Sinh viên
Chương 17
Sáng hôm sau nó vừa bước xuống nhà thì Nhi đã hỏi nó hôm nay có làm gì không. Nó định lên trường nhưng vẫn không an tâm để Thư ở nhà một mình nên nó đành phải bỏ thêm một ngày nữa ở nhà để lo việc nội trợ.
Bình thường đồ đạc quần áo đã có Thư hoặc Nhi lo, nhưng hôm nay nó phải gánh vác cả cái trách nhiệm đó.
Nhìn sọt quần áo chất cao như núi vừa lấy ra từ máy giặt nó ngay lập tức lắc đầu chán nản.
“Mặc gì mà dữ vậy không biết.” Nó thầm nói nhưng vẫn bê sọt quần áo ra ngoài sân để phơi.
Mọi khi đối với đống quần áo này chắc hai cô gái phải lấy đến hai lần mới xong.
Làm xong công việc buổi sáng rồi nó tranh thủ lấy laptop ra làm bài và hoàn thành chương truyện mà nó viết dang dở.
Cả ngày nay nó cũng ít nói chuyện với Hạnh, mang đồ ăn vào phòng rồi hỏi thăm mấy câu sau đó nó vội quay trở ra ngoài.
Đối với nó bất kỳ cô gái nào cũng khiến nó thèm muốn nhưng đối với người có huyết thống với nó thì nó tìm mọi cách để quên đi.
Hạnh hôm nay cũng ăn mặc khá kín đáo nhưng đường nét cơ thể cứ hiện rõ ra trước mắt Phương. Hôm nay nàng đã bớt sốt hơn so với hôm qua rất nhiều nhưng cơ thể vẫn còn một chút mỏi mệt. Cả ngày nằm trong phòng cũng cảm thấy khó chịu thế là trưa nàng ra bếp ngồi.
Thấy biểu hiện của Phương dường như đang né tránh thì nàng trong lòng cảm thấy khó xử.
Tuy nhiên Phương vẫn nhẹ nhàng trả lời mấy câu hỏi của Thư, nó không biết Thư đang suy nghĩ cái gì. Nhưng nghĩ đến việc kia thì nó ngay lập tức lắc đầu xua tan đi ý nghĩ đó.
Loay hoay công việc cũng đã đến chiều, hôm nay Nhi về sớm nên nó được rảnh rang. Vừa hay Hạnh cũng nhắn nó qua chơi nên vừa cơm nước xong xuôi nó đã tọt ra khỏi nhà.
Đến tối sau khi sung sướng với Hạnh xong thì nó mới quay trở về nhà. Đèn nhà bếp đã tắt chứng tỏ Thư và Nhi đã trở về phòng.
Nó nhẹ nhàng bước lên phòng, thay ra bộ đồ rồi làm một số công việc buổi tối cho xong. Trò chuyện với mấy cô gái kia xong thì nó leo lên giường ngủ.
Chiều thứ sáu.
“Ê Phương… Đi câu cá không?” Thằng Đức lại nhắn rủ nó đi câu.
Mấy ngày nay không đi câu cá nên nó cũng ngứa nghề, ngay lập tức hai đứa hẹn điểm câu sau đó vác đồ nghề ra điểm hẹn.
Hôm nay hai thằng đi câu khá trễ nên không rủ thêm ai theo hết, thế là hai thằng lại ngồi nói chuyện thiên cơ.
Nói về thằng Đức một chút, gia đình nó không giàu nhưng nó được cái chăm chỉ. Trong suốt mấy năm học đại học thì nó liên tục tìm việc làm thêm để kiếm tiền trang trải thêm cho cuộc sống.
Không phải là gia đình không lo cho nó hoàn toàn mà là nó muốn tự mình kiếm ra một khoản tiền của riêng nó. Trong quá trình làm nó cũng khá là phong lưu giống như Phương, mỗi lần gặp nó tám chuyện là y như rằng nó kể về một con nhỏ khác.
Nó cao không bằng Phương, đẹp trai cũng không bằng nhưng được cái nó có cái miệng rất hay. Nó nói chuyện rất được lòng mọi người nên giao tiếp khá rộng rãi.
Nhớ cái lần mà nó đi phục vụ quán nhậu, nó làm được năm sáu tháng gì đó thì có một nhóm sinh viên mới vào làm. Mỗi người nhân viên cũ sẽ theo hướng dẫn một người mới để nhanh tiếp nhận công việc mới.
Thằng Đức lại được phân công cho một con nhỏ trông khá được. Trong quá trình đó nó lại cua dính con bé mới vào, thế là hai đứa cặp kê nhau cả tuần liền.
Cái miệng thằng Đức cũng không vừa gì, đến nỗi dắt con bé về phòng làm cái gì mò ra sao nó cũng kể như là hãnh diện lắm. Nó kể từng chi tiết cặp vú ra sao rồi cái mông ra sao đến cả cái hang ở dưới ra sao cũng cũng kể tuốt.
Tuy nhiên mấy chuyện này nó chỉ kể duy nhất cho Phương nghe bởi vì nó biết Phương là người giữ bí mật, không thích kể chuyện lung tung. Một mặt khác Phương cũng rất hào hứng nghe nó kể chuyện rồi hai thằng cùng bàn tán.
Chuyện xui rủi ra sao mà nó cũng không ngờ rằng con nhỏ đó đã có người yêu đang làm ở dưới quê. Trong lúc nó đang chở con bé kia đi ăn thì chẳng biết vì sao mà thằng người yêu con bé lại bắt gặp.
Sau một hồi giải thích bảy bảy bốn chín kiểu thì nó xách xe chạy về phòng trốn đến cả công việc đang làm nó cũng xin nghỉ ngang. Từ đó nó cũng không còn liên lạc với con nhỏ đó nữa.
“Đụ má tao chừa. Lần sau có chơi cũng phải tìm hiểu cho kỹ không thôi lại dính nữa.” Thằng Đức bực bội nói khi Phương nhắc đến chuyện cũ.
Lần đó may mắn nó không bị thằng kia đập cho một trận, nó cũng biết không xuống nước xin lỗi rồi hứa hẹn các kiểu. Cũng nhờ cái miệng mà nó thoát được một kiếp. Chuyện này duy nhất Phương biết, đến giờ vẫn chưa ai biết nên mới khiến thằng Đức tin tưởng Phương đến như thế.
“Ê cái hôm bữa tao chia sẻ cho mày rồi mày có vô chưa?” Thằng Đức chợt nhớ rồi quay sang hỏi.
“Trên đó có con mẹ gì đâu.” Phương nhàm chán đáp.
“Tại mày mò chưa tới.” Thằng Đức trề môi ra rồi chê bai.
“Có gì ngon ngon không?” Phương tò mò hỏi, bởi vì nó biết thằng Đức rành về cái diễn đàn đó lắm.
“Ngon thì bao la… Ê mày còn thiếu tao một chầu nghe.” Thằng Đức đang nói bỗng dưng quay sang, đôi mắt lấp lánh.
“Thiếu cái quần…” Phương giơ chân.
“Đi không? Anh mày dắt đi… Mày trả tiền.” Đức nghênh mặt lên nói.
“Có đúng là ngon không?” Phương giơ ra bộ mặt đa nghi.
“Ngon… Bao ngon… Cho lựa thoải mái.” Đức nhướng đôi lông mày lên nói.
“Có dính bệnh không?” Phương lại hỏi tiếp.
“Này tao không biết… Nhưng hàng mới chắc không sao đâu… Có chơi thì đeo bao chơi…” Thằng Đức cũng ngập ngừng trả lời khi Phương hỏi tới chuyện đó.
“Dính cái là bỏ mẹ nghe con.” Phương hù dọa.
“Hắc hắc…” Thằng Đức cười cười.
Nói vậy nhưng Phương đã thiếu thì phải chung, để lần này nó xem thằng Đức quả thật có chịu chơi hay không.
Sau khi về nhà cơm nước tắm rửa xong xuôi thì nó với thằng Đức hẹn ra quán nhậu làm vài chai bia sau đó gọi taxi chở Phương đi tới một điểm nằm không xa thành phố.
“Ủa ở đây hả… Má thằng này…” Phương gõ lên đầu thằng Đức một cái. Chỗ này nó chẳng lẽ lại không biết, cái khu nghỉ dưỡng cao cấp trong thành phố mà thằng nào không biết.
“Nhưng tao có mật khẩu, mày yên tâm.” Thằng Đức cười nói.
“Mật khẩu cái đầu mày.” Phương lại vỗ lên đầu nó một cái sau đó nói.
Bước xuống xe, nó nhìn cái chỗ này với ánh mắt thất thần. Nó không biết nên đập thằng Đức bao nhiêu cái cho vừa nữa.
“Đi vô… Giải trí xíu thôi mà…” Đức kéo tay Phương lôi vào.
Nó chống cự cũng không được gì, ừ thì vào chơi cho biết. Khu này là khu massage khá nổi tiếng kèm theo một số dịch vụ.
“Ừ… Người tao khá mỏi…” Phương đành tìm lý do.
Thằng Đức cười ha hả, sau đó tiến thẳng vào trong như từng đến đây nhiều lần rồi.
Thằng Đức coi bảng giá, sau đó hỏi ý Phương. Giá từ năm trăm trở đến hai triệu, kèm một số dịch vụ theo các mức giá.
Nó cũng từng đi massage ở một số nơi, nhưng vào mấy chỗ như này nó chưa đi bao giờ. Lỡ đi rồi thì chơi cho nó xứng đáng, đó là cách nghĩ của nó.
“Hôm nay cho mày chơi đó.” Phương lên tiếng, sau đó móc ra một triệu đưa cho thằng Đức, còn nó cũng chọn dịch vụ có mức giá giống vậy.
Sau khi thanh toán trước, nó với thằng Đức được một cô nhân viên dẫn đi lên phòng.
Phòng của nó ở tận tầng ba, đứng trong thang máy cùng cô nhân viên, mùi hương nước hoa tỏa ra ngào ngạt kích thích thính giác của nó.
Mỗi thằng một phòng nên nó bảo thằng Đức nếu có về trước cứ về không cần đợi.
“Nếu muốn đổi thì anh cứ báo nhé.” Cô nhân viên trước khi đi còn nhắc nhở, Phương khẽ gật đầu sau đó vào phòng đóng cửa lại.
Nó leo lên giường rồi bật máy lạnh, mấy chai bia làm nó hơi ngà ngà. Gió máy lạnh tỏa ra làm đôi mắt nó híp lại.
“Cốc cốc cốc.” Âm thanh gõ cửa bên ngoài.
“Chào anh. Em là nhân viên phục vụ ạ.” Âm thanh ngọt ngào từ cô gái đứng trước cửa phòng làm nó say mê.