Thằng Hận

Chương 13



Phần 13

Lúc mà Thục Miên hét lên đau đớn vì đầu cặc thằng Hận banh mở âm đạo chui vô thì Ngọc Nhàn giật mình… Trong cơn ngủ chập chờn vì thấp thỏm không biết thằng Hận đi đâu, về lúc nào… Nàng ngồi dậy không kịp mang dép, chỉ đi chân không về phía phòng ngủ con trai… Cánh cửa phòng nó không khép kín mà lại có một khe hở, từ đó ánh sáng trong phòng hắt ra hành lang… Cũng bình thường trong suy nghĩ, nàng muốn nhìn vô coi thử con trai ngủ chưa mà lại sáng đèn và sao lại hình như có tiếng kêu của ai đó… Vừa tới sát cửa phòng nhìn qua khe cửa hở, nàng giật mình đưa tay lên miệng chận ngang tiếng kêu vì cảnh tượng trong phòng… Trên giường ngủ của thằng Hận, hai thân hình trần truồng đang nằm áp lên nhau… Thân hình đứa con gái nằm bên dưới trắng trẻo cong rộng đôi chân cho thằng Hận nằm trên bụng nó… Đôi mông thằng Hận đang nhấp nhô từng cái chậm rãi nhưng đều đặn trên mình con nhỏ… Ngọc Nhàn thừa hiểu hai đứa trẻ đang làm gì… Qua một thoáng ngạc nhiên, nàng lại bình thường như cũ vì cứ nghĩ đó là con nhỏ Thanh Huyền, bạn của thằng Hận… Có lẽ con nhỏ về thăm thằng Hận nên lúc nãy thằng Hận đi đón nó về đây mà… Hai đứa lâu ngày không gặp nhau… Vừa gặp nhau là bày trò liền… Hai má Ngọc Nhàn chợt nóng lên và bụng nàng cũng có một cơn nóng hình thành râm ran… Lâu quá rồi, nàng như bị bỏ quên, không được hưởng lại cái lạc thú thân xác tuyệt vời kia, hơn nửa năm rồi… Nhưng rồi nàng giật mình với sự kinh ngạc nhiều hơn khi nghe thằng Hận kêu tên của đứa con gái đang nằm dưới người nó… Không phải là nhỏ Huyền. Miên là đứa nào lần đầu nàng mới nghe tên? Không lẽ thằng Hận bỏ rơi nhỏ Huyền, lên thành phố cặp bồ với con nhỏ khác sao… Trong một thoáng, vì thương nhỏ Huyền nàng nổi giận tính bước ngay vô phòng con trai hỏi cho ra lẽ… Nhưng chưa biết rõ đầu đuôi nàng lại sợ thằng Hận trách móc, giận dữ với nàng nên Ngọc Nhàn đành đứng im, nép sát vô tường chỉ ló đầu ra nhìn vô phòng thằng con…

Càng nghe những điều thằng con và cô gái tên Miên nói với nhau, dù nhỏ nhưng nàng nghe rõ ràng trong đêm vắng, thì trong bụng Ngọc Nhàn càng nóng lên từng cơn quanh quẩn, bầu vú nàng có cảm giác nặng thêm với hai đầu núm như sưng lên ngưa ngứa… Một tay nàng bất giác đưa lên nắn nhẹ một bầu vú bên ngoài lớp vải váy ngủ mỏng, không mặc nịt vú nên khi đụng ngón tay trên đầu vú, nàng chợt giật mình hít mạnh một hơi vì cảm giác đã ngứa được gãi nhè nhẹ… Không nín được, bàn tay đó cứ lần theo cơn ngứa quỷ quái, hết vò nắn, kéo vuốt bên này rồi lại qua bên kia… Càng nghe, càng tự chăm sóc mình… cơn nóng dưới bụng nàng càng dâng cao để nàng chợt than thầm vì nàng biết rõ một dòng nước ấm đã ngấm ngầm tuôn rỉ trong âm đạo nàng giờ đã bắt đầu cảm giác trống rỗng khó chịu, nàng phải nghiến răng kẹp hai đùi cọ xát vô nhau như để giảm bớt nỗi niềm bên trong người nàng…

Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/

– Miên ơi…
– Dạ…
– Thấy sao nói anh nghe…
– Ưm… của anh bự lắm… ép chật trong người em…
– Em thích không…
– Ui… dạ có… a… anh ơi…
– Hả… To quá… dài quá đi… ưm…
– Cái gì…
– A… con… con gì… a…
– Cặc anh Hận hả… Cặc anh nứng cứng ngắc đang đụ trong lồn Miên đó… Nói đi…
– Ui… dạ… em thích… cặc… cặc anh… đụ… đụ… trong… lồn em… a… em sướng nè… cặc anh làm em sướng… ui…

Bản chất vốn đã thích chuyện trai gái nhưng trước giờ cô chỉ nhìn thấy trong phim. Những cảm xúc lẫn lộn, vừa thích, vừa tò mò… làm Thục Miên bây giờ chỉ còn biết thả trôi mọi giác quan cho việc cô đang tận hưởng với thằng Hận… Nó hỏi gì, cô nói đó, bao nhiêu cảm nhận có được cô đều tuôn thả ra ngoài không giữ lại, không giấu diếm…

Phần thằng Hận, càng đụ cô thì nó càng sảng khoái đê mê, nó nằm mơ cũng không ngờ được đè một trong hai đứa con gái của Đỗ Lộc ra đút cặc vô đụ như vậy… Hang thịt âm đạo cô liên tục bóp khít, ôm chặt thân cặc nó lúc đẩy vô cũng như lúc kéo ra làm khoái cảm càng lúc làm đầu óc nó mê man, nó không còn nhớ đây là em gái nó như nó vẫn tưởng, nó chỉ biết bên dưới là thân hình xinh đẹp, mềm mại của một con cái, còn con đực là nó đang xả hết những kìm nén suốt lâu nay, từ lần cuối cùng với Thanh Huyền… Nó nắc nhịp nhàng và thiệt sâu, đầu cặc nó đụng liên hồi lên đáy lồn Thục Miên làm cô càng run bắn người… Những cơn sướng khoái hoàn toàn thay thế cho những cái đau thốn trong lồn cô lúc ban đầu… Cô vòng tay siết mạnh một cái quanh lưng nó, rên lên:

– Ưm… em sướng anh ơi… Em không nghĩ ra là khi đụ lại sướng chết như vậy… ui… ui…

Thằng Hận rùng mình, đầu cặc nó chợt tê tê… Nó vội vàng dừng lại vì sợ không kìm nổi… Nó vòng tay xuống lưng cô rồi lăn xuống cho cô nằm lên trên người nó, con cặc nó tuột ra nằm gác giữa khe đít cô, một khúc gân cứng dài ướt đẫm dung dịch bóng loáng… Hai bàn tay ấp lên đôi vú căng, nó mỉm cười dụ dỗ:

– Miên đụ anh đi…

Cô lắc lắc mái tóc đen xõa tung:

– Ui… em không biết…

Thật tình thì do mắc cỡ nên cô nói vậy chớ cái kiểu con gái ngồi trên cô coi không biết bao nhiêu cảnh trong phim, giờ cô chỉ là người thực hành mà thôi. Nên miệng thì nói nhưng rồi Thục Miên cũng quỳ hẳn người nhấc mông lên. Cô thò tay xuống háng nó, cầm con cặc cứng ướt bằng mấy ngón tay, kê đầu cặc vô khe lồn ngay miệng lỗ rồi cô từ từ hạ thân xuống… Đầu cặc tròn banh hai mép lồn cô ra rồi nhẹ nhàng chui lút vô trong…

Một tiếng thở dài, hay đúng hơn là hai. Một từ miệng của cô, khi con cặc lớn từ từ chui ngập trong hang sâu thì cô thở ra một hơi dài sảng khoái… Tiếng thở dài kia là bên ngoài khung cửa phòng thằng Hận… Lúc Thục Miên nhấc cao mông cầm cặc thằng Hận thì ngoài này, Ngọc Nhàn mở to mắt, nín thở… Nàng không ngờ con cặc của con trai nàng lại to lớn mà dài dữ vậy… Nó thật kiêu ngạo khi dựng đứng dưới âm hộ đang mở rộng của cô gái đang quỳ trên mình nó… Rồi khi bên trong, Thục Miên hạ mông cho con cặc thằng Hận cắm ngập vô trong âm đạo thì bên ngoài, Ngọc Nhàn đưa tay bóp mạnh trên âm hộ mình, cái âm hộ đã ướt mèm dâm thủy, nàng giật mình căng người vì cứ nghĩ con cặc đó đang từ từ đâm lút vô âm đạo nóng hừng hực và ướt sũng của nàng…

Chưa ở trên đụ ai lần nào nên Thục Miên cứ lóng ngóng không nhấc mông cô lên cao được mà cứ để hai bờ mu áp sát nhau rồi cạ tới cạ lui… Đầu cặc chọt sâu đụng lung tung trong đáy lồn làm miệng tử cung cô bị đánh thức, cơ thịt đáy lồn co thắt đẩy tử cung trồi lên lại càng bị đầu cặc đụng mạnh và nhiều hơn… Cái cảm khoái cùng cực đột ngột vụt cao làm cô run rẩy, cô rên rỉ thều thào:

– Ui… anh ơi… sâu quá… đụng đáy lồn em rồi… tê quá… ui… anh… anh… a…

Thằng Hận nằm ở dưới nhìn thấy hai bầu vú căng nở xinh đẹp của cô gái với hai núm vú đỏ hồng nhọn hoắt hơi chĩa qua hai bên nó không nhịn được nên chống tay ngồi dậy, quàng tay dưới mông cô kéo sát cho mu lồn cô áp sát vô gốc cặc nó, nó cúi đầu đưa miệng ngậm bú từng núm vú của cô… Thục Miên căng mình vì cơn khoái sướng từ hai đầu vú như sóng loang xa, rần rần chạy xuống dưới, chỗ con cặc nó đang ghìm chặt, dâm thủy cô bị kích thích lại trào thêm một lượt nữa, cô ú ớ rên rỉ:

– Ui… anh… anh bú vú em… ui… hình như… hình như… a… nước… nước chảy… ui…

Thằng Hận xoay người lại đè cô xuống dưới. Nó không còn sức kiên nhẫn để kiềm chế được rồi… Đầu cặc nó tê dại, còn gốc cặc đã từng hồi giật lên đòi phụt tinh ra ngoài… Nó banh hai chân cô rộng ra, quỳ sát vô háng cô, nó bắt đầu nắc từng cái vừa mạnh vừa nhanh… Háng nó đập vô háng cô vang lên rõ ràng từng tiếng “bạch… bạch…” trong phòng… Thục Miên không còn hơi để kêu rên nữa, cô há miệng thở dồn, tóc tai rối bù, khuôn mặt xinh đẹp đỏ rực vì cơn dâm nứng đã đạt tới ngưỡng cuối cùng… Đáy lồn cô cũng tê rần vì cơ thịt sâu bên trong đẩy miệng tử cung dâng cao để đón đầu cặc mỗi lần đụng mạnh… Thắt lưng cô tê mỏi, dấu hiệu mà cô biết là cơn cực khoái trong cô đang chực chờ những nhịp cuối cùng… Hai tay cô níu chặt trên tấm vải trải giường, đôi mắt đen lơ mơ nhìn lên thằng Hận như chờ đợi…

Chợt thằng Hận nhấp nhanh mấy cái rồi chậm lại, nó kêu lên:

– Miên… Miên… Anh muốn bắn… Miên xong chưa… Anh bắn…

Thục Miên không trả lời mà lại ưỡn hông cho háng cô cao lên lần cuối… Đôi lông mày đen nhánh cau lại thật khổ sở. Cơ thịt sâu trong đáy lồn cô thắt mạnh cho miệng tử cung mở ra, luồng hơi nóng xì ra kèm theo một tia nước ấm phun trào ụp lên đầu cặc thằng Hận, chỉ chưa đầy một giây, đầu cặc nó tê đi rồi phồng lên, nó ép đầu cặc thiệt sâu rồi phun mạnh một tia tình dịch đặc nóng tưới lên miệng tử cung cô… Bụng cô giật nhẹ một cái cùng lúc với miệng tử cung mút chặt đầu cặc tròn rồi cũng co giật nhẹ… Từng tia tinh dịch của thằng Hận bắn ra đổ tràn đáy lồn rồi theo cái rút đẩy, một ít tinh dịch trắng đục bị ép trào ra ngoài miệng âm hộ cô… Hai tay cô đưa lên ôm choàng trên lưng thằng Hận, bụng cô áp sát bụng nó trong cơn co giật cực khoái mà lần đầu tiên cô thụ hưởng một cách trọn vẹn… Vùng chậu cô mỏi nhừ, lâng lâng trong cảm giác diệu kỳ của chuyện làm tình, tự nhiên trong lòng cô dâng trào một cảm xúc đầy yêu thương với thằng Hận… Khi nó gục xuống thở dồn một bên tai cô, tiếng thều thào nho nhỏ của cô rõ ràng bên tai nó:

– Ưm… anh Hận… em thích quá… anh làm em sung sướng lắm… cảm ơn anh… ưm…

Trong đầu thằng Hận thoáng qua một giây ân hận nhưng cũng thiệt nhanh biến mất… Nó chắc chắn trong tâm tư là vừa rồi nó đã đè em gái cùng cha khác mẹ ra đụ và bắn tinh dịch vô lồn em gái, liệu nó có dính bầu không biết nữa… Thôi kệ, tới đâu hay tới đó… Ừm, mà công nhận, lâu quá không làm tình, bữa nay được đụ Thục Miên, linh hồn nó như bay đâu tận trời cao…

Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/

Lúc thằng Hận ưỡn lưng bắn tinh trong lồn Thục Miên thì ngoài cửa, Ngọc Nhàn nhăn nhó mặt mày khổ sở vì cơn dâm nứng của nàng không được giải quyết… Nàng chợt ghen tị với cô gái đang nằm dưới thân thằng con trai… Sao lại không phải là nàng… Suy nghĩ của nàng đã thay đổi nhiều kể từ lúc nàng tự cho là không có gì phải ân hận hay tội lỗi nữa, một khi đã để cho Hai Thanh làm tình với nàng suốt chừng đó năm, bây giờ nếu thằng Hận có đè nàng ra và đút con cặc của nó vô cái nơi mà từ đó, hai mươi ba năm trước nó chui ra thì nàng cũng ưng lòng…

“Đàn ông nào cũng là đàn ông… Con trai mình vẫn hơn kẻ bá vơ ngoài đường… Mẹ cũng muốn con rồi, Hận ơi… Ừ, chỉ là giải quyết sinh lý thôi mà…”

Cũng không biết từ lúc nào Ngọc Nhàn suy nghĩ một cách đơn giản như vậy… Thấy trong phòng, thằng Hận đã rút cặc ra khỏi lồn cô gái, nàng quay lưng nhẹ chân bước về phòng mình… Bước đi thiệt khó chịu vì dâm thủy dinh dính giữa hai đùi…

Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/

Thằng Hận nằm ôm Thục Miên một hồi lâu, nó xoa vuốt khắp trên làn da rin rít mồ hôi của cô. Miệng nó nhâm nhấm vành tai cô làm cô cứ rụt vai, quay qua quay lại vì nhột. Nó nói nhỏ bên tai cô:

– Miên có hối hận khi cho anh đụ em không…

Nắm bàn tay đang lướt trên da thịt mình, cô lắc đầu:

– Không. Em ưng mà… Anh đừng có nghĩ gì… Em lớn rồi, hai mươi tuổi rồi, em có quyền quyết định em thích làm gì…
– Nhưng mà… anh có thể không cưới em làm vợ được…

Cô quay người để một ngón tay lên miệng nó:

– Em có kêu anh cưới em sau chuyện vừa rồi đâu… Em còn con nít mà…

Tiếng cười nhỏ ấm áp bên tai cô:

– Con nít gì lạ vậy… Con nít mà thích làm chuyện người lớn…

Cô chồm lên hôn trên miệng nó, ánh mắt đen như sao sáng lung linh nhìn nó thật đằm thắm:

– Ừm… Em là con nít thích làm chuyện người lớn… Anh Hận có cười em không…

Thằng Hận nheo mắt cười:

– Vậy khi nào Miên lại để quên điện thoại để anh có cớ tìm em…

Cô nhăn nhăn cái mũi nhỏ, cười thật dễ thương:

– Khỏi… Em sẽ gọi điện cho anh…

Nó đưa tay lên gáy kéo mặt cô sát xuống rồi đưa đầu lưỡi qua miệng cô. Cô hé miệng mút lưỡi nó qua miệng mình rồi nút mút say sưa một hồi, cô cũng không quên đưa lưỡi mình qua cho nó… Khi nụ hôn vừa dứt, thằng Hận ngồi dậy:

– Mặc đồ vô đi, anh chở em về…

Hai đứa nhanh nhẹn mặc lại quần áo. Thỉnh thoảng thằng Hận lại liếc nhìn ra cửa, miệng nó không khỏi nhếch một nụ cười mỉm… Không phải vô tình mà cánh cửa phòng nó không đóng kín…

Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/

Đúng là cái máy chụp hình kỹ thuật số vô cùng hiện đại. Không cần đèn flash vẫn chụp cảnh buổi tối rõ như ban ngày. Thằng Hận ngồi ở cái bàn khuất sau một chậu cây cảnh lớn trong một nhà hàng hạng trung. Xuyên qua mấy cành lá cách bàn nó ngồi chừng chưa đầy bốn mét là cái bàn có một đôi như vợ chồng cũng ngồi ăn cơm như nó… Chỉ có điều, thằng Hận ăn nhanh hơn mọi khi, còn đôi vợ chồng đó vừa ăn vừa chuyện trò, đùa giỡn… Người phụ nữ nhìn còn rất trẻ, chỉ chừng trên dưới ba mươi, rất xinh đẹp với khuôn mặt thanh thoát, trắng hồng… Ngược lại, người đàn ông bên cạnh nàng nhìn như một ông già với mái đầu muối tiêu, trên mắt đeo cặp kính trắng…

Hai người họ ngồi như đối diện với thằng Hận nên hầu như mọi hình ảnh của họ đều lọt vô ống kính thật rõ ràng từng nét… Nhất là lúc một bàn tay không yên phận của người đàn ông đưa xuống dưới gầm bàn, vuốt ve trên đùi người phụ nữ, lúc đầu còn sờ soạng sơ sơ bên ngoài lớp vải váy… Rồi từ từ, ông ta kéo váy nàng ngược lên để lộ đôi đùi trắng phau, bàn tay đó lần vô mặt trong của đôi đùi, vuốt ngược sâu vô trong… Có lẽ vì nhột nên khuôn mặt xinh đẹp của nàng khẽ cau lại tỏ vẻ không thích và bắt chéo chân, kẹp luôn bàn tay ông ta… Thằng Hận không bỏ lỡ những hình ảnh đắt giá nhất, nó liên tiếp bấm máy, còn zoom lại chỗ bàn tay ông ta đang vuốt nhẹ trên làn da đùi người phụ nữ…

Cả hai người này đều không hề hay biết chàng thanh niên lạ mặt bàn bên kia lại có gan chụp lén những hình ảnh thân mật của họ… Họ không quen chàng thanh niên đó, nhưng ngược lại, nó lại biết rất rõ hai người… Người đàn ông bên ngoài có vẻ lịch lãm, phong độ với mái tóc muối tiêu và đôi kính trắng chính là Đỗ Lộc, là người cha của thằng Phạm Hoài Hận đã bỏ rơi nó ngay từ lúc nó vừa tượng hình trong bụng mẹ Ngọc Nhàn… Còn người phụ nữ trẻ xinh đẹp là Nguyễn Tuyết Thu, cô giáo trong một ngôi trường phổ thông có tiếng trong thành phố… Nàng chưa có gia đình. Cách đây năm năm, mới vừa ra trường sư phạm được hai năm, được phân công làm giáo viên chủ nhiệm của lớp mười hai. Trong các công việc của một giáo viên chủ nhiệm thì chuyện phải liên hệ, gặp mặt cha mẹ học sinh là chuyện dĩ nhiên… Và cô giáo xinh đẹp, chưa chồng đã rơi vào bẫy tình giăng sẵn của một người đàn ông có vẻ hào hoa, lịch thiệp, ăn nói ngọt ngào như mía lùi, như mật ngọt… Biết thừa anh ta đã có gia đình, nhưng nàng vẫn không làm sao từ chối những lần hẹn hò ăn cơm, uống nước… đi chơi đâu đó trong ngày… Nghe anh ta than van về chuyện gia đình không êm đẹp, lấy vợ nhà giàu, thân là phó giám đốc một công ty xây dựng ăn nên làm ra nhưng hoàn toàn chẳng có mấy quyền hành… Nàng mủi lòng, và từ thương cảm đi tới ngã lòng chỉ là một ranh giới mong manh… Theo lời anh ta, nàng cũng cố chờ một cuộc ly dị của anh ta với vợ để được sống chung hợp pháp, công khai với nàng… Không biết nàng chờ bao lâu nữa…

Đỗ Lộc bị vẻ ngoài xinh đẹp và thân hình quyến rũ của cô giáo làm như si mê, thiếu suy nghĩ cẩn trọng… Bao nhiêu lần lừa phỉnh con gái nhà người ta lọt vô bẫy tình của hắn, trao hết đời con gái cho hắn, rồi khi chán chê hay nghe tin họ có chuyện không ổn như dính bầu chẳng hạn… Hắn liền biến mất tăm… Trời trả báo, hắn lấy vợ nhưng hai đứa con gái hoàn toàn không phải là con của hắn… Có bao nhiêu tiền dành dụm được, hắn trút ra cho Tuyết Thu mua một căn nhà nhỏ… Dĩ nhiên, dù là dân xây dựng đã thành cáo thành chồn, nhưng hắn không là gì của nàng, đành phải để cho nàng đứng tên một mình… Hắn cũng nghĩ tới cái hậu, sẽ có ngày Thục Vy phát hiện ra quan hệ giữa hắn với cô giáo của hai đứa con và đẩy hắn ra đường, lúc này hắn sẽ có nhà cửa, có Tuyết Thu… Nhưng mà… Hắn tính không bằng… thằng Hận tính…

Đỗ Lộc và Tuyết Thu đã ăn xong và quay về nhà nàng. Lão không về nhà lão bởi lý do mà lão nói với Thục Vy là hắn đi công trình ngoài tỉnh, nhưng lão làm sao biết được, ở những công trình đó, người ta sợ uy của Thục Vy, của bà giám đốc hơn lão nhiều, nên chỉ cần một cuộc điện thoại là nàng biết lão có ở đó hay không. Huống chi, ngay trong thành phố, nàng còn có cả một nhân viên thân tín, bám theo lão và Tuyết Thu mỗi ngày, chụp không biết bao nhiêu là hình ảnh sẽ làm chứng cứ cho cuộc ly dị đã chuẩn bị từ lâu của Thục Vy với luật sư riêng của nàng…

Tuyết Thu ngồi sát sau lưng lão, ôm eo lão thật chặt, tình tứ vô cùng… Trong dòng xe đêm, cả hai người không thể biết được có một chiếc xe máy cách chừng chục mét đang tà tà bám sát theo sau về tới tận nhà nàng trong một khu dân cư bình yên… Thằng Hận muốn chụp thêm mấy tấm hình lão Đỗ Lộc vô nhà cùng Tuyết Thu…

Chương trước Chương tiếp
Loading...