Nuôi sói trong nhà
Chương 196
Hàiz đã trở lại rồi? Có phải Tư Kiến không? Ngoại trừ Khả Hân, chỉ có nó mới có chìa khóa nhà. Cũng không nhất định, cô cũng có thể phối thêm vài cái chìa khóa, đưa cho người khác.
Cửa còn chưa mở ra, nam nhân có vẻ như rất lo lắng. Không lẽ là một gian phu khác đến sao? Khả Hân muốn 3P? Lúc tôi đang suy đoán, nam nhân thân thể trần trụi đứng trước mặt cô bị dọa đã vô cùng sợ hãi, hắn không dám quay đầu lại nhìn, chỉ nhìn cô nằm trên ghế sofa, trong mắt mang theo một tia nghi vấn. Bởi vì hắn phát hiện cô không có khẩn trương một chút nào, ngược lại rất bình tĩnh, không có biểu tình kinh ngạc, tựa hồ như tất cả đều ở trong dự liệu của cô, chẳng lẽ là cô cố ý an bài? Lại có một người đàn ông khác nữa? Hay là cô đang sắp đặt một điệu nhảy thiết cục tiên nhân?
“Kẹt…” Cánh cửa cuối cùng cũng mở ra, người bên ngoài bước vào nhà. Tôi nhìn rõ bóng dáng của người đàn ông này, quả nhiên là Tư Kiến đã trở về. Sau khi vào nhà, nó tiện tay đóng cửa lại, dùng sức rất mạnh, đứng ở cửa nhìn Khả Hân đang nằm trên ghế sofa, lúc này cô đang nằm uể oải trên ghế, nếu lúc này hắn không quay lại thì cô đã bị người đàn ông này chèn vào rồi.
Mà nam nhân kia lúc này đứng ở bên cạnh Khả Hân, bị dọa cả người phát run, không dám quay đầu lại, chỉ thấy cái lưng gầy gò lồi xương của hắn, cái mông đen đúa gần như không có thịt, cả người gầy như da bọc xương.
“Á… Đừng đánh… Ối… Cứu mạng… Ối… Cứu mạng… Giết người… Á…” Tư Kiến lao tới và tóm cổ nam nhân như bắt một con gà, sau đó vung nắm đấm, chân đá vào người hắn, hắn co người lại thành một quả bóng ngay lập tức, nằm trên sàn nhà không ngừng lăn lộn, miệng phun ra những tiếng kêu đau.
Ngay khi bị Tư Kiến bắt lại, hắn liền nhìn Tư Kiến, thấy thân thể nó cường tráng và vẻ ngoài hung dữ, hắn hoàn toàn không dám phản kháng, chỉ bảo vệ mình ít bị đánh một chút thôi. Tư Kiến không ngừng đấm đá nam nhân nằm trên sàn nhà, hắn né khá nhanh, thân thể né được nhiều đòn trúng chỗ yếu.
Chỉ là biểu hiện của Khả Hân làm cho tôi thật bất ngờ, vì tôi cho rằng cô sẽ xông lên ngăn Tư Kiến đánh người, kéo nó ra để bảo vệ tình nhân của cô, nhưng cô lại không nhúc nhích vẫn nằm yên trên ghế sofa, chỉ nhìn nó đánh nam nhân đó mà thôi, trên mặt không có bất kỳ biểu tình nào, ngược lại nghiêng người, một tay chống đầu nhìn cảnh tượng trước mắt, giống như đang xem hai con khỉ tranh giành!
“Hớhờ… Hớhờ… Hớhờ…” Một lát sau, Tư Kiến ngồi trên ghế sofa thở hổn hển, đánh một hồi lâu vừa mệt vừa tức, mà trên người nam nhân kia thì tím bầm, hai tay ôm đầu gối cuộn mình trước tủ TV. Trong quá trình bị đánh, hắn vẫn che mặt, tùy ý Tư Kiến đánh vào các bộ phận khác trên người, xem ra hẳn là hắn cũng là một nhân vật có danh vọng.
Lúc này hắn rất sợ, hắn cho rằng có thể mình đã bị chồng của cô ta bắt gian, cũng có thể gặp phải “tiên nhân tiếu”. (?)
Sau khi Tư Kiến bình tĩnh lại một lúc, nó còn lấy điện thoại di động ra để chụp nam nhân bé con đó. Khi cái flash trên điện thoại di động vang lên, cơ thể người đàn ông run lên, hắn không dám che mặt, sợ lại bị Tư Kiến đánh thêm một trận.
“Đại ca, ngươi nói bao nhiêu tiền, tôi sẽ cho… đừng báo cảnh sát, cũng đừng nói cho gia đình của tôi…” Cảm giác được hô hấp của Tư Kiến dần dần ổn định, người đàn ông kia vội vàng nói, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, có lẽ là nhân vật có tiếng tăm cho nên càng quan tâm đến hình tượng của mình.
“Đừng nhúc nhích, cứ ở yên đó…” Người đàn ông nói xong muốn động thân mặc đồ, Tư Kiến hét lớn một tiếng.
“Được, tôi không động…” Sau khi nghe Tư Kiến quát, người đàn ông nhanh chóng cuộn người lại trước tủ TV.
Mặc dù Tư Kiến không đánh hắn nữa, nhưng ánh mắt và hành vi hiện tại của nó lại càng làm cho hắn thêm hoảng sợ. Bởi vì Tư Kiến cũng là một người đàn ông, lúc này nó nhìn chằm chằm vào háng người đàn ông này.
Người đàn ông lúc này trần truồng, dương vật ở dưới háng đã yếu đi nhưng trên mã nhãn đầu rùa còn một ít chất nhờn vừa mới tiết ra. Vừa rồi khi hắn di chuyển thân thể, đầu rùa tiếp xúc với sàn nhà, theo động tác của hắn và sàn nhà kéo ra một sợi tơ, hấp dẫn sự chú ý của Tư Kiến.
Mặc dù dáng người của nam nhân rất gầy nhỏ, nhưng kích thước dương vật thật sự không phải là giã, nó gần bằng kích thước của Tư Kiến, điều quan trọng là so với thân hình gầy gò của hắn, nó có vẻ càng thêm thô to, thoạt nhìn so với dương vật của Tư Kiến có vẻ càng thêm hùng vĩ hơn.
“Đại ca… nếu có điều gì muốn nói… thì nói đi… đừng có giận… đừng bốc đồng… tôi cho tiền, anh muốn bao nhiêu tôi đều cho…” Nhìn thấy Tư Kiến đang nhìn chằm chằm vào đệ đệ của hắn, hắn vội vàng há miệng nói, ngữ khí mang theo run rẩy, lắp bắp.
Sau khi bị người ta bắt gian, có khả năng tổn thương nhất là gì? Đương nhiên là bị chồng người ta biến mình thành thái giám, bộ dáng hung dữ vừa rồi của Tư Kiến thực sự khiến cho người đàn ông này kinh hãi, cho nên lúc này nhìn thấy nó nhìn dương vật của mình chằm chằm, hắn nghĩ chắc nó định cắt đệ đệ của mình, biến mình thành thái giám.
Nghĩ tới đây, thiếu chút nữa nam nhân này bị dọa chết, vội vàng nói. Bộ dáng mang theo cầu xin và sợ hãi, hắn cũng không muốn trở thành thái giám.
“Hơn nữa, tôi hoàn toàn chưa chạm qua nàng… không… phải nói là chưa kịp… Anh đã trở về… thật sự tôi chưa chạm qua phía dưới của nàng…” Nhận thấy ánh mắt của Tư Kiến không rời khỏi dương vật của mình, hắn lại giải thích, không biết nên thuyết phục nó như thế nào.
Nói tóm lại, đối mặt với tướng người cường tráng của Tư Kiến, hắn hoàn toàn không có năng lực phản kháng, hơn nữa từ biểu hiện vừa rồi của hắn mà xem, ngoại trừ tuổi tác tương đối lớn, dương vật cũng tương đối lớn, trừ hai cái đó ra, toàn thân hắn không có chỗ nào lớn, lá gan thì nhỏ đến đáng thương. Đối mặt với vẻ ngoài lo sợ nài nỉ vừa rồi của hắn, điều đó cũng cho thấy hắn không có bao nhiêu nam tính.
Tư Kiến không trả lời, chỉ nhìn dương vật của người đàn ông kia không biết đang nghĩ cái gì, lúc hắn sắp sụp đổ, rốt cục nó rời mắt khỏi dương vật của hắn, chỉ là hắn vẫn không có vẻ nhẹ nhõm mà còn rất khẩn trương hơn.
Tư Kiến quay đầu lại nhìn Khả Hân trên ghế sofa, lúc này cô đang uể oải nằm trên ghế, một tay nghịch nghịch tóc, thoạt nhìn vô cùng nhàn nhã. Toàn thân trần truồng, theo thân thể nằm nghiêng, cặp vú đầy đặn hơi rủ xuống, cái mông tròn trịa vểnh lên, vòng eo mảnh khảnh, cô không có một tia thẹn thùng nào như xưa, cứ như vậy nằm trên ghế sofa, tùy ý hai người đàn ông thưởng thức thân thể của mình.
Cảm nhận được ánh mắt của Tư Kiến, Khả Hân cũng quay đầu nhìn nó, trong mắt của cô có vẻ lãnh đạm, không chút ngượng ngùng nhìn nó. Dường như cô đã sớm đoán trước nó sẽ trở về, dù sao trong phòng này có giám sát, nó ở bên ngoài tùy thời cũng có cơ hội nhìn thấy. Nếu nó nhìn thấy rồi trở về, vậy thì mọi chuyện đều dừng lại, nếu nó không nhìn thấy, vậy cô sẽ yên tâm hưởng thụ dương vật của người đàn ông này. Tuy rằng hắn có tuổi, thân thể lại gầy, nhưng vốn liếng của hắn lại không nhỏ, hơn nữa cô cũng chưa từng thử với một người có tuổi.
“Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?” Sau khi nhìn Khả Hân, Tư Kiến quay đầu hỏi người đàn ông kia, ngữ khí hòa hoãn rất nhiều.
“Năm nay… tôi…” Tư Kiến bỗng nhiên tỉnh táo lại, làm cho nam nhân này càng thêm căng thẳng, không biết nó muốn làm gì.
…”Tôi… năm nay 52 tuổi…” Hắn do dự không biết nên nói thật hay nói dối.
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Tư Kiến, hắn vội vàng nói thật, sau khi nói ra hắn còn nhìn Khả Hân, nhận thấy cô không mặc đồ, hắn lại vội vàng cúi đầu xuống.
Sau khi nghe những lời này, tôi thở phào, người đàn ông này so với tưởng tượng của tôi còn già hơn, cũng may là Khả Hân không bị hắn chèn vào. Tôi không thể tưởng tượng được cô lại quan hệ tình dục cùng một nam nhân có tuổi cha chúng tôi, hơn nữa còn gầy yếu mỏng manh và vô dụng như vậy.
“Vậy ngươi cho nàng bao nhiêu tuổi?” Tư Kiến chỉ tay vào Khả Hân và hỏi.
“Bốn… Bốn mươi… Bốn mươi hai tuổi…” Lúc này người đàn ông này giống như là một tên tội phạm, đang chờ phán xét, hắn cúi đầu xuống, không dám nhìn hai người.
Sau khi Tư Kiến nghe người này nói xong, liền cúi đầu trầm tư suy nghĩ, ngón tay vò cằm, cả phòng khách chìm vào trong im lặng một lúc. Lúc này tôi rất tò mò, nó sẽ trừng phạt người đàn ông này và Khả Hân như thế nào đây…
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nuoi-soi-trong-nha/
Nhìn biểu tình của Tư Kiến, tôi nghĩ đến một khả năng, tuy rằng ý nghĩ này có chút điên cuồng, nhưng xét từ biểu hiện gần đây của nó, khả năng này cũng rất cao. Tôi chắc chắn hắn có tâm lý lục thê biến thái, nhìn Khả Hân làm tình với người khác, tuy rằng hắn rất thống khổ, nhưng cũng rất hưng phấn.
Hiện tại vừa vặn có một người đàn ông ở đây, Tư Kiến có muốn coi màn biểu diễn trực tiếp không? Cùng người đàn ông này chơi Khả Hân, chân chính 3P hay không? Để thỏa mãn dục vọng biến thái bên trong của hắn? Tôi không thể tưởng tượng được cảnh tiếp theo. Kể từ khi tôi xem video trong ổ USB flash, tim tôi đã bị dao đâm dữ dội hết lần này đến lần khác, bây giờ tôi không cảm thấy đau nữa, bởi vì trái tim tôi đã tê rồi.
“Mặc đồ vào và biến khỏi nơi đây! Ta giữ ảnh của ngươi trong điện thoại. Nếu ngươi dám có nửa điểm không thành thật, chẳng những ta đem ảnh chụp công bố ra ngoài mà còn thiến ngươi. Đừng nghi ngờ lời nói của ta, ngươi có thể thử…” Sau khi trầm tư một hồi lâu, Tư Kiến thở dài, cầm điện thoại di động đưa cho nam nhân kia nhìn ảnh chụp trong điện thoại nói. Lúc này phản ứng của nó như không còn khí lực, không còn dữ dội như trước, chỉ là mệt mỏi vô cùng.
“Tôi nhất định sẽ kín miệng như bình, về sau cũng tuyệt đối không gặp lại nàng nữa…” Sau khi nghe Tư Kiến nói, tiểu nam nhân này giống như được đại xá, hốt hoảng mặc quần lót và quần ngoài, áo còn chưa kịp mặc, giày cũng không kịp mang, chạy ra ngoài với đồ và giày trên tay.
“Thật là mất hứng thú, ta còn tưởng hôm nay mình sẽ có được một hồi làm tình thoải mái…” Sau khi nam nhân chạy đi, Khả Hân thở dài, nói với vẻ mặt thất vọng, trong giọng nói đầy bất mãn.
Không biết Khả Hân thực sự thất vọng hay là giả vờ.
“Nàng cứ tiếp tục sa đọa như thế này sao? Nàng mất hết hy vọng rồi sao?” Một lúc lâu sau, Tư Kiến cay đắng nói, với vẻ mặt vô cùng bối rối. Cũng rất đau đớn.
Cái loại tâm lý lục thê biến thái này đối với hắn mới là nỗi đau lớn nhất. Lúc dục vọng nổi lên hắn rất hưng phấn, nhưng khi hưng phấn qua đi hắn sẽ lâm vào một thời gian dài mất mát và thống khổ, đây chính là tâm lý lục thê.
“Sao vậy? Vừa rồi sao không cùng với hắn đụ ta? Ta tưởng hai người sẽ hợp với nhau cơ mà!” Sau khi nghe Tư Kiến nói, Khả Hân không đáp lại, coi như không nghe mà ngược lại hỏi, lúc này cô không coi hắn là một người bình thường.
…”Không phải ngươi muốn biết mấy người khác so với ngươi, ai lợi hại hơn sao? Tại sao vừa rồi không trực tiếp so tài một phen? Ha ha…” Tư Kiến không trả lời, Khả Hân lại tự nói, cảm xúc của cô bình tĩnh một cách kỳ lạ, nói đến cuối lại bĩu môi nở nụ cười, giống như thật sự rất vui.
Tôi vẫn nhìn bộ dáng Khả Hân xuyên thấu qua màn hình, trong nụ cười của cô tìm kiếm dù là một chút tiếc nuối, tôi cũng không có phát hiện ra, có thể là hiện tại cô che giấu quá sâu.
Trong phòng khách lại lâm vào tĩnh mịch, Tư Kiến ôm đầu, nhìn không thấy mặt và biểu tình của hắn, mà Khả Hân lại thả lỏng nằm trên ghế sofa, thỉnh thoảng còn lấy tay xoa xoa ngực mình, liếm liếm đầu lưỡi, trong miệng phát ra tiếng rên mê người, đồng thời một tay vươn tới âm hộ của mình, nhẹ nhàng vuốt ve môi âm hộ, thủ dâm bên cạnh hắn.
Chẳng qua lúc này Tư Kiến không có tâm tình nhìn, hắn còn chưa tỉnh táo lại từ lời nói của Khả Hân, lời nói của cô không thể nghi ngờ đã kích thích hắn, vạch trần một vết sẹo trong lòng hắn.
Lúc này Khả Hân thủ dâm là thật sao? Hay là tiếp tục kích động Tư Kiến? Nếu như nói cô dùng cách này để thương tổn và trả thù hắn, vậy thì không nghi ngờ cô đã thành công, cái giá mà cô phải trả quá đắt, cô làm thương tổn hắn, đồng thời cũng làm tổn thương tôi, có lẽ cô không biết tôi sẽ nhìn thấy hết thảy.
Phòng khách lâm vào yên tĩnh, chỉ có thân thể Khả Hân đang vặn vẹo, còn Tư Kiến đang run rẩy, trong phòng khách truyền đến tiếng rên của cô, thật giả khó phân.
“Tít tít tít…” Đang lúc tôi chuẩn bị tua nhanh video thì trong máy tính đột nhiên phát ra thanh âm cảnh báo, đây là một loại âm thanh cảnh báo của hệ thống máy tính, tôi nhìn màn hình giám sát đã dừng lại, một hộp thoại nhắc nhở hệ thống xuất hiện ở giữa, một thông báo tiếng Anh hiện ra, tôi hiểu tiếng Anh tự nhiên biết là phần mềm dưới sự kiểm soát của bên thứ ba bắt buộc phải thoát, bên dưới có nút OK xác định.
Nhìn thấy màn này tôi có chút sững sờ, đây là chuyện gì? Tôi nhấp vào nút OK, tôi chỉ có thể nhấp vào nó, bởi vì chỉ có một nút này. Sau khi nhấp vào hệ thống giám sát, hệ thống giám sát đã thoát và quay trở lại màn hình nền của máy tính và phần mềm đã thoát.
Có lẽ tôi đã xem nó quá lâu. Hoặc có thể hệ thống máy tính bị trục trặc. Điều này thường xảy ra khi tôi còn là phóng viên trước đây. Tôi tắt cái laptop và khởi động lại hệ thống, máy tính bật lại, tôi đăng nhập vào hệ thống giám sát một lần nữa, kết quả hiển thị nội dung làm cho tôi chết lặng, phần mềm bị cấm bởi bên thứ ba, hạn chế đăng nhập.
Tôi lập tức ngã vật xụi lơ ở trên giường, chương trình này tôi biết quá rõ. Lãnh Băng Sương đã phát giác, chỉ có nàng mới có thể dùng bên thứ ba phong tỏa phần mềm này, tôi đã bị hạn chế đăng nhập. Quả nhiên, sau khoảng hai phút, điện thoại di động được mã hóa của tôi reo lên, tôi cầm lên nhìn thì quả nhiên là điện thoại của nàng.
Kỳ thật từ khi tôi bắt đầu xem hệ thống giám sát này, đã qua mấy ngày. Mấy ngày nay trên cơ bản tôi rất ít khi ngủ, đều từng giây từng phút tranh coi video giám sát trong usb, tôi muốn xem nhiều hơn trước khi Lãnh Băng Sương phát hiện ra, tuy rằng thời gian nàng phát hiện so với dự đoán của tôi muộn hơn, nhưng có quá nhiều nội dung trong đó, tôi còn muốn coi thêm để hiểu nhiều hơn nữa.
Gần bốn năm rồi, tôi thậm chí còn chưa xem xong video giám sát của hai năm đầu, còn lại hai năm kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong thời gian đó? Tôi đã coi trong vòng một năm mấy, tôi đã phát hiện ra quá nhiều thứ, quan trọng nhất là sự sa đọa của Khả Hân, tôi không thể hiểu được lúc đó trong lòng cô rốt cuộc có suy nghĩ gì?
Chẳng lẽ vì trả thù Tư Kiến mà có thể tùy tiện lên giường với nam nhân khác sao? Chẳng lẽ có thể để cho người thứ ba, thứ tư làm ô uế thân thể của mình sao? Khả Hân, trái tim cô đang nghĩ những gì? Chẳng lẽ trong lòng cô thật sự đã trở thành một người dâm đãng lăng loàn sao? Chẳng lẽ trước kia tôi đã nhìn lầm cô?
Có lẽ sự xuất hiện của Tư Kiến đã vô tình mở cái hộp Pandora trong nội tâm cô, kích phát bản tính ẩn giấu trong nội tâm cô ra, tôi thật sự đã nhìn lầm cô rồi. Bây giờ tôi đã có một gia đình mới, một người vợ tuyệt vời như Lãnh Băng Sương và một đứa con trai ngoan như Tiểu Cát, còn cái gì mà tôi không thỏa mãn? Tại sao tôi còn phải đi quan tâm đến Khả Hân, một nữ nhân đã làm tổn thương tôi và tự làm bại hoại bản thân mình?
Có đôi khi tôi thật sự muốn tự tát mình mấy cái, bản thân mình tại sao lại rẻ rúng như vậy, có tốt không chịu, lại chạy theo một người cứ cắm sừng mình hết lần này tới lần khác! Trong lòng cảm thấy không chịu được, nhưng tôi không thể khống chế tim mình, có lẽ trong lòng mình vẫn luôn có một chờ mong, đó là mình đã hiểu lầm Khả Hân, hy vọng sự tình không đơn giản như mình nghĩ!
Chỉ là mấy ngày nay nhìn thấy những gì trên video, kỳ vọng của mình cũng đã tan vỡ, có lẽ Lãnh Băng Sương muốn giấu những video này, không cho tôi coi hết thảy trong bốn năm này là đúng… Trong lòng tôi rất bối rối, thứ nhất là vì đã nhìn thấy hết thảy chuyện của Khả Hân làm cho tôi phiền lòng, thứ hai là thời khắc mấu chốt lại bị Lãnh Băng Sương cắt máy.
Điện thoại di động vẫn đổ chuông, tôi cầm điện thoại lên để tắt, trong quá trình suy nghĩ vừa rồi, Lãnh Băng Sương đã gọi không dưới bốn cuộc, cuối cùng tôi cúp máy và tắt luôn.
Cuối cùng tôi cũng được yên tĩnh, bây giờ điều tôi cần là bình tĩnh, cần thời gian từ từ tiếp nhận chuyện này. Tôi đưa tay lau mặt mình, trên mặt đã xuất hiện không ít dầu, tôi vào nhà tắm rửa mặt, để tỉnh táo lại, đồng thời tắm rửa.
Khi tôi quấn khăn tắm đi ra khỏi nhà tắm, trong phòng có thêm bốn người nữa, đều là nhân viên bảo vệ bên người mà Lãnh Băng Sương đã an bài cho tôi.
“Xin lỗi Từ tổng, Lãnh tổng đã dặn, trước khi cô tới, chúng tôi phải ở bên người để bảo vệ ngài, một giây cũng không rời…” Đội trưởng an ninh nói, trên mặt mang theo một tia áy náy, hơn nữa nhìn thấy biểu tình rối rắm trên mặt và sắc mặt tái nhợt, tôi cảm giác được anh ta đã bị Lãnh Băng Sương quở mắng nặng nề một trận rồi.
“Được rồi… Bất quá các người đứng ở bên tường, đừng nhìn về hướng này, tôi muốn ngủ một giấc, lúc ngủ tôi không thích bị người ta nhìn…” Tôi nói xong nằm lên giường, không cho họ nhìn thấy mặt tôi, hiện tại tôi không muốn giáp mặt với ai cả. Chẳng qua tôi biết lúc này bọn họ nhận được mệnh lệnh của Lãnh Băng Sương, cho dù tôi muốn đuổi bọn họ ra ngoài, họ cũng sẽ không rời đi.
“Lãnh Băng Sương, em muốn đến đây sao? Cũng tốt, có lẽ chuyện này đã đến lúc chấm dứt rồi”…