Số đỏ

Chương 130



Phần 130

Tôi và Vân Nhu học năm cuối của Trung học Phổ thông, tương đương Lớp 12. Ngọc Nhi thì đăng ký khóa tiếng Anh một năm… Và năm sau cả ba đứa sẽ cùng nhau vào Đại học. Ngọc Nhi không muốn dừng lại trên đường đua để mòn mỏi đợi tôi và Vân Nhu bắt kịp, nàng quyết định quay về vạch xuất phát để được cùng hai đứa tôi tiến lên phía trước.

“Cạch…” – Tay nắm cửa phòng tắm xoay nhẹ phát ra tiếng động liền kéo tâm trí tôi trở về hiện tại.

Cánh cửa hé mở, lần lượt hai bóng hình quen thuộc bước ra làm tôi há hốc trợn tròn hai mắt, trái tim yếu ớt cũng nhảy loạn lên dồn dập…

Trước mặt tôi, Ngọc Nhi và Vân Nhu cúi thấp gương mặt đỏ ửng e thẹn, bẽn lẽn nhìn tôi. Hai người lại không ngờ mặc trên người hai chiếc áo dài trắng học sinh… Nhưng chỉ áo, bên dưới hoàn toàn trống rỗng trần trụi… Cô họng tôi khô khốc nhìn lớp vải mỏng manh không che được màu da trắng hồng của hai cặp vú no tròn tuyệt đẹp không nịt ngực và bốn đầu nhuỵ hoa đỏ hồng xinh xắn nổi cộm lên. Giết người ah…

Hôm nay là Thứ Bảy, cũng là ngày chúc mừng tôi chính thức ‘xuất sơn’, hoàn toàn bình phục sau sáu tháng dưỡng bệnh… Dĩ nhiên đây là chính thức xuống núi, có thể xuất chiêu ‘nhất kiếm định giang sơn’, chứ không phải tôi thật sự ‘treo kiếm’ suốt 6 tháng nha. Vũ khí tùy thân phải biết trân quý, dù tôi nằm yên một chỗ cũng phải nhờ hai lão bà thay phiên lau chùi chứ!

Ngọc Nhi và Vân Nhu nói dành cho tôi một món quà bất ngờ… Bất ngờ đến chết người ah.

– Anh thích không?! Sao cứ nghệt ra như vậy hả?! – Vân Nhu đỏ mặt, lí nhí.

Tôi gật gật đầu lia lịa, nuốt nước miếng đánh ực một cái, nói:

– Bà lớn, bà nhỏ… kéo… kéo… tà áo lên… quay một vòng cho anh xem được không?!

– Phì… vô duyên quá… – Ngọc Nhi đỏ mặt phì cười.

Nói vậy nhưng hai người vẫn chiều ý tôi… Mặt đỏ ửng kéo hai tà áo trước sau, thướt tha quay một vòng. Mẹ ôi! Đũng quần tôi chật cứng đè ép muốn đau luôn. Hai cặp đùi thon dài trắng nuột lộ ra và hai bờ mu hồng hào phơn phớt lông lướt qua mắt… Tôi vô thức đưa tay xoa xoa cái mũi ê ê muốn xuất huyết của mình.

– Có đủ chưa?! – Thấy vẻ mặt thèm thuồng của tôi, Vân Nhu mím môi hỏi.

– Chưa nha… Hôm nay là ngày của anh mà, phải không?! Hai cưng lại đây đi… – Tôi chỉ tay vào chỗ trống ngay trước chân mình.

Ngọc Nhi mặt đỏ ửng lườm tôi cùng Vân Nhu bước đến. Bốn bàn tay nắm vào nhau vặn vẹo xấu hổ không chịu nổi.

– Rồi, giờ quay lại nha… Quay lại…

Hai người ngoan ngoãn quay lại, đưa lưng về phía tôi. Tôi nhìn hai bờ mông cong ỏng trần trụi hiện lên rõ mồn một dưới vải trắng mỏng manh thật suýt nữa là nhịn không được…

– Chống cả hai tay lên mặt bàn…

Ngọc Nhi và Vân Nhu vừa chống tay xuống mặt bàn kính, thì phát hiện ra mông mình vô thức đưa lên cao về phía tôi, liền giãy nảy phản đối.

– Trời ơi… Vô duyên quá… Anh…

– Phong à… Không chơi nữa đâu…

– Hừ, hôm nay là ngày của ai đây?! – Tôi gầm gừ.

– Hứ… đáng ghét… – Hai người nén nhịn, mặt đã đỏ ửng lên.

Tôi cắn môi kìm nén xúc động, từ từ kéo hai tà áo dài trắng sang hai bên. “Ầm” đầu óc tôi như trống rỗng không tồn tại bất cứ suy nghĩ gì chỉ còn hai bờ mông trắng nuột cong vểnh trước mặt. Bốn khối thịt núng nính tròn trịa mịn màng như da em bé, hai khe mông sâu hoắm chạy dọc xuống là hai mép âm hộ khít khao đỏ hồng tuyệt đẹp. Ực ực… nước miếng vô thức trào lên nuốt cũng không kịp. Thật là mỹ vị của nhân gian ah…

Tôi cấp tốc cởi sạch quần áo, ném xuống sàn nhà… Quỳ xuống sàn nhà, hai cánh tay mở rộng hết cỡ choàng hai bên ôm ghì lấy hai món quà hoành tráng tuyệt đẹp của mình… Tôi áp mặt mình lên khối thịt mềm mại mát rượi của Vân Nhu, hít hà sung sướng. Lại dụi mặt vào cặp mông tròn trịa của Ngọc Nhi say mê không rời… Tôi bắt đầu hôn, dùng lưỡi liếm quanh quanh vùng nhạy cảm của hai nàng, tuyệt nhiên không chạm đến mục tiêu chính.

– Ư…

– Anh… hư quá đi… – Vân Nhu cúi gương mặt xấu hổ, kêu khẽ.

Vân Nhu và Ngọc Nhi bắt đầu thở dốc, cặp mông uốn éo nửa tránh nửa dâng lên cho chiếc lưỡi hư hỏng của tôi. Đến khi hai người bắt đầu bất mãn, tôi bất ngờ bóp nghiến lấy cặp mông của Vân Nhu, ghì chặt, miệng ngậm kín lấy âm hộ nàng mà mút mút…

– Ôi… Anh ơi… – Vân Nhu há hốc rên rỉ, hai chân run lên.

Tôi rời khỏi nàng, lại ngậm lấy âm hộ Ngọc Nhi. Lưỡi tôi quét sâu vào trong nếm được mùi hương yêu thương quen thuộc của nàng.

– Ưm… Phong ơi… Ôi – Ngọc Nhi cắn môi không ngăn được buột miệng kêu lên.

Tôi như say mê với trò chơi mới, xì xụp qua lại giữa hai người đến lúc Vân Nhu và Ngọc Nhi hai chân nhũn ra không muốn đứng nổi.

– Ngồi xuống đây nha… – Tôi đỡ hai người ngồi xuống ghế sofa, bản thân vẫn quỳ gối trên sàn nhà. – Có phải hôm nay anh muốn gì cũng được phải không?!

– Làm gì nữa đây?! – Ngọc Nhi mím môi lườm tôi.

– Phong muốn hai người… – Tôi chồm đến nói nhỏ vừa đủ Vân Nhu và Ngọc Nhi nghe.

– Cái gì??

– Em không chịu đâu… Trời ơi…

– Được mà… không thì uổng hai bộ áo dài đó…

– Anh vô duyên lắm… Tại sao lại thích kỳ cục như vậy chứ?!

– Nhu Nhu Nhi Nhi à… Chìu anh đi nha…

Ba phút sau.

Cả gian phòng im phăng phắc chỉ có hơi thở nặng nề kìm nén của tôi… Trước mặt tôi Vân Nhu và Ngọc Nhi cúi gằm hai gương mặt đỏ hồng, ngồi trên sofa, cùng tạo một tư thế lẳng lơ cùng cực… Chiếc áo dài mở bung hàng nút cài hờ hững rũ xuống lộ ra một bên bầu vú căng tròn tuyệt đẹp. Hai nàng cùng mở rộng chân, gác qua hai bên… phơi bày trọn vẹn nơi thầm kín nhất của mình cho tôi nhìn ngắm.

– Bây giờ bắt đầu đi nha… – Tôi háo hức nói.

– Đồ đáng ghét…

Ngọc Nhi mặt đỏ gay gắt, lườm tôi. Vân Nhu nín thin, gương mặt đã đỏ đến vắt ra nước. Hai người không dám nhìn nhau, chỉ nhắm mắt lại… Hai bàn tay tự chia hai đường tìm đến hai nơi trên cơ thể mình… Tôi nuốt nước miếng kìm nén. Nhìn bàn tay Ngọc Nhi và Vân Nhu tự xoa xoa bầu vú mình lộ ra dưới vạt áo dài… Hai bàn tay khác đưa vào giữa hai chân mân mê vuốt ve hai mép âm hộ đỏ hồng mọng nước…

Hai người nhắm mắt gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng… Nhưng chỉ vài giây sau dường như sự e ngại xấu hổ đang dần nhường chỗ cho sự khao khát mới lạ nào đó…

– Ư…

Vân Nhu cắn nhẹ bờ môi không ngăn được tiếng rên nhẹ khi những ngón tay nàng se se đầu nhũ hoa đỏ hồng của mình. Bàn tay khác đang tách hai mép âm hộ ẩm ướt ra, chạm vào khối thịt nho nhỏ mà day day chậm chậm…

– Ưm…

Ngọc Nhi cơ thể run rẩy khi những ngón tay nhỏ của nàng chèn vào giữa hai mép âm hộ ẩm ướt, vuốt ve lên xuống… Bàn tay còn lại của nàng xoa nắn bầu vú căng tròn của mình, lại tìm vào trong vạt áo dài hờ hững mà vuốt ve bên còn lại…

Ây da… Tôi muốn nổ tung tại chỗ… Tay tôi vô thức cầm lấy dương vật mình mà sóc sóc. Trò chơi này thật là hại người ah.

Tôi quỳ gối chồm đến bên Vân Nhu, cúi đầu thật thấp vào giữa hai chân mở rộng của nàng, chiếc lưỡi tôi chen vào những ngón tay ướt đẫm của nàng mà liếm…

– Ưm… Ôi…

Vân Nhu bật rên lớn, cơ thể cũng tuột xuống nệm ghế dâng trọn hai mép âm hộ mọng nước vào miệng tôi. Tôi ngậm kín lấy âm hộ nàng mà mút mút say mê… Vân Nhu ngất ngây sung sướng, vò nát mái tóc tôi ghì đầu tôi thật chặt vào giữa hai chân nàng.

Tôi rời khỏi âm hộ nàng, để những nụ hôn của mình dẫn đường đi lên… Vân Nhu thở dốc kéo vạt áo dài ra để lộ ra cơ thể trần truồng trắng nõn tuyệt đẹp đón lấy những nụ hôn của tôi… Từ vùng mu mềm mại phơn phớt lông tơ thơm ngát, vùng bụng phẳng lì không chút mỡ thừa, cái rốn nho nhỏ đáng yêu, đến hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp hờ hững thấp thoáng dưới vạt áo dài trắng… Tôi vùi mặt mình vào hai khối thịt mềm mại tuyệt vời của nàng, miệng thèm thuồng luân phiên ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn mà mút mút say mê…

– Ôi… ưm… Anh ơi… Em muốn…

Vân Nhu rên siết sung sướng, tay nàng tìm đến dương vật tôi cọ cọ nó vào giữa hai mép âm hộ ướt đẫm của nàng. Tôi hít sâu một hơi đẩy người tới…

– Ôi… ưm… Ôi…

Bạn đang đọc truyện Số đỏ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/so-do/

Tôi lấp kín âm hộ Vân Nhu bằng một cảm giác thỏa mãn sung sướng tột độ… Bao kỷ niệm ân ái hoan lạc của tôi và nàng ùa về như mới hôm qua. Nó lại tuyệt vời như vậy. Tôi hít hà bắt đầu đẩy người ra vào từng chút từng chút bù đắp sự trống vắng cho Vân Nhu.

Một thân hình mềm mại khác áp sát, ôm ghì lấy tôi. Tôi đón lấy chiếc lưỡi nhỏ của Ngọc Nhi mà hôn đắm đuối. Tôi đặt tay lên bầu vú căng tròn của nàng, mân mê xoa nắn qua lớp vải mỏng cảm giác thật mê ly không muốn rời…

– Ôi… Em… thèm anh lắm… – Ngọc Nhi mê mang cắn bờ môi tôi nói.

– Ngọc Nhi của anh… thèm anh… hay thèm cái gì của anh?!

– Cái gì cũng thèm hết… – Nàng hấp tấp hôn rít lấy môi tôi.

Quả thật suốt sáu tháng qua, vì sợ động đến vết thương của tôi, Vân Nhu và Ngọc Nhi đều nén nhịn nhớ nhung của mình. Chỉ có tôi là được hai nàng nhẹ nhàng dùng miệng chăm sóc giải tỏa…

– Ưm… Anh hôn ngực em đi… – Ngọc Nhi đứng lên, áp ngực vào mặt tôi.

Tôi vùi mặt vào hai bầu vú căng tròn lộ ra dưới vạt áo mở rộng hờ hững. Hai đầu nhuỵ hoa của nàng đã săn cứng day dứt trong miệng tôi. Đầu lưỡi tôi đánh lên mẩu thịt mềm mại thơm ngon trong miệng, cảm nhận cơ thể Ngọc Nhi run rẩy.

– Ưmmm…

Tôi ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của Ngọc Nhi mà mút… Cơ thể nàng run rẩy không kiềm chế nổi. Hai bầu vú nàng ưỡn căng lên, đưa qua đưa lại đón lấy miệng tôi…

– Ôi… ưm…

Vân Nhu sướng ngất ngây, bàn tay nàng rối rít day day mồng đốc nhỏ giữa hai mép âm hộ căng cứng của nàng không ngừng đón nhận dương vật tôi ra vào. Cơ thể nàng không ngừng giật nảy từng đợt báo hiệu một cơn cao trào. Tôi rời khỏi Ngọc Nhi, ngã người nằm sấp lên Vân Nhu đón lấy hai bầu vú căng tròn của nàng mà hôn hít say mê. Bên trong nàng như bùng nổ, tuôn trào không ngớt…

– Ưm… Anh ơi… Em sướnggggg…

Tôi vuốt ve cơ thể Vân Nhu, hôn rít lấy đôi môi mềm mại run rẩy của nàng. Tôi bí mật nói nhỏ vào tai Vân Nhu, nàng hơi sững người rồi che miệng cười khúc khích. Tôi rời khỏi người Vân Nhu, dương vật căng cứng bóng nhẫy nước dựng đứng trước ánh mắt nóng bỏng của Ngọc Nhi.

– Nhi của anh… Lại đây nào…

– Anh này… kỳ cục quá… – Ngọc Nhi toan phải đối.

Nàng bị tôi ép đứng hai tay chống vào tựa lưng ghế ngay trên đầu Vân Nhu. Tôi giở chân nàng rộng ra hai bên… Từ sau lưng Ngọc Nhi, tay giữ chặt bờ eo nhỏ của nàng, tôi chèn dương vật vào hai mép âm hộ nàng đẩy mạnh.

– Ưm…

Ngọc Nhi há hốc rên lớn. Tôi giữ chặt bờ eo nhỏ của nàng, thúc dương vật vào âm hộ nàng thật nhanh, thật mạnh để cặp mông tròn trịa không ngừng phát ra tiếng chan chát phản đối.

– Vân Nhu… Em… Trời ơi… Ư…

Ngay lúc này, Ngọc Nhi rùng mình sương sướng vì một cảm giác khác… Nàng cũng không ngờ Vân Nhu bên dưới mình lại đón lấy hai bầu vú nàng mà vò nắn, còn ngậm lấy hai đầu núm nhạy cảm mà mút mút say mê.

– Ôi… Hai người… ưm… Ôi… đáng ghét… Ôi…

Ngọc Nhi hai tay bấu chặt trên đầu sofa, rên rỉ ngất ngây. Nước bên trong nàng tuôn trào báo hiệu một cơn cao trào đến sớm hơn bình thường. Hai chân Ngọc Nhi muốn nhũng ra… Tôi kéo vạt áo dài của nàng lên cao, lộ ra toàn bộ cặp mông tròn trịa ửng đỏ. Tay tôi vòng bên dưới bụng nàng, giữ dương vật sâu bên trong nàng. Tôi mang theo cả cơ thể mềm oặt rũ rượi của Ngọc Nhi, xoay người ngồi xuống sofa bên cạnh Vân Nhu.

– Ưm…

Ngọc Nhi cắn môi thật chặt vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ. Nàng theo hai bàn tay tôi hỗ trợ, bờ lưng đưa về phía tôi bắt đầu ưỡn ẹo để dương vật đi ra đi vào.

– Em cũng muốn… Chị…

Vân Nhu cắn môi đứng lên đến trước Ngọc Nhi… Ngọc Nhi đang trong cơn say tình sung sướng, ôm choàng cơ thể Vân Nhu, há miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng mà mút…

– Ôi… ưm…

– Ây da… hai người… lại… hợp nhau như vậy ah… – Tôi hít hà sung sướng, hai tay bợ đỡ dưới mông Ngọc Nhi để giúp nàng tăng nhịp lên đều đều.

– Hi hi… coi chừng… sau này… em và chị Nhi không cần anh nữa đó… – Vân Nhu vờ ôm đầu Ngọc Nhi, nhìn tôi trêu chọc.

– Ưm… Em… không cần… Nhưng chị… cần ah… Ôi… ưm… – Ngọc Nhi ôm chặt Vân Nhu, nhắm mắt rên rỉ.

– Chị này… không hợp tác gì hết… còn mê trai như vậy… Hi hi…

– Ưm… chị không mê trai… chỉ mê Phong thôi… Hi hi… Ôi… Anh ơi…

– Ahhh…

Ngọc Nhi sung sướng ngất ngây thiêm thiếp ngã người nằm tựa vào tôi, nàng kéo hai bàn tay tôi đặt lên ngực mình để tôi vuốt ve xoa nắn nó… Tôi nhắm mắt tận hưởng cơn đê mê tuyệt vời này. Dương vật từ từ mềm lại tuột ra khỏi cửa mình Ngọc Nhi mang theo dòng nước trắng đục.

Không biết qua bao lâu, tôi từ trong mơ màng tỉnh lại. Tôi nhận ra mình đang nằm trên sofa, trái phải hai thân thể mềm mại vẫn mặc chiếc áo dài trắng nhàu nát… Vạt áo mở rộng để hai cặp vú căng tròn mát rượi đè ép lên ngực tôi… Ôi, tôi yêu đến chết cảm giác này… Sự chật chội lại sung sướng đến như vậy ah.

Tôi chỉ hơn 18 tuổi nhưng dường như đã đạt được những điều đáng mơ ước nhất của một đời người. Tôi không còn mong muốn gì hơn, chỉ mong những ngày tháng yên bình này kéo dài mãi mãi.

“Tin tin…” – Tiếng chuông cửa vang lên.

– Cái quái gì ah?!

Tôi làu bàu khó chịu. Vân Nhu và Ngọc Nhi cũng dụi mắt nhỏm dậy… Hai nàng đi vào phòng ngủ chung của ba đứa, vẫn mặc nguyên bộ áo dài nhăn nhúm lồm cồm bò lên giường, lười nhác nằm xuống ngủ tiếp. Nhìn chiếc giường Queen size êm ái và hai cặp mông tròn trịa lồ lộ ra như mời gọi, tôi chỉ hận không thể nhào lên giường tiếp tục mở ra một cuộc chiến mới…

“Tin… Tin…” – Chuông cửa lại reo lên.

– Con bà nó…

Tôi nghiến răng văng tục, khép hờ cửa phòng ngủ, mặc lại chiếc boxer short khoác thêm cái áo bước ra ngoài…

“NGẠC NHIÊN CHƯA?!” – Cửa vừa mở, một tiếng hô đồng thanh thật lớn làm tôi giật bắn cả mình.

Tôi há hốc không tin nổi vào mắt mình. Không ngờ trước mặt tôi là ba gương mặt quen thuộc thân thương… Thằng Phương, chị Vi và Ngọc Trâm. Ba người lại xuất hiện trước cửa nhà tôi tại thành phố Melbourne, Australia.

Thấy tôi còn sững người môi mấp máy không nói nên lời, Phương bước tới đấm lên vai tôi một cái đau điếng, cười nói:

– Cái gì mà mày trừng trừng không nói tiếng nào vậy?! Bọn tao không thể qua Úc thăm bọn mày sao?!

Tôi cười ha hả nhào tới ôm thằng Phương, lại quay qua khoác vai hai bà chị, kéo vào nhà…

– Ha ha… Được quá chứ… Trời ơi… Mẹ ơi… Sao mày và chị Vi không báo trước?! Để bọn tao đi đón… Còn chị Trâm nữa… Không phải hai bữa trước Ngọc Nhi mới gọi video call cho chị sao?! Còn chơi trò bí ẩn ha…

– Hi hi… Chị nói ra thì chị Nhi sẽ không cho chị đi đâu… – Chị Ngọc Trâm cười tít mắt. – Chị Nhi đâu?! Vân Nhu đâu rồi?!

– À… hai người… đang ngủ ah. – Tôi hơi ấp úng nói.

– Nói ra thì còn gì là bất ngờ chứ?! – Chị Vi xoa xoa đầu tôi, nói. – Hai tháng trước là ba đứa đã lên kế hoạch rồi… Nghỉ hè là bung ngay… Lần này nhờ anh Phương có người chú bên này bảo lãnh mới đơn giản như vậy ah…

– Tốt quá rồi. Ba người qua đây được bao lâu?? – Tôi hỏi.

– Hai tháng nha… Có phiền em và bà lớn bà nhỏ sinh hoạt không đây?! Nếu phiền thì bọn chị ra ngoài ở… – Chị Vi cười tủm tỉm nói.

– Dẹp ngay ý nghĩ đó đi… Phiền cái gì chứ?! Tụi này có làm gì cũng đóng cửa phòng lại nha… – Tôi chợt nhìn về phía chiếc sofa da còn vết ẩm ướt, chị Ngọc Trâm lại không thấy cứ ngả người ngồi lên còn nhúng nhúng.

Phương khệ nệ xách hai cái vali lớn vào nhà. Nó đặt xuống, nhìn quanh quẩn nói:

– Ba đứa tao ngủ ngoài này cũng được… không sao!

– Không, anh và chị Vi thôi… Em có người để đòi nợ nha… – Chị Ngọc Trâm cười tủm tỉm nhìn tôi.

Tôi nghe lời chị nói đầu óc còn đang lâng lâng, không để ý chị Trâm lén lút bước lại cửa phòng ngủ, hé cửa đưa đầu vào nhìn.

– Chị Hai… Chị…

– Á…

– Ngọc Trâm… em… em… sao em ở đây?!

– Cái đó là áo dài cấp ba của em mà… Hu hu… Chị đem nó qua đây để… để…

– Xuỵt… Im ngay…

— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...