Sắc màu cuộc sống
Chương 12
Hôm sau tôi gọi cho chị rồi tranh thủ tạt qua nhà chị luôn. Thì ra nhà chị nằm trên con đường tôi vẫn hay đi đến trường… Tôi dừng xe trước cửa thì đã thấy chị đứng đó mở cửa cổng chờ sẵn…
Ngôi nhà hai tầng nhìn bên ngoài khá giản dị nhưng khi bước vào phòng khách thì choáng ngợp với khung cảnh phía trong. Nhà chị nghèo nên chỉ toàn dùng đồ gỗ thôi. Tôi ngồi đối diện chị trên bộ bàn ghế đắt tiền chạm trổ tinh xảo khi chị đang mỉm cười rót nước mời khách…
– Nhà đẹp thật đó chị… Tôi một lần nữa đảo mắt xung quanh căn nhà rồi nói.
– Cũng bình thường mà em… mà em ngồi đây đợi chị chút nha…
– Dạ…
Theo như lão già dịch Hùng kể thì chị Nguyệt làm nhân viên ngân hàng và anh chị đã có một cô con gái nay sáu tuổi rồi. Chị Nguyệt một hai đòi đi làm chứ không chịu ở nhà làm lão nhiều lúc ức chế lắm… Ra ngoài nói một câu không đứa nào trong đám em út dám thái độ ấy vậy mà về nhà toàn phải chiều ý vợ. Chị bảo là đi làm cho khuây khoả chứ ru rú ở nhà chị không thích nên sau mấy lần đề xuất không được lão cũng nản chí luôn.
– Anh Hùng bảo chị đưa cho em hai thứ này… Chị nói nhưng hơi ngượng ngùng khi để cái túi bóng màu lên lên bàn.
– Em cảm ơn anh chị nhưng không lấy đâu… Tôi làm ngụm nước nói.
– Em không cầm tháng sau đi gặp anh, anh lại mắng chị chết…
– Em tưởng anh Hùng sợ chị chứ…
– Hihi… Làm gì có. Em nhận đi cho chị còn ăn nói với anh…
Tôi cũng không nợ từ chối nữa mà với tay cầm lấy cái túi màu đen mở ra xem. Tôi sợ trong này là tiền hay một cái gì đó thì tuyệt đối tôi sẽ không dám nhận nhưng khi mở ra là một lọ thuốc bắc dạng viên cùng một quyển sách mới phô tô. Tôi lật lật mấy trang đầu thì toàn chữ trung chữ tàu với mấy hình vẽ cơ thể người làm tôi nhìn chị ngạc nhiên.
– Lọ thuốc thì em uống nửa viên tầm 15 – 20p trước khi làm chuyện ấy. Còn quyển sách thì khúc sau đã dịch ra tiếng việt… chị nói mà mặt mày đỏ tía tai ngượng ngùng.
– Tại sao anh Hùng lại đưa em mấy thứ này… Tôi cũng ngại ngùng khi nói nghe chị nói đến chuyện tế nhị này.
– Em hỏi anh em ý… chị chỉ biết là đưa cho em thôi… Chị làm ngụm nước nhìn sang phía khác nói…
– Dạ… tôi cũng tu hơi hết cốc nước rồi nhìn ra phía cổng.
Có hai chị em trong nhà mà lại nói đến chuyện sinh hoạt nam nữ làm cả hai bối rối. Tôi càng khó xử hơn khi chị lại mặc bộ đồ thun bó sát thân thể như vậy. Tôi thích nhất là con gái mặc đồ thun bó sát thân thể như vậy vì nó khoe hết đường cong cơ thể người con gái. Đúng là gái một con trông mòn con mắt, chị đẹp, hấp dẫn cái kiểu ma mỹ của người phụ nữ từng trải và thành đạt trong cuộc sống.
– Vậy để cuối tuần này em về rồi vào thăm anh luôn… tôi cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể.
– Um… chị vẫn không dám quay lại nhìn tôi.
Không khí ngượng ngùng này làm tôi bối rối khó xử nên chào chị để về. Khi đó chị mới quay lại cười cười nói rảnh thì qua nhà chơi.
Tôi không biết chị có để ý cái u đang độn lên một cục phía giới hay không nhưng tôi thì bị sợi lông dính vào nên ngỏng lên đi đau vãi (đồng dâm nào từng bị sẽ hiểu).
Tôi lại lên xe vi vu đến phòng trọ em ăn chực. Nhưng hôm nay tôi có tạt vào chợ mua mấy món ăn sẵn em thích rồi cầm lủng lẳng ấy đi lên phòng em mà không thèm gọi điện trước như mấy hôm.
– Lại ăn đến ăn chực hả…
Linh mở cửa thấy tôi là đã trêu rồi. Tôi cũng đã quen đi chỉ cười đi vào. Em đang bộ phim gì đó mà tập trung ghê gớm không thèm để ý đến tôi. Rồi ba đứa lại ăn cơm nhưng em vừa ăn vừa dán mắt lên bộ phim trên màn hình. Con Linh dọn dẹp đống bát đũa khi tôi đến bên em nhìn vào màn hình xem tựa đề phim “vườn sao băng”. Ở lại chém gió với Linh một lúc thì tôi về quán để chuẩn bị đi với O đến gặp ông khách.
Trong showroom chỉ có chị Liên là ngồi trực nên cũng chào hỏi vài câu thì tôi đi lên tầng hai. Tầng hai có một phòng để trống nên tôi đang định ngả lưng một lúc để chiều đi cho tỉnh táo nhưng khi đi qua phòng O thì tôi vô tình nhìn thấy qua khe hở cánh cửa một cảnh động lòng người. O Hiền đang dang rộng chân khi tay cầm cái gương nhỏ để phía trước ngắm nghía lồn mình rồi tay kia cầm cái kéo cắt tỉa lông lồn.
Thì ra là con gái cắt tỉa lông lồn là như vậy sao… tôi đứng đó nhìn một hồi lâu một cách say xưa và một lúc hơi thở một nặng nề vì kích thích thì O Hiền hướng ánh mắt về hướng của. Tôi nhìn O… O nhìn tôi… Tay tôi đang thò vào quần vân vê con cặc căng cứng thì sau mấy giây định hình lại vội vàng chạy như bay về phòng bên cạnh. Tim tôi đập thình thịch vì sợ. Tôi nằm đó không biết O sẽ nghĩ gì về mình và hồi nữa đây sẽ đối diễn với O thế nào khi hai người đi chung một buổi chiều. Tôi lo lắng đến nội mồ hôi lấm tấm trên trán từ lúc nào. Suy nghĩ lung tung một hồi thì tôi giật mình khi tiếng O vọng tới kêu tôi xuống để đi cho kịp giờ.
O chạy xe con xe của O Hà chở tôi đi nhưng cả hai từ khi lên xe đến nay không ai nói ai câu gì. O thì tập trung lái… tôi nhìn sang bên đường… Trong xe chỉ có tiếng nhạc là vang võng lên một cách vô ích vì chẳng có ai còn tâm trí mà thưởng thức.
– Ông khách này vô cùng khó tính nên nếu có thất bại cháu cũng đừng quá buồn…
O vừa lái xe nhưng chủ động giảm nhỏ tiếng nhạc lên tiếng khi đi được một đoạn khá xa. Tôi không dám quay sang nhìn O mà chỉ um lên một tiếng cho có lễ. Tim tôi đập nhanh như chưa bao giờ được đập…
– Người yêu cháu dễ thương và xinh đẹp thật đó…
O lại chủ động lên tiếng để cố gắng xua tan đi không khí ngột ngạt này lần nữa. Nhưng tôi thì vẫn cố chấp nhìn ra cửa xe mà im lặng. Tôi khẽ chúi về trước khi O hạm tốc một cách đột ngột…
– O đang nói chuyện với cháu đó nha…
– Cháu xin lỗi…
Tôi chỉ biết thốt lên câu đó khi chiếc xe bắt đầu lăn bánh đều đều lại. Tôi vẫn vậy khi không dám nhìn sang bên lái mà chỉ giả vờ nhìn ra cửa kính xe khi đầu óc cứ nghĩ đi đâu đâu.
– Xin lỗi vì chuyện gì…
O hỏi câu làm tôi hơi choáng váng nhưng tôi cố gắng hít thở sâu để bình tĩnh trở lại. Tôi mạnh dạn nhìn sang O rồi nở nụ cười miễn cưỡng…
– Lúc nãy cháu chỉ vô tình đi qua thôi…
Dứt câu nói thì tôi thấy O giật mình và mặt bắt đầu ửng đỏ. Chân ga O dậm không đều nên xe cứ lúc nhanh lúc chậm…
– Nhìn người yêu chưa đã hay sao con nhìn trộm O hả…
Sau chốc lát O lên tiếng khi hay tay nắm chặt vô lăng khi tôi dám nói lên trước cái vấn đề lúc trưa làm O bối rối.
– Cháu chỉ vô tình đi qua thì thấy thôi. Cháu cũng đàn ông con trai mà…
– Ờ… Nay anh lớn rồi… người lớn rồi nên cứ đè con người ta ra làm bậy đi rồi bắt bọn tui bồng cháu sớm…
– Người yêu cháu học Y mà…
– Ờ nhỉ…
Hai O cháu bắt đầu lấy lại cái không khí bình thường chứ không ngại ngùng như lúc đầu khi cả hai bắt đầu cởi mở hơn với nhau. Câu chuyện dần dần được O lái sang chuyện khác một cách khéo léo và tôi cũng là tay diễn xuất giỏi khi phụ họa cho O rất tốt.
Cuối cùng thì xe cũng dừng tại một căn biệt thự mới xây xong phần thô. Tôi theo O bước vào trong thì gặp một cô gái chạc tuổi O đang đứng gần một ông bác ăn mặc lịch sử đang nói chuyện với một người nữa. Tôi và O vào chào hỏi thì cô gái niềm nở chào lại nhưng ông bắc mặt lạnh như tiền không thèm để ý.
– Anh xem mà sửa lại đoạn đó cho tôi…
Ông bác nạt nói với người thanh niên trung tuổi mặt mày đang tái xanh không cắt ra giọt máu. Anh ta mừng quýnh chào vội chào vàng rồi ba chân bốn cẳng chạy mất hút khi ông bác bảo tôi còn tí việc.
– Ra ngoài này nói chuyện đi Hiền…
Ông bác kêu thẳng tên O rồi hậm hực đi ra không thèm để ý đến tôi. Tôi không đi ra mà lại đảo quanh căn nhà một vòng từ giới lên trên và từ ngóc ngách này qua ngóc ngách khác. Tầm 15 phút sau thì tôi cũng đi ra quán nước gần đó nơi ba người đang ngồi. Tôi đi từ xa thì O đã nháy mắt ra hiệu báo điềm chẳng lành…
– Cậu làm gì trong đó…
– Cháu đi xem căn nhà một vòng…
– Để làm gì…
– Để cháu có thể thiết kế cho bác một căn nhà như ý…
– Cậu có thể sao…
– Cháu chẳng biết chút gì về thiết kế cả nhưng người của cháu thì rất giỏi…
Thế là tôi và ông bác đi thẳng vào vấn đề chính của buổi gặp một cách không bình thường tí nào. Tôi trả lời thẳng thắn từng câu hỏi của bác một cách nhanh gọn chứ không hề vòng vo. O bác hỏi vậy nhưng cũng không hề có thái độ hay biểu hiện gì quá gắt.
– Thế cháu thử nói thế nào là căn nhà bác ưng ý xem…
– Phòng khách sang trọng, phòng bếp tiện nghi, phòng ngủ ấm cúng…
– Đúng là tuổi trẻ có khác…
Ông bác vừa nói vừa cười cười nhìn sang O tỏ ý không hài lòng một chút nào về thái độ cùng câu trả lời của tôi. O thì cứ cố gắng ra hiệu cho tôi nhưng tôi giả vờ không biết trong khi cô bên cạnh tay bịt miệng cười cười…
– Có gì anh sẽ trực tiếp gọi điện cho Hưng mong nó thông cảm…
Nghe xong câu nói ấy mà O tôi thở dài một vì thất bại thảm hại khi ông bác đứng lên.
– Sao bác không thử cho bọn cháu một cơ hội…
– Cơ hội gì…
– Bác cho bọn cháu ba ngày, đúng ba ngày sau cháu sẽ trình bác bản thiết kế 3D từng căn phòng một trong nhà bác. Nếu bác không hài lòng thì khi đó từ chối bọn cháu cũng chưa muộn ạ…
Tôi cũng nhanh chóng đứng lên nói trước khi bác xoay người bước đi. Ông bác đứng đó nghe xong câu nói thì lại ngồi xuống làm ngụm nước chè.
– Tại sao bác lại phải cho cháu cơ hội…
– Bác sẽ xây được một căn nhà đúng ý mình…
– Được… để xem cháu có thể làm gì hay chỉ ba hoa mà thôi.
Hai o cháu ở lại để xin thêm một ít thông tin rồi lệ phép chào ra về. Trên đường về O mới nói cho tôi biết người con gái đi bên lúc nãy là vợ của ông bác tên Khiêm ấy. Cô vợ hơn O ba tuổi tên Lệ. O còn nói tôi ba ngày sao có đủ thời gian để thiết kế cụ thể chi tiết từng căn phòng như cháu đã nói với khách chứ nhưng đã lỡ hứa rồi thì dốc sức mà làm đi. Bác Khiêm là phó phòng quy hoạch tỉnh nên không thể để dương Hưng mất mặt được đâu. Nghe đến đó mà người tôi khẽ rùng mình…
Về đến showroom là ngay lập tức tôi chạy vào phòng thiết kế nói lên ý tưởng của mình trong khi O Hiền chuẩn bị bản vẽ chi tiết xin được từ kỹ sư thiết kế căn biệt thự ấy.
Ba ông anh nghe tôi nói mà há hốc mồm không thể tin được vào tai mình. Nhưng đến khi tôi nói đến việc lương thưởng thì ai nấy cũng phấn khởi lắm và quyết chí cày ngày cày đêm để xong đúng hạn.
– Được không Hải…
O thấy tôi đang loay hoay tìm kiếm thông tin trên google thì tiến tới hỏi.
– Cháu có lòng tin với dự án này…
– Bớt ba hoa đi ông tướng…
– Cháu làm được thì sao…
– Cháu thích gì O đây chiều…
– Chuyện gì cũng được…
– O đã nói là làm… bất kể chuyện gì…
– Tất cả mọi chuyện…
– Đã nói là làm…
Hai O cháu đóng dấu tay để ký kết giao kèo. Lại thêm một kèo khoai trong cơn hưng phấn tôi ký kết trong thời gian ngắn. O thì cười cười đắc ý trong khi tôi đang nghĩ đến chuyện sẽ bắt O thực hiện…
… Bạn đang đọc truyện Sắc màu cuộc sống tại nguồn: http://truyen3x.xyz/sac-mau-cuoc-song/
Ba anh kỹ sư bắt tay ngay vào việc thiết kế từng căn phòng một dựa trên bản vẽ bọn O copy về. Tôi thì không có chút gì kiến thức về bản vẽ nhưng luôn thúc trực tại đây để xem xét khi mỗi bản vẽ 3D hoàn chỉnh. Dượng Hưng trước khi đi Hà Nội thì cũng đã đi gặp người quen về phong thuỷ xem tuổi vợ chồng bác Khiêm.
Tối hôm sau dù không muốn đi tí nào nhưng cũng phải chạy về tắm rửa để đưa cô em đi sinh nhật trong vai người yêu lý tưởng. Vẫn là quần bò, áo phong khoác hờ cái áo rằn ri hàng fake và đôi giày thể thao tôi tự tin chở Hạnh trên con xe 67 chế lao đi đến buổi tiệc. Cô nàng một hai là bắt chạy con xe Sh của mẹ chứ không chịu đi con xe tôi đâu nhưng vẫn chấp nhận leo lên xe khi bọn bạn điện dục.
Khi dừng xe trước quán lẩu và sau khi dựng xe tôi nhanh chóng cởi mũ bảo hiểm cho em rồi thản nhiên vuốt vuốt chỉnh lại mái tóc cho Hạnh trước con mắt tròn xoe ngơ ngác của em. Hạnh nở nụ cười duyên dáng, ngượng ngùng đỏ cả mặt trông rất đáng yêu… Tôi véo má em cái nhẹ rồi liếc mắt về phía sau khi hai ba cô bạn đang đứng trong quán nhìn chúng tôi qua cửa sổ với ánh mắt ghen tị thì Hạnh cười hiểu ý. Tôi cùng em đi vào quán thì Hạnh tự nhiên vòng tay qua nắm lấy bắp tay tôi như muốn khẳng định với cả quán đây là người yêu em vậy. Chúng tôi cùng nhập tiệc với đám bạn em…
– Em ơi cho anh một địa xì dầu nhiều bồ tạt nhé…
Tôi khuấy khuấy rồi lấy con mực vừa nhúng xong chấm xì dầu bỏ vào bát cho em. Hạnh khá ngạc nhiên khi tôi biết cô thích ăn như vậy trong khi mấy cô bạn em thì nhìn em bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
– Cảm ơn cả nhà…
Cô gái người múp múp, trắng trẻo, khuôn mặt tròn trịnh cùng nụ cười tươi khoe hàng răng trắng đều cầm ly coca dơ lên nói lời cảm ơn. Uống vài vòng thì cô gái chủ tiệc dễ thương ấy hướng ly coca về phía tôi… Lại một ly men lạnh gặp riêng nhân vật chính ngày hôm nay. Tôi tự tin nắm lấy tay em đang để trên bàn giới thiệu tên tuổi và là sinh viên trường đại học cạnh trường các em. Cả hội ồ lên khi họ chú ý đến bàn tay tôi đang nắm chặt tay em trên bàn trong khi một ánh mắt hằn học không ưa nhìn tôi. Tôi có chú ý qua cậu người yêu Hạnh… Nước da trắng nõn nà như con gái cùng khuôn mặt đẹp trai đúng kiểu công tử Hàn Quốc luôn.
Thì rồi nhóm gần 20 mạng lại lên đường đi tăng hai. Trong khi tôi đi ra trước lấy xe thì thấy cậu công tử tiến đến nói gì đó với Hạnh nhưng cô em gái tôi thì lạnh lùng lơ đi không một câu đáp lại. Tôi lại nhập vai đổi mũ, cầm túi đồng thời chỉnh lại áo khoác cho em vì trời đã bắt đầu se se lạnh khi cuối thu…
Bánh sinh nhật, tiếng nhạc… tiếng hò reo đúng nghĩa sinh nhật tuổi teen. Tôi ngồi đó nghe hát, lâu lâu lại cạn ly bia do mấy đứa con trai đến chúc. Cả nhóm thì cũng tầm có 7 8 đứa con trai chi đó còn lại là bướm với bướm rập rờn. Hạnh cũng bỏ tôi lại khi chạy đến bên đám bạn hát hò, tự sướng những bức ảnh. Uống vào tôi cũng lại chọn một bài hát để hòa nhập hơn với cả hội “bí mật trái tim”. Một lúc sau đợi chờ thì cũng đến bài tôi. Tôi tự tin cầm mic đứng lên sàn nhảy giữa hát bài hát tôi hay hát với Thuỷ mỗi dịp đi hát chung. Đây là một bài hát song ca nam nữ và tôi chờ một giọng hát của ai đó cất lên trước để tôi có thể hát…
Nhưng tôi không thể ngờ Hạnh cầm micro vừa hát vừa đi đến bên tôi mỉm cười duyên dáng. Nhìn nụ cười ấy tôi cứ ngỡ em yêu tôi thật mới đau…
Hỏi vì sao trên cao có biết.
Anh đã thương đã yêu em như thế nào.
Mà tại sao em yêu không biết cho trái tim anh rơi lệ…
… Bạn đang đọc truyện Sắc màu cuộc sống tại nguồn: http://truyen3x.xyz/sac-mau-cuoc-song/
Tôi vừa hát vừa bước đến bên Hạnh… tay vòng qua eo kéo em vào lòng trong sự ngơ ngác bần thần của em. Cả hai ôm nhau đó nhìn lên màn hình lớn và tôi không quên nhìn sâu vào mắt em một lúc rồi đá mắt ra hiệu và ngâm nga câu hát yêu thương. Hạnh bần thần một lúc sau tiếng hát ngọt ngào yêu đương đôi lứa rồi mỉm cười âu yếm bên tôi cất tiếng hát… em để tôi ôm vòng eo thon của mình mà tự nhiên hát như thể chúng tôi là một đôi thực sự. Tôi xoay em lại đối diện nhau mỉm cười trong khi Hạnh thì ửng đỏ lên vì ngại ngùng.
Chúng tôi kết thúc bài hát trong tiếng vỗ tay hò reo của đám bạn em. Em vẫn nhìn tôi một cách say đắm và sâu thẳm đến khó tả… tiếng hát nhường chỗ cho tiếng nhạc sàn bốc lửa cùng ánh đèn flat nháy liên tục… trên sàn nhảy ấy tôi đang ôm Hạnh từ phía sau mà uốn éo lắc lư rồi hít lấy mùi nước hoa thoang thoảng tỏa ra từ em. Hạnh không bối rối và ngại ngùng như lúc ban đầu nữa mà lại uốn éo lắc lư, nhiều lúc mông em cong lại chạm vào đũng quần căng cứng của tôi làm tôi kích thích đến mê dại.
Căn phòng lúc sáng… Lúc tối… bàn tay tôi nhiều lúc do cử động cơ thể của cả hai chạm lấy bầu vú em giây lát. Tôi mạnh dạn hơn khi ghì vòng kéo em mạnh riết vào người từ phía sau rồi uốn éo. Hạnh trong vòng tay tôi giơ thẳng hai tay lên cao lắc lư, lắc lư khi bờ mông lên xuống cạ vào cái con cặc cực ngắc ấy. Chỉ cần vậy thôi mà tôi đã sướng đến run người… cái cảm giác lén lút… cái cảm giác loạn luân trái cấm này làm tôi điên dãi thực sự…
Bình shisha chế thay than liên tục khi nam nữ thay nhau kéo từng hơi dài rồi ung dung thả khói trong tiếng nhạc rền vang. Căn phòng mờ ảo dần khi hai bình sisa đốt hết công suất… Hạnh vừa kéo một hơi sisa rồi chủ động quay lại ôm lấy eo tôi kéo sát người em… tôi cong người về sau khi đầu em áp đến… càng cong em càng lấn… khi tôi không thể cong về sau nữa thì đôi môi tôi cách đôi môi em chỉ vài cm… Em từ từ nhả làn khói vào đôi môi tôi… tôi há miệng đón nhận khi bàn tay từ bao giờ đã ôm lấy bờ mông tôi hàng mơ ước ấy nắn nắn.
Hạnh không phản ứng gì mà còn kích thích tôi hơn khi kéo tôi lên rồi ôm chầm lấy tôi lắc lư… Con cặc căng cứng của tôi lúc xa… lúc chạm vào háng em… trong men say… trong tiếng nhạc tôi cố tình để cái u ấy ma sát một lúc một lâu với háng em hơn. Cổ em đang kê lên vai tôi và lâu lâu trong tiếng nhạc tôi nghe thấy tiếng um lên the thé.
Buổi tiệc nào cũng có hồi kết khi tôi xin phép đưa em về trước không ba mẹ em lại mắng. Tôi nói hết câu lại có ánh mắt hằn học nhìn tôi như muốn ăn sống nuốt tươi. Nhưng tôi vẫn để ý khi ánh mắt Hạnh đôi lúc đảo quanh tìm kiếm ai đó đủ để biết em gái họ tôi yêu chàng trai đó như thế nào. Nhưng vì sự trẻ con hay bản tính tiểu thư của em để em bất chấp mạnh liễn bên tôi khiêu khích người em yêu thật sự. Cả bọn thế mà lại rủ nhau đi tăng ba… Đi bar… Nhưng tôi cùng Hạnh và hai người bạn em xin thứ lỗi tách đoàn về sớm.
Bốn người hai xe, một nam ba nữ đang hướng thẳng chợ đêm đi đến. Chúng tôi đang đi ăn khuya trước khi một người một ngả. Đi cùng tôi và Hạnh là Tú Anh chủ bữa tiệc ngày hôm nay cùng Lan cute.
– Anh Hải diễn sâu quá…
Tôi đang mở lon nước ngọt cho Hạnh thì Tú Anh lên tiếng làm tôi khá ngạc nhiên. Em cười khúc khích rồi giải thích cho tôi biết. Thì ra Tú Anh, Lan và Hạnh là nhóm bạn thân với nhau từ hồi cấp ba với nhau… cái chuyện tôi giả vờ làm người yêu em thì cả hội đã biết từ lâu. Tôi nghe xong quê độ cúi người ăn cho xong bát cháo lươn…
– Mày diễn như diễn viên ấy Hạnh à…
Lan cute lên tiếng làm cô em gái họ tôi đỏ ửng mặt mày xấu hổ. Thực sự chuyện hôm nay chúng tôi đã diễn quá xuất sắc đến nội cả hai cứ tưởng là người yêu của nhau thực sự. Lan không đẹp, sex như Hạnh và cũng không đáng yêu quyến rũ như Tú Anh nhưng tôi thấy rất dâm. Ngấn mắt em mọng lên… lông tay thì nhiều… ánh mắt có cái gì đó rất lả lơi… Tôi đảo mắt một vòng suy nghĩ…
– Cô nào có phúc lắm mới được làm người yêu anh Hải rồi…
Tú Anh tủm tỉm cười khi bầu vú phải nói là to chả bá rung rung trước ngực làm tôi sững sờ. Thực sự tôi chưa thấy một cô gái nào dễ thương, có nụ cười duyên và cặp khủng như vậy đó?
– Ông anh tôi có người yêu rồi đồ quỷ hám trai à… Hạnh ngừng ăn khuyên bạn ngay.
– Là Hạnh phải không… Lan châm ngay khi vừa nháy nháy mắt với bạn.
– Thôi đi con quỷ… Hạnh lườm lườm đưa cái thìa lên hăm dọa…
Chúng tôi cười nói một lúc thì tôi chủ động đứng lên thanh toán coi như quà mừng sinh nhật. Trên đường về tôi tạt qua nhà trọ em đưa cho em và Linh hai tô miến ngan đang nóng hội. Em chạy vội xuống khi không mặc đồ con… đầu ti nhô lên bên trong lớp vải mỏng… Mu lồn hiện rõ qua lớp quần thun ngắn cũn hết cỡ… đôi chân dài thon thả làm tôi nứng hết cỡ.
Hạnh và em chào hỏi nhau vài câu rồi tôi vít ga đưa em về. Nhà hôm nay chỉ có mỗi mình mấy đứa nên khi đi Hạnh cầm chìa khóa cửa chính.
Tôi đi mạch lên phòng vì rất khó chịu khi con cặc căng cứng hết cỡ khi gặp em lúc nãy giờ. Mở cái máy tính để xem bản vẽ hai căn phòng cuối cùng của mấy ông anh gửi cho rồi thay mỗi bộ quần áo cho thoải mái… đang mải mê xem đi xem lại mấy thì thấy Hạnh bước vào trong bộ đồ không thể quyến rũ hơn. Cái quần thun ngắn cũn chỉ vừa đủ che phần háng em ôm lấy bờ mông căng tròn khi phía trên là một chiếc áo hai dây mỏng manh khoe chân vú trắng ngần cùng khe ngực hút hồn.
– Anh em mình làm thêm ly cho dễ ngủ đi… Vừa nói em vừa lắc lắc chai rượu ngoại của dượng nơi cửa.
– Ok… Mà không có mồi…
– Qua phòng em đi…
Tôi nhắn cho em tin chúc ngủ ngon rồi cứ vậy mình trần quần thể thao mỏng manh đi qua phòng Hạnh. Đây là lần đầu tiên tôi vào phòng em từ khi lên ở với O dượng. Phòng em một tông màu hồng chủ đạo, gấu bông nhiều vô đối… sạch sẽ gọn gàng và hương thơm thoang thoảng rất thích.
Tôi và em mở cửa sổ ngồi gần ban công em nơi tôi từng đứng nhìn em thụ dâm vừa nhâm nhi bò khô vừa uống rượu. Được đôi ba chén thì em bắt đầu tâm trạng dần…
– Tại sao anh không hỏi em vì sao làm vậy? Em nhấp thêm chút rượu rồi nói…
– Em có lý do của em mà… Tôi kéo bớt ri đô lại vì thấy lạnh dần nói.
– Em làm gì sai mà hắn lại lừa dối em như vậy… tại sao? Mắt em ngấn lệ nhìn tôi hỏi rồi lại nhấp thêm ngụm rượu…
– Hãy khóc đi cho thoải mái… Việc gì phải chôn dấu trong lòng. Tôi tu một hơi hết chén rượu ngoại loại mạnh rồi khà lên tiếng sảng khoái…
– Hắn dám chê em… em thua con Vân ở điểm gì? Tại sao vậy chứ… em rất yêu hắn, vì hắn em đã cố gắng thay đổi tính nết, vì hắn em làm tất cả mọi điều hắn thích dù em không muốn… tại sao, tại sao? Em vừa nức nở vừa nói…
Tôi không nói gì vì khi con gái khóc tôi rất rất bời. Tôi cũng phê phê và từ khi vào căn phòng này, gần em người con gái có thân hình quyến rũ mê người thì sự ham muốn thể xác bùng lên dữ dội. Con cặc tôi căng cứng trong quần khi ánh mắt không thể rời xa cái khe ngực ấy của em. Tôi sợ cứ tiếp tục như vậy thì tôi sẽ hành động dại dột mất…
– Em say rồi… ngủ đi một giấc rồi mọi chuyện sẽ qua thôi.
Nói xong tôi đang định nhớm chân đứng dậy thì em với tay kéo tôi lại. Em lại lấy chai rượu châm cho cả hai rồi bảo mình đang rất tỉnh táo. Hôm nay em muốn say để quên đi hắn, quên đi tất cả…