Ô cửa kính

Chương 2



Phần 2

San vừa nhấm nháp ly trà vải vừa lắc lư cái ghế ngồi của mình, vị ngọt lịm trôi tuột xuống cổ họng nàng. Với San bữa trưa như này là đủ, miệng nàng còn mỏi, nàng không muốn phải làm nó cực nhọc thêm bởi bất cứ một hộp cơm khô khan nào cả.

Lưỡi San đánh qua đánh lại trái vải vừa cho vào miệng, trí óc thích thú liên tưởng đến những gì đã xảy ra giữa vợ chồng nàng. Khúc thịt cứng ngắc gân guốc giữa hai chân chồng San chính là món chính của bữa sáng này. Nàng đã không cưỡng lại được sự thèm thuồng khi nhìn dương vật anh cương nhẹ lúc thay quần áo. Và thế là dù đã chỉnh tề trong trang phục đi làm, San vẫn cúi xuống bú mút cuồng nhiệt khúc thịt ấy. Lưỡi nàng, cơ môi nàng còn cảm giác rất rõ đã tê dại đến bây giờ.

Tít… tít…

Tiếng báo tin nhắn điện thoại kéo San ra khỏi cơn hồi tưởng. Nàng khẽ nhăn mặt khi thấy tên chủ nhân của tin nhắn. Là Khiêm, gã trưởng phòng của nàng. Cứ mỗi lần gặp gã là toàn thân San cảm thấy nhột nhạt. Gã luôn săm soi hết từng đường cong trên cơ thể nàng. Nàng như bị lột truồng trước ánh mắt sỗ sàng của gã.

Cộc cộc…

San lịch sự gõ cửa trước khi bước vào. Sau cái bàn đối diện cửa, gã đàn ông từ từ xoay ghế lại. Ánh mắt háo hức nhận ra người gã chờ đợi.

– Có chuyện gì không anh…

San lên tiếng, giọng có đôi chút khó chịu. Nàng đã đứng sát gần bàn làm việc của trưởng phòng. Gã đàn ông xấp xỉ bốn mươi tuổi nở một nụ cười thân thiện với nàng. Gã chìa ra một bộ hồ sơ trước mặt San, giọng hí hửng:

– Mai em nhé, ba ngày…

San chưa hiểu chuyện gì, nàng liếc qua tờ giấy trên cùng của bộ hồ sơ. Nó viết hoa và in đậm dòng chữ “Lệnh công tác”. Ngay bên dưới là tên của nàng “Trương Hồ Linh San”. Nhiều năm làm ở công ty này, San chưa một lần được điều đi công tác nên khi nhận ra nhiệm vụ sắp tới của mình, nàng không khỏi bất ngờ. San trố mắt ngạc nhiên nhìn gã trưởng phòng đang hí hửng đứng dậy. Miệng gã luyên thuyên:

– Cấp trên đánh giá cao sự cố gắng của em trong công việc trước giờ nên lần này muốn tạo cơ hội cho em đi gặp và làm quen với nhà phân phối.

Khiêm nhẹ nhàng di chuyển lại gần San, gã muốn được săm soi kỹ hơn thân thể nàng dù chỉ là sau lớp đồng phục công sở. Đứng gần mới thấy, gã chỉ cao hơn nàng một cái lỗ tai, nên thành ra là thấp khi nàng vận đôi cao gót bảy phân. Thân hình hơi dư mỡ chứ chưa đến nỗi mập ú. Gương mặt bành bạnh luôn nở nụ cười mỗi khi nàng xuất hiện bên cạnh.

Gã luôn dịu dàng với San vì gã thèm muốn nàng. Từ ngày San vào công ty làm việc, gã đã không giấu nổi vẻ khao khát của mình trước nàng. Chỉ tiếc là lúc đó, gã đã có vợ con đề huề, không còn có thể công khai chinh phục nàng nữa, đành ngậm ngùi nhìn nàng rơi vào lưới tình của thằng IT quèn. Rồi lúc San trở lại sau sinh nở, tần suất nuốt nước bọt mỗi khi gặp nàng của gã càng tăng cao. Nàng là gu của gã, nảy nở gợi tình.

– Em… em đi ổn không…

San hơi hoang mang ấp úng trả lời. Nàng lần dở xấp hồ sơ, nhận ra địa điểm công tác lần này tới tận Đà Lạt. Sự lo lắng khiến San không nhận ra ngụ ý của Khiêm trong câu nói.

– Em chưa hiểu à? Cấp trên đang muốn cất nhắc em đấy!

Khiêm đặt một tay lên vai San trấn an. Đôi mắt gã lướt nhanh qua khe ngực căng tràn lấp ló trong mép áo sơ mi.

– Cất… cất nhắc…

San như không tin vào đôi tai mình, lắp bắp hỏi lại.

– Ừm… vào vị trí còn trống của bộ phận mình!

Khiêm nở nụ cười trước đôi mắt mở tròn của San. Cánh tay đang đặt trên vai San, nhẹ nhàng lén lút di chuyển xuống hông nàng. Sự lo lắng xen lẫn hoan hỉ khiến San không đề phòng cử chỉ sỗ sàng của gã. Tâm trí nàng đang chỉ tập trung đến chuyện gã vừa nói. Vị trí còn trống của phòng nàng bây giờ là chức Tổ Trưởng Tổ Kế hoạch.

– Vậy em đi với…
– Với anh… chỉ hai người…

Đầu San đang hoang mang tính toán những việc cần chuẩn bị. Tim nàng thì lại phấn khích trước cơ hội bất ngờ. Nàng hoàn toàn không để ý đến vẻ đắc ý trong câu nói của Khiêm. Gã đã siết lấy vòng eo San, kéo nàng lại gần mình hơn nữa. Lần công tác này, chính gã là người đề xuất nàng tham gia. Gã đã chờ rất lâu mới có thể thực hiện kế hoạch mà mình ấp ủ. Gã không muốn ai đoán được ý niệm của mình nên phải chờ thời gian rất dài, để nàng thể hiện mình xuất sắc dưới sự giúp đỡ ngầm của gã.

– Đừng anh…

San chợt nhận ra sự gần gũi cơ thể giữa mình với gã nãy giờ. Nàng đẩy nhẹ Khiêm ra. Cơn khó chịu với gã trưởng phòng nhen nhóm trở lại sau giây phút mất cảnh giác.

– Ha ha… em về chuẩn bị đi… bảy giờ rưỡi sáng mai anh Tùng tài xế qua đón…

Nàng quay bước rời phòng gã… Lòng nàng diễn biến phức tạp…

… hoan hỉ… lo lắng… rối bời…

Bạn đang đọc truyện Ô cửa kính tại nguồn: http://truyen3x.xyz/o-cua-kinh/

– Ưm… anh ơi…
– Ưm… em sướng…

San nằm sấp, cong mông hết cỡ, rên rỉ khe khẽ đón nhận từng cú thúc mạnh bạo của chồng. Hiên chống hai tay kế mặt vợ, anh dập những cú chất lượng nhất vào sâu âm đạo nàng. Anh thều thào trong hơi thở đứt quãng:

– Bỏ chồng… đi này… bỏ chồng… đi này…

Khóe miệng San hơi mỉm cười trong những tiếng rên dài. Chồng nàng như trẻ con, mỗi lần chữ “bỏ chồng” được anh tuôn ra là một lần anh dập mạnh vào mông nàng. Nàng cong cớn đón nhận tất cả, âm hộ óc ách trào dâng. Cơn sướng đang ập lấy San. Kéo đầu chồng xuống, nàng nài nỉ trong nụ hôn vội:

– Ư… ư… đừng… đừng hờn mà… ưm…
– A… Ra đi… ra đi anh… hức… cho hết vào trong em đi…

Hiên dập mạnh những cú dứt khoát. Anh cũng không chịu nổi nữa rồi. Mặt nệm rung rinh theo từng đợt công phá của Hiên. Đứa con gái vẫn say ngủ trên cái giường nhỏ bên cạnh.

– Hừ… hừ…
– A… ưm…

San úp mặt xuống nệm để tiếng rên rỉ không phát lớn ra ngoài. Nàng đang sướng. Đã lâu rồi vợ chồng nàng không làm tình trần trụi như lúc này. Hộp bao cao su vẫn còn nhiều nhưng San muốn bù đắp cho chồng những ngày sắp tới. Vỉ thuốc ngừa thai khẩn cấp đã được nàng bí mật chuẩn bị.

– A… Anh ra… ha…

Hiên gầm gừ trong cuống họng, răng nghiến chặt ken két, hạ thể ép sát mông vợ, gồng cứng. Dương vật anh giật giật, từng đợt, từng đợt tinh hoa trút thẳng vào sâu âm đạo San. Dòng tinh trùng nóng ấm làm San kích tình dữ dội. Người nàng co giật mạnh, âm hộ tuôn tràn óc ách. Cả hai trân người siết chặt nhau sau khi xuất tinh. Không gian yên ắng trở lại, chỉ còn tiếng cựa mình của đứa con gái nhỏ.

Bạn đang đọc truyện Ô cửa kính tại nguồn: http://truyen3x.xyz/o-cua-kinh/

San chỉnh trang lại y phục, đầu tóc mình sau khi chễm chệ trên ghế sau chiếc ô tô. Âm hộ cô tê rần bở sự hờn dỗi của chồng sáng nay. Cô mỉm cười khép nép đôi chân, gương mặt trẻ con đáng yêu của chồng lởn vởn trong tâm trí.

– Cô San đi công tác lần đầu nên có chút bỡ ngỡ hả!

Chú Tùng góp chuyện, phá tan bầu không khí im lặng trong xe. Chú là tài xế có thâm niên trong công ty, tướng tá rắn rỏi vì từng làm vệ sĩ, tính tình khá hòa đồng cương trực. Thấy vẻ loay hoay của San, chú tưởng nàng đang lo lắng nên định bắt chuyện tìm cách trấn an.

– Dạ, cũng hơi lo lo chút ạ!

San mỉm cười với chú qua kính chiếu hậu, cố giấu đi vẻ bối rối, sợ chú phát hiện những suy nghĩ dâm đãng nãy giờ.

– Đừng lo lắng quá… có sếp Khiêm đi theo đỡ đần mà!

San hơi chau mày. Chú Tùng vô tư nhắc đến nhân vật mà San không ưa. Cũng may chuyến đi lên Đà Lạt này nàng chưa phải ngồi cùng xe với gã. Gã đã di chuyển trước ngày hôm qua rồi. Nàng cố chuyển sang vấn đề khác.

– Thấy chú hay chở sếp đi công tác, bác gái có lo lắng không ạ?
– Bà nhà tôi mất lâu rồi cô ạ!
– Ấy chết, con vô ý, xin lỗi chú…
– Không sao cô. Tôi không còn buồn nhiều, giờ sống nuôi nấng thằng con trai thành tài là thấy vui rồi.
– À… con trai chú chắc lớn rồi nhỉ?
– Nó năm cuối đại học rồi. Nó học giỏi lắm. Chuyên ngành là…

Chú Tùng hào hứng hơn khi nhắc đến đứa con trai mà chú tự hào. Câu chuyện rôm rả hơn. Bầu không khí trong xe dần ấm lại cho chuyến đi dài.

Chương trước Chương tiếp
Loading...