Thảm kịch

Chương 1



Phần 1

Nhắc đến Việt Nam cộng hòa, trước 1975 người ta sẽ nghĩ ngay đến Biệt Động quân, gồm những đơn vị bộ binh tinh nhuệ, được huấn luyện đặc biệt.

Mà tham mưu trưởng của Biệt Động quân lại càng nổi tiếng, đại tá Lê Văn Mạnh, sĩ quan cao cấp, tư lệnh phó vùng chiến thuật 2, một thiên tài trong dùng binh. Ông cực kỳ nghiêm khắc với chính bản thân và lính của mình, sẵn sàng tử hình bất cứ thuộc cấp nào dám nghi ngờ hoặc chống lại lệnh của ông, làm thuộc cấp của đại tá Mạnh vừa là vinh hạnh và cũng là cơn ác mộng của sĩ quan VNCH.

Trong chiến dịch Tây Nguyên, Mạnh được một người lính thám báo cứu khỏi một trận càn, sau này người lính chết trận, để tỏ lòng biết ơn Mạnh đem người anh em cùng cha khác mẹ của người này là Phan Nông về làm giúp việc trong gia đình ông ở Sài Gòn mà không hay biết chính mình đã tạo nên cơn ác mộng kinh khủng nhất của gia đình ông.

Với dòng máu dân tộc H’mông trong người, Phan Nông có vóc dáng to khỏe, rắn chắc, nước da ngăm đen đặc trưng của người dân tộc, phải nói là khá điển trai.

Chịu thương chịu khó, Nông nhanh chóng được gia đình đại tá Mạnh yêu mến, bà Lê vợ đại tá xem gã như con cháu mình trong nhà mà đối xử.

Nói về nhà đại tá Mạnh, ông chỉ có một đứa con gái độc nhất, tên là Gia Thư, 17 tuổi, đang học đệ nhị Gia Long, một ngôi trường nổi tiếng nhất đất Sài Thành. Gia Thư rất đẹp, dáng người cao, cân đối, tóc dài, da trắng, môi xinh, phải nói cô là đại diện cho sắc đẹp của người phụ nữ Việt xưa. Với Nông, cô cũng xem gã như một người anh, người chú, cô rất biết ơn vì anh em của gã đã cứu bố cô.

Trở lại với Phan Nông, gã là một tên cuồng dâm đúng nghĩa, từ hồi còn ở Tây Nguyên, con gái trong bản nghe thấy tên gã đã sợ rồi, gã có đến 3 vợ, toàn là những người vợ mà gã bỏ tiền ra mua phục vụ cho nhu cầu của mình. Dựa vào uy thám báo của anh mình, gã hoành hành trong bản dân tộc không chút úy kỵ nào. Từ lén lút bắt gái bản về hiếp dâm đến việc ngang nhiên hiếp dâm ngay giữa ban ngày khiến gã gieo rắc nỗi sợ hãi không nhỏ đối với người dân ở đây.

Đã dâm lại còn ác, Phan Nông học được từ đâu biết được một thứ lá rừng uống vào sẽ tăng khả năng sinh lý của đàn ông gấp mấy lần, từ đó gã lại tiếp tục hoành hành trong bản làng bé nhỏ, ai chống lại thì y đều nhận phải kết cục bi thương nên dần dần cái uy của Phan Nông lớn đến nỗi không ai dám làm trái ý của gã. Phan Nông chỉ biết địt, địt và địt, mới hơn 35 tuổi gã đã có hơn chục đứa con.

Đến khi anh gã chết trận, Phan Nông mới phải hứng chịu quả báo, tưởng chừng như gã sẽ bị dân bản đánh chết thì trời cao lại không có mắt, để đại tá Mạnh nhớ ơn cứu gã về, đem về Sài Gòn cưu mang.

Với bản tâm háo sắc của một con quỷ, tất nhiên ngay từ khi bước chân vào ngôi nhà của đại tá Mạnh, Nông đã chú ý đến cô con gái rượu của ông và một cô người hầu 25 tuổi xinh đẹp tên Mai trong nhà. Biết thời cơ chưa tới, gã nhẫn nhịn, cố gắng thể hiện một bộ mặt hiền lành, chịu thương chịu khó để lấy lòng mọi người. Tối đến gã lại tưởng tượng đến Thư mà thủ dâm, cứ qua mỗi đêm gã lại còn quyết tâm chiếm được cô hơn.

Hôm nay cũng như bao ngày, Thư lại diện áo dài đi tới trường, nhìn Thư trước mặt Nông tưởng tượng thân thể hấp dẫn của cô gái sau lớp áo dài mỏng, con cu của Nông đã sớm cứng bên trong quần.

“Không… đừng… chú Nông… đừng mà… a… ư”

“Bạch… a… ư… bạch… ư… ư…”

Cảnh tượng được chọc con cặc đen dài của mình vào cái lồn Thư trong tiếng la hét của cô làm máu của Nông như muốn sôi lên. Nắc thật mạnh vào cái lồn nhỏ xinh ấy là ước muốn của gã, có lẽ chỉ cần được địt Thư thì gã cam chịu giảm thọ 10 năm cũng không hề nháy mắt một cái. Cái chai mà gã dùng để đựng tinh trung hang đêm đã sắp đầy rồi, thật là kinh khủng. Chờ đợi thời cơ khiến gã sắp phát điên rồi.

Trời không phụ lòng người, cho dù đó là một con quỷ như Nông, hôm nay gã đã phát hiện ra một lỗ nhỏ bên hông nhà tắm, chỉ cần đứng trên tay vịn cầu thang gã có thể quan sát toàn bộ bên trong. Và rồi cái gì đến cũng phải đến, gã đã rình thấy được thân thể kiều diễm của cô chủ nhỏ.

Bộ ngực tròn trịa vừa nắm tay, cặp đùi trắng dài, hai đầu ti hồng hào khêu gợi, chùm lông đen phía dưới, tất cả đập vào mắt Nông làm gã sau ngày đó như người mất hồn, tâm trí gã hoàn toàn đắm chìm hình ảnh mê người kia. Nông lại tiếp tục chờ đợi, chờ đợi thời cơ chiếm lấy toàn bộ vào trong tay mình.

Dường như đi cùng Nông là sự may mắn, mẹ của Mai mất, cô phải về quê chịu tang, Nông vui lắm, chỉ cần Mai đi là gã có thể thực hiện được kế hoạch của mình. Trong nhà gã sợ Mai lắm, chồng cô là lính thủy quân lục chiến, cô cũng khá dữ, phòng Thư lại sát phòng cô nên trước giờ Nông không dám làm gì cả.

Nhìn bóng lưng Mai bước ra cổng, khóe miệng gã nhếch lên, con quỷ trong người gã sắp được thả ra rồi.

Bạn đang đọc truyện Thảm kịch tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tham-kich/

Sáng chủ nhật, hình như là ngày 16/09/1973, Thư vẫn còn đang say ngủ trên giường, cuối tuần cô đều ngủ nướng đến trưa mới dậy.

Như thường lệ, Nông dậy rất sớm, từ lúc vào nhà khi nào gã cũng là người dậy sớm nhất nhà làm việc vặt đợi bà chủ đi chợ, vì thế rất được lòng người trong nhà.

Hôm nay trời mưa to, bà Lệ vẫn chưa thể đi chợ khiến Nông rất khó chịu, gã thầm hận ông trời sao mưa vào lúc này, chỉ cần bà Lệ đi chợ thì gã sẽ ngay lập tức lao đến phòng Thư mà dằn vặt cô gái trẻ. Cuối cùng trời cũng tạnh mưa, bà Lệ lên đường đi chợ, Nông tưởng như kế hoạch của mình sẽ thành công thì nào ngờ ngoài cổng có tiếng còi xe.

“Pin… pin”

Nông bực mình ra mở cổng, gã biết xe đến chơi thường là sĩ quan VNCH nên không dám không ra mở cổng.

Bước xuống xe là một sĩ quan đeo kính đen, không thèm liếc gã một cái bước hướng phòng của Thư, một lúc sau gã bước lên xe nổ máy đợi Thư ra.

“Chú nhắn dùm má là chiều tôi về!” Thư hối hả chạy ra xe nói vọng lại với Nông.

Gã bực bội, tức giận tưởng như miếng mồi ngon đã tới miệng thì kẻ khác tới phá bĩnh, không có cách nào, Nông đấm vào tường ầm ầm để giải tỏa cơn bực tức trong người. Gã biết mình chả là gì trong mắt viên sĩ quan kia, hắn là thiếu úy cảnh sát dã chiến Huỳnh Viễn Sơn, bị cụt một tay trong lúc nhặt một quả bom xăng, cứu đi nhiều người nên dù cụt một tay hắn vẫn được lòng sĩ quan lãnh đạo, tương lai rộng mở.

Sau vài cú đấm vào tướng, tay hơi tê nên Nông lấy lại bình tĩnh, gã cũng hiểu việc này không vội được, làm không khéo thì cái mạng nhỏ của hắn cũng kết thúc luôn.

Sau bữa trưa, Thư trở về rất vui vẻ, mặt mày phấn khởi yêu đời khiến Nông càng thêm căm tức viên sĩ quan, càng thầm lên kế hoạch lại một lần nữa…

“Nông ơi”

“Dạ, bà chủ gọi tôi”

“Chuẩn bị xe đưa tôi đi chỗ này chút”

“Dạ”

Đang suy nghĩ nghĩ thẫn thờ thì Nông nghe bà Lệ nói. Hắn mừng rơn lên, vì bà Lê có thói quen tới nhà mấy bà bạn đánh bạc tới tận đêm khuya mới về, thậm chí là đến sáng, bà Lê rất quan trọng mặt mũi nên việc này bà rất kín tiếng, mỗi lần đi đều là bí mật, không nói địa điểm trước với gã, chỉ chỉ đường cho gã chạy.

Quả thật đúng như Nông đoán, hôm nay bà đi đánh bạc, xa ngay trên chợ Lớn, trước khi về bà sẽ gọi điện cho gã đến đón nên không sợ có gì bất ngờ. Nông mong hôm nay bà chơi thật lâu, thật hăng để hắn thỏa sức tung hoành ở nhà. Chở bà chủ tới nơi, gã nhanh chóng quay đầu xe, phóng hết tốc lực về nhà, săn con mồi thì phải thật nhanh, thật chuẩn xác không thì sẽ để tuột mất cơ hội.

Gia Thư lúc này đang tắm, cô không ngờ ở phía trên tường, qua cái lỗ nhỏ một con quỷ háo sắc đang nhìn chằm chằm vào thân thể cô. Nông đứng trên cầu thang, bám vào tay vịn mà thưởng thức cơ thể của Thư từ phía sau, cặp mông trắng nở nang của cô làm hắn thèm thuồng nuốt nước miếng liên tục.

“Quá đẹp, quá ngon rồi… tí nữa thôi… tí nữa thôi… ựt”

Nông tưởng tượng cảnh được địt Thư, chỉ tí nữa thôi mà gã như sắp điên lên vì chịu không nổi nữa. Chịu không nổi nữa nên Nông tụt xuống, gã muốn hạ họa một tí không cứ thế bế tinh mà chết mất, tuy vậy cu gã vẫn dựng cứng độn ra ngoài quần.

“Bộp… bình tĩnh Nông… bình tĩnh… bộp bộp”

Nông vừa vỗ vào đầu vừa tự lẩm bẩm, gã muốn lấy lại bình tĩnh, không muốn có bất ngờ gì xảy ra khiến kế hoạch mình thất bại, với kinh nghiệm chơi gái hơn chục năm gã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh bước đi chuẩn bị các bước tiếp theo.

Nói về Gia Thư, hôm nay cô vui lắm, còn gì vui hơn khi được đi chơi với tình yêu của mình, từ ngày đầu tiên gặp anh, lần đó thúy úy Sơn đã cứu cô ra từ một cuộc truy quét của lính của VNCH mà không biết cô là con của vị đại tá lừng danh trong quân đội. Kể từ ngày đó, tình chàng ý thiếp, hai người bắt đầu đi chơi với nhau, nụ hôn đầu đời của cô cũng đã dành cho anh, mối tình đầu của Thư đẹp như vậy đấy.

Mây đen càng kéo đến dày đặt, dự là một trận mưa lớn nữa sẽ trút xuống Sài thành, Gia Thư tắm xong rồi, cô vừa lau mái tóc ướt vừa nhớ về người yêu mà mỉm cười, cô không biết rằng mình sắp rơi vào tay quỷ dữ, cuộc sống của cô sắp tới là chuỗi ngày đen tối bị hành hạ và chà đạp.

Bạn đang đọc truyện Thảm kịch tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tham-kich/

“Ầm… ầm”

Tiếng sấm nổ vang trời khiến Thư giật bắn người, cơn mưa to xối xả trút xuống, Thư cảm thấy hơi sợ, có gì đó bất an khiến cô không bình tĩnh được, Thư dội vội vài gáo rồi nhanh chóng choàng cái khăn tắm vào.

“Ào… ào”

Cơn mưa to quá, từng cơn gió mạnh thổi qua làm cô lạnh run cả người, Thư kinh sợ bước vội về phòng mình, nước mưa tạt vào mắt làm cô không nhìn thấy rõ đường, nhắm mắt lại và xác định phương hướng, dùng cánh tay mò mẫm tìm đường, cô bước từng bước về căn phòng mình, chưa bao giờ cô lại gặp hoàn cảnh này.

“Ào… ào… ào… ào”

Gió mạnh quá, mạnh đến nỗi cái áo tắm trên người Thư sắp bị bung ra, cô cố gắng giữ lấy nút khăn mặc kệ mái tóc bị thổi tung bay, Thư biết mình sắp tới rồi, chỉ vài bước nữa thôi.

“Bốp”

Bỗng nhiên một bàn tay khô ráp vỗ vào vai cô một cái làm Thư giật bắn người, cô kinh hãi quay lại theo bản năng, thì ra là chú Nông.

“Trời… chú làm gì vậy… chú định hù tôi chết phải không?”

Thư tức giận mắng gã, tim cô muốn rớt cả ra ngoài sau cú đập vai ấy.

Nông chưa bao giờ thấy Thư giận như vậy, gã rối rít xin lỗi:

“Cô hai… xin… xin lỗi… cô có sao không… tôi thấy gió mạnh quá nên chạy lên xem cô thế nào!”

Nông tỏ vẻ đáng thương trước mặt Thư.

“Cô bỏ qua cho tôi lần này, để tôi đóng cửa cho cô hai” Gã nhanh nhảu chạy lại cái cửa sổ đóng lại.

“Được rồi… chú ra ngoài đi”

Thư đỡ hết bực mình, cô hiểu là gã chỉ quan tâm chứ không có ý khác, chỉ là để cô xin lỗi gã thì không thể.

“Vâng cô hai”

Nông ngoan ngoan bước ra ngoài, lúc nãy nhìn Thư mặc mỗi chiếc khăn tắm bước đi trong mưa gió là gã đã muốn nhào tới cởi phăng cải khăn kia ra để chiêm ngưỡng cơ thể tuyệt mỹ bên trong rồi, tiếp theo tất nhiên là được địt cô gái mà lão hằng đêm tưởng tượng để thủ dâm rồi.

Nhưng lúc Thư quay lại trừng mắt mắng gã, Nông hốt hoảng trước cơn tức giận của Thư, dù sao gã cũng làm người hầu trong nhà cũng lâu rồi, tâm lý hoảng sợ khi chủ gia mắng tất nhiên là phải có. Lúc này khi bước ra khỏi căn phòng Thư, gã mới lấy lại bình tĩnh thầm trách mình bỏ qua cơ hội tốt.

“ĐM… ngu thật… bỏ qua cơ hội ngon ăn… mẹ… dám mắng tao… tí nữa bố địt cho mày nát luôn… hừ”

Nông thì thầm trong miệng với những suy nghĩ tà ác của mình.

Trong phòng, Thư vừa mặc bộ đồ ngủ vào, vừa tự trách bản thân mình không giữ được bình tĩnh. Cha cô đi trận suốt, nhà chỉ có mỗi chú Nông trong nhà, lúc cần làm việc nặng đều chú ấy đứng ra làm, khi nãy không có chú ấy cô cũng không biết làm sao.

“Cốc… cốc… cô hai ơi, sữa nóng của cô nè”

Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Thư bị tiếng kêu cửa của Nông đành thức.

Thấy mình có lỗi còn được chú pha cho ly sữa nóng, Thư thấy cảm động, cô bước ra mở cửa cho Nông.

“Chú Nông, nãy tui hơi quá lời… chú đừng để bụng nhé”

“Không có gì cô hai, làm cô giật mình cũng là lỗi tui mà, cô mau uống sữa đi kẻo nguội”

Nông đặt ly sữa xuống bàn nở nụ cười với Thư.

“Cảm ơn chú nhé”

Mặc dù không có thói quen uống sữa trước khi ngủ nhưng Thư vẫn uống vì tấm lòng chú Nông làm cô cảm động thật rồi, nhất định phải bảo mẹ tăng lương cho chú ấy.

Uống xong mấy hớp sữa, Thư cảm thấy có gì đó là lạ, à chú Nông vẫn ở trong phòng cô, còn đi quanh phòng hình như kiếm cái gì đó.

“Chú Nông làm rơi cái gì trong phòng tui hả”

Thư hỏi, nếu Nông làm mất gì cô sẵn sàng kiếm phụ gã.

“À không, tôi kiếm sợi dây ấy mà, hihi”

“Dây gì cơ?”

Thư ngớ người hỏi tiếp, cô không hiểu lắm, nhưng mà tiếp đó Nông không kiếm nữa mà xoay đầu nhìn cô cười mỉm.

“Mà thôi, cũng không cần, có dây lại càng thêm khó chịu, hì”

Nông tiến tới trước mặt Thư trong sự nghi hoặc lẫn tò mò của cô gái trẻ.

Bỗng nhiên gã kêu lên:

“A… tui đau quá… cô hai… á… tui đau… a… chắc tui chết mất”

Nông nhăn mặt nhíu mày khóc nấc lên trước mặt Thư làm cô thất kinh, nãy còn khỏe như voi, sao giờ lại thế, nhưng mà gã diễn thật quá, làm cô quýnh lên.

“Chú đau ở đâu?”

“Ở đây nè cô hai, giúp tôi với”

Nông chỉ vào phía dưới cái quần xà lỏn, con cặc đen dài của gã đã sớm cương cứng, độn lên một cục.

“Ơ… chú… chú bị sao vậy”

Thư đỏ mặt tía tai nhìn vào nơi cái quần cộm lên kia, cô chưa bao giờ rơi vào tình huống khó xử đến vậy.

Dường như chỉ đợi Thư hỏi đến, Nông tụt luôn chiếc quần xà lỏn ra, để con cặc gã vươn ra không trung, đối diện với mặt Thư.

Một con cặc đen, to và dài, bên trên là mạch máu và gân guốc nổi lên trông khá đáng sợ… tất cả đập vào mắt Thư làm cô choáng váng đầu óc.

“Chú… chú muốn gì… tránh xa tui ra”

Thư kinh hãi nhìn gã đang bước tới gần mình hét lên.

“Giúp tôi với cô hai, xin cô đó”

Vừa xóc con cặc mình Nông vừa bước tới chỗ Thư trong ánh mắt khiếp sợ của cô.

Nông đến gần sát Thư rồi, cô vơ lấy mọi thứ trong tầm tay ném vào gã nhưng không có bất cứ hiệu quả nào, đột nhiên cô nắm lấy cái gối, ném mạnh vào Nông rồi vùng chạy ra ngoài cửa, nhưng nào dễ vậy, để có hôm nay Nông đã tính toán kỹ rồi, gã đã khóa cửa bằng một ổ khóa của riêng gã.

“Cô hai… đừng chạy… cứu tô với… cho con cặc của tôi vào miệng cô là bệnh tôi mau hết lắm… haha”

Đến lúc này Nông đã lộ ra bản mặt thật của mình, gã cười vui vẻ nhìn cô gái đang hoảng sợ.

“Không… có ai không… cứu tôi với, trời ơi… có ai không”

Thư gào lên trong tuyệt vọng, nhưng trời mưa to quá, sấm chớp ầm ầm, tiếng hét của cô không ai có thể nghe thấy.

Nông dồn Thư vào một góc, sau khi dồn con mồi vào góc thì con thú sẽ xông lên xé xác và gã cũng vây, gã lao tới bắt lấy Thư trong sự vùng vẫy mãnh liệt của cô, nhưng nhiêu đó vẫn là chưa đủ trước sức khỏe của một tên cao to.

“Xoạt… không… xoạt… không… đừng”

Nông ghì chặt Thư, gã nắm lấy cái quần dài mỏng manh của cô mà xé đến tận gót chân.

“Đẹp quá, chân cô hai đẹp quá”

Nông cúi xuống thè lưỡi ra liếm, gã liếm một cách chăm chú cẩn thận từ gót chân, đến cẳng chân rồi tới bắp đùi Thư, mặt cô lúc này trắng bệch không còn giọt máu vì quá hoảng sợ, cảm nhận chiếc lưỡi đang du ngoạn trên da thịt mình, cô kinh hãi tột độ.

Sau khi liếm thỏa thích, Nông cười ha hả nắm lấy hai bên cái quần lót màu hồng của Thư mà giật mạnh xuống.

“Không… huhu… đừng… huhu… không”

Thư phản kháng lại, cô không muốn để gã được như ý, cô co chân đạp mạnh một cái ra phía sau nhưng không còn tay giữ lấy quần lót nên cái quần lót của cô rơi vào tay Nông, Thư trốn xuống gầm giường.

“A… thơm quá… lồn của cô hai thơm quá… a”

Nông không đuổi theo, gã phải tận hưởng chiến lợi phẩm đầu tiên của mình, gã đưa cái quần lót mới lột ra của Thư lên mũi hít lấy hít để, còn thè lưỡi ra liếm thứ nước còn dính lại bên trong với tư thái như đang thưởng thức đồ uống ngon nhất thế giới.

Gia Thư trốn dưới gầm giường đang run lên vì sợ, qua cái bóng của gã trên nền nhà, cô thấy được gã cấm quần lót của mình để lên trên con cu dài của gã mà lên xuống. Đột nhiên gã xông tới, Thư nhanh nhảu chui lên đầu giường bên kia, nhưng cô đã rơi vào bẫy của gã, Nông vứt cái quần lót xuống, nhào tới bắt lấy cô.

“Không… thả… tôi ra… tôi mà nói với cha… thì ông chết”

“Không… đồ khốn… đồ súc vật… thả tôi ra”

Bị Nông vác trên vai như vác một bao gạo, Thư vừa gào lên vừa dùng móng tay cào cấu thật mạnh vào lưng gã, nhưng mà da gã giày quá, cô dùng hết sức cũng chỉ để lại vết hằn trên lưng gã mà thôi.

“Ầm”

Nông quăng mạnh Thư xuống giường, một tay khóa chặt lấy cổ hai tay Thư, tay còn lại của gã sờ mó cặp mông của cô.

“Không… đừng… xin ông… ông muốn gì cũng được… xin ông bỏ qua… huhu”

Không để ý đến cô gái đang nức nở cầu xin, Nông banh rộng hai chân cô ra để có thể nhìn thấy toàn bộ nhúm lông màu đen và cái lồn trắng xinh của Thư. Gã biết lần đầu đút vào miệng cô thì có lẽ sẽ bị cô cắn đứt mất, phải chinh phục cái miệng dưới trước rồi mới có được cái miệng trên.

“Không… ông làm gì vậy… đừng”

“Ngoan nào… cái lồn của cô hai quá đẹp… tôi chơi gái hơn chục năm mà chưa thấy cái lồn nào đẹp như vậy… hai mép lồn và cái khe sâu làm tôi chịu không nổi, haha”

Nông kề sát con cặc của gã vào lồn Thư mà chà sát, chưa đút vào mà chỉ sàng qua sàng lại đã khiến gã phê như vậy rồi.

“Huhu… đừng… tôi xin ông… đừng mà… huhu… á… á… khônggggg”

Thư gào lên đau đớn, Nông đã thả tay cô ra mà giữ chặt lấy hông cô, gã cong lực chọc một cú lút cán vào sâu trong lồn cô gái trẻ.

“Đau… đau quá… đừng… ư… a… đau quá… ư… a… a”

Thư gào khóc vì đau đớn lần đầu tiên đón nhận một con cu to lớn đâm sâu vào bên trong mình, gã đâu biết thương hoa tiếc ngọc là gì mà chỉ biết nắc vào lồn cô như một cái máy.

“Bạch… ư… quá bót… tôi đã nói mà… lồn cô hái là tuyệt nhất… ư… co bóp mạnh quá… ư… cô hai ơi… bót quá… a… bạch… bạch”

Nông nắc điên cuồng vào cái lồn mới mấy phút trước vẫn còn nguyên của Thư một cách không thương tiếc, gã còn ép sát để có thể đâm vào sâu nhất có thể.

“Không… ư… huhu… không… đừng mà… đau quá… nhẹ… đau quá… a… ư… tôi đau quá… ư… đừng mà… ư… a”

Thư không biết làm sao ngoài cầu xin gã, những cú nắc của con cặc Nông vào tới tận tử cung làm cô không thể không rên rỉ.

“Quá bót… quá tuyệt… tôi từng nhớ hiếp một con bé 12 tuổi mà lồn nó còn không bót bằng cô hai… quá đã… ư… bạch… bạch… ư… a.”

“Nhẹ… xin ông… ư… bạch… bạch”

Sau gần chục phút, bên trong Thư như dần thích nghi với con cặc to lớn của Nông, cơn đau vẫn còn nhưng đã giảm, thay vào đó là xúc cảm do tình dục mang tới, lồn Thư bắt đầu ra nhiều nước.

“Ư… cô hai sướng rồi nha… bạch… bạch… ô nước ra nhiều quá… tôi có thể nhấp dễ dàng hơn rôi này… bạch…”

“Không… không có… ư… a… nhẹ… ư… a… ư… bạch… ư… a… bạch bạch… ư… a… bạch… ư… ư”

Thư đã quá mệt rồi, cô lúc này chỉ còn là hứng chịu những cú nắc như vũ bão của Nông thôi, tiếng rên rỉ và thở dốc của cô hòa quyện với tiếng va chạm của bộ phận sinh dục tràn ngập căn phòng.

Một lúc sau, Nông chán tư thế này rồi, gã bắt cô quỳ, hai tay cô chống lên nệm hểnh mông lên cao, gã thì từ phía sau đút cu vào cái lồn đã ướt nhẹp của cô mà nhấp.

“Bạch… vẫn còn bót… quá đã… ư… bạch… ư… cô hai tôi có thể cảm nhận cửa tử cung của cô hai luôn đó… ư… bạch… bạch… hểnh mông cao lên xí… bạch.”

“Ư… ư… a… bạch… bạch… bạch… bạch… ư… a”

Thư cắn môi rên rỉ trước từng cú chọc sâu vào tử cung của con cặc Nông bên dưới thân mình.

“Ư… cô hai… sao cô không trách tôi như khi nãy… ư… con gái đại tá… bạch… bạch… ư… con gái đại tá đang hểnh mông cho một thằng quèn địt… haha… ư… bót thế này… haha…”

Nông thì thầm vào tai Thư những âm thanh dâm dục và thô bỉ làm cô run lên, các thớ thịt bên trong co bóp mạnh, làm Nông sướng không ít, mục đích của gã là như vậy, thật kinh khủng.

Được vài phút, Nông thấy Thư đã mệt mỏi quá độ, mông không còn hểnh cao như trước, gã cười gằn nắm lấy tay cô kéo mạnh ra phía sau, còn bên dưới thì gã cũng tăng tần suất nắc.

“Bạch… bạch… cô hai tư thế này sướng không… con cặc tôi vào sâu không… bạch… bạch… ư… bót quá… ư… tôi ra trong tử cung cô hai nhé”

“Không… đừng… xin ông… ư… a… đừng mà… không… ư… a”

“Bạch… bạch… cô không có lựa chọn đâu… đây chỉ là lần đầu tiên thôi… bạch… bạch… a… quá đã… vào tận tử cung cô hai nào”

Sau hơn trăm cú nắc, Nông lên đỉnh, gã kéo mạnh Thư về phía sau một cách thô bạo, chọc một cú sâu nhất vào tử cung cô rồi rùng mình xuất toàn bộ tinh dịch của gã vào trong cô trong khi vẫn ghì chặt lấy cô, gã muốn cô triệt để cảm nhận con cu gã phun vào tử cung cô.

Vài phút sau Nông mới thả Thư ra, nhìn dòng tinh đục ngầu trào ra ở lồn cô gái trẻ đang nằm trên giường, Nông cảm thấy tự hào, lần đi săn này của gã đã thành công, cô hai đã rơi vào vòng tay gã, con cặc gã từ nay được địt thoải mái rồi, gã vui sướng chìm trong giấc ngủ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...