Số đỏ
Chương 40
Ba đứa chọn một khách sạn nhỏ nhưng tươm tất sạch sẽ, không quá xa sân bóng điểm tập hợp chiều nay.
Lên đến phòng, Thanh Thuỷ ngay tức khắc chiếm lấy gian phòng tắm. Còn nói oang oang, khen bồn tắm rộng có thể chứa ba người. Âm thanh quần áo sột soạt rồi tiếng nước vòi sen vang lên bên trong. Vân Nhu thì ngượng ngùng đứng cạnh chiếc giường, cũng không ngồi xuống. Tôi tươi cười bước đến, kéo tay nàng, để nàng ngồi lên đùi tôi. Nàng vừa vùng ra, thì tôi giữ lại, nhẹ nhàng nói:
– Anh có làm gì đâu?! Em sợ gì chứ?!
Vân Nhu thấp thỏm ngồi trong lòng tôi, mặt hơi đỏ lên, nói:
– Thuỷ ở đây đó. Anh nghiêm túc một chút được không?!
– Tức là Thuỷ không ở đây thì sao cũng được?! – Tôi kéo cằm nàng, hôn nhẹ lên gò má mịn màng của nàng.
Vân Nhu không trả lời, mà cúi gằm mặt, hai gò má còn đỏ hơn xinh đẹp không thể tả. Tôi sướng rơn người, chỉ bằng biểu hiện này của Vân Nhu, tôi đã có thể xác định mối quan hệ của tôi và nàng có thể tiến thêm bước nữa.
– Vậy anh kêu Thuỷ về nha… – Tôi nói đùa.
– Xì… Vô duyên. – Vân Nhu phì cười.
Nàng quay qua vuốt mái tóc lòa xòa trên trán tôi nói nhỏ:
– Anh không nhớ Thuỷ sao?! Anh có thể vào đó với Thuỷ, em không giận đâu…
– Em… – Tôi hơi bất ngờ nhìn Vân Nhu, hỏi. – Em không ghen à?!
– Em ghen chứ… – Vân Nhu nói. – Nhưng chỉ cần anh không giấu diếm, lừa dối em… Em chỉ khó chịu một chút thôi…
Ánh mắt tôi nhìn gương mặt xinh đẹp ửng hồng của Vân Nhu, rồi lướt qua chiếc cổ trắng nuột thon dài của nàng… Cổ họng chợt khô khốc nghĩ đến một màn tắm rửa threesome thần thánh ah. Nhưng linh tính báo liền cảnh báo một mối nguy hiểm đang tiến gần… Con gái nói không là có ah. Vân Nhu có thể không giả vờ để thử thách tôi, nhưng nếu tôi thật sự làm như vậy… Nàng dù ngoài mặt không trách, nhưng trong lòng sẽ khó tránh suy nghĩ mà xa lánh tôi. Mồ hôi tôi vô thức túa ra ướt đẫm lưng như người vừa mở khăn bịt mắt nhận ra mình đang đứng chênh vênh trên đỉnh tòa nhà 30 tầng.
– Không… Anh không đi đâu hết. – Tôi đón lấy đôi môi mềm mại của nàng, hôn lên nó say mê.
Tay tôi lùa vào trong tà áo dài mân mê cặp mông tròn trịa mê người của Vân Nhu. Ôi tôi mơ ước một ngày gần đây được hôn hít xoa nắn nó… Vân Nhu quanh năm đi xe đạp ah. Nàng sở hữu một bờ mông cong vểnh mê người nhất mà tôi từng được chạm vào.
– Anh… Thuỷ ra bây giờ… – Nghe tiếng nước tắt, Vân Nhu kéo tay tôi ra.
Cánh cửa bật mở. Vân Nhu và tôi há hốc nhìn Thanh Thuỷ bước ra. Nàng quấn một chiếc khăn tắm nhỏ quanh người. Hai bầu vú căng tròn vun lên như muốn xổ tung ra bất cứ lúc nào… Cặp đùi thon dài nõn nà lộ ra gần hết. Tay nàng cầm bộ áo dài trắng bước lại tủ áo cẩn thận treo vào trong.
– Thuỷ… Thuỷ làm gì vậy?! – Vân Nhu ấp úng hỏi.
Thuỷ ngơ ngác nhìn tôi rồi Vân Nhu, hỏi lại:
– Ơ! Ngủ ah… Không có đồ ngủ, không lẽ mặc áo dài mà ngủ sao?!
Nhìn vẻ bối rối của Vân Nhu, Thuỷ cười xòa, đánh mắt qua phía tôi:
– Suy nghĩ bậy bạ gì ah?! Tui có mặc đồ lót ở trong mà… Muốn kiểm tra không?!
Thuỷ vén nhẹ mép khăn lộ ra góc chiếc quần lót trắng bên trong. Tôi thở hắt một tiếng, ánh mắt nhìn lên trần nhà như lơ đễnh không nhìn…
– Vô duyên… – Vân Nhu gắt lên, mặt đỏ bừng, bước thật nhanh vào buồng tắm.
– Hi hi… Này… Vật quý bất ly thân… Để anh Phong ngoài này, tui không chắc đâu nha… – Thanh Thuỷ cười nắc nẻ, nói với theo.
Cánh cửa đóng lại. Thanh Thuỷ nhìn tôi cười nhẹ, rồi đến bên giường, vén chăn lên nhẹ nhàng nằm xuống. Tôi còn tần ngần khó xử thì nàng quay qua che miệng nói nhỏ:
– Sao còn không vào đi… Em tạo cơ hội cho anh như vậy mà…
– Vào… – Tôi nhìn nàng, nhìn cửa phòng tắm đóng kín kia, hỏi lại. – Vào sao được?! Vân Nhu sẽ giận đó…
– Anh nằm ngoài này mới giận đó… thật là không hiểu tâm lý con gái gì hết?! – Thuỷ thì thầm.
Thấy vẻ chần chờ suy nghĩ của tôi, nàng nói tiếp:
– Em hiểu Vân Nhu nhất mà… Nếu Vân Nhu không muốn anh vào, thì đã khóa trái cửa. Còn nữa… Bây giờ cho anh chờ thêm 5 phút nữa vẫn không có tiếng nước đâu?!
– Là sao?! – Tôi lúc này đầu to như con bò, hỏi tiếp.
– Trời ơi… Nhu đang lắng nghe bên ngoài… xem anh và em có… có làm gì không?! Không tắm rửa gì hết.
– Không phải chứ?! – Tôi nhíu mày nghi ngờ.
– Anh làm sao biết rõ Nhu bằng em. Nhu không ghen nhiều… nhưng Nhu rất sợ bị người ta lừa dối ah… Hai hôm trước em phải nhận hết lỗi về mình, em còn nói do em bày anh gạt Nhu… Vậy Nhu mới chịu làm lành lại với anh đó…
Thuỷ nháy nháy mắt khuyến khích, rồi vươn vai vặn người một cái làm bên nhuỵ hoa đỏ hồng lộ ra ngoài. Nàng đỏ mặt vội kéo chăn lên, rồi quay người đưa lưng về phía tôi như muốn ngủ.
Tôi thấp thỏm bước đến sát cửa phòng tắm, lắng nghe. Đúng là chỉ có tiếng sột soạt cởi quần áo… rồi không còn âm thanh gì khác. Chờ mãi hai phút sau vẫn im ắng như vậy. Nhíu mày suy nghĩ, tôi chợt nhớ đến câu nói của Vân Nhu khi nãy. Nàng sợ tôi và Thuỷ ngựa quen đường cũ, nên nói rào trước… Nàng thà chấp nhận tôi công khai qua lại với Thuỷ, còn hơn âm thầm lừa dối nàng. Vân Nhu đúng như lời Thuỷ nói… Nàng đặc biệt cảnh giác với những lời nói dối ah.
Tôi hít sâu một hơi, xoay nhẹ nắm cửa. Cánh cửa hé mở ngay lập tức, trước mặt tôi là đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên của Vân Nhu. Nàng đứng sát sau cửa, cả người quấn ngang một chiếc khăn tắm ngắn cũn cỡn.
– Anh… làm gì?! – Vân Nhu gắt khẽ, thì bị tay tôi che ngang miệng.
– Suỵt… – Tôi bước thẳng vào trong, khép cửa lại khóa trái, trước ánh mắt sửng sốt của nàng.
– Nhỏ tiếng thôi. Thuỷ ngủ rồi… – Tôi nói.
– Nhưng… em tắm mà… Anh ra ngoài đi… Trời ơi… – Vân Nhu đỏ mặt, lí nhí.
– Cho anh tắm chung với em đi nha… – Tôi năn nỉ.
– Không… Không được đâu… – Vân Nhu che mặt, gắt lên.
– Hai đứa mình chỉ tắm thôi… Không làm gì hết… Anh hứa… – Tôi cười cười nhớ lại câu này mình nói với không ít người.
– Em không tin anh sao?!
Tôi kéo nàng vào lòng, hỏi. Vân Nhu gật đầu, rồi lại rối rít lắc đầu. Tôi mỉm cười, nói nhỏ vào tai nàng:
– Điều khoản một. Nhiệm vụ của một người yêu là gì?!
– Em… em sẽ cho anh… nhưng hôm nay… Em chưa sẵn sàng. – Vân Nhu đỏ mặt gay gắt, lí nhí nói.
– Thì anh có nói sẽ làm gì bây giờ đâu?! Tắm thôi nha…
Tôi vừa nói vừa dìu Vân Nhu đến buồng kính. Nàng đỏ mặt nhìn tôi cởi bỏ quần áo, rồi quay ngoắt đi khi tôi kéo quần tụt đến chân. Tôi mỉm cười treo quần áo lên, rồi bước đến trước nàng. Đang cúi gằm mặt nhìn thấy khúc thịt đung đưa giữa hai chân tôi, Vân Nhu che kín mặt, đến vành tai cũng đỏ ửng lên. Tôi đưa tay lên, nàng giở nhẹ cánh tay cho tôi kéo chiếc khăn xuống.
“Ầm” Một tiếng vang lớn trong đầu làm tôi ngây ngốc tại chỗ. Tôi há hốc ngạt thở đứng trước cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Vân Nhu. Những lần đi uống nước, xem phim, Vân Nhu từng cho phép tôi âu yếm vuốt ve ngực nàng. Nhưng xúc giác không thể mô tả rõ ràng bằng thị giác ah. Ôi! Cơ thể không mảnh vải che đậy của Vân Nhu làm tôi choáng ngợp. Nhìn qua ngực của cô Ngọc Nhi tôi cứ ngỡ mình đã chiêm ngưỡng hết cái đẹp tồn tại chốn nhân gian.
Nhưng tôi đã sai rồi… Hai bầu vú mơn mởn của Vân Nhu tròn trịa, to lớn đến mức muốn nhấn chìm cả ánh mắt tôi… Hai bông hoa đỏ hồng của nàng e ấp rung rinh trước mắt tôi như muốn nói… Hôn đi, ngậm lấy đi… Làm tôi nuốt nước miếng nước miếng ừng ực không thể kiểm soát. Vân Nhu cúi thấp đầu, hai gò má đã đỏ ửng lan đến mang tai. Hai tay nàng che đậy vị trí tam giác thần tiên giữa cặp đùi mượt mà thẳng đuột… Tôi thấy mũi mình ê ê như muốn chảy máu cam tại chỗ. Không cưỡng được quỳ xuống chân nàng, kéo ghì vòng eo của nàng mà vùi mặt vào hai khối êm nhu như nước…
– Anh… – Vân Nhu thở nặng nề kêu lên thật khẽ.
– Anh ngoan mà… Ôi… Cho anh hôn nó một chút thôi… Ngực em đẹp quá…
Tôi hít hà sung sướng mùi hương thiếu nữ của nàng. Mặt tôi say mê lăn qua lăn lại trên hai bầu vú làm cơ thể nàng căng cứng. Miệng tôi hé mở đầu lưỡi liếm quanh một bên núm vú nho nhỏ, rồi ngậm lấy nó mút nhẹ nhẹ… Hai tay tôi đặt lên cặp mông tròn cong vểnh mơ ước sở hữu của mình, da thịt mịn màng mát rượi của nàng làm tôi say mê…