Thần giáo

Chương 4



Phần 4

– Aaaah, Thánh Cô ơi… chúng con chịu không nổi nữa rồi… xin cô từ bi đánh trống để mở cửa Hoan Lạc cho chúng con đi…

Ở trên cao, Thánh Cô vẩn lim dim mắt như tọa thiền. Đến khi hang động vang rền tiếng xin xỏ của giáo đồ.

– Mở cửa Hoan Lạc… mở cửa Hoan Lạc…

Lúc đó, Thánh Cô mới chậm rãi giơ tay lên, ra dấu. Ngay lúc đó cả hang động đều im lặng như tờ. Chậm rãi đứng lên, Thánh Cô từ tốn tiến ra giữa lễ đài, đưa hai cánh tay trắng trẻo như ngọc xuống, đẩy nhẹ. Chiếc quần che thân duy nhất của Thánh Cô tuột xuống, để lộ một thân thể băng khiết thanh cao. Cả hang động ồ lên một tiếng khinh ngạc và hoan hỉ. Ở bên dưới, tim Hùng cũng thót mạnh. Lần đầu tiên trên đời, chàng mới có dịp chiêm ngưỡng một thân thể hoàn mỷ như thế. Vú nở rộ vun cao, đầu vú hồng hồng như hai viên ngọc trân châu được để lên hai trái đào tiên của Ngọc Hoàng Thượng Đế. Eo nàng thon nhỏ. Đôi chân nàng vươn cao khép lại, nơi gặp nhau có một hình tam giác đen lánh cân đối, làm tăng thêm sự no tròn của đôi mông nở rộng. Hùng ngạc nhiên khi nhìn thấy, trên đám lông đen hình tam giác của Thánh Cô và ngay dưới rốn của nàng cũng có hình tượng của một đóa hoa sen đỏ chót giống như của sư phụ chàng.

Tiếng trống dập dềnh vang lên. Thánh Cô giơ hai tay lên cao, nắm vào hai giải lụa mỏng từ trên cao thả xuống. Đu người vào giải lụa mỏng, Thánh Cô ưỡn người, đẩy ngực nhô cao. Thánh Cô lim dim nhắm mắt lại rồi từ từ giang thẳng hai chân ra xa, dạng háng mở rộng. Mông nàng ưỡn cao ra trước, lưng cong như một vòng bán nguyệt, vú ưỡn thẳng, chĩa lên trời. Tất cả mọi người trong hang động quỳ mọp xuống lạy Thánh Cô, miệng tung hô ầm ầm.

– Thánh Cô Tuyệt Phẩm… Vạn Phước Giáo Dân…

Sau đó trưởng lão áo đen bên cạnh Thánh Cô, quỳ xuống, lết tới giữa háng nàng rồi kính cẩn ngửa mặt, đưa lưỡi liếm lồn của nàng. Thánh Cô ngửa mặt hướng lên cao, thở nhẹ một tiếng dài trong tiếng trống dồn dập mạnh mẽ. Lúc đó, hàng loạt Giáo Đồ và Giáo Chúng ồn ào náo động. Mọi người, nam nữ nhàu vào mà ngấu nghiến thân thể của nhau. Từng cặp, từng cặp xà nẹo vào nhau. Lúc này mọi người không còn móc lồn, vọc cu cho nhau nữa, mà dập thẳng hai bộ phận sinh dục âm dương chọi vào nhau. Người người dồn dập đủ mọi thế, đủ mọi kiểu. Cặp thì bò lết, người cái chổng mông lên cao để người đực dập cặc vào như chó. Cặp thì ôm nhau, ngồi kiểu hoa sen đưa đẩy như đang nhập thiền. Còn các cặp khác thì uốn éo thân thể đủ mọi tư thế lạ mắt, nhưng hai thân thể vẫn dính lẹo với nhau qua bộ phận sinh dục.

Tiếng trống dồn dập được một hồi thì lại trầm lắng xuống, nhẹ nhàng du dương. Khi tiếng trống đổi điệu thì trên lễ đài, một Giáo Đồ khác lết tới dưới háng Thánh Cô, thay thế trưởng lão trước, liếm lồn cô ta. Sau khi trên lễ đài đổi người thì ở dưới mọi người cũng ùn ùn đổi cặp giao cấu với nhau. Tiếng trống cứ như thế mà đập liên miêng, lúc thì dồn dập như ra chiến trường, lúc thì dập dềnh như phiêu lảng núi sông. Cứ mỗi khi tiếng trống đổi nhịp, thì trên lễ đài lại đổi người liếm lồn Thánh Cô, và ở dưới cũng đổi cặp giao hoan. Được một lúc lâu thì mọi người đàn ông đều đã xuất tinh, nằm vất vưởn ngổn ngang trên sàn của hang động. Thân thể nam nữ chất chồng lên nhau. Trong hang động chỉ còn lại người nam duy nhất chưa xuất tinh là Hùng. Không muốn nổi hơn mọi người vì sợ lộ tung tích, nhưng chàng cũng không biết làm sao hơn. Chàng đã luyện tập Phát Dục Đại Pháp cho nên chàng không thể nào xuất tinh một cách bừa bãi được. Người con gái giao hợp với chàng lúc nãy đã xuất tinh mấy lần nên đang rũ rượi nằm phục bên cạnh, để chàng ngơ ngáo ngồi bên. Cu chàng vẫn còn ngồng ngổng, chĩa cao. Từ trên lễ đài, người nữ Trưởng Lảo nhìn xuống ngạc nhiên kêu.

– Lạ nhỉ, sao lần này Giáo Chúng lại có người có khả năng cầm tinh lâu thế.

Quay sang bên cạnh, bà hỏi các Giáo Đồ ai là người bảo trợ cho chàng. Một Giáo Đồ xem danh sách rồi gọi một nữ Giáo Đồ khác. Người này phấn khởi nói với nữ Trưởng Lảo.

– Dạ thưa Trưởng Lảo, Tiểu Linh Chi là Giáo Chúng do đệ tử bảo trợ ạ…

Gật đầu, Trưởng Lảo bảo người nữ Giáo Đồ.

– Được lắm, con hãy dẫn chàng ta lên lễ đài để Thánh Cô ban ân điển…

Nghe lời của nữ Trưởng Lảo, người nữ Giáo Đồ phấn khích đi xuống bên dưới, khuôn mặt rạng rỡ như tự hào là đã tìm được một nhân tài cho Thần Giáo. Trước đôi mắt của mọi người, Hùng không biết làm sao hơn đành theo chân người nữ Giáo Đồ mà chậm rãi bước lên lễ đài. Trong lòng chàng sợ hãi vô cùng vì sợ bị lộ tung tích. Nhưng càng tiếng gần tới Thánh Cô, lòng chàng càng lúc càng cảm thấy ấm áp hơn. Đôi mắt của cô ta thật là thanh khiết làm an lòng mọi người. Thân thể nàng tuyệt vời quá, đôi mắt nàng ấm áp quá, làm chàng quyên hết mọi sợ hãi. Càng tới gần Thánh Cô hơn, mùi hương của cô ta càng quyện phủ lấy người chàng. Bao phủ chàng trong một không khí ấm áp thân mật. Hùng chậm rãi đi tới trước mặt Thánh Cô. Như một người mất hồn, chàng như một cái máy, làm theo lời điều khiển của nữ Trưởng Lảo. Hùng quỳ sụp người trước Thánh Cô mà lạy. Đầu óc phiêu diêu, con tim của chàng phảng phất lên trên những sợi lông măng mềm mại trên da thịt ngọc ngà của Thánh Cô. Hùng run rẩy, đứng không nổi nữa mà phải khụy chân sụp xuống khi biết được ân điển dành cho chàng hôm nay là được hôn lên khuôn tam giác đen nháy, nằm ở phía trên, nơi gặp gỡ của đôi chân dài thuôn thuốt. Mắt nhìn chàng bao dung, Thánh Cô nhỏ nhẹ bảo.

– Chàng có thể mở mặt nạ ra được rồi…

Như bị thôi miên, Hùng làm theo lời của Thánh Cô như máy mà quyên mất thân phận giả mạo của mình. Khi chiếc mặt nạ rơi xuống, người nữ Giáo Đồ bảo trợ chàng ngạc nhiên kêu lớn.

– Hắn ta… hắn ta không phải là Tiểu Linh Chi…

Nghe người nữ Giáo Đồ nói, mọi người trong hang động ồ lên giận dữ. Biết gặp nguy biến, Hùng nhỏm người dậy tính chạy trốn. Nhưng chân chưa kịp đứng vửng thì ót chàng đã nhói lên như bị kim chích. Thế là Hùng không còn biết gì nữa cả mà rơi vào hôn mê.

Khi Hùng tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong một hang động nhỏ hẹp, tối tăm. Chỗ mở của hang động lại có song sắt chắn ngang. Nhìn hoàn cảnh của mình như thế, Hùng biết rằng mình đã bị cầm tù. Nằm trong nhà tù một thời gian dài thì mới có một người đàn ông, sắc mặt nghiêm nghị, đi tới. Ông ta đứng ở ngoài cửa song sắt, lạnh lùng hỏi chàng.

– Chúng tôi đã biết, ngươi giả mạo làm Giáo Chúng để đột nhập vào đây. Tại sao ngươi phải làm như vậy?

Thấy rằng, tuy Giáo Hội này vô cùng bí mật nhưng không có vẻ gì là tàn ác nên Hùng kể rỏ làm sao quen được với sứ giả của Giáo Hội là chị Hoa. Hùng nói với người đàn ông rằng, cô ta có ý giới thiệu chàng gia nhập Giáo Hội. Nhưng vì chàng đã mất liên lạc với cô ta nên không còn có cách nào hơn là đành phải đường đột, giả mạo Giáo Chúng như thế để có cơ hội gia nhập. Nghe chàng kể, người đàn ông lạnh lùng không nói gì cả mà bỏ đi ra ngoài. Từ hôm đó chàng như bị bỏ quên. Ngoài người đem thức ăn và đồ uống tới, không ai ngó ngàng gì đến chàng cả.

Nằm trong hang động tăm tối hơn cả tháng thì một hôm Hùng mới nghe tiếng loảng xoảng bên ngoài. Khi tiếng động loảng xoảng vừa dứt, một bóng người từ bên ngoài chạy nhanh tới bên song sắt, nước mắt rơi lả chả, hai tay với vào rối rít kêu.

– Ôi… Hùng đây hả… chị kiếm em biết bao nhiêu là khổ cực, bữa nay mới gặp lại được em…

Người đang đứng bên ngoài song cửa sắt chính là chị Hoa. Sau cả mấy tháng trời không gặp mặt, chị Hoa trông đã ốm hơn nhiều. Có lẽ thời gian qua, cô ta đã trải qua nhiều khổ cực. Vừa ôm Hùng qua song cửa sắt, chị Hoa nhìn Hùng đắm đuối, lẩn nhiều yêu thương. Khi người đàn ông giữ tù vừa mở cửa hang động, chị Hoa đã nhảy vụt nhanh vào ngay bên trong. Nàng ôm Hùng siết chặt, hôn chàng đắm đuối trên môi, trên mặt, trên mũi rồi vội vã lột hết áo quần trên người Hùng ra mà hôn khắp thân thể. Trong thế giới của nàng bây giờ chỉ còn có hai người, chị Hoa không quan tâm đến người đàn ông giữ tù đang nhìn mình một cách lạ lùng. Nằm trong hang động tối củng cả hơn một tháng, không tiếp xúc được với ai, hôm nay trong vòng tay mình lại có một thân thể mỉ miều quen thuộc của chị Hoa làm Hùng củng hăng máu say mê. Chàng hùng hổ lột sạch áo quần của chị Hoa rồi dúi đầu vào lồn nàng mà tham lam uống hết những giòng nước dục đầy đam mê. Ngược đầu với chàng, chị Hoa củng chu môi núc lên núc xuống khúc thịt đang cương cứng vì thiếu thốn đã khá lâu của chàng. Hoa hối hả liếm mút từng tất da tất thịt nơi hạ thể của Hùng như đã nhịn đói quá lâu. Nàng sung sướng liếm từ vòng cơ nơi lỗ đít rồi đi ngược lên trên, ngậm hai hòn dái vào tận trong cùng của cổ họng. Đã quá lâu rồi mới có người chăm sóc chàng tận tình như vậy, Hùng rướn người lên rên rỉ.

– Ahhh… đã quá chị Hoa ơi… chị núc cặc em đi… núc càng mạnh em càng thích…

Vừa tận hưởng môi miệng của Hoa, Hùng vừa tham lam nếm mút mâm cổ trước mặt chàng, hai múi thịt hồng hồng úp mở, nước nhờn thoang thoảng nhỏ giọt, đám cỏ đen vởn vơ nham nhám. Hùng say đắm liếm mút không chừa một nơi nào cả. Hai người say mê liếm mút da thịt lẩn nhau rồi dồn dập hòa nhập thân thể… ra vào… vào ra, Nước nôi lên láng, nhờn nhợt trải ra khắp cả hang động nhỏ hẹp. Nơi hang tù im lặng bây giờ đang vang vang những tiếng rên rỉ khao khát, tiếng thở đầy hoan lạc, tiếng da thịt chạm nhau nhóp nhép đầy dục vọng. Hai người càng đụ nhau mạnh mẽ thì tinh thần càng phấn khởi. Sức lực càng lúc càng mạnh hơn nên hai người càng lúc càng đam mê đụ nhau vũ bảo hơn. Nhưng đến cuối cùng thì chị Hoa cũng không còn chịu đựng được nữa. Nàng nhắm mắt lại, ghị chặt lồn mình vào cặc của Hùng. Hai chân quặp chặt vào hông của Hùng, không cho Hùng nhúc nhích gì được nữa vì một cử động nhỏ nhoi thôi sẻ làm thân thể nàng bùng nổ, bao nhiêu chân khí tích tụ sẻ bị thoát đi. Chị Hoa quyếu người, năn nỉ Hùng.

– Ôi… ôi… Hùng ơi… chị chịu không nổi nữa rồi… em… em… đừng cử động nữa… không thôi đời chị sẻ tiêu mất…

Âu yếm nhìn chị Hoa vì hiểu rõ tác dụng của xuất tinh khi tập Phát Dục Đại Pháp, Hùng ngưng thúc cặc mình trong lồn nàng. Chàng nhè nhẹ vuốt tóc chị Hoa để nàng dịu lại. Trong khi đó, chị Hoa củng nhắm mắt để mà điều tức nguồn nội lực sung mản đang tràn lan khắp cơ thể của mình. Sau hôm đó, Hùng sống cùng chị Hoa trong một hang động rộng lớn có đầy đủ tiện nghi và được trưng bày tao nhả. Hùng được quyền tự do đi khắp mọi nơi. Hùng được chị Hoa cho biết rằng, Thánh Cô đã chuẩn cho chàng làm Giáo Đồ. Biết được những tao ngộ của hai người và tài năng đặc biệt của chàng, Thánh Cô và các vị Trưởng Lảo đang đưa tin và xin chỉ thị từ Giáo Chủ. Xem ra, Thánh Cô mong muốn đặc cách cho Hùng cùng chị Hoa thực hiện một nhiệm vụ bí mật. Trong thời gian Thánh Cô bàn bạc và soạn thảo kế hoạch với Giáo Chủ, Hùng và chị Hoa cứ yên tâm nghỉ ngơi và hưởng lạc trong mật khu này của Giáo Hội.

Trong thời gian sống hạnh phúc bên chị Hoa trong mật khu của Giáo Hội, Hùng được chị Hoa chỉ bảo nội công tâm pháp cùng vỏ công căn bản của Lạc Đạo Thần Giáo. Những môn nội công và võ học căn bản này, Hùng đã rành rẽ nhờ sự chỉ bảo tận tình của sư phụ. Nhưng để che dấu thân phận, chàng giả vờ chưa bao giờ học qua. Ngày ngày Hùng ra vẻ thích thú học tập và chăm chỉ luyện tập những môn công phu thần kỳ này. Ngoài vỏ công căn bản, chị Hoa còn dạy thêm cho Hùng biết thêm về kinh điển của Thần Giáo, cùng Giáo Điều, Giáo Luật, và lịch sử của Giáo Hội để chuẩn bị cho ngày chàng chính thức trở thành Giáo Đồ. Qua chị Hoa, Hùng biết rằng, Lạc Đạo Thần Giáo đã được thành lập đã được hai ngàn năm rồi. Cách đây hai ngàn năm, Thiên Hậu là một người con gái, con của ngư phủ sống trong vùng biển, nay được gọi là Vịnh Hạ Long. Một hôm, bà theo cha đi đánh cá nhưng chẳng may gặp bảo. Thuyền của hai cha con bị đánh đắm. Cha bà đã bị mất tích trong lòng đại dương. Bà được thuyền của các Thiền Sư truyền giáo, từ Ấn Độ, cứu vớt rồi sau đó bà theo các Thiền Sư Ấn Độ cầu đạo. Sau năm mươi năm khổ luyện học đạo nơi Tây Phương, Thiên Hậu đạt được Đạo. Ngay hôm Thiên Hậu đạt đạo, người đã hấp thụ khí âm dương của trời đất mà thụ thai rồi sinh ra một người con trai. Trời đất tuần hoàn, có dương thì cũng có âm. Thiên Hậu dùng thiên nhản tìm một người nữ để hòa hợp cho người con trai của mình. Vì gốc gác của bà xuất thân từ vùng đồng bằng sông Hồng, Thiên Hậu biết rằng người con gái có thể hòa hợp âm dương với con trai bà sẻ sinh ra ở vùng đồng bằng sông Hồng.

Thế là Thiên Hậu đã trở về lại vùng đất sinh ra mình. Ở vùng đất quê hương, bà đã tìm được con gái tương hợp với con trai bà rồi nhận cô ta nhận làm đệ tử. Người con gái này do sự tương sinh của trời đất mà hợp với tiên nguyên con trai của Thiên Hậu. Cách nhận những người con gái này là thai khí hình hoa sen màu đỏ tươi dưới rốn. Ngày mà người con trai đúng hai mươi tuổi là ngày thiên nguyên của người con trai lên đến cực điểm. Đúng vào ngày này, người con trai giao hợp với người con gái. Âm dương tương đồng thì cả hai sẽ đạt được một điểm cực cao trên con được luyện đạo được gọi là Thiên Nhiệm Truyền Tông. Sau khi giao phối, người nữ sẽ sanh một bé trai cho đời kế tiếp. Cả đời của người con trai cũng chỉ tạo sinh được một người con trai duy nhất mà thôi và chỉ có thể tạo sinh đúng vào ngày sinh nhật thứ hai mươi của mình vì ngày đó là ngày thiên nguyên đạt cực đỉnh. Sau ngày đứa bé, hậu nhân của Thiên Hậu, ra đời thì trên thế gian, do âm dương tương hợp, cũng sẽ sản sinh ra một, hoặc hai ba người con gái khác, tương hợp với hậu nhân của Thiên Hậu. Sau hôm sinh nhật thứ hai mươi của con trai của Thiên Hậu, ngày mà con trai Thiên Hậu giao hợp cùng người nữ đệ tử thì Thiên Hậu củng về trời. Từ đó Lạc Đạo Thần Giáo được thành lập. Người nữ đệ tử lo việc giáo huấn và truyền pháp cho chúng sanh nên được tôn vinh làm Giáo Chủ. Người con trai truyền tông của Thiên Hậu chuyên tâm lo về việc đạo không dính dáng đến việc đời nên được tôn làm Truyền Nhân. Người con trai, con của Giáo Chủ được tôn làm Thánh Bảo.

Cứ mỗi lần Thánh Bảo đời mới hạ sanh, Giáo Chủ dùng một bí pháp đặc biệt để tìm những người con gái tương đồng với thiên nguyên của Thánh Bảo. Những người con gái này được nuôi dưỡng, tôi luyện và được tôn làm Thánh Cô. Ngày mà Thánh Bảo được đúng hai mươi tuổi thì Thánh Bảo cùng Thánh Cô cùng nhau tu luyện một bí pháp cao siêu gọi là Thánh Lể Thiên Nhiệm Truyền Tông. Sau hôm đó, Thánh Cô sẻ thụ thai để đản sanh một Thánh Bảo đời mới. Cùng ngày hôm đó, Thánh Cô sẻ được tôn phong làm Giáo Chủ đời mới. Giáo Chủ củ sẻ cùng Truyền Nhân lui về lại núi Tảnviên để tiếp tục tu đạo. Thường thì sau thời gian này, các Giáo Chủ và Thánh Bảo đời trước đạt đạo rất là mau chóng vì không còn bận bịu với công việc hoằng dương giáo pháp nữa.

Từ lúc lập đạo cho nên nay thì Lạc Đạo Thần Giáo đã truyền đến Truyền Nhân đời thứ 90. Đời thứ 90 có chuyện rắc rối xảy ra. Đời này có đến ba vị Thánh Cô mà một vị Thánh Cô lại có lòng ác độc. Khi không được chọn làm Giáo Chủ vì tiên duyên tu luyện không đủ cao, đã tìm cách tranh quyền rồi hảm hại Truyền Nhân cùng một Thánh Cô đời thứ 90 chết thảm. Sau tai biến, Thánh Cô này cùng Thánh Bảo đời thứ 91 đều biến mất. Thánh Cô hiện nay là người của đời 91.

Sau khi nghe chị Hoa kể về lịch sử của Giáo Hội, Hùng mới bắt đầu hiểu được câu chuyện của sư phụ mình. Đời thứ 90 có đến ba Thánh Cô. Một người đã trở thành đương kim Giáo Chủ. Ngày mà Thánh Cô đời thứ 91 tới chùa tìm sư phụ, Thánh Cô cũng đã hỏi đến Thánh Bảo và gọi sư phụ chàng là Nương Nương. Xem ra sư phụ chàng chính là một trong những Thánh Cô của đời trước. Nghe câu chuyện của Hoa, Hùng không thể nào tin được sư phụ chàng lại là người Thánh Cô độc ác được. Nhưng vì sao sư phụ chàng lại lẩn trốn Thần Giáo ở mãi tận Đàng Trong xa xôi thì chàng không hiểu được. Sống với sư phụ từ nhỏ tới lớn, Hùng tin tưởng vào sự hiền hậu của sư phụ mình. Chàng không tin rằng, sư phụ mình đã giết Truyền Nhân và Thánh Cô của đời trước. Vì thế, chuyện mất tích của Thánh Bảo đời thứ 91 cũng không liên quan gì đến sư phụ chàng cả. Có lẽ mọi chuyện, sư phụ chàng đều bị đổ oan để đến nổi phải lén lút tránh nạn trong ngôi chùa nhỏ nơi xa xôi như thế. Sư phụ chàng cũng đã từng tâm sự với chàng rằng, bà ta cũng bị oan. Nghe ra, Hùng cảm thấy xót xa cho sư phụ chàng hơn. Sao mà sư phụ chàng lại gánh nhiều tai biến như thế. Bà ta đã bị người của Giáo Hội đuổi bắt, bây giờ lại có một nhóm người bí mật khác bắt cóc sư phụ chàng nữa. Ai là người đã làm việc này? Thương xót cho sư phụ nhiều, nay hiểu được câu chuyện của bà, Hùng cảm thấy thương cảm bà hơn. Hùng quyết tâm bằng mọi giá phải giải cứu sư phụ của mình.

Sau một tháng bên cạnh chị Hoa học hỏi, Hùng đã hiểu biết khá cặn kẻ về Giáo Hội. Một hôm, chị Hoa bảo với Hùng rằng.

– Em hãy chuẩn bị tinh thần đi nhé. Tối hôm nay, Thánh Cô sẻ đích thân Điểm Đạo cho em và chính thức thâu nhận em vào làm Giáo Đồ thực sự. Sau khi em trở thành Giáo Đồ rồi, Giáo Chủ sẻ có một công tác vô cùng quan trọng để giao cho em. Vì tính cách quan trọng của nhiệm vụ này và khả năng đặc biệt của em, em sẽ được đặc cách, tu luyện một bí pháp của giáo phái chúng ta mà các giáo đồ khác phải mất hơn mười năm nhập đạo mới được phép học hỏi. Em thật là may mắn lắm nhé…

Vừa nói chị Hoa vừa nhìn Hùng với một ánh mắt âu yếm và khâm phục. Năm ngày trước hôm làm lễ nhập đạo, Hùng không được ăn bất cứ một món gì cả để giữ thân thể được thanh khiết. Để chống đói, chàng được bổ dưởng bằng nước sâm trộn lẩn với nhiều loại dược thảo khác nên tuy không ăn, Hùng vẫn cảm thấy sức lực dồi dào. Tối hôm đó, để chuẩn bị làm lễ nhập đạo, chị Hoa cùng một nữ Giáo Đồ khác dẫn chàng vào một căn phòng cực kỳ sạch sẽ để tắm rửa cho chàng. Chậu nước dùng để tắm được chuẩn bị một cách cặn kẻ. Nước phải hoàn toàn là nước mưa tinh khiết. Trong nước đã được tẩm đủ mười thứ hoa thơm. Trong phòng tắm, chàng được người nữ Giáo Đồ âu yếm, nhẹ nhàng cởi từng mảnh vải trên người chàng ra. Sau đó Hùng được đặt nằm thẳng cẳng trên một miếng ván. Sau khi Hùng nằm thẳng trên miếng ván rồi, chị Hoa cùng người nữ giáo đồ củng cởi hết đồ ra để hoàn toàn khỏa thân. Trần truồng, hai người tiến đến, ngồi hai bên hông Hùng, dội lên người chàng những gáo nước nóng làm chàng như muốn kêu gào lên vì độ nóng của nước. Nước đã được hâm nóng, gần như sắp sôi lên, làm làn da của chàng đỏ ửng. Biết Hùng đau đớn, chị Hoa vuốt ve chàng âu yếm và nói.

– Em phải ráng nhé, để được làm lễ nhập đạo, tụi chị phải chuẩn bị cho thân thể em thật là hoàn toàn thuần khiết, không một ngoại chất nào có thể nằm trên hoặc là bên trong thân thể em. Lát nửa đây, tụi chị phải làm cho thân thể em hoàn toàn trụi lủi. Thân thể em sẽ không còn một sợi lông hay sợi tóc nào khác, ngoài trên đầu của em ra thôi. Mà vì để bảo đảm, không một ngoại chất nào có thể dính lên trên thân thể của em, tụi chị không dùng dao được mà phải nhổ lông em bằng tay thôi… em chịu khó tí nhé…

Biết rằng để được nhập đạo là một lễ thiêng liêng, Hùng sẵn sàng chấp nhận những đau đớn ngoài da. Hùng nhìn chị Hoa một cách âu yếm rồi gật đầu, ra dấu cho chị Hoa biết chàng đã sẵn sàng. Thấy Hùng đã có tâm lý chuẩn bị, chị Hoa nhìn thẳng vào mắt chàng như để khích lệ tinh thần rồi nàng ra dấu cho người nữ giáo đồ. Thế là người nữ Giáo Đồ hai tay liền thoăn thoắt lướt trên người Hùng để nhổ nhanh những sợi lông cặc, lông bụng, lông nách, lông chân, cùng lông đít trong khi chị Hoa liên tục dội nước nóng lên người của chàng. Bàn tay của người nữ giáo đồ thật là điêu luyện, bàn tay thoăn thoắt nhổ lông và tóc chàng nhanh như một đàn chim đang mổ thóc nên chẳng bao lâu người Hùng đã trụi lủi hoàn toàn. Làn da Hùng lúc này đã đỏ rực lên vì nước nóng. Sau khi nhổ sạch hết lông và tóc trên người Hùng, người nữ Giáo Đồ còn dùng cả ngón tay thon thon của cô ta mà móc vào bên trong lỗ đít chàng mà ngoáy, làm sạch cả thân mình Hùng từ trong ra đến bên ngoài. Lần đầu tiên có người móc đít chàng, Hùng lại không ngờ rằng chàng lại có cảm giác thích thú đến thế. Ngón tay của cô tay càng ngoáy bao nhiêu thì chàng càng oằn oại người vì khoan khoái bấy nhiêu. Chị Hoa nhìn thấy Hùng thích thú đến thế, nên tủm tỉm cười và nói.

– Em thích được móc đít lắm à… hihihi… biết thế chị đã móc đít em từ lâu rồi…

Miệng thở hổn hển, mắt lờ đờ, Hùng lạc giọng nói.

– Em… em không ngờ… trong lỗ đít lại có những yếu huyệt… tạo khoái lạc đến thế…

Mỉm cười chị Hoa giải thích.

– Thì em cũng biết rồi, trong lồn đàn bà có một điểm tạo khoái lạc. Người trong Giáo gọi điểm này là Thiên Âm Huyệt, có nghĩa là Huyệt của trời cho, hay là huyệt để lên trời. Ông trời cũng ban cho đàn ông một điểm khoái lạc cho công bằng, nhưng đàn ông lại không có lồn nên ông trời đã cấy huyệt này ngay trong lỗ đít của đàn ông là thế…

Nghe chị Hoa giải thích cho Hùng một cách bỡn cợt, người nữ giáo đồ củng cười khúc khích rồi ngoáy tay nhanh hơn làm Hùng cong vòng, oằn oại người hơn nữa. Cặc Hùng cương cứng ngắc. Sợ Hùng sướng quá sẽ xuất tinh thì sẽ làm hỏng buổi lễ nhập đạo, người nữ giáo đồ không dám đi xa hơn nữa mà chậm lại để giảm kích thích. Sau khi đã hoàn toàn làm sạch bên trong thân thể của Hùng rồi, cô ta cũng rửa sạch sẽ các ngón tay của mình. Thấy người nữ giáo đồ đã làm xong, chị Hoa liền dội nước lên mình của cả ba người. Khi cả ba thân thể đều đã đẫm ướt, trơn trượt, hai cô gái quỳ lên trên hai gối, bành chân ngang qua thân thể của Hùng, khum người xuống, rồi dùng đám lông lồn của mình mà kỳ cọ cho Hùng. Lần đầu tiên Hùng mới được tắm bằng đám lông lồn như thế này, chàng ngạc nhiên lắm. Nhưng cảm giác dễ chịu do sự nham nhám của đám lông cọ vào thân thể làm chàng thích thú. Hùng không nói gì cả mà chỉ lim mắt để hưởng thụ những khoái cảm mới lạ này. Đám lông dày như bàn chải được chà mạnh lên người chàng làm chàng cảm thấy sạch sẽ vô cùng. Tuy nhiên, so với bàn chải thì đám lông lồn mềm mại hơn nhiều. Giữa đám lông lại được tiết một chất nhờn, làm trơn tru da thịt. Làn da mỏng của háng hai nàng vuốt ve lên trên da thịt chàng tạo một cảm giác êm ái. Hùng cảm thấy cuộc tắm táp này thật là một cái thú khoái lạc, độc nhất vô nhị trên trần gian. Chưa bao giờ Hùng cảm thấy mình sạch sẽ mà lại khoan khoái như ngày hôm nay. Hứng chí, Hùng bỡn cợt với hai cô gái.

– Đàn ông trước khi làm lễ nhập đạo được hai cái lồn kỳ cọ như thế này, còn đàn bà khi tắm chắc cũng được hai con cặc kỳ cọ cho hé… hihihi… nhưng mà hai con cặc với mấy hòn dái lòng thòng thì làm sao mà kỳ cọ cho các cô sạch được…

Khúc khích, người nữ Giáo Đồ cười nói.

– Tại anh Hùng không biết đó thôi, chứ đàn bà con gái thì được thích thú hơn nhiều lắm chứ. Đàn ông có lông lá kéo dài từ cặc lên đến ngực. Ngày em làm lễ nhập đạo, em được cả hai anh ôm ấp cả người mà chà. Thế mới là thích thú. Còn anh, hôm nay chỉ được vỏn vẹn có hai túm lông thôi… hihihi…

Cười cười không nói gì, nhưng Hùng vẩn nghỉ, hai túm lông này thì thật là thích thú hơn nhiều. Sau khi được tắm rửa sạch sẽ, Hùng được chị Hoa khoát lên người chàng một chiếc áo choàng màu đen, che kín khắp cả thân thể. Ngay cả khuôn mặt cũng được che phủ bởi miếng vải của chiếc áo choàng. Sau khi mặc quần áo cho chàng xong thì chị Hoa chỉ dẫn cho chàng nghi lễ Điểm Đạo. Vào đúng giữa đêm, một tiếng trống trầm hùng vang lên khắp hang động. Hùng theo lời chỉ bảo của chị Hoa, chậm rãi bước ra khỏi phòng của mình. Bên ngoài phòng là hàng loạt Giáo Đồ củng ăn mặc bao che kín mít, đứng tiển đưa. Mọi người đều im lặng, không gian trầm lắng đến độ chàng không thể nghe được tiếng động nào cả. Chầm chậm, chàng cúi đầu đi giữa hàng người, khuôn mặt được che trong làn vải ụp. Hùng đi ngang qua mặt các Giáo Đồ đang đứng thành một hàng ngang, dẫn về Chánh Điện của Thần Giáo Mật Khu. Cửa Chánh Điện đã được mở sẵn, chàng chậm rãi tiến vào. Khi vào đến bên trong thì cửa Chánh Điện cũng được đóng lại. Chánh điện là một hang động rộng lớn, bên trong có ba trụ cột làm bằng đá hoa cương tạo thành ba bàn thờ lớn. Bàn thờ chính giữa có tượng Thiên Hậu bằng ngọc bích tọa trên một đoá hoa sen lớn bằng vàng. Hai bàn thờ hai bên thờ phụng Thần Giáo Hộ Pháp. Tượng Hộ Pháp là hai cặp nam nữ trần truồng, đang ân ái trên một con thú, làm bằng vàng khối. Phong cảnh thật là thiêng liêng, màu nhiệm vô cùng. Đứng bên trong căn chánh điện này, chàng có thể cảm giác được hành động ân ái thật là một việc thiêng liêng, giao hòa giữa con người và trời đất. Bên trong Chánh Điện to lớn không có một bóng người nào cả, chỉ có đèn nhang đốt cháy tạo một ánh sáng mờ mờ. Mùi hương phảng phất thơm nồng, ánh sáng leo lắt nhưng củng tạo cho chàng một cảm giác ấm cúng. Nhớ lời dặn của chị Hoa, Hùng tiến tới trước bàn thờ to lớn trong Chánh Điện, lim dim mắt đọc thần chú rồi giơ hai tay thẳng lên trời kêu lớn.

– Thiên Hậu tôn nghiêm, xin ngài hãy về đây hôm nay để chứng kiến sự dâng hiến toàn vẹn của con đến cho ngài…

Sau khi Hùng nói xong, chàng nghiên mình, kính cẩn chắp tay vái lạy. Lúc cúi mình, chàng phải nằm rạp ép cả thân hình lên làn gạch mát lạnh để tỏ lòng thành. Sau khi thành kính dâng lễ và van vái ba lần thì bàn thờ rực sáng cả lên. Các ngọn nến đều được thắp sáng tỏ. Hùng ngẩn đầu, thành kính nhìn lên hình tượng Thiên Hậu trên cao. Trên lễ đài cao nhất của bàn thờ là một tượng lớn bằng hình người thật. Tượng được làm bằng ngọc thạch màu xanh, mang hình dạng của một người đàn bà trông rất là trẻ, được trang phục bằng những lớp lụa mỏng trơn láng. Màu ngọc bích trinh nguyên, nhìn vào chàng không khỏi động lòng vì bữa nay mới nghiệm được, tại sao da đàn bà đẹp được diễn tả là làn da ngọc ngà. Đứng nghiêm trang trước bàn thờ, chàng say mê ngắm cảnh hoàn tráng của lễ đài, cùng tượng ngọc nữ đẹp tuyệt vời. Nhìn thẳng vào mắt của hình tượng, chàng đưa tay cởi bỏ áo choàng để hoàn toàn trần truồng. Uởn ngực đứng thẳng người, Hùng giơ hai tay lên cao, kêu to nói tiếp.

– Ôi Thiên Hậu tôn nghiêm, hôm nay con đứng trước ngài đây với hình thể nguyên thủy, không che đậy, không che dấu để xin ngài chấp nhận sự dâng hiến toàn vẹn của con đến với ngài. Xin ngài chỉ cho con đi đúng, theo con đường đạo…

Nói xong rồi thì chàng quỳ xuống, một chân chống lên sàn gạch, một chân lê đầu gối chạm đất. Hai tay chắp lại, Hùng cúi đầu lim dim mắt đọc thần chú. Một hồi lâu sau thì chàng nghe được tiếng nói thánh thoát của một người con gái trẻ.

– Hởi chàng thanh niên kia. Hôm nay, ta được sự ủy thác của Giáo Chủ để dẫn chàng đi theo con đường, để đến diện kiến Thiên Hậu. Chàng có được nhập giáo hay không đều là do Thiên Hậu quyết định chứ không ai có thể quyết định được.

Mở mắt ra, Hùng đã thấy Thánh Cô ngồi xếp bằng bên cạnh, dưới chân bàn thờ của Thần Giáo Hộ Pháp…

Mỗi lần gặp Thánh Cô, trong lòng chàng luôn luôn dâng lên một cảm giác khó tả, thân thương, gần gũi, yêu đương và đam mê. Cảm giác như là sự hiện diện của nàng đã đem đến chàng một sự hoàn mỷ. Thánh Cô hôm nay thánh khiết như mọi lần, một tấm vải mỏng khoát hờ trên vai, làn da trắng ngà lộ rõ dưới vòng ngọc đeo nơi cổ, bầu vú úp mở dưới đóa hoa lài che nơi đầu vú. Cả thân thể nàng như một đoá hoa, như muốn nở tung, như muốn e ấp. Ở gần Thánh Cô, Hùng luôn có cảm giác sao xuyến, tim chàng như muốn bùng nổ vì ham muốn nhưng lại êm đềm vì nét thánh thiện của Thánh Cô. Nàng như muốn che dấu, như hở hang, như e thẹn, như mời gọi chàng hãy chiêm ngưỡng thân thể tuyệt vời của nàng. Bắt gặp ánh mắt đam mê của Hùng nhìn mình, Thánh Cô tuy nghiêm nghị nhưng nàng cũng trao cho chàng một ánh mắt đầy cảm thông, lại có vẻ trìu mến. Thánh Cô chậm rãi nhỏ nhẹ nói với chàng.

– Để có thể diện kiến được với Thiên Hậu, chàng phải dùng sức mạnh tâm linh của mình để chiến thắng ngoại địch…

Ngừng một lát rồi Thánh Cô nói tiếp.

– Bản Giáo dùng lạc thú của con người để đi đến giải thoát. Càng hoan lạc bao nhiêu thì tâm linh của chúng ta càng nhẹ nhàng dễ bay bổng rồi giải thoát bấy nhiêu. Ngược với hoan lạc là buồn khổ, giày vò và đau đớn. Đây là những ngoại địch mà chàng phải vượt qua để chứng tỏ sức mạnh tâm linh của chàng. Lúc chàng có thể vượt qua những cửa ải này, chàng mới có thể diện kiến với Thiên Hậu được. Lát nữa đây, chàng sẽ bị những ngoại cảnh này khuấy động tâm tư của chàng. Chàng phải tìm cách đem đến hoan lạc cho mình. Khi đó, ngoại cảnh sẻ không làm khó gì chàng được nữa. Con đường không dễ đi, nhưng thiếp sẻ giúp chàng.

Nói xong, Thánh Cô im lặng, hai mắt nhắm lại, hai tay bắt ấn. Từ lư hương trên lễ đài, khói hương mù mịt bay ra, bao phủ khắp cả căn Chánh Điện. Quỳ dưới tượng Thiên Hậu, Hùng chỉ còn thấy bóng dáng lờ mờ của Thánh Cô. Trong làn khói của lư hương như có hương liệu làm mê mẩn tâm thần, Hùng cảm thấy đầu óc lâng lâng, tim đập mạnh, vẳng vẳng đâu đây chàng như nghe được tiếng đàn ai oán nảo nùng. Lòng chàng thê lương cảm thấy buồn bã vô cùng. Người Hùng như muốn xụp ngả xuống thì bỗng nhiên trong làn khói hơi sương, Hùng nghe thoáng được một tiếng thở hổn hển. Nghe tiếng thở hổn hển này, Hùng tưởng tượng, đó là tiếng thở hổn hển của Thánh Cô đang cùng chàng ân ái đam mê. Một niềm hoan lạc chợt phát sáng. Hùng nhắm ghiền mắt, rên rỉ theo nhịp điệu của tiếng thở đó.

– Ummm… Thánh Cô ơi… nàng sướng lắm hở… aahhh… anh đây cũng sung sướng vô cùng…

Tiếng Hùng rên rỉ càng lúc càng lớn thêm, át đi mọi tiếng đàn ai oán. Trong căn phòng của Chánh Điện, giờ đây chỉ còn giọng la oang oang của Hùng. Tiếng đàn vì thế cũng lịm dần. Tiếng đàn vừa tắt cũng là lúc những tiếng… o… oe… vang lên khắp cả căn phòng. Chung quanh chàng là hàng ngàn, hàng vạn con ong đang bay khít tới, châm vào chàng những cây kim độc, thấu tim. Hùng oằn oại người lên vì đau đớn. Nhớ tới những lúc chàng và sư phụ làm tình với nhau, có lúc quá yêu, sự phụ đã cắn chàng những cú đau điếng. Hùng hét lớn, gọi Thánh Cô.

– Ahhh… Thánh Cô ơi… nàng hãy cắn nát con tim anh đi… nàng hãy cào nát thân thể anh đi… anh dâng hiến thân thể của anh cho em trọn vẹn…

Vừa gào thét, Hùng oằn oại người như đang xà nẹo cùng với thân thể của Thánh Cô. Miệng chàng méo lại vì đau đớn. Người chàng run rẩy vì xót xa, nhưng mắt chàng long lanh như của một người đang sống trong hạnh phúc. Thế là tiếng ong vo ve cũng biến mất dần. Căn phòng lại trở nên ngộp ngạt, nóng bức vô cùng. Lúc này Hùng đang cảm thấy mình như đang ở trong một lò lửa. Thở không nổi, mệt mỏi vì những đau đớn và vật lộn khi nảy, Hùng không còn sức để mà chống cự được nữa. Hùng nằm vật người ra sàn nhà, mắt nhướng về hướng của Thánh Cô, thều thào.

– … Thánh Cô, nàng ơi…

Trong đám khói mờ, Hùng như nhận dạng được bóng dáng của Thánh Cô. Nàng đang xoay người như múa một vũ điệu luân thường. Vạt váy mỏng xoè ra mở rộng. Làn da mát mẻ của nàng như một gáo nước lạnh, tưới mát lên thân thể của chàng. Hùng lim dim mắt, thò tay xuống, vuốt cu mình nhẹ nhàng, miệng chàng rên rỉ.

– Núc cu anh đi em… môi em mền mại lắm… lưỡi em ẩm ướt lắm, anh sung sướng vô cùng…

Thế là Hùng tự thủ dâm với hình ảnh của Thánh Cô để trầm mình trong khoái lạc. Sung sướng che phủ cả sức nóng, người chàng nhẹ lâng lâng. Hùng cảm thấy thân thể chàng như bay bổng lên cao, qua những làn sương khói, như đang cao hơn cả mây. Một ảo ảnh từ từ hiện ra. Từ đàng xa xa là một chỏm núi cao, thân hình chàng như lừng lửng bay tới đó. Từ trên cao nhìn xuống, Hùng đã thấy một ao nhỏ, nước trong xanh biếc. Hạ người xuống lần lần, Hùng thấy được, giữa ao là một người đàn bà trẻ, khoác áo lụa mỏng tha thướt, đang ngồi thiền trên một đóa hoa sen to lớn ngay giữa lòng hồ. Là là bay tới trước mặt người đàn bà, Hùng nhận ra khuôn mặt người đàn bà là của bức tượng ngọc, Thiên Hậu. Không chần chờ gì nữa, Hùng kính cẩn đảnh lễ trước mặt người đàn bà, ngay trên mặt nước phẳng lặng. Sau khi chàng đảnh lễ xong, Thiên Hậu mở mắt sáng ngời ra, mỉm cười hiền hậu bảo chàng.

– Con đó hả… sao đến bữa nay mới về đến nhà…

Vừa nói bà ta vừa ngoắc tay, kêu chàng tới gần và bảo.

– Lại đây, ta ban ơn cho…

Khi chàng tới gần, đứng ngay trước mặt bà ta. Thiên Hậu nhẹ nhàng giơ tay ra, nâng hai hòn dái chàng một cách âu yếm, rồi cúi người, đưa môi, hôn ngay lên trên đầu cu của chàng. Khi môi Thiên Hậu vừa chạm cu chàng, người Hùng như có một luồng khí mát tràn khắp châu thân, toàn người sung mản tràn đầy sức lực. Cảnh ảo giác biến mất đi, khói trong căn Chánh Điện cũng tan rã. Trong ánh đèn chói sáng, Thánh Cô vui vẻ nhìn vào cu chàng và nói.

– Thiên Hậu đã chấp nhận chàng vào làm Giáo Đồ của Lạc Đạo Thần Giáo chúng ta. Thiếp xin chúc mừng chàng đã qua được những thử thách khó khăn.

Thấy Thánh Cô chỉ cu mình mà khẳng định Thiên Hậu đã chấp nhận chàng, Hùng thắc mắc nhìn xuống. Chàng ngạc nhiên khi thấy cu mình đang đỏ ửng một màu sắc kỳ lạ, hình như nó cũng đang chói sáng ra. Biết đây là kỳ tích do Thiên Hậu ban cho, Hùng vui mừng, nhảy nhỏm đến mà ôm lấy Thánh Cô, hôn lấy hôn để khắp cả thân thể nàng. Vẩn nghiêm nghị, nhưng không đẩy chàng ra, Thánh Cô nói.

– Chàng đã được đặc ân nhiều lắm rồi đấy, xin chàng đừng đi xa ra khỏi giới hạn…

Lúc này, Hùng mới sực nhớ rằng, chàng chỉ là đệ tử mới nhập môn. Dù rằng Thần Giáo dùng tình dục và thân tình để tìm đạo, nhưng là một Giáo Hội cũng cần có phép tắc và tôn ti. Biết rằng mình đã vượt tôn ti, Hùng liền kính cẩn ngả mình, xin lỗi với Thánh Cô. Nhìn chàng với một ánh mắt bao dung, Thánh Cô nói.

– Bây giờ, chàng đã có thể ra ngoài nhận sự chúc mừng của đồng đạo được rồi.

Hớn hở đi ra trong tiếng trống dập dềnh đón chào, các Giáo Đồ bên ngoài không còn nghiêm trang như lúc chàng đi vào Chánh Điện nữa. Mọi người bây giờ đều đã trần truồng như chàng. Chị Hoa củng đã đứng sẵn ngoài cửa đợi chàng. Khi chàng đi ra, nàng ôm hôn chàng thắm thiết yêu thương rồi dẫn chàng giới thiệu tới từng Giáo Đồ. Giữa Giáo Đồ với nhau bây giờ không còn gì phân biệt ngăn cách gì nữa. Người thì ôm hôn chàng chúc mừng. Người nghịch hơn thì mút cu chàng để chào đón. Ai nấy đều hỉ hả chấp nhận chàng vào làm người đồng đạo với nhau, có thể cùng nhau ân ái bất cứ lúc nào, và với bất cứ ai để cùng nhau tu luyện Phát Dục Đại Pháp.

Chương trước Chương tiếp
Loading...