Quyền - Sắc

Chương 30



Phần 30

Chu Thông quỳ gối chính giữa đôi chân nàng đang dang ra, bợ lấy cái mông to của nàng, điều chỉnh cái âm hộ nhích lên cao, dõi mắt nhìn lại, hai mép lớn thịt non mập phì nộn, cái khe thịt âm hộ đã ướt đẫm, trung gian hai mép nhỏ mở ra, vài giọt trong suốt dịch nhờn tiếp tục rỉ ra thật là kiều diễm ướt át, hai bên ngoài mép lớn chỉnh tề thảm lông đen nhánh, mùi dịch nhờn đã hơi ngây ngấy tỏa ra tràn ngập, làm cho Chu Thông càng thêm phấn khích.

Chu Thông dâm đảng liếc nàng một cái, rồi cúi đầu ngậm vào âm hạch đã sưng phồng nhô cao, mãnh lực bú hút, Trịnh Phi Yến sau đó liền rên rỉ từng trận còn hơn trước nữa, cảm giác tê dại giác từ hạ thể truyền tới, để cho đầu óc nàng đích hỗn loạn…

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/

– Á… a…

Đột nhiên, nàng duỗi ra hai chân, từ cửa miệng âm đạo một dòng chất lỏng màu trắng đục trào ra, ngay lập tức Chu Thông lúc này cầm cây dương vật tráng kiện cứng rắn, mài động trên hai bên mép lớn cùng mép nhỏ cái âm hộ, đem dịch nhờn quét dính chúng quanh đầu khấc dương vật, sau đó đem cây dương vật hung hăng cắm vào âm đạo nàng.

  – Úi… um…

Bên trong âm đạo Trịnh Phi Yến dịch nhờn bài tiết ra rất nhiều, Chu Thông ngay từ đầu mỗi lần thọt dương vật vào hang động, cũng đã đâm đến chỗ sâu nhất trong âm đạo Trịnh Phi Yến, nàng nhíu mày, mím môi, trong miệng phát ra “um… um…” tiếng kêu.

Chu Thông cảm thấy âm nàng thật chặt kẹp lại dương vật mình, bên trong phát khởi từng trận co rúc mãnh liệt lại, ở sâu âm đạo chỗ đầu khấc dương vật cũng từng đợt đột phồng khiến cho hắn sinh ra từng cơn khoái cảm cũng khó mà nhịn lâu được.

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/

Cuộc đại hành trình đâm vào rút ra bắt đầu, giống như gió lốc mưa sa, sấm chớp vang rền liên tiếp hơn 15 phút, cái miệng âm đạo đã mở to, càng lúc càng ẩm ướt trơn trượt, hạ thân Trịnh Phi Yến bị Chu Thông cấp rút ra cuồng sáp, hai bầu vú trên ngực thì bị đối tay hắn hung mãnh đè ép, trong lồng ngực thì mới vừa hút vào không khí, lại bị thở dốc phóng đi ra bên ngoài, nàng không khỏi há to đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, mỗi khi dương vật cắm xuống sâu vào âm đạo…

Chu Thông nhấp đẩy dương vật liên tiếp, cả người Trịnh Phi Yến mồ hôi rịn ướt, hai gò má ửng đỏ, lúc này Chu Thông đem nàng một cái chân của nàng gác ở đầu vai mình, cái âm hộ cũng chỉ có thể nhổng lên thật cao, kèm theo Chu Thông rút ra đưa tới trở về đong đưa, mỗi lần rút ra kéo cái đầu khấc ra đến tân cửa miệng âm đạo, rồi lặ cắm vào từng cái thất mạnh…

“Phạch… phạch… phạch…”

Trực vang…

Rên rỉ…

Thở dốc…

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/

– Á… á… a… a…

Đến lúc âm đạo Trịnh Phi Yến co rút lại hàng loạt, mỗi dương vật sáp đến chỗ sâu, cổ tử cung như ngậm mút lấy đầu khấc, âm tinh vỡ đê trào ra xối xả, từng giọt âm tinh theo thân dương vật rút ra, trào theo nhiểu chảy xuống theo cái khe đít, đã ướt một mảnh hỗn độn che ướt dinh dính hết cả lổ hậu môn nàng…

Dương vật Chu Thông rất thô, cường tráng, còn hắn thì hùng hục như con bò đực, âm đạo nàng bị cây dương vật ma quỷ này chống đở tràn đầy thật chặc, mặc kệ nó tùy tiện ra vào sâu trong âm đạo, phát ra tiếng “ọp… ọp…” chất lỏng chảy.

Chu Thông giờ thì hai tay chống tại trên giường, ra sức chuyển động hạ thân, dương vật càng thêm dùng sức thọt động, động tác hắn làm rất kịch liệt, bởi vì hắn đã có cảm giác khoái cảm mãnh liệt đang dâng lên từ hạ thân mình, hắn vội vàng để chân Trịnh Phi Yến đang ở đầu vai xuống, bắt đầu trận đánh cuối cùng vào thân thể của nàng, nhận thấy Chu Thông nằm ở trên người hô hấp trở nên gấp rút, đang thêm điên cuồng rút ra sáp vào tốc độ chợt tăng rất nhanh, Trịnh Phi Yến cũng hiểu hắn đã sắp nhanh sắp đến xuất tinh rồi.

Chu Thông nặng nề đè ở trên người nàng, ôm chặt lấy thân thể Trịnh Phi Yến xinh đẹp, hắn dùng miệng bịt kín đôi môi nàng, đầu khấc chợt phồng lên, hắn dùng sức hướng bên trong đầu khấc nhấn sau vào cổ tử cung âm đạo, mấy giây sau, Chu Thông đem tinh dịch nồng nặc toàn bộ phún vào bên trong tử cung Trịnh Phi Yến.

Trịnh Phi Yến cảm thấy dương vật cắm ở trong thật sâu âm đạo, đầu khấc chạm cổ tử cung đang giật nảy, giật nảy lên phun ra từng loạt chất nhầy nóng hổi, gã nam nhân đã đem tinh dịch bắn vào thân thể của nàng, trong đầu nàng trống rỗng, âm đạo vẫn còn co rút hoàng loạt, Chu Thông nằm ở trên người Trịnh Phi Yến thở dốc một hồi, thỏa mãn vuốt ve bầu vú của nàng.

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/

Qua vài lần chinh chiến, không đếm bao nhiêu hiệp, chỉ thấy hai người như là đang trong tình trạng kiệt sức nằm ở trên giường không nhúc nhích, bên trong phòng làm việc đã mờ tối, toàn bộ tòa nhà ủy ban huyện rất là yên tĩnh vắng lặng.

Chu Thông đi ra ngoài trước, đón xe taxi đến nhà hàng “Kim Sinh Duyên” đặt một phòng, gọi thức ăn lên trước, một lát sau thì Trịnh Phi Yến cũng theo sau vào.

Một bữa cơm vừa ăn vừa liếc mắt đưa tình. Chu Thông vốn là tính tình hài hước, lại đang cố ý lấy lòng Trịnh Phi Yến, nên trêu đùa làm cho Trịnh Phi Yến cười cười không ngừng, trong lúc đang ăn cơm cũng không quên sờ vào trong bầu vú của Trịnh Phi Yến nắn bóp một phen.

– Sao rồi… vừa rồi bộ em ăn còn chưa no, còn muốn ăn tiếp nữa hả? Nếu không thì chút nữa chị lại cho em ăn?

Trịnh Phi Yến khiêu khích nhìn Chu Thông.

– Hì… có chết thì cái đó cũng hướng lên trời, ai sợ ai…

Chu Thông cũng không yếu thế.

Hai người vừa nói vừa ăn, ngoài miệng cũng tranh cao thấp, tranh đến mức cuối cùng ước gì tại hiện trường còn có đủ sức khỏe để có thể cởi sạch quần áo tiếp tục tỷ thí một phen, chỉ là suốt buổi chiều tại trong văn phòng làm việc của Trịnh Phi Yến, bọn họ đã phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, hai người ai cũng không còn khí lực để tiếp tục quần nhau rồi.

Cơm nước xong, hai người rời đi, ai ngờ vừa ra khỏi cửa thì đụng phải một người mà không nên chọc đến, Tôn Lôi con trai của bí thư huyện Tôn Triều Dương.

Trịnh Phi Yến kéo Chu Thông né qua chuẩn bị nhanh chóng rời đi, không ngờ tới Tôn Lôi liếc mắt một cái, liền nhận ra là Trịnh Phi Yến, gã há mồm liền kêu:

– Này, có phải là chị Trịnh không đấy, như thế nào vừa thấy tôi thì định chạy rồi!

Dù sao cũng đã đối diện rồi, Trịnh Phi Yến cũng không tiện rời đi, vội vàng buông ra tay của Chu Thông, ngẩng đầu làm bộ vui vẻ nói:

– Ai ui… thì ra là anh Tôn à… sao lại khéo như vậy!
– Chị Trịnh, lại đây cùng uống một chén rượu đi…

Tôn Lôi nháy mắt trêu đùa nói.

– Không được rồi, tôi còn có việc!

Trịnh Phi Yến hận không thể sớm một chút thoát khỏi thằng này, gã nổi danh là thái tử gia huyện Vân Sơn.

– Chị Trịnh, giới thiệu qua một chút đi, đây là…

Tôn Lôi thấy không giữ chân Trịnh Phi Yến được, liền đem mục tiêu chuyển hướng qua Chu Thông.

– À… để tôi giới thiệu, đây là phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban Chu Thông. Chu Thông… còn vị này là Tôn Lôi phó trấn trưởng Tuấn Thủy, cũng là con trai của bí thư huyện ủy.

Nhiều chuyện không bằng bớt đi một chuyện, Trịnh Phi Yến đành phải bất đắc dĩ giới thiệu hai người.

– Chu Thông, um… a… đã lâu cũng đã nghe tên, phó chủ nhiệm Chu, lần trước tại nhà hàng “Hoàng Nhật” Cổ Lục đã lỡ mạo phạm, đắc tội!

Chu Thông cũng nhớ lại lần trước cùng với Thôi Tình, Triệu Lương Đống tại nhà hàng “Hoàng Nhật” nhìn thấy Cổ Lục trêu ghẹo Thôi Tình, lúc ấy Triệu Lương Đống cũng đã giới thiệu qua nói Cổ Lục là người của Tôn Lôi, do vậy lúc ấy Thôi Tình cũng có chút kiêng kị, xem ra hôm nay hắn đã gặp được chính chủ rồi, đúng là lai giả bất thiện.

– Tôn trưởng trấn, tôi cũng kính đại danh Tôn trưởng trấn đã lâu, chuyện lần không đáng để ở trong lòng!

Chu Thông cũng không muốn mình có thêm cừu gia, thận trọng đáp lại.

– Tôi vốn tưởng rằng chủ nhiệm Thôi Tình rất đẹp là đủ rồi, không nghĩ tới Trịnh phó chủ tịch lại ưu ái Chu chủ nhiệm, diễm phúc sâu đấy, tốc độ lên chức này cũng không chậm! Tốt lắm tốt lắm…

Tôn Lôi ghé vào bên tai Chu Thông nói, nhưng giọng nói lại cố ý rất lớn, làm cho mọi người ở chỗ này cũng đều có thể nghe được.

– Tôn Lôi… đừng có quá mức!

Trịnh Phi Yến cũng không phải là người dễ nhịn, trước mặt có người như vậy mà bị đùa giỡn như vậy, đương nhiên không thể thờ ơ.

– Trịnh Phi Yến, đừng có xem mình như thần thánh, cô đã là đàn bà ly hôn, tôi xem coi trọng cô là phúc phần lắm rồi…

Ném vài câu cao ngạo, Tôn Lôi xoay người lên lầu.

Trịnh Phi Yến giận đùng đùng đi nhanh ra khỏi nhà hàng “Kim Sinh Duyên”, sau khi lên xe nàng không nói một lời.

Nội tâm rất tức giận lại lo lắng, mình mới đến đây nhậm chức, sợ nhất là bị người khác nắm lấy được nhược điểm của mình mà ngáng chân, hiện tại bị người vừa vặn bắt gặp, Tôn Lôi tuy rằng vẫn chưa có chứng cứ gì giữa nàng và Chu Thông, nhưng trong chốn quan trường vẫn sợ nhất là lời đồn đãi, nhất là như mình là người đàn bà đã ly hôn, vốn là đề tài hay dị nghị của mọi người.

Sau khi Chu Thông về, Trịnh Phi Yến một mình lẳng lặng nằm ở trên giường nghĩ đến đối sách.

Chương trước Chương tiếp
Loading...