Thằng Đức - Quyển 2
Chương 5
Hà Tĩnh…
… Văn phòng Thị ủy… Thị xã Kỳ Anh.
Chỉ đặt nửa mông trên ghế… Lý Quốc Hiệp ngồi thẳng lưng… Trước mặt lãnh đạo, đây là tư thế báo cáo của thuộc hạ… Hôm nay hắn được Bí thư triệu kiến… Hắn lấy làm lạ… không biết là chuyện gì… Hắn ngồi thẳng lưng như vậy đã hơn 10 phút rồi nhưng nàng vẫn chưa nhìn hắn… Cứ chăm chú nhìn vào hồ sơ trước mặt…
Người ngồi trước mặt hắn là lãnh đạo tối cao của hăn ở thị xã Kỳ Anh này… và cũng là vợ hắn… người vợ hữu danh vô thực… Hiệp không hiểu tại sao mấy năm qua nhà ai nấy ở mà nàng vẫn chưa tiến hành thủ tục ly dị… Tuy thắc mắc nhưng nghĩ đến lúc đó… Hiệp run lên… Nàng là chỗ dựa duy nhất của hắn… Chỉ cần trên giấy tờ nàng vẫn là vợ của hắn thì được rồi…
Ở Thị xã Kỳ Anh này… ai lại không biết cặp vợ chồng Lý Thái Điệp, Lý Quốc Hiệp là đôi đũa lệch… Lý Thái Điệp là Bí Thư Thị ủy còn Lý Quốc Hiệp chỉ là Phó Chủ Tịch của HĐND & UBND của Thị xã Kỳ Anh… Nhưng đây không phải là lý do mà người dân Thị xã Kỳ Anh ngầm ám chỉ họ là ‘đôi đũa lệch’… Có sao chứ… Thời đại này… không phân biệt giai cấp mà… Vấn đề là Bí Thư Lý Thái Điệp nhan sắc mặn mà… nước non đầy đủ… thuộc vào hàng mỹ phụ… ngực tấn công, mông phòng thủ… Đàn ông nhìn vào… không nứng cặc thì hắn nhất định khả năng sinh lý có vấn đề vô cùng nghiêm trọng…
Thái Điệp năm nay 33 tuổi… đã là Bí Thư Thị ủy… Coi như là người có tiền đồ vô lượng… Nếu không biết… ai cũng sẽ nghĩ là nàng thuộc loại đàn bà chịu lên giường với lãnh đạo để bò lên… Nhưng thực tế không phải như vậy… Trái lại… hàng lãnh đạo cao tầng của Tỉnh mặc dù có nứng cặc cũng không dám hó hé mà còn phải kiêng kỵ…
Cũng phải thôi… Bí Thư Thái Điệp không những là người làm việc quyết đoán… thuộc vào loại người phụ nữ có tài… mà nàng còn là cháu của Lý Hoàng Ân Bộ trưởng… cũng có nghĩa là cháu của nguyên Chủ tịch Lý Hoàng Chương… Và là con gái của Chủ tịch tỉnh Lý Công Lượng…
Có tài có sắc có thế… nhìn vào có vẻ hoàn hảo… nhưng mà hỡi ôi… Khi nhìn chánh văn phòng Lý Quốc Hiệp… ai cũng tá hỏa tam tinh… Không thể tin được… rõ ràng “Hoa lài cắm bãi cứt trâu”…
Lý Quốc Hiệp lùn… đầu hói… răng thưa môi chì… có thể nói là Võ đại Lang thời hiện đại… Đây là lý do người dân Kỳ Anh thầm gọi “đôi đũa lệch”… Nói ngầm sau lưng thôi… nếu để Lý Quốc Hiệp nghe được thì đại họa lâm đầu… tính hắn xấu như người…
Chuyện gì cũng có căn nguyên nguồn cội… Không phải khi khổng khi không mỹ nữ có tài có sắc lại chịu gả cho Lý Quốc Hiệp… Trở về mấy chục năm về trước… Lúc đó Lý Hoàng Chương còn là Đại úy trong quân đội… Trong cuộc chiến Trung – Việt 1979… Nếu không có ông nội của Lý Quốc Hiệp… thì Lý Hoàng Chương đâu còn mạng để sau này trở thành Chủ tịch nước…
Chiến tranh chấm dứt… mãi đến mấy chục năm sau mới tìm được châu của cố nhân… Lý Hoàng Chương là người trọng ân tinh… dĩ nhiên là không thể nào không chiếu cố cho Lý Quốc Hiệp… vì vậy muốn gã Lý Gia Kỳ cho hắn…
Lý Hoàng Ân dĩ nhiên là phản đối… là người ai lại chẳng có lòng ích kỷ, Chuyện đời trước không thể liên lụy đến con gái cưng của minh… Nhất là khi nhìn thấy Lý Quốc Hiệp… Lý Hoàng Ân càng chống đối… Hơn nửa lúc đó Gia Kỳ phải đi nước ngoài du học…
Cuối cùng là Lý Thái Điệp… con gái của Lý Công Lượng… một người cháu xa của Lý Hoàng Chương được gả cho Lý Quốc Hiệp… Sau đám cưới của con gái… Lý Công Lượng lên như diều gặp gió đang từ một Trưởng phòng Chỉ trong vài năm… Hiện nay là Phó Chủ tịch Tỉnh Hà Tĩnh…
Nhờ hồng phúc tổ tiên… Lý Quốc Hiệp tưởng đời đẹp như mơ… Nhưng thấy vậy mà không phải vậy… Đêm động phòng… Lý Quốc Hiệp chỉ đụ được vợ có một lần… Sau đó mỗi lần hắn muốn đụ… nàng luôn tìm cách tránh né… chỉ dùng tay sục cho hắn… Nhưng cũng không được lâu… chỉ vài tháng thôi… phòng ai nấy ngủ… Hai vợ chồng hữu danh vô thực…
Hắn vừa hôi nách vừa hôi miệng… Nàng không thể chịu được…
… Ngày tháng trôi qua… Cứ là như vậy… Lý Thái Điệp thông minh có tài nên được Lý Hoàng Chương nâng đỡ mau chóng thăng chức… Lý Quốc Hiệp đầu óc đần độn… bản tính xấu xa… Đã 7 năm rồi Hiện nay hắn bò lên được chức vụ Phó Chủ Tịch coi như là cực hạn… Cũng là nhờ Lý Hoàng Chương nâng đỡ… nếu không hắn khó mà được ngồi vị trí này…
Có vợ đẹp mà không đụ được… dĩ nhiên Hiệp vô cùng uất hận… nhưng hắn có thể làm gì hơn chứ… Nàng là Bí thư Thị ủy… Hắn chỉ có thể ngậm bồ hòn nuốt giận… Tìm các nữ Phó Trưởng Phòng gạ đụ… Khổ nổi cũng bị chê…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
– “Hôm nay gọi anh đến đây là có chuyện quan trọng giao cho anh làm…” Thái Điệp cuối cùng cũng phá tan sự yên lặng… ngẩng đầu lên nói… không nóng không lạnh…
– “Bí thư có gì cứ căn dặn… tôi sẽ cố gắng hết sức…” Hiệp ngoài miệng cung kính đáp… nhưng trong bụng chỉ muốn chửi rủa cho hả giận… Hắn biết hiện nay trong giới cán bộ cao tầng… Lắm thằng không ngừng sắn đón người đàn bà này…
– “Ừm… tốt lắm… Chậm nhất là tuần tới… có phái đoàn từ Cần thơ mang đồ cứu trợ tới… Anh coi phối hợp với họ làm cho tốt… Trên tỉnh rất coi trọng chuyện này…” Bí thư Thái Điệp chậm rãi nói… mắt lại nhìn xuống tập hồ sơ trước mặt…
Hiệp lấy làm lạ… Năm nào cũng có lũ lụt mà hắn vẫn làm công tác cứu trợ này mà… nàng không nói một tiếng… Sao lần này gọi hắn đến? Còn đang thắc mắc thì Thái Điệp nói một câu khiến hắn xúc động choáng váng… vì mừng rỡ… Trước giờ chưa có lần nào nhiều vậy… Trúng mánh rồi…
– Số lượng lần này rất nhiều… 500 tấn gạo… 100 ngàn thùng mì. Thêm vào các vật linh tinh khác… Còn nửa… 10 t đồng cho mỗi hộ… Anh liệu coi mà làm… về coi chuẩn bị phối hợp cho tốt… Vậy đi xong rồi…
– “Dạ… Bí thư…” Hiệp run giọng tuy đã cố kìm lại sự kích động… Hắn nhẹ nhàng đứng lên hơi nghiêng người chào rồi quay lưng bước ra… Không hề biết ánh mắt lạnh lẽo của Bí Thư Điệp nhìn theo sau lưng hắn… nàng cầm di động lên bấm…
– “A lô… thế nào đã quyết định rồi à?” Một giọng phụ nữ êm tai vang lên…
– “Chủ tịch Diễm… hy vọng chj nói đúng… nhưng tôi thấy hắn còn trẻ quá…” Thái Điệp Bí thư nhìn vào tập hồ sơ trên bàn… Có bức hình của Đức chủ tịch đang cười… Nụ cười quyến rũ mị hoặc… Không biết chụp từ lúc nào nhưng chắc chắn cách đây không lâu…
– “Hi hi… Yên chí đi… Đừng có trông mặt mà bắt hình dong… Thông tin từ Cần Thơ của chị chính xác lắm… Từ Trưởng phòng cho đến Giám đốc Sở hay Phó Chủ tịch Tịch Tỉnh đều có kết quả không tốt… Hắn…” Diễm còn muốn nói hắn có nhiều điểm lợi hại lắm nhưng kịp thời im miệng… Lòng xốn xang…
– Hy vọng là đúng như chị nói…
– Hi hi… Tin chi đi… Chỉ cần Lý Quốc Hiệp có bàn tay nhám nhúa… Chi bảo đảm hắn sẽ xử đẹp… Ừm… Có chuyện này chị vừa mới nghe không biết có đúng không… Nghe nói bác sĩ Ngọc Lệ hình như bị “coup de foudre” sau khi gặp hắn…
– “Sao lại vậy? Hắn không phải là bạn trai của Gia Kỳ hay sao?” Thái Điệp sửng sốt…
– “Hi hi… Chuyện này làm sao chị biết được… nếu em tò mò thì tự minh đi tìm hiểu đi… sẵn đây mới nói nha… Mai mốt sẽ có dịp gặp hắn mà… Biết đâu Bí Thư Thái Điệp cũng trúng chiêu như bác sĩ Lệ thì sao… Hi hi… Thôi chào nha… Chị bận việc… mai mốt gặp…”
Chủ tịch Diễm cúp máy… Bí Thư Thái Điệp má hây hây đỏ vẫn còn đang “nghiên cứu” nụ cười mị hoặc của Đức ca…
Lý Quốc Hiệp không thể dằn được cơn kích động… Cái gì là phối hợp chứ… Đến địa phương này… mọi việc sẽ do hắn làm chủ… Hắn không tin bọn người này thật lòng mang tiền ra cứu trợ… màu mè thôi mà… Gom được 10 tỷ phát 1 tỷ… bỏ túi 9 tỷ… không thể nào để bọn chúng ăn một mình… Nếu không muốn bị bể mánh…
Lý Quốc Hiệp lấy di động ra gọi… Khoái chí nghỉ bụng… Cái iphone 12 nghe nói phê lắm… Sau chuyện này mua một cái tặng em Hằng… Không biết em sẽ nghỉ sao…
Có câu Lưu Bị cũng có kẻ thù Tào Tháo cũng có tri kỷ… Hiệp và Chủ tịch xã Kỳ Ninh Trịnh Văn Bân có thể nói là “hợp rơ”… Nên cả hai thường lui tới vô cùng thân thiết… Nói đúng ra là cùng nhau “làm ăn”… trong tinh thần anh có chén cơm thì tôi có chén canh…
Nếu là Chủ tịch… ai cũng muốn ngồi vài năm rồi lên chức Bí Thư nhưng Bân thì khác… lão đã 48 rồi… không muốn bon chen làm gì… chỉ muốn ngồi hoài ở vị trí này cho tới lúc về hưu… Ai cũng tưởng Chủ tịch Bân khiêm nhường… không màng danh lợi…
Thật ra Bân rất quỷ quyệt… giỏi tính toán thiệt hơn… xã Kỳ Ninh không giàu nhưng nhờ lũ lụt mà năm nào cũng có chất béo… lão nhờ vậy mà khấm khá… Nếu lên chức thì phải lên huyện… một chức Phó Trưởng phòng nào đó… gần “mặt trời” lại không có “ăn”… Ở xã… lão có thể coi như là vua một cõi… Thà làm đầu gà còn hơn làm đít phụng… Thằng Hiệp kia không phải cứ ngồi lì một chỗ đó sao? Nghỉ tới Hiệp… Bân Chủ tịch khinh thường… tuy vẫn là “hữu hảo”
Bân nhìn ra Hiệp có ý với đứa con gái góa chồng của mình… lão đang suy nghỉ có nên bàn thảo vấn đề này với đứa con gái một chút…
– “Hằng à… ra đây ba nói chuyện chút coi…” Bân nói vọng vào trong nhà…
Hằng đang cho con bú trong phòng… nghe Bân gọi nàng ẩm thằng nhỏ còn đang ngậm đầu vú tham lam mút… áo nàng hở ra… khoe hai bầu vú no tròn… vô cùng khêu gợi khiên cặc trong quần Bân dựng lên… Góa vợ hơn năm năm rồi… lão vẫn còn sung… đàn bà trong các thôn trực thuộc không ít người đã cho Bân đụ…
– “Chuyện gì đó ba…” Hằng thản nhiên trước ánh mắt dâm tà của ba nhìn nàng… Hình như còn có ý khiêu khích… Chồng chết… Nàng về đây tá túc lúc có bầu được 8 tháng… Sanh con xong chưa được đầy tháng thì ba nàng đè nàng đụ…
H cũng không phải thục nữ gì… Trước lấy chồng cũng đã từng vào Đà Nẵng làm gái gọi kiếm tiền ăn chơi… Đụ đéo thôi mà… Ba nàng muốn đụ thì cứ cho ổng đụ thôi… Hơn nửa nàng còn đang tá túc ở đây… nói nào ngay lúc đó sanh đẻ xong nàng cũng đang nứng… Ổng đè nàng bú lồn… Làm sao nàng từ chối cho được… Thế là cứ để cho Bân đụ… Mấy tháng nay… ban ngày là cha con… ban đem ba cứ dúi mồm vô lồn nàng… Hai cha con ngược đầu bú liếm lẫn nhau…
– “Ha ha… ngồi đi…” Bân kéo con gái ngồi… lão cẩn thận ra trước đóng cửa… Tuy đang nứng cặc nhưng có chuyện quan trọng phải nói trước…
– Ây da… ba sung dữ ha… mới tối hôm qua… sáng nay đã nứng rồi sao?
– “Ha ha… Nứng thì có nứng… nhưng ba có chuyện quan trọng muốn nói cho mày… Là chuyện tốt đó…” Bân vừa nói vừa đưa tay sờ vú con gái…
– “Chuyện gì vậy?” Hằng đứng lên… đặt con xuống trên bộ phản gần đó… Đứa bé vừa bú no nê xong đã ngủ khì… Hằng định cài áo nhưng Bân cản… lão đưa một tay sờ bóp… tay còn lại lòn vào quần lần mò tìm chùm lông vuốt ve… lão định nói chuyện xong muốn làm gì thì làm nhưng nứng cặc quá rồi… lão kéo quần xuống đưa con cặc đen đúa sần sùi ngay miệng Hằng… Nàng nhăn mặt…
– “Ây da… hôi quá… lần nào cũng vậy…” Hằng chán ghét… xô Bân ra… đứng lên đến lấy ly rót đầy ly trà… nước trà ấm… quay trở lại… cầm cặc lão nhún vào… rửa đầu cặc cho lão… Bân từ đầu đến cuối không nói một lời nào… Đây không phải là lần đầu…
– “Phó Chủ Tịch Hiệp… hắn hình như có hứng thú với con…” Trong lúc Hằng rửa cặc lão… Bân nói…
– “Hắn? Thôi đi… hắn hôi như quỷ á” Hằng vừa rửa cặc Bân vừa nhớ tới mùi hôi của lão quỷ kia mỗi khi hắn mon men tới gần… nàng lợm giọng… Nếu hắn tắm rửa sạch sẽ cũng được đi… Cái mà nàng ác cảm nhất là đàn ông mặt bủng, môi chì, lùn tịt… bụng ếch răng thưa… Hầu như tất cả việc “mất thẩm mỹ” đều hiện diện ở người đàn ông này…
– “Ha ha… Con gái… con nghe ba nói đi…”Củi khô dễ nấu chồng xấu dễ xài…”Hắn xấu người nhưng chỉ cần con nắm đầu được hắn… Ây… khoan đã… lát nói sau… bú ba trước đi…” Bân một lần nữa chìa cặc tới… lần này Hằng há miệng ngậm vào… Bân cầm đầu con gái làm điểm tựa… Người hơi khum xuống… một chân gác lên mặt phản… bắt đầu nắc…
“Nắm đầu hắn? Phải ha…” Hằng miệng bú… tay mân mê bìu dái… vừa suy nghỉ… Thấy ba nàng nói cũng có lý…
– “Hắn dẫu sao cũng là Phó Chủ Tịch… ưm. Ưm… ưm… mày là gái một con… dựa vô hắn là chuyện tốt… Suy nghỉ kỹ đi… ưm… mạnh chút con… quá đã…” Bân vừa nắc vừa bóp vú… Dưới sự lão luyện của con gái… lão không trấn trụ được hai phút… bắn xối xả… mặt có vẻ tiếc nuối… sau mình mau quá vậy…
Bân phọt xong… vừa rút cặc trong miệng con gái ra… di động lão kêu vang… tay bắt máy… mắt ra hiệu với Hằng… nói nhỏ: “Là hắn… thằng Hiệp…”
– “Lãnh đạo… Xin hỏi có gì chiếu cố đây…” Giọng Bân nửa thân mật nửa đùa cợt…
– “Ha ha… Bân Chủ tịch… Lần này chúng ta gặp hên rồi” Hiệp đắc ý nhưng không nói huỵch toẹt chỉ úp mở muốn làm Bân sốt ruột…
– Lãnh đạo… ông biết tính tui mà… Sao lại úp mở như vậy… nói ra nghe…
– “Ha ha… Được được… đùa chút thôi… Là như vầy” Hiệp tung “bom tấn”…
Bân run lên…”Má ơi… bỏ qua mì tôm, gạo… Trong đầu óc của Bân các con số đang chạy mòng mòng… xã Kỳ Ninh có khoảng 1000 hộ… mỗi hộ 10T như vậy là 10 Tỷ… Ém một nửa cũng là 5 tỷ…”
– “A lô a lô… Chủ tịch Bân… ha ha. Anh không sao chứ ha ha…” Hiệp biết Bân cũng đang kinh hỷ như minh lúc nãy nên lên tiếng trêu chọc…
– “Lãnh đạo… hay là tui kêu con Hằng làm vài món… Tui đi mua vài két Heineken… tối nay mình bàn chuyện” Bân đưa mồi dụ dỗ… lão biết thằng này mê con gái minh…
– “Tui cũng có ý này… nhưng khoang kêu những người khác… tui với anh bàn trước…” Hiệp sợ Bân lôi luôn thằng Phong CA xã… Thằng này hình như cũng có ý với em Hằng…
– “Ha ha… lãnh đạo… Ông đừng lo… Chiều nay 6 giờ nha… Bây giờ tui đi mua bia… chuẩn bị vài thứ… Tối nay phải say một bữa mới được…”Bân làm sao không nhìn ra ý của Hiệp… hơn nửa cũng nên bàn thảo trước đã…
– “Chuyện gì vậy ba?” Nãy giờ đứng bên cạnh… nghe câu được câu mất… tuy không hiểu gì nhưng nhìn vẻ mặt hí hửng của Bân… Hằng cũng đoán biết là chuyện tốt… Bân vừa cắt máy… liền hỏi…
– “Ha ha… Chịu khó làm vài món đi con… ba đi mua bia… Lần này trúng mánh lớn rồi… ha ha…” Bân đem chuyện “lớn” nói lại… dĩ nhiên là không phải nói suông… Tâm tinh vui vẻ… thời gian còn sớm… khi nãy là được con gái bú cặc… bây giờ lão cao hứng còn hứng… muốn đụ…
Miệng thao thao bất tuyệt… Một tay lão vừa bóp vú một tay sờ móc lồn… Hằng nghe câu chuyện cũng thấy “phê”… lồn đang được khều móc… không ngừng uốn éo… Khi nãy lúc bú cặc cũng động cỡn rồi… bây giờ lồn bị khều móc như vậy… Hơn nửa tâm tình vô cùng thoải mái… lửa dục bùng cháy… Đẩy Bân nằm ra giữa sàn nhà… leo lên mình lão… cầm cặc rà ngay cửa động… ngồi xuống bắt đầu cưỡi…
– “Con nghe ba nói đi… ừm… cặp với nó… con có trăm lợi mà không có một hại nào… ừm… ây… sướng quá… nói tới đâu rồi… ừm… cặp thôi… con vẫn ở với ba mà… hai cha con mình… hắc hắc.” Bân nói năng lộn xộn… cười dâm đãng nắc từ dưới nắc lên… hai tay bóp vú Huệ thành muôn hình vạn trạng… Khi nãy mới bắn nên cái thứ hai cũng không tệ…
– “Con muốn chiếc Dream đời mới…” Huệ vừa cưỡi ngựa vừa hổn hển nói…
– Được… được mà…
– “Thêm cái Iphone 12…” Huệ lên giá…
– “Ha ha… con nói sao thì sao đi…” Bân đắc ý… sau vụ này… trúng mánh khẩm… Chuyện nhỏ… nhưng mà đâu phải mình móc tiền… Thằng Hiệp móc tiền là chắc rồi… Hắc hắc hắc…”Hứng chí lão nắc ngược lên…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
Tuy không phải như trong thời chiến… nhưng trong mùa lũ lụt… cũng là lúc gạo châu củi quế đấy… Người dân tay làm hàm nhai… mưa gió bão bùng… không ra ngoài kiếm tiền được… nhà cửa lại hư hại, tróc nóc… ai cũng thiếu thốn… Chờ cứu trợ từ Trung ương chờ dài cả cổ… có thấy con mẹ gì đâu… Ai cũng hiểu… Đại dịch cúm Tàu… Mấy trăm ngàn tỷ đã xài… Lũ lụt năm nay… coi bộ phải tự tìm cách trước rồi…
Nhưng sáng nay… Không biết từ đâu có nguồn tin rò rỉ chuyện cứu trợ đến từ miền Tây nam bộ… Lúc đầu không ai cho là chuyện lớn gì… Thường thôi mà… có gì đáng ngạc nhiên… chuyện cứu trợ hầu như mỗi năm… dĩ nhiên là từ đó có thể kiếm chút cháo rồi nhưng không nhiều… Không đáng để tranh giành… Coi như cái bánh ngọt nhỏ từ trên trời rơi xuống… Trúng đầu ai thì người đó hưởng đi… Đây là quy luật bất thành văn giữa các huyện, xã…
Nhưng đến trưa… ý nghỉ đã khác rồi… Hà Tĩnh có đến 2 Thị xã… 10 huyện… hơn 200 xã… Có lý nào chỉ có các xã của Kỳ Anh nhận được cứu trợ chứ? Như vậy là không đúng rồi… Các Bí Thư, Chủ tịch của các huyện xã lân cận… mặt đen như đít nồi…
Có câu “Thớt có tanh tao ruồi mới đậu… Gan không mật mỡ kiến bò chi”… Đại khái nói là chỗ nào có lợi ích thì có người chỏ mồm vào…
100 ngàn thùng mì tôm… 500 tấn gạo… và… 10 t cho mỗi hộ…
Trong lúc này… Là khái niệm gì chứ? Thị xã Kỳ Anh không phải chỉ có xã Kỳ Ninh nha…
Hà Tĩnh không phải chỉ có Thị xã Kỳ Anh nha…
Rắn có đường rắn… Chuột có đường chuột… Chỉ trong một buổi chiều… thiên hạ xù xì về một nhân vật thần thông quảng đại… hắn quyên góp được rất nhiều…
– “Anh ta là cháu rể của Nguyên Lý Chủ tịch nước đấy… thảo nào…” Một “bà Tám” tỏ ra hiểu biết…
– “Tầm bậy tầm bạ… Biết thì thưa thốt… không biết thì dựa cột mà nghe…” “Bà Tám khác bĩu môi khinh thường… nhưng không nói… Chờ người hỏi… Có như vậy… mới chứng tỏ mình quan trọng hơn…
– Tui không biết? Bà nói tui không biết? Ha ha… nực cười…
– Chứ gì nữa… làm tài lanh không hà… Vểnh lỗ tai mà nghe nè… anh ta là con rể tương lai của Tổng Bí thư đó bà nội… Trẻ tuổi… đẹp trai… Còn trẻ mà đã là Thiếu tá rồi đó… Nà nhìn đi… là anh ta đó…
Bà Tám “hai” hiu hiu tự đắc đưa di động ra… mọi người chung quanh nhìn vào… hình ảnh Đức ca đang cầm súng… vai áo đẫm máu…
Thiếu tá? Trẻ vậy sao? Hèn chi… Mọi người nhìn Bà tám “hai” với ánh mắt nể phục…
Đức ca nào biết… bây giờ… dưới con mắt của người Hà Tĩnh… Hắn bỗng nhiên thành “Thiếu tá” rồi…