Thằng Đức - Quyển 1

Chương 181



Phần 18

Lan cúi mình bặm môi hai tay bấu vào cạnh bàn cố đẩy người ra phía sau để phối hợp nhịp nhàng với những cú nắc từ phía sau của thằng Đức. Cái áo vẫn còn trên người nhưng hai hàng nút áo thì hoàn toàn bung ra, cặp vú cứ thế mà đong đưa trước sau, cái quần thì nằm trên sàn nhà…

Quần dài của thằng Đức được kéo lưng chừng đầu gối, hai tay vịn vào đôi mông của Lan nắc bạo từ phía sau, hôm nay nó ghé nhà Phan mục đích là muốn mời hai vợ chồng tham dự buổi khai trương công ty của mình vào ngày mốt. Không biết trời xui hay đất khiến thầy Phan đang dẫn thằng nhóc đi phố Ninh kiều, chẳng hiểu sao lòng dâm nổi dậy liền hỏi nhỏ Lan không biết “có đủ thời gian” không.

Lan sung sướng mở cờ chỉ mong được vậy, nàng mê thằng Đức như điếu đổ liền nói ít nhất cũng khoảng hai tiếng đồng hồ hai cha con mới về tới. Thế là thằng Đức liền ví nàng vô góc tường hôn hít sờ bóp rồi lột phăng cái quần kia xuống mà bú lồn nàng. Kinh nghiệm từ bửa xé tan quần áo Thủy, nó biết Thủy vì bị kích thích tối đa nên rất mau chóng lên đỉnh, có điều nó không dám xé quần áo Lan như đã làm với Thủy, dù sao cũng phải kiên kỵ 1 chút tốt hơn, quả nhiên, trước sự hùng hổ thô bạo của nó Lan thấy mới mẻ và liền bị kích thích tột độ, nước lồn cứ thế mà tuôn lai láng, chịu không nổi cơn hứng tình đang lên đến đỉnh cao, Lan điên cuồng đáp trả bằng cách chụp lấy con cặc bú lấy bú để mãi 1 lúc lâu sau mới chịu để cho nó đút vào mà dập.

Cũng may khi hai người vừa tàn cuộc, Lan mặc lại áo quần chỉnh tề xong vừa dọn dẹp chiến trường thì Phan dẫn thằng con về tới. Thấy thằng Đức liên mừng rỡ:

– Ha… lâu rồi không thấy… lúc này bộ bận lắm sao? Ừa lúc em xin nghỉ học thầy có nghe, chà… sao mạo hiểm vậy, dù sao học hành tới nơi tới chốn sau này có tương lai hơn… ngừng một chút liếc nhìn trên bàn Phan hắng giọng…

– Ngồi xuống nói chuyện chút đi… em à sao không rót nước cho thằng Đức uống vậy… em thiệt là…

– Ậy. Em chớ ai xa lạ gì thầy, đừng khách sáo… người trong nhà mà… không cần đâu cô, em ngồi nói chuyện với thầy chút xíu đi liền.

– Thì ngồi đi, tui đi rót nước uống gấp cái gì… Lan mỉm cười te te đi xuống bếp mở tủ lạnh lấy hai chai nước đem lên vừa đi vừa cười trong bụng nghỉ: “Chẳng phải hồi nãy uống đầy bụng rồi hay sao?”Nghỉ tới đó Lan lại thấy nóng lên, tên này càng lúc càng lắm trò… nhưng mà nàng… thích.

Cái gì? Em mở công ty xây dựng là thiệt sao? Tui cứ tưởng là tin đồn nhảm nhí thôi… chà, em cũng giỏi đấy chứ. Phan tắc lưỡi hít hà khâm phục, đối với 1 giáo viên như Phan thì thằng Đức nhỏ tuổi mà mở được công ty như vậy thì quá giỏi rồi, ngay cả Lan, từ lúc thằng Đức nhà đến rồi hai người bú liếm đụ nhau trong chợp nhoáng, nàng đâu có biết mục đích nó tới nhà, bây giờ nghe nó mở công ty xây dựng gì đó liền ngẫn ra, khâm phục xen lẫn chút tự hào… người tình trẻ của mình quá giỏi rồi.

Đức ngồi nói thêm vài câu rồi đứng lên ra về, hai vợ chồng Phan tiễn ra tới tận cửa nhìn thằng Đức đang lên xe Phan chặc lưỡi:

– Chà. Cái thằng giỏi ha… em nghỉ sao nếu mình giới thiệu con Hồng cho nó? Biết đâu trong tương lai…

– Nghỉ cũng đừng nghỉ tới nha… rủi có gì thì sượng mặt… quên đi… Lan khó chịu gạt phăng, nàng cảm thấy ghen tức, đang lén lút với thằng Đức dĩ nhiên nàng nhất định không cho ai tới gần nó, bản tính ích kỷ của đàn bà nhất định không chia sẻ với ai dù không biết có được hay không…

Cái chuyện mở công ty Đức chỉ lo bề ngoài nói cho đúng ra là chuyện phong quang vinh dự làm Tổng giám đốc… còn cái chuyện vận động kiếm công tra là cái chuyện của người đẹp Nancy. Cái mặt bằng mướn rồi, đăng ký rồi, tiền trong ngân hàng cũng có một mớ… khoảng hai tỷ là tất cả những nỗ lực của nó mấy ngày nay.

Đức không hiểu lắm mọi chuyện cứ giao cho người đẹp thôi. Đức không nghỉ rằng Nancy gạt nó, gạt nó để làm cái gì? Có lợi gì sao? Tuyệt đối là không rồi, cái địa vị của Nancy so với nó thật là một trời một vực, cần gì gạt nó chứ, trực giác thằng Đức biết Nancy chỉ muốn mượn danh nghỉ làm giàu… thời buổi này ai lại không muốn làm giàu? Nó may mắn được người đẹp để ý tới cho kiếm chút cháo hoặc chén canh… cần gì phải nghi ngờ… hơn nửa mỗi lần gặp người đẹp là có đụ, lại được người đẹp bú cặc… trời ơi vừa có tiền lại vừa được đụ mỹ nữ… không phải ai muốn cũng được nha.

Vừa lái xe vừa suy nghỉ vừa cười tủm tỉm khoái trá thì tiếng chuông di động vang lên… Đức liếc nhìn màn ảnh thấy số lạ liền nghĩ đến có lẽ là người của Nancy đây liền bắt máy.

– Alô… Đức nghe đây… ai vậy?

Giọng đàn bà nũng nịu vang lên trong điện thoại:

– Tôi là Thu Vân ở ủy ban… chúng ta đã gặp hôm qua cậu không mau quên đó chứ… Đêm qua Vân suy nghỉ nhiều nên hôm nay liền hành động, nàng muốn mau chóng tìm cách thân thiện với Đức vì trong đầu nàng người thanh niên này có thể là một cây cầu nối quan trọng trong con đường quan trường của mình.

– Ah, thì ra là Chánh văn phòng… quên? Sao thế được… không thể nào quên nhất là người đẹp như chị… Sau một phút ngẩn người, không biết vì sao người đàn bà này lại điện thoại cho mình, nhưng bản tánh ba hoa con chích chòe liền buông lời trêu ghẹo, lẻ ra với số tuổi của nó mà nói với Vân lời này thì có vẻ không hợp nhưng Đức đã quen rồi, những người đàn bà nó đụ cũng như Vân thôi nên cảm thấy không có gì không ổn. Vân cũng vậy, khi nghe thằng nhóc này buông lời có vẻ “dê” thì cảm thấy thoải mái dễ chịu nghỉ trong bụng: “Thuộc loại cậu ấm dân chơi thời thượng a”.

– A… không có gì… chỉ tại hôm qua bận việc tiếp đãi không được chu toàn lắm nên hôm nay muốn mời cậu ăn trưa bồi tội… không biết cậu Đức có rảnh không cho tui chút mặt mũi?

– Ăn trưa? Một lần nữa thằng Đức ngần người, Phó chánh văn phòng thành phố mời nó đi ăn trưa? Chuyện gì đây? Có lộn không vậy? Có điều Đức thông minh liền xâu một chuỗi ý nghỉ lại với nhau, chắc có lẽ là do ảnh hưởng đến Nancy đây…

– Sao lại như vậy được? Có mời cũng để Đức mời mà… hay là trưa nay Đức mời cô tới L’escale bến Ninh Kiều nha… có được không… Đức liền nhanh chóng chọn một nhà hàng khá nổi tiếng.

– Vậy… trưa gặp… khoảng 12 giờ rưỡi…

– Ừm… trưa gặp…

Cúp di động, Đức suy nghỉ: “Mình đi đăng ký công ty, người này liền ra mặt, hôm nay lại muốn mời mình đi ăn… mình là cái thá gì chứ? Còn không phải muốn thông qua mình định bợ Nancy sao? Cũng phải, Diễm là phó chủ tịch thường trực mà cũng có vẻ khúm núm trước Nancy, Nancy lại có nữ vệ sĩ… Như vậy cái địa vị của mỹ nữ này chắc chắn là rất khủng bố rồi… mình đang đụ được nàng… như vậy cũng như là Lao ái của Võ tắc Thiên ngày xưa rồi… khặc khặc, nếu không biết dựa hơi một chút thì thiệt là ngu xuẩn mà… Vừa nghỉ thằng Đức liền cảm thấy phấn khích suy nghỉ làm sao lấy da hổ làm cờ, lợi dụng tối đa mối quan hệ của mình với người đẹp.”

Đức đến trước chọn 1 bàn gần cửa sổ, ngồi chưa được 5 phút thì thấy Vân xuất hiện trước cửa, liền đứng lên tiến ra tiếp đón, hôm nay nó ăn mặc rất thời thượng, người toàn hàng hiệu rất có dáng của công tử nhà giàu khiến một vài em thỉnh thoảng liếc mắt tống tình, nhưng sự xuất hiện của vân làm các em nhìn thằng Đức khinh bỉ nghỉ rằng nó là trai trẻ được Vân bao nuôi, 1 hiện tượng của xã hội ngày nay.

– Đức không thể ngờ nhân viên cao cấp của thành phố lại đẹp lộng lẫy như vậy… Đức nịnh đầm.

– Vậy theo cậu làm việc cho nhà nước ai cũng phải xấu thì phải? Vân cười thích thú với lời nịnh bợ của Đức.

– Trước thì phải nhưng từ ngày hôm qua thì không tin nữa rồi… Đức dí dỏm tiếp tục nịnh đầm có “trình độ” khiến vân cảm thấy ngạc nhiên, nàng không nghỉ rằng Đức chỉ 16, 17 tuổi.

Ngồi xuống bàn, Đức cầm menu nhìn một chút sơ qua rồi cười nói.

– Chị Vân chắc là sành sỏi về vấn đề ăn uống ha… vậy nhờ chị chọn cho Đức luôn đi nha… không cần tiết kiệm đâu, hôm nay Đức đãi khách coi như cám ơn cái ân tình chị giúp đở ngày hôm qua.

– Sợ cậu rồi, đừng có ba hoa nữa, không dám nhận sành ăn trước mặt ông chủ nhà hàng đâu… nhưng nếu cậu muốn vậy thì chị không khách sáo đâu, nói xong nàng vẫy tay kêu người phục vụ đến dặn dò vài món ăn…

– Sao chị biết Đức là ông chủ nhà hàng vậy? Đức thắc mắc…

– Có người em trai biết cậu… à… nói đúng ra là có chút hiểu lầm với cậu… Vân hớp một ngụm nước nhìn đăm đăm Đức… Hôm qua nghe Vinh kể nàng mường tượng đoán ra là chuyện gì, cái mà nàng kinh ngạc nhất thì theo như lời Vinh nói thì hình như người phụ nữ kia là đàn bà của thằng nhóc này. Vân không tin nhưng trước vẻ chắc chắn của Vinh nàng cũng dao động nghỉ… nếu khẩu vị của Đức như vậy… mình cũng thuộc loại đẹp… như vậy nếu có thể dùng thân để sáp gần nó mà kiếm được chỗ dựa lớn thì cũng là một cách hay…

– Vậy à… ai vậy? Đức hờ hững hỏi…

– Vinh… phó đồn trưởng đồn Bình Thủy… chắc có lẽ có hiểu lầm… chỉ tại nó không biết… Vân nói tới đây ngừng lại…

– Không biết cái gì… Đức cười hỏi…

– Thì… thì người nó thích là người của cậu… cậu nể mặt chị quên chuyện này đi có được không? Vân chồm tới phía trước vừa cúi xuống vừa nói nhỏ. Hôm nay Vân mặc cái áo cổ rộng nên Đức liền nhìn thấy hai bầu ngực vun đầy, mùi thân thể người đàn bà hòa lẫn mùi nước hoa làm Đức chới với cảm thấy phía dưới dựng lên…

– À thì ra vậy… có gì mà bỏ qua chứ? Đâu có gì đâu, chuyện nhỏ Đức quên hết rồi…

– Vậy thì chị cắm ơn cậu…

– Chỉ có vậy thôi sao?

– Ừm… mà không phải… còn có chuyện khác chỉ sợ hỏi không tiện lắm…

– Có gì không tiện chứ… muốn hỏi cứ hỏi Đức trả lời được sẻ cho chị biết liền…

– Thiệt? Vân ranh mãnh hỏi với vẻ mặt “láu cá”.

– Ừm… thiệt.

Ngay lúc đó phục vụ đem thức ăn lên nên Vân im lặng chờ người phục vụ đi rồi nàng vẫn không nói gì…

– Muốn biết gì? Đức sau khi nhấm nháp một vài đũa liền hỏi nhỏ…

– Nghe nói là người kia cũng… trạc tuổi chị… vân nhìn Đức cười chúm chím…

– Ừm… Đức gật đầu thẳng thắn nhìn nhận… khiến Vân hơi ngỡ ngàng, trong thâm tâm nàng nghỉ Đức sẻ chối bai bãi ai dè… đang do dự định hỏi thêm thêm thì Đức nói.

– Muốn biết tại sao không?

Thay vì trả lời, Vân cũng gắp một đủa thức ăn, từ tốn bỏ vào miệng nhai mắt nhìn thẳng vào mắt nó mong đợi…

– Đàn bà lớn hơn có kinh nghiệm làm tình… bởi vậy Đức thích…

Vân luống cuống, nàng thật sự không ngờ Đức lại có lối nói chuyện thẳng thừng trực tiếp như vậy, tuy đã từng trải nhưng mặt nàng cũng đỏ lên…

– Cậu thiệt là… sao lại…

– Chị thấy Đức ăn nói bạo phải không? Cũng đúng… nhưng Đức là vậy… không dài dòng văn tự. Đức cười…

– Sao hả? Không muốn biết gì nữa à?

– Cậu nói chị nghe…

– Nếu Đức hỏi thì sao? Được chứ?

– Hỏi gì? Ừm… hỏi đi… coi như có qua có lại… vậy mới công bằng… Vân trả lời, gương mặt vẫn còn đượm 1 chút hồng nhưng sau đó nghe câu nói của thằng Đức khiến nàng đỏ mặt tía tai, đang uống nước khiến nàng sặc sụa ho liên tục chẳng biết phản ứng sao cho phải.

– Đức thích chị… chị Vân đã từng làm chuyện đó với người trẻ như Đức chưa vậy?

– Cậu nói đùa bậy bạ gì đây… Vân lí nhí như muỗi kêu…

Đến lúc này thằng Đức coi như nắm chắc đến 80/100 là nó có thể đụ người đàn bà này rồi, theo nó phân tích: Thứ nhất nó biết rõ Vân muốn thân cận với nó mục đích là tiếp cận chỗ dựa của nó vì Vân là người có tham vọng, thứ hai Vân không ngại tò mò giữa quan hệ của nó và Thu, nếu đã thế thì tại sao nó phải ngượng mồm làm gì… Thật ra lúc bạo miệng bạo mồm như vậy là thằng Đức có tính toán, nếu là người khác thì có lẻ là sẻ đứng vậy cáo từ đi về nhưng Vân cứ ngồi đó lí nhí… có nghĩa là… nghỉ liền làm… Cái bàn ăn không lớn, Vân ngồi đối diện đang ngượng chín người thì bỗng giật bắn người lên… khi cảm thấy một bàn tay chạm lên đùi mình. Cách một lớp vải mỏng của chiếc váy thôi. Vân muốn nhích cái chân thì bàn tay kia gỉ chặt lấy…

– Làm… làm gì vậy… buông ra coi chừng người ta thấy… Vân “quát” nhỏ…

Ban tay kia vẫn không buông ra trái lại còn lì lợm hơn muốn đi xa hơn nữa…

– Chị van cậu mà… coi chừng người ta thấy…

– Vậy ăn xong mình đi chổ nào để người ta không thấy nha… Đức vẫn không buông tay… hăm hở đề nghị.

– Cậu hình như rành quá ha… không biết đây là lần thứ mấy rồi? Vân rúc cục bình tỉnh lại, nói mát, phía dưới bàn, tay của tên kia vẫn táy máy có điều không xâm lấn xa hơn được khiến nàng an tâm phần nào.

– Nè… nói chuyện chánh đi… chị không phải muốn chỉ mời cơm đơn giản vậy chứ hả? Đức bỗng nhiên nghiêm chỉnh lại, không cười cợt nửa mà đi thẳng vào vấn đề chính, nó thật muốn biết ý đồ thật sự của người đàn bà này…

Thái độ cử chỉ của Đức làm Vân thiệt lúng túng, cậu nhóc này chỉ mới 16, 17 tuổi thôi sao? Cứ như là băm mấy thì phải… nhưng mà như vậy cũng tốt, nàng không cần rào đón gì hết…

– Cậu xuất thân rất bình thường nhưng cái thế lực sau lưng cậu rất khủng… Chị chỉ muốn trong tương lai cậu có thể giúp chị một chút… thế thôi. Vân dè dặt chậm rãi nói.

– Thẳng thắn lắm… nhưng mà Đức có lợi gì? Đức hớp một ngụm nước xong từ tốn cười hỏi.

– Trong quan trường, lãnh đạo ai cũng có vòng tròn thế lực của mình, chị không tham vọng tiến vào trung tâm vòng tròn nhưng ở ngoài rìa cũng có thể tránh mưa bão… cậu hiểu chứ?

Đức không hiểu nhiều nhưng có lần sau khi đụ xong một trận, Nancy cao hứng có nói sơ sơ cơ cấu làm quan trong chế độ nên nó biết ít nhiều… đại khái cũng giống như xã hội đen, đại ca đầu rồng cũng cần có đàn em… Bí thư, Chủ tịch huyện hay thành phố hoặc cấp tỉnh thì cũng là thuộc một phe phái nào đó, nếu không sẽ không đứng vững trong quan trường, đối với chuyện này Đức không để ý lắm, nó chỉ tha thiết trong chuyện làm giàu và đụ đàn bà đẹp… nhưng gần đây, ý nghỉ thằng Đức bắt đầu thay đổi, nó ngày càng thấy quyền lực thật quan trọng, không có quyền lực thì rất dễ dàng bị người ta dẫm chết như dẫm một con kiến thôi… người đàn bà này là Phó Chánh văn phòng ủy ban nhân dân thành phố… địa vị đối với đám dân ngu cu đen thì là cao cao tại thượng, nay cầu cạnh mình… muốn thông qua mình mà có thể tiến gần cầu cạnh nịnh bợ Nancy, như vậy coi như mình đang ở trong chùa mà không thắp vài nén nhang thì thiệt là đi chết cho rồi, còn muốn lăn lộn ngoài xã hội hay sao chứ.

– Cái này hình như là có lợi chi chị thôi đó nha. Đức cười cười… hai mắt lộ vẻ dâm tà thèm khát cơ thể người đàn bà trước mặt, thật ra nó chỉ muốn thử thôi, coi Vân phản ứng thế nào, nếu nàng phản đối thì nó sẽ nói như là muốn “đùa” thôi còn nếu như nàng “chịu”, dĩ nhiên nó cũng sẽ đụ thử nàng.

– Cậu muốn sao thì sao mà… nhìn thấy vẻ “háo sắc” kia khiến Vân mừng rỡ, để đạt được mục đích nàng sẵn sàng hy sinh bỏ vốn một chút, đâu có mất mát gì chứ, bởi vậy nàng nhìn Đức với ánh mắt đầy phong tình…

– Không thành vấn đề… nhưng mà vầy… tôi thay mặt lãnh đạo tạm thời tiếp nhận chị… sẻ quan sát chị một thời gian…

Vân hơi thất vọng tuy nhiên nàng biết rõ trong một thời gian, khả năng gặp được lãnh đạo là điều không để trừ khi làm ra được thành tích gì đó trong công việc được “giao phó”.

– Ừm… chị biết mà…

– Chị yên tâm, sẻ không để chị thất vọng.

– Ừm…

– Chị không dùng gì thêm sao?

– Không, no rồi… Vân đáp.

– Vậy mình đi thôi… Đức vẫy tay ra dấu tính tiền…

Vân hồi họp, nghỉ Đức sẽ đề nghị mình đi theo tới chổ nào đó khách sạn chẳng hạn để “làm chuyện đó” đúng theo bài bản nhưng kế đó nàng ngẩn ra khi nghe Đức nói:

– OK… vậy mai mốt liên lạc sau…

Trước vẽ mặt ngạc nhiên của Vân, Đức cười tủm tỉm quay lưng bước đi, nó biết chắc nếu bây giờ mướn khách sạn lột quần áo nàng ra thì không có vấn đề gì nhưng là một thất bại lớn nha, nàng ta dĩ nhiên sẻ mở rộng hai đùi kia nhưng thâm tâm sẻ khinh thường nó, không vội, không vội… Tối qua chơi Thủy sang nay đụ Lan… đâu thèm muốn gì…

Quả nhiên Vân thất vọng, cứ tưởng thằng nhóc này sẽ hăm hở đưa mình đi chổ nào đó rồi gục gục đầu trước váy mình… ai dè… Vân ấm ức, lần đầu tiên tự hỏi có phải mình không đủ hấp dẫn?

Chương trước Chương tiếp
Loading...