Thằng Dương may mắn

Chương 9



Phần 9

Một chiếc taxi đang đi trên con đường làng, một bên là dòng sông êm đềm còn một bên là cánh đồng lúa bát ngát.

Trên xe, anh tài xế bụng bự hỏi vị khách xinh đẹp phía sau: “Em gái ơi, dừng ở đoạn nào ấy nhỉ?”

Cô gái xinh đẹp phía sau xe, một cô gái khoảng hơn 30 tuổi. Gương mặt xinh đẹp như hot girl, mái tóc đen dài uốn xoăn nhẹ, vòng một căng tròn đẫy đà trong lớp áo chật chội, vòng một của nàng có chút ngoại cỡ so với bình thường nên thường là tâm điểm bị chú ý đầu tiên nếu ai đó nhìn nàng.

Nàng mặc một chiếc áo phông rộng eo nhưng chật ngực, mặc một chiếc quần jean xanh bó ôm sát cặp chân vừa dài vừa thon. Nàng đi một đôi giày thể thao, nhìn tổng thể ăn mặc khá trẻ trung năng động.

Bên cạnh nàng có một cô bé 6 tuổi, mũm mĩm đáng yêu với cặp má bánh bao nhìn là muốn cắn. Đó chính là bé Tũn con gái đầu lòng của nàng.

“Dạ anh tới ngã tư phía trước rồi rẽ phải khoảng 500 mét ạ.” Cô gái xinh đẹp đáp.

“Ok em gái!” Anh tài xế gật đầu nói.

Sau khi xe dừng ở cổng một ngôi nhà kiểu mái thái, bé Tũn reo lên: “Oa tới nhà anh Dương rồi.”

Dương đang ngáy khò khò trên giường thì có tiếng gọi làm hắn tỉnh giấc.

“Dương ơi… Duyên ơi có nhà không ra mở cổng cho mợ.”

Dương bật dậy: “Mợ Lan tới!”

Mặt hắn háo hức, dù biết hôm nay nàng tới nhưng hắn vẫn háo hức khi nghe giọng của mợ.

Dương bật dậy chạy ra khỏi phòng rồi lại chạy vào mặc quần vì đang trần truồng.

Hắn chạy ra ngoài cổng, bóng dáng xinh đẹp của mợ Lan đập vào mắt. Ôi cái cơ thể thon thả ấy, vòng một khủng ấy, cặp đùi múp rụp đó… gương mặt xinh đẹp ngây thơ ấy… vẫn như ngày nào!

Dương lớn tiếng chào: “Con chào mợ!”

“Em chào anh Dương!” Bé Tũn thấy Dương thì reo lên, nhưng cô bé chợt tròn mắt khi thấy Dương chạy ra mà giấu thứ gì đó lủng lẳng trong quần.

Lan cũng đã nhìn thấy nó, nàng thầm mắng yêu: “Cái thằng nhóc này, đúng là trẻ con vô ý vô tư mà.”

“Ừ mợ chào con, chắc đang ngủ hả mợ gọi mấy câu không thấy đâu!” Lan nói…

Dương vừa mở cổng vừa cười khì khì, sau đó mời mẹ con Lan vào nhà nghỉ ngơi.

Duyên không biết đã đi đâu rồi, Dương rót nước mời Lan uống sau đó nhanh nhẹn xác hành lý của hai mẹ con nàng vào phòng cất.

“Phòng chị Dung vẫn lau dọn thường xuyên, để con đặt hành lý của mợ và em vào đó nha.” Dương cười hỏi.

“Ừ cảm ơn con, con ngoan quá!” Lan gật đầu mỉm cười rạng rỡ, thằng nhóc này mới có 1 năm không gặp mà to cao thấy rõ, lại còn ga lăng nữa.

Nhưng mà Lan bị chú ý bởi cái thứ trong quần của cháu trai nhiều hơn, nó cứ lủng lẳng mỗi khi Dương bước đi làm nàng đỏ hết mặt.

Bé Tũn thì lẽo đẽo theo đít của Dương, hai anh em hợp nhau nên cứ rả rích to nhỏ. Lan nhìn mà cũng mỉm cười theo, nàng đi dạo quanh nhà của Dương một vòng xem có gì thay đổi.

Dương xách hành lý của Lan vào đặt trong phòng Dung, chẳng may làm bung cái chốt khiến nắp mở ra. Quần áo chèn đầy bên trong nên nắp bị bật lên và rơi xuống đất một thứ khiến Dương há hốc mồm.

Một cái sextoy hình cu giả màu hồng trong suốt có rung. Cùng với một hộp bao cao su bên cạnh.

Bé Tũn thì đang mải mở hành lý của mình lấy đồ chơi nên chỉ Dương nhìn thấy.

“Mợ Lan mất chồng cũng hơn một năm, nếu không qua lại với người đàn ông khác thì khả năng nứng lồn rất cao… nên dùng mấy thứ này cũng không có gì lạ.”

Dương thầm nói, và thầm mỉm cười vì hắn biết mợ Lan của hắn quả là một người phụ nữ tuyệt vời.

Chợt Dương lại nảy ra một ý định, hắn đem giấu hai thứ này của Lan đi.

Choang…

Dương vừa giấu đồ xong thì bên ngoài vang lên tiếng vỡ, hắn chạy ra xem thì thấy Lan đang hí hoáy ngồi nhặt mảnh vỡ vào thùng rác.

“Mợ có sao không?” Dương tiến đến hỏi.

Lan lắc đầu: “Mợ không sao, vô ý gạt tay qua làm rơi cái cốc thủy tinh.”

“Để con nhặt cho, mợ đứng dậy đi.” Dương nói, sau đó cúi xuống nhặt chung với Lan.

“Thôi được rồi mợ nhặt được mà!”

“Mợ đứng dậy đi kẻo bị đứt tay đó, tay mợ đẹp như vậy mà đứt thì con xót lắm.”

“Cái thằng này.”

Lan lùi lại rồi ngồi lên ghế cho Dương làm nốt, nhìn dáng vẻ trưởng thành hơn nhiều của Dương so với một năm trước làm Lan không khỏi mỉm cười.

Nhưng thứ khiến nàng mỉm cười thực sự đó là con cặc của cháu trai, nó đang ngồi xổm nên cặc Dương u lên một bọc khiến Lan không thể rời mắt. Kích cỡ đó chắc cũng phải ngang người chồng quá cố của nàng.

Tận sâu trong đáy lòng Lan, xuất hiện một cảm giác kỳ lạ. Cảm giác muốn xem xem cái thứ trong quần cháu trai khi hình dáng ra sao, có khác chồng mình nhiều không.

Lan là một người khá là thẳng thắn và có chút ngây thơ. Chắc là do kích cỡ bộ ngực của nàng, Lan có suy nghĩ khá là trẻ con và trẻ con thì hay hỏi.

Nàng cúi người rồi bò về phía Dương sau đó ngồi xuống, hai mắt chớp chớp long lanh nhìn cháu trai và hỏi: “Trời nóng vậy nên con không mặc sịp à?”

Dương khá bất ngờ về câu hỏi của Lan, nhưng nó lại làm hắn hứng thú. Hắn tỏ ra ngây thơ đáp: “Hì hì con quên thôi.”

“Ừ!” Lan gật đầu, mắt vẫn không rời khỏi đũng quần của Dương.

Sau đó nàng nói: “Ở cái tuổi này thực ra không nên mặc sịp đâu, để cho nó tự do phát triển.”

Dương đảo mắt rồi hỏi: “Nó là cái gì ạ?”

Lan đột nhiên đỏ bừng mặt, sau đó ngồi thụp xuống, hai đùi khép chặt chân để chữ w. Gò má thẹn thùng quay đi rồi nói nhỏ: “Thì… đó đó!”

Dương hỏi: “Đó đó là gì ạ?”

Lan thầm nghĩ: “Thằng bé này tò mò thật, nhưng mà chắc nó còn trẻ con nên không sao đâu… mình là đang giúp nó giáo dục giới tính thôi mà.”

Suy nghĩ một lúc, Lan e dè đáp: “Là cậu bé của con đó!”

Dương biết một chút về Lan, Lan ngây thơ và hay xấu hổ, nhưng lại cực kỳ tò mò. Hắn liền đưa tay vén ống quần ra khiến Lan nhìn thấy đầu khấc rồi mỉm cười.

“Ủa con… con làm gì đó sao lại vén ra cho mợ?” Lan nhìn thấy con quái vật trong quần Dương thì chớp mắt vài cái rồi quay mặt đi, đầu hơi cúi khiến mái tóc dài rủ xuống gương mặt xinh đẹp trắng trẻo.

Dương nhìn tới bần thần, tại sao cậu của hắn lại cưới được cô vợ đẹp như vậy cơ chứ. Nếu cho Lan đi đóng phim nhật có khi hơn khối ido mà Dương biết.

Chưa kể Lan đã sinh 2 đứa con, đứa thứ hai mới chỉ 2 tuổi. Dáng nàng đẹp như gái 18, chân dài ngực khủng mông cong, không biết năm xưa khi tán Lan thì cậu của Dương đã dùng bí quyết gì. Dương không còn cơ hội để hỏi nhưng hắn còn cơ hội để lặp lại điều đó với Lan.

Dương cười ngây ngô: “Haha con thấy mợ nhìn nên con cho xem đó, mà mợ ơi dạo này cu con lạ lắm!”

“Hả? Lạ thế nào?” Lan nghe vậy, tưởng cháu trai bị bệnh liền quay lại nhìn với nét mặt lo lắng.

Dương đáp: “Dạ… nó cứ sưng lên mỗi buổi sáng, lại còn giữ như vậy mãi không xuống.”

Lan nghe vậy thì trong hai mắt có lóe lên tia suy nghĩ mông lung, nàng biết đó là gì.

Lan lo lắng hỏi: “Vậy lúc bình thường nó có bị như vậy không?”

“Dạ thỉnh thoảng ạ.”

“Con cho mẹ biết chưa?”

“Dạ chưa, mợ là người biết đầu tiên đó.”

“Ừ mợ hiểu rồi.”

“Mợ là y tá, mợ có biết con bệnh gì không ạ?” Dương hỏi với sự cầu khẩn, tưởng như hắn đang mắc ung thư tinh hoàn giai đoạn cuối vậy.

Lan hơi cau đôi lông mày lá liễu, nàng bấm bấm ngón tay rồi nói: “Mợ biết, nhưng bệnh này khá là khó chữa nha. Với lại khi chữa chỉ được phép có hai người thôi.”

Dương trợn mắt lên hoang mang, khả năng diễn xuất này nếu không đưa đi đóng phim thì phí một nhân tài.

Thấy cháu trai hoang mang lo sợ, Lan xoa đầu Dương an ủi: “Không sao đâu, cái này mợ chữa được… nhưng chỉ là bí mật giữa hai ta thôi nhé.”

“Vậy bây giờ chữa luôn hả mợ?”

“Không, để tối nay.”

“Dạ!”

Một lúc sau, Duyên đi xe về với con cá lớn trên tay. Ban nãy nàng được mẹ gọi điện ra chợ mua cá về để thiết đãi mẹ con Lan.

Nàng vừa về thấy bé Tũn đang ngồi ở hiên nhà ôm gấu bông uống sữa.

“A chị Duyên.”

“Ừ chị chào Tũn, em tới lâu chưa?”

“Em mới tới ạ, chị có con cá to quá.”

“Ừ… con này lát chị lọc ra chiên giòn cho Tũn ăn, có thích không?”

“Dạ có ạ hihi!”

Duyên gặp Lan, hai mợ cháu chào nhau cười nói vui vẻ. Lan và Duyên cùng nhau làm thịt con cá, lóc thịt thái mỏng đem tẩm bột chiên giòn thơm phưng phức.

Dương để bé Tũn ngồi trên đùi mình, hắn cầm điện thoại mở cho bé Tũn xem hoạt hình.

Còn Dương cũng đang xem nhưng là xem mông của Lan và Duyên.

Lan đã thay đồ, nàng thay một chiếc quần legging lửng màu xám, nó ôm sát vào bờ mông căng tròn đầy quyến rũ, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến mấy anh em yếu sinh lý phải bắn tùm lum.

Lạ ở chỗ Dương không thấy có viền quần lót hằn lên bờ mông gợi cảm ấy, Duyên đang mặc một chiếc quần đùi lụa màu trắng, chất liệu thoáng mát dễ chịu. Tuy nó không bó khít vào mông nhưng do mông nàng cong nên ít nhiều vẫn ôm trọn vừa vặn khoe ra đường cong chết người.

Dương thấy viền quần lót của Duyên, dù nó không rõ ràng nhưng hắn vẫy thấy. Nếu so ra thì mông hai người khá cân kẻ 8 lạng người 800 gam.

Điều đó chứng tỏ Duyên rất phổng phao so với tuổi của mình, còn Lan thì vẫn còn ngon lành sau khi lấy chồng 7 năm.

Cặp mông của Duyên thì Dương đã được sờ và ngửi rồi, còn của Lan thì chưa. Nhưng với cuộc nói chuyện ban nãy thì Dương cá rằng điều đó sớm xảy ra thôi.

Dương hay xem phim, trong phim thường có một hoặc nhiều nhân vật nữ ngực to, giỏi một việc gì đó và ngây thơ với mọi thứ xung quanh, Dương nghĩ Lan là kiểu người như vậy, Lan cũng ngây thơ, hay làm rơi đồ, không biết trả giá khi đi chợ và thường bị chặt chém.

Kỹ năng nấu nướng ở mức tạm được, việc chăm sóc con cái thì cũng ổn, mỗi tội hay quên những thứ lặt vặt như vứt chìa khóa vào cốp xe rồi đóng lại…

Nhưng sau tất cả, nàng đẹp nên nàng được tha thứ. Dương đang đóng giả đứa cháu ngây thơ chờ đến tối xem Lan chữa bệnh cho hắn kiểu gì, hắn đoán được Lan tính làm gì. Nếu là người khác có lẽ sẽ không đồng ý hoặc đi nói với người lớn nhưng Dương không phải là người thường. Hắn là một con dê cụ, một kẻ biến thái, một kẻ ăn tạp… những mỹ từ thối tha nhất là giành cho hắn.

Lan đang chiên cá, đầu hơi quay lại liếc nhìn Dương rồi thầm nghĩ: “Cháu trai mình vừa ngoan vừa dễ bảo, mình thân làm mợ thì phải giúp nó… không thể để vì cơn nứng cặc làm thằng bé hoang mang lo sợ được.”

Chương trước Chương tiếp
Loading...