Sói săn mồi - Quyển 2

Chương 127



Phần 127

“Hắc hắc… rốt cuộc cũng muốn động thủ rồi sao?” Long đang cắn nuốt đến nghiện từng tên từng tên Cường Giả một nhận thấy đám võ giả rục rịch di chuyển nên buông bỏ việc cắn nuốt mà quay người cười nói, khí thế của hắn vậy mà mạnh hơn lúc trước không chỉ hai lần, Đại Ma Hồn trong thân thể tương tự cũng cường hãn lên không ít.

“Ma Tôn! Tuy chúng ta là địch nhưng ta không thể không nhận giang hồ hiện tại không có kẻ người nào sánh được với ngươi.” Cửu Âm sư thái cũng cười lớn, lời của mụ chính là khâm phục từ đáy lòng với Long, thực lực mạnh không nói hắn lại còn thông minh, thủ đoạn và quyết đoán ít ai sánh bằng.

“Ngươi là Cửu Âm sư thái phải không? Lời khen của ngươi ta xin nhận thế nhưng toàn bộ các ngươi như cũ vẫn phải nằm lại đây thôi.” Long cười tà.

“Haha… quên mất ngươi còn là huyết tinh cuồng sát, rất thích đuổi tận diệt tuyệt, trừ cỏ tận gốc…” Cửu Âm lại cười lớn.

“Lão thái bà, ta là nhìn ngươi càng lúc càng thuận mắt rồi đấy…” Long khuôn mặt từ đằng đằng sát khí đã giãn ra không ít.

“Mềm lòng rồi sao?”

“À… ta là đang nghĩ nên cho ngươi một cái chết như thế nào nhanh gọn và đỡ phải chịu đau đớn…” Long lắc đầu.

“Haha… đúng là Ma Tôn… vậy thì ta cũng phải cảm ơn ngươi trước rồi…” Cửu Âm cười một cách sảng khoái.

“Sư tỷ! Đã chuẩn bị xong.” Từ phía sau, một lão bà ghé vào tai Cửu Âm báo.

“Lên!” Cửu Âm sư thái cũng không nhiều lời nữa, mụ dẫn đầu xông lên phía trước, bộ ảnh vẫn như cũ ảo diệu khôn lường.

“Cửu Âm Chân Kinh! Đệ Cửu Tầng!”

Cửu Âm Chân Kinh tuyệt học Nga My là môn nội công đẩy chân khí thoát ra ngoài rồi lại nhanh chóng rút vào lại cơ thể qua tám đường tiến vào kinh kỳ bát mạch đả thông 365 huyệt đạo toàn thân khiến toàn bộ tiềm lực của người luyện đạt đến mức đỉnh điểm, chín tầng Cửu Âm Chân Kinh ý vị đẩy bao nhiêu phần chân khí ra bên ngoài và đương nhiên áp lực mà kinh mạch trong cơ thể phải chịu cũng là tăng lên theo. Cái tên của Cửu Âm sư thái cũng là bắt nguồn từ việc mụ luyện Cửu Âm Chân Kinh đến chung cực tầng thứ chín, xuất ra đến chín thành chân khí kích phát cơ thể đem lại cho Cửu Âm lực lượng mạnh mẽ nhưng kinh mạch của mụ nếu khống chế không tốt rất có thể sẽ nổ tung bất cứ lúc nào.

Cửu Âm sư thái kỳ thật tuy liều mạng với Long nhưng mụ cũng không dám vận dụng Cửu Âm Chân Kinh đệ cửu tầng, may sao có được tham ngộ của Thái Cực lão nhân khiến mụ ‘tạm thời’ cảm nhận được mình đã không thua kém gì Cường Giả bát cấp, từ đó mới đủ tự tin ra tay.

“Ồ!” Long ngưng trọng nhìn đám Cường Giả đang lao tới chỗ mình, người ta nói chó cùng dứt dậu cho nên đám Cường Giả này trước cái chết chắc chắn còn nguy hiểm nhiều lần ban nãy vây công hắn.

“Vù… vù… Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng!”

Chỉ trong sát na, Cửu Âm sư thái đến rồi, toàn thân mụ bùng nổ mười hai phần lực lượng bao gồm cả sinh khí của ban thân cho một kích này.

“Roẹt… Roẹt… Roẹt…”

Không gian như vỡ nát ra trước bàn tay của Cửu Âm, gương mặt mụ bỗng dưng trở nên sầu bi như thể đang trong cơn tuyệt vọng cùng cực của cuộc đời mình… đó chính là Ám Nhiên, chưởng không chỉ đánh về thể xác mà còn đánh vào tinh thần khiến kẻ nào trúng phải linh hồn bị Ám Nhiên nhấn chìm đến tan vỡ đó chính là Tiêu Hồn… Ám Nhiên Tiêu Hồn Chưởng rất mạnh, rất nhanh đập thẳng đến chỗ Long.

“Cút!” Áp lực từ chưởng lực của Cửu Âm mạnh đấy, nhưng Long thực lực bây giờ đã không còn như trước, Cửu Âm có thể kích phát tăng lên chín phần lực lượng nhưng hắn cũng còn đó Đại Ma Hồn, ngay tức thì sau khi cả hai hợp thể khiến lực lượng gấp đôi thì hắn gầm lớn một tiếng tung một cước duỗi thẳng đến chỗ Cửu Âm.

“ẦM!”

Không gian chấn động trước cú va chạm, Cửu Âm gương mặt trắng bệch bay ngược ra sau với một miệng đầy máu khi tay chưởng bị chặn lại bởi một và chỉ một cái bàn chân của đối phương… đó là một kích toàn lực của mụ đấy, lực phản chấn khiến mụ trọng thượng cực nặng.

“Vút… vút…” Long có thể chặn Cửu Âm nhưng đám người sau lưng mụ đã đánh tới rồi, tranh thủ lúc hắn động cước ngăn Cửu Âm lại chúng ngay tức thì lợi dụng thời cơ.

“Vù… vù… vù…”

Năm lão thái bà Nga My tới đầu tiên, bỏ kiếm tung chưởng, năm người mười hai bàn tay đập vỗ xuống mười hai chưởng toàn lực đến người Long làm thân hình hắn có chút trầm xuống.

“Cạch… cạch… cạch…” Từng chiếc côn sắt của đám La Hán đã trở lại, chúng xuyên qua hai chân cùng hai tay Long khóa chặt.

“Phốc… phốc… phốc…”

Hơn bốn mươi tên Cường Giả còn lại cũng đã đến rồi, không biết chúng đã bàn bạc kế hoạch từ lúc nào nhưng bốn mươi người chưa tới một hơi thở đã xếp thành hai hàng, kẻ sau truyền công lên kẻ trước để rồi hai tên Cường Giả thất cấp đỉnh đứng đầu hàng áp một chưởng toàn lực của bốn mươi võ giả oanh sát vào người Long.

“Hừ” Long tuy thực lực tăng cao nhưng trước sự hợp công hoàn toàn dựa vào nội lực hùng hậu của đối phương thì hắn cũng là không thể thoát khốn ngay được, có vẻ như bọn chúng từ lần thảm bại ban nãy đã rút ra được không ít kinh nghiệm mà tránh đối đấu về sức mạnh với hắn mà chơi chiêu này và quả thật là nó đã có hiệu quả.

“A di đà phật!”

Tiếng niệm phật lọt vào tai làm Long kinh hãi rồi, hẳn là tên La Hán nắm giữa kiện thần binh kia… sở hữu Ma Giáp hắn đương nhiên biết vết rạn nứt từ cú va chạm lần trước mà đến giờ Ma Giáp của hắn còn chưa hồi phục lại được, đã có được cái danh Thần binh thì có kiện nào là đơn giản dễ nuốt đâu.

“Vù!” Đúng như Long dự đoán, Nhất La Hán hiện thân sau lời niệm phật, mặt gã nhăn nhó một màu xám đen nhưng không phải là màu đen của thân thể Kim Cang Bất Toại mà là máu đen của sự chết chóc, tay hắn cầm lấy Giáng Ma Giới Đao mà run run không vững, mồ hôi ướt đẫm một thân quần áo như tắm… tất cả đều không thể qua được mắt Long.

“Phải nhốt được hắn mười giây! Võ Đang các ngươi đang làm gì? Nhất La Hán mau động thủ!” Ở phương xa, Cửu Âm sư thái sau khi rớt xuống đất cưỡng ép đau đớn từ thương thế mà lại lao vọt tới, chứng kiến nụ cười lạnh trên môi Long mà mụ rùng mình quát lớn.

“Vù… vù…” Giáng Ma Giới Đao lại một lần nữa xé gió khiến Long phẫn nộ khôn cùng, hắn điên cuồng thôi động ma khí cắn nuốt mấy chục nguồn nội lực đang áp chế mình.

“A di đà phật! Tạo nghiệt không thể sống, bần tăng là đi trước một bước đợi đại ma đầu ngươi bên kia thế giới!”

Nhất La Hán vung đao, một lần vung lên Thần binh đã quá sức với hắn rồi huống hồ là lần này đã không còn ý chí của Vô Danh Thánh Tăng trong Thần binh trợ giúp… Giáng Ma Giới Đao bây giờ có thể huy động hoàn toàn là nhờ vào sinh mệnh của hắn đang thiêu đốt, đao chém tới cỗ Long cũng là lúc Nhất La Hán hai mắt nhắm nghiền, toàn thân đã không còn khí tức nữa rồi, thân thể hắn ngoài bộ da bên ngoài thì bên trong đã nát vụn thành một mớ hỗn độn trước uy áp của Thần binh.

Chương trước Chương tiếp
Loading...