Thằng Đức - Quyển 2
Chương 52
Tin Chủ tịch Đức được điều đi nơi khác nhậm chức đối với người dân xã Đông Phú như sét đánh giữa trời quang… Nhưng buồn thì buồn, ai cũng mừng cho hắn. Mới ngần tuổi ấy mà đã là Chủ tịch của một huyện rồi… Cũng phải… Chủ Tịch Đức “Tài cao Bắc đẩu”… nhất định sẽ bay cao ngàn dặm… Chủ Tịch huyện chỉ là bước đầu… Chờ coi đi… Họ rù rì kháo với nhau như vậy…
Người buồn nhất chinh là Thục Hiền… Từ lúc nghe tin… Nàng như người chết rồi… bây giờ mới nhận thấy… Không biết từ hồi nào nàng yêu hắn sâu đậm… Hôm nay là ngày đầu tiên trở lại làm việc bình thường sau ngày nghỉ Tết… Nàng đã đến rất sớm… vào văn phòng hắn quét dọn… Thầm thở dài… Nếu hắn đã không còn là Chủ tịch xã thì công việc của nàng không còn ý nghĩa gì nữa… Nàng vừa làm việc vừa ngóng ra ngoài…
Định, Hòa cũng đang lo lo… Không biết người thay thế Đức Chủ tịch là ai? Người như thế nào? Hy vọng không phải như một Lê Quốc Đại…
Đức Chủ tịch hôm nay tới sớm… Có nhiều việc cần sắp xếp ổn thỏa trước khi đi… Từ đây đến ngày đi nhận chức sẽ vô cùng bận rộn… Về công cũng như về tư… Thời đụ biểu vẫn còn dày đặc nhưng thoải mái hơn nhiều nhờ vào việc chia nhóm… Hôm qua cuối cùng cũng đưa được Đồng Giao và Thanh Nhã lên giường cùng một lượt…
– “Chủ Tịch Đức… Năm mới vui vẻ… sức khỏe dồi dào… ha ha… Cái việc thăng quan thì… không cần nói… Xin chúc mừng…”Đã ngóng từ sáng sớm… Vừa thấy hắn xuống xe… Hòa, Định nhanh chóng ra đón… Giọng cung kính… Phía sau là Thục Hiền… đang cố nở nụ cười gượng gạo…
– Anh Hòa, Anh Định… Cô Hiền… Ha ha… Năm mới phát tài… Ụa… Các người biết rồi à…
– “Chuyện cậu thăng chức điều đi nơi khác đã truyền khắp xã… Đức Chủ Tịch… Chúng tôi thật không muốn nhìn thấy cậu đi… Aiz…” Định cảm khái…
– “Cao lãnh thôi mà… Đâu có xa… Nhà tôi vẫn ở Cần Thơ… Đi đi về về… Ừm… Ba người vào văn phòng… Tôi có chuyện muốn nói… Cô Hiền. Làm phiền pha giùm ly cà phê…” Hắn nói xong nhìn đồng hồ… Hợp xong với ba người này… Chạy xuống Vị Thanh… Xế trưa xuống Phung Hiệp gặp Thầy Phan… Chiều ra phi trường Trà Nóc đón Gia Kỳ… Tối ăn cơm ở nha Tâm Đoan… Mọi hoạt động trong ngày hiện ra trong đầu…
Không phải nói đi là đi… Mọi chuyện cần được sắp xếp… Cần Thơ là Thành phố thuộc Trung ương, cũng là nơi mà Nancy chọn làm thủ phủ… Phải luôn được củng cố và tăng cường thực lực… Hắn tạm thời “ra ngoài” chỉ là để rèn luyện và bành trướng thế lực, ảnh hưởng… Sau này sẽ trở về…
Hòa, Định biết Chủ tịch Đức có chuyện tuyên bố… Đoán già đoán non… Trong lòng hồi hộp… Còn ai trồng khoai đất này nếu không phải là hai người sẽ đảm nhiệm Chủ và Phó Chủ tịch xã? Xem ra mấy tháng nay nỗ lực ra sức… Cuối cùng cũng sắp có hồi báo… nghĩ đến đó… Cả hai trong lòng có chút kích động… nhưng không biết ai sẽ là Chủ tịch đây? Nhưng ai cũng được… Hợp tác bấy lâu… rất hợp rơ… Không cần phải so đo…
Thục Hiền vào… đặc ly cà phê lên bàn… Lấy sổ ra sẵn sàng ghi chép chỉ thị… Khi Tâm Đoan không có ở đây… nàng làm công việc này…
– “Ừm… Trước khi nói chuyện với huyện ủy… Tôi cần hỏi ý kiến hai anh… Anh Định. Anh Hòa… Có hai vị trí. Tôi nghỉ là rất thích hợp cho hai anh… Một là chánh văn phòng của huyện Châu Thành… hai là chánh văn phòng của huyện Cờ đỏ… Hai anh thấy sao?” Đức dè dặt hỏi… không biết hai người này có con mắt nhìn như thế nào…
Chánh văn Phòng của huyện… Nói về “vai vế cấp bậc” dĩ nhiên là cao hơn Chủ Tịch xã… nhưng nói về “quyền uy” thì Chủ Tịch xã sẽ “oai” hơn… Vì Chủ tịch xã là “vua” một cõi nhỏ… là đầu tàu của gần mười mấy ngàn người… Lợi điểm của chánh văn phòng là theo con đường “bình thường”… sau này… thăng Phó Chủ tịch huyện sẽ cao hơn rất nhiều so với Chủ tịch xã… Nếu Định, Hòa ở vào độ tuổi hàng 50… Không cần phải thăng quan… hắn sẽ không hỏi mà trực tiếp đề bạt vào vị trí Chủ tịch và Phó Chủ Tịch xã…
Hòa, Định nghe hắn nói… trong lòng kích động… Hai người nhìn ra ý Đức muốn nói gì… Định 33, Hòa 34… Nếu tiếp tục theo đuổi đường quan… Không có chỗ dựa… Đến lúc nghỉ hưu… Tối đa cũng có thể bò lên chức Chủ tịch hoặc Bí Thư huyện… Nhưng nếu có chỗ dựa vững chắc… Trung thành cẩn cẩn, làm việc tận tâm tận tụy… bò lên cấp Tỉnh hoặc Bộ… là chuyện không khó… chỗ dựa vững chắc không phải là trước mắt hay sao? Như vậy nếu không nắm vững cơ hội này thì đi về quê cày ruộng chăn heo nuôi gà cho rồi…
– “Tôi nhất định kiên quyết theo sự sắp đặt của lãnh đạo”… Cả hai không hẹn mà cùng nói một câu rất hàm ý, bài bản… Phải để ý mới biết… “kiên quyết theo sự sắp đặt của lãnh đạo” và “kiên quyết theo sự sắp đặt của Đảng”… hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau… Anh muốn theo sự sắp đặt của Đảng thì cứ chờ đi… Còn anh muốn theo sự sắp đặt của lãnh đạo thì khác nha… lãnh đạo sẽ đánh giá cao về anh… và đường quan của anh sẽ đầy hoa thơm cỏ lạ…
– Vậy được… tôi sẽ kiến nghị lên trên. Nhưng mà ha ha… được hay không thì khó nói… Ừm… hai anh ra ngoài làm việc đi…
– “Vậy chúng tôi ra ngoài làm việc…”Hòa, Định phấn khích… hắn nói như vậy nhưng hai người có lòng tin… Hòa khẽ liếc mắt nhìn Thục Hiền… trong bụng thầm mừng cho nàng… Thục Hiền nào hiểu gì… Chuyện nãy giờ… không liên quan gì đến việc phân công tác…
– Thục Hiền… Tôi định đề cử lên huyện để cô đảm nhiệm chức vụ Chủ Tịch xã… Cô có lòng tin không?
– “Tôi?” Thục Hiền sửng sốt…
– “Ừm… Ngoài anh Định và anh Hòa… Cô là nhân tuyển tích hợp nhất… Cô không cần trả lời bây giờ… suy nghĩ cho kỷ đi rồi cho tôi biết…” Hắn nói xong… đưa tay nhìn đồng hồ…
– “Anh xuống Cao lãnh… Chắc cũng cần người tin cậy… Nếu được anh coi trọng… Em muốn đi theo anh xuống Cao lãnh… có được không?” Thục Hiền thu hết can đảm lí nhí nói… Hai má đỏ bừng… Đây là cơ hội duy nhất của nàng… Ngày thường… Tâm Đoan luôn có mặt…
Đức sửng sốt… Thằng ngu cũng biết Thục Hiền “bày tỏ tâm ý”… với hắn… Từ chối… là mỹ nữ đó… Làm sao có thể từ chối một mỹ nữ tỏ tình với mình chứ? Trời đánh đó… Đáp ứng? Nhưng… đã nhiều lắm rồi… Còn chưa đủ sao? Ậy… không phải đâu… Có thể sắp xếp mà… Ngày xưa mấy thằng vua có tam cung lục viện… mình mới có mấy chục thôi mà đã “hèn” rồi sao? Không thể nào khiếp nhược mà phụ lòng người đẹp đã ưu ái mình…
– “Thục Hiền… Anh biết em tốt với anh… nhưng anh không phải là người tốt… Anh có rất nhiều bạn gái… Em theo anh… Thật không công bằng cho em Aiz…” Đức ca “bi thương” lắc đầu… Ý muốn nói là…”nà… anh nói trước nha… anh có nhiều bạn gái… nếu em OK… thì anh OK… còn như em thấy thiệt thòi thì không sao hết…”
Vấn đề là khi đã lọt vào lưới tình… Nàng đã bỏ không ít thời gian tìm hiểu về hắn… Biết hắn thuộc loại phong lưu bay bướm đa tình… Có nhiều bạn gái… Tâm Đoan chỉ là một trong… Vì vậy có một thời gian nàng cố quên… né tránh gặp hắn… Nhưng càng né thì càng yêu… Rồi nàng nghỉ lại… Hắn không phải là loại người sở khanh… Đặc biệt là ai cũng chung tình với hắn. Tâm Đoan là tiểu thư đài các… và những người bạn gái khác của hắn… Tất cả đều không tầm thường… Nếu là như vậy… tại sao nàng phải cân nhắc thiệt hơn?
Vì vậy hôm nay Thục Hiền quyết định thổ lộ tâm tư… Nhưng nàng không ngờ hắn thật thà như vậy… nhận là có nhiều bạn gái… nói không muốn nàng thiệt thòi… Khiến Thục Hiền cảm động… Đúng với câu “Yêu thì mọi việc chẳng nề, một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng.”
– “Em biết… Em biết hết… Nhưng em chỉ muốn theo anh… Tâm Đoan được… em cũng được mà…” Hiền đã quyết tâm… nàng nhìn thẳng vào mặt hắn…
“Đến lúc này mà còn màu mè nữa thì ông trời sẽ đánh cho tan xác…” Đức ca nghỉ thầm… Hắn kéo nàng tới… đặt một nụ hôn lên môi nàng… Nụ hôn đầu đời của Thục Hiền… Người hôn nàng lại là “Thánh đụ”… Thục Hiền mê mang… vụng về đáp trả…
– Nếu em là người phụ nữ của anh. Vậy thì càng phải nghe lời anh… bây giờ làm Chủ tịch xã… mai sau là Bí Thư huyện… Chủ tịch Thành phố… Hiểu chưa?
– “Ừm”… Bừng tỉnh… Hiền sung sướng gật đầu… nàng đã hiểu…”Sau lưng một người đàn ông thành công… nhất định phải có người đàn bà chống lưng… hắn có nhiều đàn bà phò tá… nàng là một trong… Nhất định sau này sẽ “hóa rồng bay cao”…
– “Vậy thì hay lắm… bây giờ anh có việc xuống Vị Thanh… Hay là tối mai… Chúng ta đi ăn cơm… nói chuyện nhiều hơn?” Biết “xử lý” nàng sẽ không có vấn đề… nhưng dung tục quá… Thôi từ từ vậy… Hơn nữa cần gặp Trưởng ban My và Chị Tư vận động một chút… Hôm nay đúng ngày đến hẹn lại lên…
Tơ lòng được toại nguyện… nét mặt Hiền tươi như hoa… Định, Hòa nào biết… Tưởng nàng mừng vì chiếc ghế Chủ tịch xã rơi trúng đầu… Hôm nay quả nhiên là một ngày vui…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
Những lần trước… mỗi khi “đến hẹn lại lên” đều là qua bên căn nhà bên cầu… Từ Vị Thanh đến đó có chút bất tiện… Vì vậy Trưởng ban My và Chị Tư bí mật mướn một căn nhà ở vùng ngoại ô Thành phố Vị Thanh để làm nơi cùng hắn hẹn hò… Tuy hơi xa nhưng an toàn trên hết… Đây là lần đầu tiên… Đức lần mò theo địa chỉ tìm đến… Nhìn căn nhà um tùm giữa những hàng dừa rợp bóng mát… Chung quanh có tường cao… Đức chợt nhớ ngoài Hà Tĩnh… Lệ Bí Thư cũng có căn biệt thự với khung cảnh na ná như vầy… Hắn mỉm cười… Những “tư tưởng” lớn gặp nhau…
– Hắn nhấn chuông… người ra mở cửa là Dì Hường… Trên người khoác áo ngủ… nhìn hắn với nụ cười bẽn lẽn… Ngày mùng một Tết… hắn cho bà “lên bờ xuống ruộng”… bây giờ lại có mặt… Hình như “tham” a… Nhưng đây là mỗi hai tuần thì “họp mặt” mà… Không thể tinh chung được…
– Ha ha… Dì tới hồi nào vậy? Đi bằng gì xuống?
– “Lái xe xuống…” Hường chỉ chiếc Honda Accord mới cáo chỉ đang đậu trong sân… Nét mặt đắc ý… Bây giờ muốn đi đâu là lái xe đi… không cần phải nhờ cậy hay phụ thuộc ai nữa…
– “Wow… Coi chừng mấy già dê bắt cóc nha…” Đức cười nịnh… Nói nào ngay… Hường vẫn còn “ngon” lắm…
– “Hi hi… cái miệng trơn tru ngọt xớt… vô đi… Chi My với Chị Tư đang ở bên trong…” Hường đánh nhẹ vai hắn… Cả hai cùng đi vào… Bên trong mát mẻ… Tiếng máy lạnh chạy u u… Trưởng ban My và Chị Tư đang ngồi nhâm nhi rượu đó… Có cả Whiskey… Cả hai ăn mặc rất mát mẻ… nhìn xuyên qua có thể thấy quần lót… phía trên không áo ngực… Có thể thấy cặp vú ẩn hiện sau lớp vải mỏng…
– “Ngồi đi… Whiskey hay Rượu đỏ? Ừm… nghe nói cậu sắp xuống nhậm chức Chủ Tịch huyện?” Chi Tư lấy hai ly… rót một ly rượu đỏ và một ly Whiskey… Tùy hắn chọn…
– “Đúng vậy… ha ha… Cũng chính vì chuyện này mà phải nhờ Cô My và Phu Nhân ủng hộ giúp một tay mới được…” Đức ngồi xuống cầm ly Whiskey bỏ hai cục nước đá… nhấp môi… nói…
– “Không thành vấn đề… nhưng phải coi biểu hiện của cậu trước…” Chị Tư cười… ánh mắt đầy dục vọng… Bà đã tới đây từ sớm… uống vài ly rượu… bây giờ thấy hắn… lửa dục bừng bừng…
– “Hắc hắc hắc… bảo đảm các phu nhân hài lòng…” Hắn dựa người ra… gác hai chân lên bàn… đưa tay cởi nút quần… nhổm mông kéo quần ra ngoài… Cặc hắn được thoát khỏi vùng không gian chật hẹp… nhanh chóng ngẩn cao đầu… Bao nhiêu lần “giao chiến”… Hắn biết ba người phụ nữ này thích những động tác dâm dật… động tác càng dâm đãng thì họ càng đạt khoái cảm… càng mạnh bạo thì cao trào càng mau đến…
Hắn đứng lên đi đến bên chị Tư… cầm cặc mình dí ngay miệng… Chị Tư hé môi nhưng hắn không đút vào mà rà đầu cặc khắp nơi trên mặt bà… đi xuống cổ… ngực… cạ lên vú… đầu ti… Động tác vô cùng dâm dật…
Cả ba phu nhân ánh mắt mê man… Chi Tư đẩy hắn ngồi ngửa lên ghế sofa… Trưởng ban My ngồi sa xuống… cầm cặc hắn nhún vào ly rượu đỏ… vén tóc cúi đầu bắt đầu liếm… Hường cũng không kém… đổ rượu trên người hắn… liếm… Chi Tư cầm đầu tóc hắn áp sát vào giữa hai đùi mình… Cả ba vị phu nhân thay phiên đổi vị trí… phối hợp nhuần nhuyễn… hai người bú hắn… hắn bú người thứ ba…
… Xa luân chiến của ba người chẳng là gì… Hắn hùng hục nắc miệng trên lẫn miệng dưới… lúc thô bạo… khi nhẹ nhàng…
Đều có tuổi rồi… ham muốn thì nhiều nhưng sức thì chẳng có bao nhiêu… Đám người của Nancy cộng thêm ba chị em của Mỹ Chi còn cân chưa nổi với hắn… huống chi là chỉ có ba người có lòng nhưng không có sức? Bởi vậy chỉ vài tiếng sau… nhu mì xin tha… hẹn lần tới… Đến hẹn lại lên…
– “Cần hỗ trợ gì… nói đi…”Vẻ mệt mỏi… Chị Tư vẫn mỉm cười… hài lòng… Tay mân mê con cặc còn đang cứng như khúc củi… Lòng vẫn còn ham nhưng sức thì đuối… Trưởng ban My, Hường cũng không hơn… nét mặt vô cùng thỏa mãn… nhưng chẳng còn hơi sức…
– Là như vầy… Không biết có thể nhờ Trưởng ban My và Phu nhân ủng hộ chánh văn Phòng Phan ở Phụng Hiệp vào chức vụ Phó huyện Của huyện Châu Thành không vậy?
Thật ra nếu Nancy ra tay thì chỉ là trong tích tắc… Nhưng Nancy đang thúc đẩy việc đưa Tuấn Hào vào vị trí Phó Chủ Tịch huyện Cờ đỏ, đồng thời vận động cho Tuấn Anh đắc cử vào cái ghế Đại Biểu Quốc hội… Vì vậy để giảm bớt… hắn muốn nhờ lực lượng bên này… đẩy thầy Phan lên chiếc ghế Phó Chủ Tịch huyện của Lý Gia Thành… Hơn nữa hắn muốn biết mình ảnh hưởng như thế nào đối với chị Tư và Trưởng ban Mi…
– “Ha ha… đừng hiểu lầm nha… Trần Đức tôi không có lấy của hắn đồng xu nào… Chỉ là thuần túy muốn tiến cử nhân tài thôi…”Thấy ánh mắt ba người nhìn mình… Đức vội đính chính… Đây không phải là chuyện mua quan bán tước…
– “Tôi không phải ý này… nhưng thắc mắc… Với quan hệ của cậu với cô Thiếu tướng kia…” Chị Tư muốn nói là với thế lực và quyền lực của Nancy… Tại sao hắn phải đi “đường vòng” mà không trực tiếp nhờ nàng…
– Ý phu nhân muốn nói là quan hệ chúng ta không thân lắm? Vậy mà tôi cứ tưởng…
– “Hi hi… thắc mắc chút thôi… Được rồi… Sau này… Có việc gì thì cứ lên tiếng… Lúc nào cũng được” Chị Tư nghe hắn nói… cảm thấy vui vẻ… thì ra hắn thân với mình mới nhờ… Vậy cũng phải…
– “Hi hi… Chị Tư chỉ hiếu kỳ hỏi chơi thôi… Đừng có nhạy cảm suy nghĩ nhiều… Tôi và chị Tư lúc nào cũng ủng hộ cậu… Yên chí đi… Chuyện nhỏ như hột mè… mai này có chuyện lớn gì… Khi cần thì cứ việc lên tiếng…” Trưởng ban Mi tỏ thái độ… Bà mê hắn lắm rồi… Ngày tháng còn lại để hưởng thụ thú vui của cuộc đời đâu có bao nhiêu… Hắn nhờ chuyện gì… Chỉ cần trong khả năng… bà sẽ tận sức…
– “Có cần Dì nói với lão già một tiếng không?” Hường cũng tỏ thái độ… Tuy bà không phải là quan chức… Nhưng “nắm tẩy” của ông chồng… Bà lên tiếng… lão không nghe cũng không được.
Nói tóm lại là cả ba người đều sẵn sàng vì hắn mà làm việc…
– “Ha ha… Vậy thì không cần… Có chút việc đã nhờ chú làm rồi…” Đức nhớ đến việc Lê văn Long quấy nhiểu tinh dục Ngọc… lòng căm giận…
– “Mai này xuống tới Cao Lãnh… nếu cần gì cứ nói… Tôi có người ở đó…” Chị Tư liếc hắn mỉm cười hé lộ…
– “Vậy sao. Vậy thì tốt quá… cảm ơn nhiều… hắc hắc” Đức mừng rỡ… Giám đốc CA La Định Quốc được Nancy đẩy lên… Là người phe ta… Bây giờ nếu có thêm người của chị Tư… Người quen của Chủ tịch tỉnh phu nhân… Địa vị tại Đồng Tháp chắc cũng không nhỏ đâu… Như vậy mai này làm việc sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi…
Quan trường là vậy… quan hệ rộng rãi mới dễ làm việc… dễ đạt thành tích để cùng nhau tiến bộ…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
So với lúc trước khi còn là thầy giáo… chánh văn Phòng Phan hôm nay thay đổi rất nhiều… Chỉ có một việc “bất biến” là sợ vợ vẫn như xưa… lại có phần hơn… Chỉ tại bởi Lan càng ngày càng đẹp ra… đúng là cực phẩm của gái một con trông mòn con cặc… Cuộc sống ngày nay sung sướng hơn nhiều, không cần động móng tay để làm việc nhà khiến nàng đẹp hơn xưa nhiều… hấp dẫn hơn nhiều…
Có vợ như vậy… dĩ nhiên là phải đụ nhiều rồi… Nhưng Lan chỉ cho lão “lên ngựa” tuần hai lần… Đó là bất đắc dĩ đó thôi dù sao Phan cũng là chồng nàng… Cũng may Phan biết sức mình nên tuần hai lần cũng đủ… Lâu lâu thấy Phan năn nỉ ỉ ôi… Lan thấy tội nghiệp… bú cho một lần… Phan sướng tỉ tê… Đâu có ngờ lúc đó vợ mình lại cứ tưởng tượng đang bú con cặc của thằng học trò quý…
Hôm nay hết Tết rồi… Sinh hoạt đã trở lại bình thường… Nhưng chánh văn phòng Phan không đến ủy ban, lấy cớ không khỏe để ở nhà tiếp khách quý… Không ai khác hết… chính là học trò cũng, là cát nhân thiên tướng của Phan… nhờ có hắn mà ngày nay Phan mới có dịp nở mặt nở mày…
Gần ba tuần không gặp hắn… nàng thật xốn xang… Khi khổng khi không chạy ra miền Trung làm gì… Biết trưa nay hắn đến… Từ sáng sớm… Lan đã thức để chuẩn bị mọi việc… Đúng ra nàng không cần phải động đến móng tay… Nhà bây giờ có ô sin, chỉ dòm ngó một chút là được… Hôm nay Lan trang điểm đơn giản nhưng thật đẹp… Đó là nhờ cô em gái chỉ điểm nói Đàn ông dâm dê nhìn vào là bị hớp hồn… Lan không muốn hớp hồn ai hết… Nàng chỉ muốn hớp hồn hắn là đực… Bây giờ Lan biết em gái mình cũng bị hắn “xơi” rồi… Lúc đầu giận lắm nhưng sau đó bình tâm tỉnh trí suy nghĩ lại… Mình là chị… có chồng còn mê hắn huống chi là em gái Thôi kệ đi… Con Tuyết thích thì được rồi…
– “Tới rồi…”… Hai vợ chồng mỗi người một ý nghỉ… đang hóng chờ… Phan vừa thấy xe hắn… mừng rỡ đứng lên bước ra cửa tiếp đón… Lan mặt ngoài bình thản… lòng rậm rực xốn xang…
– “Ha ha… Năm mới chúc mừng… Thầy cô khỏe… Ý không phải… chánh văn phòng Phan và Phu nhân… Hai người khỏe a…” Đức xuống xe… hai tay ôm hai hộp quà… một cho con trai nhỏ của lão… một hộp cho cô Lan… Còn có chai Whiskey đặc biệt đem cho Phan… Miệng hi hi ha ha chúc Tết…
– “Sao khách sáo vậy? Đến chơi là mừng rồi…” Nhìn thấy hắn mang quà… Phan “nhăn mặt” miệng màu mè quở trách… nhìn thấy chai Whiskey… trong bụng khoái chí…
– “Đầu Năm phải có chút quà cho cháu cho cô thôi ý mà…” Hắn nghiêm mặt đưa hai hộp quà cho Lan… nàng đưa tay mỉm cười đỡ lấy… Bất ngờ hai má đỏ lên… sung sướng… hắn âm thầm vuốt tay nàng…
– “Cái gì trong này?” Lan lườm…
– Bí mật… Nhưng chờ sau khi em về… cô mở ra là biết…
– “Học trò anh… thân thần quỷ quỷ…” Lan quay qua “mắng” chồng…
– “Ha ha… vô nhà ngồi… làm vài ly… Bà xã… đem đồ lên… anh và Đức lai rai” Phan giục…
– “Whiskey của Canada… thơm ngon lắm đó thầy… Thử đi… Uống Sec… đừng pha với soda… Bỏ vào hai cục nước đá… nhâm nhi quên đời… ha ha…” Đức chỉ điểm thầy… Gần Nancy, Phó Loan… được cả hai chỉ điểm… Bây giờ hắn rành uống rượu đỏ, rành uống rượu Tây lắm… Phan thì khác… Thường là uống bia… nghe hắn nói… sáng mắt…
– “Vậy à… vậy thì phải thử cho biết mới được…” lão cầm chai Whiskey mở nút… mùi thơm bay ngào ngạt…
– “Như vầy nà… mới gọi là sành điệu… ha ha… thật ra em cũng nhờ người ta chỉ thôi… Biết thêm cũng tốt trong xã giao… ha ha”. Hắn lấy ly… rót vào một chút… lắc nhè nhẹ vừa đủ để rượu trong ly giao động rồi đưa lên mũi hít… Phan nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ… Nghỉ bụng “Đây cũng là một môn học vấn tốt cho xã giao a… Dù sao bây giờ mình cũng là chánh văn phòng rồi… không thể nhà quê không biết gì được… Mai này phải học hỏi thằng Đức nhiều mới được”
Lúc này Lan đem lên mồi nhậu… nem chua, khô nướng. Tôm khô củ kiệu… mỗi thứ một ít… Ba người ngồi nhâm nhi vô cùng vui vẻ…
– “Aiz… Nghe con Tuyết nói em sắp làm Chủ tịch huyện rồi… ha ha… Chúc mừng em… Nâng ly…” Phan nâng ly Whiskey uống cạn… lại rót thêm một ly…
– “Thầy công tác dưới này ra sao rồi?” Đức đưa ly lên môi… chỉ nhấp một chút… chiều nay còn phải ra phi trường đón Gia Kỳ… Không thể uống say…
– “Không tệ… không tệ… Chủ tịch Huy cứ nhắc em hoài…” Phan đắc ý… Lúc chân ước chân ráo xuống đây nhận chức chánh văn phòng… Chủ tịch Huy rất thân thiện… Sau này Phan mới biết cũng là nhờ hồng phúc của học trò mình…
– “Chủ Tịch Huy?” Sửng sốt một vài giây… Đức mới nhớ tới… Thì ra là hắn… Ngày đầu tiên bước chân đến ủy ban thành phố Cần Thơ làm việc thì gặp tên Huy này… Cũng khá lâu rồi… quên mất hắn… Phải ha… hắn được lên làm Chủ tịch huyện Phụng Hiệp này cũng là nhờ mình nói tốt dùm hắn với Nancy đó sao?
– Đúng đúng… Chủ tịch huyện Huy nói hắn và em là bạn… ha ha… hay là sẵn dịp mời hắn tới làm vài ly?
“Thôi đi… để bữa khác… Hôm nay là người trong nhà… Kêu người ngoài tới làm gì…” Lan nhìn hắn nháy mắt… Nàng đã kêu osin dẫn thằng con đi chơi… biết Phan rượu vào sẽ nhanh chóng ngủ như chết… Cho nên cứ ngồi bên cạnh mà rót… Bây giờ nghe Phan muốn gọi người khác tới chung vui liền cản…
– “Để bữa khác đi… Em cũng có chuyện quan trọng muốn bàn với thầy… Nà… mình uống…” Hắn nâng ly… biết Lan có âm mưu… y chang Dì Hường… nên phối hợp… nâng ly mời…
– “Có chuyện gì quan trọng…”Phan khoái mùi vị Whiskey… nâng ly nốc cạn… giọng lè nhè hỏi…
– “Vị trí Phó Chủ tịch huyện Châu Thành đang trống cho nên em nghĩ đến thầy…”Đức tung bom tấn…
Với Vị trí của Đồng Giao, Thanh Nhã và Quyên… Hiện nay huyện Châu Thành coi như nắm trong tay… nhưng nếu có thêm thầy Phan… Định hoặc Hòa mới là hoàn hảo… Sách lược là dùng huyện này làm cơ sở để bơm người của mình lên các thành phố và cứ thế cho đến các tỉnh và Thành phố thuộc trung ương… Bây giờ vận động để thầy Phan lấp chỗ Lý Gia Thành… Như vậy thêm một thời gian nữa… Quyên và thầy sẽ lấp chỗ của Thanh Nhã và Đồng Giao khi hai nàng lên thành phố…
Tóm tắc là dùng huyện Châu Thành “sản xuất” người của mình rồi “phân phối” khắp nơi… Nếu thành công thì lợi ích và thế lực sẽ không thể tưởng tượng được… Song song với huyện Châu Thành là huyện Lấp Vò… Trọng trách của hắn tại dây vô cùng to lớn…
Sách lược này nghe như là nói đùa… chuyện viển vông… người si nói mộng… Nhưng suy nghĩ lại… Nếu có tiền và thế lực thì là rất hoàn hảo… Đây là lý do hắn muốn Phan thế vào chỗ Lý Gia Thành…
Nghe ba tiếng “Phó Chủ tịch huyện”… Đang ngà ngà hơi men… Phan như được uống thuốc giải rượu… tỉnh táo hơn bao giờ hết… Lan mở lớn hai mắt… kích động…
– “Có cách sao?” Phan run run hỏi… Con người ai lại không đam mê quyền lực… Lúc trước là một Bí thư đảng ủy trong một cơ sở THPT nhỏ như hột mè thì không nói gì… Từ ngày được bổ nhiệm vị trí chánh văn phòng… Phan được không ít người nịnh bợ… Quà cáp phong phú tới tay… Không ham mới là lạ…
– Ha ha… Chúng ta là người một nhà… Không có cách cũng phải tìm cách… Vậy thầy cứ chờ tin vui đi…
– “Phải… phải… chúng ta là người một nhà… cạn…” Hứng chí… Phan nâng ly nốc cạn… Lan mỉm cười rót thêm…
– “À phải… Lúc này hai vợ chồng chị Chi ra sao rồi?” Đức sực nhớ đến Chi… em gái Phan… hắn đã mang vào ủy ban thành phố Cần thơ làm việc…
– “Đừng nói đến thằng khốn nạn kia nữa”… Phan nổi giận khi nghe nhắc tới em rể… Cầm ly nốc cạn…
– “Hả… Chuyện gì?” Đức nhìn Lan hỏi…
– “Aiz… Là như vầy…” Lan vừa rót rượu thêm cho chồng vừa kể…
Lễ, chồng Chi là giáo viên hợp đồng dạy cấp 3… Tuy bề ngoài có vẻ lịch sự nhưng bên trong thường hay đố kỵ người khác… Ngay cả với vợ mình… Lúc Chi vào Ủy ban làm việc, sau đó được vào biên chế… Coi như có chén cơm sắt… lễ cảm thấy không vui… mặc cảm thua kém vợ… Vì bình thường… hắn tự cho là “nhất biểu nhân tài”…
Gần đây… hắn bị chấm dứt hợp đồng dạy học nên thất nghiệp… Sự việc trở nên tồi tệ hơn… hắn uống rượu… đánh vợ… lại còn ghen bóng ghen gió… Thậm chí đến ủy ban rình bên ngoài… khiến Chi vô cùng xấu hổ…
– “Con Chi muốn ly dị nhưng nó bám như đỉa… trốn cũng không được…” Phan oán giận…
– Chuyện lớn vậy à? Aiz… Chuyện nhà ai nấy sáng… Khổ cho chị Chi ha…
– “Ậy… đúng rồi… Đức à… Thầy biết em thần thông quảng đại… quen biết nhiều… giao thiệp rộng… Hay là em coi như giúp thầy… Nghỉ cách dùm con Chi?” Phan nhìn Đức mong đợi… Đối với người học trò này… Phan vô cùng tin tưởng… Chỉ cần hắn ra tay… mọi chuyện sẽ được giải quyết…
– Cách thì không phải là không có… nhưng chị Chi có muốn hay không… khó nói lắm a… Nhiều khi hai vợ chồng cãi nhau vì tinh điệu…
– “Nói như vậy là em có cách rồi… Vậy thầy sẽ nói con Chi gọi em… Em phải giúp con Chi mới được… nó là em gái duy nhất của thầy… Chúng ta là người một nhà… Hồi nãy em có nói mà… Nà cạn… ha ha…” Phan mừng rỡ… uống liên tiếp ba ly… Tửu lượng không tệ… hết ly này Lan rót ly khác… Cuối cùng… gục tại bàn…
– “Ổng ngủ rồi” Lan đắc ý… ánh mắt. Nóng bỏng nhìn hắn… Nàng uống chút chút… bây giờ mặt đỏ rực… vì rượu hay vì lửa dục… khó mà biết…
– “Có ai trong nhà không?” Vẻ lẳng lơ mời gọi của Lan làm cặc sừng lên nhưng hắn vẫn đề cao cảnh giác… Phan thì không cần ngại… ngủ như heo… không còn biết trời đất gì nữa rồi… Nhưng đứa con trai có khi nào mình đang chịt má nó mà nó bước vô thì bỏ mẹ…
– “Cho tiền osin dẫn nó đi chơi rồi…” Miệng cười… nói… tay từ từ cởi từng nút áo… bộ ngực trắng, săn cứng của đàn bà một con lồ lộ… Nàng choàng chân ngồi lên hai đùi… kéo đầu hắn vào ngực nàng…
– “Bú đi…” Lan nói qua hơi thở nặng nề… đưa đầu vú ngay miệng hắn… Như em bé đói sữa mẹ… hắn ngoạm lấy đầu vú này mút… tay bóp vú kia… mắt liếc nhìn Phan đang gục trên bàn… Cô Lan này với Dì Hường… hắc hắc… đúng là hai tư tưởng lớn gặp nhau…
– “Vô phòng đi…” Lan đứng lên nắm tay kéo…
– “Ở đây cũng được mà… Ổng ngủ rồi… Không sao đâu…” Hắn đứng lên, kéo quần xuống… áp cặc sát mông nàng… hiểu ý… Lan khum người… đầu gục lên bàn… Hắn kéo quần nàng xuống dang rộng hai chân… Có thể thấy giữa hai mép thịt đã bắt đầu lầy lội…
Rà đầu cặc ngay cửa… hắn nhấn một phát… lút cán… người khum xuống… hùng hổ nắc từ sau nắc tới… tay thô bạo bóp vú…
Phan vẫn ngáy đều… nào biết bên cạnh… bà vợ cưng có lúc thì chổng khu cho thằng học trò nắc… có lúc mở miệng cho hắn đút vào dập tả tơi… vậy mà lúc nào ánh mắt cũng mê ly… thần hồn điên đảo…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
Theo lịch… Chuyến bay của Gia Kỳ sẽ đáp xuống vào lúc 17h30… Đức nhìn đồng hồ… Còn 30 phút nữa… Hắn chạy vào bãi đậu xe… tắt máy ngồi chờ… Từ đây có thể nhìn thấy máy bay lên xuống… Hắn ngồi kiểm lại “Thời đụ biểu”… Cũng may. Sinh nhật Tú Nhi tối nay… Ừm… Thục Hiền… ậy…”ăn” hay không “ăn” đây ta?
“Không ăn trời đánh… ăn thì khổ thân… Nhưng chẳng thà khổ thân còn hơn bị trời đánh… hắc hắc…” Ý… là chuyến bay này rồi… Đúng giờ qua ha…” Hắn nhìn phía sân bay… Một chiếc máy bay của Air Vietnam đang hạ cánh…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
Từ xa… Nhìn thấy bóng dáng Gia Kỳ bước ra… Đức ca vội vã bước tới… bất giác hắn thộn mặt ra… ôi má ơi… Sao lại không kèn không trống vậy?
Bên cạnh Gia Kỳ… Bác sĩ Ngọc Lan… Bên trái… Hai chị em Nhã Thy Nhã Phương…
Đám mỹ nữ đang nhìn dáo dác…