Sông quê

Chương 24



Phần 24

Tôi chở Lan về mà trong lòng hớn hở vô cùng. Lan ngồi sau không chịu ôm tôi có lẽ vì ngại người đi đường. Tôi nhìn trời cũng còn hơi sớm chắc khoản 4h chiều thôi. Tôi hỏi Lan:

– Mình đi đường bờ đê về cho mát nha vợ. Cảnh hoàng hôn trên sông nhìn đẹp lắm.

– Thật hả… vậy đạp xe nhanh đi chồng.

Tôi chở Lan trên con đường đầy cỏ xanh và rợp bóng lũy tre mát mẻ. Bờ đê quê tôi không cao lắm, chỉ đơn thuần là một con đường dài bên sông nhưng vô cùng đẹp vì hoa dại mọc quanh bờ. Tôi cầm tay Lan ôm vào eo mình. Đây là lần đầu tiên tôi chở Lan, có Lan ngồi ôm tôi phía sau tôi thấy đoạn đường dài phía trước tràn đầy hy vọng. Tôi lấy tay Lan đẩy nhẹ xuống cu tôi. Lan rụt tay lại và đánh vào lưng tôi:

– Làm gì đó, muốn bị ăn đòn như hồi nãy nữa hả.

– Thấy chồng bị đánh không vào đánh phụ còn nói.

– Có mà, nhưng con trai khỏe như trâu vợ đâu đánh lại.

– Hìhì vậy sao đánh chồng hoài thế.

– Ai biểu hư.

– Hư với vợ thôi chứ có hư với cô nào khác đâu.

– Hứ… ai mà tin được.

Tôi rẽ vào một con đường nhỏ xung quanh là những rẫy khoai Mì để ra bãi cỏ gần sông.

– Ủa đi đâu vậy chồng.

– Ra đây ngắm hoàng hôn đẹp lắm.

Tôi chở Lan ra một bãi cỏ xanh mướt, nhưng bụi hoa dại mọc cao trên cát và dòng sông lấp lánh ánh nắng đang trôi êm đềm. Vài cánh bướm và những cánh Chuồn Chuồn đang nhấp nhô đùa giỡn cùng làn gió chiều êm ả.

– Woa… cảnh ở đây đẹp quá chồng. Sao chồng biết chỗ này hay vậy.

– Hì có vài lần buồn chồng hay ra đây nằm ngủ.

– Trời, cảnh đẹp thế này không ngắm mà chồng lại ngủ.

– Thì có một mình, không ngủ biết làm gì bây giờ.

Vừa nói tôi vừa nhìn Lan cười một cách dê dê. Lan như hiểu được ý nhéo tôi một cái:

– Vợ cấm à. Quên đi.

– Hihi… Thôi vợ theo chồng xuống sông rửa mặt cho mát nè.

Rửa mặt và tay chân xong tôi dắt Lan lại ngồi trên một gò cát và nhìn ra sông. Những cơn gió mát lạnh thổi hương thơm cỏ dại phảng phất cộng với hương thơm từ Lan tỏa ra làm tôi say đắm. Lan ngã đầu vào vai tôi và nhìn ra sông:

– Ở đây yên bình quá chồng nhỉ.

– Ừm, xung quanh đây không có nhà nên không có người ở.

– Ý vợ là cảnh đẹp và thơ mộng.

Lan thò tay nhéo tôi một cái rồi cười.

– Đàn ông không biết lãng mạn gì cả. Chồng biết làm thơ hông. Làm tặng vợ một bài đi.

– À ừ… thơ hả. Để chồng nghĩ xíu coi.

‘Chuồn chuồn bay thấp thì mưa…

Nhưng mà bay ngửa là chưa có chồng…

Quanh đây có một cánh đồng…

Cỏ non mọc cạnh “sông hồng” rất ngon”.’

– Thơ gì kỳ cục vậy, chồng khùng… vợ đọc không hiểu gì cả.

Tôi cười trừ và ôm Lan vào lòng. Rồi từ từ ngã lưng Lan nằm lên cát. Tôi đưa tay vuốt nhẹ những sợi tóc đang che đậy khuôn mặt xinh xắn của em. Gương mặt trái xoan trắng hồng và đôi môi đỏ mọng lúc nào cũng bóng bẩy. Tôi hái bông hoa dại bên cạnh cài lên mái tóc của nàng.

– Lan… em đẹp quá!

– Xí… giờ mới biết hả.

Tôi cười âu yếm và hôn nhẹ lên môi Lan. Lan vòng hai tay ra ôm đầu tôi và nhìn tôi với ánh mắt tròn xoe ngây dại. Tôi lại cúi xuống hôn lên môi Lan và ngậm lấy môi em mút nhè nhẹ rồi từ từ đưa lưỡi vào quấn lấy lưỡi em và nút thật chậm. Tôi muốn tận hưởng từng khoảnh khắc của phút giây này, tay tôi bắt đầu sờ lên ngực Lan. Tôi bóp nhè nhẹ, Lan khẽ đưa tay mình cầm lấy tay tôi nhưng lại không đẩy ra khỏi ngực mình.

Tôi bắt đầu xoa hai bầu vú đang nhấp nhô qua lớp áo trắng mỏng manh. Tay tôi gỡ vài cúc áo rồi lòn vô xoa nắn hai bầu vú mát lạnh. Lan thở nhè nhẹ nhưng vẫn đang say đắm nút lưỡi của tôi, tay tôi bắt đầu vuốt ve xuống dưới dần. Tôi vuốt nhẹ qua mu lồn Lan đang nhô lên qua lớp quần tây làm chân Lan co lại như tránh né. Rồi tôi khẽ bóp nhẹ lồn và tận hưởng cái cảm giác mềm mại. Lan đẩy mạnh tôi ra và vùng dậy nhìn tôi cười rồi bỏ chạy.

– Lêu lêu chồng khùng.

Tôi chưng hửng đứng dậy vội đuổi theo. Hai đứa tôi đuổi nhau trên bãi cỏ xanh mát, một buổi chiều hoàng hôn không thể nào quên của đôi tình nhân trẻ. Cuối cùng sau một hồi đuổi nhau tôi cũng tóm được Lan và ôm Lan đè xuống một hố cát mọc đầy hoa. Lan nhìn tôi và thở hổn hển…

– Bỏ vợ ra, chồng ăn gian quá à.

– Có đâu, chồng bắt được vợ rồi mà hihi…

– Không chịu, chồng ăn hiếp vợ… bỏ ra bỏ ra.

Lan vùng vẫy nhưng tôi đè nàng không cho nàng đứng dậy chạy nữa.

– Ngoan, thương chồng xíu đi mà.

Nói rồi tôi vạch áo Lan ra và ngậm núm vú vào miệng nút.

– Ứ… bỏ ra. Ghét chồng hư quá đi.

– Cho chồng bú miếng thôi.

– Mơ đi!

– Hihi…

Tôi cười trừ rồi lại cúi đầu xuống mút liếm hai bầu vú trắng nõn.

– Bỏ vợ ra… bú được lần bú hoài à.

Tôi đưa tay tự cởi áo mình ra rồi lót xuống phía dưới cho Lan nằm rồi từ từ cởi từng cúc áo Lan ra. Lan đưa tay che hai bầu ngực lại. Làn da của Lan trắng và mịn màng như da em bé… tôi cúi xuống hôn hít và liếm láp từng centimet trên cơ thể nàng. Lan ôm lấy tôi như muốn cơ thể tôi che đậy cơ thể em khỏi lõa lồ trước bầu trời xanh thẳm.

– Chồng… đừng… hihi… nhột quá à… đừng có liếm hiihaha.

Lan vừa cười vừa uốn éo để tránh cái lưỡi của tôi. Tôi rón rén đưa tay tháo cúc quần của em và kéo xuống. Lan chụp tay tôi giữ lại:

– Đừng chồng, vợ ngại. Có ai thấy thì sao.

– Không có ai đâu vợ, mình nằm dưới hố cát mà, với lại quanh đây không có người ở.

Để cho Lan yên tâm, tôi đứng dậy mở cúc quần mình và tuột xuống. Con cu của tôi bật ra ngong ngóc làm Lan giật mình che mặt lại:

– Chồng làm gì thế, mặc quần vào đi… thấy ghê quá à.

Tối hôm trước Lan vuốt ve và ngậm cu tôi bú nhưng ở trong chăn tối. Còn giờ thì Lan đã thấy được hết cơ thể tôi trần truồng giữa ban ngày. Có lẽ Lan đang xấu hổ. Tôi nằm xuống ôm Lan và từ từ cởi quần Lan ra. Lan cố dùng tay giữ chặt.

– Đừng mà chồng, để tối về đi chồng.

Tôi vẫn cố kéo quần Lan ra. Tay tôi giữ tay Lan lại rồi dùng chân mình co lên đạp quần Lan xuống. Lan cố ngồi dậy kéo quần lên nhưng bị tồi đè chặt. Cuối cùng tôi cũng đẩy được quần Lan ra khỏi người nàng.

– Vợ đẹp quá… vợ ơi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...