Thằng Hận

Chương 2



Phần 2

Thời gian đầu, Hai Thanh để cô cùng ở với anh trong gian phòng nhỏ cho thuê trọ gần trường nhưng rồi thấy không ổn lại nhân tiện có căn nhà cách xa trường chừng ba cây số cần bán để gia đình chủ nhà dọn đi nơi khác… Hai Thanh vét hết số tiền dành dụm được và làm đơn xin nhà trường bảo đảm cho để anh vay ngân hàng thêm một số tiền mua căn nhà đó rồi đưa em gái về ở, tránh bớt cái nhìn của nhiều người chung quanh… Anh cố để em gái út của mình tránh được bao nhiêu điều kiện dễ gây tổn thương cho nó bao nhiêu thì anh đều cố gắng…

Khi thằng Hận vừa chào đời được tròn một năm thì Hai Thanh sắp xếp cho em gái theo học nghề may để em có công ăn việc làm, thêm tiền mua sữa cho thằng nhỏ. Hai Thanh dư sức nuôi em và cháu nhưng anh cũng muốn cô có công việc để suy nghĩ và hướng tới ngày mai tích cực hơn… Anh không nghĩ tới chuyện lấy vợ nữa… Trong thâm tâm anh, có Út Nhàn và thằng Hận, đối với anh vậy là đủ rồi…

Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/

Đang nằm lơ mơ thả trôi đầu óc về những ngày tháng xa xưa qua những lần nhắc kể chuyện xưa của mẹ và cậu Hai mỗi lần thắc mắc, thằng Hận chợt giật mình khi nghe tiếng kêu của mẹ nó:

– Hận ơi, vô tắm rửa rồi ăn cơm nè con…

Nó ngồi dậy vừa lúc cái điện thoại trên đầu nằm có tiếng bíp bíp báo tin nhắn, xoay người cầm điện thoại lên coi… Ủa lạ, con nhỏ Thanh Huyền bạn học nhắn cái gì đây…

“Hận ơi, Huyền muốn gặp Hận… 6 giờ tối đón Huyền ngoài ngã ba nhe… Phải gặp đó… Có chuyện quan trọng cần nói…”

Thằng Hận mỉm cười lạ lùng. Chỉ có khi nào nhắn tin thì con Huyền mới dịu dàng xưng hô toàn tên nó, tên cô… Vậy mà mỗi lần gặp mặt là nó cứ “mày, tao…”, nhiều lúc còn trống không như lạnh lùng vô cảm… Nó chưa đứng dậy mà cái đầu lại lơ mơ nghĩ tới cô bạn học xinh đẹp nhất lớp, có khi cũng nhất cả trường, lại học giỏi nhất nữa… Nó học hành không tệ nếu không muốn nói là giỏi, nhưng chưa bao giờ nó qua mặt được Thanh Huyền… Điểm của nó lúc nào cũng thua con Huyền lúc thì một điểm, lúc thì nửa điểm… Nhưng nó không ganh tị vì nó biết con nhỏ rất thông minh… Nghĩ tới cô bạn học chung lớp, tự nhiên thằng Hận thấy nong nóng trên mặt, con cặc nó lại vô cớ mà lại từ từ sưng lên giữa háng, đội cái quần xà lỏn lên như một cái núi nhỏ…

Thanh Huyền xinh đẹp như một cô gái thành phố cho dù cô không cần trang điểm. Làn da trắng hồng không bắt nắng. Đôi mắt to tròn đen láy với rèm mi đen cong vút, mỗi lần cô nhìn là thằng Hận chợt như ngẩn ngơ như bị ánh mắt của cô hút chìm trong đó. Cánh mũi cao nhỏ xinh với đôi môi đầy đặn, không mỏng, không dày luôn đỏ như son cho dù cô cũng chẳng cần đánh một chút son môi nào… Nụ cười thân thiện ưa nhìn của cô lúc nở rộ khoe hàm răng trắng tinh… Thân hình cao ráo, cân đối của cô luôn được tôn thêm mỗi khi cô mặc bộ áo dài học sinh nhẹ nhàng bước tới trường. Bầu ngực căng tròn, vòng eo thật nhỏ làm cặp mông căng tròn nổi bật trên đôi chân dài… Cô xinh đẹp học giỏi, con nhà không giàu không nghèo nhưng lại rất chan hòa với bạn bè, nghèo giàu gì cô cũng đối xử y như nhau… và, cô đặc biệt ưa thích thằng bạn học có cái tên nghe thiệt buồn, Phạm Hoài Hận…

Thằng Hận cũng ưa thích Thanh Huyền ghê lắm. Lúc đầu nó để ý cô chỉ vì cô giống mẹ Ngọc Nhàn của nó một cách lạ lùng. Cũng vóc dáng đó, cũng làn da đó, cũng thân hình nảy nở cân đối đều đặn, cũng chiều cao gần như nhau. Nhất là khuôn mặt của mẹ nó và Thanh Huyền cũng xinh đẹp gần như nhau, chỉ khác có một chút là ánh mắt của mẹ nó cứ vương vướng một nỗi niềm nào đó cho tới giờ nó vẫn chưa tìm ra, chứ không trong veo và sáng rực như của Thanh Huyền… Nếu để mẹ nó và Thanh Huyền đứng gần nhau thì nhiều người sẽ cứ tưởng đó là hai mẹ con mà thôi… Họ giống nhau một cách kỳ lạ… Để ý cô một thời gian chỉ vì cô giống mẹ rồi riết thằng Hận thích con bạn hồi nào không hay, nó đã từng nằm mơ thấy hai đứa yêu nhau và lặn lội cùng nhau bên bờ ái tình tới nỗi sáng hôm sau cái quần xà lỏn của nó ướt mem vì bị bắn tinh trong giấc mơ…

“Ừ… nhỏ này muốn gặp mình có chuyện gì đây ta…” Thằng Hận cứ lan man với thắc mắc về chuyện Thanh Huyền muốn gặp nó tới nỗi Ngọc Nhàn ra tới cái lều mở cửa bước vô mà nó vẫn không hay… Nàng vừa tính hé miệng kêu thì chợt đỏ mặt khi nhìn thấy giữa háng thằng con, cái quần xà lỏn chổng cao một cục như cái núi nhỏ với cái đỉnh tròn tròn, mắt nàng còn nhìn thấy chỗ đầu tròn có một chấm ướt như đồng tiền loang ra lớp vải quần… Đã từng và đang trải qua bao nhiêu lần làm tình, nàng biết đó là gì… Bất chợt, cổ nàng như khô đi… Thân hình thằng con trai nàng thật đẹp, săng chắc và thon gọn, một thanh niên khỏe mạnh đúng nghĩa, và nó còn rất đẹp trai nữa… Dưới bụng nàng nơi vùng kín bất giác nóng hực lên và nàng nhận biết có một dòng nước ấm lặng lẽ thấm loang… Hít một hơi mạnh như để trấn tĩnh, nàng lên tiếng:

– Làm gì mà mẹ vô tới đây còn chưa biết vậy, Hận?

Nó giật mình khi nghe tiếng mẹ hỏi, lúng túng quay người giấu cái vật dưới háng đang mất nết sửng cồ lên… Nó gãi gãi đầu, lúng búng:

– À… thì con… a… con đang nghĩ tới mấy bài làm vừa rồi… a… để coi thử mình được nhiêu điểm…

Ngọc Nhàn bước tới sát bên thằng con trai, đưa tay vuốt ve trên bả vai chắc nịch của nó:

– Vậy con nghĩ là tổng cộng hết thì con được nhiêu?
– Ưm… con nghĩ là dư điểm đậu vô đại học xây dựng á mẹ…

Bất giác nàng thở dài:

– Mẹ vẫn không hiểu sao con lại thích vô cái ngành đó… Cực khổ, gian nan, nắng mưa lắm mà…

Thằng Hận quay qua ôm ngang bụng mẹ:

– Con biết… con biết là mẹ không muốn con khổ, nhất là con còn biết, mẹ còn ghét cái nghề xây dựng này lắm… vì cái nghề này mà mẹ mới có con…

Nghe con trai nhắc lại chuyện ngày xưa, tay nàng chợt run run, nàng vừa tính nói thì thằng Hận đã kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, nó ôm ngang vai nàng thủ thỉ:

– Mẹ à… Con biết hết nên con mới quyết định chọn học cái ngành xây dựng này, cho dù con biết mẹ không thích… nhưng con có lý do của con rồi sau này mẹ sẽ hiểu, sẽ thông cảm cho con… Còn bây giờ, mẹ với cậu Hai cứ cố gắng giúp con học xong mấy năm đại học, sau này con sẽ hết sức nuôi hai người để mẹ với cậu Hai nghỉ ngơi… Mẹ…

Tự nhiên, thằng Hận vòng cành tay kia ôm ngang bụng mẹ, cằm nó để trên vai nàng… Hơi thở nó bỗng nhiên dồn lên nóng rực phả lên cổ nàng… Ngọc Nhàn rùng mình, nàng lật đật kéo cánh tay nó ra nhưng không được, nó ôm cứng nàng, hơi thở nó càng mạnh hơn:

– Mẹ… con… con yêu mẹ lắm… mẹ biết không… Con yêu mẹ nhất trên đời…

Ngọc Nhàn run nhẹ người cố bình tĩnh. Vòng tay con trai dù sao cũng là người khác phái, hơi thở nó thở ra trên cổ nàng, trên cái vùng nhạy cảm làm nàng vừa khó chịu mà cũng vừa có chút khoan khoái… Không cố kéo tay nó ra nữa, nàng cười nhỏ:

– Tức cười… con không yêu thương mẹ không lẽ con thương cái bà ngoài đường… Ừ, nhưng mà mai mốt có vợ chắc khỏi thương mẹ nữa, ha…

Thằng Hận siết vòng tay ôm mẹ nó thêm một chút, nó cục cựa lắc đầu:

– Không… Mẹ khác, vợ khác… Nhưng mà con không lấy vợ, con chỉ thích ở với mẹ thôi…

Nàng cười nhưng mắt lại liếc xuống háng nó. Cái lều vải lại đội lên. Dứt khoát kéo tay nó ra nàng đứng lên, vỗ nhẹ lên đầu con trai:

– Tới đó rồi hay… Giờ vô ăn cơm, cậu Hai về rồi…

Thằng Hận níu tay mẹ:

– Khoan… Con hỏi mẹ mấy cái này đã…

Ngọc Nhàn hất cằm:

– Nhanh…
– Ưm… Mẹ… sao mẹ không lấy chồng… cậu Hai nữa… Sao cậu Hai không chịu lấy vợ…

Tự nhiên hai má nàng nóng lên, đôi mắt đẹp chớp nhanh:

– Con còn hỏi… Chuyện vì sao mẹ có con, con cũng biết rồi, mẹ sợ… Mẹ chỉ muốn ở vậy với con, chẳng cần người đàn ông nào hết… Còn cậu Hai… ừm… chuyện của cậu Hai, con hỏi cậu chớ mẹ làm sao biết được…

Thằng Hận nheo mắt, mỉm cười, nhưng nụ cười của nó làm nàng rùng mình:

– Thật là mẹ không cần người đàn ông nào hết… Hay là mẹ có sẵn rồi nên không cần ai nữa…

Ngọc Nhàn giật mình trong bụng, nàng trợn mắt:

– Nói bậy gì á… Con dám nói vậy với mẹ…

Cảm thấy mình cũng hơi quá trớn, thằng Hận cười to:

– Haha… thì người đàn ông của mẹ là con đây nè… Mẹ ở với con mười tám năm rồi còn gì… Nhưng mà, phải công nhận…
– Gì…
– Ba mươi lăm rồi mà mẹ vẫn xinh đẹp như con gái… y như…

Nàng bật cười:

– Lại nói mẹ với cái con nhỏ Thanh Huyền bạn con giống nhau chớ gì…
– Thiệt mà mẹ…
– Thôi đi ông con… Mẹ vô đây, nhanh nhanh lên, cậu Hai chờ…
– Dạ… Mà mẹ nè… Chiều ăn cơm xong con đi chơi với bạn… Tối chắc con ngủ ngoài này luôn, mẹ đừng chờ cửa con nghe…

Nàng gật đầu nhìn thằng con bằng ánh mắt đậm tình thương yêu:

– Ừ… con thi xong rồi cứ nghỉ chơi cho thoải mái… Mà mẹ dặn, không được tụ tập rượu chè, không về khuya quá nghe…
– Dạ…

Ngọc Nhàn quay lưng đi vô. Thằng Hận nhìn theo phía sau lưng nàng… Chẳng hiểu trong đầu nó có ý nghĩ gì mà ánh mắt nó lóe lên một tia sáng rồi tắt ngay lập tức… Nó đứng dậy mặc lại quần áo rồi bước ra khỏi cái giang sơn nhỏ xíu của nó…

Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/

Thanh Huyền mặc một bộ áo váy đầy những bông hoa nhỏ nhìn như một vườn hoa đầy sắc màu di động, phần thân trên ôm sát vô người cô làm bầu ngực con gái căng tròn nổi bật. Cổ áo khoét hơi sâu xuống để lộ một chút xíu cái khe ngực lôi cuốn, làn da trắng hồng làm cái váy càng làm tăng thêm vẻ xinh đẹp và hút hồn của cô. Phần váy dưới xếp nếp xòe rộng vừa quá đầu gối khoe đôi chân thon xinh đẹp trên đôi giày màu đen đế thấp… Bầu ngực trong hơi thở phập phồng, khuôn mặt xinh đẹp luôn rạng rỡ với đôi mắt đen long lanh làm thằng Hận cứ say mê ngắm nghía… lúc công khai, lúc lén lút… Linh cảm của phụ nữ, cho dù là phụ nữ nhí vừa mười tám như cô cũng đủ để cô biết thằng Hận đang chiêm ngưỡng… Và càng nhận rõ cái nhìn của nó thì đôi má cô lại càng hồng hơn… Thằng Hận chợt nhớ mục đích của cuộc gặp gỡ này nên nó chồm người trên cái bàn nhỏ mà hai đứa đang ngồi đối diện nhau trong một quán nước:

– Nè… Có chuyện gì sao Huyền không nói mà từ lúc gặp nhau tới giờ cứ nói cái gì đâu không à…

Thanh Huyền mở to mắt:

– Ủa… Nói gì… Huyền đâu biết…

Tới phiên thằng Hận trợn mắt:

– Chớ đứa nào hồi trưa nhắn tin trong điện thoại…

Cô chợt cười khúc khích:

– A… quên… Giờ nói á…

Cô nhìn quanh rồi quay lại nhìn nó, trong ánh mắt cô chợt ngập đầy sự ngượng ngùng:

– Hay là đi chỗ khác đi… Nói chuyện này ở đây… Huyền… Huyền…

Thấy cô ngập ngừng, trong bụng thằng Hận càng mơ hồ hơn rồi nó chợt sáng lên một ý nghĩ suy đoán trong đầu: “Chẳng lẽ…” – Nó thử làm một dự đoán:

– Ở đây không chịu nói… vậy thì đi về…

Chợt Thanh Huyền thảng thốt như mất mác:

– Ơ… về á… Huyền chưa nói gì mà… Bộ Hận giận Huyền…

Thằng Hận bật cười:

– Không… Cho tiền Hận cũng không dám giận Huyền… Chỉ có điều… Huyền có chuyện gì mà không chịu nói ở đây thì đi về… Về cái lều của Hận… Chịu không…

Thật là bất ngờ, đôi mắt đẹp của cô chợt sáng lên:

– Ừ… về cái lều của Hận đi… lâu lắm rồi Huyền chưa chui lại vô đó…

Thằng Hận biểu cô ngồi chờ, Nó đứng dậy đi tính tiền. Một hồi sau nó quay lại, trên tay nó xách theo một cái bao nylon đựng mấy cái bánh ngọt và hai ly nước mát… Bánh và nước nó đều mua thêm là loại mà nó biết Thanh Huyền rất thích…

Trời buổi tối thật mát và thật trong lành. Hai đứa đi bộ sát bên cạnh nhau nhưng không nói với nhau lời nào… trong đầu mỗi đứa đều có những vấn đề cần suy nghĩ và đoán định…

Từ quán nước về nhà thằng Hận không xa nên chỉ đi chừng hơn mười phút là hai đứa đã về tới. Cửa lớn cửa nhỏ nhà cậu Hai đóng kín mít, chỉ còn ánh sáng hắt ra trên mấy ô cửa nhỏ thông gió. Thằng Hận nắm tay Thanh Huyền nhẹ nhàng luồn ra phía sau nhà rồi chui vô cái lều nhỏ nhưng sạch sẽ, kín đáo của nó… Nhìn quanh một vòng nó biết là chiều nay mẹ nó lại đã ra dọn dẹp, sắp xếp lại những đồ đạc không nhiều mà hay vứt lung tung của nó… Một mùi thơm nhè nhẹ thoảng trong căn lều bởi mẹ nó cũng vừa thay cho nó toàn bộ vải trải nệm, áo gối và tấm đắp…

Lấy bịch bánh và hai ly nước ra để trên bàn, thằng Hận kéo Thanh Huyền ngồi xuống trên cái giường của nó:

– Rồi… Nói đi… Huyền có chuyện gì muốn nói với Hận…

Thanh Huyền ngồi khép hai chân và đôi tay cô để trên đùi, cô không nhìn nó mà lại nhìn xuống hai bàn tay mình. Liếc nó một cái, cô cúi xuống như cũ:

– Huyền hỏi thiệt… Hận nghĩ gì về Huyền…

Thằng Hận kéo cái ghế duy nhất trong căn lều ngồi xuống đối diện với cô, hai đôi đầu gối gần như chạm sát nhau. Nó thò tay nắm đôi bàn tay mềm đang run run của cô, nắm thật chặt:

– Hận nghĩ gì về Huyền á… Chẳng nghĩ gì hết…

Thanh Huyền thoáng một chút ngỡ ngàng, cô ngẩng lên nhìn chăm chăm vô mắt nó, lấp lánh trong đôi mắt to đẹp của cô hình như có loang chút nước… Thằng Hận nở một nụ cười ấm áp nhất, dễ thương nhất mà nó có thể cười dành riêng cho cô:

– Không nghĩ gì hết tại vì… lúc nào Huyền cũng ở trong đầu của Hận… Lúc học, lúc ăn, lúc ngủ… cả lúc ngồi không… Huyền cũng ở trong đầu của Hận… Hận thích Huyền ghê lắm, biết không…

Đôi má mịn màng của cô hồng lên, cô chớp mắt:

– Thích nhiều không…

Thằng Hận nheo mắt:

– Huyền có cần Hận chứng minh không?

Rồi không chờ cô trả lời, nó đưa tay nâng cái cắm thon nhỏ của cô lên, nhìn sâu vô đôi mắt cô, nó thầm thì:

– Huyền… cho Hận hôn Huyền nghe…

Thân hình thon gọn của cô chợt run lên, cô không trả lời nhưng đôi mắt đẹp khép lại cho hai rèm mi rậm đen cong vút run run, đôi môi đỏ hồng mấp máy hé mở… Đừng nói là thằng Hận từ nhỏ tới lớn chỉ có học mà không biết gì… Từ năm lớp chín nó đã từng vô tình hay cố ý chứng kiến những lần làm tình cụ thể, rồi từ đó nó bắt đầu tò mò tìm hiểu bằng cái máy tính trong căn lều của nó… Những trang web đen truyện sex hay phim sex đầy rẫy trên đó được nó tìm đọc và coi rất kỹ… Chỉ có một điều duy nhất là cho tới bây giờ nó chưa thực hành cụ thể trên một thân hình nữ giới nào… Hồi chiều, lúc đang tắm rửa chuẩn bị tới chỗ hẹn với Thanh Huyền, nó đã thủ dâm trong phòng tắm với hình ảnh trộn lẫn trần truồng trong trí tưởng tượng của nó là chính Thanh Huyền và… mẹ nó… Rồi tới lúc đầu cặc to bự phồng lên bắn luồng tinh dịch trắng đục xuống nền phòng tắm thì trong miệng nó kêu lên nho nhỏ: “Huyền ơi… mẹ ơi…”

Thằng Hận chuyển người qua ngồi sát bên cạnh Thanh Huyền, nó vòng một tay ra sau ôm ngang bờ eo nhỏ của cô, tay kia nó để trên một bờ vai mềm kéo nhẹ cho cô xoay mặt về phía nó… Chẳng nói chẳng rằng, nó đụng nhẹ môi nó lên đôi môi cô… Lưỡi nó liếm nhẹ trên hai làn môi mềm, ấm… Hơi thở hồi hộp của cô lan vô mũi nó thơm mát pha lẫn mùi nước trái cây cô uống lúc nãy… Đầu lưỡi nhỏ của cô ngập ngừng rồi cũng ló ra đụng lên đầu lưỡi nó… Thằng Hận liền ngậm mút cái lưỡi nhỏ của cô bạn học vô miệng mình… Vòng tay của nó chợt run lên làm nó phải ôm siết thân hình cô lại… Tiếng rên của cô vọng lên nho nhỏ sâu tít trong cổ họng… Ngập ngừng một chút rồi hai cánh tay cô cũng đưa lên ôm ngang người thằng bạn học đẹp trai của cô… Nụ hôn và mùi con trai ập vô mũi cô làm bụng cô chợt run lên… Một luồng khoan khoái thích thú tràn chảy trong thân hình cô… Dưới bụng cô tự nhiên nóng lên quanh quẩn trong sâu… Cô có cảm giác dưới háng cô cũng nóng lên và có một luồng hơi nóng làm căng nở bên trong âm đạo, có một chút ươn ướt thấm loang ra như muốn làm mát cái nóng bất ngờ sâu bên trong… Thằng Hận đẩy đầu lưỡi nó vô miệng cô thì tới lượt cô cũng ngậm mút lưỡi nó như nó đã nút lưỡi cho cô… Người cô lại càng nóng hơn nữa…

Bàn tay phía trước của thằng Hận lướt nhẹ lên trước ngực cô thăm dò rồi nắn nhẹ một bầu ngực căng dưới lớp vải váy và nịt vú… Một bàn tay của cô ấp lên mu bàn tay đó nhưng không phải để kéo ra mà bóp nhẹ trên đó… Cô thở ra một hơi dài… Khi miệng thằng Hận rời khỏi môi cô để hít thở thì cô chợt bật lên tiếng kêu nhỏ:

– Ưm… Hận ơi…

Thằng Hận thì thào hơi thở nóng hổi bên tai cô:

– Huyền ơi… Cho Hận yêu Huyền nghe…

Cô gật nhẹ đầu. Bao nhiêu hình ảnh về chuyện trai gái nắm bắt được trong đầu bây giờ nó đem ra áp dụng trên thân hình trinh nguyên, thơm tho mềm ấm của cô bạn học… Mà hình như từ trước khi tới đây, Thanh Huyền cũng đã có ý định trao hiến cho thằng bạn rồi nên cô dễ dàng chấp nhận nụ hôn đầu đời và những gì thằng Hận đang và sắp làm trên người cô… thật sự thì Thanh Huyền cũng không lạ lẫm gì với chuyện âu yếm, hôn hít hay thậm chí là quan hệ nam nữ… Cô có điều kiện để tìm tòi trên những trang web giáo dục giới tính, và cũng nhiều khi cô lang thang trên những trang web dành cho người lớn nên cô cũng có những khao khát trải nghiệm nhất định… Chỉ có điều, bản tính rụt rè của cô không cho phép cô mạnh dạn tìm kiếm những quan hệ buông thả khác mà một số bạn cùng trang lứa đã từng trải qua… Tới lúc cô nhận ra hình bóng và khuôn mặt của thằng bạn học in đậm trong trái tim mình thì cô mới quyết định lần đầu tiên của cô là dành cho thằng bạn học đã nhiều năm gắn bó cùng cô từ những năm đầu của cấp học phổ thông…

Hai tay thằng Hận bắt đầu rờ mó lên hàng nút trước ngực cô, nó cởi từng hột nút một trong khi môi miệng nó không ngừng hôn lên mặt mũi cô, hơi thở nóng dồn dập, căng thẳng… Khi hàng nút đã mở xuống tới hột cuối cùng thì hai tay nó kéo vai váy ra khỏi người cô, nó kéo cả quai của cái nịt vú trắng theo rồi mò mẫm cởi cái khóa nịt vú… Lần đầu tiên cới nịt vú của một người con gái, hai tay thằng Hận run run, nó mò hoài mà không cởi được… Cô phải ngoái tay ra sau để mở giùm nó… Cái nịt vú vừa rớt xuống, thằng Hận mở to mắt ngắm nghía đôi bầu vú trắng ngần, phập phồng của cô không chớp… Thanh Huyền mắc cỡ nhắm chặt mắt không dám nhìn nó, hai má cô nóng rực, đỏ hồng… Đôi vú cô thật đẹp, nở căng với hai đầu núm vú hồng hào trên quầng vú cùng màu… Sự kích thích của những nụ hôn và sự rờ rẫm của thằng Hận đã làm hai đầu núm nhỏ như hai hột đậu sưng nở rung rinh… Thằng Hận không thể không nói lên sự chiêm ngưỡng của nó:

– Huyền ơi… Vú Huyền đẹp quá…

Cô chỉ bật lên một tiếng “Ưm…” khi sau câu nói thì hai bàn tay của nó đã ôm trùm lên hai bầu vú căng mềm âm ấm của cô… Nó nắn thật nhẹ nhàng như sợ hai bầu vú cô bể mất nếu nó mạnh tay hơn… Rồi thằng Hận cúi sát đầu vô ngực cô, lè lưỡi liếm lên một núm vú nhỏ xinh, nó ngậm vô miệng mút nhẹ như đứa con bú vú mẹ mình… Thanh Huyền oằn người vì cảm giác vừa nhột, vừa thinh thích lạ lùng làm cái bụng nhỏ của cô run lên… Cái cảm giác kỳ lạ khác với những lần khi tắm rửa cô tự mơn man hai bầu vú của mình… Nó vừa nhột nhạt khó chịu, mà cũng vừa khoan khoái như được gãi ngứa… Luồng cảm khoái từ đầu vú chạy rần rần trong người cô rồi quặn lên dưới bụng, cô cảm thấy hình như có mấy giọt nước ấm đang ứa ra bên trong háng cô… Cô thở dồn hổn hển khi thằng Hận cứ mê man với hai núm vú cô không chịu ngừng… Tự nhiên cô ngã ngửa người nằm xuống trên tấm nệm êm êm như kiệt sức… Hai chân cô không ngừng co duỗi, mở ra khép vô vì từng cơn nóng bức xuất hiện giữa hai chân…

Vừa thay phiên ngậm bú, liếm mút trên hai núm vú cô, bàn tay thằng Hận lướt từ từ xuống dưới kéo cái váy cô và cả cái quần lót trắng nhỏ ra khỏi người cô, cô cũng nhấc mông lên cho nó kéo ra khỏi mông, nó lùa cả cái váy và cái quần lót xuống sâu dưới cổ chân cô… Bàn tay đó lướt lên lướt xuống khắp trên hai chân cô, lượn vòng vòng trên làn da đùi láng mịn như lụa… Bàn tay thằng Hận như có lửa khiến cho đôi đùi thon đẹp của cô cứ phải tránh né nên càng lúc càng mở rộng ra để lộ hoàn toàn vùng âm hộ xinh đẹp giữa hai chân… Bờ mu cong vòng phồng cao với đám cỏ đen nhánh không nhiều lắm nhưng hiện rõ một hình tâm giác trên vùng mu, nổi bật trên làn da trắng ngần… Hai múi thịt phồng căng chỉ rải rác vài cọng lông còn chưa phải là màu đen. Khe suối vẫn còn khép kín nhỏ như một đường chỉ giữa hai mép lồn cô hình như đã có chút ươn ướt thấm ra ngoài… Bàn tay thằng Hận úp gọn trên bờ mu cao ấm áp của cô, một ngón tay của nó chìm sâu giữa hai mép thịt vuốt lên vuốt xuống trên đáy khe trơn nhớt làm cô giật mình:

– A… Hận… làm gì chỗ đó của Huyền… ưm…

Nó trườn lên nằm sát bên hông Thanh Huyền, con cặc nó cương cứng ép sát một bên đùi cô. Dù nó chưa cởi quần áo ra nhưng trong cơn lãng đãng mơ màng, cô vẫn cảm nhận rất rõ ràng một khúc cây cứng thiệt to, thiệt dài ép lên chỗ đó, tự nhiên trong bụng cô nôn nao một cảm giác vừa lo lắng, vừa háo hức trông đợi… Thằng Hận vẫn không rời bàn tay khỏi bờ mu đầy cao giữa háng cô, nó thầm thì bên tai cô:

– Thanh Huyền… sao tối nay Huyền lại cho Hận…

Cô mở mắt quay nghiêng mặt về phía nó, hơi thở nóng ấm của cô thơm thơm phả lên má nó, đôi mắt đen của cô lung linh thắm thiết:

– Ừm… tại Huyền thích Hận lâu rồi… Mai mốt mỗi đứa học một nơi, khó có thể gặp nhau… Huyền muốn lần đầu tiên của Huyền là… là tặng cho Hận… Huyền muốn Hận đừng có quên Huyền… Hận có chê cười Huyền không…

Thằng Hận hôn lên chóp mũi nhỏ, mỉm cười:

– Làm sao Hận dám cười Huyền… Món quà quý báu này Hận cũng không bao giờ quên… Huyền nè…
– Hả…
– Học đại học xong… Huyền làm vợ Hận nghe…

Cô đưa tay bóp mạnh lên bàn tay nó đang úp trên mu lồn cô, mắt cô rực lên long lanh:

– Hận nói thiệt không…
– Hận thề… Hận cũng thích Huyền từ hồi học lớp chín lậng… Mà Hận không dám nói, sợ Huyền không ưng… Bây giờ biết rồi… Hận thề sẽ lấy Huyền, mai mốt dù có ra sao thì Hận cũng sẽ về đây cưới Huyền làm vợ của Hận…
– Ừ… Hận đừng có quên lời Hận nói hôm nay đó…
– Không bao giờ…

Thằng Hận nói xong nó rời tay khỏi háng cô ngồi thẳng lên, vừa mỉm cười nhìn cô bạn học với ánh mắt không thể say đắm hơn, nó vừa nhanh tay cởi hết quần áo trên người… Thanh Huyền mắc cỡ quay mặt vô trong khi nhìn thấy con cặc nó bật lên kiêu ngạo, thằng Hận có một con cặc vừa to vừa dài, cái đầu cặc tròn đỏ au trồi lên, thân cặc nhích lên nhích xuống vì cơn nứng trong người như muốn nhanh nhanh tìm hang tối chui vô… Cởi quần áo xong, thằng Hận lại cúi xuống kéo cái váy và cái nịt vú của cô vứt lên đống quần áo của nó… Nó thò tay kéo Thanh Huyền xoay người ra phía ngoài, đẩy hai chân cô cong lên, nó chúi đầu vô giữa háng cô say mê ngắm nhìn vùng âm hộ hồng hào, xinh đẹp của cô bạn học… Cô bạn học xinh đẹp đã chấp nhận trao hiến lần đầu tiên của đời con gái cho nó…

Chương trước Chương tiếp
Loading...