Sai trái
Chương 8
Mấy đứa nhỏ về đột ngột, để lại sự tiếc rẻ cho cả cô Chinh với Thịnh. Theo đường cửa sau đi xuyên qua phòng ngủ cô, nó chạy tọt lên gác cấp tốc. Còn cô Chinh sửa soạn lại áo xống ngay ngắn kịp trước khi mở cửa cho ba đứa nhỏ vào nhà. Con bé em Thịnh lên gác, ngủ say. Đêm đó ba mẹ về trễ, nó chong đèn thức khuya ngồi học bài nhưng chẳng có gì lọt vào đầu được. Ngoài hình ảnh và những lời nói của cô cứ chập chờn trong đầu. Bên dưới căn gác, mọi thứ hoàn toàn yên lặng chắc cả ba mẹ cô đã chìm vào giấc điệp.
Buổi sáng cố thức dậy sớm, nó tìm cách để gặp được cô nhưng chẳng được. Cô chở Phương và em gái rời khỏi nhà, đứng trên căn gác nhìn theo bóng chiếc cub 86 dần khuất bóng đầu con hẻm. Một mình nó lặng lẽ trên căn gác gỗ buồn tênh, căn nhà bây giờ chỉ còn lại duy nhất nó. Đi sau phía sau, châm đuốc thuốc ngồi xuống đám lục bình trôi bềnh bồng theo con nước đang dâng lên. Tiếng chim ríu rốt trên nhánh ổi, gió hiu hiu đưa Thịnh vào mơ màng. Cái nắng oi ả của những ngày hè đổ ập xuống Sài Gòn, ngoại trừ nơi nó đang ngồi. Gió sông mát rượi, rít một hơi thuốc lá rồi nhẹ thở ra. Nó mơ hồ thấy bóng dáng cô Chinh trong làn khói dần loan theo gió.
Sáng nay nó cũng vứt sách vở qua một bên, để tâm trí đi lang thang như đám mây lững lờ phía trên đầu. Phin cà phê tí tách từng giọt đen sánh, nó tập tành uống cà phê đen vào những ngày cận kề ôn thi. Mẹ nó đã nhờ một người quen ở Buôn Mê Thuột gửi về cho cho nó vài ký cà phê để dành uống chắc cả năm mới có thể hết.
Bầu trời xanh trong, nắng chói chang rọi xuống nơi nó ngồi. Bóng cây ổi không đủ che mát, nó dịch người vào bên trong thêm một chút nữa. Chỉ mới có vài tiếng đồng hồ mà sao nó thấy như đã mấy ngày liền khi chưa được gặp lại “người tình trong mơ”.
Ngồi bần thần chẳng để ý cà phê trên phin đã chảy xuống hết. Nó lơ đãng ngắm chú chim bói cá lao vút từ trên không trung xuống gắp ngay một con cá vừa ngoi lên gần mặt nước. Chuyện những ngày trước và đêm hôm qua xảy đến, nó không còn có được sự tập trung vào bài vở chuẩn bị thi cử. Con hẻm xóm Đáy đa số đều là dân lao động buôn bán nên buổi sáng tĩnh lặng. Lần đầu tiên trong đời, nó hớp ngụm cà phê đen không đường. Dư vị đắng tan vào miệng, nó cảm thấy thích thú rít hơi thuốc lá rồi nhả khói dày đặc.
Ngã người tựa vào vách tường, mắt Thịnh lim dim chìm vào giấc mơ giữa ban ngày. Trong giấc mơ nó đi lạc vào đồng cỏ xanh rì, cô Chinh đẹp mỹ miều trong chiếc váy trắng muốt tinh khiết đang giang cánh tay đợi chờ nó. Đôi chân trần nó bước đi trên thảm cỏ êm mượt như nhung, tâm hồn phơi phới đắm đuối nhìn cô. Vòm ngực cô vung đầy mời gọi, nó nắm tay cô dìu nhau cùng nằm xuống. Cả hai nhìn nhau mê đắm, lời thủ thỉ êm ái bên tai vang lên.
– Thịnh ơi!
Nó kéo cô nằm lên người mình, vuốt ve lưng cô nhẹ nhàng.
– Giờ này mà ngủ hả?
Nhột nhạt bên tai, nó đưa bàn tay đặt lên mang tai. Nó nghe hơi thở ai đó rất gần liền bừng tỉnh dậy.
– Ủa cô? Con cứ tưởng cô đi làm luôn rồi.
– Đâu có, đưa mấy đứa nhỏ qua nhà ngoại nó chơi.
– Cô về lâu chưa?
– Mới vừa về, thấy xe đạp còn ở dưới nhà. Cửa trên gác không đóng nên cô lên coi thử, ai dè Thịnh nằm ngủ ngon lành.
– Tại hôm qua tới khuya con mới ngủ được.
– Cô cũng vậy, hai đứa nó nằm hai bên ôm cứng ngắc. Lúc ba mẹ Thịnh về, rồi Thịnh xuống bưng đồ lên cô biết hết mà.
Thì ra cả hai cùng thao thức mà chẳng thể nói cho nhau biết được. Nó ngồi bật dậy, nhìn cô gọn gàng trong áo thun màu trắng ôm sát người và quần jean lửng ngang đầu gối đầy khỏe khoắn trẻ trung.
– Thịnh nhớ… hôm qua mình làm gì không?
Nghe cô nhắc lại, nó đỏ mặt mắc cỡ.
– Dạ… nhớ…
Nụ cười cô khoe hai hàm răng trắng toát, rất duyên dáng.
– Thiệt hả?
Nó cầm hai bàn tay cô, run run hồi hộp vô cùng còn cái đầu gật gật.
– Thích không?
– Thích lắm… cô…
– Giờ có muốn ngủ nữa không?
– Thôi giờ này ai mà ngủ…
– Ai biết, tưởng thiếu ngủ thì ngủ bù chứ.
Cô nói vừa cười cười tinh quái. Cô rời tay khỏi tay nó, đứng dậy vừa đi vừa nói tiếp.
– Xuống phòng cô đi.
– Dạ.
Nó mừng rỡ hai mắt sáng rực như vừa bắt được vàng, liền đứng dậy đi theo sau lưng cô. Theo cô đi vào cửa phòng ngủ phía gần bếp, bên trong phòng khá tối vì không có cửa sổ. Cô ngồi xuống mép giường trong khi nó vẫn còn đứng xớ rớ gần đó. Cô không nói gì chỉ bỏ hai chân lên giường rồi lui vào sâu, nhìn nó ngạc nhiên.
– Sao không ngồi đi, sợ gì hả?
Cu cậu mắc cỡ vừa mừng hẳn lên. Cô khẽ cười thấy nó ngồi đúng vào chỗ cô vừa ngồi ban nãy.
– Đó, giờ giường nệm đó, muốn ngủ thì nằm ngủ đi.
Người Thịnh nóng lắm rồi, nó ngồi nghiêng hẳn về phía cô. Đã dần quen bóng tối của căn phòng, giờ nó có thể nhìn thấy rõ cô Chinh bên cạnh. Chẳng biết cảm xúc dâng trào thế nào mà nó thốt lên.
– Cô đẹp lắm!
– Già rồi mà, đâu được như… mấy cô bé bạn Thịnh nữa đâu.
– Hổng có đâu, cô đẹp hơn mấy đứa đó nhiều.
– Dẻo miệng quá ha, nhìn cái mặt có vẻ hiền mà…
Cô không thể nói trọn câu được nữa, vì Thịnh đã cúi hôn môi cô với gương mặt mụ hẳn đi. Lưỡi nó lùa sang, mùi nước miếng của cô thơm ngọt dẫn dụ lưỡi nó đi sâu vào trong. Vòng tay cô bám chặt tấm lưng trần, siết chặt ngực nó đè sát bộ ngực to êm của cô. Vì kiểu ngồi co chân nên quần jean lửng càng bó chặt làm cô khó chịu, cô mút mạnh môi nó rồi đưa đôi môi ướt át lướt dần lên gò má, lên sóng mũi nó thật âu yếm.
Chưa vừa lòng, cô đẩy nó nằm ngửa ra giường còn chính cô nằm rạp xuống hôn cằm rồi đến cổ. Môi cô di chuyển đến chỗ nào thì Thịnh rúng người chỗ đó. Lưỡi cô vờn ngay đầu ti vú nó, đùa giỡn lý lắc làm cu cậu nổi gai ốc khắp người. Tay hất mái tóc lõa xõa trước mặt, ngước lên nhìn nó đang nhắm nghiền cặp mắt. Cu nó u to tướng trong quần sịp nằm dưới lớp vải mỏng manh của cái quần đùi mặc ở nhà.
Cô hôn xuống quanh bụng, hai chân Thịnh chàng hảng ra để cô nằm lọt thỏm chính giữa. Thỉnh thoảng ngước nhìn cu cậu đang lim dim tận hưởng, cô áp má lên khối u của nó. Hai chân Thịnh cong lại, tì lên lưng cô nặng trĩu buộc cô dùng hai tay kéo dạng hai chân nó ra lại. Bàn tay cô chụp cục u kia mà bóp một phát.
– Á!
Nó mở to hai mắt ngóc đầu nhìn cô.
– Giấu cái gì to tướng trong quần vậy hả?
Thịnh im lặng bẽn lẽn chẳng biết nên nói gì. Cô nắm quần đùi nó tụt nhanh xuống ngang lưng chừng gần đầu gối, quần sịp màu xám than lồ lộ ngay mặt cô. Như một người thợ làm bánh lành nghề, cô bắt nhào nắn cu nó rất đều tay. Bộ mặt cô lộ rõ nét dâm đãng, thích thú liếc nhìn nó với ánh mắt lả lơi. Thịnh rên rỉ, biểu cảm miệng càng làm cô hừng hực lửa tình.
Rồi đến một lúc sau trên người nó chẳng có một mảnh vải nào còn sót lại, con cặc cương chỉa thẳng hùng dũng gần giống một cây cọc gỗ to thù lù. Đầu khấc lúp xúp dưới lớp da quy đầu bao phủ, phần trên cùng hơi chúm lại. Môi cô cuộn vo tròn chạm lên lớp da đó, mấy ngón gãi móng lên hai hòn dái đã săn cứng.
– Ơ… ơ… ơ…
Thịnh lần đầu tiên được tận hưởng cảm giác hứng tình sung sướng, cô Chinh đã đem đến cho nó những trải nghiệm tuyệt vời nhất trên đời. Cô lả lơi với nó, vừa nồng nhiệt vừa tha thiết như với người tình yêu dấu. Tự nhiên cô thấy mình mến anh chàng này, có vẻ như cả hai thân thiết nhau từ thuở nào.
– Ơ… sướng… ơ…
Nó không ngừng rên rỉ, cô không dừng kích thích cậu con trai trung học này. Cô liếc mắt đưa tình, thỏ thẻ.
– Sướng lắm không nè?
– Ơ… sướng lắm… lắm… cô… ơ…
Cô ngậm đầu khấc mà mút, hỏi làm sao nó không thều thào nói đứt quãng. Cu nó dính đầy nước bọt của cô bóng loáng. Cô le lưỡi liếm quanh hòn dái, tay vòng lại nắm cu nó sục lên xuống. Lớp da quy đầu co giãn lấp ló đầu tù đỏ hỏn. Cô sục mạnh.
– Ui…
– Sao vậy?
– Đau… cô…
Cô phì cười, thì ra chưa bao giờ nó tuột lớp da này xuống khỏi đầu khấc đây mà. Nhưng không sao, con cu này đã làm cho cô rạo rực trong mu lồn. Cong hẳn hai chân lên, cô cởi phắc quần jean lửng ra quăng đại xuống sàn nhà. Cặp mắt nó như nổ tung, lòa hẳn. Đây là sự thật sao, nó đưa tay tự ngắt bắp đùi mình. Sự thật, sự thật trăm phần trăm chứ không phải trong những giấc mơ, cô Chinh mặc quần lót sexy vô cùng.
– Thích không?
Thấy nó thèm thuồng nhìn mình nên cô càng có dịp để khiêu khích. Tay cô nhẹ nhàng vuốt lên mu quần lót ưỡn nhô cao, còn nó đầu gật gù dâng tràn sự ham muốn. Cô tiếp tục ưỡn háng lên gần sát bên mặt Thịnh, đĩ thõa khơi thèm nó. Tội nghiệp cu cậu cứ mãi nuốt nước bọt vào trong cổ họng.
– Cởi giùm cô đi.
Mu cô hẩy hẩy lên mời gọi, nó không ngờ cô dâm đãng đến mức độ này. Hiện giờ nó hoàn toàn nghe theo bất kỳ điều gì cô nói, làm theo bất kỳ điều gì cô muốn. Lý trí nó đã bị khuất phục hoàn toàn, nhường phần cho sự khát khao nhục dục chỉ muốn được làm tình ngay với cô Chinh. Vẻ hấp tấp nó ngồi dậy cởi quần lót cho cô lại càng khiến cô muốn “chọc thèm” cu cậu thêm chút nữa chẳng khác gì mèo đang vờn chuột. Quần lót vừa được kéo xuống thấp thì cô nũng nịu nhìn nó bằng ánh mắt trách giận.
– Ơ… Thịnh… Thịnh làm gì vậy?
Nó chưng hửng, rút tay về nhanh. Thầm nghĩ chắc cô hối hận với lời yêu cầu nó ban nãy nên bây giờ đổi ý vội vàng. Còn cô suýt bật cười thành tiếng, nhưng cố nén để gương mặt đóng kịch được tròn vai diễn.
– Thịnh muốn cởi quần lót… người ta ra hả?
– Con… con…
Ấp úng được bấy nhiêu đó, mặt mũi nó đỏ gay lúng ta lúng túng. Cô nào có tha cho nó, mèo tiếp tục vờn cho chuột chóng mặt.
– Thịnh làm sao chứ?
Mắt nhắm lại, hít một hơi thở thật sâu rồi thở nhẹ ra lấy hết can đảm để nói hết tâm tư trong lòng nó cho cô biết.
– Con muốn thấy chỗ đó của cô.