Ông bố chồng nát rượu

Chương 7



Phần 7

Bố chồng Khả Uyên cũng khó chịu trong người khi mà nghe tiếng rên nhỏ nhẹ của con dâu, ông ta giờ đây phấn khích hơn nữa khi mà ông ấy biết rằng Khả Uyên đang cố tình hướng dẫn để cho bàn tay của ông được khám phá đôi bờ mông nhiều hơn. Ông cũng chưa đủ tự tin để mà hành động tiếp, bởi vì ông Phú Quý chưa chắc chắn là nàng dâu xinh đẹp này của ông có thật muốn vậy hay không. Ông suy nghĩ trong đầu nhưng đôi mắt to của ông thì vẫn nhắm nghiền do đang cảm nhận nụ hôn nồng nàn của Khả Uyên:

“Con dâu của mình có thật sự muốn làm không vậy nhỉ? Hay là con bé chỉ trêu ghẹo mình chăng? Huơ… Nhưng bản thân mình thì sắp kiềm chế không nổi nữa rồi. Haizz…”

Lúc này ông bố chồng mặc kệ là nàng dâu xinh đẹp của mình có thực sự muốn hay là trêu chọc thì không còn quan trọng nữa, bởi vì trong người ông lúc này nó hưng phấn lắm rồi nên ông ấy mới bắt đầu nhích thân thể mình qua bên ghế của Khả Uyên rồi nằm đè nên cơ thể của nàng dâu luôn. Tuy cơ thể của ông bố chồng nằm đè lên cơ thể xinh đẹp của nàng dâu nhưng mà một chân của ông Phú Quý thì vẫn để bên ngoài, do chân ông ấy dài quá nên nó vướng cái cục u ở giữa đó là cái cần số xe ô tô. Còn một chân còn lại của ông ta thì nó thuận tiện hơn không có bị vướng víu gì nhiều, bởi một chân bên này của ông nó gác đè lên một bên phần đùi của Khả Uyên, mà ở nơi đây thì đùi của nàng dâu bé bỏng nó mịn màn hơn bên cái chỗ cần số xe ô tô.

Trong khi đó Khả Uyên với ông Phú Quý vẫn đang bấu víu bờ môi dính chặt vào nhau không hề rời khỏi vị trí, cho dù động tác của cả hai người có chút xíu thay đổi nhưng mà bố chồng – nàng dâu vẫn kiên định không có gì là khó khăn hay là rời bỏ mà còn hôn cuồng nhiệt hơn trước. Khả Uyên bây giờ hơi thở dồn dập do hụt hơi thiếu oxy, bởi vì do cô ấy đang hôn môi với ông Phú Quý và một phần do sức nặng của cơ thể to lớn của ông bố chồng đè lên:

– Huơ, huơ, bố ơi! Ưm ưn… Huơ, huơ…
– Huơ, ưm… Gì vậy Khả Uyên? Huơ, ưm…
– Huơ, huơ, ưm… Cơ thể bố nặng… quá! Huơ, ưm…
– … “…”…

Ông bố chồng thấy con dâu xinh đẹp dễ thương của mình thở dốc thì cũng hơi hé bờ môi của nhau ra để cho cả hai lấy thêm khí ô xi, tiện thể bờ môi bố chồng – nàng dâu hé mở thì Khả Uyên tranh thủ gọi tên bố ơi và nói vài lời. Ông Phú Quý cũng vậy, nhưng do cơ thể ông ta nằm trên nên việc thở dốc thì có phần ít tốn hơi hơn Khả Uyên rất nhiều, bởi vì cơ thể bé nhỏ của nàng dâu lại phải làm tấm đệm để đỡ lấy cơ thể của ông bố chồng, nên cô ấy thở dốc và có vẻ hụt hơi rất là nhiều. Ông Phú Quý vốn là người có lòng thương và đặc biệt là người phụ nữ đang nằm dưới thân hình của ông đây, nhanh như chớp ông dùng hai cánh tay khỏe mạnh của mình bế bồng cơ thể của Khả Uyên lên một cách gọn ghẽ. Bởi vì ông đang lợi thế là một bàn tay của ông nó đã nằm ở dưới bờ mông của Khả Uyên trước đó, thế là ông dùng một bàn tay còn lại bấu víu vô bờ vai của nàng dâu rồi thọc sâu nằm dưới tấm lưng của cô ấy, sau đó thì ông Phú Quý bồng bế Khả Uyên lên một cách gọn gàng. Khả Uyên một lần nữa ngạc nhiên với sức mạnh của bố chồng đẹp trai của mình, cô ấy vội vã tranh thủ nói lên lời thầm thì bên tai ông Phú Quý khi mà cả hai đều dứt khỏi nụ hôn:

– Ưm! Bố nè! Sao bố mạnh quá dzạ? Huơ, ưm… Hihihi…
– Oh! Bình thường thôi mà con dâu của bố. Tại vì cơ thể của con nó nhẹ bỗng bồng bong à! Hihihi…
– Ơ, bố này! Ghét quá đi à! Hi Hi “bẹp bẹp”…
– Eh! Sao con lại đánh bố thế này? Hihihi…
– Ai bĩu bố ghẹo con làm chi! Hihihi…

Bây giờ thì cơ thể ông bố chồng thì nằm dưới còn cơ thể của nàng dâu thì nằm ở trên, cái tình huống này nó gần giống như khoảng mấy tiếng đồng hồ trước đó khi mà hai bố chồng – nàng dâu còn ở nhà bà bác sĩ thú y. Bởi lúc đó thì Khả Uyên đang sát trùng vết thương thì cũng nằm y như thế này nè, nó có khác ở chỗ là khác nơi và khác chiếc ghế ngồi mà thôi. Do mới đổi tư thế lại nên chưa quen lạ lẫm chỗ hay sao í mà ông Phú Quý với Khả Uyên chưa có hôn mãnh liệt như lúc đầu, mà chỉ là câu trêu chọc qua lại mà thôi. Nhưng ở đời mà, cái gì càng lén lút thì nó càng làm cho con người ta thôi thúc mãnh liệt cái ham muốn tiềm ẩn trong con người càng nhiều, thậm chí cái sự thôi thúc ấy nó còn dữ dội gấp trăm lần.

Khả Uyên bây giờ thì mũm mỉm cười tươi tắn chứ không còn thở dốc nữa, bởi khi nãy thì cơ thể của cô nằm dưới nên khó thở chứ còn bây giờ thì nằm trên rồi nên cô ấy thấy thoải mái hẳn đi rất nhiều. Cũng nhờ nằm trên như vầy mà cô mới cảm nhận được cái khúc thịt u to đội lên trong quần của ông Phú Quý bố chồng cô một cách rõ ràng hơn, bởi vì khi nãy thì chưa biết được do một chân của ông bố chồng lúc đó còn để ở ngoài, còn bây giờ thì… Cô suy nghĩ:

“Ơ… Sao mà cậu bé của bố chồng mình nó to tướng thế nhỉ? Nó nổi cộm lên và phình to ra một lúc một nhiều. Hình như cậu bé của bố chồng mình nó đang nhúc nhích trong đó thì phải. Hay là mình ghẹo bố chồng mình nhỉ? Hihihi…”

– Ơ, bố nè?
– Hả? Có gì không con dâu.
– Ưm… Bố đang giấu cái giống gì mà con thấy nó to to và ngoe nguẩy ở trong quần dzạ? Hihihi…
– Ơ… Chuyện này… Ơ haizz…
– Chuyện này… Là sao vậy bố? Ơ… Bố ơi! Nó càng nhúc nhích và phình to lên nữa kìa! Hi Hi Hi…
– Eh! Con dám ghẹo bố nha! Coi này! Bố thọc lét con náy Sợ chưa? Hihihi…
– Ơ, bố ơi! Con nhột quá! Hihihi… Đừng thọc lét con nữa… Hi Hi… Con nhột lắm… Hihihi…

Ông Phú Quý nghe Khả Uyên nói nhột thì ông ấy lập tức dừng lại liền, bởi vì ông ấy rất mến yêu cô con dâu này. Cái mến yêu nó có hai nghĩa riêng biệt, mến yêu thứ nhất là tình cảm bố chồng – nàng dâu thông thường, còn cái mến yêu thứ hai là thứ tình cảm bố chồng – nàng dâu trên giường ơ không phải mà là tình cảm riêng tư giữa hai người mà thôi. Ông Phú Quý đến thời điểm này thì biết rất rõ là Khả Uyên có tình ý với ông nên cô ấy mới ghẹo ghẹ mơn mởn như vậy, nhưng do ở đây là cái công viên cây xanh nên rất nguy hiểm cho cả bố chồng – nàng dâu, bởi vậy cho nên ông ta mới kìm nén lại cái cảm xúc lại không cho nó dâng trào lên mà thôi. Dẫu rằng trời đang mưa giông mà người thì vắng tanh nhưng đời sống xã hội thì ai biết được cái chữ ngờ, rồi tai tiếng rùm beng chỉ có nước cả hai cùng đi biệt tích ẩn cư trên núi. Do đây là mối tình thầm kín của hai người, bố chồng – nàng dâu nên phải thận trọng và luôn giữ bí mật xuống tận nguyệt sâu cũng chẳng hề một trong hai dám hở môi bao giờ.

Bây giờ thì con cu trong quần của ông Phú Quý nó ngoe nguẩy mạnh hơn lúc nãy rất nhiều, một phần là do nó đang tiếp giáp với cái mu bướm của nàng dâu Khả Uyên của ông, và một phần còn lại là do cơ thể bé bỏng của cô con dâu trẻ xinh đẹp cứ lắc lư qua lại hoài nên tạo cho con cu với cái mu bướm ma sát vào nhau liên tục. Lúc nãy thì Khả Uyên còn đùa giỡn hóm hỉnh, nhưng bây giờ thì cô ấy bắt đầu cảm nhận được sự tiếp xúc giữa cái mu bướm mình với con cu to tướng của bố chồng nên làm cho cô râm ran trong người và đầu óc dần dà trở nên mụ mị đi.

Khả Uyên có một thói quen là hễ mỗi khi cơ thể râm ran và đầu óc thì mụ mị, là y như rằng cô lại tìm đến bờ môi của ông Phú Quý bố chồng mình mà hôn ngấu nghiến. Ông Phú Quý chưa chuẩn bị tâm lý với hành động này của nàng dâu nên ông ú a ú ớ trong miệng, do ông tưởng hôm nay diễn biến thế này là quá đủ rồi chứ nếu mà diễn sâu quá thì sẽ dễ bại lộ lúc đó sẽ không hay ho gì. Tầm qua vài giây nụ hôn nồng nàn của Khả Uyên chủ động trao cho thì ông ta mới bắt đầu hòa nhịp theo và hôn đáp trả lại cô con dâu bé nhỏ, ông lấy hai bàn tay của mình vuốt ve cơ thể của Khả Uyên như vuốt ve trong gió. Trong đó có một bàn tay thì ông vuốt ve tâm lưng thon của Khả Uyên, còn một bàn tay thì ông vuốt ve nơi nguy hiểm nhưng kích thích hơn đó là hai cái bờ mông của cô con dâu. Ban đầu thì chỉ có vuốt ve nhẹ nhàng tha thướt nhưng dần dà thì xoa bóp nắn nót, sau đó thì cả hai người tình bí mật đã cùng thổi lên một ngọn lửa đó là ngọn lửa tình yêu của riêng hai người mà thôi.

Lúc này là thời điểm mà Khả Uyên thấy hưng phấn nhất, bởi những gì mà cô ấy chủ động với bố chồng mình là đã nói lên tất cả rồi, hai bàn tay của cô cũng vuốt ve cơ thể ông bố chồng một lúc một mạnh dần và nụ hôn cô ấy trao cho ông Phú Quý thì cũng vậy. Khả Uyên hưng phấn đến nổi cô ấy chủ động đưa đầu lưỡi của mình qua bên miệng ông bố chồng và tìm kiếm đầu lưỡi của ông ta mà câu lại vào nhau, cô rên ưm ựm trong miệng mình và ông bố chồng của cô thì cũng vậy chứ không có khác gì.

Ông bố chồng giờ đây thì cảm thấy kích thích và hưng phấn mãnh liệt bởi tác động của Khả Uyên tạo ra trên cơ thể mình, nên ông ấy muốn làm một việc gì đó để đáp trả ơn nghĩa của nàng dâu bằng cách. Ông đưa bàn tay xoa bóp ở bờ mông mây mẩy của Khả Uyên, ông thụt lùi lại chỗ mí quần Jean:

– … “Bựt… Bựt… Bựt”…
– A… Ưm nư… Bố… Ưm…
– … “Sột soạt, sột soạt”…

Do Khả Uyên mặc quần jean bó sát loại co giãn mà chất liệu vải thì khá là mỏng nên khi bàn tay của ông bố chồng thọc sâu bàn tay vô trong đó không được, bởi chiếc quần co giãn như một sợi dây thun vậy nên bàn tay của ông Phú Quý cứ nắm mí quần lên thì lại dứt rời ra bắn vào da thịt mịn màng của Khả Uyên nghe “Bựt… Bựt… Bựt” liên tục, nên cô ấy mới “A… Ưm” mà gọi thầm tiếng bố.

Bạn đang đọc truyện Ông bố chồng nát rượu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ong-bo-chong-nat-ruou/

Ông Phú Quý đang miên man phiêu lãng đôi bàn tay đang khám phá bờ mông và về nụ hôn nồng nàn của nàng dâu xinh xắn bé bỏng thì chợt nghe tiếng rên thầm thì bên tai mình, thế là ông từ từ hé mở đôi mắt to để nhìn về ánh mắt của Khả Uyên để dò xét tình hình thế nào mà cô con dâu lại biểu cảm như vậy. Do hai người đang vẫn còn hôn nhau nên ông chỉ thấy ánh mắt đang híp lại của Khả Uyên mà thôi, có chăng chỉ hé mở khi mà mắt với vành môi của bố chồng – nàng dâu tạm thời rời ra, lúc đó thì mới có thể thấy trọn vẹn khuôn mặt xinh gái và đẹp trai của hai người.

Khả Uyên lúc này thì cô đã chịu đèn trước gió luôn giữ sáng chứ không bao giờ tắt, bởi vì cô ấy có một thứ tình cảm đặc biệt với ông Phú Quý mà từ bấy lâu nay cô ấy cứ luôn giữ mãi trong tim. Nhưng hôm nay, mượn cơ hội đi khám bệnh cho cún cưng Shiba Inu này mà cô với ông bố chồng mới hiểu rõ ràng về nhau được, chứ lúc ấy thì… khó nói lắm. Bởi Khả Uyên không ưa ông bố chồng là vì cô ấy hiểu nhầm rằng ông ta là người nghiện rượu bất cần đời, nhưng đến hôm nay thì mọi chuyện đã phơi bày thì đâu có gì để cho cô ái ngại làm chi nữa. Khả Uyên rất thích người đàn ông sạch sẽ, ăn mặc thì tươm tất và đặc biệt nhất là phải ga lăng ăn nói phải dí dỏm duyên dáng chứ đàn ông mà lúc nào khuôn mặt cũng hầm hầm, nói năng thì cộc lốc thì ai mà ham.

Khả Uyên cũng nhớ về thời khắc đó, thời điểm mà cô gặp mặt ông bố chồng Phú Quý lần đầu tiên là tại sân bay Tân Sơn Nhất. Khi đó ông ấy từ bên nước Nga yêu dấu trở về Việt Nam, mà lúc này thì cô với Phú Cường con trai ông thì chưa phải là vợ chồng, chỉ là người yêu của nhau mà thôi. Bởi vì thời khắc đó cô với người yêu Phú Cường vẫn còn trong lứa tuổi sinh viên, Khả Uyên thì học năm nhất còn Phú cường thì học năm thứ ba. Khả Uyên cùng bạn trai đón ông Phú Quý trở về thì cô cứ há hốc mồm vì quá đổi ư là ngạc nhiên luôn, bởi vì cô cứ nghĩ bố của bạn trai mình thì ắt phải là già lắm nhưng ai ngờ… Ông ấy cao ráo, đẹp trai phong độ quá! Do lúc này cô ấy chưa biết người đàn ông này có phải là bố hay chỉ là anh của bạn trai mình, nên cô hồn nhiên mà gọi và ông ta thì cũng dí dỏm mỉm cười trả lời khiến ai cũng cười rộn rã:

– Hi Hi… Em chào anh mới về ạ!
– Ô hay! Sao từ bác nhưng lại hạ thấp xuống thành anh thế này nhỉ? Hi Hi Hi…
– … “…”…

Ông Phú Quý nãy giờ tuy miên man đôi bàn tay trên thân thể của nàng dâu nhưng ông cũng để ý sao Khả Uyên lạ quá chừng, bởi cô ấy tuy đang hôn giống như ông và cũng đang nhắm mắt nhưng với kinh nghiệm người từng trải cuộc sống thì ông ấy biết Khả Uyên đang cười, biểu hiện ấy nó hiện lên trong sắc thái làn da khuôn mặt xinh đẹp của cô. Ông bố chồng hiếu kỳ nên mới hỏi nàng dâu:

– Huơ… Khả Uyên nè?
– Ưm… Dzạ…
– Huơ… Con đang nhớ về chuyện gì vui hay sao mà khuôn mặt của con ửng hồng lên nữa kìa? Hihihi…
– Ưm… Dzạ! Ơ… Nhưng sao bố chồng biết hay vậy ta? Hihihi…
– Hi Hi… Bố chỉ đoán vậy mà cũng trúng thưởng nha! Ha Ha Ha…
– Ơ… Bố này! Ghét quá đi à! Ơ… Ưm Aaa…

Bố chồng – nàng dâu trêu chọc nhau xong thì lại hôn tiếp tục, họ cứ vờn qua vờn lại mãi mà chưa ai dám chủ động vào mục đích chính là cởi quần áo. Bởi vì Khả Uyên với Phú Quý đều muốn điều đó sẽ đến nhưng chưa một ai đứng ra chủ động cuộc vui này, bởi lẽ cuộc vui này nó rất khó khăn và lắm chông gai chứ không có bằng phẳng như những cuộc vui thông thường, do là hai người họ là bố chồng – nàng dâu mà thôi. Nhưng cho dù vậy thì họ cũng không muốn từ bỏ bởi có câu:

‘Mưa dầm thì thấm lâu…

Ao sâu thì nhiều cá’

Bất chợt Khả Uyên chưng hửng với hành động của bố chồng mình, bởi ông ta đột nhiên dứt bỏ nụ hôn mà Khả uyên trao tặng ra, thay vào đó là ông chủ động bấm nút để cho cái ghế xe ô tô nó ngồi bật dậy như mặc định. Sau đó ông dùng hai cánh tay khỏe mạnh bế bồng cơ thể của cô con dâu ngồi gọn gàng trên đùi trong lòng mình. Khả Uyên ngơ ngác hỏi kiểu nhõng nhẽo với ông bố chồng:

– Ưm… Nè bố! Sao mình không nằm mà lại phải ngồi dậy chi dzạ? Hi Hi…

Ông bố chồng thấy nàng dâu xinh đẹp của mình nói giọng nũng nịu thì mũm mỉm cười đáp lại:

– Hi Hi… Tại vì bố muốn quan sát bên ngoài nhiều hơn khi bố con mình ôm hôn nhau ấy… mà! Hihihi…
– Ơ… Không chịu đâu! Bố lại ghẹo người ta nữa kìa kìa! Hihihihi…
– Eh! Sao con lại nói oan cho bố như vậy cơ chứ? Bố chỉ ghẹo ghẹ con dâu của bố chứ nào có dám ghẹo người ta nào đâu nà? Hi Hi…
– Ưm… Bố này! Ghét quá đi à! Hi Hi… Hihihi…

Bố chồng – nàng dâu cởi mở hơn nữa trong vòng tay ôm ấp của nhau và kể cả lời ăn tiếng nói cũng rất gần gũi. Bây giờ thì Khả Uyên đã ngồi trên đùi của ông bố chồng mình thì cảm giác nó còn mạnh mẽ hơn lúc nằm rất nhiều, bởi vì do tư thế ngồi của cô ấy thì nó có gì đó khó diễn tả được khi mà con cu to tướng của ông bố chồng nó đội lên chọt trúng vào âm đạo của Khả Uyên. Tuy có cách nhau qua từng lớp vải quần áo của của hai người nhưng mà sao nó kích thích và phấn chấn tinh thần của người phụ nữ trẻ xinh xắn biết nhường nào, bởi vì cô ấy chưa bao giờ có tư thế như vậy với Phú Cường chồng mình nên hôm nay, với tư thế ngồi như vầy cùng bố chồng thì Khả Uyên rất thích thú.

Cô ấy hơi tinh nghịch ghẹo bố chồng điển trai bằng những động tác hơi lắc lư nhún nhảy thân người, tiếp đó thì Khả Uyên bắt đầu đưa hai cánh tay bé nhỏ của mình câu cổ ông bố chồng rồi vừa hôn vừa nhún nhấp y như tư thế làm tình kiểu cưỡi ngựa của người xưa vậy. Nhưng tư thế cưỡi ngựa này là của người thời đại ngày nay, bởi vì người ngồi dưới là bố chồng Phú Quý của cô chứ không phải là con ngựa chiến thời phong kiến. Động tác nhún nhảy và lắc lư eo mông của Khả Uyên đã làm cho ông bố chồng thở hổn hển rên dài:

– Huơ… Ưm… Huơ… Con dâu của bố sao lạ… Quá… Huơ… Chừng… À… Ưm… Huơ…

Với câu nói phát ra từ cửa miệng của bố chồng điển trai thì làm cho tâm tình của người con dâu như Khả Uyên đây thêm hối hả và hả hê với tư thế mình vừa làm, cô mỉm cười rồi ghẹo tiếp:

– Hi Hi… Sao dzạ? Mới đây mà bố đã chịu không nổi nhịp nhún nhảy của con rồi sao ta? Hi Hi… Hihihi…
– Ơ… Không phải như con nghĩ vậy đâu! Huơ… Tại… Tại vì cậu bé của bố nó vướng víu mắc kẹt trong chiếc quần lót và chiếc quần vải kaki nên không có thoải mái chút xíu thôi à! Huơ… Hihihihi…

Ông Phú Quý muốn cho con dâu mình biết tính uy lực dũng mãnh của một người đàn ông trong người ông ta cho Khả Uyên biết, nhưng khi ông sắp thực hiện hành động ấy thì ông ấy có mở mắt ra rồi nhìn về phía trước kính xe ô tô nơi có hai cái cần gạt nó quơ qua quơ lại. Sau đó ông thấy một đám tiểu yêu tinh hồng hài nhi nó kéo nhau ra công viên để tắm mưa, trông thấy chúng cỡ chừng năm sáu tuổi gì đó và có cả con trai và con gái nhìn cũng ngồ ngộ. Đột ngột ông dừng lại ngay lập tức mọi động thái yêu đương nam nữa, ông bồng bế thân hình Khả Uyên lên thêm một lần nữa nhưng lần này thì ông dứt khoát chứ không còn day dưa cù nhằn cù nhừa mà để cho Khả Uyên rồi lại chỗ ghế của cô ấy còn ông thì lại quay lại chỗ ghế lái của mình. Hành động này làm cho Kha Uyên chưng hửng nhưng trong lòng cô cảm thấy rất vui, bởi vì ông bố chồng của cô không những đẹp trai phong độ mà còn biết lo lắng cho đại cuộc của hai người. Nhưng cô ấy muốn trêu chọc nên giả vờ nũng nịu nói:

– Ơ… Bố nè! Sau đang ôm hôn nồng nàn mà đột ngột dừng lại vậy? Không những vậy mà bố còn qua bến đó rồi luôn là sao đây nhỉ? Hihihihi…
– Oh! Bố cũng muốn ôm hôn con dâu bố nhiều lắm chứ! Nhưng tại bố thấy đám nhóc này nên…
– Nên sao dzạ? Hưm… Bọn trẻ đâu có thấy bố con mình ôm hôn trong xe ô tô này đâu ta? Hi Hi…
– Eh! Sao con lại có suy nghĩ như vậy được nhỉ? Bố tưởng rằng con không muốn, nên bố chủ động làm vậy mà thôi. Bởi vì bố biết con dâu của bố rất thích chỗ kín đáo chứ không có thích chỗ như vầy, vả lại lúc này còn có đám trẻ con nô đùa tắm mưa nữa. Bố làm vậy là vì bố muốn thay lời nói của con thôi, chứ bố bố biết là con sợ bố ngại nên mới không nói í mà… Ha Ha Ha…
– Ơ… Sao mà bố hiểu được nỗi lòng của con dâu hay dzạ? Chồng con chưa bao giờ hiểu được dù chỉ là một ít, nhưng mà… Bố thì giỏi quá à! Ưm… Cho hôn cái nà! “Chụt, chụt”… Hihihi…
– Eh! Sao con lại… Hôn nữa… Ấy… Rồi… Hi Hi…

Khả Uyên cảm động vì tấm lòng của ông bố chồng nên cô chồm người qua hôn lên gò má của ông Phú Quý nghe một cái “Chụt, chụt”, Sau đó thì cô lại trở về lại vị trí của mình. Nhưng lúc này lại đúng thời điểm quan trọng bởi vì cái cục ú nu nó nhô cao trên đũng quần của bố chồng nó đúng với tầm mắt của nàng dâu luôn, nên khiến cho cơ thể của Khả Uyên thở dốc “huơ, huơ” và râm ran. Các ngón tay của cô nó mất tự chủ mà bấu víu đan xen vào nhau rồi day mảnh vải áo khoác như nhăn nhúm lại, còn hai bờ môi thì cô ấy cứ cắn môi của mình nhè nhẹ bởi thèm tình. Nhưng thoáng qua vài giây thì Khả Uyên lấy lại thế chủ động nhìn bố chồng mà nói:

– Ưm… Bố nè?
– Hửm! Có bố đây nè! Hi Hi…
– Ơ… Bố muốn dừng, nhưng mà… cậu bé của bố nó hình như không muốn dừng lại đâu? Con nghĩ rằng con cu của bố nó đòi yêu lắm rồi đó nha! Hi Hi… Đó, bố thấy chưa? Nó hiểu được tiếng của con nói nên nó ngoe nguẩy phản ứng trong quần kia kìa! Hihihi…
– Eh! Sao con lại ghẹo bố như vậy cơ chứ? Hi Hi Hi…

Khả Uyên thấy bố chồng mình mắc cỡ đỏ mặt thì không chịu dừng mà cứ ghẹo tiếp bằng câu hát, cô chồm người qua và lấy một ngón tay nhỏ nhắn của mình chỉ trỏ lên đầu cu to của ông Phú Quý mà ngâm nga:

‘Cúc cu! Cúc cu! Chim gì kêu trong đó…

Im nghe! Nói mau! Tên gì nói nghe coi’

Nói xong thì Khả Uyên cười duyên ngước nhìn vô khuôn mặt điển trai của bố chồng nói tiếp:

‘Kìa bố! Sao lại! Nhìn con dâu như thế…

Mau lên! Nhanh lên! Vạch quần cho nó bay’

– Hihihi… Hi Hi…
– Eh! Sao con trở nên dạng và dí dỏm quá vậy? Hi Hi…

Khả Uyên biết giờ đây là mình đang ở thế thượng phong trong câu chuyện trò trêu ghẹo với người đàn ông mà cô ấy gọi là bố chồng, cô vẫn trỏ tay mình vô đầu cu to của ông Phú Quý cười mũm mĩm nói nữa:

– Bố nè?
– Có chuyện gì nữa đây con dâu! Hưm…
– Bố con mình chơi trò giải câu đố đi. Ai thua thì sẽ bao người thắng một chầu kem sữa tươi nha! Chịu không dzạ? Hi Hi…
– Oh! Được mà! Thậm chí bố chấp nhận chịu thua con dâu cưng của bố thì cũng đâu có sao đâu. Chỉ là một chầu kem thôi mà! Hi Hi…
– Hi Hi… Vậy thì con đố nha?
– Ừm… OK!
– … “…”…
– Con đố bố chứ! Bắt bố cởi trần truồng ở trong rừng sâu một tuần thì con gì sẽ tấn công nè?
– Eh! Sao con lại đem bố ra làm vật sống thí nghiệm cơ chứ? Ơ… – Không có ơ a gì hết á! Trả lời nhanh lên nào? Hừm… Hihihi…
– Ơ khoan, con đừng hối thúc giục bố như vậy chứ! Để bố trả lời nè! Hi Hi… Lúc đó thì Hổ sẽ ăn thịt bố. Đúng không?
– Không? Bố đoán sai rồi.
– Vậy thì Sư Tử với Sói và tất cả loài ăn thịt sẽ ăn thịt bố nè?
– Không! Không! Sai hết toàn bộ rồi bố ơi! Hi Hi…
– Vậy là con gì chứ? Con dâu. Huơ… Haizz…
– Bố chịu thua đi rồi con sẽ nói cho. Hi Hi…
– Hừm… Vậy bố chịu thua đó. Con nói ra xem nào?
– Lúc đó thì con Voi sẽ tấn công bố. Hi Hi…
– Eh! Sao lại là con Voi chứ! Con Voi là loài động vật ăn cỏ cơ mà Khả Uyên?
– Hi Hi… Sở dĩ con Voi nó tấn công bố, ưm… là vì cái vòi của nó dài hơn của bố rất nhiều. Ha Ha Ha… Hihihi…
– Eh! Con dám ghẹo bố hả? Xem bố nựng cái nà! UM… Chu choa… Hihihi…

Chương trước Chương tiếp
Loading...