Sale bất động sản
Chương 2
Cả hai cười nói, nhắc lại chuyện xưa khoảng thời gian quen nhau không thể quên đến nghĩ lần ân ái vô cùng nóng bỏng cả những lần 2 người đi chơi xa cùng nhau đến 1 lúc thì cả hai cùng nhận thấy là hình như nhắc lại những chuyện nhạy cảm này thật sự là ngại ngùng.
Đột nhiên không khí trở nên khó thở hơn, khi nhắc lại chuyện xưa trong đầu cả 2 người đều nghĩ đến những ý nghĩ tối tăm mà dường như không đúng với quan hệ hiện tại của 2 người.
Chiếc xe trở nên im ắng lạ thường Vũ chữa ngại bằng cách:
– Gia đình lúc này khỏe hết hả, chồng em làm gì?
Vũ hỏi vu vơ nhưng lại trúng ngay tim đen của Dung, nàng suy nghĩ lúc lâu thì trả lời:
– Dạ, gia đình em khỏe nhưng ở VN lúc này khó khăn nên cũng phải cơm áo gạo tiền lắm, chồng em làm thầu xây dựng… ảnh… Cũng khỏe luôn.
Nàng định nói với Vũ là chồng mình suốt do quen miệng lúc hay nói chuyện với mấy đứa bạn nhưng nghĩ lại thì thấy không ổn lắm nên thôi, Dung cũng tiện miệng hỏi Vũ:
– Anh dạo này sao, có mấy đứa rồi.
Vũ cười mắt vẫn hướng về trước lúc lái xe, trả lời:
– Anh chưa có lấy vợ, lấy đâu ra con…
– Sao, anh chưa lấy vợ hả? (Dung hơi giật mình)
– Ừ, qua đó bận rộn lo cho gia đình, làm ăn suốt ngày rồi anh cũng đi học thêm nửa, quay qua quay lại thì quên mất.
Dung bất ngờ nhưng khi nhìn lại Vũ mới thấy là Vũ cao ráo bảnh trai thân hình lực lưỡng hơn hồi còn học đại học nhiều, công việc thì ổn định nghe đâu mở công ty dịch vụ vận chuyển gì bên Mỹ ở Vn có nhà có xe nhưng lâu lâu mới về.
Dung nhớ lại lúc trước gia đình Vũ không phải là nghèo nhưng nói giàu thì không phải qua Mỹ bao nhiêu năm mà có cơ ngơi như thế này đúng là Vũ cũng phải trải qua muôn vàn khó khăn thì quên việc lấy vợ cũng hợp lý.
Hai người đang trò chuyện thì chiếc xe cũng tới nhà của Dung, Vũ xuống xe mớ cửa cho Dung rồi xin phép ra về, Dung đứng trước cửa định miệng là gọi Vũ vào nhà uống nước nhưng do Vũ bước ra xe Dung định gọi với nhưng lại thấy ngại nên thôi.
Vũ leo lên xe đạp ga chạy ra khỏi con hẻm Dung vẫn còn đứng ở cửa nhìn theo, trong lòng lầm tiếc nuối không biết khi nào mới có thể gặp được Vũ lại, 2 người trước yêu nay là bạn nói chuyện với nhau cực hợp nên cũng như 1 chỗ tâm sự của Dung.
Nàng quay vào nhà vứt chiếc túi xách xuống giường rồi nằm dài ra ghế sofa mà đầu vẫn không ngừng nhớ lại những gì nói với Vũ lúc này trên xe, nhớ về khung cảnh nóng bỏng trong câu chuyện về những lần quan hệ với Vũ.
Nàng lại đỏ mặt, trước tới giờ mặc dù chồng đi làm xa nhưng chưa bao giờ Dung để ý tới 1 người đàn ông nào khác nay gặp lại tình xưa đột nhiên lòng nàng rạo rực suy nghĩ không biết Vũ còn thích mình không.
Thấy đầu óc bắt đầu suy nghĩ lung tung thì nàng thấy người như lửa đốt chắc do tác dụng của rượu nàng lật đật chạy vào nhà tắm bật vòi sen dòng nước lạnh đổ lên người làm dịu bớt đi cái nóng nhưng cái lửa dục vọng thì vẫn còn nhen nhóm trong suy nghĩ.
Sáng hôm sau thức dậy đi làm lật thấy đt có 2 tin nhắn nàng bèn mở ra đọc thì 1 tin nhắn là của Vũ:
– Anh về tới nhà rồi em ngủ ngon.
Còn tin còn lại là của chồng, hỏi đủ thứ chuyện nhưng biệt nhiên không có câu chúc ngủ ngon, lòng hơi có chút buồn nhưng Dung đã quen với cái tính ít thô của người chồng mình rồi, dân xây dựng mà.
Nàng phải đi qua rước con rồi đưa đến trường xong thì do đường kẹt xe cứng gần 9h sáng mới tới được công ty, nàng đang khá mệt do đường thì bụi bặm mà cái nắng SG 2 tiếng kẹt xe người đường như đang hút hết sinh lực của nàng.
Vừa vào tới công ty thì một đống công việc đang ở trên bàn, giải quyết từng việc từng việc thì cũng tới trưa nhưng việc còn nhiều nếu mà không làm cho xong thì chiều khó lòng mà giải quyết hết việc được.
Dung cố ở lại làm thêm bỏ cả ăn trưa, đang vùi đầu vào đống giấy tờ thì Dung được chị Thảo mua cho chai nước cam rồi nói:
– Em uống đi làm kiểu này không có sức đâu!
– Dạ em cảm ơn chị, còn nhiều việc quá em ráng làm cho xong.
– Ờ, thấy em dạo này người mệt mỏi sao á, có bệnh gì không.
Dạo này Dung cũng mệt mỏi trong người thật nhưng phần nhiều lo tâm bệnh do lâu ngày không có chồng ở bên người thì mệt mỏi mà phải lo biết bao nhiêu việc nhà đưa rước con cái rồi tối về lại không có hơi đàn ông nên người không có lực như sắp bệnh tới nơi.
Dung cười trừ rồi rồi trả lời:
– Dạo này nhiều việc quá, mà em còn phải lo cho con nửa… chồng em đi làm chưa về.
Chị Thảo nghe là hiểu được tình trạng của Dung rồi, tình cảnh của Thảo cũng như Dung vậy nhưng khác chút. Thảo năm nay 32 tuổi người phụ nữ son sắc khác với Dung thì Thảo lấy chồng sớm sau 1 phút bồng bột thì lở có em bé nên Thảo và chồng mới cưới nhau.
Ở với nhau được khoảng 3 năm thì cảm thấy không thể chung sống được nửa Thảo ôm con về nhà mẹ tự mình nuôi con đến nay thằng nhóc cũng hơn 8 tuổi rồi, Thảo vào công ty trước Dung rất lâu nên đang là trưởng phòng kinh doanh.
Là phụ nữ với nhau Thảo hiểu Dung chắc cũng chán công việc bàn giấy suốt ngày phải ở trong công ty nên Thảo mới đề nghị là:
– Ừ, cố gắng đừng bệnh, bên phòng kinh doanh đang thiếu người em có muốn qua đó làm thay đổi công việc không, ở đó em chủ động giờ giấc hơn cũng không phải làm hết việc ở công ty đem về làm cũng được, chỉ là có chạy sale dự án thì hơi cực thôi.
Dung nghe chị Thảo nói thì mắt lóe sáng như thấy được tia hy vọng, do Dung còn phải lo cho con nên chủ động giờ giấc rất quan trọng nàng đưa đón con lỡ con có bệnh nàng ở nhà với con cũng được.
Thế là Dung đồng ý, chị Thảo cũng mình vì Dung khá xinh đẹp ở bên mảng sale thì vẻ ngoài ưa nhìn rất được Thảo xem trọng vì giao tiếp khách hàng người ta cũng mến hơn.
Giống như Thảo cũng vậy, thảo cũng đi từ nhân viên lên chức trưởng phòng nên thảo nhận thức rất rõ ràng về vấn đề này Thảo rất chăm sóc bản thân hay đi tập gym cộng với ăn uống hợp lý mặc dù đã 32 nhưng nhìn không già hơn Dung mà có khi còn gợi cảm hơn vì single mom không lo chồng nên Thảo thường hay mặc bộ đồ công sở có váy ngắn áo ôm tôn dáng rồi còn kết hợp với tất lưới rất chi là gợi cảm.
Mỗi lần đi công trình có khách nam nào mà không đảo mắt nhìn Thảo.
Mặc dù đồng ý đi qua chỗ chị Thảo làm nhưng do công việc vẫn phải bàn giao cho nhân viên kế toán mới nên cả tuần đó Dung vẩn phải làm rồi còn chỉ thêm cho 2 em mới vào.
Làm đã cực chỉ còn cực hơn, công việc của Dung để lại phải 2 người làm mới xuể, đến ngày thứ 6 nàng gần như kiệt sức nhưng vẫn cố gắng làm nốt để tuần sau qua vị trí mới.
Dung đã hoàn thành bàn giao, hôm nay không rước được con nàng gọi cho mẹ rước con giúp, nàng đang chạy xe về nhà thì đột nhiên xe không chạy được nửa, trời thì mưa lâm thâm 8h tối mà phải đẩy xe ngoài đường thật sự là cực hình nhưng Dung cũng cố đẩy được tới chỗ sửa xe.
Đẩy xe vào thì nhìn đồng hồ là 9h hơn rồi đẩy xe gần tiếng đồng hồ mới có chỗ sửa, trong tiệm có 4 thợ đang rảnh chỉ chờ đóng cửa thì Dung vào cả 4 ông thợ đều nhìn nàng, mặc bộ đồ công sở lại còn mưa thấm ướt hết người.
Nàng chợt đỏ mặt, quay ra ngoài kéo ghế ngồi chờ người ta sửa xe, đang ngồi thì nàng mới trực nhớ mở túi ra thì cái bóp trong túi áo khoác mà áo khoác nửa sợ mưa ướt nên nàng bỏ ở công ty rồi.
Dung bối rối không biết làm cách nào, móc điện thoại định gọi về cho ba mẹ nhưng trời thì mưa hành 2 người già như vậy thì không tốt, nên đang rối không biết cách nào thì thấy số điện thoại của Vũ.
… Bạn đang đọc truyện Sale bất động sản tại nguồn: http://truyen3x.xyz/sale-bat-dong-san/
Hôm trước Vũ nói là 10 ngày nửa mới về Mỹ là thứ 2 tuần sau Vũ mới đi, mặc dù ngại làm phiền lắm nhưng Dung hết cách rồi đành gọi cho Vũ, điện thoại reng rất lâu.
Dung nghĩ có khi nào Vũ không bắt máy thì thật sự nàng không biết cách nào để giải quyết chuyện này, Dung vừa nghĩ xong thì Vũ bắt máy:
– Alo, Vũ nghe ạ.
– Alo, Anh Vũ hả em Dung nè, anh đang làm gì vậy.
– Ủa, Dung Hả? Anh xin lỗi đang lái xe nên không nhìn sdt, anh đang đi về nhà có gì không em?
– Dạ, e ngại làm phiền anh quá, nhưng xe em bị hư mà e không biết làm sao (Dung ngại nói hết tiền mấy ông thợ lại nhìn)
– Ờ e ở đâu đấy.
Dung nói địa chỉ khoảng 15 phút sau là Vũ tới, nhìn thấy Dung ướt hết cả người mắt hiện lên vẻ thương cảm hỏi.
– Sao vậy em?
– Không biết sao tự nhiên đang chạy nó không chạy nữa!
Vũ lại nói chuyện với mấy ông thợ thì ra xe đi lâu ngày không bảo trì bảo dưỡng rồi trời mua xuống cấp quá nước vào máy giờ sửa sẽ rất lâu.
– Sửa lâu lắm em, thôi để xe lại đi mai lấy chứ giờ ngồi chờ không được đâu!
Dung bối rối không biết cách nào thì Vũ mở lời:
– Để anh đưa em về!
Thế là hết cách nên Dung cũng đồng ý cho Vũ chở về nhưng trong lòng thấy rất ngại mà còn cảm động với việc Vũ bỏ thời gian giúp nàng.
Lên xe thì Dung hỏi:
– Anh đi đâu về vậy?
– À, anh về Vn có việc với mấy đối tác mới ở công ty đối tác về thì em gọi.
– Cảm ơn anh nhé, phiền anh quá.
– Ơn nghĩa cái gì, đừng nói lời xa lạ như vậy e.
Dung cực kỳ cảm động, nên nàng định mời Vũ một bữa để coi như là trả ơn.
– Em mời anh bữa cơm nhé, chứ thấy anh giúp em vầy em ngại quá.
– Trời ơi, em cứ khách sáo với anh, không cần đâu em.
– Thôi anh để e mời anh bửa đi, đừng làm vậy áy náy lắm.
– Thôi được rồi, nhưng người em ướt hết rồi để anh chở em về thay đồ.
– Thôi khuya rồi anh, mắc công anh nữa đi tới chỗ ăn đi, nãy giờ ngồi đồ cũng khô hết rồi.
– Ờ mình ăn ở đâu.
Dung trớ người ra, nàng lâu lắm rồi chưa đi đâu ăn cùng chồng, đi làm rồi về nhà chăm con cùng lắm là ăn gần nhà nàng còn không biết quán nào ra hồn mà mời Vũ.
– Anh biết quán nào không, em thì ăn gì cũng được.
– Ờ thôi ghé trung tâm thương mại ngay đây đi.
Vũ đánh lái cho xe xuống hầm rồi hai người cùng đi lên, Dung tuyệt nhiên không nói lời nào vì đây là lần đầu tiên nàng ra ngoài với 1 người đàn ông khác, Dung và Vũ tới 1 quán khá sang trọng gọi 1 nồi lẩu cùng 1 phần sushi cá ngừ.
Vũ để ý thấy Dung bắt đầu lạnh và cũng ngại vì quán đông người mà Dung thì ướt nên đang cố gắng làm sao cho người ta bớt nhìn.
Đang ngồi chờ món ăn thì Vũ đứng dậy nói:
– Anh đi toilet cái!
Dung gật đầu ngồi chờ, Vũ đi tầm 10 phút quay lại thì món ăn đã được dọn lên bàn đầy đủ Dung vẫn chưa dám ăn vì chờ Vũ, Vũ nói:
– Anh tặng em nè!
Dung bất ngờ đột nhiên Vũ mang lại 1 hộp quà hình vuông to tướng rồi nói tặng nàng làm nàng giật cả mình, Dung hỏi.
– Gì vậy anh, tự nhiên tặng quà cho em.
– Em mở ra đi em sẽ hiểu, mở nhẹ thôi nhé nhìn từ từ vào trong.
Dung mở nhẹ gói quà theo lời Vũ, nàng đưa mắt vào trong hộp thì thấy 1 chiếc đầm, Dung đưa mắt nhìn Vũ, Vũ cười nháy mắt với Dung rồi chỉ ra toilet nữ.
Dung liền hiểu ý nhưng vì chưa hết ngại vì được tặng quà nên nàng vẫn cứ đơ ra, Vũ cười nói khẽ:
– Em thay đi đỡ lạnh! Nhanh đi mình còn ăn.
Dung liền bật dậy đi vào toilet rồi thay nhanh cái đầm 2 dây của Vũ mới đưa, trong hộp còn có bộ đồ lót thích hợp mặc cùng với cái đầm nửa mà điều ngạc nhiên nhất là tất cả đều vừa với Dung.
Dung bật ngờ mắt chữ o miệng chữ a nói không ra lời vì món quà của Vũ, làm sao mà Vũ có thể mua đồ hoàn hảo như vậy, nhưng Dung đâu có biết từ lúc chia tay với Vũ dáng Dung vẩn vậy không thay đổi thì nhiều mặc dù đã có con.
Vũ hiểu rất rõ cơ thể đó, Vũ ra tiệm nói cho nhân viên chọn cho mình 1 chiếc đầm cùng 1 bộ đồ lót theo số đo đó.
Dung quay lại bàn từ xa Vũ đã nhìn thấy người con gái mà anh từng yêu khi xưa như được tái hiện thời huy hoàng của mình vậy, Dung cũng tranh thủ đánh chút son môi cho hợp với màu chiếc váy.
Dung ngồi xuống bàn mắt còn không dám nhìn Vũ, nhưng Vũ rất mạnh dạn khen một câu mà theo Dung đó là câu khen mà rất lâu rất lâu rồi nàng chưa được nghe:
– Chiếc váy rất hợp với em, em đẹp lắm.
Nghe câu này người nàng như rụng rời, bây giờ mới dám ngước mặt nhìn Vũ, 4 mắt chạm nhau, Dung lại tiếp tục ngại cắm mặt xuống nồi lẩu.
Cả 2 cùng ăn, mà cố gắng né tránh ánh mắt nhau nhưng cả trong 2 người đều có một ý nghĩ như nhau, nhưng Dung thì đã vượt quá giới hạn bạn bè nếu mà nàng không nhớ là mình đã có chồng thì đã yêu ngay anh chàng trước mặt.
Nhưng cơ thể của nàng đang phản chủ khi tim thì đập liên hồi, mặt thì đỏ phần dưới cơ thể đang rung lên vì cái lồn của Dung đang chảy nước chẳng vì gì cả chỉ vì cử chỉ và lời nói của Vũ thôi thì đã làm Dung như đánh mất bản thân.
Và cũng có thể cơ thể nàng đang thèm muốn một cơ thể một người đàn ông vì Dung đã lâu không được làm tình “cô bé” cũng lâu chưa có khúc thịt này chèn lấp, trước khi gặp Vũ thì dường như Dung đã quên mất nhu cầu của cơ thể.
Nàng đi làm mệt rã rời về nhà thì con cái làm Dung bạn tối mặt tối mũi không có cỡ thời gian mà ra ngoài làm sao mà có thể tiếp xúc với một người đàn ông nào khác chứ.
Cả hai cùng dùng bữa thì Dung lén nhìn Vũ, Vũ đang ăn vì cũng đã rất đói từ sáng tới giờ toàn uống café thôi nhưng Vũ cũng biết Dung đang nhìn mình cố tỏ vẻ ăn nhưng cũng phải ngầu ngầu.
Nhưng Vũ đâu biết chỉ cần ăn thôi thì Dung cũng đã đổ lâu lắm rồi, nhưng Vũ là con người rất đứng đắn từ trước tới giờ thể hiện bằng nhiều biểu hiện như lúc Vũ và Dung còn quen nhau thì Vũ chưa bao giờ bắt ép Dung phải quan hệ tới lúc Dung tự chủ động.
Lúc qua Mỹ cũng vậy Vũ làm ăn mà không suy nghĩ gì, tới lúc này thì gần như chỉ qua lại với một vài cô gái gốc việt ở Mỹ nhưng không đi tới đâu nhiều lúc về Vn cũng đi giải tỏa ở một số nơi chứ chưa từng lợi dụng cô gái nào để thỏa mãn.
Tới lúc này Vũ cũng nghĩ là mình giúp Dung vì là người cũ cũng như là bạn bè nên giúp thôi chưa từng có ý đồ gì, cả 2 kết thúc buổi ẩm thực thì đã quá giờ trung tâm mua sắm sắp đóng cửa.
Xuống hầm lấy xe rồi Vũ chở Dung về, trên đường về hai người vẫn nói chuyện bình thường trời càng ngày mưa càng to, Dung cứ lén nhìn vào mặt Vũ nàng thầm nghĩ đúng là lúc trước mình cũng biết chọn ghê nếu không có gì thì giờ có khi…
Nàng nghĩ tới đây và không dám nghĩ nữa vì nếu nghĩ nữa có thể nàng sẽ không kiềm chế được mình.
Lúc về tới nhà thì trời đang đổ mưa rất to mà nhà Dung thì ở trong hẻm chỉ vừa để xe Vũ đi vào rất khó để đi ra.
Dung:
– Thôi để em chạy vào, anh đi vào xe ra không được đâu!
Vũ:
– Để anh đưa em vào luôn lùi xe tí không sao đâu.
Vũ đánh xe vào trong hẻm rất lụa tới trước của nhà của Dung thì Vũ thấy đường ngập lên qua mắt cá chân rồi sợ Dung đi vào không được nên Vũ xuống xe mở cửa rồi nắm tay Dung đưa vào tới cổng.
Thấy Vũ ướt hết người thì Dung mở cửa nói:
– Anh vào trong cho khô người rồi về!
Nhưng nàng quên là lúc này là gần 12 giờ rồi còn mời người ta vào nhà, Vũ cũng không biết vì sao mình lại đồng ý vào nhà, đến khi vào tới nhà thì cả hai ngồi đối diện nhau như đứng hình không dám thở mạnh.
Dung mới đi lấy cái khăn cho Vũ lau người rồi rót miếng nước cho Vũ uống, cả hai vẫn đang trong thế vô cùng ngượng không biết chủ đề gì nói cho giải tỏa căng thẳng lúc này.
… Bạn đang đọc truyện Sale bất động sản tại nguồn: http://truyen3x.xyz/sale-bat-dong-san/
Lúc 2 người đang ngồi uống nước thì 1 tiếng sét như xé nát màng nhĩ vang lên cả khu phố nơi Dung ở đều bị tắt điện ở trong nhà Dung lúc này thì cả hai chưa kịp hoàn hồn vì tiếng sét.
Vũ bật điện thoại mở flash lên nói với Dung:
– Chắc sét đánh trúng dây điện hay gì rồi, nhà e có gì thắp sáng không!
Dung chưa hoàn hồn rung rung trả lời:
– Để em đi tìm lâu rồi nhà không cúp điện em không biết nửa!
– Ừ để anh rọi đèn cho em.
Dung và Vũ đi xuống nhà sau và tìm trong tủ rồi ra bếp, Dung với tay lên cái tủ cao Vũ thấy Dung với không tới đi lại mở tủ giúp vô tình người của Dung va phải người của Vũ.
Cả 2 đột nhiên dừng lại lặng im nghe nhịp tim của chính mình ngày càng nhanh càng nhanh, bất chợt Dung quay người lại mặt đối mặt với Vũ 4 mắt lại nhìn nhau nhưng lúc này không một tí e ngại nào.
Cả hai như được kích thích vì tiếng mưa màn đêm xung quanh không khí ngột ngạt trong gian bếp, cả hai không ai nói với ai lời nào lao vào nhau như điên dại, Vũ choàng tay qua eo kéo Dung lại sát người cả 2 hôn nhau đắm đuối cứ như thời trẻ và cứ như chưa từng có cuộc chia ly nào.
Dục vọng trỗi dậy cả 2 đánh mất lý trí, Vũ cởi chiếc áo mình đang mặc ra trong lúc đó Dung quỳ xuống hai tay nhanh chóng tháo dây nịt khóa quần rồi giải phóng cho con cặc đã căng cứng của Vũ.
Vũ không bất ngờ vì sự chủ động của Dung vì lúc trước Dung vẫn vậy, vẫn nhiệt tình nóng bỏng như vậy, Dung đưa con cặc Vũ vào miệng mà bú liếm như thể nàng biến thành một con đàn bà khát tình đến đỉnh điểm.
Trong đầu Dung lúc này là cuộc đấu trí giữa phần con và phần người của nàng, Dung không muốn phản bội chồng mình nhưng cũng không thể từ chối con cặc đang trong miệng của mình.
Vũ đã lâu chưa làm tình nay lại vớ được tình huống này Vũ không chần chừ nhiều không để Dung chờ nữa, Vũ tụt hai dây cái đầm nãy vừa mới mua xuống hai bên vai rồi để nó tụt xuống lộ ra phần ngực đẫy đà.
Vũ kéo Dung dậy nằm lên bàn, như bản năng hai chân Dung giơ cao để lộ cái quần lót mới tinh tương sau chiếc quần lót là cái lồn khao khát 1 khúc thịt lấp đầy chỗ trống trong nó.
Vũ cởi bỏ chiếc quần lót chốt chặn cuối cùng để con cặc của Vũ tới với cái lồn của Dung, Vũ đột nhiên trực nhớ một thứ gì đó để Dung nằm quằn quại trên bàn Vũ tìm cái bóp của mình.
Lấy trong bóp ra một cái BCS, Dung mặt dù nãy giờ nằm trên bàn 1 tay tự kích thích ngực 1 tay kích thích cô bé của mình nhưng cũng thấy Vũ làm gì, nàng đột nhiên bật lên tiếng nói khẽ:
– Không cần đâu anh, em thích… bình thường.
Vũ hơi giật mình nhưng không để quá lâu chàng vứt chiếc BCS xuống đấy rồi đi lại chỗ Dung, cúi xuống úp mặt vào cái lồn đang được mời gọi, Dung như điên dại khi cái lưỡi Vũ đi sâu vào cái lồn của mình.
Không phải Dung không sợ mình dính bầu với Vũ mà là nếu Vũ dùng BCS thì nàng càng thấy mình giống như đang ngoại tình vậy, mà thật ra nàng đang ngoại tình nhưng chỉ cẩn Vũ không dùng BCS thì giống như nàng đang quan hệ với chồng mình vậy.
Càng ngày dục tính của người đàn bà đang vây lấy cơ thể Dung, cơ thể nàng run lên từng cơn hai chân càng giơ cao mời gọi con cặc của Vũ, nàng không chần chờ nổi nửa, nàng thốt lên:
– Đút cặc anh vào em đi… đút vào đi anh!
Vũ nghe thấy liền đứng dậy để con cặc trước cái lồn của Dung nhấp 1 cái như lấy hết sức bình sinh, cả hai la lên những từ khoát cảm đến cùng cực.
Vũ ra sức và nhấp cho con cặc của mình đi ra đi vào cái lồn của con đàn bà đang khát tình trước mặt, Dung cũng không còn chút lý trí nào, nàng khẩu dâm như một người đàn bà dâm đãng.
– Con cặc anh làm em sướng quá… Mạnh lên anh… sâu vào anh ơi…
Dung vừa khẩu dâm vừa rên la như thể là một diễn viên phim sex nhật, với dung đây là cuộc làm tình mà Dung cảm thấy khoái cảm nhất, chắc là vì đây là ngoại tình đây là lén lúc chỉ có như vậy mới đem lại cái khoái cảm này.
Như thể ngày trước nàng quay phim lúc làm tình vậy, nhưng lần này cảm giác đó rõ ràng hơn, mạnh mẽ hơn. Cái lồn nàng đang phản bội lý trí của nàng dù biết mình đang phản bội chồng mình nhưng cái lồn đó vẫn ra nước để con cặc của Vũ ra vào càng sung sướng.
Dung đang lên đỉnh điểm, cái lồn đang bó sát vào con cặc của người bạn tình, Dũng vẫn biết mình đang dâng cái lồn cho một người không phải chồng mình, làm trò vui cho người ta giải tỏa.
Nhưng cơn sướng này không cho Dung dừng lại, càng nhanh càng nhanh Vũ đẩu cái hông để con cặc chạy thẳng vào trong lồn Dung, cái lồn đang phản bội nàng nó thèm khát tinh trùng của đàn ông.
Dung mụ mị trong tiếng rên thì nói lắp bắp:
– Ra đi anh em thèm quá, ra đi anh.
Vũ chợt nghe thấy khẩn cầu của Dung trong người đám tinh trùng vượt khỏi tầm kiểm soát đi ra từ đầu cặc của Vũ bắn thẳng vào lồn Dung nhiều như một cơn lũ.
Vũ nằm đè lên người Dung cả 2 ôm nhau âu yếm, như thể là để cho cái lồn Dung đón thêm vài đợt tinh trùng của Vũ vào nó nhận hết nhận hết như là mảnh đất khát nước được đón cơn mưa.
Dung đạt cực khoái cả người căng cứng ôm chầm lấy Vũ hai chân quặp ra sau hông chàng kẹp chặt như thể không muốn phần dưới của 2 người rời xa khỏi nhau.
Sau khoản 2 phút thì cả hai lấy lại được phần người của mình đột nhiên thấy việc mình vừa làm ra không dám nhìn mặt nhau, Vũ đứng bật dậy làm con cặc thoát khỏi cái lồn đang bó sát làm Dung giật nảy mình phát lên tiếng rên… ơ… ơ.
Sau đó nàng cũng bắt đầu thấy ngại chạy thẳng vào phòng tắm mở nước thật mạnh đầu thì suy nghĩ: “Mình vừa làm gì vậy, sau lại để cho Vũ bắn hết vào trong?”
Vũ thì ở bên ngoài tim đập như trống trận, nhanh chóng mặt lại quần áo dù trong nhà tối đen như mực, đang lui cui tìm quần áo thì Dung từ trong nhà tắm bước ra, Vũ giật mình đứng im nhìn Dung.
Dung đi sát lại Vũ nói:
– Trời khuya rồi, mưa nữa hay anh ở lại đây đi.
Vũ nghe như sét đánh bên tai chưa kịp hiểu ý của Dung là gì, còn Dung thì rất hiểu ý của mình, nàng chủ động mời Vũ ở lại đây để quan hệ với nàng tối nay, sau khi được giải tỏa tư tưởng với đợt quan hệ vừa rồi thì Dung cảm thấy như một người nghiện.
Chắc là do đã quá lâu không quan hệ với chồng nàng đang thèm khát nay lại được Vũ gãi đúng chỗ ngứa và đây cũng là lần quan hệ mang lại nhiều cảm xúc nhất từ trước tới nay mà cũng là từ ngày Dung lấy chồng tới bây giờ.
Chồng nàng với nàng chỉ quan hệ như bao cặp vợ chồng khác, tư thế truyền thống là tư thế quen thuộc không có gì đổi mới lâu ngày như là nhiệm vụ chứ xúc cảm thì mất dần.
Hôm nay lại được quan hệ trong một đêm mưa gió, trong nhà bếp và còn được với một người đàn ông lạ không phải là chồng nàng, làm Dung được trải nghiệm qua cảm giác chưa từng được trải nghiệm.
Nàng thích cảm giác này, còn hơn là cảm giác tạo ra bởi cái máy quay lúc trước. Hồi hộp, nóng bỏng và cảm giác tội lỗi là hương bị đáng thèm khát, hương bị này làm Dung quên đi sự chung thuỷ với chồng và mời bạn tình của mình ở lại nhà của vợ chồng nàng để nàng dâng cơ thở của mình và làm cho Vũ được sung sướng và cũng là làm cho chính Dung được thoải sau bao nhiêu ngày không được quan hệ.
Dung không chờ cho Vũ trả lời, đi lại nắm lấy tay vũ kéo đi lên cầu thang lên căn phòng trống nhà nàng để dành để tiếp khách vì nàng không muốn mình và Vũ quan hệ tại căn phòng của vợ chồng nàng.
Nàng sợ cảm giác quen thuộc đó làm mình mất hứng, đêm hôm nay nàng muốn Vũ được thoải mái hành hạ thân xác nàng, lấp đầy cái lồn nàng bằng con cặc của Vũ, bắn thật nhiều tinh trùng vào người nàng.