Nuôi sói trong nhà

Chương 5



Phần 5

Nhìn thấy cảnh này, đầu tiên tôi tự nhủ mình phải bình tĩnh, tuyệt đối không được tin vào cái nhìn ban đầu, suy nghĩ bốc đồng của con người thường là sai lầm. Tôi lững thững đi vào bếp, tự mình chuẩn bị điểm tâm, đồng thời chờ Khả Hân tỉnh dậy. Có lẽ tiếng bước vào nhà bếp của tôi quá nhỏ, tôi đành phải dùng biện pháp mạnh. Lúc lấy đĩa ăn, không cẩn thận làm rơi xuống đất, đĩa bằng sắt rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng giòn vang “rỏn rẽn”, ngay sau đó tôi nghe trong phòng ngủ Tư Kiến có âm thanh xoay người.

Tôi tiếp tục giả vờ như đang chuẩn bị điểm tâm. Khả Hân giật mình tỉnh dậy người mơ mơ màng màng, mắt mớ ngủ mông lung đi ra, một tay gãi tóc và chỉnh lại đồ ngủ. Khi nhìn thấy tôi trong bếp, đôi má xinh đẹp hơi ửng hồng, lè lưỡi tinh nghịch với tôi, không hề có chút bối rối hay hoảng sợ, ngược lại trông có vẻ rất tự nhiên và thoải mái.

“Dậy rồi à?” Tôi liếc Khả Hân và tiếp tục cắt lát bánh mì và chuẩn bị làm sandwich.

“Ừm, tối hôm qua nó lại có ác mộng, vỗ về hồi lâu mới ngủ, kết quả bởi vì quá buồn ngủ, em cũng ngủ thiếp đi, ngủ lúc nào cũng không biết, làm một giấc đến hừng đông…” Khả Hân dụi dụi mắt nói, không có một chút cảm xúc mất tự nhiên nào, nhìn ra nàng thật lòng. Dù sao hai ngày nay nàng cũng mệt quá rồi, ngủ mê man cũng là chuyện bình thường, xem ra tôi đã nghĩ lung tung.

“Thằng nhỏ chưa tỉnh hả?” Tôi tiếp tục hỏi.

“Chưa, để cho nó ngủ thêm một lát đi.” Hôm nay em dắt nó đi mua quần áo… nhân tiện giúp nó dọn dẹp phòng một chút…” Khả Hân nói, chuẩn bị đi rửa mặt, váy ngủ che lấp, thân hình gợi cảm như ẩn như hiện.

“Giờ này còn để cho nó ngủ à, sắp muộn rồi…” Tôi nhìn đồng hồ đeo tay, không khỏi thúc giục.

“Phì… ông xã, hôm nay là cuối tuần!” Trước khi vào nhà tắm, Khả Hân che miệng cười khẽ, sau đó đi vào nhà tắm.

Hàiz, tinh thần hoảng hốt? Thậm chí còn quên hôm nay là ngày thứ mấy, thầy giáo và học sinh thì vui vẻ, có cuối tuần và ngày lễ theo luật định. Là một phóng viên, tôi không có khái niệm về ngày nghỉ cố định nào cả.

Một lúc sau, nàng rửa mặt xong, điểm tâm của tôi cũng đã chuẩn bị xong.

“Đi gọi Tư Kiến dậy ăn đi…” Tôi đặt ba phần điểm tâm lên bàn.

“Hãy để cho nó ngủ cho đến khi nó tự nhiên thức dậy đi, hiếm khi nó có thể ngủ ổn như vậy…” Khả Hân quay đầu nhìn qua cửa phòng ngủ Tư Kiến đã đóng lại, sau đó cúi đầu từ từ ăn sáng.

Tôi nhìn Khả Hân, do dự muốn nói lại thôi, nghĩ đến những cuốn sách khiêu dâm và tạp chí gợi cảm của nó, tôi có nên nhắc nhở nàng không? Nếu không sẽ khiến cho nó nảy sinh những suy nghĩ sai lầm, dù sao nó cũng đang ở tuổi dậy thì, độ tuổi mà dục vọng bắt đầu nảy nở mạnh mẽ.

“Khả Hân…” Tôi ăn mấy miếng bánh sandwich, nhìn cửa phòng Tư Kiến đóng chặt, sau đó tiến đến bên tai Khả Hân nhẹ giọng nói.

“Cái gì vậy? Chồng…”

“Hừm… Em xem, hiện tại nhà chúng ta không phải chỉ có hai người, sau này em nên thay đổi cách ăn mặc một chút?” Tôi vừa nói vừa chỉ vào váy ngủ gợi cảm của Khả Hân, lúc nàng cúi đầu ăn sandwich, bởi vì hai tay cầm sandwich, hai cánh tay đẩy ra một khe ngực sâu.

Sau khi nghe những gì tôi nói, nàng cúi đầu xuống nhìn qua bộ váy ngủ của mình, tôi vốn tưởng rằng nàng sẽ bừng tỉnh, nhưng tôi đã lầm. Khả Hân cúi đầu nhìn vài lần, thần thái hoàn toàn không cho là đúng.

“Ý anh là em ăn mặc tương đối gợi cảm? Đừng để Tư Kiến nhìn thấy? Hì hì, chồng, sao anh lại ăn giấm của một đứa nhỏ?” Khả Hân vừa nói, vừa đặt sandwich xuống chạy đến bên cạnh tôi, hai tay ôm lấy cánh tay tôi, dùng cặp vú đầy đặn kia không ngừng ma sát.

“Không phải anh ghen, mà là sợ ảnh hưởng xấu đến đứa nhỏ…” Tôi không nhìn vào mắt Kha Hân, nói thật tôi thực sự có chút ghen. Không biết tại sao tôi lại ghen với một đứa nhỏ. Tôi đã không nhìn vào mắt nàng vì đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, nàng sẽ nhìn thấy những lời nói dối của tôi từ đôi mắt của tôi.

“Chồng à, chúng ta không cần để ý nhiều như vậy, sau này nó là con trai của chúng ta, cũng là một thành viên trong nhà, một nhà ba người còn phải kiêng dè như vậy sao? Hơn nữa nó còn là một đứa nhỏ, khi em còn nhỏ, đôi khi mẹ em mặc đồ lót ở nhà, hoàn toàn không kiêng dè em và anh trai. Hơn nữa, em đã mặc như thế này lâu rồi, anh bảo em thay đổi, em thật sự không quen.” Khả Hân nhẹ lắc cánh tay của tôi, như thể đang thuyết phục và an ủi tôi.

Tôi suy nghĩ cẩn thận, cũng đúng, tôi nhớ khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi thường mặc đồ lót ở nhà, thậm chí ban đêm không đóng cửa, mặc quần lót để ngủ, có lúc còn nhờ tôi cài cúc áo ngực giúp. Lúc đó mẹ tôi không hề có ý nghĩ gì khác, dù sao tôi cũng là con trai của bà, bà cũng không hề kiêng dè, hơn nữa đối với thân thể của mẹ tôi cũng không có ý nghĩ gì khác, tôi cho rằng đó là một điều cấm kỵ, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ tới.

“Nhưng… Tư Kiến không giống như mình tưởng…” Nó là… nó là hòa thượng nửa đường xuất gia, tôi vốn muốn nói như vậy, nhưng đến cuối câu lại không nói ra được, dù sao hình dung như vậy cũng không thích hợp lắm.

“Được rồi được rồi, nếu chồng cứ khăng khăng như vậy thì hôm nay em sẽ mua một bộ đồ ngủ khác là được rồi, ở nhà em thực sự không có đồ ngủ quá bảo thủ.” Khả Hân bĩu môi, sau đó hôn nhẹ lên má tôi.

Tôi mỉm cười, nàng vẫn ngoan như vậy, đôi khi nàng là một người vô tư, suy nghĩ vấn đề đều suy nghĩ về phương diện đơn giản, cho nên nàng quen biết nhiều người, ai cũng nguyện ý kết giao với nàng. Đây cũng là nguyên nhân nàng có thể sống vui vẻ và tiêu sái như vậy.

“Em yêu, anh đi đây, có gì gọi điện thoại…” Tôi cắn một miếng sandwich, cầm cặp đi ra ngoài.

Sau một ngày làm việc nặng nhọc và đau não, cuối cùng cũng đến giờ tan sở, tôi vội vã về nhà. Bất kể khi nào, chỉ có gia đình mới có thể làm cho tôi cảm thấy thoải mái và ấm áp. Về đến nhà, vừa vào cửa, Khả Hân mặc tạp dề đang làm cơm, còn Tư Kiến đang ngồi trên ghế sofa xem TV trong bộ đồ mới.

Xem ra hôm nay có tiến bộ. Hai ngày trước, thằng nhỏ này lúc rảnh rỗi thì ngây ngốc như khúc gỗ, không biết suy nghĩ cái gì, hiện tại ít nhất đã xem TV, phỏng chừng không bao lâu, nó có thể khôi phục.

“Chồng về rồi, rửa tay ăn cơm…” Khả Hân đeo tạp dề bưng thức ăn từ trong nhà bếp đi ra.

Ở trên bàn cơm, nàng lại tập trung toàn bộ sự chú ý vào Tư Kiến, gắp thức ăn nói chuyện hầu như không có gián đoạn, ngược lại còn bỏ mặc người chồng này sang một bên. Nó mồ côi cha mẹ, điều nó thiếu nhất bây giờ chính là sự quan tâm và yêu thương, mà Khả Hân cũng đang cố gắng bổ sung điểm này, tôi biết rõ nguyên nhân, nhưng vẫn không nhịn được tính tình nhỏ nhắn trong lòng. Cũng khó trách, trước kia, nhưng sự chú ý của nàng toàn bộ ở trên người một mình tôi, hiện tại có thêm đứa nhỏ, nàng đem tình yêu, sự quan tâm và trọng tâm đối với tôi, toàn bộ chuyển qua nó.

“Mình đừng suy nghĩ nhiều, đây là hiện tượng bình thường trong gia đình.” Tôi không ngừng khuyên nhủ bản thân.

Giữa bữa ăn, tôi nửa đùa nửa thật nói với Khả Hân, sao bây giờ không gắp đồ ăn cho tôi, nàng trả lời rằng anh là người lớn còn Tư Kiến là trẻ con, còn cần em gắp thức ăn cho anh a. Chúng tôi cười đùa, như để làm dịu bầu không khí trên bàn ăn. Lúc này nàng không phát hiện ra sự hẹp hòi và nội tâm cẩn thận không thích ứng của tôi.

Ăn cơm xong, nàng dọn dẹp sạch sẽ, sau đó liền đốc thúc Tư Kiến đi ngủ, nhìn ra được, trải qua hai ngày nói chuyện này, tâm tình nó tốt hơn rất nhiều, ít nhất cùng Khả Hân nói chuyện tương đối nhiều hơn. Vốn dĩ nàng là thầy giáo của nó, mỗi ngày hai người ở chung với nhau, thời gian trao đổi cũng nhiều nhất, mối quan hệ chặt chẽ giữa hai người cũng bình thường, mà tôi không ở nhà cả ngày, đứa nhỏ lại mới quen biết tôi không lâu, nên cần có thời gian để từ từ vun đắp tình cảm đi.

Buổi tối đến giờ đi ngủ, tôi nằm trên giường chơi IPAD, nàng thay bộ đồ ngủ mới, bộ đồ ngủ này là đồ ngủ áo và quần hai mảnh, trông rất bảo thủ, hoàn toàn che đi cơ thể gợi cảm của nàng. Chỉ là bộ ngực Khả Hân thật sự quá đầy đặn, áo ngủ căng thật chặt, dường như sẽ bung ra khỏi nút bất cứ lúc nào. Chỉ là nàng đột nhiên phải mặc loại đồ ngủ này, có vẻ không thích lắm, thỉnh thoảng đong đưa thân thể một chút, tựa hồ như đang điều chỉnh tình huống thích ứng cho thân thể đối với đồ ngủ.

Một lúc sau, dường như nàng không chịu đựng được nữa, không biết nghĩ sao, cởi áo ngủ, cởi áo ngực ra, lộ ra cặp vú tràn đầy sức sống, còn có cái nụ hồng phấn. Sau khi cởi áo ngực ra, nàng mặc lại bộ đồ ngủ, trên mặt mang theo một tia thư giãn. Rất nhiều phụ nữ đều không thích mặc áo ngực để ngủ, buổi tối cởi áo ngực ngủ cảm giác thoải mái hơn. Vốn dĩ Khả Hân đều mặc áo ngực và váy ngủ khi ngủ, chỉ là hôm nay áo ngủ thật sự làm cho nàng không thoải mái, cho nên nàng đành phải cởi áo ngực ra, bù đắp một chút thoải mái.

Sau khi nàng làm xong, tinh nghịch bĩu môi với tôi, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một tia phàn nàn, nhẹ cho tôi một cú đấm. Tôi vẫn cảm thấy rất ấm áp trong lòng, dù sao vì mấy câu nói của tôi, mà Khả Hân thay đổi thói quen lâu đời của nàng. Một lúc sau, đến giờ ngủ, tôi lấy hai cái nút bịt tai, trực tiếp nhét vào lỗ tai, bởi vì hai ngày nay bị tiếng ác mộng của nó làm cho giật mình tỉnh giấc. Vốn dĩ công việc của tôi rất cực, thời gian ngủ đối với tôi rất quý giá, hai ngày nay mỗi ngày Tư Kiến kêu lên vào lúc nửa đêm, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ của tôi, cho nên tôi đành phải bịt tai lại. Mặc dù làm như vậy thật lố bịch, nhưng ít nhất nó có tác dụng đôi chút.

Khả Hân nhìn thấy bộ dáng này của tôi, không khỏi che miệng cười, tôi bĩu môi sau đó đắp chăn trùm đầu ngủ thiếp đi. Bất tri bất giác, tôi đã chìm vào giấc ngủ sâu, không biết qua bao lâu, tôi bị đánh thức bởi cảm giác muốn đi tiểu.

Do thói quen nghề nghiệp làm phóng viên, tôi thường thức khuya, ai bảo tối hôm qua tôi khá buồn bực, một mình uống hai chai bia, sau khi uống bia chính là như thế này, phải chạy vào nhà vệ sinh mọi lúc.

Mơ mơ màng màng tỉnh lại cảm giác có chút kỳ quái, tôi liếc nhìn thời gian đã hơn 3 giờ sáng, đêm nay tôi không bị tiếng ác mộng của nó đánh thức, xem ra đứa nhỏ này gần như đã điều chỉnh rồi, ít nhất trong giấc ngủ không la hét nữa. Lúc này, tôi sờ bên người một phen, theo thói quen trước kia, nửa đêm thức dậy hoặc là tỉnh sớm hơn Khả Hân, tôi sẽ bóp bộ ngực khủng của nàng như một trò đùa, thường thường tôi lợi dụng nàng ngủ, bóp một cái. Chỉ là tôi mơ mơ màng màng sờ bên cạnh mình, nhưng tôi không sờ được bất cứ thứ gì, bên người trống rỗng.

Cơn buồn ngủ của tôi lập tức biến mất, tôi vội lấy điện thoại quay xung quanh, phát hiện Khả Hân không ở bên cạnh, nàng đi đâu rồi? Có phải là trong nhà tắm không? Tôi vội vàng xuống giường nhẹ nhàng mở cửa phòng, sau đó từ từ đi vào phòng khách, trong phòng khách, tôi thấy nhà tắm hoàn toàn không có bật đèn, tôi không nghĩ có người có thói quen tắt đèn khi đi vệ sinh lúc nửa đêm…

Chương trước Chương tiếp
Loading...