Sóng gió gia tộc
Chương 6
Nhã Nhi không hề biết rằng, từ khi cha nàng bắt đầu vừa bước vô phòng, thì ở bên ngoài sân, Lưu Dục đã ngay lập tức áp sát cửa sổ phòng ngủ. Chu Hạo kín đáo khẽ vén tấm rèm cửa sổ sang một bên, tạo ra một khe hở để Lưu Dục nhìn vô trong khi nàng đang khoác tay gã kéo vô phòng. Không bao giờ Nhã Nhi có thể nghĩ được rằng, mọi diễn biến đã, đang và sẽ tiếp diễn trong tối nay là một kế hoạch bẩn thỉu do bác Hai bày ra và bàn bạc thống nhất với cha của nàng.
Chắc chắn rằng một con người biến thái và ăn tạp như Lưu Dục, đương nhiên sẽ không bao giờ bỏ qua đứa cháu gái thơm ngon, mơn mởn như vậy, vấn đề là sớm hay muộn mà thôi. Hôm nay là thời điểm Lưu Dục chọn để thực hiện kế hoạch. Gã đã âm thầm ủ mưu và sắp xếp thật tỉ mỉ các bước thực hiện. Vốn biết tính Chu Hạo cũng máu me chuyện tình dục, nhưng lại không cố tình lộ ra.
Lưu Dục đã khéo léo gài một bữa tiệc rượu chỉ có 3 người. Trong lúc rót rượu, gã đã lén đưa vào ly mà Chu hạo đang uống một lượng chất kích thích vừa đủ. Trong khi đó, miệng chỉ toàn nói ra những câu nói dâm ô, biến thái, mang tính loạn luân, rồi lại đem con gái và con dâu của mình ra để làm mồi nhử, nhằm làm tăng thêm hiệu quả của thuốc đang ngấm trong người Chu Hạo.
Gã cũng tinh ý nhận ra đúng thời điểm Chu Hạo khuất phục, lôi kéo ông em trai đồng ý cùng gã thực hiện kế hoạch bẩn thỉu đó. Suốt thời gian chờ đợi bên ngoài thật ra cũng là thời gian đã làm cho Lưu Dục sung sướng, vì đã 2 lần gã phóng tinh trùng ào ạt ra ngoài. Lần thứ nhất là khi Nhã Nhi vô phòng trang phục thay quần áo. Gã liền đi theo sang bờ tường bên cạnh để nhìn vô một cái khe hở khác.
Cái khe hở cửa sổ phòng ngủ là do Chu Hạo tạo ra. Còn bên phòng trang phục, gã đã nhiều lần nhìn thấy lão Trạch làm vườn lảng vảng ở nơi đây, gã tìm hiểu và phát hiện được một khe nhỏ hơi vênh ra ở phần bản lề cánh cửa bằng gỗ, vừa đủ để quan sát toàn bộ trong phòng. Gã liền dán mắt chiêm ngưỡng từng động tác khêu gợi của Nhã Nhi khi cởi quần áo.
Từng đường cong mỹ miều làm gã cứ suýt xoa thán phục, sục cặc thủ dâm theo từng bước đi của nàng. Gã đã gồng căng người xuất tinh ồ ạt khi nhìn thấy Nhã Nhi chỉ còn mỗi cái quần lót ren trên người, đi tới đi lui chọn lấy chiếc áo ngủ. Rồi đến lúc nhìn thấy tư thế, hình dáng khêu gợi thần thánh của thân thể Nhã Nhi khi ưỡn người ra sau để hòa nhịp cùng Chu Hạo, gã không thể kiềm chế nổi, quá gợi dục, lại thêm một lần nữa tiếp tục phun trào một đống tinh trùng vô vách tường, rùng mình sảng khoái… Khi nhận được ám hiệu của Chu Hạo, gã sướng rơn lên vì cuối cùng điều mơ ước bao lâu nay cũng đã đến. Gã khẽ mở cửa phòng, bước vô trong đóng cửa lại. Nhẹ nhàng nhưng rất nhanh chóng tuột hết quần áo trên người ra và mon men đi đến bên giường, bò quỳ ngay sau cặp mông căng mây mẩy, tay cầm con cặc cương cứng ngắc to tướng chuẩn bị…
Nhã Nhi vẫn đang nằm úp trên người Chu Hạo, toàn thân đê mê rạo rực theo từng cái vuốt ve của cha. Nàng hoàn toàn chưa cảm nhận được sự xuất hiện của người đàn ông khác trên giường. Nhưng cũng rất nhanh sau đó, nàng chợt nhận ra có điều gì không phải… Rõ ràng dưới bụng nàng đang ép chặt lấy con cặc của cha, vậy thì cái gì đang trượt trên khe đít của nàng từ phía sau… Nàng bật dậy ngoảnh lại nhìn, một thân thể trần truồng vạm vỡ của một người đàn ông ngay sau lưng. Nàng hoảng hốt khi kịp nhận ra khuôn mặt của bác Hai đang mở một nụ cười khả ố. Nhã Nhi thét lên một tiếng thất thanh: “Ôi không…”, rồi vùng lên định bỏ chạy xuống giường.
Bằng một động tác mạnh mẽ và dứt khoát, Chu Hạo giữ lấy một cánh tay của nàng lôi ngược trở lại. Lưu Dục cũng chồm tới giữ luôn cánh tay còn lại. Hai người đàn ông to khỏe cùng kéo tấm thân nhỏ bé của nàng dằn ép nàng dựa vô thành giường. Nhã Nhi bây giờ đang bị kẹp giữa hai con thú hoang đang điên cuồng khát dục. Nàng vùng vẫy mãnh liệt, khóc nấc thành tiếng kêu lên:
– Không… cha… bác Hai… hai người làm gì vậy, buông ra…
– Nào nào… yên nào… ngoan nào Nhi Nhi, để bác cũng làm con sướng như cha con làm nào… – Lưu Dục vừa thều thào nói, vừa hôn như mưa khắp khuôn mặt đầy nước mắt. Gã dùng một bàn tay còn rảnh rang vò lên bầu vú của nàng.
– Không… ông… đồ biến thái… buông tôi ra… – Nhã Nhi thét lên căm phẫn.
– Hề hề… như nhau cả mà… đều biến thái cả, lúc nãy ta còn thấy con rất biết hưởng thụ với cha của con mà, phải không nào? Lưu Dục cười khả ố.
– Súc vật… các người… – Nhã Nhi uất nghẹn kêu lớn. Nàng cố sức vặn người thoát khỏi sự kềm kẹp của hai người đàn ông, hai chân nàng co đạp điên loạn.
– Con gái ngoan, chúng ta là một nhà mà… yên nào. Lúc này mới nghe Chu Hạo lên tiếng.
Nhã Nhi bây giờ mới để ý, trong lúc nàng đang để tâm trí với Lưu Dục, thì cha nàng đã lợi dụng mò một tay xuống giữa hai chân nàng moi móc trên cái lồn của nàng. Ngón tay của gã liên tục tấn công vùng nhạy cảm trên mép lồn. Bầu vú nàng vẫn đang được bàn tay của Lưu Dục chăm sóc mãnh liệt, hai núm vú bị gã dùng ngón tay ngắt nhéo, vặn xoắn thô bạo.
Trong khi đó khuôn mặt nàng phủ đầy nước dãi do bị cả cha và Lưu Dục cùng thi nhau hôn liếm không ngừng. Sức vùng vẫy của nàng càng lúc càng đuối dần. Rõ ràng nàng hoàn toàn không đủ khả năng để thoát khỏi hai người đàn ông trung niên to khỏe. Nàng không thở nổi nữa, cứ lịm dần, lịm dần rồi gần như buông xuôi hoàn toàn, chỉ còn là tiếng khóc nấc nghẹn trong tuyệt vọng.
Nhận thấy đứa cháu gái đã mềm nhũn toàn thân. Lưu Dục khoái trá dâng trào cơn nứng. Gã muốn ngay lập tức đụ nàng cho thỏa cơn thèm khát, ham muốn bấy lâu nay. Gã liền buông nàng ra, bò xuống dưới thô bạo nắm hai cổ chân nàng lôi mạnh cho nàng nằm ngửa hoàn toàn trên giường. Gã nhích lên chèn hông vô giữa hai chân nàng. Một tay chống trên giường, một tay cầm con cặc lúc này đã cương phồng cứng ngắc kê ngay cửa lồn nàng, cạ quẹt lên xuống liên tục. Gã cười khả ố buông ra những lời nói bỉ ổi:
– Cháu yêu… giờ để bác Hai đụ con nhé… ôi đứa cháu nhỏ bé… con có biết bác thèm đụ con bao lâu rồi không… Bác thèm được nhét con cặc này vô lồn con từ khi con mới 13 tuổi… bác Hai rình con tắm từ hồi đó… nhiều lần rình rồi… ôi để ta nhớ lại nào… lúc đó lồn con mũm mĩm thật xinh, chỉ mới loăn xoăn lưa thưa vài cọng lông măng mà thôi… vú con khi đó chỉ như hai quả cam tròn um úp trên ngực… giờ thì xem nè lão Tam… thật tuyệt… mông cong vểnh, lồn múp nước, vú thì no căng, đã to như thế này rồi… nào Nhi Nhi… xem nào… xem thử con cặc của bác Hai có làm con sướng không nào… con đẹp như mẹ của con… bác Hai chưa đụ được mẹ con, giờ con để cho ta đụ coi như là bù đắp vậy…
Nhã Nhi nghe những lời đó mà thấy thật ghê tởm. Nàng vừa nức nở vừa thốt lên:
– Khốn nạn… thật là khốn nạn…
– Đúng… đúng rồi… giờ thì xem con cặc khốn nạn xé nát lồn con đây… – Dứt câu là Gã gồng người hẩy hông ấn thật mạnh, nguyên con cặc to đùng cắm ngập mất hút trong lồn nàng.
Nhã Nhi rướn người nấc lên một cái. Cảm giác khúc thịt to đùng quái vật chèn chật cứng trong vùng hạ thể. Lại thêm con cặc thứ hai chui vô lồn nàng. Cặc gã Lưu Dục tuy không dài ngoằng như của cha, nhưng nó quá to, to đến mức nàng thấy như muốn xé toạc mép lồn nàng ra. Đã vậy nó vừa chui vô là ngay lập tức rút ra đóng ngược trở vô liên tiếp mấy cái liền, không để cho cơ lồn của nàng kịp thích nghi gì cả. Nàng chua xót căng người chịu trận. Tiếng khóc của nàng cứ bị ngắt quãng theo từng nhịp giộng cặc thô bạo. Trong khi Lưu Dục vẫn hùng hổ đóng phát nào ra phát đó, như là đang muốn trút hết những ham muốn bị dồn nén từ khi hiếp dâm hụt mẹ của nàng vậy.
Gương mặt Lưu Dục trở nên dữ tợn, ánh mắt đỏ ngầu nhìn trừng trừng lên khuôn mặt đầm đìa nước mắt của nàng. Cứ mỗi cú giộng cặc như trời giáng vô lồn nàng, từ cổ họng gã phát ra âm thanh gầm gừ thật lớn. Gã đụ nàng như chưa bao giờ được đụ. Da thịt của hai vùng hạ thể va chạm nhau vang dội âm thanh “phập phập” như tiếng giã gạo. Gã không cần biết nàng đau đớn thế nào, gã không cần khêu gợi cơn nứng của nàng. Gã chỉ cần biết con cặc gã đang tê cứng vì sức công phá mãnh liệt vô trong cái lồn non tơ còn chưa thích nghi kịp. Trong khi đó ở phần trên của cơ thể, nhìn thấy cách bạo dâm của Lưu Dục, cha nàng dâng trào cảm giác hứng khởi. Một tay thì vò nát một bầu vú trắng tròn, Chu Hạo cúi miệng bú mút điên cuồng trên bầu vú còn lại, thỉnh thoảng hứng quá lại còn dùng hai hàm răng cắn nát bấy bầu vú đó. Hết bên này thì lại đổi sang bên kia. Trên đôi bầu vú nàng lúc này đã bắt đầu xuất hiện những vết đỏ cùng với chi chít dấu răng của Chu Hạo. Tiếng khóc của Nhã Nhi bật ra theo cơn đau đớn của thể xác.
Được một lúc, Lưu Dục quỳ lên, nâng hông nàng lên cao gác trên hai đùi gã, vẫn giữ nguyên tốc độ và cường độ giộng cặc mạnh bạo như vậy. Làm cho Nhã Nhi như muốn ngộp hơi phải há miệng thật to để thở. Thấy vậy Chu Hạo cũng nhanh chóng quàng chân qua quỳ ngang cổ nàng, tồng ngồng chĩa con cặc dài ngoằng cứng ngắc trước mặt nàng. Con cặc Chu Hạo quả nhiên dài đáng nể, nó còn dài hơn cả chiều dài từ cằm đến đỉnh trán của nàng. Chu Hạo dùng tay cầm cặc nhét thẳng vô luôn cái miệng xinh xắn đang mở to.
Nhã Nhi trợn to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, con cặc của cha chui tọt vô miệng nàng, lao thẳng đến tận cuống họng, một cái mùi nồng nồng ngai ngái xộc thẳng vô mũi. Miệng nàng căng ra, khuôn mặt ửng đỏ, cảm giác nôn ọe như chực trào ra.
Cảnh tượng lúc này thật khiêu dâm quá cỡ. Thân thể Nhã Nhi nằm ngửa bên dưới, bên trên là thân thể cường tráng của hai người đàn ông. Một quỳ ngang hông hai tay giữ eo nàng để thục cặc vô lồn, một quỳ ngang cổ, tay chống lên thành giường để đẩy cặc vô miệng. Cả hai cùng phối hợp nhịp nhàng, cùng đưa đẩy hai con cặc thâm nhập vào trong cơ thể nàng. Những âm thanh “hự hự… phập phập” hòa lẫn với tiếng nấc nghẹn của nàng vang dội khắp căn phòng.
Nhã Nhi hoàn toàn buông xuôi, phó mặc cơ thể cho hai con mãnh thú hành hạ. Sự buông xuôi đó dần dần tạo cho nàng một cảm giác mới. Cơ thể nàng lại bắt đầu nóng ran lên. Cảm giác đau đớn đã dịu lại, thay thế bằng một sự nhột nhạt dạo quanh khắp các cơ thịt của lồn nàng. Trong vô thức, nàng đã bắt đầu hẩy hông tiếp nhận cặc Lưu Dục đang thục ra thục vô bên dưới. Ở phía trên, không biết từ lúc nào, tay nàng đã đưa lên nắm lấy phần gốc cặc của cha, miệng nàng không còn thụ động tiếp nhận nó nữa, mà đã chủ động dùng lưỡi mơn trớn trên đầu cặc bóng lưỡng nước bọt của nàng, chủ động bú mút.
Hai người đàn ông đã nhận ra sự thay đổi này, cùng rên lên những âm thanh hưởng thụ đầy sảng khoái. Lưu Dục khều Chu Hạo, cả hai người cùng lật úp Nhã Nhi lại. Lưu Dục kéo mông nàng lên cho nàng quỳ bò trên giường, còn cha nàng thì vòng lên trên phía đầu, ngồi dựa vô thành giường, banh hai chân để cho con cặc dài lỏng ngỏng ngoe nguẩy trước mặt Nhã Nhi.
Ngay lập tức Nhã Nhi dùng hai tay tóm lấy phần thân cặc của cha, đưa thẳng vô cái miệng của mình để tiếp tục bú liếm. Lưu Dục nhìn thấy liền chồm tới cặp mông đang vểnh cong của nàng, dùng hai tay giữ eo nàng nhét con cặc chui vô trong lồn. Gã thục lia lịa, tiếp tục công phá mãnh liệt cái lồn lúc này đã sưng mọng lên vì nứng. Cảm giác chật căng khiến gã điên lên vì sung sướng.
Đã lâu lắm rồi kể từ lần phá trinh Gia Hân con gái gã, đây là lần thứ hai gã được đụ vô cái lồn căng khít như vậy. Nghĩ đến đó, gã càng thục mạnh bạo hơn, hẩy hông bằng toàn bộ sức mạnh hiện có của mình, như muốn tàn phá cho nát bấy cái lồn nhỏ xinh này. Đã hơn nửa giờ đồng hồ trôi qua kể từ khi bắt đầu cưỡng dâm nàng, hai người đàn ông vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Phía trên Chu Hạo nằm yên ngắm nhìn Nhã Nhi đang chăm chỉ bú liếm cặc của mình, miệng rên rỉ hưởng thụ. Phía sau Lưu Dục hùng hổ thục như điên dại vô lồn, gã liếc nhìn vô gương, chú ý đến cặp vú lúc này đang chuyển động rung lắc bần bật, hai núm vú trắng ngà cương phồng lên nhọn hoắt, quá kích thích, gã liền vươn tay chụp lấy đôi vú bóp thật chặt trong khi vẫn đẩy hông lia lịa như cái máy. Phòng ngủ của Nhã Nhi giờ đây tràn ngập các âm thanh hổn hển, tiếng rên ư ử, á ớ, phành phạch, chóp chép hỗn loạn.
Một lúc sau, Nhã Nhi được hai người nâng dậy. Cha nàng trườn xuống nằm ngửa ra, gã kéo tay cho nàng nằm úp lại trên người gã, thò tay xuống dưới cầm cặc nhét luôn vô lồn nàng và hẩy mạnh. Cái lồn còn đang cảm thấy trống vắng vì Lưu Dục vừa mới rút cặc ra, thì giờ đây ngay lập tức đã có con cặc khác đẩy vô, tuy nó không nong rộng lồn nàng nhưng lại sọc thẳng tận đáy tử cung cái oọc… Tê tái toàn thân, nàng ôm lấy đầu cha đặt vô miệng gã một nụ hôn mê đắm. Lưỡi nàng cuộn tròn ngọ nguậy quấn lấy lưỡi gã. Cả hai cùng hôn nhau sì sụp, vừa cùng hẩy hông về phía nhau cho cặc cha đi vô thật sâu trong lồn.
Lưu Dục ngồi ngay bên cạnh, ngắm nhìn bờ mông căng mọng của nàng đang nhấp nha nhấp nhổm trên bụng Chu Hạo. Chợt gã chú ý đến một cái lỗ trên khe đít nàng. Cái lỗ đó nó chúm chím bé xinh, đỏ hồng sạch sẽ không một vết thâm nào. Mỗi khi mông nàng hẩy nhịp nhổm lên nhổm xuống, làm cho các cơ quanh cái lỗ bé bé xinh xinh đó co thắt liên tục.
Lại trào dâng kích thích, gã quỳ lên từ trên cao, hai tay bấu vô hai bờ mông banh cho khe đít nàng mở rộng, rồi kê luôn đầu cặc to tướng ấn mạnh vô trong lỗ đít nàng. Cơ lỗ đít nàng còn quá khít, ấn hết sức cũng chỉ đi qua được khỏi cái đầu khấc một đoạn, còn cả nửa thân cặc đang ở ngoài. Gã thở hồng hộc, ngừng lại nhìn dán mắt vô cái lỗ vừa bị nong ra bên dưới. Sung sướng và tận hưởng.
Nhã Nhi vừa đang hôn cha nàng, vừa đang cảm nhận khoái cảm nơi cửa lồn đang bị con cặc của cha thọc ngoáy. Bỗng nàng trợn tròn mắt lên khi cảm giác một cơn thốn quặn bụng khi Lưu Dục nhét cặc vô đít nàng. Miệng chỉ kịp thốt lên một tiếng: “Ối…” rồi gồng trân cứng người lên như chết điếng. Nàng không ngờ bác Hai của nàng quá sức biến thái như vậy, lại có thể đụ luôn cả vô lỗ đít của nàng.
Cả hai người đàn ông tạm ngưng vài giây để nàng định thần lại, rồi lại từ từ tiếp tục công việc của mình. Chu Hạo bên dưới tiếp tục hẩy mông đụ vô lồn nàng, trong khi Lưu Dục từ từ chậm rãi ấn tiếp con cặc cho đến khi nó ngập hút vô trong, rồi lại từ từ rút ra ấn vô như vậy thêm ít phút nữa. Mặc dù đụ lỗ đít không phải là quá xa lạ với gã. Nhưng với lỗ đít của Nhã Nhi thì cho gã một cảm giác sung sướng như đang ở trên mây. Nó quá sạch sẽ, rất thơm, lại còn khít rịt. Cơ lỗ đít bóp lấy con cặc gã chật chội nhưng lại rất đàn hồi, chỉ một lúc sau thôi là cặc gã đã có thể thục ra thục vô đều đặn hơn, tốc độ nhanh dần hơn.
Nhã Nhi giờ đây đã hoàn toàn vô thức. Cảm nhận duy nhất bây giờ còn lại trong nàng là cái cảm giác đang có hai khúc thịt một dài một to cứ thục ra thục vô nơi vùng hạ thể. Nàng bị kẹp giữa hai người đàn ông như miếng thịt bị kẹp trong ổ bánh mì hamburger. Cả ba thân thể trần truồng quấn lấy nhau ngây ngất, đê mê cuồng loạn.
Cuối cùng, không thể chịu nổi sự co bóp liên tục của lỗ đít Nhã Nhi, Lưu Dục gào lên một tiếng thật to: “Ôi, Sướng quá Nhi Nhi…”, rồi rút cặc ra phun trào đầy tinh trùng lên lưng nàng. Tinh trùng gã nhiều đến mức chảy tràn xuống cả bụng của Chu Hạo đang nằm bên dưới, gã đổ vật người sang bên cạnh, mắt nhìn trừng trừng lên trần nhà, mồm há to thở hồng hộc như một con trâu.
Chu Hạo đã bắt đầu tăng nhịp đẩy từ bên dưới. Hai tay vòng ôm lấy thân thể Nhã Nhi xiết nàng nằm xuống ngực, gã hẩy nhanh đến mức cả cái giường rung rinh va chạm vào tường nghe cạch cạch. Cho đến khi gã cảm giác được thân thể đứa con gái bắt đầu căng cứng co giật, mắt nàng đờ đẫn, hai tay cấu chặt trên bờ vai gã, biết con gái đã lên đỉnh, gã cũng gào lên và phóng thêm một lượt tinh trùng vô lồn nàng.
Cả ba người cùng mệt nhoài, nằm vật bên nhau thở hổn hển thỏa mãn. Họ nằm như vậy một lúc thì cha nàng và Lưu Dục cùng đứng dậy mặc lại quần áo. Hai người đàn ông bước đến kẻ thì hôn lên trán, người thì hôn lên má nàng một cái, rồi lần lượt bước ra khỏi căn phòng còn tràn ngập mùi nhục dục.
Nhã Nhi sau một lúc định thần, những giọt nước mắt bỗng nhiên ứa ra. Nàng kéo tấm chăn cuộn tròn thân thể trần truồng lại, nằm co ro như một con mèo nhỏ, bật khóc nức nở:
– Mẹ ơi… mẹ đang ở đâu… Con xin lỗi… con xin lỗi… mẹ ơi…
… Bạn đang đọc truyện Sóng gió gia tộc tại nguồn: http://truyen3x.xyz/song-gio-gia-toc/
Trong một văn phòng trên tòa cao ốc hiện đại ở trung tâm thương mại Hồng Kông, một người phụ nữ khoác bộ trang phục sang trọng đang đứng lặng lẽ, ánh mắt buồn xa xăm nhìn qua cửa sổ bằng kính của tòa nhà. Khó ai có thể đoán chính xác được tuổi thật của người phụ nữ này. Tuy đã bước vào tuổi 45, nhưng với làn da mịn màng trắng hồng, khuôn mặt rạng ngời nhưng phảng phất nét lạnh lùng không bộc lộ cảm xúc, sống mũi cao với đôi mắt to đẹp mê hồn, dáng người thanh thoát gọn gàng toát lên vẻ sang trọng quý phái, người ta chỉ có thể nghĩ cô ta mới ở độ tuổi hơn 30.
Cũng không ai có thể ngờ được, người phụ nữ quý phái này lại là một con người quyền lực, đứng sau mọi hoạt động của một tập đoàn đầu tư tài chính hùng mạnh. Những năm gần đây, giới kinh doanh tài chính khắp Trung Quốc và ở các quốc gia Đông Nam Á như Singapore, Mã Lai, Philippine… đều có phần dè nể tập đoàn tài chính Kwan Cheng do tỷ phú Hồng Quang Chính sáng lập.
Hồng Quang Chính trước đây là người có tiếng trong giới xã hội đen Hồng Kông, hoạt động trong lĩnh vực mở sòng bạc, cho vay nặng lãi. Sau khi Hồng Kông được trao trả về cho Trung Quốc, Hồng Quang Chính định cư ở Châu Âu, chuyển sang hoạt động trong lĩnh vực đầu tư tài chính. Cách đây gần 10 năm, trong một chuyến sang Đức, ông ta gặp và yêu say đắm một cô gái người Tân Cương kém ông ta hơn 20 tuổi tên Ái Khả Di.
Hai người tổ chức đám cưới và sống với nhau được 5 năm thì Hồng Quang Chính phát hiện đã bị ung thư. Biết không qua khỏi, trước khi mất, ông lập di chúc để lại tài sản còn ở Hồng Kông cho người vợ trước và con gái. Riêng phần lớn gia tài đổ vào tập đoàn Kwan Cheng, ông ta giao hết cho Ái Khả Di. Tiếp nhận di sản từ chồng, Khả Di mở rộng hoạt động, vươn vòi trở ngược về nước.
Tạo dựng và thiết lập quan hệ với các quan chức trong nước và cả các thế lực ngầm từ danh tiếng đã có trước đây của chồng. Hắc bạch lưỡng đạo đều trong tay của cô ta, dần dần trở thành một người phụ nữ quyền lực mà ai tiếp xúc cũng chỉ dám đứng xa lặng nhìn chứ không dám mạo phạm. Rất ít người được biết mặt cũng như tên thật của Khả Di, người ta chỉ biết rằng điều hành mọi hoạt động của Kwan Cheng là một phụ nữ đẹp mang tên Meggie.
Từ trên tầng cao, Meggie đưa ánh mắt hướng về Trung Quốc Đại lục. Như vậy là đã 12 năm trôi qua kể từ khi rời khỏi nơi đó trong nỗi uất hận, trong nỗi niềm day dứt vì phải để lại đứa con gái còn nhỏ. Cuộc đời đưa đẩy Meggie trải qua bao thăng trầm vất vả nơi đất khách quê người. May mắn cuối cùng cũng mỉm cười với cô khi đưa đến một người đàn ông yêu thương cô hết lòng, để cuộc đời cô thay đổi sang một hướng khác, để cô trở thành một con người đầy quyền lực và tôn nghiêm. Meggie trở về mang theo hành trang là những ân oán, uất hận trong quá khứ, cô quyết tâm phải thanh toán cả vốn lẫn lãi cho những ân oán đó.
Đang đắm chìm trong suy nghĩ, chợt có tiếng gõ cửa bên ngoài, Meggie trở lại ngồi trên bộ sa – lông sang trọng và nói vọng ra: “Cứ vào…”.
Cửa mở, bước vô là một cô gái tầm mới 30 tuổi, khuôn mặt ưa nhìn, thân hình cân đối, cầm trên tay tập hồ sơ tiến đến thưa:
– Dì à… có tin tức từ Thượng Hải.
Vẫn giữ nét mặt lạnh băng, Meggie chậm rãi nói:
– Chú ý lời nói, ở nhà gọi sao cũng được, ra ngoài không ai được biết quan hệ của chúng ta… ngồi đi.
– Dạ, Chủ tịch. Nói rồi cô gái ngồi xuống đối diện Meggie.
Cô gái này là Hồng Tuệ Trân, là con gái riêng của Hồng Quang Chính với người vợ trước. Sau khi về nước, Meggie đã chủ động liên lạc với hai mẹ con nàng, dùng sự chân thành xóa tan hết các vướng mắc, e ngại tưởng chừng sẽ phát sinh giữa hai bên. Quan hệ đã dần trở nên thân thiết. Tuệ Trân trở thành thư ký cao cấp của Meggie trong tập đoàn.
– Nói đi… – Meggie nói với giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn giữ nét lạnh lùng vô cảm.
– Dạ… Chu thị đã có thay đổi – Tuệ Trân trả lời. Chu lão đã chính thức rút lui, chuyển nhượng toàn bộ cổ phần đang nắm giữ chia cho cách thành viên trong nhà. Đây là toàn bộ những phân tích về các kế hoạch nhân sự, đặc điểm năng lực, điểm mạnh, điểm yếu của các thành viên dự kiến sẽ đưa ra bàn thảo trong cuộc họp cổ đông sắp tới bên Chu thị.
Tuệ Trân đặt lên bàn tập hồ sơ đang cầm trên tay. Meggie chỉ liếc nhìn, chưa vội cầm lên xem, hỏi lại:
– Ta còn lạ gì đám đàn ông lang sói của cái gia đình đó sao. Người của mình cài cắm lâu nay liệu có vai trò gì trong kế hoạch sắp tới không?
– Dạ có thể có, nhưng không biết là sẽ có vị trí ra sao. Dù sao thì tỷ lệ cổ phần được Chu lão chia là quá thấp, cộng hết bọn họ lại vẫn không thể có quyền chi phối.
– Không quan trọng, mọi việc như vậy vẫn đang đi đúng theo ý đồ của ta. Nói với bọn họ vẫn tiếp tục nằm im đợi chỉ thị của ta.
– Dạ, Chủ tịch! – Tuệ Trân gật đầu.
– Tay Phan bên Thái An có tin tức gì không? – Meggie tiếp tục hỏi.
– Thái An vẫn theo sự sắp xếp của Chủ tịch, Phan Tổng vẫn đang gây áp lực cho Chu thị. Nghe nói sắp tới có thể Chu thị sẽ để đích thân Gia Hân tiếp xúc với Phan Tổng.
– Hừ… lại giở trò dơ bẩn – Meggie gằn giọng rít qua kẽ răng. Nói với tay Phan cẩn thận, làm hỏng việc của ta thì phải trả giá. Ta đưa cho hắn cái ghế đó được thì cũng đập nát nó được.
– Chủ tịch cũng nên có bước dự phòng. Cha dượng con có tính háo sắc ai cũng biết. Lỡ cắn rồi con sợ… – Tuệ Trân nói thêm vào.
– Còn có mẹ của con mà. Nhắn với chị Cả cầm cương con ngựa đó chặt vô giùm ta – Meggie khẽ nhếch mép cười nụ, nói tiếp, trong lần đàm phán tiếp theo, bảo tay Phan đưa ra điều kiện là: Thái An phải được nắm quyền cung cấp toàn bộ vật tư sắt thép cho các gói thầu mà Chu thị sẽ thực hiện ở Singapore. Nếu họ đáp ứng, Thái An đồng ý không tăng giá cho đến hết năm.
– Dạ, Chủ tịch. Tuệ Trân gật đầu, nhưng hỏi lại. Sao mình không cho Thái An tham gia bên Mã lai, các dự án bên đó quy mô lớn hơn?
Meggie mỉm cười, chậm rãi giải thích:
– Chính phủ Singapore rất mạnh tay trong việc thanh trừng tham nhũng. Ta đang nắm giữ rất nhiều chứng cứ quan trọng trong việc Chu thị đi đêm với một số quan chức biến chất bên đó để được thắng thầu. Khi thời cơ chín muồi, ta sẽ chuyển chứng cứ đó cho Cảnh sát Singapore. Đòn này tuy chưa thể hạ gục được Chu thị ngay, nhưng họ sẽ tổn hao nguyên khí đáng kể… rồi đợi chờ các đòn tiếp theo của ta.
– Dạ… con hiểu rồi, Chủ tịch.
– Còn việc gì nữa không? – Meggie hỏi.
– Dạ… thưa còn… chuyện này… – Tuệ Trân bỗng xuống giọng ngập ngừng.
– Chuyện gì, nói đi – Meggie hỏi dồn.
– Chuyện… dạ… dạ chuyện em Nhã Nhi – Tuệ Trân vẫn ấp úng.
– Cái gì… Nhã Nhi… nó làm sao? Meggie nhổm thẳng người khỏi lưng ghế, rúng động hỏi lại.
– Dạ… em Nhã Nhi đã chuyển vô ký túc xá ở với bạn học hai hôm nay, nghe nói tinh thần em không tốt… có thông tin là… – Tuệ Trân không nói nên lời, hai mắt chợt đỏ hoe như sắp khóc.
Meggie chấn động trong lòng, cảm giác như đoán được chuyện gì. Cô ta nhẹ nhàng động viên Tuệ Trân:
– Con cứ nói, dì… dì sẽ chịu được.
– Dạ… có tin là… đêm hôm lễ mừng thọ Chu lão… Lưu Dục và Chu Hạo đã… làm nhục con bé…
Meggie cảm thấy tối sầm, bấu chặt tay trên thành ghế gằn giọng đầy tức giận:
– Khốn nạn… không bằng cầm thú… rồi các người phải trả giá.
– Hay là… Chủ tịch để em về lại bên người đi – Tuệ Trân đề nghị.
Meggie nhìn Tuệ Trân bằng ánh mắt nửa muốn đồng tình, nửa lại đang do dự suy tính. Rồi bằng một giọng nói đầy cương quyết ra lệnh:
– Thu xếp cho chuyên cơ chuẩn bị cất cánh, tối nay ta sẽ bay đi Thượng Hải. Còn con xem đón chuyến bay ngay chiều nay đi trước chuẩn bị mọi thứ cho ta.
– Dạ, Chủ tịch – Tuệ Trân trả lời, đứng dậy đi ra cửa.
– Đợi đã… – Meggie gọi giật lại, giọng chợt hạ xuống nhẹ nhàng nhắn nhủ. Về bên đó con cũng nên chú ý bản thân, đừng để xảy ra chuyện như Nhã Nhi. Dì thấy cha dượng con cũng không đàng hoàng lắm. Vốn dĩ ta không muốn dùng loại người sâu bọ này nhưng… ừm thôi… nói chung phải cẩn thận.
– Dạ… con còn có mẹ và dì, hắn ta dám làm càn. Con sẽ chú ý – Tuệ Trân xúc động trả lời.
Meggie gật đầu, ra hiệu cho nàng đi ra. Cánh cửa văn phòng đóng lại, trong đầu Meggie bắt đầu xoay chuyển sắp xếp các kế hoạch cần thực hiện tiếp theo.
…
Còn tiếp…