Những người tôi yêu

Chương 18



Phần 18

Tôi thu xếp để về sớm hơn dự tính vào dịp Tết Nguyên đán 1999 bởi mấy lẽ.

Một là: Nguyên muốn tôi về xem sự thể việc vợ chồng Quảng (Anh trai Nguyên) ép bố bán nhà để vào Đà Nẵng mà bố dứt khoát không chịu. ” Anh nói thì vợ chồng anh ấy mới chịu nghe. Em đoán là ông Quảng cần tiền mới đòi bán đất, bán nhà chứ từ xưa đến giờ hai bố con cứ như mặt trăng với mặt trời, có hợp nhau đâu. Vả lại, bố không chịu rời bỏ quê đâu…” Tôi biết Nguyên buồn lắm, thương bố nhưng ” em là phận gái, khó nói lắm “. Tôi bàn với Nguyên là tôi đứng tên mua nhà và đất của ông xem thế nào. Nguyên bảo: ” Tùy anh! Miễn là yên lòng ông”.

Hai là: Tôi muốn về để bàn cụ thể với Tân về việc đầu tư ở Móng Cái hay Vân Đồn hoặc dồn vốn để đầu tư tàu du lịch ở Hạ Long. Vì đây là hướng mới, tiềm năng nhưng khó trong quản lý, điều hành vì Tân chưa quen.

Ba là: Tôi phải tìm cách mua được lô đất mới cạnh lô đất tôi đã sang tên cho Lâm. Lô này rộng gần 2.000 mét vuông đã nằm trong quy hoạch khu đô thị mới nhà vườn vì là khu mới, ở quận mới nhưng không xa trung tâm.

Bốn là: Bàn với các anh chị để chỉnh trang lại khu mộ gia đình, dòng họ ở quê trước càng sớm càng tốt.

Năm là: Vào Vũng Tàu xem xu hướng đầu tư cùng bạn có khả dĩ hiệu quả không?

Và những việc cần với cả 4 mẹ con Liên – Bốn bà vợ của tôi.

Tôi đặt vé ngày 14/10/1999, bay lúc 2 giờ chiều, giờ Berlin. Nếu không trục trặc thì 14 tiếng sau tức là khoảng 10 giờ trưa (giờ Hà Nội) ngày 15/10 sẽ về đến Nội bài. Tôi chỉ thông báo lịch trình cho Lâm để đưa xe ra Nội bài đón. Còn các bà vợ sẽ biết tin qua Lâm.

Phút chót như hãng hàng không Lufthansa đã dự kiến, tôi được thông báo chuyến bay sẽ về Tân Sơn Nhất rồi mới bay tiếp ra Nội bài. Tôi vội đảo chương trình đưa công việc số 5 lên đầu và thông báo lại cho con trai về kế hoạch mới.

Máy bay về Sài gòn đúng giờ dự kiến. Tôi làm thủ tục nhập cảnh và cắt cung đường bay Sài Gòn – Hà Nội bởi tôi còn lưu lại tại Sài gòn mấy hôm. Phải báo cắt vé chứ không thì hãng bay thiếu người lại mất thời gian tìm khách “thất lạc”.

Chọn khách sạn ngủ, định sớm mai mới gặp bạn.

Nửa đêm tôi gọi cho Tâm.

– Chồng về đến Hà Nội rồi à? Thấy mẹ thông báo là cậu về hai cháu mừng quá…

Tôi phải thông báo lại về sự thay đổi và bảo là 2, 3 hôm nữa mới ra, nay đang ở Sài Gòn. Một lúc sau, thấy Minh gọi. Nàng muốn ngày mai bay ngay vào SG. Tôi phải tìm kế hoãn binh.

Công việc ở trong này cũng suôn sẻ. Mấy ông bạn chung vốn làm ăn đều đưa cho tôi xem báo cáo quyết toán tháng, quý và năm. Tôi tin họ nhưng vẫn phải xem kỹ. Kinh doanh là thế. Đối chiếu với tài khoản cá nhân của tôi thì số lợi tức khớp với quyết toán.

Hôm sau đi Vũng Tàu, tôi muốn để cho con trai tôi (Lâm) vươn xa vì cũng đã đủ lông cánh. Nhưng Thuý lại mới sinh con, vả lại công việc sắp tới ở ngoài đó còn nhiều. Nó phải nắm bắt dần để trực tiếp thay dần vai trò của cậu. Nên tôi từ chối góp vốn vào đây. Năm vừa rồi, trừ những khoản lãi đầu tư nhỏ, lướt ván (như những căn hộ, mảnh đất như đã nói khi năm ngoái tôi và Tâm vào đây) thì trong Tài khoản của tôi tăng thêm 7 tỷ. Tôi rất vui.

Sau một ngày rưỡi ở SG là tôi bay ra Bắc luôn.

Xuống sân bay, tôi thuê Taxi về nhà mà không báo trước.

Thuý nghe tiếng chuông, đi ra mở cổng. Thấy tôi, em đánh rơi cái muỗng cầm trên tay. Em giơ tay ôm ngực nén cơn xúc động bất ngờ. Ngực áo em ươn ướt, chắc sữa tiết ra. Tôi định ôm hôn, em chỉ tay lên tầng nhà trên. Biết ý, tôi xách vali cùng em vào nhà. Đến bếp, em chỉ vào mâm cơm trên bàn, nói nhỏ: ” Còn cơm đấy, anh ăn nhé”. Tôi bảo ” Anh không ăn bởi vẫn no, để tối ăn cùng luôn”. Em vẫy tôi vào khuất hướng nhìn từ cầu thang. Em dang tay ôm tôi, dụi mặt vào ngực tôi rồi ngẩng lên đón đợi. Tôi hôn em, lưỡi em đảo khắp khoang miệng tôi, em kéo tay tôi lên ngực. Tôi lần mở hết khuy áo, sờ vào cặp vú to, đang cương sữa. Tôi không dám bóp mà chỉ xoa nhè nhẹ. Bàn tay tôi dính lép nhép sữa của em. Tôi cúi xuống bú nhẹ, một tia sữa ấm, nhờ nhợ ngọt phun trong miệng tôi. Tôi nuốt ừng ực rồi chuyển qua vú bên kia. Thuý ưỡn ngực và rên nhè nhẹ. Tôi nhìn chằm chằm vào cặp vú lớn của em như lần đầu được thấy vậy. À mà đúng! Đây là lần đầu tôi thấy vú phụ nữ mới sinh con. Hồi Liên chửa thằng Lâm tôi không biết đã đành. Ngay như Nguyên chửa đẻ hai đứa con, tôi cũng còn chưa biết bụng vợ chửa như thế nào, vú vợ sau sinh như thế nào bởi vì tôi đi xa suốt. Nay như được trời ban tặng cặp vú còn căng sữa của vợ, của mẹ hai đứa trẻ song sinh, con tôi. Tôi khép hai tà áo của em lại và nói nhỏ, đùa:

– Thôi bố vay của hai con hai ngụm sữa là no cả đời. Bố nghiện sữa mẹ Thuý thì hai con bố hết phần à.

Thúy che miệng cười, tránh thành tiếng. Thuý nói thầm:

– Em bắt đầu cai sữa cho con để các con ăn cháo, bột rồi. Mà nhiều sữa quá, cứ phải vắt không thì đau vú lắm.

Tôi bảo:

– Giờ để chồng bú nhé.

Thuý đập nhẹ vào vai tôi.

Tiếng chị Lan vọng xuống:

– Mẹ Thuý đâu rồi? Lên thay bỉm cho con đi.

Thuý nói to như kiểu bất chợt:

– Mẹ Liên, mẹ Lan ơi! Cậu con về này, ông trẻ về này…

Chị Lan rồi tới Liên ào xuống, Thuý đi lên. Liên nhìn tôi ngỡ ngàng một thoáng rồi cười rất tươi, ánh mắt trìu mến. Tôi đã thấy hai mắt em có dấu hiệu nhăn nheo nơi cuối mắt và bọng mắt đã ngân ngấn lộ ra. Dấu hiệu của tuổi già đến nhanh lắm, nhất là với phụ nữ. Liếc sang khuôn mặt chị Lan cũng tương tự. Hai người đã cận kề tuổi 60 rồi chứ ít gì. Nói dăm ba câu chuyện, thăm hỏi đôi điều. Thấy tôi ngước lên hướng cầu thang, trên đó có tiếng oe oe. Chị Lan bảo:

– Nào lên đưa hoàng tử và công chúa xuống chào ông trẻ nào. Rồi tất tả đi lên cầu thang.

Chị Lan vừa đi khuất, tôi kéo Liên vào lòng và hôn em. Liên đáp lại nhiệt tình. Tôi đưa tay sờ vú Liên, vú nhỏ đi nhiều quá và bắt đầu nhão chảy xuống. Tôi vẫn nhè nhẹ bóp và hôn em đắm say. Nghe tiếng bước chân phía hành lang, Liên đẩy nhẹ tôi ra, lấy tay vuốt tóc và xốc lại xống áo. Rồi nói to:

– Đâu rồi? Hai bà và mẹ đón em xuống chào ông nào. Rồi đi lên, mỗi bà bế một đứa đi xuống.

Tôi ngắm nhìn hai thiên thần bé bỏng, hai đứa con của tôi và Thuý. Thằng con trai giống tôi như bóc và tất nhiên giống cả Lâm, người anh trai cùng bố với nó mà danh chính thì là bố của nó. Đứa con gái giống mẹ Thuý như lột nhưng nét mặt hao hao những chấm phá trên gương mặt bố. Con mắt và cái tai của tôi…

Tôi đón từng đứa, bồng trên tay mà thơm, mà nựng. Chúng đã biết cười với tôi.

Chị Lan bảo:

– Ô hay nhỉ? Mọi khi người lạ bế không được đâu, thấy là khóc. Mà hôm nay ông trẻ vừa về, chưa gặp bao giờ mà ông bế là theo ngay, không khóc lại còn cười với ông nữa…

– Ông cháu mà nị. Liên nói theo. Tôi bế hai đứa hai tay, ghé má vào má từng đứa. Một làn da thơm phức mùi sữa mẹ, mềm mại và non tơ…

– Nào ông đưa hai bà cháu bế để ông ngồi nghỉ nào, vừa đi về mệt lại phải bế hai chị em thế này à. Rồi mấy hôm nữa ông bế mỏi tay… – Chị Lan nói liến thoắng.

Liên hướng lên tầng trên gọi:

– Mẹ Thuý mang xe nôi xuống đây cho hai chị em nằm chơi nào.

Tôi bảo:

– Để em lên bê cho. Rồi đi nhanh lên. Vừa hay Thuý đấy cái xe ra cửa. Tôi đỡ lấy xe, ghé miệng hôn em say đắm…

– Anh cảm ơn vợ đã sinh cho anh hai con đẹp như thiên thần. Anh yêu vợ…

– Vợ cũng yêu chồng.

Tôi bê cái xe nôi rộng rãi đủ cho hai trẻ nằm cạnh nhau. Phía trên treo mấy quả cầu xúc xắc cứ kêu reng reng nhè nhẹ theo mỗi bước chân.

Đặt cái xe giữa phòng khách, hai bà nhẹ nhàng đặt hai đứa nằm trong lòng xe rồi xoay xoay mấy cái xúc xắc, hai chị em có vẻ khoái chí, chân tay khua khua khoắng và đạp đạp.

Hai cháu ngoan lắm đấy đấy ông ạ. Nằm chơi chả thấy khóc tiếng nào. Chỉ lúc đói là thi nhau gào. Thằng em khóc to hơn. Ấy khóc thế thôi, chứ chả có tí nước mắt nào. Có người đến là lại cười…

Hai bà thay nhau khoe cháu, tôi ngồi cạnh xe, mê mải, chăm chú ngắm nhìn hai đứa con, hai bản sao của tôi và của Thuý.

Chị Lan bảo:

– Thằng Hải Long giống bố Lâm thế và còn nét của ông trẻ nữa.

Liên bảo:

– Thôi cậu mang đồ lên phòng mà tắm tát, nghỉ ngơi tí đi. Lát bố Lâm nó về chắc nó mừng lắm…

Tôi xách vali lên gác.

– Ấy, để con lên bật nước nóng cho cậu và thay ga gối mới.

Rồi Thuý đi nhanh vượt trước tôi, rẽ hành lang bên phải vào căn phòng có cửa sổ nhìn ra cồng.

Em chốt cửa và lao nhanh đến tôi, hôn cuồng nhiệt rồi kéo tôi đến giường. Em chủ động nằm xuống tụt nhanh quần và áo ra. Tôi hấp tấp tụt quần, áo, quên bỏ đôi tất chân. Tôi úp mặt mình vào lồn em, mút và liếm, tôi cắn nhẹ vào môi lồn đã dài ra và có màu nâu xám vì mới sinh. Em rên lên nhưng vớ cái gối đưa lên miệng cắn chặt để kìm hãm tiếng rên. Tôi nằm lên bụng em, ngực tôi ấn vào đôi vú to mọng sữa của em, miệng tôi và miệng em gắn chặt vào nhau. Tay em lần tìm cặc tôi, rồi dúi thẳng vào lỗ lồn đang ứ nước dâm thuỷ mới trào ra. Buồi tôi nhẹ nhàng đâm vào tử cung đã nong rộng, cái buồi cứ như đi lạc vào hang động rộng thênh thang, dọa dẫm, chống chọc tìm vách đá. Nứng quá nên khi đầu cu tôi chạm đáy là tôi phóng tinh ào ào, xối xả. Em vít đầu tôi xuống hôn và thì thầm vào tai tôi.

– Em sướng quá, chồng ơi. Từ ngày đẻ đến giờ mới được sướng.

– Thế Lâm không… ấy à?

– Không, em không cho. Đợi anh về đã, em yêu chồng quá mất rồi Luân của em ơi!

Tôi nhẩm tính, hai đứa con tôi nay đã 14 tháng tuổi rồi, thằng Lâm không được địt nhau với người vợ danh chính ngôn thuận của nó mà chỉ sau khi bố đẻ nó địt vợ nó rồi thì mới đến lượt. Nhiều lúc thấy thương con nhưng tình yêu tội lỗi, sự tương đồng sinh lý, nhục dục của tôi và Thuý đã vượt lên trước nó.

Chương trước Chương tiếp
Loading...