Những người tôi yêu
Chương 40
Nguyên và Hường bế hai đứa trẻ nhỏ trên tay, còn Quỳnh bế cõng cu Hoàng trên lưng vào trong sân. Vừa lúc tôi từ bếp đi ra, con cu còn chưa nguội.
Tôi ôm cả hai đứa con gái (Nguyên Linh & Hồng Hà) của tôi và hôn lên những cặp má bầu bĩnh và thơm phức của chúng. Hai chị em nhang nhác giống nhau. Chúng không hề thấy lạ dù đến bây giờ bố đẻ của chúng mới được bế bồng và hôn hít chúng. Cả hai đứa cứ cười như nắc nẻ và ôm chặt cổ bố khi tôi cà cái cằm đầy râu sáng nay chưa kịp cạo vào má chúng. Con Nguyên Linh thì đã nói sõi, còn con Hồng Hà vẫn líu lo chưa rành âm. Thấy Nguyên Linh gọi bố là Hồng Hà cũng gọi tôi là bố. Liếc sang thấy mắt Hường và mắt Nguyên hấp háy vui vì hình ảnh 3 bố con tôi. Cu Hoàng thì bẽn lẽn nhìn và chỉ cười.
Tôi nhìn sang Quỳnh, đôi má bầu bĩnh và ửng hồng. Vóc dáng của người phụ nữ một con, lâu ngày không có hơi đàn ông mà vẫn roi rói, khêu gợi và gọi mời. Lâu lắm mới gặp lại, hai hình ảnh ở hai thời điểm cách xa nhau hơn hai chục năm của một khuôn mặt cứ xen nhau trong đầu tôi. Một bé Quỳnh 5 – 6 tuổi và một cô Quỳnh 28 tuổi cứ hòa trộn và đang chiếm lĩnh, chế ngự rồi bùng phát ở trong tôi. Vài lời thăm hỏi giữa hai anh em và vài ba lần ánh mắt gặp nhau.
Thấy tôi và Quỳnh nói chuyện như riêng tư nên Hường và Nguyên đưa các con vào trong nhà. Hinh cũng đã xong việc. Em đi qua, đưa ánh mắt cho tôi như thầm gọi ” chồng ơi! Em yêu anh” rồi gọi Hường: ” Mẹ ơi! Bây giờ nấu cơm được chưa hả Mẹ? Hường trả lời con: ” Được rồi đấy, hai chị em nấu cho mẹ nhé!”. Quỳnh đi vào trong nhà, không biết nói gì với mẹ, quay ra bảo Hinh: ” Hinh cứ nấu cơm đi, còn thức ăn để lát nữa chị làm cho. Giờ chị đưa anh Luân vào trong nhà một tí đã nhé!”. Rồi quay sang tôi: ” Anh sang bên em một lát xem em ăn ở thế nào nhé!”.
Tôi theo Quỳnh vào nhà trong, căn nhà cũ mà trước đây mẹ con Hường – Hinh đã ở, khi Quỳnh bỏ chồng thì về đây. Lúc đó bố vợ tôi vẫn còn nên đã sửa sang lại. Căn nhà có người ở nên đỡ thấy hoang tàn, trống trải. Quỳnh cũng biết sắp xếp, bài trí ngăn nắp, gọn gàng và sạch sẽ. Khi tôi đi xem xét khắp lượt từ bếp, nhà trên, sân vườn… Quỳnh luôn đi sát tôi để thuyết minh, diễn giải. Giọng Quỳnh rất êm và nhẹ cứ như thì thầm bên tai tôi vậy.
Lúc hai anh em ngồi bên bàn nước, Quỳnh không nói gì chỉ thỉnh thoảng nhìn sang tôi. Tôi hỏi:
– Sao em không đi lấy chồng? Định sống đơn thân mãi à?
Quỳnh thở dài:
– Em sợ rồi! Lại một lần đò nữa mà không ra gì thì… Thôi! Em xác định sẽ kiếm đứa con, tự đẻ tự nuôi. Rồi Quỳnh đột ngột túm tay tôi, giọng khẩn khoản mà dứt khoát như đã bị nén giữ trong lòng từ lâu.
– Anh Luân cho em đứa con để em nuôi…
Thoáng chút sửng sốt vì sự mạnh bạo của Quỳnh và nghĩ đến mẹ đẻ của Quỳnh là Hường và con Hồng Hà của tôi, rồi nghĩ sang Hinh… Nếu vậy thì cả ba mẹ con Hường đều sẽ là vợ tôi ư? Đều đẻ ra những đứa con của tôi ư? Tôi nghĩ sang tới Liên, Minh, Tâm và bé Ngọc… Cả 4 người, ba thế hệ bà, mẹ và cháu chả đã là vợ của tôi rồi ư? Hay như hai mẹ con Lan và Thuý chả đang cùng là vợ của tôi ư?
Tôi quàng tay kéo Quỳnh vào lòng. Em ngẩng lên chờ đợi. Tôi hôn Quỳnh và em đáp lại rất nồng nàn, đằm thắm. Vừa hôn, em vừa từ từ đứng dậy, môi không rời môi, lưỡi không buông lưỡi, em kéo tôi vào buồng. Quỳnh chủ động lột truồng tôi trước và ngắm nhìn cái buồi tôi đang cứng nhắc, thẳng tưng tưng. Em hối hả cởi quần áo mình. Phải nói rằng vú Quỳnh cũng rất đẹp, căng tròn và trắng hồng, quầng vú nhỏ và không thâm, đầu ti như hạt lạc cứ châu chẩu như thách thức. Nhìn xuống bụng, lướt qua rốn, cái eo của nàng còn gọn. Một đám lông đen che kín khe đào nguyên. Tôi ôm em và hạ em nằm ngửa trên giường rồi hôn lên khắp người em, nhâm nhi đầu vú. Quỳnh ưỡn người lên vừa rên vừa cấu véo lưng tôi. Tôi trườn lưỡi liếm từ ngực em xuống tới lồn. Lùa lưỡi dọc khe lồn và cảm nhận rõ từng giọt dâm thuỷ cứ phụt ra theo mỗi lần em rùng mình. Quỳnh rú lên: “Anh ơi! Ấy đi… Cho vào đi… Em xin anh… Ối! Ối…”
Tôi nhấn phụp cái khúc gỗ cứng nóng của mình vào chạm tới cổ tử cung rồi giã hối hả như bổ củi. Cặp vú của Quỳnh cứ nảy lên theo nhịp chày. Khi tôi xuất tinh trùng với sự rùng mình mạnh mẽ của Quỳnh.
Em thì thầm: “Anh ơi! Em sướng quá!”. Thấy mắt Quỳnh ngân ngấn nước. Tôi hôn lên mắt em, nói nhỏ:
– Từ giờ em là vợ của anh. Em sẽ đẻ con cho anh nhé!
– Vâng! Chồng ơi, em yêu chồng, em muốn anh từ lâu lắm rồi. Em muốn có con với anh, chỉ với anh thôi.
– Vợ ơi! Đợt này anh chỉ còn ít ngày nữa ở nhà thôi. Nếu chưa thụ thai thì đừng buồn nhé. Anh sẽ sớm về…
– Vợ có cảm giác sẽ được có chửa chồng ạ. Một là em nhạy lắm và hôm nay đúng ngày, khả năng sẽ thụ tinh.
Tôi và em còn làm thêm một phát nữa, đầy hứng khởi khi bắn tinh trùng tràn trề trong âm đạo của em.
Quỳnh mặc quần áo cho tôi, cho em, Chải đầu tóc cho cả hai rồi chúng tôi vào nhà trong.
Cả nhà ăn cơm vui vẻ và đầy ắp tiếng cười. Tôi biết cả 4 nàng đều mỹ mãn sau khi địt nhau với tôi. Trong 4 người, tôi biết chỉ có bé Hinh là dùng thuốc ngừa thai. Hường và Nguyên thì bảo rằng tôi cứ vô tư mà cho tinh trùng vào, hai nàng cùng trong kỳ an toàn. Chỉ có Quỳnh là có sự chờ đợi và hy vọng.
Tôi địt bốn cô vợ này nhưng ai cũng nghĩ chỉ với riêng mình bởi tôi xếp thời gian không trùng lặp và sự bế tinh, phân chia để ai cũng cảm nhận được những giọt tinh trùng của tôi ào ạt bắn vào lồn mình.
Sáng hôm sau, tôi lên Thái Nguyên. Nơi mà ba người vợ của tôi đang sốt ruột chờ.
Ba đứa con bé bỏng của tôi (Thằng Minh Long, thằng Tâm Long và con Minh Thái) lại có dịp nằm trong vòng tay ấm, chở che của bố Thanh Luân. Tôi vẫn say mê làm nghĩa vụ của giống đực với hai bà vợ mới sinh con đến mức các nàng la lên trong hạnh phúc”Thôi, thế thôi đã. Để dành sau đi chồng ơi. Con còn bé mà cứ địt nhau mải miết thế này nhỡ lại dính bầu thì…”
Thế là tôi được chuyển làn pháo của mình rót hết vào lồn nàng tiên nhỏ của tôi: Bé Bích Ngọc. Tôi vẫn bắt bé uống thuốc ngừa thai. Phải nói rằng khi làm tình với búp bê Bích Ngọc tôi dâng trào nhiều cảm xúc nhất bởi sự dâm dục ngây thơ của bé, bởi sự thơm tho xác thịt của cô gái 13 tuổi.
Ngọc bảo: ” Chồng ơi! Bao giờ thì chồng mới cho Ngọc có em bé?”. Vừa mút vú, liếm lồn Ngọc, tôi vừa an ủi: ” Ngọc ơi, đừng nóng ruột. Rồi em sẽ đẻ nhiều con cho anh khi em đủ 18 tuổi nhé!”.
Bé cắn mạnh vào buồi tôi, phụng phịu: “Còn tận 5 năm nữa á? Lâu thế…”
Tôi ở lại với ba bà vợ của mình một ngày và đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý, tình dục cho cả ba. Được nằm chung cùng cả nhà với 3 đứa con nhỏ của tôi trên cùng một giường, trong cùng một phòng riêng dành cho tôi ở tầng dưới, nơi mà tôi đã ân ái vợ chồng với 5 người là Liên, Tâm, Thuý, Minh và Ngọc.
Tôi thông báo với Minh và Tâm về dự định năm tới tôi về sẽ đưa cả nhà về Hà Nội. Công việc và nhà cửa tôi đã lo vẹn toàn. Khi trung tâm đào tạo đã đi vào hoạt động thì cả nhà phải vào học tiếng Đức. Tôi sẽ đưa bé Ngọc sang Đức. Các nàng háo hức và phấn khởi lắm.
Lúc chỉ có hai người, bé Ngọc bảo tôi: ” Sang năm vợ học lớp 8 và lớp 9 rồi, chồng ạ. Về HN là vợ học lớp 10 rồi đấy “. Phải nói rằng, bé Ngọc rất thông minh. Hai năm lại đây học nhảy cóc, vượt xa các bạn cùng lứa hai lớp. Cô giáo cũng phải công nhận sức học của em. Tôi khen: ” Vợ anh giỏi lắm, anh yêu Ngọc nhiều”. Ngọc nũng nịu: ” Chồng phải yêu em hơn mẹ Tâm và bác Minh nhé!”. Ôi! Người vợ bé bỏng, ít tuổi nhất của tôi ơi! Em đừng ghen nhé vì cả 10 người vợ của anh, anh đều yêu.
Tôi về đến Hà Nội, sau 3 ngày đi vắng. Lại vui đùa với cả ba đứa con mà vẫn phải gọi nhau là ông và cháu. Ôm các con ngủ mà lòng tràn đầy hạnh phúc. Khi địt nhau với Thuý, em bảo: “Chồng ơi! Em vẫn muốn đẻ nữa”. Tôi hứa với Thuý rằng sẽ để em sinh thêm con cho đủ 4 đứa. Nàng hôn tôi như một lời cảm ơn và ghi nhận.
Với Liên và Lan, tôi vẫn ân cần, hôn hít, chiều chuộng để hai bà thấy rằng tôi vẫn xứng đáng là người chồng đúng nghĩa, mặc dù nhu cầu tình dục của hai bà gần như không còn.
Tôi bàn với Liên và con trai (Thanh Lâm) là tôi sẽ đưa hai mẹ con sang thăm nước Đức đầu tiên, rồi đến mẹ con Lan Thuý, tiếp đến gia đình bên mợ Nguyên (Hường và các con) và sau cùng là chị Thanh và em Bình.”Đi cho biết đó, biết đây” – Liên thích thú nói vậy.
Công việc đã bắt đầu. Hợp đồng thuê địa điểm mở trường, thuê thêm giáo viên và hậu cần cho trường, xin phép chính quyền vv… đã hoàn tất. Bà Monika đảm nhận vai trò Hiệu trưởng, Thuý được giao công tác nhân sự và tuyển sinh. Con gái Liên Hoa và Sylvia sẽ giúp thêm khi không phải đi học. Tôi sẽ dự ngày khai giảng xong là phải sang Đức luôn để giục Andreas lo đầu nhập học nghề bên Đức cho các học viên tốt nghiệp tiếng bên này. Sylvia và bà Monika gợi ý tôi nên tuyển thêm từ 1 – 3 người Đức nữa. Sylvia đề cử mẹ của bé là bà quả phụ Katrin Hermann là giáo viên ngôn ngữ. Tôi đồng ý và dự kiến nếu Katrin đồng ý thì sẽ làm công việc phối hợp với sứ quán và viện Gớt để lo việc cấp chứng chỉ và việc cấp thị thực…
Mọi việc đã hoàn tất. Tôi làm hộ chiếu cho hai mẹ con Liên và lấy vé máy bay.
Tuần sau, 1 gia đình nhỏ gồm một vợ, một chồng, một con trai sẽ sang Đức.
Sắp đến buổi liên hoan tiễn chân, tôi bảo Lâm và Thuý mỗi người một xe về đón Nguyên, Hường, Quỳnh, Hinh cùng 3 đứa trẻ và về quê đón gia đình 2 chị em Thanh – Bình xuống cho vui. Còn Minh, Tâm, Ngọc và ba đứa con tôi sẽ thuê taxi từ Thái Nguyên về. Tâm và Minh đều đã có bằng lái và tôi đã mua chiếc xe Hyundai 7 chỗ cho hai nàng, nhưng tôi không cho tự lái vì các con còn bé nên tốt nhất là thuê xe riêng.
Buổi liên hoan diễn ra vui vẻ và đông đủ. Chị Thanh tôi và em gái Bình cũng đưa hai đứa cháu nội xuống cùng. Mọi việc chuẩn bị cho bữa liên hoan chia tay đều do Thuý của tôi lo liệu rất chu toàn. Cảm ơn em!
Đây là buổi đầu tiên có mặt đủ những người tôi yêu và yêu tôi. 10 người vợ, tôi điểm danh theo thứ tự thời gian mà tôi đã làm chức năng người chồng, còn họ đón nhận đúng nghĩa người vợ để mọi người tiện theo dõi nhé:
1 – Lưu Bích Liên…
2 – Nguyễn thị Hạnh Nguyên…
3 – Lưu Minh Tâm…
4 – Hà Hải Thuý…
5 – Lưu Thanh Minh…
6 – Lưu Bích Ngọc…
7 – Bùi Ngọc Lan…
8 – Nguyễn Thị Thu Hường…
9 – Nguyễn Thị Thu Hinh…
10 – Nguyễn Thị Thu Quỳnh…
Và 10 đứa con, gồm:
6 Đứa con trai theo thứ tự thời gian sinh ra:
1 – Lưu Thanh Lâm (mẹ Liên)
2 – Lưu Thanh Long (mẹ Nguyên)
3 – Lưu Hải Long (Mẹ Thuý)
4 – Lưu Tâm Long (mẹ Tâm)
5 – Lưu Minh Long (Mẹ Minh)
6 – Lưu Thăng Long (Mẹ Thuý)
Và 4 đứa con gái, thứ tự là:
1 – Lưu Liên Hoa (Mẹ Nguyên)
2 – Lưu Thuý Hải (mẹ Thuý)
3 – Lưu Nguyên Linh (Mẹ Nguyên)
4 – Nguyễn thị Hồng Hà (Mẹ Hường – Tôi đang nghĩ cách cho con gái Hồng Hà mang họ Lưu của bố.)
Ngoài gia đình tôi, Thuý cũng mời luôn một số nhân viên trong trường tới dự. Tất nhiên bà Monika và cô bé Sylvia không thể vắng mặt.
Một buổi vui đầm ấm và nghĩa tình.