Sói săn mồi - Quyển 3

Chương 136



Phần 136

Người xuất hiện là một nữ tử, nàng khoác trên mình một bộ sắc phục Thanh Liên Cung đặc biệt với màu trắng tinh khôi nhưng vẫn không thể che dấu làn da trắng như tuyết không một chút tì vết, cuốn hút nhất vẫn là khuôn mặt linh lung tinh xảo như tiên nữ được tô điểm bởi mái tóc đen như gỗ mun xõa tùy ý sau đầu, đôi mắt mỹ lệ của người đẹp dành cho đám người phản bội trước mặt mình một ánh mắt băng lãnh.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

“Lý Lan Địch thế mà hoàn thành bế quan rồi!”

Trong nhà gỗ, Khâu Thục Trinh lúc này đã tỉnh lại mà nhìn đến nữ nhân vừa xuất hiện nheo mắt trầm giọng nói, Thanh Liên Cung đệ nhất thiên tài vậy mà xuất hiện ở đây, là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay Thanh Liên Cung cao thủ đã phát giác động tĩnh nơi này?

“Thập cấp đỉnh cao lại có khí tức của thập nhị cấp cao thủ?! Thanh Liên Cung vậy mà sản sinh ra một đệ tử xuất sắc đến vậy?”

Cảm giác được khí tức của Lý Lan Địch khiến Long bất ngờ thốt lên, từ trước đến nay hắn chưa từng gặp một thiên tài đáng sợ như nữ nhân trước mặt, bản thân hắn nếu không phải nhiều lần liều chết thành công cũng như may mắn đạt được kỳ ngộ thì sợ rằng không thể so sánh với cô nàng này vì tư chất của nàng quá mức khủng bố.

“Lý Lan Địch đã từng đối chiến với thập tam cấp cao thủ và chỉ chịu thua tại nửa chiêu cuối cùng, tiện thiếp sợ rằng mình không phải là đối thủ của nàng!”

Khâu Thục Trinh cúi đầu nói, thân phận là một Cường Giả thập nhị cấp đỉnh cao hàng thật giá thật lại cam chịu thua kém một võ giả thập cấp chứng tỏ thực lực của Lý Lan Địch không đơn giản một chút nào.

“Haha… Không cần quá lo lắng, trừ khi có cao thủ thập tam cấp chân chính đến đây nếu không hôm nay không kẻ nào thoát khỏi bàn tay ta!”

Vỗ về lấy bờ mông cong của Khâu Thục Trinh, Long cười tà khiến người đẹp run lên, từ khi rơi vào tay ma đầu và phải nếm trải những thủ đoạn đáng sợ của hắn thì nàng đã thật sợ hãi gã đàn ông này… thực lực cao siêu, tâm cơ thâm sâu, kẻ này tương lai nếu không chết thì sợ rằng trời cao này sẽ phải lật úp dưới chân hắn.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

“Lý Lan Địch sư muội đã hoàn thành bế quan sao? Tu vi phải chăng tịnh tiến không tệ?”

Bên ngoài nhà gỗ, Nhan Đan Thần sau vài giây sững sờ thì đã lấy lại bình tĩnh, nàng nhìn đến Lý Lan Địch mỉm cười chào hỏi.

“Ai là sư muội của ngươi? Loại cặn bã bán đứng tông môi như các ngươi không xứng đáng đứng ở mảnh đất này, hôm nay Lý Lan Địch ta nhất định sẽ dọn dẹp Thanh Liên Cung thật sạch sẽ!”

“Oanhhh!”

Trừng mắt quát lớn, Lý Lan Địch toàn thân khí thế bùng nổ đẩy bay Nhan Đan Thần bay về sau trọn vẹn chín bước mới có thể đứng vững lại được, khóe miệng nữ chấp sự tràn ngập tơ máu chứng tỏ đã trọng thương.

“Thanh Liên Thiên Quyết đệ lục tầng? Lý Lan Địch ngươi xứng đáng với bốn chữ khoáng thế kỳ tài!”

Quẹt đi vết mau trên khóe miệng, Nhan Đan Thần cười nhạt để rồi chỉ một sát na sau thân ảnh đã biến mất, đệ nhất thiên tài có dám đón đỡ độc công không đây?

“Tam Âm Thủ – Phế Phủ Giải Toái!”

Thôi động mười thành mười Thanh Liên Thiên Quyết đệ ngũ tầng, Nhan Đan Thần hai bàn tay như hai mũi kiếm cắt qua không gian hai tạo thành hai tia chớp nhắm đến Lý Lan Địch bắn tới, độc khí đen kịt lượn lờ trên mười đầu móng vuốt khiến kẻ nào nhìn đến cũng sợ hãi không thôi.

“Thanh Liên Thiết Quyết đệ lục tầng – Lục Long Tại Điền!”

“Âm Thế Kỳ Kinh – Âm Vũ Tinh Phong Trảm!”

Ở Thanh Liên Cung thì võ giả đạt đến đệ lục tầng mới có tư cách tranh giành một trong chín cái ghế trưởng lão quyền lực nhưng mười tên đệ tử tinh anh may ra mới có một người tham ngộ đến cảnh giới này… võ giả một khi đạt đến đệ lục tầng đồng nghĩa với việc đan điền mở rộng gấp sáu lần cũng chính là lực lượng thi triển vọt tăng sáu lần so với võ giả ngũ cấp, còn chưa bước qua hai mươi mốt tuổi mà Lý Lan Địch đã đạp bước lên đến tầng thứ này càng chứng tỏ tư chất của Thanh Liên Cung đệ nhất thiên tài là vạn năm khó gặp.

Thôi động tâm pháp chí cực, chiêu thức mà Lý Lan Địch sử dụng cũng không hề đơn giản khi chính là võ học độc môn của Thanh Liên Cung – Âm Thế Kỳ Kinh, bộ Kỳ Kinh Này được chính tổ sư khai tông sáng tạo ra và dành riêng cho những nữ nhân tu luyện Thanh Liên Thiên Quyết, kỳ kinh bao gồm bốn thức kiếm và năm thức chưởng đề thăng sức mạnh của thanh liên chi khí gấp bội lần.

Chỉ mới chiêu đầu tiên mà đã xuất sử thanh liên chí khí đệ lục tầng cộng với Âm Thế Kỳ Kinh chứng tỏ Lý Lan Địch đã mang tâm lý muốn tru sát đối phương, cô nàng còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ lại không nhỏ một chút nào, địch nhân chân chính của nàng không phải là Nhan Đan Thần.

“Roẹt… Roẹt… Roẹt…”

“Xuy… Xuy… Kenggg!!! Kenggg!!!”

Kiếm quang bắn phá chói lọi cả một vùng trời, Nhan Đan Thần chiêu thức rất nhanh và cực độ hiểm độc nhưng Lý Lan Địch tốc độ cũng không chậm, móng vuốt va chạm với kim loại tạo ra một chuỗi âm thanh sởn gai óc vang vọng… thực lực thua kém, tất cả những gì Nhan Đan Thần có thể làm đó chính là để lại mười vết lõm đen kịt trên thân kiếm của đối thủ, kiếm chiêu trong tay Lý Lan Địch lại không đơn giản như vậy, lưỡi kiếm trong tay cô nàng không một chút dừng lại mà tiếp tục vặn vẹo quỷ dị hướng đến cổ họng Nhan Đan Thần chém tới, kiếm khí rít gào bủa vây lấy toàn bộ tứ phương tám hương quanh người nữ chấp sự.

“Xuyyy… Xuyyy… Xuyyy… Xuyyy…”

“Roẹt… Phập… Roẹt… Phập…”

Hoảng hồn trước đường kiếm quỷ dị, Nhan Đan Thần thân hình gấp rút lùi về sau nhưng tốc độ của nàng không thể bằng đường kiếm của Lý Lan Địch được, nữ chấp sự lùi được hai bước và cũng là thêm cho mình hai vết thương sâu hoắm trên vai cùng ngực, máu tươi chảy thành dòng và sắc mặt của Nhan Đan Thần rất nhanh tái nhợt đầy yếu ớt.

“Xuống địa ngục đi!”

Hai mắt trợn trừng đầy sát ý, Lý Lan Địch lại bổ tiếp một kiếm vào cổ họng đối thủ, thanh liên chi khí cuồn cuộn không dứt.

“Dừng tay!”

Long dĩ nhiên sẽ không ngồi nhìn một món đồ chơi trung tâm với mình bị hủy đi và điều động Khâu Thục Trinh ngay tức thì động thủ cứu trợ Nhan Đan Thần, tổng quản chấp sự chỉ cần một hơi thở là đã đến trước mặt đồng bọn đón đỡ sát chiêu của đệ nhất thiên tài.

“Tam Âm Thủ – Thương Tâm Đoạn Trường!”

Cũng là Tam Âm Thủ nhưng thủ pháp của Khâu Thục Trinh lại hung mãnh cùng hiểm ác hơn Nhan Đan Thần gấp bội lần, đồng dạng đều đạt đến Thanh Liên Thiên Quyết đệ lục tầng nên chân khí của tổng quản chấp sự không thua kém hay thậm chị còn mạnh mẽ hơn Lý Lan Địch một cấp bậc, dù gì tu vi của nàng đã là thập nhị cấp đỉnh cao hơn đối phương đến hai bậc.

“Kenggg… Phanhhh!!!”

Kiếm đụng trảo tạo ra chấn động khủng bố, sóng xung kích cùng kiếm khí bắn phá tứ phía kéo theo mặt đất dưới chân hai nữ nhân sụp hẳn xuống vài mét hơn, lần này thì Lý Lan Địch tỏ ra có phần yếu thế khi bị đẩy ngược ra sau mười mấy mét, bạch y của đệ nhất thiên tài bị chấn nát quá nửa làm lộ ra một vài vùng da thịt trắng nõn đầy gợi cảm.

“Phanhhh!!!”

“Âm Thần Thiên Kiếm!”

Vứt huyễn kiếm bị tổn hại trong tay, Lý Lan Địch quyết đoán rút ra thần kiếm hộ thân có danh xưng Âm Thần Thiên Kiếm, một cỗ âm sát chi khí rét lạnh lập tức lan tràn bao trùm lấy thiên địa và thực lực của đệ nhất thiên tài theo đó đề tăng đến không ít lần.

“Âm Thế Kỳ Kinh – Huyễn Âm Bán Nguyệt Trảm!”

“Xuyyy… Roẹttt… Roẹttt… Ca sát… Ca Sát…”

Thần kiếm vừa ra khỏi vỏ đã bắn tới chỗ Khâu Thục Trinh bằng một tốc độ không tưởng, thanh liên chi khí cùng kiếm khí gào thét bắn phá không gian vẽ ra một đường cong hình bán nguyệt chói lòa mà đích nhắm cuối cùng chính là cái cổ họng của tổng quản chấp sự.

“Thật nhanh!”

“Tam Âm Thủ – Kim Cốt Liên Quyền!”

Hoảng sợ trước mũi kiếm của Lý Lan Địch nhưng không biến loạn, Khâu Thục Trinh thôi động mười hai thành công lực đẩy ra một chuỗi quyền đầu đón tiếp đệ nhất thiên tài, quyền kình khủng bố của vị cao thủ thập nhị cấp ngay tức thì xoắn nát tất cả những gì cản phá trước mặt.

“ROÀNHHHH… ROÀNHHH… ROẸTTT… ROẸTTT…”

“ẦMMM… ẦMMM…”

Đại kích của hai cao thủ chạm nhau tạo ra chấn động hết sức khủng bố, năng lượng bạo phát xé toang không gian thành những đường rạn nứt đen kịt còn bên dưới mặt đất thì thê thảm khỏi phải nghĩ, một vùng đại địa rộng lớn chằng chịt toàn là những vết nứt gãy sâu hoắm và thậm chí căn nhà gỗ giam giữ Long cũng đã tan thành thành mây khói, may cho đám đồ chơi của hắn khi có một vị chủ nhân không ngại phân ra một chút lực lượng bảo hộ nếu không sợ đã sớm đi chầu diêm vương.

“Phanhhh… Phanhhh…”

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện diễn ra cực nhanh chỉ trong một khoảnh khắc, từ khi hai cao thủ va chạm cho đến khi bắn ngược trở ra đều không quá một cái nháy mắt, kẻ bị đẩy lùi về sau đầu tiên chính là Lý Lan Địch với thần kiếm trong tay, sắc mặt của đệ nhất thiên tài đã có phần nhợt nhạt với hơi thở nặng nề, bạch y trên thân nàng rách nát tả tơi để lộ một lớp giáp bạc phía sau che chắn lấy toàn bộ phía trước.

“Rầmmm!”

“Kim Liên Giáp?! Đám lão bà kia coi bộ rất để tâm đến an nguy của ngươi khi đến thứ trân quý như vậy cũng không tiếc ban cho!”

Nhấn mạnh một chân cắm sâu vào mặt đất để ổn định thân hình, Khâu Thục Trinh gương mặt vặn vẹo gằn giọng nói đầy tức giận, hai bàn tay tổng quản chấp sự đã có chút run rẩy khi va chạm với hai kiện thần binh liên tiếp là thần kiếm cùng thần giáp phía sau, bên ngoài da thịt nàng chỉ có tầm mười vết thương rỉ máu do kiếm khí cắt qua nhưng bên trong do âm sát chi khí xâm nhập khiến kinh mạch của Khâu Thục Trinh tổn hại hết sức nặng nề.

“Chỉ cần chứng minh được tiềm lực cùng sự trung thành thì Thanh Liên Cung không bao giờ bạc đãi với đệ tử! Để âm sát chi khí nhập thể đồng nghĩa với việc mất đi nửa cái mạng nhưng Khâu Thục Trinh ngươi không cần lo lắng, vì công lao nhiều năm phục vụ của tổng quản chấp sự nên ta sẽ dành cho ngươi một đặc quyền chính là không phải chịu quá nhiều đau đớn trước khi chết!”

Hoành kiếm trở lại, Lý Lan Địch khí thế tăng cao nhìn đến đối phương dõng dạc tuyên bố.

“Hahaha… Lý sư muội nói rất chuẩn nhưng lại thiếu đi một vế quan trọng, nếu không có đủ tiềm lực thì cho dù ngươi có trung thành hay cố gắng đến đâu cũng chỉ là nô bộc cho kẻ khác, nếu tiềm lực đã là thứ quyết định thì ta cũng không ngại làm đồ chơi chủ nhân, người có thể giúp Khâu Thục Trinh ta trở thành cao thủ chân chính!”

Mỉm cười đối đáp lại sư muội, Khâu Thục Trinh khí thế cũng dâng cao trở lại làm Lý Lan Địch trợn tròn mắt, hơn ai hết là chủ nhân của Âm Thần Kiếm nên mỹ nhân biết âm sát chi khí lợi hại đến cỡ nào, đừng nói thập nhị cấp mà đến Cường Giả thập tam cấp nếu khinh thường trước thứ âm khí đáng sợ này cũng phải nếm trái đắng hối hận, từ khi nào tổng quản chấp sự lợi hại đến vậy.

“Oanhhh!”

“Không cần bất ngờ, không bao lâu nữa ngươi sẽ được biết chủ nhân lợi hại như thế nào, âm sát chi khí của người hiện tại đã không còn uy hiếp được ta!”

Thân hình của Khâu Thục Trinh biến mất để lại lời nói quanh quẩn trong thiên địa, Lý Lan Địch lần đầu tiên sởn gai ốc khi cảm nhận được sát ý đáng sợ tập trung vào mình, tập trung toàn bộ giác quan cũng chỉ giúp đệ nhất thiên tài kịp nhận ra một chưởng ấn đã tiếp cận đến ngay trước mi tâm mình.

“Âm Mê Phệ Hồn Chưởng!”

“Phanhhh!”

Nhanh… đủ nhanh, chuẩn… rất chuẩn, hiểm… thừa hiểm độc, Khâu Thục Trinh toàn bộ lực lượng bùng nổ đập ra một chưởng mười hai thành công lực nhắm vào đầu đối phương, chân khí của tổng quản chấp sự ngoài thanh liên chi khí lục tầng thì giờ đây còn hòa quyện thêm thiên địa chi khí từ Dịch Cân Kinh thế nên tăng tiến lên một đẳng cấp hoàn toàn mới.

Thu phục được một Cường Giả thập nhị cấp nên dĩ nhiên Long sẽ không chỉ cắn nuốt mà còn cải tạo Khâu Thục Trinh thành vũ khí của mình, ma đầu truyền cho người đẹp vô vàn áo nghĩa của Dịch Cân Kinh và thậm chí một bộ phận ma công để cải tạo cơ thể nàng có thể cùng một lúc sở hữu hai loại tâm pháp sử dụng lấy tinh hoa trời đất để tu luyện, mất đi thanh liên chi khí dâng hiến lên chủ nhân nhưng đổi lại Khâu Thục Trinh lại có thêm thiên địa chi khí bù đắp lại giúp cho lực lượng của nàng không còn quá phụ thuộc vào Thanh Liên Chi Chủng, có Dịch Cân Kinh đồng nghĩa với Khâu Thục Trinh gần như ngoại độc bất xâm và lực lượng cuồn cuộn không dứt.

Vì Lý Lan Địch được Long coi trọng nên Khâu Thục Trinh không hạ sát chiêu, Âm Mê Phệ Hồn Chưởng loại chưởng pháp ảnh hưởng đến tâm thần đối phương được nữ chấp sự thi triển cũng vì lẽ đó, trúng phải một chưởng này thì cho dù lý trí đệ nhất thiên tài có cứng rắn cỡ nào cũng bị đánh tan thành mây khói, nhẹ thì nàng sẽ hôn mê bất tỉnh còn nặng thì chân chính trở thành một người điên chính hiệu.

“THANH!”

“LONG”.

“BIẾN!”

Khuôn mặt vặn vẹo cực độ, Lý Lan Địch trước tình cảnh nguy cấp đột nhiên thốt ra ba chữ nhẹ nhàng nhưng lọt vào Khâu Thục Trinh lại khủng bố như ba tiếng sấm làm hai mắt tổng quản chấp sự trợn to.

“OÀNHHH!!! OÀNHHH!!!”

Va chạm khủng khiếp vang lên, năng lượng bạo tạc chấn động thiên địa muốn lắc lư và rồi rốt cuộc cũng có kẻ chiến bại, một bóng hình sau va chạm bắn ngược trở ra vẽ thành một đường cầu vồng đỏ tươi rất đẹp mắt và nếu không nhờ đến một vài mảnh y phục tả tơi còn sót lại trên người nàng thì khó có thể nhận ra tổng quản chấp sự, Khâu Thục Trinh toàn thân đã không còn một chỗ lành lặn và trước khi đâm sầm vào mắt đất thì nàng sớm đã bất tỉnh nhân sự, trọng thương nặng nề không phải nghĩ.

“Thanh… Thanh Long Biến…”

Ở phương xa, Nhan Đan Thần lúc này đã lùi về bên cạnh chủ nhân hoảng sợ lắp bắp nói, Thanh Long Biến không phải là võ học mà là một bộ kỳ thư được ghi chép ngay trên Thanh Long Thần Liên, bên trong Thanh Liên Cung có tin đồn kẻ nào có duyên lĩnh hội được Thanh Long Biến sẽ được lựa chọn làm cung chủ đời tiếp theo, mấy ngàn năm qua đã có rất nhiều nữ đệ tử thử tham ngộ kỳ thư này nhưng đều có chung một kết cục chính là thất bại.

“Máu… lực lượng đến từ chính dòng máu chảy trong thân thể… Thanh Liên Cung quả nhiên rất thú vị đây!”

Hai mắt chưa từng rời khỏi bóng hình xinh đẹp trên cao, Long mở miệng khiến Nhan Đan Thần hai mắt co rút, nam nhân này có thể nhìn ra sao? Long dĩ nhiên nhận ra vì không ai biết Khâu Thục Trinh và hắn có mối liên hệ đặc thù, chỉ cần Long muốn thì bất cứ những gì nữ chấp sự cảm nhận được thì hắn cũng cảm nhận được và chính vì thế hắn biết được vì sao quân bài của mình thua cuộc, trong cái khoảnh khắc ấy thì lực lượng Lý Lan Địch đột nhiên tăng lên gấp bội lần khiến một kích trả lại đánh bay Khâu Thục Trinh.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

“Giết… ta sẽ giết tất cả các ngươi!!!”

Không gian rốt cuộc cũng ổn định trở lại, Lý Lan Địch gương mặt băng lãnh nhìn đến đám người trước mặt gằn giọng gào lên, cô gái nhỏ dường như trở thành một kẻ cuồng sát khi trong hai mắt nàng chỉ thuần túy là sát ý điên cuồng, Thanh Long Biến loại bí kỹ này có vẻ như ảnh hưởng cực sâu đến tâm trí người thi triển.

“Lý… Lý sư tỷ… ngươi… ngươi làm sao vậy?”

Đột nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên khiến Lý Lan Địch đang phát điên sững sờ, nàng quay đầu nhìn đến thân ảnh vừa xuất hiện và cũng chính là người chị em thân thiết trong Thanh Liên Cung, Liên nhi không biết vì sao lại xuất hiện đúng lúc này.

“Liên nhi! Muội đến đây làm gì? Mau rời khỏi nơi đây!”

Điên cuồng nhưng vẫn còn giữ lại được chút ít lý trí, Lý Lan Địch hốt hoảng trợn mắt hối thúc sư muội trốn chạy, Khâu Thục Trinh có thể trở nên lợi hại như vậy thì Ma Tôn kia đáng sợ đến bậc nào cơ chứ, Liên nhi cô gái nhỏ này sao có thể tự bảo vệ bản thân trước lực lượng cuồng bạo của hai tên cao thủ.

“Khặc khặc… lại một món đồ chơi không tệ, đến đây đi cô gái nhỏ!”

Đột biến phát sinh, Lý Lan Địch hai mắt trợn to vì những chữ lọt vào tai mình và hai mắt nàng cũng chỉ kịp bắt lấy một hắc ảnh lướt qua, Ma Tôn khốn kiếp vậy mà bỏ qua nàng mà nhắm đến Liên nhi.

“Dừng tay Ma Tôn, đối thủ của ngươi là ta!”

Không kịp suy tính, mười hai thành công lực thôi động đến tận cùng giúp thân hình Lý Lan Địch bắn tới chỗ Liên nhi như một tia chớp hòng che chắn cho sư muội nhỏ bé, sư muội là một trong số những bằng hữu hiếm hoi mà nàng có được tại Thanh Liên Cung.

“Muộn rồi bé yêu!”

“Vạn Ma Thiên Thủ!”

“GRAOOO… GRAOOO… GRAOOO…”

Một hóa mười, mười hóa trăm, trăm hóa vạn… Long chỉ đẩy ra một bàn tay nhưng đập vào mắt Liên nhi cùng Lý Lan Địch lại là hàng vạn ma thủ đen kịt, bầu trời tối sầm lại bởi ma khí phô thiên cái địa ập tới.

“Âm Thế Kỳ Kinh – Huyễn Âm Bán Nguyệt Trảm!”

Gào lên trong sợ hãi, Lý Lan Địch không tiếc lực lượng đẩy ra một chưởng hòng đánh bay Liên nhi khỏi vị trí nguy hiểm và ngay sau đó thân hình mềm mại xoay vòng trên không trung, Âm Thần Thiên Kiếm trong tay đệ nhất thiên tài hoành không bổ ra một đường nhằm vào yết hầu Ma Tôn… vậy nhưng… đã chậm.

“OANHHH!!! OANHHH!!! OANHHH!!!”

Cao thủ so chiêu không thể phân tâm, Lý Lan Địch rơi vào tình huống bị động và tốn mất một khoảnh khắc thôi động một chưởng giúp Liên nhi đã đẩy nàng vào tình huống chậm hơn đối thủ nửa nhịp, kiếm chiêu còn chưa kịp hoàn thành thì vạn đầu hắc thủ đã đập thẳng vào người cô gái nhỏ, ma khí bạo liệt xâm nhập xoắn nát hết thảy chân khí của người đẹp.

“PHANHHH!!!”

Ăn trọn vẹn một chưởng, Lý Lan Địch bị đập bay như một viên thịt trắng tinh, khóe miệng mỹ nhân không ngừng trào ra máu tươi và cả mảnh vỡ nội tạng, trọng thương hết sức nghiêm trọng và nếu không nhờ có Thanh Long Biến đẩy sức chịu đựng của nàng lên nhiều lần thì Lý Lan Địch sớm đã quy tiên về với đất mẹ rồi.

“Rầmmm…”

“Không… huhu… Lý sư tỷ… tỷ không sao chứ? Ma đầu đáng chết… hức hức… không được làm hại sư tỷ…”

Không biết trùng hợp hay do cố tình mà một chưởng của Long lại đẩy Lý Lan Địch thẳng đến chỗ Liên nhi ở đằng xa, cô gái nhỏ nước mắt dàn dụa chạy đến ôm lấy thân hình mềm mại của sư tỷ mà khóc rống lên.

“Bỏ… bỏ ta ra! Liên nhi, sao muội còn chưa chạy đi báo tin?”

Cố gắng dãy dụa khỏi vòng tay sư muội, Lý Lan Địch trợn mắt quát. Cô gái nhỏ này thường ngày rất thông minh sao hôm nay lại ngu ngốc lạ thường? Nếu không vì Liên nhi thì nàng chưa chắc đã thảm bại đến vậy.

“Phải… phải rồi, báo tin… ta sẽ đi báo tin ngay…”

“Phập!!!”

Nước mắt chảy dài trên má, Liên nhi gật gù đáp nhưng động tác tiếp theo của cô bé lại khiến Lý Lan Địch trợn tròn mắt… sư muội vậy mà đâm một kiếm vào lưng nàng.

“Liên… Liên… nhi, muội… muội điên rồi sao?”

Ngây ngốc nhìn lấy máu tươi tuôn đầy đất để rồi quay đầu nhìn đến gương mặt nhỏ nhắn, Lý Lan Địch thì thào nói khi phải chịu một cú sốc quá mức nặng nề.

“Sư tỷ sẽ không chết, chủ nhân nhất định sẽ giúp tỷ thật mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần… chỉ cần… trung tâm với ngài ấy!”

Đỡ lấy đầu của Lý Lan Địch khi nàng đang dần mất đi ý thức, Liên nhi hai mắt ngập nước run run nói, từ khi nhận ác ma làm chủ thì nàng đã không còn đường lui.

“Vù… Vù…”

Hắc bào vũ động, thân ảnh Long rất nhanh đến bên cạnh hai bóng hồng mà cực độ hài lòng với kết quả, đừng nhìn hắn mạnh mẽ như vậy mà tưởng hắn đã hồi phục khi thật ra một kích vừa rồi đã tiêu hao gần như toàn bộ lực lượng chỉ mới kịp hồi phục mấy ngày qua, tính toán lợi dụng Liên nhi cũng là vì tránh cho dị biến tiếp tục phát sinh còn chuyện sĩ diện của một võ giả từ lâu hắn đã không còn quan tâm, kẻ thắng mới là kẻ viết lên lịch sử.

Mãnh thú có rất nhiều nhưng loại thú săn mồi hung tàn và bất chấp mọi thủ đoạn thì cự sói luôn luôn đứng đầu… bị một đầu sói đói nhìn đến chính là bất hạnh của bất cứ con mồi nào…

Hắc ám… chính thức bao trùm lấy Thanh Liên Cung.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

… Thanh Liên Cung một tuần sau khi toàn bộ cao tầng rời đi truy bắt Tam Tai Lão Tổ…

… Thanh Liên Mật Phủ!

Nằm sâu dưới mặt đất hàng trăm mét của Thanh Liên Cung là một tòa động phủ được kiến tạo công phu, ở chính giữa động phủ có một hồ nước lớn màu xanh trong mà nguyên do chính là vì đóa sen lớn nằm tại trung tâm, Thanh Liên Cung chí bảo – Thanh Long Thiên Liên được cất giấu chính tại nơi đây.

Thanh Liên Mật Phủ là nơi trọng yếu nên dĩ nhiên được canh gác cẩn mật nhất Thanh Liên Cung, lối vào động phủ chỉ có một và luôn luôn được canh gác bởi mười tên thiên tài đệ tử cùng ba vị trưởng lão nhưng bởi vì truy bắt Tam Tai Lão Tổ mà Trương Hình Dư chỉ có thể điều động thêm mười tên thiên tài nữa tăng con số trấn giữ nơi này lên hai mươi tên.

Thật chất đã là động phủ cơ mật bậc nhất và liên quan đến sự tồn vong của Thanh Liên Cung nên bên trong Thanh Liên Mật Phủ chắc chắn được sắp đặt rất nhiều cạm bẫy do nhiều thế hệ Vương Giả thiết lập vậy nên nếu không đạp qua cảnh giới tối thượng kia mà dám tính toán đến Thanh Long Thiên Liên chính là tìm đường vào chỗ chết… dĩ nhiên… vẫn còn trường hợp ngoại lệ, điều mà không một kẻ nào có thể nghĩ ra…

“Liên nhi, muội đến đây làm gì?”

Đang canh gác, đột nhiên đám đệ tử bên ngoài Thanh Liên Mật Phủ trông thấy một bóng hình đi đến và chính là Liên nhi cô gái nhỏ, ngay tức thì một nữ đệ tử mở miệng nghi hoặc.

“San tỷ, bà ngoại muội không về được nên có nhờ chuyển đi một tin tức và là chuyện tu luyện của Triệu sư tỷ cùng Lý sư tỷ, tình hình môn phái hiện tại không được tốt lắm nên cung chủ cùng các vị trưởng lão muốn đẩy nhanh tu vi của các đệ tử được coi trọng… Aizzz… thật ghen tị với các tỷ ấy mà…”

Cong môi đầy ghen tị, Liên nhi vừa nói vừa rút trong túi áo ra một lệnh bài và cũng chính là tín vật của Đại trưởng lão Thanh Liên Cung, diễn xuất của cô nàng đã trở nên lô hỏa thuần thanh không thua kém một diễn viên hạng A nào, quả là chủ nào tớ nấy.

“Lý sư muội cùng Triệu sư muội sao?”

Nữ đệ tử họ San liếc nhìn những người khác như để hội ý rồi lên tiếng hỏi ngược lại Liên nhi, linh tính mách bảo nàng có điều gì đó không đúng ở đây.

“Đúng như vậy, lần này bế quan Lý sư tỷ đã đột phá đến Thanh Liên Thiên Quyết đệ lục tầng còn Triệu sư tỷ gần như đã chạm một chân vào cảnh giới này nên cao tầng muốn hai người vào trong Thanh Liên Mật Phủ với hy vọng nhờ có Thanh Long Thần Liên trợ giúp nhằm tăng tiến thực lực!” Gật gù cái đầu nhỏ, Liên nhi dõng dạc nói.

“Chỉ mới lục tầng… Chuyện này coi bộ…”

Đám thiên tài đệ tử nhìn nhau đầy nghi hoặc, ở đây kẻ nào không đạt đến lục tầng chứ và nếu chỉ vì như vậy mà Lý Lan Địch cùng Triệu Lệ Tư được ưu ái thì quả thật rất bất công và mệnh lệnh này coi bộ… có phần không ổn… ngay tức thì có tiếng xì xầm vang lên, nữ đệ tử họ San cũng nhíu mày nhìn chằm chằm vào Liên nhi.

“Aizzz… có chuyện này muốn dấu các vị sư tỷ nhưng xem ra không nói không được, Lý sư tỷ… tỷ ấy… đã lĩnh hội được Thanh Long Biến!”

Tung ra là bài ngửa, Liên nhi mở miệng khiến hai mươi nữ đệ tử trước mặt chết lặng trước ba chữ “Thanh Long Biến”, ở đây ai cũng hiểu điều đó đồng nghĩa với chuyện gì, Thanh Liên Cung thiếu cung chủ vậy mà đã được xác định tại thế hệ này sao?”

“Liên nhi, Thanh Long Biến chuyện này không thể tùy tiện nói ra nếu không môn phái thật sẽ loạn, muội có biết vì nó mà bao nhiêu người ngày đêm sống chết bế quan không?”

Một nữ đệ tử khác bước lên quát cô gái nhỏ, chuyện này không thể đột ngột như vậy được, Lý Lan Địch có thể xuất sắc thật nhưng nàng mới chỉ trải qua hai mươi mùa xuân, một kẻ còn trẻ như vậy sao có thể lĩnh hội thứ mà không biết bao nhiêu thế hệ thiên tài đệ tử cam bái hạ phong?

“Trời đất, sư muội sao dám ăn không nói có với các sư tỷ? Ba ngày… chỉ ba ngày nữa Lý Lan Địch sư tỷ sẽ đích thân đến đây chứng minh với mọi người, hôm nay muội tới chỉ là truyền đạt ý chỉ của các vị bề trên, môn phái đang đương đầu với khó khăn nên cần tập trung bồi dưỡng lấy thiên tài đích thật, mong các vị sư tỷ vì lợi ích chung mà hỗ trợ Lý sư tỷ hết mình.”

Liên nhi cúi đầu nói khiến hai mươi khuôn mặt phía trước đỏ bừng xấu hổ, bọn họ sao có thể không hiểu được hàm ý trong lời nói của cô gái nhỏ chứ?!

“Chuyện này… chúng ta nhất định sẽ an bài theo mệnh lệnh của cung chủ cùng các vị trưởng lão, chỉ cần Lý Lan Địch chứng minh được việc lĩnh hội Thanh Long Biến thì đừng nói vào Thanh Liên Mật Phủ mà chính ta sẽ tình nguyện phò trợ nàng ngồi lên cái ghế thiếu cung chủ!” Nữ đệ tử họ San lên tiếng.

“Chúng ta đồng tình!”

Tầm bảy nữ đệ tử nữa đồng thanh đồng ý thể hiện thái độ của bản thân cơ mà có mặt ở nơi đây lại là hai mươi người, sắc mặt của mười hai kẻ còn lại không thể thoát khỏi ánh mắt của Liên nhi và không có ai để ý đến khóe miệng của cô gái nhỏ khẽ nhếch lên.

Cũng như bất cứ môn phái nào, Thanh Liên Cung bên trong cũng có chia bè kết đảng mà đa phần là vì cái ghế cung chủ đời tiếp theo, Trương Hình Dư là tuyệt đỉnh cao thủ có thọ nguyên dài đằng đẵng nhưng nào có ai biết tai họa sẽ ập xuống vào lúc nào, chiếc bánh quyền lực thơm ngon sẽ thay đổi theo mỗi đời cung chủ và những kẻ trung tâm từ đầu chắc chắn sẽ được trọng dụng.

Hiện tại bên trong Thanh Liên Cung sơ bộ chia làm hai phe, một là phe trung lập chờ đợi một đệ tử thiên tài lĩnh ngộ được Thanh Long Biến và phe còn lại ủng hộ một đệ tử vô cùng xuất sắc ở thế hệ trước, Thanh Liên Cung Cuồng Nhân – Đường Yên…

… đồng dạng cũng là đệ nhất thiên tài khi trẻ tuổi như Lý Lan Địch, Đường Yên có tư chất xuất chúng thế nhưng nữ nhân này lại lựa chọn con đường trái ngược với đa phần võ giả Thanh Liên Cung, nàng chủ tu ngoại công và chỉ dùng Thanh Liên Thiên Quyết làm tâm pháp phụ trợ, đối chiến với Đường Yên chính là đối chiến với một con quái thú thật thụ khi một quyền của nàng có thể đánh nát một quả núi lớn… tu luyện, tu luyện và chỉ tu luyện, trong đầu Đường Yên cứ như chỉ có hai chữ tu luyện biến nàng trở thành một một cuồng nhân chân chính thế nên cái danh xưng Thanh Liên Cung Cuồng Nhân cũng từ đó sinh ra.

Xuất chúng, bỏ qua ưu thế về tư chất để lựa chọn một hướng đi mới đã khiến Đường Yên được một bộ phận lớn đệ tử Thanh Liên Cung ủng hộ, nếu Cuồng Nhân thành công ngồi lên vị trí cung chủ thì Thanh Liên Cung chắc chắn sẽ biến đổi lớn lao chưa từng có và đó cũng là ước mơ của vô vàn những võ giả sở hữu tư chất có hạn…

… đã một lòng theo Đường Yên thì dĩ nhiên mười hai tên võ giả canh giữ Thanh Liên Mật Phủ không mong muốn người khác mà ở đây còn là kẻ trực tiếp đối chọi với Cuồng Nhân có thể nhập động chỉ trừ khi cung chủ hay trưởng lão trực tiếp ra mặt, lý do mà Liên nhi đến thám thính trước tình hình cũng chính là vì vậy, Long chắc chắn sẽ không ngồi đợi Thanh Liên Cung cao tầng trở về mà sẽ lựa chọn cường công vào Thanh Liên Mật Phủ nhằm chiếm lấy Thanh Long Thần Liên và hắn cũng chỉ có duy nhất một cơ hội vì trận chiến này chắc chắn sẽ đánh động toàn bộ Thanh Liên Cung cao thủ.

“Mọi chuyện còn quá sớm để nói, tuy là có lệnh bài của Đại trưởng lão nhưng đâu có ai dám chắc đó là mệnh lệnh của cung chủ, xin lỗi nhưng nếu không có lệnh bài của cung chủ thì không kẻ nào được bước chân vào Thanh Liên Mật Phủ!”

Rốt cuộc phe cánh của Đường Yên cũng ra mặt mà đại diện là một nữ nhân lưng hùm vai gấu coi bộ rất hung hãn, ả nhìn đến đám người Liên nhi cười lạnh nói.

“Trịnh Tú, ngươi dám nghi ngờ mệnh lệnh của cao tầng? Đừng quên thân phận của Liên nhi là gì, con bé không có lý do nào để lừa dối chúng ta!” Một trong tám nữ nhân ủng hộ Liên nhi trừng mắt quát với kẻ vừa phản đối.

“Hừ… mệnh lệnh của cao tầng ta đương nhiên tuân theo thế nhưng tiến vào Thanh Liên Mật Phủ là chuyện hệ trọng, không thể chỉ vì một cái lệnh bài mà có thể để tùy tiện để cho một đệ tử nhập phủ được!” Trịnh Tú nhoẻn miệng cười nói và ngay tức thì nhận được sự đồng tình của đám người sau lưng.

“Ngươi…” Đám người ủng hộ Liên nhi vô cùng tức giận.

“Các vị sư tỷ không nên tức giận, Liên nhi biết Thanh Liên Mật Phủ quá quan trọng nên cũng không dám ép buộc bất cứ ai, ta vốn đã phản hồi lại bà ngoại và ba ngày sau nhất định Lý Lan Địch sư tỷ sẽ mang theo lệnh bài của cung chủ tới, mong rằng các vị sư tỷ đến lúc đó không làm khó dễ để nàng có thể tiến vào mật phủ tu luyện!”

Liên nhi khoác tay nói làm hai phe sững sờ, những đệ tử ủng hộ Lý Lan Địch ngay tức thì mừng rỡ ra mặt còn ngược lại những kẻ phò trợ Đường Yên gương mặt trở nên rất khó coi, nếu cô gái nhỏ đã khẳng định như vậy thì chuyện này chúng có thêm mười lá gan cũng không dám ngăn cản.

“Được rồi, nếu không còn chuyện gì thì sư muội xin cáo lui, hẹn ba ngày nữa chúng ta lại gặp mặt!”

Nhìn biểu cảm khác nhau của hai mươi cao thủ bị mình lừa dối khiến Liên nhi cảm thấy vui vẻ trong lòng, không biết từ khi nào mà cô bé rất thích thú chuyện chơi đùa kẻ khác, trong vòng ba ngày tới chắc chắn phe phái Đường Yên sẽ có cử động và Thanh Liên Cung đương nhiên sẽ không yên bình đúng như theo kế hoạch của Long… máu tươi không thể không chảy.

Chương trước Chương tiếp
Loading...