Nữ lãnh đạo
Chương 99
Đường Thành nhìn ra, Miêu Cơ Kiền đối với mình đúng là hận không thể được giết được, hắn cũng không rõ ràng lắm, đến cùng mình đắc tội với Miêu Cơ Kiền từ ở chỗ nào, mà lão đối với mình hận thấu xương như vậy, có thể Miêu Cơ Kiền hận mình từ khi mình đến trong nhà Miêu trấn trưởng đưa lễ vật, gặp gỡ qua An Nhiên Nguyệt vợ của Miêu trấn trưởng, từ sau đó, Đường Thành liền cảm thấy, Miêu Cơ Kiền đối với chính mình thay đổi thái độ…
Đường Thành nói:
– Bột mì đúng là tôi mua sắm đấy, sự tình này xảy ra, tôi sẵn sàng tiếp nhận mọi hình thức kỷ luật tổ chức đưa ra.
– Đây là cái thái độ gì vậy?
Bí thư Trương Tăng Ngân ban kỷ luật thanh tra nói:
– Đường Thành, cậu hãy nhìn thẳng vào vấn đề này, nó rất nghiêm trọng, đây không phải là chuyện đùa, đồng sự thuộc về đồng sự, công tác là công tác, cả hai không thể nhập làm một, cậu hãy thành thật trả lời câu hỏi, đừng có bất kỳ giấu giếm, chúng ta cũng không phải là không hiểu rõ chuyện, có phải là cậu đi cùng Nghiêm Thi Tài mua sắm phải không?
Đường Thành cũng hiểu rõ, mình và chủ nhiệm văn phòng Nghiêm Thi Tài cùng nhau đi mua sắm vật phẩm, chuyện này rất nhiều người nhìn thấy được, Đường Thành nói:
– Đúng là tôi cùng Nghiêm Thi Tài một khối mua sắm đấy.
Miêu Cơ Kiền liền để Đường Thành ngồi yên tại chỗ, còn lão đi tìm gặp Nghiêm Thi Tài để xác minh.
Nghiêm Thi Tài đã là lão cáo già tại hương trấn, hắn cự tuyệt không thừa nhận bản thân mình có vấn đề, đem trách nhiệm tất cả đều đổ lên trên đầu Đường Thành, nói:
– Tôi nói là sẽ mua sắm loại tốt đấy, nhưng mà Đường Thành không đồng ý, hắn nói giá cả đã lên rồi, không tiện sửa đổi biên lai, nên hắn mua sắm loại bột mì giả mạo thương hiệu sản phẩm, hơn nữa còn nói chuyện mua sắm là do Mã bí thư giao cho hắn toàn quyền xử lý, tôi không có quyền hỏi đến, về sau Đường Thành còn lấy hai trăm nguyên tiền còn dư, mua bốn cây thuốc lá Trung Hoa, tôi vốn không muốn, hắn cứ kiên trì nhét đưa cho tôi một cây thuốc lá. Tôi cũng là người bị hại về chuyện mua sắm bột mì loại rẻ tiền, Đường Thành là người phụ trách chủ yếu, xảy ra sự cố, theo lý thì Đường Thành phải chịu trách nhiệm…
Miêu Cơ Kiền hiểu ý cười cười, bảo Nghiêm Thi Tài viết một bản tự khai, hai mươi phút sau, Miêu Cơ Kiền ba người lại ngồi xuống trước mặt Đường Thành, nói:
– Đường thành, Nghiêm chủ nhiệm đã hướng trên tổ chức phản ánh vấn đề chi tiết, hơn nữa cũng đã viết bản tự khai xác minh, cậu cũng ghi ra bản tự khai đi, việc như thế nào mua sắm bột mì, ghi ra rõ ràng, để chúng ta giao cho trên thượng cấp, về phần xử lý cậu như thế nào, thì để cho thượng cấp quyết định…
Đường Thành nói không biết viết bản tự khai như thế nào, bí thư ban kỷ luật thanh tra Trương Tăng Ngân cùng Miêu Cơ Kiền thương lượng cho dù bây giờ Đường Thành ghi hay là không ghi cũng không sao cả, đã có Nghiêm Thi Tài chứng minh lời khai rồi…
Miêu Cơ Kiền đem vấn đề tai nạn bột mì do thiếu trách nhiệm điều tra rõ ràng, rồi quay trở về đến phòng làm việc của mình, gọi điện thoại cho bí thư huyện ủy Tôn Vận nói:
– Tôn bí thư, chuyện điều tra về sự tình bột mì, tôi đã điều tra rõ ràng, bột mì đúng là loại sản phẩm rẻ tiền, là do tài xế của Mã bí thư Thành Quan trấn giở trò quỷ, chính tay hắn mua sắm đấy, tính tiền ăn chênh lệch, kiếm lời bỏ túi tiền riêng, vì thế gây thành chuyện đại sự lần này, làm bôi xấu cho huyện Liễu Hà chúng ta.
Tôn Vận đang tại trong nhà khách cũng không dám rời xa, hắn cũng ở đây thay đổi một bộ quần áo khác, nghiêm khắc đối với Miêu Cơ Kiền nói:
– Ông làm rất tốt, Liễu bí thư vẫn ở tại Liễu Hà huyện, khi nào Liễu bí thư rời đi, chúng ta sẽ đối người trong cuộc tiến hành xử lý nghiêm túc kỷ luật.
Miêu Cơ Kiền nghe xong, mở cờ trong bụng, vội nói:
– Đúng vậy… đúng vậy, phải nghiêm túc xử lý, mặc kệ hắn là lái xe cho ai.
Tôn Vận đem Mã Ngọc Đình gọi vào trong phòng, nói với Mã Ngọc Đình:
– Ngọc Đình, vừa rồi Miêu Cơ Kiền gọi điện thoại tới, nói là do mua bột mì rẻ tiền cho nên cho nên mới xuất hiện cớ sự như vậy, do là tài xế của cô chịu trách nhiệm đi mua sắm đấy, để ăn chặn tiền chênh lệch đấy.
Mã Ngọc Đình lắp bắp kinh hãi, nói:
– Chuyện này em vẫn không rõ ràng lắm, chờ em trở về, điều tra lại một chút rồi hãy nói.
– Còn điều tra cái gì nữa…
Tôn Vận nói:
– Miêu trấn trưởng đã đều điều tra rõ ràng là tên tài xế kia giở trò quỷ rồi.
Mã Ngọc Đình còn muốn phân bua vài câu, Tôn Vận nhìn thấy trên thân Mã Ngọc Đình vẫn dính bột mì, đã đến nói nhỏ:
– Cô cũng đi thay đổi quần áo đi.
Mã Ngọc Đình nói:
– Em chờ Liễu bí thư thay đổi xong đã, mua cho nàng ba bộ, vẫn còn lại hai bộ, nghe Miêu Cơ Kiền nói một bộ mua đến hai nghìn nguyên tiền đấy.
Tôn Vận nở nụ cười, chỉ vào Mã Ngọc Đình, nói:
– Đúng là phụ nữ, tính kỹ thật…
Nói tới đây, hắn đưa tay vào bên trong ngực của Mã Ngọc Đình sờ soạng xoa bóp hai bầu vú nàng một chút, nói:
– Yên tâm, tài xế của cô là tài xế của cô, hắn liên lụy cũng không đến phiên cô đâu, có gì thì tôi che chở cho cô mà…
Mã Ngọc Đình nói:
– Tôi không tin tài xế của tôi làm như vậy, khả năng Miêu Cơ Kiền có chút nói ngoa rồi a…
Tôn Vận còn muốn thừa cơ mò xuống bụng dưới Mã Ngọc Đình, nhưng nàng nói:
– Bây giờ không phải là thời điểm, với lại em cũng không có tâm tình.
Tôn Vận liền đứng lên, nhìn đồng hồ, đối với Mã Ngọc Đình nói:
– Cô cũng là đàn bà, Liễu bí thư cũng là đàn bà, cô đến phòng của Liễu bí thư xem tình huống như thế nào rồi…
… Bạn đang đọc truyện Nữ lãnh đạo tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nu-lanh-dao/
Liễu Tuyết Mai nhìn thấy trên mặt, tóc của mình cũng có bụi trắng, liền đem quần áo thoát khỏi, đến phòng vệ sinh tắm rửa tẩy trừ, nàng đứng ở trước tấm gương trước mặt trong phòng vệ sinh nhìn qua dáng người của mình.
Bản thân do làm bí thư thành ủy, nên bảo dưỡng coi như không tệ, thân thể khí tràng rất tốt, ung dung hoa quý, tuy rằng cái bụng có chút bớt săn chắc rồi, nhưng mà cơ bắp vẫn còn vô cùng tốt, chỉ có nơi khóe mắt có chút nếp nhăn thì dùng trang điểm che phớt là xong, mái tóc rất dày đen thui…
Nhìn xuống hạ thể mình, chỉ thấy cái quần lót ren che lại nơi cấm địa thánh khiết tĩnh mịch, dưới làn vải hơi mờ quần lót, cái gò mu phồng nhô lên cao, loáng thoáng một mảnh lông đen nhánh, Liễu Tuyết Mai thở dài, lầm bầm nói:
– Ài… cái nơi này đẹp vậy mà không có đàn ông làm cho sung sướng a…
Liễu Tuyết Mai vặn mở tắm vòi sen, nước chảy xuống thân thể, nước tại phần bụng phía dưới, tập trung chảy xuôi, thuận theo thảm lông mu xuyên thẳng qua tại chính giữa khe thịt âm hộ, thậm chí có chút ngứa tê, cảm giác có chút thoải mái, nàng liền dứt khoát lấy đầu vòi sen, điều chỉnh làn nước phun mạnh, đối với từ nơi âm hạch, phun nước vào mát xa nơi đó…
Dưới anh sáng ngọn đèn chiếu xuống thảm lông đen, lộ ra óng ánh sáng long lanh, cái âm hộ vẫn đầy đặn đội lên, nàng đứng tách ra hai chân, ở giữa lập tức giống như nụ hoa nở rộ, nứt ra cái khe thịt màu hồng đỏ, phía dưới cái lỗ miệng âm đạo, dịch nhờn đã rỉ ra hình thành rõ ràng một sợi tơ nhỏ, xung quanh cửa miệng âm đạo càng là chói lọi một mảnh, Liễu Tuyết Mai lại nhớ tới chồng mình bị bệnh nằm liệt giường đã hơn hai năm rồi, nàng âm u lại thở dài, thật sự là đáng tiếc cho một mảnh đất tốt mà không có người cày cấy…