Phòng gym thời Covid
Chương 2
Huyền xách túi đồ tập lên vai và dắt xe ra đường. Hôm nay là buổi tập đầu tiên của Huyền tại phòng tập GYM BD.
Nói về phòng tập này, Huyền vốn không dành nhiều thời gian tìm hiểu nó trước khi chọn.
Đây là phòng tập được một cô bạn làm cùng giới thiệu cho Huyền. Ả vốn không thân thiết gì với Huyền ở công ty. Thực ra là chẳng thân với chị em nào trong công ty cả, bởi cái background “giật chồng” và phong cách lẳng lơ, lả lướt của ả với cánh đàn ông trên văn phòng.
Nhưng có một sự thật mà Huyền phải khâm phục ở ả là một body “vạn người mê”, đánh đổi bởi việc chăm chỉ luyện GYM. Nghe nói là còn kèm 1: 1 với PT riêng suốt hơn 1 năm trời. Vì vậy khi cần giới thiệu 1 phòng GYM tốt và có PT “lành nghề”, Huyền gần như không có sự lựa chọn nào khác hợp lý hơn.
Ban đầu khi được giới thiệu phòng tập này, Huyền đã thử tìm hiểu sơ sơ qua và cũng không ưng lắm. Không phải vì địa điểm, hay trang thiết bị, mà là vì những feedback khá không tốt của khách hàng. Đặc biệt là những ý kiến phàn nàn về sự “tương tác” không lành mạnh giữa PT và các học viên nữ, hay cảm giác “bị nhìn lén” thường xuyên rất khó tả.
“Ui giời mày lo gì. Fanpage chỗ nào giờ chả bị đối thủ chơi xấu kiểu vu vạ đấy”, ả đồng nghiệp trấn an Huyền. “Lo cái gì mà lo. Biết vì sao nó tên là BD GYM không? Ẩn dụ của mấy mẹ cả đấy, toàn dân “Bê Đê” thôi em ơi. Đây, chị cho mày xem này”.
Nói rồi ả đồng nghiệp mở cho Huyền xem 1 loạt ảnh, có vẻ như được ả chụp trộm trong 1 thời gian dài, toàn là những góc máy khá hú hồn, ghi lại những hình ảnh gần gũi, động chạm hơi khó hiểu của các PT.
“Các chị em mê đến chỗ này lắm, vì anh em PT ở đấy rất hiểu và chiều tâm lý khách hàng, chỗ chị em cả ấy mà”.
Huyền vừa xem ảnh, vừa há hốc mồm, vừa gật gù trước những lời giải thích khá logic của ả đồng nghiệp. Với lại, theo Huyền, quan trọng nhất vẫn là thái độ của người tập, cộng với trang thiết bị và chuyên môn của PT thôi. Chứ ở đâu chẳng có “mùi”, nếu người tập đến với một mục đích khác.
“Mà có sao đâu, cũng không phải đi tập 1 mình, chẳng có gì đáng lo ngại cả”, Huyền tự nhủ.
Trở lại với hiện tại, Công thấy vợ chuẩn bị đi tập thì nhăn nhở ở trong nhà nói vọng ra: “Em gì ơi đi tập nhớ lau mồ hôi thường xuyên nhé”.
“Vâng em nhớ rồi, PT phòng tập này chăm lau mồ hôi cho khách lắm a yên tâm”, Huyền đáp trả chồng, ánh mắt gườm gườm nửa hình viên đạn, nửa trêu đùa đáng yêu khiến Công xao xuyến trong lòng.
Vợ đi khỏi nhà một lúc lâu, Công mới để ý và phát hiện thấy cô quên điện thoại trên bàn phòng khách. Lắc đầu chán cho cô vợ, Công chợt khựng lại khi một ý nghĩ thoáng qua đầu anh.
Từ khi yêu nhau đến bây giờ, Công và Huyền luôn rất thoải mái, công khai điện thoại với nhau. Không bao giờ có chuyện đặt mật khẩu hay vân tay gì cả. anh luôn sẵn sàng đưa điện thoại cho cô kiểm tra những lúc vợ chồng nửa đùa nửa thật với nhau chuyện gái gú. Chiều ngược lại, thỉnh thoảng đôi lúc Công cũng cầm điện thoại của vợ những lúc cô đi tắm.
Điều làm anh không khỏi băn khoăn chính là app Zalo của cô luôn thường xuyên xóa hết tin nhắn. Lần nào sờ vào cũng toàn chỉ thấy những tin nhắn rác không quan trọng. Người thân, bạn bè, đa phần cô đều xóa hết. Công băn khoăn nhưng tất nhiên không dám hỏi thẳng vợ, bởi anh là người xem lén.
Nhìn chiếc điện thoại nằm trơ trọi trên bàn, ý nghĩ tò mò xen lẫn băn khoăn lại trỗi dậy trong Công. a nhìn ra cửa, như sợ vợ có thể bất giác quay về, rồi cầm chiếc điện thoại đi lên phòng. Điều đầu tiên Công làm sau khi mở máy là vào app Zalo – ẩn số khiến a tò mò nhất về chiếc điện thoại của vợ. Đập vào mắt công là một loạt 10 tin nhắn của “Chị H vợ a T” – 2 cái tên quen tai với Công, là đồng nghiệp của Huyền tại cơ quan.
Ngoài ra không còn một tin nhắn mới nào khác. Công đã chẹp miệng định bỏ máy xuống trong thất vọng, và không muốn bấm vào đọc làm gì chuyện của cánh phụ nữ, thì a bất giác lướt qua màn hình notification, nơi hiện nội dung tin nhắn mới nhất từ “Chị H vợ a T”.
“Hẹn cưng lát nữa ở phòng tập nhé!”.
Ủa, Công đâu có nghe nói Huyền đăng ký tập cùng chị H đâu nhỉ? anh trở lại app Zalo, bấm vào cuộc hội thoại của Huyền với chị H. anh ngay lập tức xa xẩm mặt mày với những gì mình thấy…