Sói săn mồi - Quyển 4
Chương 18
“Ra mắt Ma Đế, Ma Hậu… chủ nhân, đã bắt được vài tên mật thám của Bạch Hổ Môn, môn phái này hiện tại mặt ngoài thì Cường Giả thập nhị cấp đã là tối đỉnh!”
Từ một lối đi bí mật được kiến tạo bên trong những bức tường, Đặng Ân Hy tiến đến và quỳ mọp dưới giường bẩm báo, trên thân người đẹp lúc này cũng chỉ còn mỗi một bộ sa mỏng với tác dụng duy nhất là tăng thêm sự mê hoặc cho thân hình thập phần khêu gợi đằng sau, đồng dạng với Ân Hy là hơn một trăm Ma Lang xếp thành hai hàng dài nơi căn biệt viện đợi chờ được sủng hạnh, tu luyện bốn loại thần công làm cho Long lâm vào trạng thái dương thịnh âm suy và chỉ có nhục dục mới giúp hắn lấy lại cân bằng, hai trăm Ma Lang ở ngoài lạnh lùng tàn nhẫn cỡ nào thì khi đêm xuống cũng phải rên rỉ thảm thiết dưới háng Ma Đế, tuyệt không có ngoại lệ…
… từ sau khi biết được sự thật, đám đệ tử còn sót lại của Thanh Liên Cung đã khắc sâu mối thâm thù đại hận với Đông Phương gia và Chí Tôn Các, các nàng sống chính là để báo thù và vì điều đó thì việc đầu nhập trở thành đồ chơi của Ma Đế là lựa chọn duy nhất, hai hình xăm biểu thị cho thân phận cũng như mục đích sống được hai trăm Ma Lang tình nguyện khắc lên thân xác mình, tại vị trí ngực trái là một hình hoa sen cách điệu cũng là biểu tượng của Thanh Liên Cung lúc trước và dưới rốn ba tấc, ngay trên cửa mình là một đầu sói cực độ hung tàn biểu thị cho tính cách cũng như đánh dấu sự sở hữu của Ma Đế với những món đồ chơi của mình.
“Làm rất tốt, đêm nay bản đế nhất định sẽ trọng thưởng nàng một phen…”
Hài lòng với tin tức nghe được, Long cười dâm kéo lấy Ân Hy đến đặt một nụ hôn lên bầu vú của nàng rồi mở miệng nói.
“Hy nhi vẫn luôn mong chờ được chủ nhân thụ thai…”
Thọc một ngón tay vào cửa lồn ngoáy nhẹ, Ân Hy đưa ngón tay ướt đẫm đến trước mặt chủ nhân mà dâm đãng nói, từ một nữ nhân non nớt đầy thơ ngây thì giờ đây nàng đã biến thành một ma nữ thèm muốn giết chóc và cả tình dục, thù hận luôn luôn làm con người biến đổi lớn lao.
“Hắc hắc… Nancy yêu dấu, nếu em không thật cố gắng thì ta sợ rằng Ma Lang sẽ dành hết tinh hoa về mình đấy!”
Bị khiêu khích làm sao Long chịu được, hắn ôm chầm lấy Ân Hy bắt nàng giang rộng hai chân phô diễn cửa lồn hồng hào sớm đã ướt át trước mặt mình, hai ngón tay thô ráp nhanh chóng banh hai cánh hoa mềm mại mà tiến sâu vào bên trong làm hơi thở của Ân Hy thêm phần nặng nhọc, nàng thật thèm khát cảm giác ấy.
“Ưmmm… Ưmmm… Ưmmm…”
Hai má phồng to bởi cự vật trong miệng, Nancy không phục nhưng chỉ biết phản đối qua những âm thanh từ cổ họng, nàng vẫn là nữ nhân được Long yêu thích thế nên tử cung không lúc nào là không ngập tràn tinh hoa của Ma Đế, được nhục dục tưới tắm thường xuyên nên người đẹp càng lúc càng thành thục nóng bỏng.
“Đợi đã anh yêu, trước khi vào màn chính thì anh nên thưởng thức món quà mà em đã tốn công chuẩn bị chứ…” Ôm lấy Long từ đằng sau, Ma Hậu phà hơi nóng vào tai làm hắn hết sức tò mò.
“Haha… đến đây Ân Hy, cùng ta xem Ma Hậu đã chuẩn bị những gì nào…”
Ra hiệu để Nancy nhả ra con cặc trắng xóa nước bọt, Long cười lớn truyền lệnh và Ân Hy chỉ chờ có thế để mà vô cùng thành thục bò lên giường, người đẹp dâm dục tự banh lấy cửa lồn nhắm chuẩn đầu rùa để có thể nuốt trọn hoàn toàn con cặc khủng bằng âm đạo, âm vật cùng hai đầu ti của Ân Hy nhanh chóng cương cứng theo những nhịp nhấp nhả không ngừng nghỉ.
“Bộp… Bộp…” Không để Ma Đế đợi lâu, Ma Hậu liền vỗ tay ra hiệu.
“Roạt… Roạt…”
Tiếng bước chân hết sức đồng đều vang lên, hơn trăm Ma Lang đồng dạng cùng tiến tới một bước và ngay sau đó lấy ra hai vật bao gồm một dương cụ bằng gỗ và một cái chum đuôi sặc sỡ, hai mắt Long sáng rực vì dương cụ kia dường như được khắc họa tỉ mỹ theo đúng hình dạng và kích thước cậu em dưới háng hắn.
“Póc… Póc… Póc…”
Nhạc bắt đầu nổi lên, hơn trăm dương cụ to dài được đám nữ nhân thành thục cắm sâu vào bên trong âm đạo, đằng sau mông các nàng theo đó cũng là những cái đuôi liên tục phe phẩy, hai lỗ nhỏ bên dưới của toàn bộ Ma Lang đều bị nong rộng ra hết cỡ làm gương mặt xinh xắn nào cũng ửng đỏ đầy dâm dục, mấy trăm thân hình nóng bỏng bắt đầu hòa mình vào điệu nhảy.
“Nhờ có những món đồ này mà các nàng ngày càng thành thục sử dụng cơ hông, mông, đùi để hai mật huyệt có thể thỏa mãn được anh yêu, tin rằng một thời gian nữa thì chàng sẽ chết mê chết mệt các nàng ấy mất…”
Xoa nắn lấy hai hòn dái đen láy của Long khi hắn vẫn đang địt Ân Hy say mê, Ma Hậu dâm mị nói làm Long càng thêm hưng phấn, nhìn những thân hình dâm dục đang uốn éo đắm chìm trong nền nhạc khi âm dịch chảy thành dọc trên đùi làm Ma Đế càng thêm sướng khoái và cái khe lồn đáng thương của Ân Hy theo đó cũng bị tàn phá mạnh bạo hơn bao giờ hết, người đẹp nằm gọn trong ngực Long hứng chịu từng cú nắc sâu hết cỡ.
“Hừ… hừ… tác phẩm của em tuyệt lắm em yêu, những món đồ chơi của ta dưới tay em lại thêm phần rực rỡ… ahhhh… những nếp gấp trong lồn Ân Hy vẫn làm ta say mê… hừ… hừ… đến rồi… để bản đế bắn phát súng đầu tiên khai mạc lễ hội đêm này nào…”
Hơi thở càng lúc càng nặng nhọc, Ân Hy lên đỉnh liên tục khiến khe lồn co bóp hết sức mãnh liệt ép con cặc Long bên trong như muốn nổ tung, kéo Nancy cùng Ma Hậu đến bên cạnh, hai tay Long bốn ngón tay cắm sâu vào lồn hai mỹ nhân mà ngoáy động, hắn muốn cùng lúc thưởng thức cái cảm giác ba cái âm đạo tuyệt hạng co giật cùng lúc và ma đầu dĩ nhiên thành công, điểm G bị chọc đến làm Nancy hai người ngay tức thì không chịu được mà tiến đến cao trào, Ân Hy thì sớm đã ngất lịm vì không chịu nỗi nhưng thân hình vẫn còn đó nhịp nhàng theo bản năng.
“Ahhhh…”
Tiếng rên rỉ hòa quyện của nam lẫn nữ báo hiệu cho sự thăng hoa tột đỉnh của nhục dục, Long một thân cơ bắp run run khi bắn xả tinh hoa vào tận cùng bên trong Ân Hy, hắn xuất vào bên trong người đẹp nhiều đến nỗi đến lúc Nancy cùng Ma Hậu liếm mút sạch sẽ bốn ngón tay của ma đầu thì quá trình thụ thai mới kết thúc.
“Bắt đầu đi, đêm nay bản đế phải xả đầy bồn!”
Ngoắc tay ra hiệu cho ba Ma Lang bên ngoài tiến đến, Long vui sướng rút con cặc ướt đẫm dấu vết hoan ái ra khỏi lồn Ân Hy và ngay tức thì được Nancy tận tình làm sạch trước khi bắt đầu một cuộc chiến mới.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-4/
Bình minh lên…
Cả căn biệt viện rộng lớn đến lúc này chỉ còn hai người còn tỉnh táo là Long và Ma Hậu, hết thảy những nữ nhân còn lại đồng dạng đều bất tỉnh trong sướng khoái vô bờ bến, một đêm chơi qua hàng trăm nữ nhân nhưng Long luôn luôn không thấy đủ và chỉ có Ma Hậu mới có thể áp chế được phần nào ham muốn mãnh liệt của con đực điên dại.
Trên giường lớn, Ma Hậu thân hình khêu gợi thành thục dùng hai chân quấn chặt lấy hông người tình, hạ bộ nàng nhịp nhàng ép xuống để con cặc khủng của nam nhân đâm lút cán vào lỗ lồn của mình và ngấu nghiến nó bằng những thớ thịt non mềm bên trong, sướng khoái tột độ nhưng cả Long và người tình đều chỉ nhìn nhau bằng ánh mắt tràn ngập yêu thương, linh hồn đã kết nối với nhau thì đâu cần những cảm xúc bên ngoài.
“Anh yêu, em thật mong muốn được mang trong mình giống nòi của anh…”
Nhận thấy con cặc đang cắm sâu trong thân thể mình cương lên thêm một vòng, Ma Hậu biết hắn sắp xuất tinh nên liếm môi đầy tà mị nói, tử cung nàng lúc nào cũng ngập tràn tinh dịch của Ma Đế nhưng vẫn chưa từng dấu hiệu thụ thai.
“Cấm chế từ lâu đã không còn nhưng vấn đề là ở tinh hoa của ta, nó đòi hỏi quá cao!”
Ghì chặt lấy tấm lưng trơn mịn của mỹ nhân để chạy nước rút những cú nhấp cuối cùng, Long rùng mình bơm đầy tử cung Ma Hậu rồi cười nhạt nói, con cặc khủng của hắn chỉ vài nhịp thở sau đã trọng chấn hùng phong ép người đẹp phải há hốc mồm thở dốc vài nhịp…
… thân thể ở đẳng cấp quá cao nên tinh hoa của Long dĩ nhiên cũng ở trạng thái đỉnh cấp và đòi hỏi của nó cũng là cực cao, Ma Hậu tuy khởi tử hồi sinh có mang trong mình một giọt tinh huyết của Long cơ mà đồng dạng còn chưa đủ đẳng cấp thụ thai của Ma Đế.
“Hừ… thế gian này đâu có thứ gì là thập phần hoàn mỹ và tinh hoa của anh nhất định sẽ mắc sai lầm, thân làm Ma Hậu mà để nữ nhân khác thụ thai trước sẽ rất mất mặt vì vậy chàng cần phải thương yêu em nhiều hơn nữa!”
Cắn răng đầy ủy khuất, Ma Hậu mặc cho âm đạo còn rất mẫn cảm sau cao trào mà tiếp tục ép chặt lấy cặc Long như muốn nuốt trọn nó làm của riêng.
“Hắc hắc… em yêu, trước tiên phải chuẩn bị chỗ chứa đã!”
Hưởng thụ cảm giác con cặc bị nghiền nát trong lồn Ma Hậu, Long tà ác chụp lấy hai bầu vú đang nảy tưng tưng trước mặt mình mà ngoạm lấy và không quên để lại lời trêu chọc.
“Hừ… Nancy có vẻ như gần tỉnh vậy nên để cái lồn dâm đãng này giúp chàng lên đỉnh trước khi sử dụng một cái bồn chứa tinh khác đi!”
Biết tinh dịch của Long đang tuôn ra xối xả tại cửa lồn sau mỗi lần con cặc hắn đụ lút cán vì tử cung đã ngập tràn tinh hoa của hắn, Ma Hậu ôm chầm lấy đầu người tình đang vùi trong cặp ngực căng tròn của mình mà yêu thương nói.
“Như nàng mong muốn!”
Nhả ra đầu ti hồng hào thấm đẫm nước dãi của bản thân, hai ngón tay Long từ khi nào đã chụp đến hạt đậu nhỏ đang căng cứng của Ma Hậu mà xe mạnh khiến lồn nàng co bóp mãnh liệt thêm vài phần trước khi thúc những cú trời giáng san bằng lấy khe lồn người tình, hai thân ảnh trần truồng nhễ nhại mồ hôi cứ thế quấn chặt lấy nhau không ngừng…
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-4/
Không thể tiếp tục im lặng, Thập Lục Tháp rốt cuộc cũng chính thức tuyên bố muốn san bằng Ma Tông, một trận chiến nhanh chóng được ước hẹn ba ngày sau đó khiến toàn thể giang hồ sôi sục, kẻ nào cũng muốn biết liệu con hổ già có giữ vững ngôi vị trước một con sói hung hăng hay không.
Giang Châu một dãy núi đá…
“Ma Đế, đồ đệ của ngươi trước kia là Thập Lục Tháp Chấp Pháp trưởng lão hưởng thụ vinh hoa phú quý có thể nói đệ nhất thiên hạ vậy nhưng ngươi lại dám đổ tội cho Thập Lục Tháp ta đối xử bất công và ra tay sát hại ba vạn nhân mạng vô tội, mối thù này đã kết xuống vậy thì hôm nay giải quyết một thể đi!”
Lên tiếng chính là Tôn Thượng, vẫn với một bộ bạch y siêu phàm thoát tục, lão dõng dạc nói khi phía sau là lít nha lít nhít cao thủ phô thiên cái địa tạo thành trận hình cực kỳ uy vũ, nhìn đến mười mấy vạn bộ sắc phục Thập Lục Tháp lấp lánh chiếu rọi cả một vùng trời và khí thế trùng trùng điệp điệp như muốn nuốt chửng cả thương thiên mà đám người giang hồ quan chiến ở tứ phương vô cùng khiếp hãi, đúng là Thập Lục Tháp đã không động thì mà thôi mà đã động là muốn lật trời.
“Nói hay lắm, các ngươi kéo đến đây nhiều người như vậy đúng lúc dưới trướng bản đế có một tên cuồng chiến cũng vừa khởi tử hồi sinh, dùng các ngươi đám thiêu thân này đến thỏa mãn cơn khát máu của hắn thật là nhất cử lưỡng tiện!”
Cuồng ngạo chắp tay đứng trên bầu trời, Ma Đế một mình đối mặt với thiên quân vạn mã nhưng không một kẻ nào dám coi khinh thanh niên trẻ tuổi kia vì chúng biết hắn mạnh, mạnh đến không thể hình dung nỗi.
“Hắc hắc… đã thật lâu không được ngửi thấy mùi máu…”
Đi ra từ bóng đêm là một tên hắc giáp chiến tướng to cao như một tòa núi nhỏ di động và nếu tay hắn không cầm Minh Hỏa Thần Kiếm đang hừng hực tử hỏa thì không kẻ nào nhận ra tôn sát thần lừng lẫy Tà Tôn, kẻ đã diệt đi hai đại gia tộc cũng như chặn cướp tài nguyên từ Nội Mông Cổ khiến giang hồ Trung Hoa rung chuyển.
Long phục sinh Tà Tôn so với Ma Hậu dễ dàng hơn nhiều vì xương cốt gã vốn dĩ là của Hình Thiên vẫn được hắn bảo tồn lại còn máu thịt Tà Tôn được huyễn hóa từ ma khí thông qua bí thuật trong ma công chí cực, diệt ba môn ba tộc cùng bốn phân viện của Thiếu Lâm đã quá dư thừa tử khí cho việc hồi phục con hàng này ở một hình thái mạnh mẽ hơn lúc trước bội phần.
“Tà… Tà Tôn… Ma Đế vậy mà thu phục hắn dưới trướng mình…”
“Có can đảm thu một kẻ được coi là công địch của toàn thể giang hồ Trung Hoa thì thiên hạ này có một và chỉ một Ma Đế mà thôi… điên… quá điên cuồng rồi…”
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-4/
Ngay tức thì có võ giả nhận ra Tà Tôn, tiếng nghị luận từ khắp nơi vang lên thế nhưng tuyệt đối không có bất cứ kẻ nào nghi ngờ hay dám nghi ngờ những sự tình lúc trước tôn sát thần này làm có hay không liên quan đến Ma Đế, muốn nghi vấn thì trước tiên cần phải có thực lực, Ma Đế và Ma Tông cũng không cần chứng minh với bất cứ kẻ nào trừ khi chúng có đủ thực lực đứng trước mặt đại ma đầu để chất vấn.
“RẦMMM!!!”
Chỉ nhẹ nhàng bước tới một bước, Tà Tôn lực lượng bùng phát khiến đại địa dưới chân vỡ nát như bùng phát động đất nhằm minh chứng cho sức mạnh tuyệt đối của mình, hắc giáp đen kịt che kín toàn thân hắn nhưng qua hai con mắt u ám không một chút nhân tính cùng sát ý cuồn cuộn là quá đủ để hiểu con hàng này khát máu đến nhường nào, Thập Lục Tháp đội hình tuy toàn là cao thủ dày dặn kinh nghiệm sa trường tuy nhiên nhìn đến Tà Tôn hiện tại cũng không tự giác được rụt lùi ba bước.
“Vương lão, Trương lão… diệt Tà Tôn chính là đại công lao mà kẻ nào cũng thèm muốn, không biết hai vị tiền bối có muốn lĩnh phần công lao này?”
Thiên Tôn dưới sự điều khiển của Tôn Thượng quay sang hai lão già đang đứng trong đội ngũ cười hỏi.
“Được!”
Đồng thanh lên tiếng và cùng lúc đứng ra là hai lão già có thân hình tráng kiện, đều là Tôn Sứ đời trước lui về ẩn cư nên thực lực của cả hai lão đều thâm khả bất trắc, Tà Tôn nhanh chóng nhận ra cường đại áp lực tập trung đến người mình.
“Khặc khặc… thập nhị cấp cao thủ cũng dám nhận mệnh trấn áp ta, các ngươi sống lâu đến hư não rồi sao?”
“Phanhhh!!!”
Tiên thủ vi cương, sẵn độ hiếu chiến cùng khát máu đã tăng cao đến tận cùng, Tà Tôn bắn đến chỗ đội hình Thập Lục Tháp như một tia sét cắt phá qua bầu trời làm mười mấy vạn tên võ giả chấn kinh, Vương lão cùng Trương lão hai tên Tôn Sứ trợn tròn mắt vì chúng nhận ra một nắm đấm siêu cường thế mà đã ở ngay trước mặt mình.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Long Đằng Ngũ Nhạc!”
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Thập Bát Nhất Chưởng!”
Tà Tôn tốc độ cực nhanh nhưng khoảng cách vẫn đủ xa để Vương lão hai người kịp phản ứng, cả hai mười hai thành công lực vận khởi Hàng Long Thập Bát Chưởng phối hợp ăn ý đánh ra hai đại chưởng một trái một phái đón đỡ cũng như hợp công Tà Tôn từ hai phía.
“OANHHH… OANHHH…”
Chưởng đụng quyền gây ra tiếng nổ rung chuyển đất trời, Tà Tôn thiên địa chi khí cùng chân khí của Vương lão hai người đối chọi nhau gay gắt đến nỗi không gian nơi ba người đối chiến theo đó bị chấn thành nát vụn cơ mà so về kình lực thì hai lão già Tôn Sứ lại chỉ như châu chấu đá xe…
“Không… không thể nào…”
“Mạnh… quái… quái vật…”
Bị dư chấn đụng độ đẩy lùi về sau hai bước nhưng thân hình không một chút tổn hại, Tà Tôn ánh mắt băng lãnh nhìn lấy đối thủ của mình đang đứng sững người như trời trồng với một gương mặt không thể tin nổi, giọng nói tràn ngập đau đớn và không cam lòng của hai tên võ giả thập nhị cấp khiến đám cao thủ Thập Lục Tháp nhìn lẫn nhau khó hiểu và chúng cũng không phải đợi quá lâu để biết nguyên do…
“Uỳnhhh… Uỳnhhh…”
Nổ… Vương lão hai người thế mà thân hình nổ tung như hai quả boom bằng xương bằng thịt trước hàng vạn con mắt nhìn đến tạo thành tràng cảnh cực độ kinh dị, đến giờ có người đầu óc nhanh nhạy mới hiểu ra kình lực của Tà Tôn đáng sợ đến bậc nào khi trấn sát hai tên thập nhị cấp chỉ với một lần đụng độ… hồi sinh phân thân của mình thì sao Long không có chuẩn bị đây? Cỗ thân xác đằng sau hắc giap kia được chính tay hắn dùng bốn đại thần công tô luyện trọn vẹn ba ngày ba đêm và đã dung hợp hoàn toàn với thứ kim loại mà Lạc Long Quân ban cho lúc trước đấy.
“Lên! Diệt hắn!”
Nổi giận trước cái chết thảm của hai tên Tôn Sứ, Thiên Tôn gào thét hô khiến mười mấy vạn võ giả Thập Lục Tháp trấn tĩnh lại sau khiếp sợ, biển người lít nha lít nhít nhanh chóng bao trùm lấy Tà Tôn như thể muốn nhấn chìm hắn vào mười tám tầng địa ngục.
“Dịch Cân Kinh đệ lục tầng – Bạch Cấp nhị thập tam phù đồ!”
“Vô Ngã Kiếm – Ma Ngục Cuồng Loạn!”
Điên cuồng nhưng không ngu ngốc, Tà Tôn thôi động Bạch Cấp Dịch Cân Kinh làm da thịt cùng tóc dài chỉ sau một hơi thở lại có thêm một tầng bạch sắc, khí tức hung bạo đại diện cho thực lực của hắn theo đó đề thăng đến trọn vẹn hai mươi sáu lần… không một chút do dự, một tay tung quyền, một tay vung Minh Hỏa Thần Kiếm, Tà Tôn bỏ qua phòng ngự mà lao thẳng đến biển người trước mặt hết sức uy mãnh có khác gì tuyệt thế chiến thần tái hiện nhân gian đâu?
“GIẾT… GIẾT HẮN…”
“ROẸTTT… ROẸTTT… KHÔNGGG… TAY TA… CHÂN TA ĐÂU?”
“KENGGG… KENGGG… KENGGG…”
“QUÁI… HẮN LÀ QUÁI VẬT…”
Tiếng hô giết cùng kêu than rầm trời, Tà Tôn kình lực khủng bố tuyệt không có đối thủ để rồi mỗi đấm tung ra thì sát thần lại đánh nổ không dưới hai mươi tên võ giả, cơn mưa kiếm khí từ Minh Hỏa Thần Kiếm xỏ xuyên qua hết lớp người này đến lớp người khác và để lại hàng tấn tay chân cùng nội tạng rơi vãi trên mặt đất… bỏ qua phòng ngự nên dĩ nhiên Tà Tôn cũng nhận lấy vô vàn lưỡi đao mũi kiếm cùng quyền cước vào người nhưng ngoài việc hắc giáp cứng cáp của hắn bị đánh ra vài vết rạn nứt thì sát thần vẫn cứ thế sừng sững không ngã…
… chiến trận ác liệt nên không có kẻ nào nhận ra cứ mỗi thi thể ngã xuống gần Tà Tôn thì lại có một luồng khói đen dung nhập vào người hắn, trọn vẹn một vạn Thái Cực Hình Đồ bao phủ từng tấc da tấc thịt giúp phân thân của Long có thể liên tục hấp thu tử khí và chuyển hóa thành lực lượng của bản thân, giết chóc chỉ giúp con hàng này mạnh lên mà thôi.
“Dừng tay! Đừng xông lên nữa, càng giết chóc hắn càng mạnh thêm…”
Rốt cuộc cũng có kẻ nhận ra vấn đề mà gào lên nhưng đáng tiếc đã quá muộn, máu tươi dễ dàng che mờ lý trí của đại đa phần võ giả khiến chúng vẫn không ngừng lao đến chỗ Tà Tôn như lũ thiêu thân không biết đến ngày mai.
“Khặc khặc… đến đây… nhiều… nhiều nữa…”
Một đấm đánh nổ mười tám tên võ giả thành phấn vụn, Tà Tôn lúc này đã không còn cầm lấy thần kiếm vì hắn thật không có thời gian để vung kiếm, hắc giáp đã chuyển thành huyết giáp vì bị máu nhuộm đỏ, sát thần không biết mình đã giết bao nhiêu người mà chỉ nhận ra dưới chân hắn từ lúc nào đã là một núi thi thể đầy tanh tưởi, một vùng đại địa rộng lớn bị bao trùm bởi vô số những dòng suối đỏ thẫm, cảnh tượng thảm thiết khôn cùng.
“Tránh ra lũ phế vật!”
Xác chết chất đống ngày một nhiều, một nén nhang còn chưa kịp tàn mà đã có đến hơn ba vạn võ giả Thập Lục Tháp tán thân trong tay Ma Tôn, không có bất cứ tên nào còn nguyên hình hài đi gặp Diêm Vương, Thập Lục Tháp những cao thủ mạnh nhất đã không thể tiếp tục đứng ngoài quan chiến mà phát ra một đạo mệnh lệnh làm trấn tĩnh những kẻ còn lại.
“Phanhhh… Phanhhh…”
“Thập Lục Tháp Thiên Địa Minh Sứ hân hạnh gặp mặt Tà Tôn các hạ!”
Hiện thân trước mặt Tà Tôn là một cặp nam nữ trung niên mặc trên mình sắc phục Thập Lục Tháp màu vàng tôn quý, một chữ “Thiên” và một chữ “Địa” được thêu tỉ mỉ trước ngực hai người minh chứng cho thân phận của cả hai hết sức đặc thù, đa phần võ giả Thập Lục Tháp thật không biết đến hai tồn tại này nhưng ở xa xa thì Tôn Thượng lại không lấy làm lạ cho lắm, Thập Lục Tháp mười sáu tổ lão duy chỉ có nhất đại Tổ lão là thu hai người đệ tử truyền dạy chân truyền và cũng là đôi nam nữ kia. Chắp tay hành lễ theo quy tắc giang hồ, Thiên Địa Minh Sứ dành cho Tà Tôn sự tôn trọng mà hắn có đủ tư cách nhận lấy.
“Tiên Thiên tam cấp đại cao thủ? Vừa hay dùng các ngươi thử loại quyền thuật mà ta vừa tu luyện đi!”
Cảm giác được khí thế dời non lấp biển đến từ cặp nam nữ trước mặt, Tà Tôn không một chút sợ hãi mà càng thêm hưng phấn, hắn bật dậy như lò xo và xuyên qua không gian nhắm thẳng đến Thiên Địa Minh Sứ bằng một tốc độ kinh khủng tuyệt luân khiến cả hai tuy đã có chuẩn bị nhưng vẫn chấn kinh vài phần.
“Hạo Kiếp Ma Quyền – Sát Kiếp Vô Cực Quyền!”
Lĩnh hội được quyền thuật từ chỗ Ma Soái, Tà Tôn cải biên đường quyền theo cách điều chuyển lực lượng của bản thân để rồi tạo thành một loại võ học cuồng bạo và hung mãnh gấp chục lần bản gốc… sức mạnh, sức mạnh và chỉ sức mạnh, nắm đấm của Tà Tôn tập trung toàn bộ lực lượng của cơ thể hội tụ lại và sợ rằng đến Vương Giả những tồn tại chí cực kia cũng không dám ngạnh kháng quyền đầu của tên quái vật hung tàn này.
“OÀNHHH… OÀNHHH…”
Bật người, xông đến, tung đấm… ba động tác của Tà Tôn chỉ diễn ra trong vẻn vẹn một sát na để đến lúc não Thiên Địa Minh Sứ hai người kịp nhảy số cũng là lúc quyền đầu hung tợn chỉ còn cách da mặt chúng vài phân mà thôi.
“Nguy hiểm… mau tránh!”
“CHÁNH TÔNG BẢO ĐIỂN – HỖN THIÊN CHƯỞNG!”
Hơi thở của thần chết đã kề cận, Thiên Minh Sứ nam nhân điên cuồng thôi động hết thảy mười hai thành công lực để đập ra một chưởng với hy vọng làm lệch hướng nắm đấm của Tà Tôn cùng lúc vận khởi khinh công lắc mình qua một bên, Địa Minh Sứ nữ nhân phản ứng có phần chậm hơn nửa nhịp nên hốt hoảng rụt lui cầu may.
“ROẸTTT… ROẸTTT… CA SÁT… CA SÁT…”
Mang trong mình chân truyền của nhất đại Tổ lão là Chánh Tông Bảo Điển, loại võ học xuất hiện từ thời cổ đại nằm trong bốn bộ tuyệt học của Nữ Oa sáng tạo ra, Hỗn Thiên Chưởng trong tay Thiên Minh Sứ dù đánh ra ở thế bị động cũng hết sức uy mạnh bởi Chánh Tông chi khí là cực độ khủng bố, nhìn chưởng ấn của tên Tiên Thiên tam cấp sáng rực như một tòa mặt trời hạ xuống nhân gian mà tứ phương đa phần võ giả nuốt nước bọt cái ực, quá mạnh rồi.
“KHẶC KHẶC… MUỐN SO KÈ LỰC LƯỢNG VỚI TA CHÍNH LÀ CÁC NGƯƠI ĐI TÌM CHẾT!”
“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
Ba đại cao thủ chạm nhau ngay tức thì khiến lực lượng bùng nổ tạo ra một loạt tiếng nổ như thiên lôi oanh phá đất trời, ngọn núi đá khổng lồ tưởng chừng cứng rắn vô cùng lại cứ thế nổ tan tành vì không thể chịu nỗi vô biên lực lượng trùng kích tuy nhiên dư âm cuộc chiến vẫn chưa dừng lại tại đó, phương viên mười mấy dặm vuông quanh nơi Tà Tôn cùng Thiên Địa Minh Sứ bị lật ngược lên vùi dập hết thảy mọi thứ vào lòng đất, khói bụi bắn đến tận trời xanh, mười vạn võ giả Thập Lục Tháp có đến một phần mười bị chôn vùi vì không kịp chạy trốn.
“Rầm… Rầm…”
Bắn ngược ra sau va chạm, Thiên Minh Sứ hai chân cắm sâu vào đại địa mới có thể ổn định thân hình, sắc phục chói lọi giờ đây rách nát đến te tua để lộ nhiều mảng da bong tróc đến rướm máu, một cánh tay của hắn rũ xuống vì dập nát đến tận xương cốt, kình lực của Tà Tôn phải nói quá mức hung bạo.
“Đùnggg!!!”
Không được may mắn như đồng bọn, Địa Minh Sứ bị đập bay thẳng xuống bên dưới và tự đào cho mình một cái hố sâu hoắm, máu tươi kèm mảnh vỡ nội tạng liên tục trào ra nơi khóe miệng ả chứng tỏ thương thế rất trầm trọng.
“Khặc khặc! Tiên Thiên tam cấp chỉ có vậy sao?”
Bước ra từ lớp màn khói bụi tung trời, Tà Tôn hoành không ma đứng nhìn lấy Thiên Địa Minh Sứ cười gằn không thôi, một chưởng toàn lực của Thiên Minh Sứ cũng chỉ có thể xóa bỏ hắc giáp của hắn mà không thể xuyên qua da thịt bên trong, Chánh Tông chi khí thật mạnh hơn Thiên Địa chi khí của hắn nhưng không thể xuyên qua một vạn thái cực hình đồ được đích thân Long dày công tạo ra.
“Địa, còn sống chứ?”
Bỏ qua sự sỉ nhục lớn lao từ đối thủ, Thiên Minh Sứ điểm huyết phong bế cánh tay bị nát và hướng đến hố sâu trầm giọng hô.
“Một… một lần… ta chỉ có thể xuất thủ một lần cuối…”
Thương thế quá nặng nên Địa Minh Sứ bỏ qua luôn việc tổn hao lực lượng đi áp chế, ả mệt mỏi đáp lại lời đồng bọn cũng như thôi động toàn bộ sức lực còn lại chuẩn bị cho một kích cuối cùng, xem ra Thập Lục Tháp cũng không thiếu đệ tử trung tâm với mình.
“Được… một kích cuối cùng và chúng ta có thể gặp lại nhau nơi chín suối!” Khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, Thiên Minh Sứ hết thảy lực lượng bùng nổ…