Nữ nhân Tô gia
Chương 16
Theo nam nhân một lần nữa cắn lên hoa châu, Tô Huyên rốt cuộc khống chế không được nữa, khoái cảm càng tích càng nhiều, I từ tứ chi bách hài tập hợp, chợt một đường lan tỏa khắp thân thể.
Thân thể nàng kịch liệt co rút, ngay cả ngón chân cũng gắt gao công lại, đại lượng khoái cảm như lũ lụt, bao trùm từng tấc tế bào. Cao trào quá mãnh liệt khiến Tô Huyên cơ hồ điên cuồng, khóe mắt thậm chí bởi vì quá sảng khoái mà trực tiếp tràn ra nước mắt sinh lý.
Tư thế của hai người, cũng từ phía sau lưng dán lên phía trước đứng, vồn là một người đứng một người ngồi xổm, đến bây giờ, nàng hoàn toàn bị nam nhân ôm vào trong ngực.
Ôm thân thể nữ nhân mềm mại không ngừng run rẩy trong ngực, nhất là khi nhìn thấy khóe mắt đối phương chảy ra nước mắt, Bạch Cửu Chấp không nói ra được cảm xúc trong lòng.
Có thỏa mãn, cũng có mất mát, cũng có đè nén dục vọng mãnh liệt, Bạch Cửu Chấp khàn khàn mở miệng: “Được rồi, đừng khóc, anh không chạm vào em!”
Tô Huyên mở to hai mắt, lần này nàng thật sự muốn khóc, đều thành như vậy còn muốn dừng lại, hỗn đản!
Hình tượng đã thiết lập, không thể quên!
Sau ngày đó, Tô Huyên giống như một con thỏ trắng sợ hãi, bình thường khi tập luyện biểu diễn rõ ràng có chút không yên lòng, nhất là vừa thấy Bạch Cửu Chấp, liền bắt đầu hoảng hốt tránh né, như tránh rắn rết. Cố Quân Diệc lại không những phải tham gia luyện tập tiết mục, mà còn phải phụ trách toàn bộ buổi tiệc mừng năm mới, nhất thời xem nhẹ sự dị thường của bạn gái.
Đối mặt với Tô Huyên né tránh, sắc mặt Bạch Cửu Chấp càng ngày càng khó coi, mặc dù vẫn là bộ dáng ôn nhu ấm áp, nhưng vẻ khó chịu trong mắt cơ hồ có thể tràn ra ngoài.
Chu Hòa và Trương Lân là những người đầu tiên phát hiện có gì đó không đúng, hai người đã học trinh sát trong khóa học tự chọn, thông qua dấu vết phân tích, lập tức hiểu được, tiểu bạch thỏ, bị người ta ăn! Xem tình huống này hẳn là không phải hoàn toàn ăn hết, nhưng như thế nào cũng bị gặm mất hơn phân nửa.
Thế cục cân bằng ban đầu vốn còn có thể duy trì mặt ngoài bình tĩnh, nhưng hiện tại, có người động thủ trước, hết thảy liền trở nên không giống nữa.
Tham niệm trong lòng bắt đầu lên men, rốt cuộc không bao giờ có thể dừng lại được nữa.
Một vở kịch hay lại một lần nữa sắp bắt đầu.
Buổi tối hôm đó, đúng lúc Cố Quân Diệc cũng không có ở đây.
Sau khi diễn tập kết thúc, bạn gái của Chu Hòa là Vương Kiều Kiều nháo muốn ăn khuya, còn nhất định phải kéo Tô Huyên một mình đi cùng. Đã liên tục cự tuyệt lời mời vài lần, lại cự tuyệt nữa lại có vẻ chột dạ, Tô Huyên “vạn bất đắc dĩ” mà đồng ý đi cùng.
Bữa tiệc tổ chức ở một câu lạc bộ tư nhân phi thường cao cấp, dù sao gia đình mấy người này đều không tệ.
Vừa vào cửa, Tô Huyên đã nhận ra bầu không khí không bình thường.
Phòng này nằm ở góc sâu nhất trong toàn bộ câu lạc bộ, hành lang bên ngoài gấp khúc, có nghĩa là, rất ít người đi qua chỗ này, nên nơi này yên tĩnh đến kỳ lạ. Trang trí bên trong càng tinh tế hơn, để thể hiện ý nghĩa của câu lạc bộ tư nhân, còn được trang bị giường mềm, nén hương, ngay cả toilet cũng là toilet độc lập. Thậm chí còn có một hòn giả sơn trang trí có nước chảy, nước từ trong ngọn núi róc rách chảy ra, gia tăng khí chất tao nhã trong phòng.
Đúng là phiên bản tăng cường của lần trước.
Đáy lòng Tô Huyên lướt qua một tia thú vị, chờ nhìn thấy mấy người ngồi trong phòng, cơ hồ không nhịn được cười ra.
Phòng này trang trí cầu kỳ như thế, nhưng bàn ăn lại không lớn, chỉ có 8 chỗ ngồi, khoảng cách giữa những người ngồi rất hẹp, còn có khăn trải bàn che lấp, nói cách khác, nếu phía dưới phát sinh cái gì, thật đúng là cực kỳ khó bị phát hiện.