Sông quê

Chương 19



Phần 19

Tôi dìu em đứng lên và dựa vào tường rồi cúi xuống liếm láp cái lồn xinh xắn của em, nước lồn ra ướt nhẹp chắc do nãy giờ bú cu cho tôi Trang cũng bị kích thích. Tôi đứng lên hôn lên môi em và cầm cu dí vào khe bướm. Một cảm giác trơn nhớt sướng tê cả đầu cu. Tôi cố cầm cu đâm vào lỗ bướm nhưng cứ bị trượt lên, tôi ôm em và nâng một chân em lên cao. Tay còn lại cầm cu kê vào khe bướm tìm cách đút vào:

– Ui da đau… an hai đừng chọt cu vô đau quá à.

– Không sao đâu, em ráng chịu đau xíu sẽ sướng lắm.

Tôi nhớ lại những lời nói của chị Hà, lần đầu của con gái hơi đau một chút. Lần đầu của tôi cũng vậy nên tôi rất thương Trang, sợ Trang đau nên tôi cũng không dám làm mạnh.

– Anh hai để em mút cu cho anh sướng, anh đừng chọt vậy đau lắm hix…

– Ngoan nào, anh thương chỉ đau chút xíu thôi.

Nhìn đôi mắt rơm rớm nước của Trang làm tôi cũng nhũn lòng, nhưng tôi quyết tâm hôm nay phải được đụ. Lúc này tôi nứng quá rồi. Tôi đưa tay lên phòng khi bụm miệng Trang lại sợ Trang đau sẽ hét lên làm Mẹ tôi và cô Mai ở trước nhà nghe thấy… tôi cạ nhè nhẹ đầu cu ngoài lỗ bướm cho Trang sướng không để ý, nhìn thấy mắt Trang bắt đầu lim dim. Tôi bụm miệng Trang lại và đẩy cu thật mạnh vào lỗ bướm.

– Á á… anh… hai… a a…

Một cảm giác nóng ấm và thắt chặt lấy cu tôi, tôi biết cu tôi đã chui hết vào trong bướm của Trang rồi. Tay Trang bấu chặt hông tôi đau điếng, miệng Trang thì cắn vào tay tôi chảy cả máu. Những nỗi đau ấy không thể khỏa lấp hết sự sung sướng từ cu tôi mang lại.

– A a… anh… anh hai… bỏ em ra đi… em đau quá huhu…

– Xíu nữa thôi em, cho anh đụ xíu nữa thôi.

Tôi cố gắng an ủi Trang, tôi biết Trang đang đau lắm nhưng tôi không thể rút cu ra lúc này được. Cu tôi như bị kẹp chặt bởi sự co bóp trong lỗ bướm làm tôi sướng tê hết cả người. Tôi ráng nhấp nhấp con cặc vào lồn trong tiếng khóc nghẹn ngào của Trang.

– Em ráng chịu đau chút sau này sẽ sướng.

– Anh hai đụ nhẹ thôi, em đau lắm… ư… anh hai ơi…

Tôi càng đụ càng hứng, tôi bắt đầu nắc mỗi lúc một mạnh hớn. Bướm Trang phát ra tiếng “chách chách” liên tục:

– Ớ ơ… anh… hai… ó ư ư ư thốn quá, anh đụ em thốn quá anh ơi huhu.

Tôi ôm chặt lấy Trang và nhấp mạnh một phát cuối cùng. Tráng Á lên một tiếng và tôi cũng rên lên:

– A a anh ra… a a a hít a…

Tôi ôm chặt em và bắn ào ạt từng đợt tinh vào lỗ bướm, cu tôi bắt đầu co giật từ từ rồi mềm xuống, lỗ bướm cũng co bóp đẩy cu tôi ra, tay tôi cũng dần buông Trang ra. Máu dính đỏ hết cả cu tôi và trên khe bướm của em, em nhìn thấy máu lại càng sợ và khóc to hơn. Em thu mình xuống ngồi ôm mặt khóc nức nở. Lúc này tôi thấy hối hận vô cùng, tôi vừa làm điều gì thế này. Chỉ vì không kiềm chế được cơn nứng mà tôi đã làm tổn thương em. Tôi ngồi xuống ôm em vào lòng:

– Anh xin lỗi, không sao đâu chỉ là máu do màng trinh bị rách thôi. Anh cũng từng bị rồi vài hôm là hết rát thôi à.

Trang vẫn ôm mặt khóc và không thèm nhìn tôi. Tôi thấy ân hận quá hix…

– Anh… em… em ghét anh… em không chơi với anh hai nữa đâu.

– Anh xin lỗi mà, em đánh anh đi… anh biết lỗi rồi.

Tôi cầm tay Trang đánh vào mặt mình bốp bốp. Trang rụt tay lại rồi ôm tôi khóc.

– Anh đừng làm vậy mà.

– Em tha lỗi cho anh nhé, anh hứa sẽ thương em nhiều… sau này anh sẽ làm bài tập cho em hết. Anh sẽ bảo vệ em.

Tôi cố an ủi cho Trang bớt giận. Trang ngẩng mặt lên nhìn tôi rồi lại ôm tôi:

– Anh hai hứa nha, anh phải thương em đó.

– Ừm, anh hai biết rồi.

Thấy Trang đã nguôi ngoai, tôi đỡ Trang đứng dậy. Tinh trùng và một ít máu trong bướm em chảy xuống đùi.

– Em đứng im nha, anh đi lấy khăn lau cho.

Tôi kéo quần mình lên và chạy đi nhúng khăn vào lau.

– Lỡ mẹ em biết thì sao.

Lúc này tôi mới giật mình, may quá nãy giờ không có ai đi ra ngoài sau. Nếu không tiêu rồi, tôi dặn Trang.

– Nếu mẹ em có nghi ngờ hay hỏi gì thì em nói là bị trượt té nha. Không được nói anh làm, nếu không chết anh đó.

– Dạ, em biết rồi. Anh hai cũng vậy nha.

Tôi phì cười, tất nhiên rồi. Có đánh chết tôi cũng không dám nói cho ai biết.

Sau khi lau sạch sẽ xong tôi và Trang chỉnh lại đồ đạc cho ngay ngắn rồi tôi ôm Trang vào lòng:

– Thương em gái của anh lắm.

Trang cũng ôm chặt lấy tôi, tôi cũng biết Trang rất thích và thương tôi nên mới chiều chuộng tôi như thế. Sau đó hai đứa tôi ra vườn hái ổi và vào nhà ăn, cả hai nói cười vui vẻ trước mặt hai bà mẹ như chưa có gì xảy ra.

Tối hôm đó, tôi có hơi lo khi nghĩ về chuyện mình đã làm lúc chiều. Tôi sợ bị cô Mai hay ba của Trang phát hiện. Nếu biết chắc tôi tiêu mất. Nhưng dù sao mình cũng đã xả được hết những kìm nén và thèm muốn bấy lâu nay.

Sáng hôm sau đi học, thấy Trang đang đứng mua nước ở căng – tin. Tôi vội tới kéo Trang ra chỗ gốc cây và hỏi xem tình hình.

– Tối qua em về, mẹ có hỏi hay có nghi ngờ gì hông.

– Dạ, hỏi gì anh hai.

– Thì… thì là chuyện anh em mình làm chiều qua đó.

Trang nhìn tôi cười e thẹn.

– Dạ, mẹ hông có hỏi gì hết.

Tôi thở phào nhẹ nhõm và nhìn Trang âu yếm. Thì bất chợt:

– Trang em làm gì ở đây vậy.

Tôi quay lại thì thấy Lan đang đi tới, tim tôi như muốn rớt ra ngoài. Lan nhìn tôi chăm chăm làm tôi sởn cả tóc gáy rồi nhìn sang Trang.

– Dạ em mua nước uống. – Trang nhanh nhẹn trả lời.

– Em uống nhanh rồi về lớp đi, sắp hết giờ ra chơi rồi đó.

Lan nói với Trang xong lại quay sang nhìn tôi. Tôi chỉ biết cười trừ.

– Vậy anh cũng về lớp luôn đây.

– Ông đứng đó, tui chưa tính với ông.

Thôi chết rồi, Lan không cho mình đi. Lan định nói gì đây, hay Lan đã biết chuyện gì rồi. Nhìn Trang chạy theo cùng lũ bạn tôi muốn chạy theo quá nhưng Lan vẫn đang hầm hầm thế kia. Đang nghĩ vẩn vơ thì “ui da” – tôi hét lên một tiếng… Thì ra Lan đang nhéo vào hông tôi đau chết mất:

– Sao nhéo anh.

– Anh hả! Anh nè!

Lan lại nhéo:

– Ui da đau. Sao… sao nhéo mình.

Lan bỏ ra quay mặt đi chỗ khác và nói:

– Sao lâu không thấy lên nhà tui chơi, trên trường cũng không thèm xuống lớp thăm tui.

– À ừ… thì anh tưởng em biết rồi. Ba em ở nhà anh sao dám lên. Còn trên trường thì đông bạn bè nên anh ngại. Sợ tụi nó chọc ghẹo.

– Vậy hôm nay ông xuống đây gặp bé Trang chi vậy.

– À anh… muốn hỏi thăm em.

– Thật hông!

– Thật mà, hơn cả tháng nay anh nhớ em muốn chết luôn.

– Xạo xạo, ai mà tin được mấy người.

– Thật mà hix em không nhớ anh sao.

– Xíii… ai thèm nhớ ông.

Rồi Lan quay lại nhìn tôi cười cười. Tôi thấy như có một làn gió mát thổi qua thật thoải mái. Tôi tính nắm lấy tay Lan, nắm thật chặt để trái tim tôi không còn phải chịu sự cô đơn thì “Bùm bùm, bùm” Tiếng trống trường vang lên, đã hết giờ ra chơi. Lan nhìn tôi đỏ mặt:

– Thôi tui về lớp đây, vài hôm nữa ba tui đi rồi. Ông nhớ chỉ tui học nha.

– Ừm hi anh cũng về lớp đây. Em học vui nha.

Tôi nhìn Lan trìu mến và từ biệt. Thì bất ngờ Lan chồm tới hôn lên gò má tôi rồi chạy thẳng về lớp. Bỏ lại mình tôi đứng đơ như tượng đá. Tôi về lớp mà trong lòng hớn hở vô cùng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...