Ông bác sĩ tà dâm
Chương 4
Hà nằm đó chờ đợi, và tất nhiên cô chẳng đoán ra được ông ta sẽ làm gì mình. Dương vật giả như cô gái kia ư? Không, cô đâu cần dương vật giả. Cô cần chính cái của ông ta đút vào để làm bằng chứng. Ông Lê Nam cũng rất đắn đo trước thân thể mỹ miều của cô gái đang nằm trần truồng trên giường khám, thân thể của cô gái không phải chịu sương chịu khó mà lần đầu tiên ông được chiêm ngưỡng.
Qua khỏi đầu gối trở lên trên, làn da trắng mịn dần làm cho chùm lông chính giữa hình tam giác nổi cộm, đen ngòm… ông chưa động tay động chân mà những sợi lông đã sững lên, nhớt bắt đầu rịn ra. Ông nhớ rất rõ cái lần ông chơi bệnh nhân đầu tiên là một cô bé độ chừng 17 – 18 gì đó. Tình cờ ông đi từ trạm xá về, trời chuyển mưa đen kịt. Đi ngang qua một cái chòi lá nằm trơ trọi giữa cánh đồng thì nghe tiếng rên đau đớn của một bé gái.
– Dạ con đau lắm.
– Đau chỗ nào?
Cô bé chỉ vào bụng, hơi chệch xuống dưới. Lê Nam không nghĩ là cô bé lừa mình. Anh ngỡ ngàng, bối rối. Anh lập tức dìu cô bé về nhà mình, vì nơi đó có đèn điện sáng thì anh mới khám được. Khuôn mặt bầu bĩnh của cô gái làm cho anh động lòng. Lần đầu tiên được nằm trên giường nệm trắng tinh, cô gái không dám nhúc nhích. Nó nằm co ro, lại càng co ro hơn khi anh ấn tay vào bụng nó.
Anh lần tay về bên dưới. Anh chạm phải mớ lông xù xì bên trong lớp vải quần cũ kỹ, nó không hề mặc quần lót. Anh cảm thương cho số phận của phụ nữ nông thôn. Không phải nó dâm tặc đến nổi không mặc đồ lót, mà dưới nông thôn lúc bấy giờ, chuyện này là thường tình. Con gái lớn, không được sự giáo dục kỹ càng của cha mẹ, nên không chú ý bản thân cho lắm. Cũng may, đa phần họ mặc quần màu đen hoặc sậm màu, nên khó thấy. Anh ấn bên phải, anh ấn bên trái, nó đều nhăn mặt, nhưng khi anh sờ ngay chính giữa, thì sắc mặc nó chuyển sang đỏ bừng.
– Chỗ này có đau không?
Nó lắc đầu. Thực ra, con bé không bị bệnh gì nghiêm trọng cả, mà do nó bị đau bụng kinh nguyệt. Nó chưa ra được nên nó hành con nhỏ. Anh biểu nó cởi quần ra cho ông khám, nó chần chừ. Những miếng bợn trắng kèm với nước nhớt, làm cho cửa mình con bé nhầy nhụa. Anh đưa tay quẹt vào một chút rồi quay người ra sau, anh đưa ngón tay lên mũi.
Chu cha ơi, nó nồng nặc mùi dâm thủy. Dương vật của anh từ từ cương lên, nó kích thích anh dữ quá. Anh banh hai mép âm vật ra, đỏ hỏn bên trong, màng trinh còn nguyên vẹn. Cón bé thở gấp. Anh hứng tình thọc nguyên ngón tay trỏ vào trong, nó oằn người. Anh cũng giả bộ khám đi khám lại bằng cách cọ xát bàn tay lên vùng mu. Con nhỏ rên hư hử.
– Bộ đau lắm hả?
– Dạ không ạ.
– Sao lại rên?
– Tại bàn tay bác sĩ…
Anh khoái chí với việc làm của mình mà quên rằng mình đang đứng trước con bệnh. Ngón tay anh ướt nhẹp do nhớt trong âm hộ con bé. Anh muốn lắm. Anh nhớ cái lúc anh đỡ đẻ cho một sản phụ, nhìn cái lồn sưng múp, tím bầm mà anh còn nứng, nói chi là âm vật của một con bé còn trinh thế này. Lông con bé dựng lên như nghiêng người chào đón, mời mọc anh. Anh đưa tay ép dương vật của mình xuống, nhưng khi anh buông tay ra, nó bung ra mạnh, to và dài hơn. Anh co chân con bé về phía trước, âm hộ mở ra tạo thành một khe lớn, mà anh có thể nhìn vào trong được.
– Ráng chịu đau, anh sẽ chích cho.
Con bé nhìn anh chờ đợi. Nó đâu có biết là anh chích, mà chích thuốc gì, và chích bằng kim gì, nên nó có vẻ vui lắm. Anh kéo áo lên để lôi dương vật to đùng ra ngoài, một chút dâm thủy của đàn ông đọng lại trên đầu khấc, trong suốt. Anh kéo nó nằm xích ra ngoài mép giường, vẫn đang tư thế hai chân gấp lại, ép sát vào đùi, khe hở vẫn to như ban nãy.
Anh kéo tuột quần ra khỏi để không còn vướn víu nữa. Dương vật của anh ngóc đứng lên, anh đè nó xuống cho ngang tầm với cửa mình con bé, lúc này nó đang mơ mơ màng màng, chứ chưa thấy ông bác sĩ đang định đút vào. Tâm trạng của anh cũng hồi hộp lắm, vì đây là lần đầu kể từ ngày anh nhận nhiệm vụ của một bác sĩ ở vùng quê. Trước kia thì cái chuyện chơi gái, anh cũng thường làm lắm, nhưng những lúc ấy thường xảy ra trong bóng tối, cứ mò mẫm, ôm nhau, rồi đút vào, nắc hồng hộc, chớ không nhìn rõ mặt nhau, chơi xong lặp tức đứng dậy mặc vội quần áo vào là mạnh ai nấy đi.
Còn bây giờ, anh phải đối mặt với sự thật, là cái mà anh sắp làm, người đời gọi là hiếp dâm. Anh tự cho mình có cái quyền được ngắm, được chơi bệnh nhân, vì so với công sức anh bỏ ra cho mảnh đất này thật vô cùng to lớn, còn cái chuyện anh có đút dương vật vào âm vật của người phụ nữ nào đó, thì có đáng gì đâu. Nhưng bây giờ, tự dưng anh cảm thấy thương con nhỏ, không biết nó có chịu nổi cái dương vật to lớn này không?
Anh rà dương vật vào cửa lồn của con bé, một chút cảm giác truyền sang thân thể, đít nó nhíu lại, khe hở lập tức cũng bị khép một chút. Anh dùng đầu dương vật mình chà vào âm hộ, chừng như quen dần, âm hộ của nó giãn trở lại, mở càng to hơn. Hứng quá, anh ấn dương vật vào một chút, con bé có cảm giác là âm hộ của mình bị một vật gì đó nông bự ra, đau điếng, bất giác nó đưa tay sờ xuống chim, chạm ngay vào dương vật của anh. Anh cầm tay nó cho vuốt dọc theo dương vật. Con bé cũng chẳng biết đó là dương vật của người đàn ông, mà cứ tưởng đó là ống chích của bác sĩ.
– Anh chích vào nghen, ráng chịu đau, đừng có la.
– Dạ…
Anh ấn mạnh vào một cái ót, con bé đau quá, nước mắt ràng rụa, mà chẳng dám la to. Máu đã chảy dọc theo hai bên háng, xuống ngay lỗ đít. Lồn con nhỏ bót quá, cứ như ngậm chặt lấy dương vật, nó không cho anh rút ra. Vẫn biết là con bé đang còn đau, nhưng anh không dừng lại được. Anh bắt đầu nắc, nước nhớt trong lồn con bé đã thấm trọn dương vật của anh.
Anh di chuyển dễ dàng hơn, nhanh hơn, và dứt khoát hơn. Cơn đau dịu dần, con bé thấy có cái gì đó cứ thụt ra thụt vô trong chim của mình, lại còn có cảm giác sương sướng nữa, nó cố gắng nằm yên cho ông bác sĩ chích, nhưng nó chẳng nằm yên được, thân thể của nó cứ phải trườn tới trườn lui theo nhịp nắc của anh. Anh đã quá quá, anh sướng quá, anh thỏa mãn quá, vì anh đâu có ngờ rằng mình nói chích thuốc mà bệnh nhân nằm yên cho anh chích như vậy. Ống chích của anh cứ phầm phập ra vào. Từ chỗ nằm yên cho anh chích, con bé cũng rên hư ử theo nhịp nắc của anh. Anh nhủ rằng mình sẽ dùng chiêu này cho những bệnh nhân khác. Anh sướng, anh rung lên, dương vật của anh giật giật trong người con bé, tinh khí tràn ra ngoài… anh dịu dần.
– Hết đau bụng chưa?
– Dạ, đỡ rồi ạ.
– Có cần, thì ngày mai đến anh chích nữa nghen.
– Dạ…
Ngày hôm sau con bé đến thật, anh cũng chích, và lần này nó sướng, nó rên dữ lắm. Nó đã biết không phải anh chích, mà anh đang làm cái chuyện vợ chồng với nó, nó sung sướng vì được hầu hạ, được làm vợ bác sĩ, dẫu cho đó chỉ là cái miếng chớ không có tiếng, nhưng người đời, khối người thích có cái miếng đó…