Những quý bà dâm đãng

Chương 21



Phần 2

Buổi chiều tôi đến thì đã thấy chị ở đó đợi rồi. Vừa thấy tôi thì chị nói:

– Ra ngoài đường đi với chị nhé!

Tôi dạ vâng rồi cùng lên xe với chị, tuy học khác bằng nhưng tôi xin xỏ nên học cùng được, biết tôi rồi nên cứ để tôi lái còn chị ngồi bên mà theo dõi.

Học chừng hai tiếng thì tôi với chị về trường, mượn xe ở trường rồi tôi chỉ dạy chị chạy tiến lùi vào chỗ đỗ.

Vừa chạy vừa nói chuyện tôi khẽ hỏi:

– Anh nhà chị chắc làm sếp to lắm nhỉ. ?

– To gì em? Anh chị mở hai cái xưởng lắp ráp cơ khí dạng lắp ráp nhà xưởng ấy, nói chung là tư nhân thôi.

– Thế à? Sao mà chị không học lái xe sớm, nhà đầy xe còn gì?

– Chị thì không thích lái xe lắm, toàn chồng lái, không thì tài xế riêng lái, hơn nữa công việc ở nhà suốt chị cũng chẳng phải đi đâu, giờ mới thích học đấy chứ.

Tôi cười rồi bảo:

– Nói chuyện với chị mà em chưa biết tên chị là gì?

– À chị tên Huyền còn em?

– Em tên Hùng chị ạ!

Chỉ chị thêm vài kỹ thuật lái xe nữa rồi chúng tôi nghỉ. Mấy hôm sau thì mọi chuyện đều tốt đẹp như vậy, chúng tôi được đi dã ngoại nên tôi với chị có nhiều thời gian nói chuyện hơn.

Thỉnh thoảng thấy chị gọi điện về cho con gái nên tôi hỏi:

– Con gái chị lớn nhỉ, bao tuổi rồi?

– Nó mười bảy rồi, chị lấy chồng sớm mà, mười bảy chị cưới rồi!

– Vâng em tính ra rồi.

Nói xong tôi vu vơ hát cái bài “ Năm mười bảy tuổi em đi lấy chồng”. Thấy tôi hát thế thì chị nhéo tôi một cái rồi nói:

– Trêu chị thế là ăn đòn đấy nhé!

Tôi cười lém lỉnh nói lại:

– Ô hay em hát chứ có trêu chị đâu?

– Thế mà không phải trêu thì còn là gì nữa.

Tôi cười rồi tôi hỏi tiếp:

– Cho em xem ảnh con gái chị được không?

– Xem để dụ nó à?

– Dụ gì chứ? Xem có xinh bằng mẹ không thôi.

Nghe được khen xinh là chị ta thích và cười rồi. Công nhận là phụ nữ thì ai cũng thích được khen xinh cả.

Cười hớn hở rồi chị Huyền đưa cho tôi xem cái di dộng có hình con gái. Công nhận là con gái chị xinh, cái xinh mơn mởn của tuổi mới lớn. Trông Huyền giống mẹ như đúc, đặc biệt là cái miệng rộng với cái lông mày.

Nghía qua cái ảnh rồi tôi bảo:

– Xinh giống mẹ thật đấy, học lớp mấy rồi chị?

– Học lớp mười hai rồi, thế có muốn gọi chị là mẹ vợ không đấy?

– Thôi em chịu, hì hì.

Nói chuyện với nhau một lúc rồi chúng tôi về. Thấm thoát thêm hai tháng nữa trôi qua, tôi thì ra trường rồi còn chị cũng đã chuẩn bị thi xong hai chị em cũng thỉnh thoảng liên lạc. Cho đến một hôm cuối tuần, tôi nhận được điện thoại của chị.

– Anh lô Hùng à? Dạo này làm gì rồi em?

– À em vẫn đi làm linh tinh thôi, có bằng rồi nhưng mà chưa nơi nào nhận cả. Chị có công việc nào cho em làm với.

– Ờ! Chiều rảnh qua địa chỉ này chị bàn công chuyện nhé, nhân thể khao em một bữa chị thi đỗ bằng lái xe.

– Vâng ạ!

Tôi về cái phòng trọ ẩm thấp của mình, kiếm một bộ gọi là tươm tất sau đó đợi đến chiều qua chỗ chị Huyền bảo. Nó là một nhà hàng sang trọng lắm, mới bước vào đã được nhân viên chỉ chỗ rồi. Vòng qua mấy cái hành lang thì mới đến chỗ chị Huyền đang ngồi.

Hơi lạ vì chỉ có mỗi chị Huyền ngồi đó chứ chẳng có ai cả, tôi mỉm cười ngồi xuống rồi hỏi:

– Sao có mỗi mình chi thế này, anh nhà chị đâu?

Thấy tôi chị Huyền cười tủm tỉm mà nói:

– Anh nhà chị bận liên miên, hơn nữa liên hoan rồi, hôm nay mời mỗi mình em thôi!

– Được thế thì vinh dự quá.

Tôi với chị Huyền gọi món ăn rồi tiện thể bàn công chuyện. Hôm nay chị Huyền mặc cái đầm hai dây để lộ bờ vai trần đẹp vô cùng.

Không biết có dùng hàng độn không nhưng chị mặc cái đầm này tôi thấy hai cái bầu vú thì căng tròn lên to lắm. Ngắm một chút thôi nhưng tôi vẫn không để lộ cho chị Huyền biết. Chị Huyền khẽ hỏi:

– Thế đã xin lái được ở đâu chưa em?

– Chưa chị ạ, lấy bằng rồi nhưng chưa xin được, chị có chỗ nào cho em vào lái với.

Chị Huyền cười nói:

– Lái thì có chỗ thôi về lái xe cho chị luôn.

Tôi ngạc nhiên hỏi:

– Chị có bằng rồi còn bảo em về lái cho chị làm gì nữa.

– Chị mới mở thêm hai phân xưởng nữa với lại đã hợp đồng được một phân xưởng trong khu công nghiệp, đang hoàn thiện để đưa vào sản xuất nên đi lại nhiều, chị lái nhiều chị mệt lắm. Về lái cho chị sau này không lái nữa thì lái cho công ty.

Tôi cười nhăn nhở bảo:

– Được thế thì còn gì bằng.

Nói chuyện ăn uống một lúc lâu thì tôi xin phép chị về.

Chương trước Chương tiếp
Loading...