Sắc màu cuộc sống

Chương 29



Phần 29

Cuộc sống cứ thế tiếp diễn với vỏ bọc là một đứa cháu rảnh rỗi phụ giúp O của mình trong việc kinh doanh quán cafe sau bao năm lưu lạc xứ người nhưng ai đâu biết được trong cái đầu ấy là sự toàn tính từng nước đi nước bước vì trái tim nó đã chết cùng cái hình ảnh Thuỷ trong bộ váy cưới bên một người đàn ông khác. Nội đau và sự mất mát ấy gặm nhấm nó khi màn đêm kéo đến trong căn phòng ấy một cách từ từ…

Ban ngày tôi vẫn tươi cười với đám sinh viên tụ tập tại quán để đánh tiền lên miền nam hay còn gọi là xiểng hay là mấy anh mấy chị dân thị trường vào quán uống cafe bắt wifi chém gió với nhau. Quán đông vì vị trí gần sông thoáng mát lại có không gian riêng tư để các cặp tình nhân tỏ lời ong bướm thì một phần mà một phần thì phải công nhận là đội ngũ nhân viên lẫn bà chủ đều xinh đẹp quyến rũ. Cha ông nói có sai bao giờ “đi với bụt thì mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy” khi những cô bạn của Hạnh ở trọ cũng kiêm luôn cái chân nhân viên cho quán. Vài hôm đám bạn của Hồng cũng tụ tập cafe chém gió nên đám đàn ông hay con giai ấy cứ thích làm ly cafe ngắm người đẹp…

– Chị Hà đâu rồi anh Hải… Cái Châu tiến đến gọi bàn hỏi khi thấy tôi ngơ ngác nhìn đám sinh viên toàn nữ cười nói phía xa.

– Đi chợ với tạt qua nhà bạn gần trưa mới về em… có chuyện gì sao em? Tôi lạnh lùng trả lời vì bị bắt gặp tia gái.

– Phòng em nước bị tắc anh nak… hay anh qua sửa giúp em cái. Châu cười cười nói…

– Để trưa anh nói O kêu người sửa cho chứ anh đâu biết sửa… tôi vừa đổi tiền lẻ cho khách đánh bài vừa nói.

– Sao chị Hà bảo là nói anh Hải sang sửa cơ mà. Hay anh không muốn giúp em, bị hai hôm rồi… Châu bĩu môi nói.

– Mà mấy đứa bay kêu anh bằng anh, kêu O anh bằng chị không thấy loạn cả lên hả… tôi giả vờ khó chịu để chuyển chủ đề khi yếu lý.

– Tại O anh trẻ đẹp chứ bộ… qua sửa cho em cái luôn nha anh. Nói xong nó ngoảnh đít đi luôn.

Tôi cũng bó tay với cô gái tên Mỹ Châu cao 1m68 với số đo ba vòng khoảng khoảng 86 – 60 – 92 với khuôn mặt góc cạnh sắc sảo cùng làn da trắng mịn màng. Trong đám bạn học cùng ngành Y với cái Hạnh thì Mỹ Châu thuộc dạng xinh đẹp sắc sảo nhất và cũng chỉ có Mỹ Châu có thể so sánh với vẻ đẹp ấy của Hạnh. Mỗi khi Mỹ Châu bưng bê Cafe cho khách là mỗi lần những cặp mắt ấy hao hao soi mói cơ thể mỹ miều quyến rũ ấy.

Phong cách ăn mặc của Mỹ Châu là những chiếc quần bò bó sát cặp chân thon dài cùng những áo phông bó sát ngắn khoe vòng em cuốn hút. Nhưng trong thực tâm mà nói thì trong đám sinh viên xinh đẹp ở trọ tại đây thì tôi chẳng ưa cô nàng này là mấy. Có lẽ bởi vì Châu sống cái kiểu quá lý trí thực dụng và rất mê tiền thì phải…

Tôi bước vào căn phòng sạch sẽ và hoa hoè của cô nàng cùng hương thơm nhẹ nhàng và bản nhạc vàng trữ tình êm tai. Châu ở cùng cô bạn cùng lớp tên An. An là cô gái hiền lành và dễ thương, sống tình cảm nhất cái xóm trọ này nên ai cũng rất quý cô gái mũm mĩm đáng yêu này. Thứ tôi thích nhất ở An có lẽ là giọng nói nhẹ nhàng truyền cảm cùng đôi mắt to tròn đen nháy hút hồn. Căn phòng của hai cô gái chất đầy gấu bông các loại cùng những bó hoa khô. Căn phòng không được trang trí đơn giản nhưng vô cùng đẹp…

– Em tưởng anh không thèm qua giúp nữa chứ… Mỹ Châu vừa sấy tóc vừa nói…

– Khách đông mà em…

Cái cô gái không biết cố tình hay vô ý khi mái tóc xoăn nhẹ màu vàng nhạt xoa xoa lên bầu vú nhô cao sau lớp vải áo màu trắng mỏng… Ôi… ôi bầu vú săn chắc cùng núm vú ấy hiện lên mồn một qua lớp áo… chiếc áo mỏng ấy còn dính chặt vào bầu vú vì ướt… tạo hoá đang trêu ngươi tôi hay sao đây… Mùi hương nhàn nhạt tôi thích nhất lại phảng phất trong căn phòng nữa mới chết…

Tôi lúng túng đi một mạch vào phòng tắm nhỏ để xem xét khi thằng em đội lên một cục u to tướng nơi đũng quần. Đầu óc tôi như quay cuồng và tôi phải rửa mặt để lấy lại vẻ bình tĩnh sau giây phút kích thích ấy… Tôi bắt đầu bắt tay vào công việc là khơi thông cống nhà tắm. Đang làm và dần quên đi hình ảnh bầu vú ấy, mái tóc ấy cùng hương thơm ấy thì vô tình tôi lại nhìn thấy bộ đồ con màu tím bằng ren trong cái chậu nơi góc phòng. Bộ bikini bằng ren thêu thùa mỏng manh mới thay ra ấy lại thằng em bất trị của tôi ngay lập tức hét lớn: Là cô đang muốn dụ dỗ trẻ con vào con đường tội lỗi hay sao hả trời!!!

Cuối cùng với bản lĩnh hai mấy năm cuộc đời tôi cũng vất vả lôi lên một đống tóc cùng bao bóng nơi cái cống thoát nước trong tình cảnh chim cò ngỏng đứng. Sau của hít lấy hơi dài cùng chỉnh đốn thằng em đang chào cờ vào đúng tư thế hạ thấp nhất có thể tôi anh dũng bước ra khỏi cánh cửa nhà tắm với khuôn mặt nghiêm nghị.

– Được chưa anh Hải… Châu đang nghịch máy tính quay qua hỏi.

– Bao bóng, lông tóc vậy thì nó tắc là đúng…

– Lông tóc… cái con giời đánh này dùng ánh mắt tinh nghịch nói.

– Không tin thì anh đang để trong phòng tắm ấy… tôi không dám nhìn thẳng nói.

Ôi thế nào mà nó đang ngồi nơi dường đứng phóc dậy. Tôi đứng giới nền nhà nên có thể nói là một cái cảnh không thể nào rời mắt được… đôi chân dài thẳng tắp cùng làn da mịn màng không chút tì vết. Đi lên phía trên là chiếc quần sóc ngắn kiểu thể thao bó sát gợi cảm và điều làm cho tôi choáng váng nhất là cái cô gái này không mặc cả quần con… khi nó đôi chân uyển chuyển bước từng bước như đi trên sàn catwalk thì ánh mắt dâm tà cũng liếc theo cặp mông săn chắc nhô cao mà nước miếng nó cứ chạy ra…

Ôi thế nào Châu cứ này nọ mời mọc ăn ổi quê cho bằng được. Thế là tôi phải ngồi mép giường theo cái kiểu gác chân lên nhau để che đẩy tật xấu của thằng em hư hỏng. May sao con An nó về kịp lúc trong tà áo blu trắng cùng túi đồ ăn giải cứu người con trai số nhọ như tôi. Nhưng đó là tôi nghĩ mà thôi… tôi đã nghe câu trai trường lái, gái trường y nhưng cũng không tin tưởng là bao.

– Anh Hải bảo lông tóc bà rơi rớt nhiều làm tắc cống thoát nước đó… Mỹ Châu lém lỉnh trêu chọc tôi cùng An.

– Ơ… tôi đang nhai miếng ổi mà miệng ú ớ.

– Tóc bà rụng thì có… An tươi cười nói.

– Xí… tóc tôi rụng nhưng lông là không có rụng đâu nha… vừa nói vừa tủm tỉm cười nhìn tôi.

– Cái con này… An xấu hổ nhìn tôi rồi quay qua lườm lườm cái Châu.

Sau đó như phát hiện gì đó con An mặt mày bắt đầu ửng đỏ lên và thái độ kiểu rầy rầy làm tôi rùng mình vì sợ kế hoạch che dấu thằng em bị bãi lộ.

– Bà… An nói rất nhỏ khi vừa nháy mắt với Châu nhưng vẫn bị tôi phát hiện.

– Ơ hay cái con này nữa. Mặc vậy cho mát chứ có ai đây đâu mà sợ anh Hải nhỉ… cái nào chả giống cái nào. Mỹ Châu hất hàm về phía An nói.

– Anh đâu phải con trai… Tôi lính túng nói chưa xong lời hai cô nàng nhìn nhau cười khúc khích.

– Anh Hải đẹp trai và men vậy ai ngờ… ai ngờ… Châu cười cười trêu chọc tôi.

– Hai đứa nghĩ đi đâu vậy…

– Thì anh nói vậy còn gì?

– Muốn biết thử cái là biết liền…

– Anh dám thử ngay và luôn không?

– Tại sao không dám…

An chỉ biết ngồi cười cười nghe hai bọn tôi khẩu chiến khiêu khích nhau. Gì chứ cái tôi thằng đàn ông bị đứa con gái xinh đẹp hấp dẫn nó đụng chạm đến là không được.

– Này… Tôi líu lưỡi khi bàn tay thon dài ấy chạm đến phần nịt quần bắt đầu kéo ra.

– Anh Hải bảo muốn thử mà…

– Thôi… anh xin… anh xin…

– Xì… mất hết cả hứng. Hạnh nó bảo anh không phải dạng vừa đâu mà…

– Nó nói xấu gì anh nữa hả trời…

– Anh về mà hỏi đứa em gái anh ấy…

– Bà tha cho anh Hải đi… An lên tiếng giải cứu cho tôi cùng nụ cười tỏa nắng.

– Đồ dại trai, thấy trai đẹp là sáng mắt bán đứng bạn bè đúng không hả? Châu quay qua ôm vai An cười trêu chọc…

May sao lúc đó lão Lĩnh gọi đến nhậu và tôi chưa thấy khi nào lão tốt như lúc này. Cuộc điện thoại đến giải nguy anh em khỏi con đường tội lỗi đen tối nếu như vẫn cái kiểu nói chuyện câu dẫn như vậy.

Tôi phải hoạn cuộc nhậu với lão Lĩnh vì Trường con điện đến bảo đã sắp xếp xong mọi chuyện và anh em cần bàn bạc vài thứ.

– Người đó đã chấp nhận hợp tác nhưng chuyện tiền bạc… Trường con nhìn tôi nói trong túp lều nhỏ ven hồ.

– Ok… vậy chuyện kia sao rồi?

– Có nhiều thu hoạch hơn chúng ta tưởng… Trường đưa lên bàn một cái túi rồi vỗ vỗ.

– Đảm bảo không để dấu vết chứ…

– Yên tâm… Sạch sẽ và gọn gàng.

– Vậy anh sắp xếp cuộc gặp đi. Đến lúc hành động rồi…

– Chú em chắc chứ… người đó và bối cảnh đó trách còn không được còn đây rúc mặt vào làm con cặc gì. Hùng cá rô canh sạch ly rượu rồi nói.

– Mày im lặng cái được không hả… Trường em quay qua nhìn Hùng nói.

– Nếu thất bại thì hai anh cũng có sau đâu. Thằng em đích thân ra mặt và cũng không bao giờ bán đứng anh em… tôi cạn sạch ly rượu nói.

– Anh thấy quá mạo hiểm… Trường em nói.

– Không mạo hiểm sao có thể thành công. Chỉ là một phó giám đốc công an tỉnh mà thôi… Em tin sẽ làm được.

– Chuyện này thực sự đéo đùa được đâu. Hình cá rô nghiêm nghị nói…

– Haha… Họ có địa vị, có tiền tài còn ba chúng ta có gì? Nếu có thì có cái bất cần đời, có cái hơn họ là không có gì để mà mất thêm… tôi nâng ly nhìn hai lão nói.

– Ý chú là… Trường em nheo mắt nhìn tôi nói.

– Hai anh cứ biết vậy là được? Anh liên lạc với người đó sắp xếp cuộc gặp đi…

– Ở đâu? Mà chưa chắc đã đến.

– Anh làm thế này… là được?

– Haha… Anh thích chú dần rồi đó. Làm thì làm. Sợ méo gì thằng nào con nào. Hùng cá rô cười ha hả nói.

– Ngày mai người càng ít càng tốt. Chỉ cần người có đầu óc và trung thành là được.

– Ok… Không thành vấn đề.

Bàn xong chuyện thì ba anh em tách nhau ra về trong im lặng. Đây là một bước đi mạo hiểm và thực sự tôi chẳng có tí nắm chắc nào nhưng nếu thành công thì con đường sau này dễ dàng hơn rất nhiều cho nên bắt buộc tôi phải đánh đổi. Ngày mai đây tôi sẽ phải đối diện với một người phụ nữ xinh đẹp được mệnh danh hoa khôi công an của tỉnh và cũng được đánh là một cô công an tài giải của tỉnh.

Nhưng theo như thông tin nắm được thì tôi biết người phụ nữ này là người ham tiền tài danh vọng. Một người phụ nữ thông minh không an phận mà luôn muốn đạt được những thứ cao hơn và sẽ hoàn thành mục tiêu đặt ra bằng được… Nghĩ đến đây mà tôi không khỏi rùng mình vì có nét tương đồng với Mỹ Châu… cả hai đều xinh đẹp và đều là người sống một cách thực tế chứ đâu màu mè như bao người phụ nữ khác.

Nghĩ đến đây là tôi lại nghĩ về em – về Thuỷ. Một mình đứng trước cổng trường Y rồi lại dạo quanh những kỷ niệm hai đứa ngày nào mà lòng tôi đau nhói. Dù cố gắng mỉm cười và nói với lòng là em đang hạnh phúc và tôi chỉ cần có vậy nhưng tôi không tài nào nguôi nhớ về em. Nhớ nụ cười ấy hay là những lúc em làm nụng khi chỉ có hai đứa trong căn phòng trọ. Rồi đến là nụ hôn nồng cháy và những phút giây âu yếm hạnh phúc bên nhau…

Tôi về quán thì chỉ có mấy đứa sinh viên miệt mài với những lá bài nơi góc quán hay là vài ông cụ đang đánh cờ ầm ỹ đầu kia mà không thấy O đâu. Tôi chào hỏi sơ qua mấy đứa em rồi đi đường tắt về phòng… cái đường tắt tôi mới tự tạo ra mỗi lúc đi về. Khi tôi vừa lách mình qua qua kẽ hở giữa cái cây và bức tường thì theo quán tính mỗi lần tôi dùng ánh mắt tò mò nhìn vào phòng O.

Phòng O sát với hàng rào ngăn cách giữa quán và nhà ở để đảm bảo sự riêng tư và ở phía bên ngoài trồng một số loại cây nên khá kín. Sau một lần vô tình thì tôi khám phá ra con đường tắt này để sang quán cho nhanh hay mỗi lần đi đâu về muộn thì từ quán về đỡ phải đi cổng chính làm phiền người khác. Khi nào đi con đường này tôi đều đảo mắt nhìn vào phòng O qua cái cửa sổ nhưng cũng chẳng có gì là đặc biệt cả.

Khi thì cửa sổ đóng, khi thì ri đô che kín hay đôi lúc nhìn vào được thì chỉ là căn phòng gọn gàng sạch sẽ với chiếc ga giường màu hồng cùng cái tủ đồ ba ngăn rộng rãi. Nhưng lần này nhìn vào thì con mắt tôi mở to ra và dán chặt vào khe hở khá to giữa hai tấm ri đô. Rồi nhanh như một chú sóc tôi rón rén đi lại gần cái cửa sổ và dùng ánh mắt đảo quanh một vòng để đảm bảo sự trinh thám này là bí mật tuyệt đối.

Nhìn qua khe hở tấm ri đô ấy tôi có thể thấy được O tôi không một mảnh vải che thân đang nửa nằm nửa ngồi nơi mép giường ấy. Một bàn tay đang không ngừng vuốt ve cô bé khi ánh mắt lim dim nhìn lên chiếc tivi treo trên tường. Tivi đang chiếu cảnh giường chiếu của một cặp nam nữ, nam chính đang quỳ gối giữa hai chân cô gái chăm sóc cô bé…

– Um… O rên riết lên sung sướng…

Mái tóc ướt át khêu gợi cùng cặp vú căng tròn ở cái tuổi U40 của O. Đầu ti sẫm đen vểnh cao lên kiêu hạnh khi một bàn tay O đang xoa xoa nắn nắn bầu vú bao cô gái thanh xuân phải ghen tị…

– Anh ơi em muốn… em nứng lồn lắm anh ơi… O vuốt mái tóc mình nhìn lên màn hình thều thào.

– Liếm đi anh… bú lồn em đi anh…

– Á… Em muộn con cặc của anh… Dập mạnh lên anh…

– Lồn em sướng quá anh ơi…

O đang khẩu dâm mạnh bạo khi một tay bóp bóp bầu vú trắng ngần của mình khi một tay cầm lấy con vặc giả ra vào nơi âm hộ ướt đẫm dâm thủy. Âm hộ O giường như được chăm sóc rất kỹ càng khi lông lá gọn gàng sạch sẽ, âm hộ hồng hồng chứ đâu đen thâm như bao người phụ khác vào độ tuổi ấy… O đang dang rộng chân để tôi ngắm nghía âm hộ trong khi bất tri bất giác tay tôi đang sục nhẹ con cặc cương cứng hết cỡ. Ánh mắt lờ đờ dâm đãng cùng tiếng tên nhẹ không biết phát ra từ tivi hay là tiếng rên O cùng âm hộ ướt đẫm dâm hộ ấy làm tôi kích thích với cùng…

Một tay sục cách một lúc một nhanh hơn, một tay nắm lấy cái mặt nịt để tránh tạo ra tiếng kêu khi ánh mắt dán chặt vào vú vào lồn O tôi…

– Ứ… Hai chân nhón lên khi hai những đầu ngón chân bấu chặt trong dày khi dòng tinh nóng hổi mạnh mẽ bắn ra.

Tôi sướng đến điên đảo, hơn ba năm làm tình cùng bàn tay trái nhưng đây là lần đầu tôi cảm giác nó sướng đến vậy? Cái cảm giác lâng lâng sung sướng đến tột cùng làm chân tay tôi bủn rủn cùng hơi thở dốc nặng nề khi O cũng rùng mình rên siết báo hiệu cơn cực khoái ập đến. Nhìn O uyển chuyển lấy cái khăn giới nền nhà lau lau âm hộ cũng như vệ sinh con vặc giả rồi nude đứng trước gương ngắm nghía thân hình tuyệt mỹ ấy. Tôi tiếc nuối khi O bắt đầu đi lại phái tủ đồ để lấy đồ mặc vào và cũng tỉnh mộng tôi lắc đầu rón rén đi ra quán. Ngồi đó cùng ly cafe vào cái buổi xế chiều mà cặp vú ấy, âm hộ ấy, âm thanh dâm dục ấy cứ lởn vởn trong đầu óc tôi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...