Những quý bà dâm đãng
Chương 15
Lái xe qua mấy cái công ty mà đến chiều muộn, Tuyết dục tôi:
– Thôi giờ về nhà em đi, em tắm qua cái rồi đi nhé anh!
– Ừ cũng được, nhưng mà mua cái gì tặng cho cháu nó đã chứ! Chẳng lẽ hai người đến tay không à?
– Ừ! Vậy qua mấy cái shop teen teen em mua cho nó bộ đồ. Kiểu kiểu lạ lạ chắc chắn là con bé nó thích!
Tôi lái xe đưa Tuyết đi rồi đợi, đúng là phụ nữ mua đồ. Đến hơn nửa tiếng mới chọn xong. Lịch kịch cầm gói quà lên xe rồi Tuyết khẽ nói:
– Giờ qua nhà em tắm cái đã nhé!
– Thơm như thế này rồi việc gì mà phải tắm!
– Ô kệ em, lái nhanh lên đi nào.
Vừa lái xe về căn hộ chung cư của Tuyết tôi vừa nói:
– Em có đồ mới còn anh vẫn đồ cũ thế này khâp khiễng lắm!
– Yên tâm, cứ lên là có đồ cho anh thay.
Cả hai về nhà thì Tuyết mở cửa rồi lấy đồ bên trong tủ quần áo mang ra cho tôi rồi nói:
– Đây đồ của anh đây, đợi em tắm xong thì anh vào tắm nhé.
– Thôi anh tắm cùng được không!
– Hứ chỉ thế là giỏi thôi, vào tắm cùng với em cũng được nhưng mà chỉ tắm thôi đấy nhé, không có thời gian đâu! Muộn rồi đấy!
Tôi hí hửng vào tắm cùng với Tuyết. Dù sao thì cả cái thân hình trắng bóc đẫy đà ngon lành đã được tôi nhìn ngắm và ôm ấp rồi.
Vào trong phòng tắm, hơi nước nóng từ cái vòi hoa sen tỏa xuống khiến cho tấm gương mờ đi, nhưng cũng nhờ làn khói mờ ảo đó mà thân hình của Tuyết hiện lên trông ngon lành vô cùng. Hai cái bầu vú căng mọng với núm vú hồng rực nổi bật lên.
Xoa nhẹ hai cái bầu vú bằng lớp sữa tắm thơm lừng tôi thủ thỉ nói:
– Ngực em đẹp quá Tuyết ơi! Cho anh mút nó nhé!
Tuyết âu yếm nhìn!
– Thôi mà… mút em lại làm em không chịu được, mà muộn rồi… tối nay ở đây thì em cho được chưa nào!
Dù thèm lắm rồi nhưng lời nói của Tuyết như một mệnh lênh khiến tôi phải gật đầu đồng ý. Hai tay xoa chầm chậm hai bầu vú rồi vuốt nhẹ xuống cái mu lồn căng phồng với cái khe mỏng manh khít khao bên dưới.
Tuyết khẽ đưa tay xuống cầm con cặc tôi vuốt vuốt, quả thật chỉ cần hai ba lần thôi thì con cặc đã dựng ngược lên rồi. Tuyết tủm tỉm bảo:
– Thèm lắm rồi đúng không?
Tôi gật đầu rồi đặt lên môi Tuyết một nụ hôn thật nhẹ mà nói:
– Cho anh làm nhé, anh không chịu được!
– Thôi mà… tắm qua một cái rồi vào đi anh… tối em đền được chưa!
– Nhớ đấy nhé!
Tuyết gật đầu rồi xả nước sau đó hai chúng tôi thay đồ rồi tôi phóng xe đến nhà chị Huyền. Vào cổng thì tôi với Tuyết đi lên. Căn biệt thự của chị Tuyết khá rộng, phải đến năm sáu trăm mét vuông.
Cây cảnh và non bộ được bố trí khá hài hòa và đẹp. Hai chúng tôi vào thì anh Phong và chị Tuyết ra nói:
– Chào hai đứa, nhìn hai đứa đẹp đôi quá! Khi nào mời chúng tôi đi ăn cưới đây?
Anh Phong cười nói thế thì tôi bảo:
– Nhanh thế sao được anh! Em mới có quen có được hai ba tuần mà bảo cưới thì nhanh quá!
Anh Phong nghe thấy tôi nói vậy thì bảo:
– Tốc chiến tốc thắng chứ! Thôi vào bàn nào… chào đón nhân vật chính của chúng ta nào.
Tôi vào trong mà nhìn thấy một cố bẽ xinh xắn đang đi xuống. Mặc cái đầm đen trông cô bé phổng phao vô cùng.
Thừa hưởng được sự duyên dáng của mẹ và nét cao của cha nên con chị Huyền trông xinh vô cùng. Mới mười bảy thôi mà ngực không bé tí nào mà đã lỗ rõ, nếu so với mẹ thì còn có vẻ to hơn nữa chứ không bé hơn.
Vừa thấy hai người chúng tôi, thì cô bé chào:
– Cháu chào cô chú! Mời cô chú hôm nay đến dự sinh nhật cháu dù chưa đến ngày hì hì!
– Ừ! Cô chú cảm ơn… mà trông chú già đến thế à? Thôi gọi là anh cũng được!
Nghe tôi nói thì Tuyết cũng bảo:
– Đấy đúng rồi đấy, nhìn chị già đến mức gọi bằng cô cơ à?
Thấy hai chúng tôi nói thế thì anh Phong mới quay lại bảo con:
– Thôi anh chị cho trẻ hì hì! Nào vào đây nào, thế con đã biết anh chị chưa?
Đúng là được giáo dục trong môi trường quốc tế nên khi nghe bố bảo thế thì cô bé hồn nhiên đến giới thiệu mình.
– Đây là chị Tuyết con có biết một đôi lần vì qua công ty của mẹ rồi còn đây là lái xe mới của mẹ, con chưa gặp. Tiện thể em giới thiệu luôn em là Nhung, con mẹ Huyền và bố Phong.
Tuyết nghe cô bé nói thì mỉm cười đáp lại:
– Chị là Tuyết em gặp rồi đó còn đây là anh Hùng lái xe của mẹ em…
Nhung mỉm cười rồi nói:
– Anh chị đẹp đôi thật đấy!
Nói xong con bé nheo mắt một cái rồi đi vào bàn. Câu nói của cô bé làm cho Tuyết ửng đỏ lên vì thẹn thùng. Dù trên giường Tuyết là một người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ nhưng nghe câu nói đó thì vô tình lại ngượng nghịu.
Tuyết đưa gói quà cho Nhung rồi nói:
– Anh chị tặng quà sinh nhật nè, chị nghĩ phù hợp với em đấy!
– Hì hì! Em cảm ơn…
Cả năm người vào bàn ăn uống rồi nói chuyện. Đúng với cương vị một vị tổng giám đốc, anh Phóng nói chuyện nhẹ nhàng nhưng câu nào cũng có một gì đó đầy quyền uy. Tuy nhiên trong đó sự trải đời đầy ắp.