Quyền - Sắc
Chương 36
Trong lúc huyện Vân Sơn đang ồn ào huyên náo, vị trí bí thư huyện ủy vẫn chưa quyết, thì Chu Thông nhận được điện thoại của Tiếu Sĩ Quyên mang đoàn khảo sát đến khu vực Linh Kê Sơn.
Em gái của tỉnh ủy, tổng giám đốc công ty quốc tế thương vụ Hoa Nam tự xuất thân đến một trấn nhỏ của huyện Vân Sơn nhấc lên một hồi chấn động, Chu Thông vội vàng đem tin tức này nói cho Trịnh Phi Yến, dù sao dính đến các vấn đề tiếp đãi phái đoàn, hắn mang danh là phó chủ nhiệm, thực chất là làm một thư ký nho nhỏ cho Trịnh Phi Yến, nên chỉ có thể xem như là là một ống loa phát tin tức.
Trịnh Phi Yến nhận được tin tức cũng không làm chủ được, liền gọi điện thoại đến cho chủ tịch thành phố Tả Đại Quốc xin chỉ thị, sau lại lên báo cáo cho chủ tịch huyện Lý Chấn, cuối cùng thì thống nhất là chủ tịch Tả Đại Quốc sẽ đại diện thành phố, huyện thì có chủ tịch huyện Lý Chấn cùng với phó chủ tịch Trịnh Phi Yến được phân công quản lý về việc chiêu thương đầu tư đi theo đón tiếp, dù sao thân phận của đối phương rất là đặc thù, phải lập ra đoàn đón tiếp đúng theo quy cách.
Chủ tịch thành ủy Tả Đại Quốc cùng với cục trưởng cục chiêu thương đầu tư Tần Phong đến huyện Vân Sơn trước một ngày, đương nhiên nói thẳng ra là trong hành trình, Tả Đại Quốc sẽ có 24 giờ rãnh rổi để thọc dương vật vào âm đạo của Trịnh Phi Yến đấy.
… Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quyen-sac/
Ngày hôm sau một đoàn xe xuất phát từ ủy ban huyện chạy đến trấn Tân Thôn, khí thế mười phần, phía trước là 3 chiếc xe cảnh sát dẫn đường, Chu Thông cảm thấy hưng phấn dị thường, đoàn tiếp đãi bao gồm thành phố, huyện, cùng trấn Tân Thôn có hơn 40 người, Tiếu Sĩ Quyên vừa xuống xe cũng bị cái đội hình làm cho choáng ngợp, trong lòng nàng cũng hiểu được, đây là cho nàng mặt mũi.
Trịnh Phi Yến đứng ra làm người giới thiệu, bên đoàn khảo sát của công ty quốc tế thương vụ Hoa Nam lần này tới đội hình cũng cường đại, tổng giám đốc Tiếu Sĩ Quyên dẫn đầu đoàn gầm có phó tổng giám đốc, hội đồng quản trị cùng với một số nhân viên quản lý kỹ thuật trung tầng làm nòng cốt.
– Xin chào tổng giám đốc Tiếu, tôi đại diện cho nhân dân huyện Vân Sơn hoan nghênh cô, xin cám ơn.
Tả Đại Quốc mỉm cười chào hỏi, bắt tay với Tiếu Sĩ Quyên, xong rồi lập tức buông ra, ánh mắt cũng rât có thần, bình thản không lộ ra một chút gì.
– Xin cám ơn đã đón tiếp chúng tôi!
Tiếu Sĩ Quyên có thể nói ra một câu nhẹ nhàng như vậy, không có sự ba trợn trong lời nói khiến cho Chu Thông cũng cảm thấy tò mò.
Tiếu Sĩ Quyên thì lại cảm thấy vị chủ tịch thành ủy này cũng có ý tứ, vừa thấy mặt đã nói như vậy, xem như cũng không giống như người thường rồi.
Trong lúc mọi ngươi đang đứng thành song song hai hàng hàn huyên giới lẫn nhau, trong lúc bất chợt từ trong đoàn xe đang dừng đậu lẳng lặng, thì truyền ra một tiếng lanh lảnh của giọng một cô gái vang lên:
– Chu Thông, anh tới đây…
Một câu gào to vào lúc trịnh trọng này, có vẻ phá lệ đột ngột dị thường, tất cả mọi người đều nhìn nhìn lại, nhìn thấy trong đoàn xe khảo sát của công ty thương vụ Hoa Nam, bên trong một chiếc xe Audi màu đen, cửa kiếng xe đã trợt xuống, bên trong lộ ra một khuôn mặt thanh tú của một cô gái trẻ tuổi.
– Chu Thông, anh còn đứng ngẩn người ra làm cái gì? Đứng ở kia trì độn phơi nắng bộ không nóng à? Mau tới đây nha.
Cô gái không thèm quan tâm đến ánh mắt của mọi người, lại hô to một câu.
Chu Thông đã nhận ra mặt của cô gái, ngay lập tức một trận nhức đầu, công ty thương vụ lại đây khảo sát, như thế nào lại mang theo Tiếu Phi hỉ nộ vô thường cũng cùng tới rồi à? Đã vậy lại còn la to “đến đây đi…” vào lúc này đừng có la to tên của ta chứ!
Ặc… mình bị nha đầu kia hại chết rồi, lão tử không nghĩ vào lúc này, mình lại nổi bật hơn giữa các lãnh đạo, đó là chết chắc a!
Mẹ kiếp còn nói ” trì độn phơi nắng…” bà cô nhỏ của ta, bà cô nhỏ nói câu ” trì độn… ” này, chẳng khác nào đem tất cả các lãnh đạo mang ra mắng rồi! Lãnh đạo thành phố, huyện không có biện pháp so đo với bà cô nhỏ, nhưng đối với ta thì được, vẫn không thể hận chết ta à?
Nhưng mặc kệ trong lòng hắn đối Tiếu Phi oán thầm như thế nào, hắn cũng cũng biết nếu chính mình không bước đến, bà cô nhỏ kia có khả năng càng làm ra thêm chuyện khác người không lường trước được, nên hắn đành phải từ xa xa nhìn Trịnh Phi Yến ra ý xin phép, Trịnh Phi Yến cũng đang nhìn Chu Thông, thấy hắn nhìn sang, nàng liền gật đầu, ý bảo hắn cứ đi qua.
Một đường thẳng hướng đến nơi chiếc xe Tiếu Phi đang ngồi trong xe đi đến, Chu Thông cảm thấy phía dường như sau lưng mình có rất nhiều ánh mắt của mọi người đang bắn phá.
– Hì… xin lỗi, cô cháu gái này của tôi rất nghịch ngợm, nó cứ muốn đi theo tôi, khiến cho mấy vị chê cười. Này Chu Thông em trai, đem cháu gái của chị phục vụ cho tốt, đừng có ăn đậu hủ cháu gái của chị là được!
Tiếu Sĩ Quyên quay về phía hắn hét to lên xong, rồi quay sang lại nói với mọi người:
– Tiểu tử Chu Thông này, đối với hắn, tôi chưa có yên tâm lắm!
– Ha ha, hai cô cháu tính tình rất ngay thẳng, vui vẻ dễ thân cận lắm!
Tả Đại Quốc ra vẻ rất là bình dị gần gũi, cũng cười đùa ha hả nói.
– Thôi… chúng ta đừng đứng đây nói chuyện nữa, mặt trời đã lên cao nắng nóng, khách quý đã đến, chúng ta cũng đừng trì độn đứng đây, là đắc tội với khách quý đấy… ha ha.
Trịnh Phi Yến lên tiếng rồi cùng đám người cũng cười phụ họa, mời mọi người trong đoàn khảo sát công ty thương vụ lên xe.
Ánh mắt của Tả Đại Quốc nhìn thoáng trên lưng Chu Thông dừng lại hai giây, ông ta không khỏi cảm thán: Lần đầu tiên gặp tiểu tử này là tại khu vực núi Linh Kê Sơn, lần thứ hai gặp tiểu tử này bệnh viện, không nghĩ tới hôm nay gặp lại tiểu tử này thành thư ký cho Trịnh Phi Yến, xem ra tên nhóc này và Tiếu Sĩ Lương cô mối quan hệ sâu xa.
Lúc này Chu Thông thất sự mới thấy cô cháu của Tiếu Sĩ Quyên chính là ác mộng của hắn, chỉ chớp mắt hai người quậy một phát, ngay lập tức hắn nổi danh hơn so với chủ tịch thành phố cho đến chủ tịch huyện, đã vậy còn lưu lại cho mọi người hắn là một hình tượng sắc lang nữa chứ.
Nghe được Trịnh Phi Yến nói một câu giả lả như vậy, Tả Đại Quốc liền hiểu, tên Chu Thông này, đối với việc thúc đẩy công ty thương vụ quốc tế Hoa Nam đến khảo sát, là có góp sức, ông nhìn Trịnh Phi Yến liếc mắt, khuôn mặt bình thản không có lộ vẻ gì, Chu Thông dù sao cũng chỉ là một tiểu nhân vật, cho dù ngẫu nhiên có làm ra một chút thành tích, cũng vẫn không lọt vào được tầm mắt của ông ta, một chủ tịch thanh phố…
– Chu Thông, thấy em đối với anh tốt không?
Ngồi sau xe Audi, Tiếu Phi quay đầu nhìn chằm chằm Chu Thông đang bên cạnh, nàng mang theo trên khuôn mặt hồn nhiên vô tư cười, từ sau lần gặp lại trong quán ăn về sau, hai người quan hệ trở nên xích lại gần hơn.
– Cái xe này dù có chỗ trống, em cũng không cho ai ngồi hết, chỉ có một mình anh là được thôi, hừ… ngay cả chủ tịch thành phố của anh cũng chưa có đãi ngộ này đâu.
Cơ thịt trên mặt Chu Thông nhảy lên, hẳn không biết là nên khóc hay cười nữa, lời mắng vẫn còn chưa có nói ra miệng, chỉ là bực dọc nói:
– Anh bị em hại chết rồi!
– Anh bị em hại chết?
Mặt Tiếu Phi lập tức chuyển đến nhiều mây xám rồi, nàng hừ lạnh một tiếng nói tiếp:
– Em cố ý làm cho anh vừa rồi trở nên nổi tiếng, nhiều lãnh đạo như vậy sẽ đều nhớ kỹ đến anh, hừ… hừ… em làm chuyện tốt, người khác có cầu cũng không được cơ hội như vậy! Anh lại thấy là em hại anh, đến sau này gặp lại cảm tạ em còn không kịp. Hừ… thật sự là chó cắn Lữ Đồng Tân mà, không nhìn thấy được lòng tốt của người ta!
Nghe nàng nói như thế, Chu Thông trong lòng hắn muốn phát hỏa, bị ngươi hại còn chưa tính đến, còn mắng ngược, hắn mặt phát lạnh, trừng mắt, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt Tiếu Phi biểu lộ sự vô tư cùng với dung nhan tuyệt thế của nàng, hắn đành phải đem cục tức này nuốt trôi xuống cổ…