Sói săn mồi - Quyển 2

Chương 146



Phần 146

“Lão gia, có người xuống xe.” Cách hai chiếc xe tầm ba trăm mét, Châu gia toàn bộ lực lượng đã ở tư thế sẵn sàng tiến công, việc đầu đạn bazooka bị chụp và bóp nát chúng đã nhận được tin nên đều không dám động thủ mà án binh bất động chặn đối phương lại đợi Võ Đang tới, kẻ nào cũng biết đối phương là thứ ‘không dễ chọc’ thế nhưng Long mở cửa bước xuống làm trái tim chúng như muốn nhảy ra ngoài… một tên thuộc hạ ngay tức thì bẩm báo lão già Châu Tinh Ngự,

Châu Tinh Ngự lúc này đây đã không còn dáng vẻ bất chấp như lúc xuất hành nữa mà là ánh mắt âm hiểm cực kỳ, tồn tại trong cái giới này đã lâu nên lão vẫn biết giang hồ thật sự võ giả cường đại đến nhường não, lão tin chắc rằng đám người này là như thế nên không thể mạo hiểm tính mạng của mình cùng thủ hạ được, tốt nhất vẫn là đợi người Võ Đang đến phân xử, có chuyện gì chỉ cần đổ hết lên đầu Võ Đang là xong chuyện.

“Các ngươi, thủ lĩnh là ai?”

Thân hình Long đến đi như một tia chớp, hắn xuất hiện ngay hàng đầu đội ngũ Châu gia khiến toàn bộ sợ đến hoa dung thất sách lùi về sau.

“Ngươi là kẻ nào?”

Đến lúc này Châu Tinh Ngự còn không ra mặt thì ngôi vị lão đại cũng không thể ngồi được nữa, cố gắng trấn tĩnh tinh thần, lão mở cửa xe bước ra nhìn đến Long mở miệng.

“Ta là ai không quan trọng, các ngươi chỉ có ba phút để rời khỏi nơi này, nếu không thì tất cả sẽ phải nằm lại tại đây.” Long rất trực tiếp buông lời đe dọa.

“Khẩu khí đủ lớn… chúng ta Châu gia trước giờ chưa sợ chết, các ngươi giết cháu của ta giờ lại muốn rời đi ngay trước mặt chúng ta chẳng khác nào nói Châu gia này phế vật?” Châu Tinh Ngự cứng miệng nói, trong thâm tâm thì đang cầu mong Võ Đang bên kia nhanh chân hơn một chút, đối diện với gã nam nhân này khiến lão cảm tưởng đang đối mặt với ác ma đến từ thâm uyên địa ngục, cái chết cứ lơ lửng treo trên đầu lão.

“Các ngươi cũng lựa chọn như lão sao?” Long chẳng hề quan tâm nữa đến Châu Tinh Ngự mà quay sang hỏi đám thuộc hạ khiến sắc mặt bọn chúng khó coi vô cùng, có thể dùng tay không chặn và bóp nát đầu đạn bazooka, lại có tốc độ mắt thường không thể nắm bắt được thì chứng tỏ đối phương đã là tồn tại bọn chúng không thể chống lại, thế nhưng nếu rời khỏi chỗ này chẳng khác nào phản bội lão đại, phản bội tổ chức… đó là cái tội danh mà trong thế giới bọn chúng đang sống chỉ có một kết cục là cái chết hoặc phải trốn tránh suốt nửa đời còn lại, đắng cay thay bọn chúng không có lựa chọn nào khác ngoài việc chỉa thẳng nòng súng vào đầu Long.

“Xem ra các ngươi đã có lựa chọn… tình cờ là ta cũng đang tìm kiếm kha khá sinh mạng để đột phá cảnh giới võ học thế nên các ngươi đã lựa chọn cùng ta đối địch vậy thì…” Long buông lời lấp lửng, hắn hiểu chuyện hôm nay không thể kết thúc nhanh được nếu không ra tay, Châu Tinh Vũ nếu được giáo dục tốt hơn thì hắn đã không phải chết, buông lời miệt thị ba Cường Giả bậc cao thì nếu là bình thường Châu gia cũng đã không còn tồn tại, có trách là trách Châu Tinh Ngự lão gia hỏa quá mức xúc động vừa muốn trả thù lại vừa muốn khoa trương thực lực của Châu gia để lấy số má nên đã sai lại còn sai, đến bây giờ Long còn phải giải thích sao?

“Không tốt… mau… mau…” Châu Tinh Ngự mắt trợn tròn cảm nhận được uy hiếp trí mạng nhưng sao lão không thể thốt ra từ ‘lùi’ được, có lẽ tồn tại ở vị trí này nên lão từ lâu đã quá kiêu ngạo, từ ‘lùi’ đã sớm biến mất khỏi cuốn từ điển trong đầu lão hay sao?

Lắc nhẹ đầu thất vọng, Long đã cho lão cùng đám người này một cơ hội cuối cùng, toàn thân hắn lực lượng sôi trào, Đại Ma Hồn nhận được lệnh dung nhập vào cơ thể khiến thực lực của hắn tăng lên hai lần, khi thế tỏa ra bao trùm một phiến thiên địa khiến toàn bộ kẻ bên dưới không thở nổi.

“Kh…o…a…n…g…”

Châu Tinh Ngự sắc mặt trắng bệch, đến bây giờ lão mới biết đối phương khủng bố đến nhường nào… xương cốt cả người lão kêu răng rắc như sắp vỡ toan, áp lực quá mức khủng bố khiến lão dùng toàn bộ sức bình sinh cố gắng phát ra từng chữ một cầu xin.

“Đối địch với ta chỉ có một kết cục. !”

Đôi mắt Long đen kịt quét qua toàn bộ sinh linh bên dưới, toàn thân hắn bốc cháy ma khí ngùn ngụt với hơn trăm đầu ma long gào thét quấn quanh tạo ra cảnh tượng kinh thế hãi hùng, bàn tay hắn chầm chậm… chầm chậm hướng lên trời như đang hội tụ sức mạnh, hơn trăm đầu ma long theo đó hội tụ lại thành một đầu ma long cực lớn trên không trung.

“Đại Ma Hồn! Ra đi!” Sắc mặt Long có chút trắng trước tiêu hao quá độ, mỗi đầu ma long này mạnh gấp mười lần trước đây khiến lượng ma khí hắn tiêu hao để huyễn hóa ra chúng chẳng khác nào một con số thiên văn, kết thúc dung nhập với Đại Ma Hồn, hắn lập tức thôi động nó lúc này đã yếu ớt cực kỳ sau khi cống hiến toàn bộ ma lực tách ra khỏi thân thể để rồi dung nhập vào đầu ma long khổng lồ.

“GRAOOOOOOO… Uuuuuuuuuuuuuuu… GRAOOOOOOOO!!!!”

Tiếng gào rống của mãnh thú cuồng long hòa nhập với tiếng ma khí đốt cháy không khí tràn ngập không gian, sau khi Đại Ma Hồn dung nhập vào thì đầu ma long trên không trung như có linh tính mà hai mắt lóe linh quang, nó bay cuồn cuộn trên bầu trời nhìn chằm chằm vào hơn ba nghìn kẻ xấu số bên dưới.

“Ma Long Loạn Vũ! Nhất Long diệt thiên hạ! DIỆT!”

“DIỆT! DIỆT DIỆT!”

Từng chữ Diệt rơi vào tai đám người Châu gia và thuộc hạ làm kẻ nào cũng sợ đến run rẩy, chúng có cảm giác như Diêm Vương hiện hình phán cho mình tội chết… rất nhanh thôi… cái chết của chúng thật là đã đến khi bàn tay Long lật úp… đầu ma long khổng lồ là nhào tới mặt đất oanh sát.

“GRAOOOOOOOOOO… ẦMMMMMM… OÀNHHHH… !!!”

Như tận thế hàng lâm, mặt đất rung lên bần bật khi đầu ma long còn chưa chạm vào để rồi lúc lực lượng khủng bố bùng phát cũng là lúc toàn bộ vùng đất có bán kính một kilomet xung quanh Long sụp hẳn xuống đến ba mét… là ba mét đấy… thế nhưng đáng sợ hơn là sóng xung kích cùng ma khí… chúng quét phăng mọi thứ mà chúng gặp phải… con người, thú vật và cả cỏ cây… không thứ gì là không bị năng lương bạo liệt xoắn nát thành phấn vụn, không thứ gì có thể tồn tại trong mảnh tử địa này… vùng đất mới ban nãy còn tràn ngập khí tức sự sống thì giờ đây đã nồng đặc mùi vị tử khí cùng những linh hồn chưa kịp tiêu tán trong thiên địa.

“Rắc… rắc… rắc… rắc…”

Mặt đất không thể chịu nỗi nửa rồi, những đường nứt nẻ bắt đầu lan rộng kéo theo ma khí bốc lên ngùn ngụt, cũng may là nơi đây xa lộ nên không có dân cư sinh sống và Châu gia để ‘tiện việc’ nên đã cường thế chặn cả hai đầu xa lộ lại từ cách mấy kilomet nếu không thì không biết thương vong là cỡ nào thế nhưng nhìn những mảnh đất bị ma khí ám vào xám xịt thì chắc hẳn nơi đây phải mất không it thời gian mới có thể khôi phục lại được.

“Tứ Tử nhị tầng!!!.”

Kẻ gây ra chuyện đáng sợ này lại không hề để tâm đến hậu quả của đòn thế kinh thiên kia, hắn vẫn đang lẩm bẩm khẩu quyết thôi động Đại Ma Hồn cắn nuốt hàng ngàn linh hồn cùng tử khí còn chưa kịp tiêu tán trong mảnh thiên địa trước mắt.

“Roẹt… Roẹt… Uuuuuuuuuuuu… Uuuuuuuuuuuuuuuu…”

Như phản ứng lại trước ý nghĩ của Long, Đại Ma Hồn đang được bao bọc trong một đám hăc vụ ma khí reo lên những tiếng lạnh gáy khi tham lam quấn lấy những linh hồn cùng tử khí quanh mình mà cắn nuốt, khác với tử khí còn tồn tại một đoạn thời gian sau khi vật sống chết đi thì linh hồn rất nhanh rất nhanh tiêu tán trong thiên địa ngay khi sự sống kết thúc, Long đưa Đại Ma Hồn vào đầu ma long khổng lồ cũng chính là vì lý do này.

“Roẹt… roẹt… roẹt…”

Đại Ma Hồn cắn nuốt thỏa thích, nó càng lúc càng phình to ra, đây cũng chính là thứ Long mong muốn, Tứ Tử mỗi lần đột phá lên tầng cao hơn đồng nghĩa với số lượng Đại Ma Hồn của hắn tăng gấp đôi, đi cùng với đó là thực lực của hắn cũng là tăng gấp bội nếu dung nhập với chúng, Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp quả nhiên là ma công chí cực trong thiên hạ này.

“Roẹt… roẹt… roẹt… Uỳnh!!!”

Đột nhiên Đại Ma Hồn chỉ sát na sau khi cắn nuốt toàn bộ linh hồn cùng tử khí thì nổ tung, từ một phân thành hai cứ thế hai Đại Ma Hồn nhợt nhạt yếu ớt sinh ra, việc Long bây giờ chính là bồi bổ chúng lớn mạnh trở lại mà với Thủy Ngọc trong người hắn là dư sức làm chuyện đó.

Chương trước Chương tiếp
Loading...