Tà áo nơi biên cương
Chương 17
Ngày thứ 3 tính từ ngày cô giáo Như Hoa bị A Páo bắt về làm vợ, theo thủ tục của người Mông, ngày thứ 3 này mới là ngày chính thức hai người nên vợ nên chồng. Buổi sáng hôm đó, A Páo đưa Như Hoa về lại trường để chính thức xin phép gia đình nhà gái cho Như Hoa được làm vợ mình. Vì Như Hoa đã lớn tuổi, bố mẹ già yếu lại ở quá xa nên không có ai lên đây cả, cô giáo Thương và các cô giáo Pa Thăm đại diện làm gia đình nhà gái.
Chuyện cũng không có gì đặc biệt, chỉ là phần thủ tục mà thôi, nhưng có một việc kỳ lạ mà Thương không thể không hỏi trước khi đồng ý cho A Páo được làm chồng của Như Hoa. Chả là, lúc vừa mới đến đây, cô Thương nhìn thấy Như Hoa chân đi hai hàng, tập tễnh như con gà dẫm phải gai nhọn, mang khuôn mặt lo lắng nhìn các chị em, lại nhìn Như Hoa, Thương dúi Như Hoa vào một góc nhỏ rồi trầm giọng âu lo hỏi:
– Này Như Hoa, em bị làm sao mà đi tập tễnh thế kia? Có phải về đấy phải làm lụng vất vả rồi bị A Páo đánh đập gì sao?
Khuôn mặt của Như Hoa đỏ như xôi gấc, mắt lúng liếng, má phây phây e lệ lắc lắc đầu rồi thì thầm vào tai chị Thương, không dám để người khác nghe thấy:
– Chị đừng nói chuyện này cho ai nhé, không phải do em phải làm việc vất vả đâu. Là tại… là tại… của… A… A Páo… to quá.
Nói xong, Như Hoa háy háy mắt để chị Thương biết mà hiểu ý mình, háy mắt xong thì cúi gằm mặt xuống bên dưới để nhìn cái bướm mình với một tinh thần hết sức thương cảm. Khổ thân cho nó quá cơ, mới có 2 ngày 2 đêm mà chịu hơn 15 lần địt bằng cái buồi như cái chày của A Páo thì lồn nào chịu cho thấu. A Páo như dồn hết tất cả tinh trùng cùng 15 lăm tích tụ vào 2 ngày này.
Mặt Thương cũng chuyển từ lo lắng sang đỏ au như máu kinh ngày đầu, cô ghé tai lại Như Hoa hỏi dò:
– To như thế nào?
Như Hoa không dám trả lời, chỉ dùng bàn tay bên trái bóp vào cổ tay bên phải ra đều: “To như cổ tay em”. Nếu không có ai ở đây, và thời điểm này không phải là đang diễn ra sự kiện thì Thương sẽ hỏi ra ngọn ra ngành về chuyện này, nhưng giờ đương nhiên là không tiện, Thương hỏi tóm tắt, vẫn thì thầm như tiếng gió rừng vi vu vào tai Như Hoa:
– Bao nhiêu lần rồi?
Như Hoa xòe hai bàn tay ra rồi cụp lại, xòe thêm 1 bàn tay nữa.
Thương há hốc mồm kinh ngạc vì tần suất làm tình của Như Hoa, bản thân kẻ đã từng có chồng như cô, lồn lại được giữ gìn cẩn thận suốt bao nhiêu năm nay cũng không chắc mình có chịu được số lượng địt như vậy không, nói như kiểu người miền xuôi là “ngày 7 đêm 3 vào ra không kể”.
Không để mọi người chờ lâu lại sốt ruột, Thương nhéo vào tay Như Hoa một cái rồi dặn dò:
– Điều độ vào đấy. Còn phải dạy học nữa.
Nói xong hai chị em quay trở lại với lễ xin dâu, Thương gật đầu đồng ý cho Như Hoa làm vợ A Páo.
… Bạn đang đọc truyện Tà áo nơi biên cương tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ta-ao-noi-bien-cuong/
Lễ cưới chính diễn ra ở nhà A Páo, các cô giáo không theo về được vì còn phải dạy học, chỉ có Khoa là theo đám người đưa Như Hoa về bản Mông thôi. Rất nhiều thủ tục được Thầy Mo chủ trì trong lễ cưới của Như Hoa. Trong đó có một thủ tục không thể thiếu được là giết gà cúng ma khởi đầu cho rất nhiều lễ cúng diễn ra trong cả ngày hôm đó. Trong nhà làm lễ, ngoài sân tổ chức ăn uống linh đình, A Páo giết thịt 1 con lợn tạ, 20 con gà thết đãi họ hàng, làng xóm.
Cả ngày hôm đó, bản Mông như có hội.
… Bạn đang đọc truyện Tà áo nơi biên cương tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ta-ao-noi-bien-cuong/
Khoa mơ màng dụi tay lên mắt, đầu óc quay cuồng vì vẫn còn nguyên hơi men rượu trong người. Trong cuộc đời, nếu tính đến lúc này, đây là lần đầu tiên Khoa say đến như vậy, cậu nhớ không nhầm thì cậu gục luôn tại mâm rượu, đứ đừ không biết cái gì cho đến lúc này. Nhớ lại xem nào, hồi chập tối, Khoa ngồi uống rượu với đồng bào bản Mông, uống rượu ngâm củ Ngọc Cẩu, đặc sản rừng của đồng bào dân tộc. Nghe nói loại rượu này có tác dụng bổ dương, sinh tinh, tăng cường sinh lực nam giới. Chum rượu mà A Páo đã ngâm lâu lắm rồi, chờ đến ngày lấy vợ mới mang ra dùng.
Hôm nay, Khoa là người duy nhất đại diện cho họ nhà gái có mặt ở bản Mông, tại lễ nhập gia của cô giáo Như Hoa. Mẹ cử Khoa đi. Khoa cũng muốn đi vì rất nhiều lý do, thứ nhất cô giáo Như Hoa là bạn thân của mẹ, thứ 2 Khoa cũng coi A Dếnh như bạn của mình, thứ ba cũng chính là Khoa muốn tận mục sở thị xem lễ cưới của người Mông như thế nào, có những tập tục gì, cậu chụp được rất nhiều ảnh. Hồi chập tối, Khoa có điện thoại về cho mẹ nói là sẽ uống rượu và mai mới về nhà, vì cậu biết, nếu uống rượu với đồng bào thì chín phần mười sẽ phải say. Quả đúng như vậy, Khoa say thật.
Trời tối lắm, Khoa chỉ thấy mờ mờ mọi vật trong ngôi nhà vì ánh lửa ở bếp củi đặt giữa nhà đã tàn, chỉ còn đốm sáng của than hồng mà thôi. Tiếng A Dếnh ngáy khò khò ngay bên tai, khỏi cần nói, A Dếnh hôm nay vui như thế nào, A Dếnh hôm nay có mế, lại là cô giáo cũ của mình, người mà A Dếnh coi như mế từ lâu rồi. Không say mới là lạ.
Khẽ lay lay vào bả vai A Dếnh, Khoa thầm gọi:
– A Dếnh! A Dếnh!
Nhưng đáp lại tiếng gọi của A Khoa là tiếng ngáy đều đều của A Dếnh.
Chưa kịp gọi thêm thì Khoa nghe tiếng rì rầm ở góc nhà phía đối diện vọng vào tai, chẳng cần phải suy nghĩ nhiều vì Khoa biết, đó là nơi mà chị Như Hoa và chú A Páo đang ngủ, nay tính ra đêm tân hôn của họ.
Trời thì tối, cũng chẳng biết làm gì, nửa muốn ra về ngủ với mẹ vì cậu không quen ngủ ở đây, dưới nền này, nửa thì muốn ở lại vì đường về trường xa lắm, trời lại buổi tối nữa. Khoa đành nằm xuống nhắm mắt lại, cố tìm giấc ngủ vừa còn dở dang.
Nhưng con ma rừng đưa đường chỉ lối, cũng tại rượu Ngọc Cẩu đặc sản núi rừng kia, dưới tác động của những tiếng rì rầm, tiếng cười khúc khích, tiếng choen choét từ khoảnh nhà đằng kia vọng về, buồi Khoa dựng ngược, cứng ngắc trong quần.
Với lại, Khoa cũng tò mò, không biết cô giáo Như Hoa, người Kinh chính cống và chú A Páo người H’Mông làm tình sẽ như thế nào nhỉ? Cái buồi nó điều khiển Khoa lò tò mò dậy, rón rén từng bước nhỏ vượt qua đống lửa giữa nhà để lại gần tấm rido che nơi ngủ của cô giáo.
Càng đến gần, tiếng động mỗi lúc một nét, đó là tiếng ư ử trong cổ họng của chị Hoa. Chắc chị đang kiềm chế để tránh gây tiếng động.
Tới sát tấm rido, Khoa chưa tìm được chỗ vén để nhìn vào trong, với lại cũng chẳng dám làm như vậy, thành ra tai ở sát tấm vải, lúc này, tiếng động bên trong lọt vào tai Khoa không sót một âm thanh gì.
– “Loẹt xoẹt, loẹt xoẹt!”, Hình như là tiếng liếm lồn.
Rồi tiếng chị Hoa hổn hển: “Anh Páo liếm nhẹ thôi, em không chịu em hét lên lên là A Dếnh và Khoa dậy đấy”.
Tiếng A Páo đáp lời: “Nhưng cái giống cái của Như Hoa nó cứ trào nước ra, A Páo không liếm thì nó rơi xuống chăn mất à.”
Chị Hoa ử ử vài tiếng như con chó canh nhà cắn hóng rồi thì thầm: “Hôm qua em dạy A Páo rồi mà, người miền xuôi gọi cái giống cái là… cái lồn. Anh Páo phải gọi là liếm lồn em, thế em mới thích, mới đúng phong tục của người Kinh”.
Tiếng “loét choét” ngừng lại: “Lồn thì lồn. Từ nay A Páo sẽ gọi cái giống cái của Như Hoa là lồn. A Páo sẽ liếm lồn của Như Hoa như con chó khát nước ra bờ suối uống. Mà nước lồn của em Như Hoa sao ngọt ngọt như nước đường, từ nay, mỗi lần đi làm rẫy về khát nước, A Páo sẽ uống nước lồn của em cho hết khát được không à?”
Như Hoa hình như không ngừng được tiếng cười, cô bịt miệng che giấu tiếng khúc khích: “Được, A Páo khát nước thì uống nước ở lồn của em cho khỏi khát, nhưng nhớ là không để người khác biết đâu đấy, em ngại chết đi à?”
A Páo: “Không kể cho người khác biết đâu à, chỉ có A Páo, cô giáo Như Hoa và con ma rừng biết thôi à”.
Khoa nóng hết cả người vì đoạn hội thoại và những gì mà cậu tưởng tượng ra, chắc chắn là chị Như Hoa đang trần truồng, nằm ngửa ra, còn A Páo thì đang vục mặt vào mà bú rồi.
Chuyện trong tấm rido hình như bắt đầu lên cao trào. Tiếng chị Như Hoa tiếp tục hướng dẫn cho A Páo: “Anh Páo dùng môi cắn cắn vào lồn em đi, đúng rồi, chỗ cục thịt thừa đấy, miền xuôi gọi là hột le, chỗ đấy em thích lắm. Đừng cắn mạnh không nó đứt đấy”.
A Páo nhằn nhằn một lúc rồi thở ra phì phì như phun nước: “A cái lồn của Như Hoa vừa xòe nước vào mũi A Páo à, cái lồn này khổng có tốt à, định làm cho A Páo sặc đây mà”.
Như Hoa: “Em sướng đấy, anh Páo bú lồn em làm em sướng đấy. A Páo bóp vú em nữa đi à, em đã trần truồng cho A Páo từ nãy rồi sao A Páo không bóp vú của em?”
A Páo: “Cái bầu vú của người phụ nữ Mông là để dành cho đứa con nó bú à, không phải của A Páo đâu. A Páo không bóp đâu”.
Rồi tiếng uỳnh uỵch giằng co vang lên kèm với tiếng Như Hoa: “Em là người Kinh, vú của em không chỉ để cho con bú mà còn cho chồng bóp, chồng bú nữa. A Páo không bóp vú em là em giận, em cho người Kinh khác bóp đấy. A Páo có chịu không?”.
A Páo chắc điên tiết vì câu dọa của Như Hoa: “Này thì bóp này.”
– “Ấy nhẹ thôi, đau em… Đúng rồi, nhẹ như thế. Xoa nhẹ vào đầu vú như thế em thích lắm. A Páo giỏi quá đi à”.
Rồi cả hai mải miết với cuộc vui của mình, A Páo liên tục phát ra những tiếng chóp chép ở dưới lồn, còn Như Hoa thì rên rỉ cảm nhận được bướm và vú mình đang bị miệng và bàn tay A Páo tung hoành.
Mười phút trôi qua. Hình như họ đã đổi vai, vì Khoa ở bên ngoài nghe tiếng động rất mạnh, kèm với đó là tiếng chị Hoa: “Anh Páo nằm xuống đi, giờ đến lượt em”.
Rồi tiếng kéo quần rột một cái, quần A Páo là dạng quần chun nên không khó cho Như Hoa, ngay lập tức tiếng “chùn chụt” vang lên. Hẳn nhiên là Như Hoa đang phồng mồm trợn má mới mút được hết đầu khấc rồi: “Ây ười iền uôi ọi à ổi èn”.
Tiếng chị Hoa không tròn vành rõ chữ vì mồm chị bị đầu buồi bịt mất rồi còn đâu. Thông cảm cho chị.
A Páo hổn hển vì sung sướng: “A, cái giống đực của A Páo tê tê như bị con gì cắn, Như Hoa bảo là thổi kèn, giống như trai bản Mông thổi Khèn dụ gái phải không?”
“Pập”, Như Hoa nhả hẳn buổi ra để nói cho rõ: “Em bảo với A Páo rồi mà A Páo không nghe lời em sao? Cái giống đực phải gọi là Buồi, như vậy mới thể hiện được tình cảm và sự yêu thương. Anh Páo phải nói là: Như Hoa bú buồi anh sướng quá”.
A Páo có vẻ như là một học sinh ngoan, biết nghe lời cô giáo: “Như Hoa bú buồi anh sướng quá, bú nữa đi.”
Tiếp theo là tiếng “chóp chép”, “chùn chụt” từ miệng Như Hoa phát ra, mỏi quá, cô nhả ra nói với vài câu cho đỡ mỏi miệng: “Buồi của anh Páo to quá, to như cái chày giã gạo, lại dài như quả bầu, làm lồn em đau ơi là đau”.
A Páo ngây thơ: “Buồi A Páo vẫn không to bằng buồi con ngựa đâu à. Á”.
Nói hết chữ buồi ngựa thì A Páo bị Như Hoa cắn một phát vào đầu khấc: “Ối con ma rừng ơi về đây mà xem này, chồng tôi ví người với ngựa”. Nói xong, Như Hoa lại mút tiếp thì phải vì tiếng động lại tiếp tục phát ra.
Hai người ở trong kia sướng bao nhiêu thì Khoa ở ngoài nghe trộm khổ bấy nhiêu. Buồi thì cứng ngắc chỉ muốn xông vào trong, tranh địt với chú A Páo nhưng không dám, chú to như con trâu mộng, bắp thịt rắn chắc như beo như hổ, tranh lồn với chú, chú vả cho phát thì có mà đi hết cả hàm răng. Nghĩ vậy nên Khoa đành cắn răng chịu đựng cơn nứng. Thò trộm vào quần mình sóc sóc vài cái cho đỡ vật. Khốn nỗi càng sóc càng sốc vì ở bên trong tấm rido, phần kích thích nhất vừa mới mở đầu bằng tiếng của chị Như Hoa:
– “Giờ em sẽ dạy cho anh Páo tư thế tiếp theo nhé. Người miền xuôi gọi là Cưỡi ngựa xem hoa”.
Loạt xoạt vài tiếng và… “ọt” một cái ngọt thỉu: “Tư thế này mô tả động tác giống như anh Páo cưỡi ngựa đi lên rẫy vậy, anh Páo nằm ở dưới giống con ngựa, còn em cưỡi lên bụng anh Páo giống như con người. Đấy anh Páo thấy chưa?”
Anh Páo đáp lời ngay: “Ơ cái con ma rừng ơi, tư thế này lạ quá. A Páo không phải làm gì mà vẫn được sướng cái buồi này. Nhưng làm cái bụng to như thế này được không?”.
“Pạch pạch pạch pạch”, Như Hoa vẫn mải miết với công việc dưới lồn, miệng vẫn nói: “Ư ư ư ư, em đã bảo A Páo rồi, đây không phải là làm cái bụng to, mà là… ư ư ư ư… địt. Là vợ chồng mình đang địt nhau. Như thế này gọi là em đang địt A Páo. Còn tư thế anh Páo nằm trên gọi là anh Páo địt em. Anh Páo nhớ chưa?”
– Nhớ rồi à, nhớ rồi à. Đang địt nhau. Như Hoa đang địt A Páo. Như Hoa đang dùng cái lồn của mình địt vào buồi A Páo.
– Hihihihihihi!!! Anh Páo giỏi lắm, nói như vậy em mới thích. Em mới sướng, cái bụng em mới to, mới đẻ con cho anh Páo được.
– Người miền xuôi lạ thật, phải vừa địt vừa nói chuyện mới đẻ được con.
– “A hi hi hi hi!!! A hư hư hư!!! A hự hự hự!!!”, Như Hoa vừa cười vừa địt. Khác biệt về văn hóa nó khổ thế đấy.
Vài phút nữa trôi qua. Như Hoa hình như đã mệt, nàng lên đỉnh một lần hay sao ấy, bởi Khoa ở bên ngoài nghe tiếng rên xiết vô cùng mãnh liệt của chị. Lúc chị rên to, Khoa cũng sóc buồi liên tục hòng xuất tinh, nếu như là những lần trước thì có lẽ cũng xịt ra rồi. Nhưng hôm nay sao khác quá, chắc tại rượu Ngọc Cẩu có tác dụng làm kéo dài thời gian xuất tinh nên Khoa càng sóc càng nứng nhưng vẫn chưa xuất được giọt nào.
Tiếp tục nghe diễn tiến bên trong, Như Hoa tiếp tục hướng dẫn cho A Páo những tư thế làm tình mới:
– Giờ em dạy anh Páo tư thế làm tình mới nhé. Gọi là Vác cày qua núi. Giờ anh Páo cầm lấy hai cái đùi của em, vác lên vai mình giống như anh vác cái cầy ruộng rẫy ấy. Thế. Đúng rồi, giờ anh lấy buồi địt vào lồn em đi.
Có vẻ như buồi A Páo đã nằm gọn trong lồn Như Hoa rồi thì phải, tiếng dập đều đều “pèn pẹt” lại tiếp tục vang lên: “A giống vác cái cày lên rẫy thật em Như Hoa ơi. Nhưng cái cày thì cứng, còn hai cái chân của Như Hoa thì mềm”.
– Ư ư ư… Địt đi anh, em sắp lại sướng nữa rồi. Lồn em chảy nhiều nước lắm, lồn em sướng lắm. Buồi anh Páo to ơi là to làm lồn em giãn ra rồi. Anh Páo sắp xuất tinh chưa?
– Chưa đâu à. Cái rượu Ngọc Cẩu này A Páo lấy tận trong rừng sâu, chọn những củ già nhất nên chưa xuất tinh được đâu mà.
– “Thích nhỉ!”, Như Hoa thầm cảm ơn rượu.
Khoa vẫn sóc liên hồi, giờ đây cậu ước như có chị Bích Thảo, chị Hạ Vy hay chị Thu Huyền ở đây, hoặc cả 3 chị thì càng tốt, cậu sẽ địt cho 3 chị phải khóc thét lên mới thỏa mãn được cơn nứng đang ngập tràn trong cơ thể. Lại nghe tiếng chị Như Hoa:
– Em mỏi chân rồi, giờ mình đổi tư thế khác đi anh Páo. Em chổng mông rồi anh Páo quỳ ở phía sau địt vào lồn em. Giống như con chó, con ngựa địt con cái ấy. Anh Páo hiểu không?
– Hiểu mà, thỉnh thoảng A Páo vẫn nhìn thấy con chó, con ngựa nó địt nhau mà. Thế này phải không?
– Đúng rồi, ấn vào đi anh… ư ư ư ư… Pạch pạch pạch. Anh Páo vỗ vào đít nữa đi. Như thế mới thích.
– Lại còn thế nữa à. Vừa địt lại còn phải vừa vỗ đít nữa à. Cái người miền xuôi nhiều kiểu thật đấy. A mà đít của Như Hoa to như đít con lợn tạ ấy nhỉ. Đét đét đét.
Như Hoa thầm thì với chính mình, nho nhỏ nhưng Khoa nghe rõ: “Giời ơi là giời, so đít vợ với đít lợn tạ”.
Hòa tấu âm thanh, tiếng pèn pẹt khi háng A Páo đập vào đít Như Hoa là tiếng đen đét vỗ đít của bàn tay A Páo.
A Páo khỏe vô cùng tận, thoáng mấy đã gần 1 tiếng đồng hồ kể từ lúc Khoa rình xem đôi “bạn trẻ” địt nhau, ấy vậy mà âm thanh dâm dục vẫn liên tục vang lên, rập rình không nghỉ một chút nào. Ngoài sức khỏe vốn có, cộng thêm rượu Ngọc Cẩu phát huy tác dụng, Khoa chẳng thể đếm nổi chị Như Hoa đã lên đỉnh bao nhiêu lần, ấy vậy mà A Páo vẫn miệt mài, cần mẫn địt phầm phập vào lồn chị.
Rồi đi mãi cũng phải tới đích, A Páo gầm lên trong cổ họng, địt nhanh như chày giã gạo rồi bắn tinh trùng trong tiếng rên xiết của chị Như Hoa. Chẳng biết anh A Páo kết thúc trong tư thế nào, có phải là thế Doggy hay lại là tư thế truyền thống, điều đó không quan trọng. Mà trọng quan là chị Hoa đã sướng, sướng một cách thực sự đúng nghĩ của một người đàn bà. Khoa mừng cho chị, sau bao nhiêu năm lẻ đơn gối chiếc, có lẽ chị cũng đã tìm được một mái ấm cho mình. Nhà mái bằng, nhà tầng ở miền xuôi, hay nhà tranh vách đất lợp lá như ngôi nhà của chị đây, tất cả chẳng qua cũng chỉ là một ngôi nhà mà thôi. Quan trọng nhất người sống trong ngôi nhà đó có hạnh phúc hay không? Tiếng rên của chị đã nói lên tất cả. Chị đang hạnh phúc.
… Bạn đang đọc truyện Tà áo nơi biên cương tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ta-ao-noi-bien-cuong/
Ngôi nhà trở nên im lặng, cuộc làm tình đã kết thúc. Nhưng còn đó, tinh trùng vẫn còn đó trong buồi Khoa. Chưa thể xuất ra. Khoa rón rén trở lại chỗ ngủ của mình bên cạnh A Dếnh, tiếng A Dếnh vẫn ngáy đều đều.
Trằn trọc mãi, không thể ngủ được, cái Khoa cần lúc này chính là một cái lồn, một cái lồn thực sự để cậu có thể thỏa thuê ngụp lặn bên trong, đặng mới có thể xuất tinh ra được. Trời tối lắm rồi, đã khuya rồi chứ không còn sớm nữa. Lấy hết sức mạnh mình vốn có, ma xui quỷ khiến, Khoa nhẹ nhàng ngồi dậy, rón rén bước ra khỏi nhà A Dếnh. Cậu quyết định lần tìm về trường Pa Thăm. Ở đó có rất nhiều lồn. Có lồn chị Bích Thảo, có lồn chị Hạ Vy, có lồn chị Thu Huyền, có lồn chị Khánh Linh, có lồn chị Đài Trang, có lồn chị Tố Quyên, có lồn cô bạn mới quen Quỳnh Anh, và… còn có cả lồn của mẹ Thương nữa đang chờ cậu.
… Bạn đang đọc truyện Tà áo nơi biên cương tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ta-ao-noi-bien-cuong/
Gần 1 tiếng đồng hồ sau, Khoa mới về tới trường, ơn giời không có biến cố gì xảy ra, đường đi vòng vèo qua vài ngọn đồi nhưng vì đi nhiều lần nên Khoa nhớ rất rõ, lại có cái đèn pin trong tay nên bóng đêm cũng bị xua đi phần nào.
Về đến trường, nơi Khoa muốn đến đầu tiên chính là khu nhà ở của các cô giáo. Biết đâu đấy, một trong 3 cô giáo mà Khoa từng địt vẫn còn thức, biết đâu đấy Khoa có thể tìm cho mình một cái lồn.
Nhưng đứng trước cửa phòng một lúc lâu, trong phòng im phăng phắc, chỉ có tiếng thở đều của các cô hòa chung với tiếng gió rừng. Khoa biết chắc chắn, buổi tối hôm nay, các cô cũng có liên hoan gọi là làm lễ tiễn chị Như Hoa về nhà chồng. Thịt lợn, thịt gà và cả rượu nữa được nhà A Páo chuyển đến trường cho các cô. Các cô cũng uống rượu và say ngủ cả rồi.
Thất vọng tràn trề, chẳng còn nơi nào để đi, trời tối như mực. Khoa đành lê bước về phòng ngủ của mình, nơi đó… có mẹ. Chắc giờ này mẹ cũng đã ngủ rồi, Khoa báo với mẹ là đêm nay mình không về mà, mẹ chắc chẳng chờ đâu.
Hơi men vẫn còn lằng lằng trong người, đầu óc Khoa cũng không được tỉnh táo như bình thường, nhẹ nhàng Khoa đẩy cửa phòng bước vào. Nếu Khoa đoán không lầm thì mẹ nằm ở phía trong, sát cửa sổ, đó là thói quen của mẹ mỗi lần đi ngủ, mẹ bảo: “Ngủ gần cửa sổ để nghe tiếng rừng”.
Ghé mông xuống mép giường bên ngoài, mọi vật chẳng nhìn thấy rõ. Chạm tay vào màn hình chiếc điện thoại để lấy một chút ánh sáng xác định phương hướng, xác định mẹ nằm ở đâu, có chừa chỗ cho mình hay không?
Rồi Khoa như phát rồ phát dại lên, một luồng điện chạy từ gót chân xuyên qua sống lưng lên đỉnh đầu. Bởi ánh sáng điện thoại tuy mờ mờ, nhưng cũng đủ để Khoa nhìn thấy mẹ. Mẹ đang ngủ truồng.