Quyền - Sắc
Chương 23
Một tháng học tập tại trường đảng đã qua, lặng yên không tiếng động đã kết thúc.
Đại đa số đồng học đều lấy lần học tập này làm cái cầu ván bước qua, chiếm được chức vụ hài lòng, có nón có mũ phấn đấu thêm vài năm, lại sẽ có một cái cấp bậc khác, còn Chu Thông sau khi tốt nghiệp thì trực tiếp trở về nhà của cha mẹ mình ở thôn Hạ Sơn thuộc trấn Liên Hoa.
Về đến nhà thì trời đã gần chạng vạng tối, nhìn tường nhà cổ xưa nứt nẻ phai màu, Chu Thông vì cha mẹ mình vất vả mà cảm thán, vuốt lấy tay của mẹ mình đầy vết chai sạn, hắn cảm thấy mình thật là bất hiếu, cha làm lụng vất vả cả đời cho đến khi mất, hắn thì vẫn không thể thường xuyên về nhà chăm sóc cho mẹ.
Liên tục sau đó vài ngày, Chu Thông ôm trong lòng một cảm giác day dứt, hắn chỉ loanh hoanh ở nhà giúp cho mẹ mình, chăm sóc hoa mầu, làn da của hắn đã ngăm đen hơn trước kia, rời đi khỏi hoàn cảnh phức tạp trong chốn quan trường, thân thể mặc dù lao đông chân tay có điểm mệt nhọc, nhưng trong lòng thì thanh thản nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/
– Chị à… em đã nói rồi, chuyện này thật sự là giúp không được!
Giọng nói Chu Thông nóng nảy phá vỡ trong ban đêm yên tĩnh.
– Thật là chị không còn cách nào khác! Việc này không tìm đến em thì biết tìm ai bây giờ?
Nói chuyện với Chu Thông là Mai Linh vợ của Chu Khuê, người anh con của bác hắn.
Chu Thông trở về thôn vào cái đêm đó, Mai Linh đã liền tìm đến gặp Chu Thông ấp úng rất lâu, tuy rằng lời mở đầu không đáp rỏ ràng, nhưng Chu Thông nghe rất rõ.
Mai Linh lấy chồng về ở thôn Hạ Sơn được 15 năm rồi, nàng cùng với Chu Khuê rất là ân ái mặn nồng, Mai Linh chẳng những dáng người cao ráo lại có vài vài phần mỹ sắc, chung quanh cách mười dặm, qua tám thôn cũng khó gặp được mỹ nữ nào mà sắc đẹp vượt trội hơn Mai Linh.
Hiện tại tuy rằng hơn 40 tuổi, chẳng những không thấy già, ngược lại càng tăng thêm vài phần ý nhị thành thục, rất có điểm dư âm phong vận, chỉ là không may hai người kết hôn suốt 15 năm qua, Mai Linh vẫn không thể mang thai, đến các bệnh viện lớn làm kiểm tra, cho ra kết luận là Chu Khuê chồng nàng mắc chứng bệnh vô sinh, từ bệnh viện về dùng thuốc đông y sau một năm trời vẫn là không có bầu.
Tối hôm đó Mai Linh liền gặp Chu Thông nói ra hỗ trợ ý tưởng nhờ Chu Thông làm cho Mai Linh mang thai, Chu Thông nghiêm chỉnh lớn tiếng dứt khoát cự tuyệt, đây là cái chuyện gì trời ơi đất hỡi vậy? Chuyện gì khác, thì đều có thể giúp được, việc này có thể giúp được sao?
Hôm nay Mai Linh lại đến hẹn gặp Chu Thông ở sau vườn đưa ra ý định này, Chu Thông rơi vào đường cùng, bắt đầu đối với tư tưởng của Mai Linh phân tích.
– Chị à… chúng ta còn có lễ nghi cương thường luân lý, không thể làm được chuyện đạo đức hư hỏng như thế này được!
Chu Thông chịu nhịn mềm mỏng nói.
– Em nói cái gì cương thường luân lý thì chị ngu dốt không biết, chị chỉ biết là làm con thì có 3 điều bất hiếu, trong đó điều bất hiếu lớn nhất là không có con nối dõi tông đương, chị ta và Chu Khuê anh của em đã sinh hoạt nhiều năm như vậy, chị cũng muốn lưu lại cho nhà họ Chu một đứa bé, nhưng khổ nỗi anh của em lại không có khả năng làm được điều đó…
Nhìn thấy Mai Linh một bên lau nước mắt vừa nói, Chu Thông tuy rằng không đành lòng, nhưng là tuyệt đối không thể nhượng bộ.
– Chị… nếu em giúp chị chuyện này, nhỡ có đứa bé, làm sao anh Chu Khuê lại không biết rõ đó đâu phải là con của anh ấy? Nếu chuyện bại lộ thì em phải làm sao bây giờ?
Chu Thông nhấn mạnh nói.
– À… thì ra em lo lắng đến chuyện này nha? Em cứ yên tâm, việc này tuyệt đối sẽ không liên lụy đến em, anh Chu Khuê của em biết, chủ ý này chính là anh của em đưa ra.
Mai Linh vội vàng giải thích.
Một câu nói này làm cho Chu Thông sửng sốt, ai mà nguyện ý chính mình bị cắm sừng?
– Vậy chị nói với anh Chu Khuê tự mình đến cùng em nói chuyện đi!
Chu Thông thật sự khó mà tin được, liền lấy lời này để chận lại.
– Trời ơi… em cũng là nam nhân, thì em cũng có thể hiểu được nỗi khổ sở của anh em chứ, nếu anh ấy đến nói chuyện với em về chuyện này, sau này ở trong thôn làm sao sống được? Sau này hai anh em của em làm sao còn gặp mặt lại?
Mai Linh có dáng vẻ nếu không đạt mục đích thì không bỏ qua, thái độ của nàng làm cho Chu Thông đau đầu.
Chỉ thấy Mai Linh quỳ rạp xuống trước mặt Chu Thông nói:
– Em à… em là người có học vấn cao nên có hiểu biết, vợ chồng chị tín nhiệm em, mong em đáp ứng cho chị, chị xin khấu đầu với em!
Nói xong Mai Linh liền dập đầu xuống đất…
Chu Thông trong nội tâm kịch liệt giao chiến, cuối cùng hắn nhắm mắt lại nói:
– Em đáp ứng với chị, nhưng chỉ 1 lần này đây, nếu vẫn không có thụ thai, xin chị đừng có lại đến dây dưa với em.
Nghe nói như thế, Mai Linh đứng lên mừng rỡ liên tục gật đầu.
Vợ chồng Mai Linh bày ra kế hoạch này, Chu Thông không cách nào hiểu được, hắn ngẫm lại chính mình định ở lại trong thôn thăm nhà mấy ngày, nào ngờ lại phải giúp một việc hoang đường như vậy.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/
Mai Linh mặc dù sinh hoạt tại nông thôn, nhưng da dẻ vẫn trơn mịn, được bảo dưỡng khá tốt, nàng cũng không trải qua việc nhà nông nhiều, nhưng không biết tại sao Chu Thông lại không chút nào hứng thú được.
Trời làm chăn đất làm giường, Mai Linh cứ như vậy đứng ở trước mặt của, Chu Thông, hắn bắt đầu cởi quần ra nằm trên mặt đất, đã quyết định chắc chắn làm 1 lần cho xong nói:
– Chị đến đây đi?
Một bộ dạng thấy chết không sờn lòng vậy.
– Đợi một chút đi em, để chị đi tiểu cái đã.
Nói xong Mai Linh cũng không đi xa ngồi xổm xuống, một trận “xè… xè…” vang dội tiếng nước chảy làm Chu Thông rất là kinh ngạc, hắn nhớ tới, tại toilet ủy ban, nhà vệ sinh nữ cách vách chưa có người phụ nữ nào đi tiểu mà có tiếng vang mạnh như thế.
Tiểu xong bởi vì không có giấy, Mai Linh chổng cái mông lên lắc lư lung lay vài cho nước tiểu nhiểu xuống sạch sẽ, liền xoay người nhìn lấy Chu Thông, trong đôi mắt phát ra sự mừng rỡ, giống như Chu Thông sẽ là con mồi của mình.
Dương vật của Chu Thông vẫn không cứng lên nỗi, thấy vậy Mai Linh liền luân chuyển nhỏm người bò lên, dùng đầu lưỡi theo cổ của Chu Thông bắt đầu liếm xuống đến dưới bụng hắn, sau đó lách qua nơi mấu chốt giữa hai chân hắn liếm lên hai cái đùi hắn, Mai Linh dùng đầu lưỡi tại trên người của hắn liếm qua liếm lại lại, vừa mềm lại nhẹ, ngứa, ngứa ngứa, nhưng thật tình kỳ lạ là dương vật của hắn vẫn chưa cương cứng lên nỗi…
Lúc này Mai Linh đã hoàn toàn ở trên người hắn theo như tư thế 69, cái mông phì nộn, eo bụng đẫy đà, mỗi bộ phận đều mượt mà, cái âm hộ thập phần no đủ, thảm lông gò mu của nàng lại thưa thớt che không được vị trí âm hạch, cặp đùi to, đầu gối tròn tròn, bắp chân rất cân đối, chân cũng thanh tú, tóm lại, thân thể của nàng rất giống như nét đẹp nẩy nở của người đàn bà cổ điển hay nhìn thấy trong các bức tranh hội họa xưa.
Cái khe thịt âm hộ của Mai Linh đặt sát ở trên mũi Chu Thông, hắn ngửi ngửi, một cái mùi khai khai từ trong khe thịt của Mai Linh mới vừa tiểu xong, những sợi lông đen nhánh nồng cọ cọ lấy mặt của hắn, từ cửa miệng âm đạo cũng lan tỏa ra cái mùi dịch tiết nồng đậm, trộn lẫn với mùi khai khai tạo nên một hỗn hợp khó ngửi nếu là trong lúc bình thường, cũng là lần đầu tiên Chu Thông ngửi lấy cái âm hộ nặng mùi đậm đặc của người đàn bà như thế này, rất khác so với cái âm hộ của Hiểu Tình, Thôi Tình, Phi Yến… bộ phận sinh dục của những người kia, tuy vẫn có mùi ngây ngấy hăng hăng nhưng chỉ là thoang thoảng nhè nhẹ hơn Mai Linh rất nhiều, cũng có thể là do những người đàn bà kia đã vệ sinh âm hộ sạch sẽ trước đó chăng..!!
Nhưng lại có một chuyện mà hắn cũng không ngờ đến đả xảy ra…