Những người tôi yêu
Chương 42
Về tới Việt Nam là tôi lao ngay vào công việc sắp xếp, tổ chức và bàn bạc nhằm tăng số lượng học sinh cho năm học tới.
Theo ý kiến của Thuý và bà Monika thì việc tổ chức bếp ăn cho nhân viên và học sinh là cần thiết vì sẽ đảm bảo vệ sinh và tập dần cho học sinh quen dần với cách ăn, uống và các món ăn Âu. Tôi đồng ý. Nhưng tìm đâu ra người biết cách nấu món ăn kiểu Đức bây giờ? Tôi nghĩ đến Nguyên của tôi, ở bên Đức đã làm chủ chuỗi nhà hàng nên Nguyên thạo cách chế biến. Tôi về quê bàn với Nguyên, nàng đồng ý ngay và còn gợi ý: “Em đưa thím Hường và em Quỳnh xuống cùng làm nhé. Rồi họ sẽ quen dần. Vả lại con Liên Hoa và bạn nó cũng có thể giúp em thêm. Có điều…”
Tôi hiểu sự phân vân của Nguyên.
– Em đừng lo! Trong trường còn đất. Anh đã bảo thằng Lâm xây cất thêm mấy căn hộ cho giáo viên và nhân viên rồi, năm học tới sẽ hoàn chỉnh. Trước mắt tất cả xuống Hà Nội ở nhà mình, còn nhiều phòng. Bé Hinh cũng xuống đấy học văn hóa hết cấp 3 và học tiếng Đức luôn rồi sẽ đưa nó sang Đức.
– Thế thì nhà cửa trên này thì bỏ hoang à?
– Sao lại bỏ hoang? Nhà trong nơi em Quỳnh đang ở thì bảo thím Hường bán đi. Còn nhà ngoài cứ để đấy làm nơi thờ tự và lấy chốn đi về. Cũng như nhà bên nội thằng Thanh Long, nay mai lũ trẻ còn biết mình có quê.
Buổi tối, lúc ăn cơm tôi nói chuyện này với cả nhà. Quỳnh và Hinh thì vui và mừng ra mặt. Nhưng… Thấy Hường không nói gì, chỉ ậm ừ mà không nói rõ. Tôi biết sẽ phải “gặp riêng” với nàng đây.
Ăn xong, tôi nháy Quỳnh vào nhà trong. Bụng em đã kềnh càng, dáng đi có vẻ ì ạch. Vào đến nhà, chưa nói gì cùng nhau, Quỳnh lôi tôi vào buồng, tụt hết quần áo cho tôi ngắm nghía thân thể một bà bầu mang thai 4 tháng. Tôi ngồi xuống liếm lồn Quỳnh, ghé tai vào bụng rồi hôn lên núm rốn đang lồi ra…
– Bố yêu con và bố yêu mẹ Quỳnh lắm!
Quỳnh kéo tôi đứng dậy và âu yếm hôn, tay thì sục cặc tôi rất nhịp nhàng, êm dịu…
– Thai đôi đấy chồng ạ! Em mừng lắm. Ước gì đẻ sinh đôi một trai, một gái nhỉ…
– Khả năng này là có đấy. Vì…
Tí nữa thì tôi nói hớ rằng tôi đã có hai bà vợ (Thuý & Minh) đẻ sinh đôi một nam, một nữ rồi.
– Vì sao? Quỳnh nhướng mắt lên, âu yếm hỏi.
– Vì linh tính ngay từ lần chúng mình địt nhau anh đã cảm thấy thế rồi.
– Nếu không được thế thì em bắt đền nhá!
Phải nói rằng Quỳnh cũng dâm y như các bà vợ kia của tôi. Em bắt tôi địt đứng, địt ngồi, địt chổng mông, địt khom người mà cấm tôi nằm lên bụng. Vừa địt nhau xong, lau rửa sạch sẽ thì thấy tiếng Hường. Quỳnh chạy ra:
– Mẹ cứ về HN đi, mẹ ạ. Việc trên quê thỉnh thoảng Tết nhất, giỗ ông bà và hai bác thì lại về.
– Biết thế đã. Để mẹ nói chuyện riêng với anh Luân. Lúc nãy chưa thông tỏ. Giờ con bế em Hồng Hà về tắm cho em hộ mẹ nhé. Cu Hoàng và cái Nguyên Linh thì chị Nguyên với cái Hinh tắm cho rồi.
Tôi giơ tay đón con gái Hồng Hà từ tay mẹ nó, cố ý ấn bàn tay vào vú Hường, thấy mắt nàng sáng lên. Tôi hôn bé Hồng Hà và nói: “Bố yêu con gái của bố lắm!” Rồi đưa bé cho Quỳnh bế, tôi cũng không quên xoa xoa hai bầu vú đang thời kỳ làm sữa của em.
Quỳnh vừa đi khỏi là Hường lao bổ vào tôi. Hôn hít và xóc cặc tôi đến khi cứng như gỗ mới tụt quần tôi, tụt quần em ra. Chúng tôi địt nhau hùng hục, mồ hôi mồ kê túa ra nhớp nhúa. Địt xong, cả hai vào buồng tắm múc nước dội cho nhau. Tôi hỏi:
– Anh cho tinh trùng vào đấy. Nhỡ có chửa thì sao?
– Chửa thì đẻ, nuôi chứ còn sao nữa. Nói vậy thôi, em uống thuốc rồi. Con còn bé nên phải đợi…
Vậy là việc bốc cả nhà xuống HN đã được thông qua. Đêm ấy, tôi ngủ cùng hai mẹ con Nguyên và lại tiếp diễn những lần ân ái tình dục đủ đáp ứng cho sự khao khát, thèm muốn của Nguyên. Cả Nguyên và Hường đang độ tuổi hồi xuân 45 – 47 tuổi nên đáp ứng tình dục cho hai nàng không dễ. Tôi làm thỏa mãn cả hai.
Nửa đêm, không ngủ được, tôi ra sân ngắm sao trời. Đang lan man nghĩ thì thấy Hinh ra. Tôi kéo Hinh vào lòng, bế Hinh trên tay, hôn em và đi về phía đống rơm. Chúng tôi địt nhau như hàng năm chưa được địt. Hinh ưỡn người lên đón nhận những cú dập của tôi.
Hinh nói nhỏ sau khi đã hưởng trọn ba đợt xuất tinh của tôi vào trong lồn:
– Hơn một năm nữa là em 18 đấy. Em muốn có em bé.
– Sang năm anh sẽ đưa em sang Đức. Em chửa và đẻ con bên ấy nhé.
– Ôi! Thích thế.
Sáng hôm sau, tôi đưa mẹ con Nguyên về Hà Nội.
Chưa kịp bàn với Thuý về việc đưa mẹ con Thuý và Lan sang Đức chơi thì xảy ra sự cố không ai mong đợi.
Thấy vắng Lan, tôi hỏi Thuý xem bà ngoại đâu?
Thuý chưa kịp trả lời thì Liên bảo:
– Cô Lan vào trong viện. Thằng Quân có lẽ không qua khỏi. Lúc chiều cả nhà vào viện và đề nghị bệnh viện cho thở oxy đợi vợ chồng thằng Công về. Giờ thằng Lâm vẫn trong đó.
Không kịp ăn, tôi giục Thuý đi luôn và dặn ba đứa con ở nhà với bà nội.
Dọc đường, thấy Thuý cứ thở dài. Tôi nắm tay em và hỏi:
– Sao thế vợ?
– Em đang lo. Nếu anh Quân mất thì em và mẹ không sang Đức với anh đợt này rồi…
– Tưởng gì chứ!? Không đi đợt này thì sang năm đi. Vả lại vợ phải giúp chồng trong năm đầu chứ. Khi việc đào tạo vào nề nếp thì vợ muốn đi đâu chồng đưa mấy mẹ con đi đấy cho biết.
– Đằng nào thì anh Quân cũng không qua được, chồng ạ. Vậy là may. Anh ấy cũng đỡ khổ và cả nhà cũng thấy đỡ vất. Đã hai, ba năm rồi chứ ít gì…
– Rồi vợ đẻ tiếp cho anh nhé?
– Nhất định rồi. Em thích có đứa con gái nữa, mình ạ. Giờ chồng yêu em trên xe đi, em đang nứng đây.
Tôi quài tay sang sờ thấy sịp của em âm ẩm ướt. Em chỉ mặc cái váy ngủ hai dây.
Vợ chồng tôi hành sự ngay trên xe. Mạnh mẽ và háo hức đến rung cả xe.
Vào đến phòng bệnh, thấy màn buông kín giường. Lan đang nói chuyện với bác sĩ (hoặc nhân viên y tế). Thấy tôi và Thuý vào, Lan vén màn lên. Quân nằm bất động, mặt chùm kín mặt nạ và ống thở. Liếc nhìn màn hình máy đo nhịp tim chỉ thấy một đường thẳng, thỉnh thoảng nhấp nhô những sóng thấp và rất chậm. Không còn hy vọng gì.
Cả nhà ra xe, tôi bảo Thuý đi cùng Lâm ra mua đồ ăn bữa tối. Thuý cười và hỏi nhỏ:
– Không biết giờ này còn hàu sống không nhỉ?
Trên đường về, tôi dừng ngang đường, kéo đầu Lan sang và hôn.
– Đừng quá buồn em ạ. Người có số, có mệnh. Cưỡng chẳng được…
– Nhưng em buồn lắm! Anh Quốc mất đi vẫn mang theo hy vọng được thấy cháu đích tôn. Mà bây giờ con cũng vội đi…
– Còn thằng Công mà em. Vả lại thằng bé là con của thằng Quân với cái Như. Dù gì nó cũng là đích tôn…
– Vâng. Nhưng… Thôi, không nói nữa. Để khi khác em kể với anh sau. Giờ chồng chiều vợ đi.
Tôi lại chật vật, lại lựa chiều, lại bôi trơn rồi nhè nhẹ đút con cu cứng nhắc vào tới cổ tử cung của Lan và cố dập, dập dù đầu chim ran rát vì âm đạo khô nước.
Về đến nhà thì cả con Liên Hoa và bé Sylvia cũng đã đi học về. Cả nhà quây quần, vui vẻ. Thuý không quên mua hai chục con hàu và chế biến những món mà tôi – Chồng của em, bố chồng của em, bố đẻ của ba đứa con em, bố dượng của em – rất thích ăn để đưa em vào cõi tiên.
Sylvia đã biết khá nhiều tiếng Việt, cầm đũa đã thành thạo. Sylvia ở nhà tôi cùng với Liên Hoa chứ dứt khoát không ra khách sạn ở cùng mẹ Katrin.
Trước khi cả nhà đi ngủ, tôi còn ép Liên cho tôi địt nhưng sợ Liên đau, tôi chỉ quệt quệt, nhấp nhấp bên ngoài rồi xuất tinh tràn kín mu lồn Liên.
Tôi gọi Thuý bảo đưa cả ba đứa con xuống nằm với bố. Ba đứa ngủ rất ngoan trong vòng tay của bố. Chỉ khi thằng Thăng Long hị hị khóc đòi mẹ thì tôi bế nó lên phòng mẹ nó. Rồi nhẹ nhàng nằm xuống, hai anh em Hải Long & Thuý Hải nằm ngủ ngon lành hai bên sườn bố.
Sáng hôm sau, tôi lên xe đi Thái Nguyên.