Thằng Đức - Quyển 1
Chương 72
Lương Học Hửu mấy ngày nay tinh thần phấn chấn… trong lòng đang thấp thõm đợi tin vui nên nhìn trẻ lại 5. 6 tuổi… Lão ăn cơm chiều xong, tắm rửa sạch sẽ, ăn mặc tươm tất mở tủ lấy chai rượu Hennessy VSOP đã từ lâu không nở khui đem đi… Việc này khiến Hường vợ ông mở tròn xoe mắt… không hiểu chuyện gì sao hôm nay chồng mình chơi sang vậy…
– Đừng có tò mò… vài hôm nữa khi nào có tin mới cho bà biết… là chuyện tốt… Hửu nháy mắt với vợ…
Nghe chồng nói Hường sáng mắt lên… dù sao cũng xuất thân từ nhà cán bộ… chuyện quan trường bà rành 6 câu vọng cổ… chẵng lẻ có chuyển cơ? Vận may sắp đến rồi?
– Này Nhả… có nghe ba con vừa nói gì không?
Nhả đang ngồi tập đàn… đây là thú tiêu khiển cuối tuần của nàng. Nghe mẹ nói chẳng buồn nhìn lên… chỉ lắc đầu…
Hường thở dài… chỉ có đứa con gái, từ lúc ly hôn về ở chung với hai vợ chồng bà, tánh tình thay đổi hẳn, không còn hoạt bát, rất ít nói… không biết tương lai sẽ thế nào đây… Bà lắc đầu… vào trong thay quần áo chuẩn bị đi phố…
Vừa bước ra cửa bống Hường ngẩn ra… một thanh niên trẻ đang đứng trước nhà nhìn mình cười cười…
– Cậu… tìm ai à? Hường hỏi…
– Chào cô… cháu đến tim Hiệu trưởng…
– À… nhà tôi à… ông ấy vừa mới ra cửa thôi… có lẻ chiều mới về… hay là hôm khác quay lại nhé… nếu không có chuyện gì gấp…
– Không… không gấp… cháu chỉ muốn đến chào hỏi với thầy thôi… không có gì gấp… hôm khác cháu trở lại cũng được… nói xong Đức quay cười gật đầu chào quay lưng bước đi…
– Cậu tên gì thế? Chiều nay tôi sẽ nói lại với ông ấy là có cậu ghé qua…
– Dạ… Cô cứ bảo có học viên Trần Đức ghé thăm…
– Trần Đức? Hường mang máng nhớ đã có nghe qua cái tên này… Hường hai mặt sáng lên… hôm trước đã có nghe qua hai cha con nói qua tên người này…
Thì ra Đức sau khi đến bệnh viện thấy nhiều người liền rút lui trước cặp mắt ai oán của Tuyết… thừa lúc mọi người không để ý liền “đá nhản” đưa bày tay làm thành hình dáng “điện thoại” ý nói sẽ tìm cách liên lạc… kế đó “chuồn” đi…
Ra khỏi bệnh viện, Đức tìm đến nhà hiệu trưỡng Hửu… Nancy cho nó cơ hội “thông báo” với hiệu trưởng về cái chức Phó Chủ tịch tỉnh thường trực. Mang tin này đến có ý nghĩa rất lớn: Cho Hửu và Đức biết nhau đây là người một nhà và tầm quan trọng của Đức đối với Nancy, một cách gián tiếp cho Hửu biết Đức là “thân tín”.
Đức vừa tới nhà đúng lúc Hường đang sửa soạn đi phố…
– A tôi nhớ ra rồi… có nghe hai cha con họ nói qua tên cậu nên có ấn tượng một chút… Hường có nghe qua cái vụ Lại Đức Hòa… nay thấy Đức trẻ như vậy, vô cùng sững sốt…
– Thôi để khi khác cháu lại đến…
– Cậu… tôi nghỉ ông ấy không đi đâu xa… hay cậu vào nhà ngồi một chút… tôi nghỉ ông ấy cũng sắp về rồi… vào… vào đi…
Hường sốt sắn mời Đức vào… linh tính Đức rất có thể mang tin tức gì rất quan trọng đến cho chồng…
Nhìn đồng hồ… còn 1 giờ nữa mới tới giờ hẹn với Ngân, Hiệu trưởng phu nhân lại niềm nở như vậy… thôi thì vào nhà chờ một chút, mai không cần phải trở lại…
– Vậy… cháu xin phép vào chơi một lát…
Đức giật mình… khựng lại ngay ngưỡng cửa khi nhìn thấy Thanh Nhả trong phòng khách… đang đánh đàn… Đức không ngờ nàng giảng viên này là con gái của Hiệu trưởng Hửu.
– Vào đi… à cậu Đức biết con gái tôi chứ? Hẳn rồi… nó là giảng viên ở trường Đãng í mà…
Thanh Nhả cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy Đức… nàng nhìn mẹ rồi nhìn Đức…
– Cậu… cậu kiếm tôi à?
– Không phải… cậu Đức tới chào hỏi ba con… nè nè ngồi đi cậu Đức… lại quay sang con gái:
– Mau mau gọi di động nói cho ba biết có cậu Trần Đức ghé nhà… ngồi ngồi đi cậu… Hiệu trưởng phu nhân sốt sắng đon đả mời chào khiến Thanh Nhả lấy làm kỳ quái…
– Không gấp đâu cô… cứ để cháu ngồi chờ… không gấp…
– Thế cháu ngồi nhé… cô vào trong lấy nước uống… không đợi Đức ừ hử… Hường vội vã đi vào trong lấy di động gọi cho chồng…
Thanh Nhả thản nhiên tập đàn… không nói lời nào… coi như trong phòng khách không có ai… Đức cũng không nói lời nào, tỉnh bơ, ngồi chăm chú nhìn nàng gải đàn…
Không khí trong phòng có chút quỷ dị… không ai nói lời nào…
– Cậu biết đàn guitar? Sau cùng Thanh Nhả cũng phá bầu không khí im lặng…
– Chút chút… Đức cười…
… im lặng.
– Cô đang học đàn à? Được bao lâu rồi… Đức hỏi.
– Ba… bốn năm rồi… Thanh Nhả đáp…
… im lặng.
– Nghe được không? Thanh Nhả cuối cùng cũng mỉm cười.
– Trước mặt giảng viên… tôi không dám nói dối… Đức cũng mỉm cười.
Thanh Nhả sửng sốt… nói như vậy có ý nghĩa gì con nít cũng hiễu nha… ý hắn muốn nói nàng chưa đủ trình độ đây mà… Thanh Nhả siêng năng tập luyện, thầy dạy đàn khen nức nở… nàng cũng thấy mình đánh đàn không tệ… cái tên này… nàng cầm đàn đưa qua:
– Hay là cho tôi mở rộng tầm mắt một chút?
– Hahaha… thôi đi…
Thanh Nhả bĩu môi… khinh thường nghỉ bụng: “Tưởng có tay nghề, chê người khác ai dè chỉ có cái miệng”…
– Cậu Đức à… ông ấy sắp về tới ngay thôi… tôi vừa mới gọi điện…
Hường từ bên trong bước ra… trên tay là một ly nước cam… miệng cười hớn hở… cùng lúc Thanh Nhả đứng lên không nói tiếng nào bước vào trong khiến Hường sửng sốt… Biết tính tình của con gái, bà quay qua nhìn Đức cười giả lả…
– Ông ấy nhất định về ngay thôi… bảo tôi giữ cậu lại… nè… nè uống nước đi…
Hường vừa nói vừa nôn nóng liếc nhìn ra cửa… vừa rồi có gọi di động cho chồng… biết Đức ít nhiều cũng có chút lai lịch nhưng không ngờ khi nghe tên Trần Đức tới nhà tìm mình, Hửu vô cùng kích động… giọng nói đầy phấn khích…
– Dạ được… cám ơn cô…
Đức cầm ly nước cam đưa lên môi hớp một ngụm… vừa lúc nghe có tiếng động bên ngoài… Hiệu trửng Hửu mặt đỏ bừng đang bước vào nhà… nhìn thấy Đức, lão cười…
– Là cậu à…
Giọng điệu lảo khiến Đức cười thầm trong bụng… “rỏ ràng ba chân bốn cẳng chạy về mà còn làm bộ làm tịch…” nhưng vội đứng lên nghiêng người chào theo lễ tiết.
– Chào hiệu trưởng… cháu là Trần Đức… hahaha cháu đã có dịp nhìn thấy ông nhưng không có dịp chào hỏi… hôm nay…
– A… đúng đúng… tôi cũng đã nhìn thấy cậu… ây da… cái tên Huỳng Bảy gì đó… thiệt là bậy bạ…
Hiệu trưởng Hữu làm sao quên được hôm đó người thanh niên này đứng bên cạnh nữ thiếu tướng kia, lại còn thấy Chánh văn phòng trung ương vỗ vai hắn… Tuy nhiên lảo làm bộ phớt lờ tránh cho Đức hiểu lầm lão “thấy người sang bắt quàng làm họ”…
Mấy ngày nay, Chánh văn phòng tỉnh ủy Đàm đá có nói qua không ít lần về người thanh niên này… nay hắn đã tới nhà… như vậy cái chuyện mình vận động có lẻ đã có kết quả… lảo không hy vọng lên cao nhưng nếu có thể thoát ra khỏi chỗ này coi như là một khởi đầu tốt… còn chuyện sau này sẽ phải coi biểu hiện của mình ra sao… dù sao cũng chỉ là “người mới” trong vòng tròn của Thiếu tướng Nancy… không thể hấp tấp, tham lam được voi đòi tiên được…
Hiệu trưởng phu nhân bên cạnh nóng lòng hơn chồng nhiều… mấy năm nay một bụng uất nghẹn… đám bạn bè trước kia luôn nhìn bà cung kính nhưng từ khi chồng bà hạ đài, ánh mắt họ nhìn bà như cục cức trôi sông… bà nghỉ nếu có dịp trở mình thì tốt rồi… sẻ cho bọn họ “biết tay”… vì vậy trong lòng vô cùng hồi họp… mắt nhìn Đức… nhớ lời ông chồng nói: “Người thanh niên này đem tin mừng đến cho hai vợ chồng ông bà… có thiệt như vậy không?”
– Hahaha… hôm nay cháu đến là để chúc mừng hiệu trưởng ông… Bình bộ thanh vân a…
Đức sau cùng cũng tung “bom tấn”… nó biết đây mới là những lời mà hai vợ chồng hiệu trưởng mong đợi…
– Đã… đã có… tin rồi?
Tuy đã đoán biết trước nhưng khi vừa nghe lời từ miệng Đức nói ra… Hiệu trưỡng Hửu cũng không kìm được nỗi xúc động… lảo lắp bắp… Hường bên cạnh chồng cũng mở hai mắt to, miệng há hốc…
– Vâng… cháu được “trên” phái đến thông báo trước cho ông để ông chuẩn bị… giấy điều động sẻ nhanh chóng tới thôi… chậm nhất cũng hai ba ngày sau… còn nửa… Chánh văn phòng Đàm cũng được điều động cùng một lúc…
Hiệu trưởng sung sướng… lảo đã hiểu… lảo được điều động thay vị trí của Chánh văn phòng Đàm… lảo Đàm sẻ vào vị trí của Lại Đức Quang… không tệ không tệ… là một khởi đầu tốt… lảo gật gù coi như hiểu biết…
– Tốt rồi… tốt rồi… Chánh văn phòng Đàm thay vào vị trí của Lại Đức Quang… tôi sẽ vào vị trí của Chánh văn phòng Đàm… sau này hai chúng tôi hợp tác nhau…
Hường bên cạng cũng hớn hở vui mừng… Là Chánh văn phòng Tỉnh ủy… tốt rồi tốt rồi… mai này không còn bị “đối xử” như cùi hủi nửa…
– Không phải đâu hiệu trưởng… Chánh văn phòng Đàm được điều qua Vĩnh Long đảm nhiệm chức Phó Chủ tịch thường vụ tỉnh…
– Hả? Ồ… sao lại thế? Thế còn Lại Đức Quang? Hiệu trưởng Hửu ngạc nhiên…
– Hiệu trưởng… ông còn chưa hiểu? Ông được điều động thế vào vị trí của ông Lại Đức Quang…
– Hả… cả hai vợ chồng Hửu Hường sững sờ… mắt nhìn nhau… miệng há hốc… đây là bom tấn nổ ngang tai… vừa rồi tưởng là vị trí Chánh văn Phòng tỉnh ủy đã là không tệ… còn bây giờ là cái vị trí Phó Chủ tích thường trực tỉnh… ngôi vị thứ ba trong lãnh đạo cao tầng tỉnh ủy…
Học Hửu lão đảo muốn ngả… lảo xúc động vì mừng rở nên đứng không vửng…
– Hiệu trưởng à… chuyện này… chuyện này ông không nên quá kích động… trước khi công văn bổ nhiệm đến… Đức nhỏ giọng nhắc nhở…
– À… đúng đúng… hahaha… Hiệu trưởng Hửu sau một lúc kích động bắt đầu lấy lại bình tỉnh… đưa mắt nhìn vợ như ngầm dặn dò… xong quay qua cúi đầu hỏi nhỏ:
– Vậy ai đảm nhiệm chức vụ Chánh văn phòng thay thế lão Đàm?
– Hình như là còn chưa quyết định… Hiệu trưởng ông có ý kiến gì không? Chuyện này 100 phần trăm thì không chắc nhưng cháu có thể gợi ý lên trên đấy… Đức cũng “nhỏ tiếng” xù xì như sợ có ai nghe được…
– Phó hiệu trưởng Đoàn… được lắm đấy… tôi biết lảo ta đã lâu…
– Vậy tối nay cháu sẻ gợi ý lên trên… Đức gật gù “hứa hẹn”… trong bụng thầm đắc ý… biết chắc lảo hiệu trưởng này sẻ lên tiếng dùm cho phó hiệu trưởng Đoàn mà… Cái vị trí Chánh văn phòng đã nằm trong tay Đoàn phó hiệu trưởng rồi… nó chỉ cần ởm ờ một chút, sau này khi được “tin tốt”… Đoàn phó hiệu trưởng sẽ nghỉ đến “công đề bạt”… nhất định sẻ trung tâm cẩn cẩn làm người một nhà với mình hay sao? Sẻ còn hơn Chánh văn phòng Đàm hiện nay nửa là cái chắc rồi…
Hửu hiệu trưởng nghe Đức hứa hẹn sẽ góp ý nhắc nhở “lên trên” lòng vô cùng hớn hở”… chuyện này phải nói với lảo Đoàn mới được…
– Tôi vào bếp làm chút đồ nhắm để ông và cậu Đức uống vài ly trò chuyện… Hường trong lòng vui vẻ đề nghị…
– Đúng… đúng… ý kiến hay…
– Hahaha… cháu không có lộc ăn rồi… chiều nay có hẹn với bạn gái… cũng đã tới giờ rồi… thôi để khi khác nhất định có dịp uống vài ly với ông…
Hửu nghe Đức bận hẹn hò với bạn gái… mỉm cười nhưng nói với vẻ tiếc nuối…
– Vậy à, thế thì không thể để bạn gái chờ… nhớ nhé… lần tới nhất định phải làm vài ly… à mai mốt thường tới chơi nhé…
– Dạ được… nhất định… nhất định… hahaha.
Đức vừa ra khỏi nhà… Thanh Nhả ra phòng khách lầu bầu:
– Sao lại gọi hắn tới nhà chứ? Chuyện vô bổ…
Hửu hiệu trưởng trừng mắt:
– Cái gì vô bổ? Con thiệt là… phải khách sáo với người ta một chút… mai này coi cậu ấy như người một nhà… có hiểu không?
– Ừm… đúng đó… nghe ba con nói đi… con nhỏ này… cậu Đức là người tốt…
Thanh Nhả sửng sốt… người một nhà? Ý gì đây? Cả ba và mẹ hôm nay sao lại cùng chuyến tuyến? Thường là mẹ luôn đồng ý với mình mà… hôm nay chuyện gì đã xảy ra?
Học Hửu nghe Đức tiết lộ tin vui miệng cười không ngừng… lão rót một ly rượu ngồi nhâm nhi vừa nghì ngợi thỉnh thoảng cười mỉm chi… Hường ngồi bên cạnh chồng, nét mặt vô cùng thản nhiên nhưng thật sự trong lòng bà đang vô cùng hớn hở đang trù tính kế hoạch cho “tương lai huy hoàng”…
Hửu chỉ mới 53 tuổi nhưng mấy năm nay lảo sống như ông già 7, 80 tuổi học đạo tu tiên… khiến cuộc sống vợ chồng tẻ nhạt… Hường chỉ mới 49 thôi… độ tuổi này nàng vẫn tự hào là mình còn “ngon cơm” trong vấn đề giường chiếu vẫn còn rất ham muốn… ông chồng lại không còn mặn nồng… nên nàng bị khốn đốn, trong tình trạng dồn nén lâu ngày…
Thỉnh thoảng tụ họp bạn bè tán gẩu, nói chuyện trên trời dưới đất… Hường cũng nghe lõm bõm họ xù xì rồi cười hinh hích… đại khái là thời buổi bây giờ các bà xồn xồn nhà giàu, các mệnh phụ phu nhân thường nuôi trai trẻ để làm chuyện đó…
Lần đầu nghe Hường cảm thấy “chói” tai… đúng là không có đạo đức chút nào… đáng nguyền rủa…
Những lần kế tiếp, nghe qua cũng mỉm cười… họ thật tội nghiệp…
Năm tháng trôi qua… cũng là những câu chuyện cùng nội dung nhưng lại khiến bà động tâm… hâm mộ…
Bây giờ bà cũng ước ao… thèm muốn có được một người tình trẻ… ôm ấp hun hít… sờ soạng như những phim tình dục mà bà lén lút xem trộm trên mạng… Hường đã từng nghỉ qua nếu có thể bao nuôi 1 nhân tình trẻ thì tốt rồi…
Nói thì dễ làm thì khó… Cái chức vụ Hiệu trưởng trường Đãng… nghe thì tưỡng ngon lành lắm… nhưng chẵng có chất béo gì… thu nhập “phụ trội” của bất cứ thằng CSGT nào cúng chắc chắn khá hơn nhiều…
Đôi khi Hường ngồi nhớ lại trước kia, lúc chồng còn là Giám đốc Sở CA… nhà cửa lúc nào cũng tấp nập khách khứa ra vào, quà cáp chất đống phong bì dày cộm… lão Hửu lúc bấy giờ lại đạo đức giả chỉ bỏ túi tượng trưng… còn nói phải nhìn xa hiểu rộng mới có thể lên cao… Hường nghe cũng bùi tai… ai dè lên cao thì không thấy chỉ thấy trong thời gian một sáng một chiều từ Giám đốc sở phu nhân vạn người kính ngưởng bỗng thành Hiệu trưởng phu nhân… người ta nhìn như nhìn “Cục cức trôi sông”… nhà cửa vắng như chùa bà đanh… ngôi nhà dành cho Giám đốc sử CA cũng phải cho người khác dọn vào… Mấy năm nay thiệt là uất ức…
Hôm nay nghe Đức báo tin tốt, bà cứ tưởng như nằm mơ… lần này đã có dịp trở mình… lão Hửu được ngồi vào cái vị trí của lão Quang thì đúng là “trời cao có mắt”… cái đám “bạn củ” kia sẽ biết tay bà… sẻ không còn cái màn “cần kiệm kiêm chính” nửa đâu… Hường mơ mộng… nếu được trở lại như xưa thì hay biết mấy… lão Hửu có đạo đức giả thì mặc kệ lão… Đời người trăm năm nhưng có ai được trăm năm? 80 là đã hiếm rồi nhưng dù có sống được tới đó vậy thì sao? Vô nghĩa… ăn thì không có răng không lú thì lẩn sống chỉ làm khổ con cháu… Hường chì cần sống đến 70 cũng được rồi… chủ yếu là phải hưởng thụ cuộc đời.
Hường nghỉ mình đã xấp xỉ 50 rồi… nếu có thể hưởng thụ được ý nghĩa thật sự của cuộc đời chỉ còn dăm ba năm nửa thôi… vài năm nửa, đàn ông thì còn có thể nhưng đàn bà thì hết rồi… vì vậy nếu có dịp được trở lại huy hoàng như xưa thì Hường sẻ bất chấp tất cả… có tiền rồi có phải nên bao một thằng trẻ khỏe mạnh cho riêng mình? Chắc chắn rồi…
Hường càng suy nghỉ… nét mặt càng nghiêm túc… nghiêm trang đạo mạo…
Có nằm mơ Hường cũng không ngờ Đức cũng có ý đồ đen tối đối với bà…
Đức thấy Hường cũng trạc tuổi Phó Loan… vóc người phó Loan mảnh khãnh, vóc người hiệu trưỡng phu nhân “có da có thịt” hơn… nói đúng ra là mủm mĩm hơn… không thể nói là mập được… một nét mặt của người phụ nữ trung niên có nhan sắc… lúc trẻ chắc chắn là một mỹ nữ… sự khác biệt tuổi tác làm đầu óc “méo mó bệnh hoạn” của Đức có khuynh hướng dâm dục bậy bạ… phía dước cặc nứng lên… muốn đụ…
Trong đầu nhanh chóng hình thành kế hoạch… trước là tiếp cận, làm thân… thăm dò… kinh nghiệm bản cho biết gương mặt càng đạo đức nghiêm trang thì trong lòng càng dâm… không được 100 phần trăm chắc chắn nhưng cũng không khác xa bao nhiêu đâu… nhưng không thể cẩu thả được… phải thăm dò mới có thể quyết định…
Hiệu trưởng có nói rồi… sau này nếu có dịp ghé chơi thường một chút… như vậy thân càng thêm thân…
Kịch bản “cô Lan” ngày xưa đang dần dần tái diển…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/
– Chị lúc nào cũng đẹp… nhìn hoài không chán…
Đức sau cùng cũng nói câu nịnh đầm “kinh điển” sau khi “say đắm” nhìn Ngân một lúc khiến nàng đỏ mặt, ngượng ngùng.
– Có quỷ mới tin cậu… Ngân trong lòng ngọt ngào nhưng ngoài mặt “làm nghiêm” cho rằng Đức không thành thật…
Đức không nói gì… đưa tay lên… cô phục vụ nhìn thấy liền tiến gần cười hỏi:
– Xin hỏi anh có cần gì thêm ạ?
– Có chuyện này xin nhờ cô giúp… Tôi nói cô bạn tôi là cô ấy đẹp nảo nùng… tôi nhìn hoài không chán… cô ấy nói tôi không thành thật… nên tôi nhờ cô giúp một chút… cô thấy tôi có nói đúng hay sai?
Đức nhìn cô phục vụ cười nói… tay chỉ Ngân…
Hai má Ngân đỏ rực lên… cô phục vụ hai má cũng hồng lên không kém… cười rất tươi… cảm thấy người khách này rất thú vị…
– Anh nói không sai… bạn gái anh thật đẹp…
– Hahaha… này… cái này không phải tôi nói nha… là người khác nói đó…
– Lưu manh…
Ngân cười mắng… nàng quả thiệt hết cách với tên này… chuyện như vậy chỉ có hắn mới dám làm mà không biết ngượng… nhưng nàng thấy… thích…
– Hahaha cám ơn cô… à… nhờ cô chọn dùm món tráng miệng đặc biệt một chút… tôi tin tưởng cô là người có nhận xét vô cùng chuẩn và độc đáo…
Đức nhìn cô phục vụ nháy mắt khiến cô ta e thẹn, cúi mặt lòng bồi hồi…
– Dạ được… tôi sẽ chọn món mà tôi thích nhất để hai vị thưởng thức… nhưng không chịu trách nhiệm à nha…
Cô phục vụ tủm tỉm cười…
– Hahaha… được được… tôi tin tưởng sắp được thưởng thức món ngon rồi…
Người đẹp phục vụ tươi cười xoay mình lắc mông bước đi…
– Cậu nha… có phải thấy “vừa mắt” rồi không? Ngân mỉm cười… nụ cười “tiểu lý tàn đao”…
– Chị tưởng “định lực” của tôi yếu vậy sao? Nói thiệt nha xưa nay định lực của tôi chỉ “thất thủ” với chị thôi… Đức “nghiêm mặt” trơ trẻn đầy “chính khí” khoe khoang tính tốt của mình…
Biếy tên này ba hoa… nhưng Ngân mỗi lần nghe hắn lẻo mép lại cứ như là trúng phải bùa mê thuốc lú… lòng thấy ngọt ngào…
– Chuyện… ông xả chị tới đâu rồi… Đức thăm dò…
– Tôi đã quyết định ly hôn với hắn… đang ly thân chờ ra tòa…
– Thiệt? Không hối hận?
– Cậu nghỉ sao?
Ngân mím môi… bụng tức tối: “Đã ngủ với cậu rồi… chuyện gì cũng đã làm rồi… bây giờ còn hỏi cái chuyện thiệt hay không thiệt… chẳng lẻ muốn tôi trở về với chồng à? Đúng là đồ vô lương tâm mà”… nhưng nghỉ thì nghỉ chự chuyện này chẳng dám nói ra miệng…
– Hahaha… đừng có hiểu lầm mà… Đức đã có kế hoạch rồi… nè… có muốn nghe không? Chị là vai chính đó…
– Chuyện gì chớ? Úp úp mở mở… nói đi…
Đức nhìn quanh… thấy gần bàn hai người ngồi không có ai bèn nhỏ giọng:
– Mình hợp tác… mở công ty bất động sản… làm giàu… sao hả? Có hứng thú không?
– Tôi? Ngân há hốc mồm… hai mắt mở lớn… tên này nói cái gì vậy? Có phải đầu óc không bình thường?
– Hahaha… tôi biết chị nghỉ sao… nè nghe tôi nói cái đã…
Ngừng một chút… mắt láo liên dòm trước ngó sau… cô phục vụ lúc này mang 2 món tráng miệng tới… lại gật đầu chào rồi dịu dàng đặt xuống bàn… ánh mắt nhìn Đức nóng bỏng khiến Ngân không thoải mái… có chút ghen ghen… mị lực tên này không tầm thường, ngoài mình ra, không biết hắn co bao nhiêu đàn bà?
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/
– Nè… nảy nói tới đâu rồi? Ờ. Đúng đúng… công ty bất động sản… chị bây giờ làm cho nhà nước… bát cơm sắt đó mà… muốn làm giàu cũng khó trừ phi là làm lãnh đạo… hay là nhảy ra ngoài mở công ty bất động sản… để làm giàu…
– Nói như cậu… ai cũng làm bất động sản vậy ai cũng giàu à? Ngân bĩu môi…
– Ậy… nghe cho kỹ rồi mới nói đi… nà… cái đó còn tùy nha… phải coi mình móc nối quan hệ như thế nào thôi… không có quan hệ vửng chắc… mở công ty bất động sản… có tiền cở nào cũng ôm đầu máu… còn nếu như có quan hệ vững chắc, trong vòng năm ba năm thôi… lấy tiền đốt người cũng được…
Ngân sửng sốt… quả thiệt là như vậy… Đức nói không sai chút nào… suy nghỉ lại hắn hiện nay có đủ điều kiện để thực hiện… nhưng tại sao lại là nàng?
– Thấy có lý chứ gì? Bây giờ mình đi… kiếm chỗ khác bàn tiếp… chỗ này không phải là chỗ nói chuyện…
Nghe hắn nói… Ngân đỏ mặt lên… biết tên này muốn gì rồi… thật ra nàng cũng muốn đấy… từ hôm ấy đến nay… cứ mong đợi…
– Hôm nay đặc biệt cho chị mở rộng tầm mắt nha… Có nghe câu “chùa đất phật vàng chưa”? Ậy tuy là không đúng lắm nhưng cũng na ná như vậy… Đức có cái nhà… hahaha nhìn bên ngoài thì tầm thường lắm… nhà tranh vách đất thôi nhưng một khi vào nhà rồi sẻ thật cả một khung trời xa xỉ đó nha… lúc đó nếu có thể chị cho vài ý kiến ha…
Đức thao thao bất tuyệt khoe khoang căn nhà kia… trước hết cũng muốn Ngân mở rộng tầm mắt đấy… nhưng mục đích chính là muốn đụ người đẹp giữa khung cảnh “hiện đại” mà thôi… từ hôm ngày đầu tiên, đụ thím ba, kế đó là Nhung, gần đây nhất là Quyên… nay đã ghiền rồi… vừa đụ vừa nhìn cái tướng đụ của các nàng trong gương thiệt là không còn gì hơn… quá đả…
Ngân cũng đâu có khờ… một đời chồng rồi… đâu có dễ bị thằng con trai kém tuổi mình gạt đụ? Hơn nửa, lần trước cũng đã để cho nó “dày vò” rồi… vì vậy… thôi cứ để cho hắn “lên mặt” một chút đi… không thèm vạch mặt hắn làm gì…
– Vậy bây giờ là đi tham quan nhà cậu hay là kiếm chỗ bàn chuyện công ty bất động sản vậy? Ngân cũng ranh mãnh hỏi “móc họng”…
– Hahaha… là một công hai chuyện thôi… hahaha… Đức biết Ngân đã biết ý đồ đen tối của mình… vì vậy không còn ngần ngại nửa, tay trái cầm vô lăng tay phải sờ đùi người đẹp…
– Đồ quỉ cậu… biết ngay mà…
– Biết cái gì chớ… hahaha…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/
– Sao hả? Cho ý kiến đi…
Nhìn thấy Ngân trợn mắt nhìn 4 phía… Đức đắc ý…
– Nè nè… lại đây… thấy cái phòng tắm chưa… có bar uống rượu đó… trong bồn tắm có whirpool, như là đấm bóp vậy… để Đức mở nước đầy… à, còn cái này nửa…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/
Cũng là bản kịch củ soạn lại… không chút khó khăn, những lời này đã lập lại ha ba lần rồi… Nhung, Quyên đều nghe qua lần này thì là Ngân… lần tới không biết là ai hahaha cái đó còn tùy… trước sau gì ai cũng có phần mà.
Còn đối với Ngân đây đâu phải là lần đầu cùng với Đức làm cái chuyện truyền giống này… cần gì phải ngượng ngùng… nhưng đây là lần đầu trong một khung cảnh tuyệt vời…
Chốc lát thôi, người Ngân đã trần truồng như nhọng… hơi thở nặng nề… để hắn muốn làm gì thì làm… nhưng hắn làm gì nàng cũng thấy rõ mồn một… lúc đầu còn bỡ ngỡ ngượng ngùng nhưng rồi cứ he hé mắt mà nhìn… trên trần nhà, bên trái bên phải… đều thấy hai người lõa lồ ôm nhau hun hít… nhìn hắn hùn hục trên người mình còn mình thì… sao mình lại dâm đãng vậy?