thào:

– Ôi… thơm quá… anh yêu em quá vợ ơi.

Trung vừa nịnh vợ vừa vuốt ve tấm thân mềm mại của nàng qua lớp váy mỏng.

– Thôi nào, kéo giúp em cái khóa lên rồi xuống nhà ăn cơm đi, ba đang ngồi đợi ở dưới đó.

– Ôi zào… mai anh đi công tác rồi… 7 ngày sau chúng ta mới gặp nhau, anh sẽ nhớ em chết đi được.

– Thôi đi ông tướng… không phải nịnh vợ… biết là nhớ em hay lại hí hửng với con nào.

– Bậy nào… anh chỉ có mỗi mình vợ… chỉ yêu mỗi vợ thôi.

– Gớm… tôi còn lạ gì đàn ông các ông nữa, thấy gái đẹp là dựng ngược hết lên cả lũ ấy chứ lị. Thôi. Ông đi đánh răng rửa mặt đi còn xuống ăn cơm kẻo ba chờ lâu.

Bữa sáng diễn ra rất vui vẻ với sự hài hước dí dỏm của Trung. Thảo Anh nhìn hai cha con uống bia, nghĩ tới cảnh lúc nãy nhìn trộm ba chồng tắm làm nàng nóng hết cả người, đang miên man suy nghĩ thì ông Thành lên tiếng:

– Trung… con cũng lớn tuổi rồi, hai đứa mau mau kiếm mấy đứa cho ba bế bồng đi, chứ ba già rồi, chỉ sợ nhắm mắt mà không được nhìn mặt cháu nội.

– Bọn con cũng muốn vậy, nhưng con muốn gia đình ổn định về kinh tế hơn chút nữa đã ba à, với lại ba vẫn còn trẻ và khỏe lắm, làm gì mà đã già đâu. – Trung vừa cười vừa nói.

– Mày cứ nói bậy, mẹ mày mất hơn chục năm nay, tao thì già rồi, dạo này tao thấy sức khỏe có vấn đề, vậy mà giờ hơn ba mươi rồi mới chịu lấy vợ, còn không mau kiếm cho tao đứa cháu thì tao sao dám đi gặp mẹ mày.

Nói đoạn, ông quay sang Thảo Anh:

– Này con, nếu nó không chịu đẻ, con ra ngoài mà kiếm lấy một đứa, về đây ba nuôi, kệ cha nó, nó muốn làm gì thì làm.

– Ba nói vậy là con ra ngoài kiếm thật đó nha…

– Hahaha. Mai con phải vào Sài Gòn công tác mất một tuần rồi, Thảo Anh lại xinh đẹp, hơ hớ thế này, ba nhất định phải trông chừng vợ con cho con đấy kẻo không có lại phải bế cháu nội cho người khác đấy.

– Người khác tao cũng bế, cá vào ao của tao thì tao hưởng.

Cả ba cười phá lên sau bữa cơm vui vẻ, đầm ấm. Sau bữa ăn, Thảo Anh đứng lên dọn dẹp còn Trung xin phép đi ra ngoài có việc. Thảo Anh sau khi rửa bát đũa xong thì nàng bắt đầu lau nhà, còn ông Thành ngồi đọc báo mạng, nhâm nhi ly cafe sáng. Ông ngồi ở ghế, tay lướt lướt trên chiếc màn hình cảm ứng nhưng những chữ cứ như nhảy múa trước mắt ông, người ông cứ như nóng rang lên khi nhìn thấy cô con dâu xinh đẹp đang bò lê ở dưới sàn nhà để lau nhà, bất giác ông gạt sang nút camera và ghi lại những khoảnh khắc hớ hênh của Thảo Anh mà nàng vẫn không hề hay biết.

Chương trước Chương tiếp
Loading...