Ông bố chồng nát rượu
Chương 1
Tóm tắt nội dung
Mẹ chồng Khả Uyên đã qua đời từ nửa năm trước, bố chồng cô thì liên tục tìm đến men rượu vì quá cô đơn. Chồng Khả Uyên thấy vậy nên đã đón bố về sống chung với gia đình cũng gần được ba tháng. Nhưng bố chồng của cô ấy thì chứng nào tật nấy, không những không bỏ mà thậm chí còn uống rượu nhiều hơn trước và liên tục tới xin tiền Khả Uyên. Khả Uyên rất muốn có con với chồng, nhưng tình trạng này cứ tiếp diễn khiến cho cô ấy không thể yên tâm được. Chồng Khả Uyên là một người hiền lành, chăm chỉ và có hơi nhút nhát. Mỗi lần nói chuyện với bố, chồng Khả Uyên đều run rẩy và không dám nói ra suy nghĩ của mình. Kết quả là mọi chuyện vẫn như cũ. Sau khi kết hôn được một thời gian, chồng Khả Uyên luôn bận rộn với công việc, giờ thêm chuyện của bố khiến chuyện tình dục của cả hai vợ chồng thêm rối ren không được tốt, một tháng một lần đã là quá nhiều. Khả Uyên luôn cảm thấy thiếu thốn, cô đơn, phải tự thủ dâm mỗi khi bố đi ngủ. Nhưng có một lần, Khả Uyên cứ nghĩ bố đã ngủ nên đã về phòng để thủ dâm, ai mà có ngờ bố lại thức dậy đúng lúc đó và chứng kiến tất cả! Và bố đã biết được bí mật của Khả Uyên mất rồi, thế là ông ta lợi dụng điểm này để cưỡng dâm cô ấy! Nhưng trong thâm tâm Khả Uyên dường như có gì đó đang thay đổi. Miệng nói “không được” nhưng cơ thể cô ấy muốn được bố mình đụ nhiều hơn nữa! Bố chồng – Nàng dâu sau đó liên tục đụ nhau mỗi khi chồng không có nhà. Bố chồng không hề dùng bao cao su mỗi khi đụ Khả Uyên, và đương nhiên, thỉnh thoảng ông ta cũng xuất tinh vào bên trong cái lỗ bướm nữa…
Thế là từ đó Khả Uyên thầm trách:
“Xin lỗi chồng vì em là một người phụ nữ lăng loàn, nhưng chỉ có bố mới có thể thỏa mãn nhu cầu tình dục của em…”
… Bạn đang đọc truyện Ông bố chồng nát rượu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ong-bo-chong-nat-ruou/
Nhân vật trong truyện:
– Khả Uyên: Con dâu, năm nay 24 tuổi.
– Phú Quý: Bố chồng, năm nay 50 tuổi.
– Phú Cường: Chồng Khả Uyên, năm nay 26 tuổi.
– Shiba Inu: Chú chó Nhật…
Trong một lần vợ chồng Khả Uyên đi du lịch bên Nhật Bản, anh ấy có nghe một người quen giới thiệu về giống chó Nhật nhỏ con lùn nhưng rất đẹp và rất dễ thương. Người bạn của chồng Khả Uyên phân tích:
“Shiba Inu là giống chó có nguồn gốc từ Nhật Bản, vốn dĩ từ thời Jomon (khoảng 2,000 đến 4,500 năm trước), tổ tiên của chúng được nuôi để làm chó săn. Giống chó này đặc biệt có sự gắn kết sâu sắc với con người. Trong tất cả các loài chó thuộc hàng Nihon Ken, Shiba Inu là giống chó duy nhất có kích cỡ nhỏ, với cân nặng chỉ khoảng 9 kg. Đặc điểm của chú chó này là bộ lông ngắn, tai dựng ngược và chiếc đuôi uốn cong. Mặc dù Shiba Inu rất cảnh giác và có tinh thần tự lập cao, song chúng cũng rất trung thành và yêu quý người chủ của mình. Có thể nói, đây là một chú cún cưng rất được lòng mọi người, chúng được đánh giá cao không chỉ ở Nhật mà còn cả ở nước ngoài…”
Chồng Khả Uyên nghe người bạn, người Nhật gốc Việt Nam giới thiệu như vậy thì thích lắm nên anh ấy mới liên lạc tìm đến nơi để mua tặng cho tôi bầu bạn, bởi giống chó này nó nhỏ con và rất trung thành với chủ chứ không giống như chó phương tây hung dữ xấu xí. Phú Cường – Khả Uyên lấy nhau cũng được 2 năm nhưng mà chưa có con để tưng tiu ẵm bồng, do lúc đầu mới cưới thì vợ chồng họ có dùng thuốc tránh thai để ngăn không cho có con sớm vì tài chính gia đình khi đó còn hạn hẹp khó khăn trăm bề. Nhưng giờ đây thì lại khác xa, tuy không giàu có gì nhiều mà đổi lại thì cũng khá giả có của ăn của để sung túc, thế là mới nghĩ về việc sinh con, nhưng… nào ai có dè khi nghĩ tới việc sinh con thì nó tịt luôn mất tiu rồi còn đâu nữa mà mong. Bởi chồng Khả Uyên, Phú Cường thì lúc nào cũng bận rộn với công việc và đi công tác triền miên nên suốt ngày anh không có ở nhà, còn cô ấy thì chỉ bầu bạn với Shiba Inu chú chó Nhật mà thôi.
Ở nhà ngoài vợ chồng Khả Uyên – Phú Cường với chú chó Shiba Inu ra thì còn có một nhân vật chính nữa là Phú Quý bố chồng của Khả Uyên, bởi không có sự hiện diện của ông ta thì cốt truyện này sẽ không có viết được và cũng sẽ chẳng có gì để hoàn thành. Từ lúc mẹ chồng cô ấy mất tới nay cũng gần 1 năm rưỡi gì đó, bởi vì sau khi bọn họ cưới nhau được 6 tháng thì bà ấy về với đất mẹ của bà ta rồi. Mọi việc sẽ không có gì nếu như chuyện đó không xảy ra, cái chuyện tế nhị của một nàng dâu thiếu thốn tình dục như Khả Uyên nó bộc phát dữ dội, nó cao trào tự nhiên mà không suy nghĩ tác hại của nó, về cái việc éo le cuộc tình này…
Hôm đó Phú Cường như thường lệ đi làm vào mỗi buổi sáng, nhưng… hôm nay anh ấy lại đi sớm hơn mọi khi và đem cả chú chó Shiba Inu theo nữa để tiêm ngừa. Khả Uyên muốn nói với anh ấy nhiều điều về việc của bố anh là ông Phú Quý bố chồng của cô, cái việc mà ông ấy cứ uống rượu bét lè nhè trong suốt 1 năm qua, đặc biệt là gần đây nhất thì ông ta uống càng nhiều và dữ dội hơn trước, không những vậy mà ông ta con xin tiền Khả Uyên để đi chơi gái ơ không là… tiêu vặt, bởi vì chồng của cô thì không đưa thêm nữa nên ông ta cứ ngắm hoài vào người con dâu như Khả Uyên mỗi lúc mỗi nhiều vì sự dễ dãi. Khả Uyên nhìn Phú Cường chồng mình nói:
– Anh nè! Em có chuyện muốn nói về bố.
– Ơ ưm! Bố lại xin tiền em nữa đúng không?
Chồng cô ngâm nga ậm ờ trả lời ngắt quảng ngân dài, anh ấy lấy các ngón tay của mình lên đưa vô trong miệng cắn kiểu suy tư. Bởi anh ấy rất sợ bố mình và anh cũng không ưa thích con ma men ma rượu nó cứ tỏ mùi hương nồng nặc làm anh phát chán, một phần vì từ thuở nhà anh ấy cũng bị bố mình bạo hành đánh đập dã man bởi con ma men nhập vào người ông ta.
‘Đàn ông uống rượu là hư…
Đàn bà uống rượu dễ hư thân người’
Câu thơ đó nó khiến tâm tư Khả Uyên nghĩ thong suốt nhưng mà đường đi thì mù tịt, bởi đàn ông uống rượu là hư là do rượu vào lời ra, rồi mất kiềm chế dẫn tới đánh nhau loạn xì ngầu. Còn đàn bà uống rượu dễ hư thân người là do khi rượu vào làm cho phụ nữ dễ thèm tình(Tức nứng lồn đó) nên rất dễ bị sa ngã, bởi vậy khi có thằng đàn ông nào nó mồm mép lời nói đểu giả như là, uống hết đi em, rồi ta chung đôi rồi ta chung đường, là y như rằng nó muốn đưa chúng ta vào con đường tình dục đụ đéo của nó mà thôi. Nghĩ là vậy, suy tư là thế đó, nhưng… thấy chồng mình nói vậy thì cô ấy cũng gật đầu cho chồng mình vui:
– Vâng ạ!
– Ơ anh thật sự xin lỗi em nha! Chắc bố anh đã suy sụp tinh thần kể từ khi mẹ hiền của anh qua đời.
Khả Uyên biết ngay là chồng cô sẽ nói tốt về bố mình mà, bởi anh ấy là người có tâm địa hiền lương rất giống với đức tính tốt đẹp của người mẹ chồng quá cố của Khả Uyên, do con trai thì giống đức tính của mẹ, con gái thì thừa hưởng đức tính của cha, chứ nếu mà chồng Khả Uyên giống đức tính của bố chồng thì thôi rồi diễm ơi! Khả Uyên cũng giống như chồng mình ghét rượu bia lắm, nên nàng mỉm cười đáp lời chồng mình:
– Dạ! Chắc bố cảm thấy rất đau lòng về chuyện đó… nhưng mà… Chúng ta, anh với em và với bố sẽ sống với nhau trong suốt quãng thời gian sau này. Thế là… không phải nên nói chuyện này ra càng sớm một chút sao? Nếu em mang thai và sinh con nữa, nên em thực sự cảm thấy lo lắng quá.
– Oh! Em nói sao? Có con hả? Ah! Mà đúng là vậy nhỉ? Bởi chúng mình cưới nhau cũng 2 năm rồi còn gì?
– Vâng ạ!
Khả Uyên gật đầu vâng dạ rồi cười mỉm chi với chồng mình, bởi nàng trông anh ấy rất dễ thương dễ mến, biết quan tâm và biết lo lắng cho vợ nhà. Anh đẹp trai hiền hòa nhưng mà đàn ông thật thà quá cũng khổ lắm chứ, anh cứ mãi lo cuộc sống gia đình mà anh ấy nào có biết:
‘Cuộc sống đâu chỉ có cơm no và áo đẹp…
Mà cuộc đời còn có cả những nụ hôn’
…
Khả Uyên với Phú Cường chồng mình đối đáp qua lại thì ông bố chồng Phú Quý của cô từ trong phòng ngủ của mình bước ra, sau đó ông ta lại tiếp tục đi về hướng hai vợ chồng cô đang đứng. Ông ta đi qua lối rẻ rồi lách qua chỗ trống để tìm đến chiếc tủ lạnh mà tìm nước uống, ông ấy khuôn mặt không được vui nhưng mà cũng cẳng hề buồn, kiểu như ngiêm nghị suy tư mà thôi. Khả Uyên thì cũng vậy, cô tắt hẵn nụ cười vừa nãy với chồng mình lại mà thay vào đó là sự lo lắng bất an. Khả Uyên quay khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ của mình qua nhìn chồng như muốn anh ấy lên tiếng nói mà hai vợ chồng vừa mới bàn bạc, nhưng mà… cô ấy thấy chồng mình cứ lặng im không nói câu nào, anh cứ đứng đó xoa đầu bứt tóc mà thôi.
Ông Phú Quý khi tới tủ lạnh thì ông đưa bàn tay ra mở cánh cửa rồi cầm lấy một chai nước khoáng thiên nhiên nhãn hiệu “Family – Computer” ra uống, ông mở nắp chai nước khoáng đó ra, ông dung các ngón tay của mình mà vặn xoay nắp chai ấy theo chiều ngược kim đồng hồ. Khi nắp chai nó đã được mở ra thì ông đưa cái miệng chai nước khoáng lên vô miệng mình uống ừng ực, sau đó thì ông Phú Quý vặn nặp chai nước lại và quay trở lại về phòng ngủ của mình. Khi ông uống nước xong thì ông cầm trên tay luôn chứ không có để vô trong tủ lạnh, ông chỉ có đóng kín cánh cửa tủ lạnh lại mà thôi rồi quay trở lại điểm xuất phát ban đầu.
Khả Uyên thấy bộ dạng của ông Phú Quý bố chồng mình uống nước khoáng thiên nhiên mà mắc cười quá chừng, bởi âm thanh nước uống đó nó vô trong bụng của ông ta rồi mà vẫn còn nghe tiếng ùng ục, chắc do sáng sớm ông ấy chưa ăn gì nên mới vậy. Nụ cười tươi như hoa nở buổi sớm mai của Khả Uyên đã làm cho Phú Cường thấy phấn chấn trở lại liền chứ không có ủ rũ lo âu nữa, bởi anh ấy biết vợ mình đã vui vẻ trở lại thì gia đình cũng sẽ êm ấm như xưa.
Ông Phú Quý đi tới chỗ hai vợ chồng Phú Cường – Khả Uyên đang đứng, ông không có ngước mặt lên nhìn và đặc biệt là con dâu ông ta. Ông chỉ cúi mặt xuống dưới mà cứ vậy đi qua, nhưng khi ông ta bước đến nơi giữa con trai và con dâu đang đứng thì Phú Cường lên tiếng:
– Ơ bố…
– Sao hả?
Ông Phú Quý thấy con trai của mình nói thì trả lời cụt lủn, bởi câu hỏi với câu đáp đều ngắn củn như nhau. Phú Cường nói tiếp:
– Tại sao bố không uống rượu ít đi một chút nhỉ?
– Ta uống ít đi còn gì. Con còn phàn nàn gì nữa?
Ông bố biết con trai mình thế nào cũng nói vậy nên ông ta đã chuẩn bị tâm lý rồi, ông trả lời một câu dứt phát không có ngâm nga kiểu như ngâm củ kiệu. Ông trả lời xong thì cũng coi như hết chuyện mà cầm trên tay chai nước khoáng đi vô phòng ngủ của mình, ánh mắt của ông cũng đăm chiêu buồn bã lắm, bởi con trai ông ta Phú Cướng không có hiểu nỗi khổ tâm trong long ông lúc này. Ông tìm đến men rượu cho vơi đi “Hương tình cũ” nhưng nào ngờ nó lại nhớ nhung hơn, ông biết trong nhà có một người con dâu xinh như hoa mộng thường, đẹp như đoá hoa tiên thì làm lòng ông trỗi dậy ham muốn.
Phú Cường – Khả Uyên thì chỉ biết cúi mặt ngậm ngùi chứ biết làm sao bây giờ, bởi người chồng của cô thì cũng không có tiếng nói thì lời nói một người con dâu như Khả Uyên đây thì đâu có trọng lượng hay ký lô gì. Đột nhiên ông Phú Quý quay quất lại hỏi vì nghe tiếng “Gâu! Gâu” nhỏ nhẹ, bởi trên tay Phú Cường đang bế một chú chó Shiba Inu. Ông hỏi:
– Mà nè! Con đi làm sao lại đem nó theo làm gì chứ?
– Dạ! Luôn tiện đi làm nên con mang nó theo để khám chim nó ạ!
– Hả??? Con nói cái gì cơ???
Ông Phú Quý bị sốc nặng bởi câu nói của đứa con trai của mình, mồm ông Phú Quý cứ mở ra chữ “O” rồi lại chữ “U” vì kinh ngạc, bởi lần đầu tiên trong đời ông ta biết đến chuyện này. Còn Khả Uyên thì cứ cười tủm tỉm với câu nói của chồng mình, bởi anh ấy “Thật thà như đếm” nên mới nói ra khiến bố anh hiểu nhầm. Cô ấy nói xen vô:
– Dạ không phải như chồng con nói đâu ạ! Đây chỉ là đi khám định kỳ để tiêm ngừa mà thôi.
– Oh! Vậy làm bố hết hồn ah! Ha Ha Ha…
– Dạ tại con… Tại con…
Phú Cướng bứt tóc gảy đầu vì câu nói hớ của mình nên anh trả lời không đầu không đuôi, anh nhoẻn miệng cười hiền ái ngại không biết ứng xử sao thì bố anh lên tiếng:
– Thôi con đi làm đi. Để bố chở nó đi khám rồi tiêm ngừa cho? Chứ ai đời thuở nào đi làm mà lại mang theo cún con như vậy? Người ta nhòm ngó nhiều quá cũng không hay ho gì đâu. Với lại giống chó Nhật Shiba Inu nó cũng đắt tiền lắm đó, tính luôn cả chi phí thì cũng gần cả trăm triệu đồng rồi, nó bằng chi phí một đứa con thơ đó? Hươ… Haizz… Sinh con không lo sinh mà cứ lo nuôi thú cư không ah? Thật là… chẳng hiểu nổi???
– Dạ! Chuyện này… Con…
– Thôi! Thôi… Con cái gì nữa hả? Con chỉ địa chỉ cửa hàng đi rồi bố chở cún con tới đó?
– … “…”…
Mặc kệ cho con trai mình ậm ờ ậm ực, ông Phú Quý đi thoăn thoắt vô trong phòng thay đồ rồi nhanh như sóc ông lại đi ra chỗ hai đứa con trai với con dâu đang đứng, ông tự động bế ẵm con cún con Shiba Inu trên tay mình rồi đi ra cổng lấy xe ô tô bán tải của ông. Hành động của ông làm cho Phú Cường – Khả Uyên kinh ngạc, ngạc nhiên nhất lại là Khả Uyên. Bởi vì cô chưa thấy bố chồng mình nhanh nhẹn như vậy, với lại nhìn ông ta chưng diện đồ vào thì cũng đẹp tra ra phếch chứ không hề thua kém gì Phú Cường chồng cô. Khả Uyên cười mũm mĩm và hồn nhiên nói quớ theo bước chân đang đi ra cửa của bố chồng mình:
– A bố ơi! Để con đi theo cùng bố, vì con biết địa chỉ phòng khám thú cưng ở đâu ạ? Hi Hi Hi…
– Ơ… Con nói sao? Con đi theo cùng bố ah?
Ông Phú Quý ngơ ngác nhìn Khả Uyên mà hỏi lại xem là ông có nghe nhầm hay bị lãng tai không, dột ngột con trai ông Phú Cường lên tiếng chen vô:
– Dạ! Vợ con nói phải đó bố. Bởi vì cô ấy mới biết địa chỉ phòng khám thú cưng nào là chất lượng ạ? Hi Hi…
– Ô hay! Khám thú cưng thôi chứ đâu phải khám người mà rắc rối vậy? Hươ…
Khả Uyên thấy bố chồng mình ngớ nga ngớ ngẩn với câu nói của chồng, nên cô không nói gì thêm nữa mà vô trong phòng ngủ khoác thêm một chiếc áo ngoài vào rồi đi ra cổng. Khi đến chỗ xe ô tô bán tải của bố chồng thì cô ấy lên tiếng:
– Ưm! Bố nè! Để con bế cún Shiba Inu cho ạ? Hi Hi…
– Oh! Vậy thì con cứ bế nó đi? Coi bộ nó thích con bế nó hơn bố ẵm đó? Trông nó vui vẻ chưa kìa? Ha Ha Ha…
– Ơ bố này! Cứ ghẹo con không ah! Hi Hi…
Đột nhiên mặt trời nó mọc ở đằng tây hay sao mà khiến cho hai người này từ lạnh nhạt rồi trở nên sum vầy hòa quyện như vậy, bởi ông Phú Quý chưa từng nói với nàng dâu quá năm từ còn Khả Uyên thì cũng vậy, cô chưa từng nói chuyện thân mật chứ mà ở đó chuyện trò như hôm nay đây. Khả Uyên nói vọng vô nhà:
– Uả ông xã! Anh không định đi làm sao mà đứng đó nhìn em với bố hoài dzạ? Hi Hi…
– Oh! Anh đi làm ngay đây! Vì anh thấy gia đình mình hòa thuận nên nhất thời anh vui quá vậy mà! Hi Hi…
Phú Cường là người thật thà trong sáng nên anh rất quý trọng “Tình cảm gia đình”, anh muốn sao gia đình mình nó sẽ luôn vui vẻ như ngày hôm nay. Thế là anh nhanh nhẹn ra cửa rồi khóa cánh cửa cổng, khi tới chỗ xe của bố anh thì anh mới nói:
– Bố nè! Bố trông chừng vợ giúp con nhé! Bởi Khả Uyên vợ con ham chơi lắm đó? Hi Hi…
– Ơ cái anh này! Anh ghẹo em hả? Hừm… Hừm…
… Bạn đang đọc truyện Ông bố chồng nát rượu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ong-bo-chong-nat-ruou/
Khả Uyên lườm Phú Cường chồng mình một cái ánh mắt sắc lẹm, bởi vì anh ta ghẹo cô hơi quá đáng một chút, cô ấy cũng đỏ mặt lên trông thấy. Sự ái ngại của Khả Uyên không qua được ánh mắt tinh tường từng trải cuộc đời của ông bố chồng, ông cứ lén lút nhìn trộm nàng dâu từng chút một, đại loại như nhìn xong thì quay mặt chỗ khác kiểu ngó lơ.
Phú Cường thấy Khả Uyên vợ mình đỏ mặt lên trông như một quả đào tiên chín mọng thì anh ngưng ghẹo và quay hướng ra xe ô tô của mình, anh đảo mắt nhìn sang bố anh là ông Phú Quý một cái nhìn vô tư chứ không có nghi ngờ gì bởi là cha con mà chứ có ai xa lạ gì đâu. Anh hồn nhiên nói với bố và vợ mình:
– Thôi con đi làm đây! Bố với vợ con đi sau nhé! Anh đi làm nha em! Hi Hi…
– … “…”…
– Dạ! Anh đi làm ạ! Hi Hi…
Ông Phú Quý không trả lời mà chỉ để cho Khả Uyên con dâu ông trả lời mà thôi, còn ông thì cứ gật đầu coi như là đồng ý rồi còn gì chứ nói chi thêm nhiều. Do xe của Phú Cường ở phía ngoài nên hai người, bố chồng – nàng dâu phải chờ cho xe anh ấy ra trước rồi mới lái xe ô tô bán tải của ông Phú Quý ra được. Khi xe ô tô của Phú Cường chạy ra ngoài cổng thì ông Phú Quý cũng bắt đầu bon bon chạy từ từ ra theo, Khả Uyên thì chưa có ngồi trong xe của ông bố chồng mà cô phải đợi cho xe của ông Phú Qúy ra để mà khóa cánh cửa cổng nhà rồi mới lên xe. Lúc này thì chiếc xe ô tô chồng của Khả Uyên đã vọt đi xa giờ chỉ còn lại là chiếc xe bán tải to tướng của ông bố chồng cô mà thôi, cô đi vòng qua bên kia định mở cửa xe ngồi phía trước thì ông Phú Qúy lên tiếng:
– Eh này! Con muốn ngồi ở phía trước sao con dâu?
– Dạ vâng ạ! Không ngồi ở đây thì ngồi ở đâu bây giờ ạ? Hi Hi…
– … “…”…
Khả Uyên hồn nhiên trả lời vì bởi cô nghĩ là một gia đình mà nên giữ khoảng cách làm gì cho mắc công, nên cô ấy không có đợi bố chồng mình hồi âm lời nói mà mở cửa xe ra rồi vô trong ngồi ngon lành miệng thì cười chúm chím. Ông Phú Qúy thấy vậy thì cũng không hỏi hang gì thêm nữa, bởi trong thâm tâm con người đàn ông như ông ta đây thì muốn gần chết đi được, chứ ở đó mà từ chối cái nỗi gì. Khả Uyên thấy bố chồng mình chồm người qua bên ghế ngồi của cô, lúc này cô cũng hơi lo lắng nhưng cô cũng muốn xem bố chồng mình ông ta định làm gì, thế là cô cứ lặng im mà nhìn hành động của ông Phú Quý.
Khi mặt của ông bố chồng gần sát bên mặt của con dâu thì Khả Uyên có vẻ hơi thở mạnh một chút, bởi vì mùi hương nam tính của đàn ông khỏe mạnh nó lan tỏa vào ngỏ ngách mũi của cô mỗi lúc một nhiều thêm. Do trên tay Khả Uyên đang bế bồng một chú cún con Shiba Inu nên cô không thể làm gì, và thế là mọi hành động của ông bố chồng lúc này đã làm cho nàng dâu xinh đẹp thêm phần khó ở trong người(Tức nóng râm ran). Bất chợt Khả Uyên òa cười trong vô thức bởi cái sự suy diễn không đúng của mình về ông bố chồng Phú Qúy của cô, bởi lẻ ông ta chồm người qua là để thắt dây đai an toàn cho cô ấy mà thôi.
Khi ông Phú Qúy thắt dây đai an toàn cho Khả Uyên thì các ngón tay của ông nó vô tình chạm vô cái thành bờ ngực tràn đầy nhựa sống của nàng dâu từng chút một, sự va chạm đó tuy không nhiều và không có mạnh nhưng cũng đủ làm cho hai bố chồng – nàng dâu bở ngỡ thẹn thùng bốn mắt nhìn nhau. Khả Uyên thì e thẹn và ngại ngùng nhiều nhất, bởi vì cô là người phụ nữ đã có chồng nên sự va chạm với người đàn ông không phải chồng mình thì e ngại là chuyện thường tình, nhưng… chuyện lạ ở đây là vì cô ấy đã một tháng qua hai vợ chồng son chưa có làm tình gì cả, nên… cô ấy mới phản ứng như vậy. Đột ngột ông Phú Qúy ghẹo Khả Uyên:
– Này cún cưng Shiba Inu! Nhà ngươi thật diễm phúc mới được nằm trong lòng người phụ nữ xinh đẹp là con dâu ta đấy? Ta muốn như vậy còn không được nữa là??? Ha Ha Ha…
– ƯM! Bố này, cứ ghẹo con không ah! Hi Hi…
– Êh! Ghẹo hay ghẹ gì chứ! Bố có sao thì nói vậy thôi ah! Thật sự thì con dâu bố rất đẹp, nên chú cún cưng nằm im re nè! Đó con thấy chưa Khả Uyên? Ha Ha Ha…
– Ơ, bố này thật là… Hi Hi Hi…
Hai người cứ ghẹo nhau rồi cũng thắt dây đai an toàn cũng xong xuôi luôn, ông Phú Qúy bắt đầu cho xe ô tô bán tải của mình từ từ lên ga để chạy. Chiếc xe chở bố chồng – nàng dâu đi rất chậm giống như kiểu đi tham quan du lịch đường phố vậy, bởi vì vừa điều khiển xe thì ông Phú Qúy vừa bắt chuyện để tâm sự với nàng dâu Khả Uyên thêm nhiều hơn, do hiếm có tình huống trường hợp nào được như hôm nay. Khả Uyên thì cười chúm chím rồi sau đó thấy không còn có giữ khoảng cách nữa thì cô ấy cũng cười tươi rạng ngời, cô ấy cứ vui cười bên người đàn ông mà lúc trước hay say rượu bét lè nhè nhưng nay sau cô thấy ông ấy đáng yêu dễ mến quá, bởi vì ông rất biết lấy lòng của phụ nữ nên khiến cho tâm tư của Khả Uyên dần thay đổi về cách nhìn.
Khi hai bố chồng – nàng dâu đi xe ô tô chạy được trên đường phố một đoạn khá xa thì cũng tới nơi phòng khám dành cho thú cưng, địa chỉ là ở hẻm “abc”, đường “xyz”, còn tên phòng khám là “Family – Computer”. Ông Phú Quý cho xe ô tô bán tải chạy vô nơi phòng khám thú cưng rồi hỏi lại Khả Uyên con dâu mình cho chắc chắn:
– Khả Uyên nè! Có đúng là chỗ này không con dâu?
– Dạ đúng là chỗ này bố ạ! Hi hi hi…
Ông Phú Quý nghe con dâu mình nói là đúng chỗ thì ông ấy cho xe ô tô chạy chậm rãi tới gần gốc cây me thật to ở đối diện bên đường, sau đó thì ông ta bắt đầu cho xe ô tô dừng lại và tắt máy. Bố chồng Khả Uyên lúc này lại chồm người qua bên ghế ngồi của nàng dâu y như lúc nãy, rồi ông ấy từ từ bấm nút để mà mở dây đai an toàn ra cho Khả Uyên. Không biết là ông bố chồng vô tình hay cố ý, mà khi ông mở dây đai ra thì cái bàn tay của ông Phú Quý nó trượt xuống dưới háng của Khả Uyên đụng chạm vào cái mu bướm múp míp. Hành động của ông bố chồng đã làm cho nàng dâu trẻ xinh xắn phát tiếng:
– A… Bố…
– … “???”…
Ông Phú Quý thấy Khả Uyên con dâu mình không có vẻ gì là khó khăn với cái bàn tay của ông vô tình đụng chạm đến cái mu bướm, bởi vì cô ấy chỉ “A… Bố…” mà thôi nên cũng không có vẻ gì là đến nỗi. Bỗng dưng Khả Uyên lên tiếng:
– Bố nè! Vừa rồi cái bàn tay của bố nó hư quá đó nha! Hi hi hi…
– Ơ… Bố… Không có cố ý… Kha kha kha…
– Bố còn tái phạm thì con… con sẽ cắn vào cổ của bố đấy! Sợ chưa nè? Hi hi hi…
– Nếu cho bàn tay của bố chạm vào mu bướm múp míp của con lần nữa thì bố…
– Thì bố sao hả? Nói mau… Hừm… Hừm…
– Thì bố bóp mu bướm của con nè! Ha ha ha…
– Á… A… Bố… Sao bố… Lại… A…