Sóng gió cuộc đời

Chương 25



Phần 25

“Khi đặt giá trần tiền thuê nhà tối đa là chính phủ muốn đảm bảo lợi ích cho các gia đình có thu nhập thấp… ” – Èo mẹ, vậy mà các khu trọ cứ vài quý là lại tăng giá ầm ầm. Tôi nằm thở dài thườn thượt, ngao ngán vs mấy cái môn k.tế lâm sàng, lý thuyết suông này… Ngủ cũng chẳng thể ngủ ngon vì tư thế và tiếng giảng bài ong ong của giảng viên. Gà gật, mơ màng thì thằng Hùng huých vai.

– Ê, dậy đi, lát nữa về bọn tôi qua phòng ông nhé.

– Vụ bóng à… uhm, cứ qua đi, trưa làm tý mồi nhậu, chiều đá cho hăng… Phù…

– Chiều ra sân cùng cho xôm nhé, bọn con gái lớp mình đi cổ vũ đông phết đấy… Cái Hoa (lớp phó) vận động rồi – Kiên nói xen vào.

Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/song-gio-cuoc-doi/

Kết thúc 2 môn học trong “vật vã”, mấy thằng lại kéo nhau ra quán nhậu quen thuộc gần khu tôi trọ.

– Thảo trưởng: … Đấy, quân bên mình chỉ được thế này thôi. Dự bị có mỗi thằng Hùng, thằng Hiển và thằng Thanh thay thế được, 3 thằng kia tham gia cho có tinh thần thôi chứ đá yếu lắm!!!

– Kiên: Cái đệt, không đủ cả 7 thằng dự bị… thế những thằng còn lại sợ chạy mất hút rồi à??? Bó chiếu lớp mình…

– Hùng: Được đến đâu hay đến đấy, vào giải thì cứ vô tư mà đá thôi. Lớp mình còn đủ quân vậy là may rồi, lớp xxx nghe nói còn tã hơn cơ.

– Phong: So với cái lớp đấy làm đíu gì, lát nữa đá với lớp thằng Đạt này… Để nó “giã” cho thì ngại mặt với mấy em lắm!!!

– Xuân chóa: Thế các ông ra đây để uống hay để than thở vậy… Lên đê!!!

Tình hình lực lượng đội bóng xem ra khá lởm khởm, nói thực là tôi chưa xem bọn lớp tôi và các lớp khác đá bao giờ nên cũng khó đánh giá được trình độ chung của bọn nó so với mình là như thế nào. Hay hơn hay là dở hơn, vì dù ít dù nhiều thì hồi ở quê tôi cũng hay đi đá phủi với clb boxing và bọn bạn cấp 2. Nói chung theo nhận xét khách quan thì tôi đá cũng tàm tạm, dai sức và chuyền khá nên tôi thường đá trụ và thòng. Giờ nghe mấy thằng kêu ca suốt từ hôm nọ đến giờ về tình hình yếu và thiếu đâm lại thấy bồn chồn trong dạ… Chợt nhìn xuống cái cổ tay trái trắng phớ ghi chi chít tên con gái, tôi lại nhớ tới 2 lần bó bột và lời dặn dò của các bác sĩ. Hajzzz…

Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/song-gio-cuoc-doi/

2h15′ chiều – cả bọn lục tục kéo nhau ra sân bóng Thủy Lợi hội quân và khởi động trước khi vào trận đấu. Móa nó… đá giao hữu cho vui mà sao thấy lực lượng cđv đông vãi, nhìn qua cứ như đá giải thật rồi ấy. Nhất là bên lớp thằng Đạt, số nữ bên đó đông nên lực lượng “tiền hô hậu ủng” khá là “hổ báo”. Tính gộp bọn “hoạt náo” quần ngắn chân dài khoe hàng và bọn ngồi không cổ vũ hò hét nói chung cũng phải gần 20 đứa. Mà chủ yếu toàn là nữ, zai lác đác được vài thằng, nếu tính tổng cả đội bóng vào thì lớp bên nó hôm nay phải đi tới hơn 30 mạng. Vào được cái lớp như này cũng hay vì xem ra nó khá là đoàn kết và nhiệt tình. So với bên lớp tôi thì cũng không phải là không có người, số lượng tham gia cổ vũ cho đội cũng được hơn 10 người. Cái Hoa cố gắng vận động trong mấy ngày nên cũng “kéo rào” được 6 “cây hoa nhài” tham gia cùng với 4 ”bãi phân bò” khác – trong đó có tôi và Xuân chóa … Tiên sư cha mấy thằng đực rựa còn lại trong lớp éo thằng nào vác mặt đi cả, được cái trong 6 bông nhài thì đã có tới 2 “bông” to nhất là Trà và Hằng. Không ngờ là cả 2 người đẹp này cũng chịu khó xách guốc vào cái sân nhân tạo đen nhẻm cao su để hò hét và cổ vũ cho đội.

– “… Bịch… Bịch… Bụp… ”

Âm thanh phát ra từ những trái bóng khi các thành viên của 2 đội khởi động, ban chuyền và tập sút. Vẻ mặt của các cầu thủ ai ai cũng đều hiển hiện lên vẻ háo hức và hưng phấn… Trời lạnh nhưng không khí trên sân thì đang nóng lên từng hồi, không gian quanh sân bóng khá rộn ràng và náo nhiệt. Khiến cho những sân xung quanh cũng phải quay sang vì tò mò, phần để “rửa mắt” bởi những cặp chân dài bọc sau lớp quần tất mỏng tang của các cô nàng xinh đẹp. Phần vì cái quang cảnh sôi động nổi bật mà cđv của 2 đội tạo ra.

– “Kệ nó… mình đá thử thôi chứ có đá thật đâu mà sợ… ”

Không thể kiềm chế nổi sự “ham muốn” được kích bởi ngoại cảnh, tôi tuột đôi giày da chạy chân đất vào sân để “nghịch” bóng cùng các thành viên.

– Cho tôi sút 1 quả… đấy đấy, nhả ra tuyến 2 đê để tôi “bắn”… “BỤP… KENG… ”

Tôi hý hửng đón lấy đường bóng đẹp mà thằng Hùng vừa nhả ra rồi thực hiện 1 cú căng chân nửa vời… Bóng bay căng đét hơi vổng lên rồi cụp xuống đóng cái keng vào cột dọc.

– Thảo trưởng: Ịt sì mệ… sao bảo không biết đá!!!

– Tôi: Không biết đá… nhưng mà biết sút, hề hề – tôi hềnh hệch cười chữa thẹn.

– Kiên: Xắn cái quần lên xem nào… (Làm cái gì đấy )… Đệt mợ, nhìn cái chân nó thế này mà bảo là không biết đá này!!!

– Phong: Hà hà, ông thế là éo được nhé, biết đá thì phải tham gia với ae cho đúng tinh thần chứ

– Tôi: Đệck, thì… thực ra cũng muốn tham gia nhưng tay chân thế này… đá đấm éo giề!!!

– Thảo trưởng: Thì biết đá cũng phải nói 1 câu với ae chứ.

– Xuân chóa: Tay chân nó thế kia các ông cứ ép, nó mà vào đá nhỡ có làm sao thì ai chịu trách nhiệm???

– Tôi: Thôi thôi được rồi, tôi vào sút thử có 1 quả thôi chứ có gì đâu mà các ông phải tranh luận… Thôi ra ngoài đi Xuân, chuẩn bị vào đá rồi kia kìa.

2 rưỡi chiều – 2 đội bốc thăm “chọn áo”, cơ bản do mới thành lập chưa kịp thống nhất loại áo và số áo nên cả 2 lớp vẫn chưa sắm được đồng phục riêng cho đội của mình. Đành thiếu “chuyên nghiệp” 1 chút khi 1 đội thì “nguyên trinh”, 1 đội thì “mất tem”… Và đội lớp tôi, nhờ vào bàn tay “thúi” của Thảo trưởng mà đã đồng loạt “mất tem”, vú vê lông nách thỗn thệ khoe ra cả đống cho các chị em trong lớp “đốt mắt”. Hình dung ra trong đầu cái cảnh Xuân chóa cởi trần, cầm áo quay quay chạy 1 vòng quanh sân cho “đượm mùi” mà tôi cười lên sằng sặc. Bắt tội mấy “bông nhài” bên cạnh cứ quay sang nhìn nhìn bằng ánh mắt khó hiểu

2h35′ chiều – Trọng tài “thuê” nổ hồi còi bắt đầu trận đấu, quan sát từ lúc tới sân đến giờ tôi nhận thấy quân bên đội lớp xyz ngoài thằng Đạt cao to vạm vỡ hơn hẳn thì về ngoại hình cơ bản là cũng ngang phân với lớp tôi. Bên đó ngoài thằng Đạt ra thì còn 2 thằng nữa lúc khởi động thấy rất chăm sút và sút cũng khá được là 1 thằng gầy gầy, dong dỏng nhìn khá công tử. Thằng còn lại thì đen, hơi lùn nhưng đậm người, có vẻ khỏe.

Trận đấu đã diễn ra được 1 lúc, sau vài phút đầu nhập cuộc chỉ ban chuyền qua lại thăm dò lẫn nhau thì lúc này đội xyz đã bắt đầu dồn lên tấn công đội tôi. Quan sát thì thấy đội xyz đá theo sơ đồ 3-1-2, với thằng Đạt đá trụ ở giữa. 1 thằng thòng chốt ngay sau lưng đá có vẻ kỹ thuật và tỉnh. 2 thằng cánh nhỏ con nhưng chạy khỏe khi lên xuống cứ xoành xoạch. 2 thằng còn lại ở tuyến trên chính là 2 thằng sút được mà tôi đã để ý từ đầu trận. Bọn này đá có sơ đồ bài bản như vậy hẳn là đã tập được với nhau kha khá trận rồi. So với chỉ 3 trận của đội tôi thì đúng là không ăn thua, đội hình sắp xếp vẫn còn loạn, lúc thì 3-2-1 lúc lại 2-3-1. Căn bản là bị nhiễu ở vị trí trụ và thòng mập mờ khi thằng Phong chỉ là tay ngang thế tạm ở vị trí này. Không triển khai được thế trận vì không có bóng do bên đội xyz đang kiểm soát khá tốt.

Thằng Đạt xứng đáng là đầu tàu khi nó lúc nào cũng giữ chốt được ở vị trí trục xoay giữa sân. Ngoại hình vạm vỡ cùng kỹ thuật của 1 thằng từng đá giải cấp 3 nên nó cầm bóng khá tốt. Phong và Công (1 trong những thằng đá chính của đội tôi nhưng chỉ quen đá cánh) đá bo vào giữa để hạn chế thằng Đạt nhưng cũng không ăn thua vì thằng Đạt khá khỏe. Guồng chân của nó vừa dài vừa mạnh nên để ghìm và khều được bóng trong chân nó là điều không hề đơn giản. Muốn làm được điều này thì cần 1 cổ chân khỏe, dẻo và kỹ thuật mới có thể làm tốt được, tôi liên tưởng đến 1 người anh trong clb. Dù chân tay không quá cơ bắp nhưng lại đá trụ rất hay vì thường ghìm và khều được bóng của đối phương trong những pha tranh chấp. Quan sát và đá với ông anh ấy nhiều nên tôi cũng tích lũy thêm được kha khá kinh nghiệm đá phủi và dần thấy thích cái vị trí “con thoi” ở giữa sân này…

– “VÀOOO …!!!!!!!!!”

Còn đang mải mê hồi tưởng lại 1 thời đá bóng dưới quê thì lưới của đội lớp tôi đã bị rung lên. Tiếng hò reo ầm ĩ và tiếng vỗ tay hoan hô bên phía cđv lớp xyz làm vang dội cả 1 góc sân bóng. Xuất phát từ pha phối hợp 1 chạm giữa thằng Đạt và thằng chạy cánh trái bên nó, đã loại bỏ được Tùng bên tôi. Thằng chạy cánh bên nó xộc nhanh xuống khi cánh phải bên tôi đã bị hở. Thảo trưởng vừa phải lùi về vừa phải bo góc chạy của thằng chạy cánh. Thằng này rất nhanh dốc bóng xuống rồi căng vào 1 đường bóng cắt ngang khung thành. Bóng được Thảo trưởng chặn lại nhưng lập bập đẩy ra sau tuyến 2 đúng vào tầm đà băng lên của thằng Đạt. 1 cú sút chính diện căng đét đưa bóng găm thẳng vào góc trái khung thành. Thủ môn của đội tôi hôm nay không phải thằng Vũ mà vẫn chỉ là thằng bắt thế cho đội ở mấy buổi đá tập. Không cả “dám” đưa ra 1 phản ứng cản phá nào mà chỉ đưa chân trái ra theo phản xạ cho có lệ. Sau hơn 20′ thăm dò và tấn công cuối cùng thì đội xyz cũng đã có được bàn thắng khai thông thế bế tắc.

Việc bị đội xyz dẫn trước là điều đã nằm trong dự liệu từ trước của đội tôi. Cái quan trọng cần kiểm chứng hiện tại là cách thể hiện của toàn đội sau bàn thua, kiên trì và vững vàng để đứng lên hay nản chí, buông xuôi rồi vỡ trận. Dù gì hôm nay cũng là trận ra mắt đầu tiên của đội, lại có các bạn nữ nhiệt tình đến cổ vũ thì các thành viên cũng phải cố gắng thể hiện làm sao cho xứng đáng. Có thể thua, thậm chí là thua đậm nhưng phải cố gắng đá nhiệt hết sức, hết mình cho đến khi thay người hoặc hết trận.

Cơ mà đó chỉ là những suy nghĩ của riêng cá nhân tôi vì tình hình thực tế trên sân lại diễn ra rất khác. Thảo trưởng có vẻ chỉ hợp với vai trò của 1 lớp trưởng hơn là 1 đội trưởng có khả năng cầm trịch đội bóng. Kiên và Phong trình độ hiện tại có thể là khá nhất đội nhưng lại mau nóng tính và bực bội. Không có đầu tàu, lại thiếu cả thủ lĩnh tinh thần. Có thể hiểu vì sao sau bàn thua đã được vài phút mà đội lớp tôi vẫn chưa cho thấy dấu hiệu có thể vùng lên. Những đợt tấn công yếu ớt dễ dàng bị bẻ gẫy, những pha phối hợp lụn vụn, thiếu chính xác. Tính liên kết giữa các cầu thủ gần như không có, càng đá càng tù và đi vào tự phát. Kiên cắm ở trên quá đói bóng nên phải lùi sâu về sân nhà. Có được bóng thì ngay lập tức bị thằng thòng kè kè bên cạnh áp sát đoạt lấy. Cặp trụ Công – Phong mất hút trước 1 mình thằng Đạt, công không được thủ không xong. Trong khi cặp cánh Vinh – Tù bị cô lập hoàn toàn khi cặp Công – Phong – Kiên bị theo quá rát, hễ phối hợp là mất bóng. Chỉ có thể dựa vào những nỗ lực đi bóng cá nhân nhưng cũng chỉ thâm nhập được vòng ngoài sân đối phương. Còn hễ dấn sâu vào là lại bị 2 thằng cánh và thằng Đạt phong tỏa cướp bóng. Tấn công không được, mất bóng thì sẽ bị ăn phản công. Mà bên đội xyz hễ phản công là lại tạo ra được cơ hội, không dưới 2 lần bóng chạm cột và khá nhiều các cơ hội khác bị bỏ lỡ vì 2 thằng cắm bên đó thi nhau nhắm vào người gk (thủ môn) bên đội tôi mà bắn phá. Nhưng dù có may mắn đến đâu mà không chủ động vùng lên thì cuối cùng cũng sẽ bị “rape” triệt để…

Sau hàng tá các cơ hội bị bỏ lỡ, đội xyz cuối cùng cũng đã có bàn nhân đôi cách biệt. Pha bóng mà thằng Đạt cho thấy sự dũng mãnh của mình khi cản phá thành công pha đi bóng của Phong rồi dẫn bóng vượt qua sự truy cản của Công. Hàng thủ lúc này chỉ còn lại mình Thảo thống lĩnh, thằng Đạt chọc khe cho thằng “công tử” thoát khỏi cánh của Tùng chạy xuống buộc Thảo trưởng phải tách dần trung lộ để ngăn chặn. Thằng “công tử” dẫn thêm 1 nhịp rồi làm động tác nhả bóng sang ngang cho thằng Đạt khiến Thảo trưởng buộc phải chuồi chân ngăn chặn đường bóng. Chỉ chờ có thể thằng “công tử” ngoặt bóng lại rồi chạy tiếp, 1 động tác giả hoàn hảo đã loại bỏ hoàn toàn Thảo trưởng, giờ chỉ còn có mình gk trước khung thành. Thằng “công tử” dứ dứ thêm vài nhịp cho gk lao lên khép góc rồi đẩy sang ngang cho thằng Đạt 1 mình 1 bóng trước gôn trống… Phút thứ 35′ của trận đấu và tỷ số đã là 2 – 0

Mặc dù các cđv của lớp vẫn nhiệt tình hò hét gọi tên, động viên cầu thủ nhưng xem ra các thành viên bên đội tôi đã xuống tinh thần nhanh hơn dự kiến. Từng bước chạy nặng nề, từng pha xử lý cứng ngắc, những pha chuyền lỗi, phối hợp lóng ngóng càng làm cho đội lâm vào thế “quẫn”. Trong khi tương quan của đội xyz đã mạnh, nay gặp đội tôi đang trên đà buông xuôi nên càng dễ đá hơn. Những bước chạy nhanh mạnh, những pha qua người, chuyền ngắn, chuyền dài, phối hợp ban bật nhuần nhuyễn, chọc khe, câu bổng như đá tập. Những đợt tấn công dồn dập dễ dàng xé toang hàng thủ của đội lớp tôi. Trong khi các cầu thủ bên đội của tôi chỉ còn biết co cụm mà dơ lưng chống đỡ những pha bắn phá liên tiếp của đối phương.

5′ sau bàn thua thứ 2, Thảo trưởng mắc 1 sai lầm sơ đẳng khi lập bập để thằng “công tử” ập vào cướp bóng ngay trước khung thành. Thằng “công tử” dẫn thêm vài nhịp trước khi làm động tác giả đẩy bóng vượt qua khỏi gk rồi nhẹ nhàng đệm bóng vào lưới trống nâng tỷ số lên 3 – 0. Toàn đội ngồi bệt xuống thẫn thờ, uể oải thở trong nặng nề. Trong khi thằng “công tử” thì khệnh khạng chạy ra hôn gió với các cđv của đội nó bằng 1 vẻ mặt rất vênh váo.

Đến lúc này thì trọng tài cũng thổi còi kết thúc h1, tạm dừng trận đấu 5′ để cả 2 đội nghỉ ngơi.

– Phong: Cánh gì mà cứ để nó khoét nách liên tục vậy!!!

– Vinh: Ông vs thằng Công không bao được giữa cứ để trống hoác vậy thì đá làm sao được…

– Kiên: Mà ông vs ông Tùng quẩy ít thôi, chịu khó chuyền vào chứ… cứ quẩy xong lại mất bóng…

– Tùng: Chuyền cho bọn ông xong toàn mất… Có giữ được bóng đéo đâu!!!

– Thảo: Thôi, còn h2 nữa, tập trung nghỉ ngơi đi. Ai thấy mệt rồi thì thay đi…

Ngồi uống cốc nước mà mấy thằng đổ lỗi, cãi nhau chí chóe như mổ bò trong khi bên lớp xyz thì lại đang tươi cười, hò reo, hỉ hả.

– Xuân chóa: Thằng kia nó làm cái đéo gì thế nhỉ??? – Xuân chóa lên tiếng chỉ chỏ về phía cđv bên lớp tôi đang đứng… Thằng “công tử” không hiểu từ đâu “chui” ra đang đứng chém gió, đánh mắt đưa tình với mấy “bông hoa nhài” của lớp tôi mà cụ thể là Trà.

– Kiên: Thằng này trước ôn cùng lò của tôi với cái Trà mà… Ngày xưa cũng tán mà đíu được nên chắc giờ định “theo” tiếp…

– Xuân chóa: Nhìn mặt nó đĩ nhở… dám mon men sang bên mình cướp hoa mới láo…

– Thảo: Thằng đấy đá láo phết đấy, nãy nó chém tôi sưng vù chân này…

– Tùng: Nó chơi “nguội” tôi mấy quả phạt góc rồi đấy, đờ mờ nhà nó!!!

– Thảo: H2 Hùng vào thay tôi nhé…

– Hùng: Không cố được à… tôi thay thì cũng được thôi… nhưng chắc chỉ thay cho đủ người vì tôi chỉ biết đá cánh mà…

– Thảo: … Hajzzz… Thì đành kệ thôi, cứ…

– Để tôi thay thử cho…

Chương trước Chương tiếp
Loading...