Thằng Hận
Chương 23
Ba mẹ con Thục Vy tới nhà thằng Hận khi đèn đường vừa sáng. Chị em Ngọc Nhàn tất tả ra đón, tay bắt mặt mừng, vui cười rộn rã. Lần đầu tiên hai nàng gặp được Thục Mai, riêng Ngọc An thì lại lần đầu tiên gặp cả hai chị em, nàng thích thú, trầm trồ vẻ đẹp xinh xắn của hai đứa con gái Thục Vy… Thằng Hận không ra đón khách, nó giả bộ lăng xăng bên bàn cơm, cầm cái chén, xếp đôi đũa cái muỗng… Cho tới khi ba người khách và chị em Ngọc Nhàn bước vô nó mới quay lại giả bộ lúng túng cười chào… Đưa mắt nhìn nhanh Thục Mai nó hơi chùng lòng xuống vì cô nhìn nó vẫn với đôi mắt như người xa lạ, không nở được một nụ cười, khác với Thục Miên nhoẻn miệng cười chào với nó…
Riêng Ngọc An, thỉnh thoảng nàng lại liếc nhìn thật nhanh thằng Hận… Trong đầu nàng lại thấp thoáng hình ảnh của nó trong phòng tắm lúc chiều, và cứ mỗi lần như vậy, cái câu rên rỉ của nó lúc bắn tinh tự sướng kêu réo nàng làm trong bụng nàng lại quặn lên…
Bữa cơm tối dù có kéo dài tới đâu thì cũng kết thúc… Trong bữa cơm, có vẻ tình thân thiết lại được gắn thêm một lớp keo giữa ba người phụ nữ, còn giữa thằng Hận và chị em Thục Mai thì lại như lần đầu tiên gặp mặt, rất ít khi chuyện trò, cho dù Ngọc Nhàn cố tình sắp xếp chỗ ngồi cho nó ngồi giữa hai chị em. Thằng Hận cũng rất nhiệt tình trong việc tiếp hai cô gái, gắp cho cô em món này thì nó cũng gắp cho cô chị món đó như để hai cô không phân bì nhau về cách đối xử của nó… Sự chăm sóc của nó không phải là Thục Vy không để ý, thỉnh thoảng giữa những câu chuyện, nàng lại ngắm nhìn nó với hai cô con gái để rồi cái ý niệm không biết là xấu hay tốt từ lúc đi hội nghị với nó và quấn quýt với nó trên cái giường trong khách sạn, lại xuất hiện trong đầu nàng…
Dưới chân bàn, cái chân của Thục Miên không biết vô tình hay hữu ý, thỉnh thoảng lại đụng nhẹ lên chân thằng Hận, và nó không từ chối những cái đụng chạm đó, đã vậy thỉnh thoảng nó còn lại lén lút thò tay dưới khăn bàn vuốt nhẹ lên cái đùi trơn láng của cô… Nó cũng cố tình đụng chân qua phía Thục Mai, nhưng lần nào cũng vậy, cô lại nhích cái chân ra không cho nó đụng, cho dù vẻ mặt cô rất bình thản coi như không biết gì… Thằng Hận cứ than thầm trong bụng vì cái cách hành xử khó hiểu của cô… Nó đâu biết, trong bụng Thục Mai chỉ cầu sao có một phép lạ xảy ra, ngay lập tức mọi người chung quanh biến mất chỉ còn cô với nó… Cô sẽ quay qua ôm cứng nó, cô sẽ hôn nó và cô sẽ để yên cho nó muốn làm gì cô thì làm… Bởi khi ngồi bên cạnh nó, những hình ảnh và cảm giác trong buổi sáng chủ nhật hôm nào lại ùa về trong cảm nghĩ của cô… Cứ mỗi khi nhìn thấy nó thì trong bụng cô lại run lên vì nôn nao và cô… thích nhìn khuôn mặt “đáng ghét” của nó lắm…
Chỉ tới khi mọi người lục đục đứng dậy rời bàn ăn lên phòng khách uống nước, thằng Hận xua hết mọi người lên, nó giành phần rửa chén, ưu tiên cho phụ nữ… Lúc này, khi đi ngang qua thằng Hận, liếc nhìn thấy không ai để ý, Thục Mai mới thả nhẹ bên lỗ tai nó một câu:
– Tui muốn gặp anh… càng sớm càng tốt… giải quyết cho xong chuyện bữa hổm…
Vậy thôi, cũng đủ làm trong bụng thằng Hận mừng hết biết… Sau đó một mình rửa dọn hết cái đống chén dĩa mà nó không hề biết mệt, không hề thấy khổ cực một chút nào… Không cần biết khi gặp cô thì chuyện lành hay dữ, vui hay buồn, miễn là cô đã chịu mở miệng với nó… Hậu quả ra sao nó đều chịu được hết, ai biểu nó làm thì bây giờ phải ráng mà chịu… Nhưng có điều, muốn gì thì muốn, giết chết nó thì nó cũng sẽ không bao giờ hé môi nói cho chị em cô biết nó là anh cùng cha khác mẹ với hai cô…
Phần Ngọc Nhàn, có lẽ do ngày xưa, Đỗ Lộc đã gây cho nàng một vết thương lòng quá lớn nên khi nàng nghe thằng Hận nói hai đứa con gái xinh đẹp của Thục Vy là em gái của nó và nó cũng đã đè cả hai cô ra mà làm tình rồi thì nàng cũng không ngạc nhiên quá lớn, và có lẽ cũng do thằng Hận đã từng bước làm càn trên thân thể nàng, đã từng cùng nàng hôn nhau, nút lưỡi nhau không biết bao nhiêu lần, chỉ còn bước cuối cùng là hai mẹ con cùng trần truồng trong một cuộc ái ân thân xác mà thôi… nên trong ý thức của nàng, cái từ loạn luân thật sự quá nhẹ nhàng và dễ dàng không cần nhớ tới… Trong một góc tâm tư sâu kín của nàng, nàng mong chờ điều đó, nàng háo hức muốn nhận biết cái cảm giác loạn luân với con trai nó sẽ khác biệt với cảm giác khi loạn luân với anh sẽ có những gì…
Trước khi tạm dứt buổi tối gặp gỡ và ra về, Thục Vy dặn dò thằng Hận:
– Thứ hai con lên công ty coi sắp xếp công việc và giao bớt việc con đang làm bên phòng giám sát cho nhân viên mới tuyển, rồi sau nữa là con chuẩn bị đi với cô để kiểm tra lại lần cuối mấy căn biệt thự đã hoàn tất trước khi bàn giao cho chủ đầu tư nghe… Cô tính giao cho phòng thẩm định nhưng bên đó báo nhiều công trình dồn lại nên họ không có người để phân công… Cô với con làm luôn đi cho chắc ăn…
Thục Miên lau nhau:
– Má, con được nghỉ mấy ngày, cho con đi với… Làm quen công việc, mai mốt ra trường về làm với má…
Thục Vy thoáng giật mình, thật sự nàng muốn có những giờ phút riêng tư với thằng Hận, kể cũng lâu rồi, nàng với nó chưa có dịp hòa hợp cùng nhau, từ ngày có thằng Hận bên cạnh, làm như lúc nào trong thân thể nàng cũng sôi trào cuồn cuộn những cơn ham muốn bất chợt, nhất là mỗi khi nhìn thấy nó… Nàng nhìn con gái trợn mắt:
– Tào lao… má với anh Hận đi kiểm tra trong ngày rồi về… con đi làm chi rồi nửa chừng mệt mỏi, khô khan rồi đòi về, ai mà chìu được…
Thục Miên nhăn mũi làm xấu khi nghe mẹ cô khước từ… Cô cũng nói vậy thôi chớ đi theo mà có mẹ cô thì làm sao cô sán tới gần thằng Hận được… Ở nhà cho đỡ bức xúc cho rồi… Chỉ có Thục Mai là im lặng nhưng thỉnh thoảng cô liếc nhìn thằng Hận với ánh mắt thăm dò, có mọi người làm sao thằng Hận biểu lộ tình cảm và ý định của nó được nên nó cứ giả lơ… Chỉ có Ngọc An là để ý thấy mà thôi, trong đầu nàng gợn lên một thắc mắc lạ lùng khi nghĩ về cái quan hệ giữa cháu mình và cô gái xinh đẹp kia…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Đêm hôm đó, có nhiều người chưa thể ngủ được vì tâm tư đang nổi lên nhiều điều…
Thằng Hận cứ miên man suy nghĩ về cuộc gặp sắp tới với Thục Mai… Điều gì sau đó sẽ diễn ra… Nó có nên hé lộ cho cô biết chuyện nó và chị em cô là anh em… Mà nếu vậy thì có lẽ cô sẽ cạch mặt nó luôn, thà không biết thì có thể còn còn có chút miễn cưỡng tha thứ cho việc nó đã làm với cô…
Thục Mai cũng đang quay qua quay lại trên giường, cô không biết lúc tối nói với thằng Hận điều đó liệu nó có chủ động tìm gặp cô hay vẫn sẽ im lặng như lâu nay…
Thục Miên là an lành nhất, cô ngủ thiệt ngon lành với giấc mơ con gái, cô với thằng Hận đang nắm tay nhau đi thiệt vô trong một khu rừng… Hình như cô và nó giống như người tiền sử, trên thân hai đứa chẳng có cái gì che thân, nhìn thấy khúc cây thịt mềm giữa hai chân nó, cô cứ khúc khích cười…
Bên căn phòng rộng của Thục Vy, nàng nằm ngửa với hai tay úp trên vòm mu cao giữa hai chân… Nàng đang lim dim mắt nhớ lại từng cảnh làm tình đã không biết mấy lần xảy ra giữa nàng với thằng Hận… Nàng nhớ lại cái cảm giác căng kín trong âm đạo khi khúc gậy thịt cứng ngắc mà ấm nóng của nó ngập sâu trong âm đạo nàng… Dâm thủy của nàng rỉ ướt cả đáy quần lót, cong hai chân lên tuột cái quần lót ra khỏi người, nàng lật đáy quần lên nhìn, một mảng chất dịch ướt sũng cả đáy quần… Mặt nàng đỏ lên, nàng quăng đại cái quần xuống nền nhà. Nghiêng người kẹp một bàn tay úp trên âm hộ, nàng lim dim mắt trông ngóng tới lúc lại được nằm dưới người chàng thanh niên khỏe mạnh, mong đợi cái cảm giác được đè nặng trên người nhưng thích thú không làm sao nói được…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Ngọc An trằn trọc không thể ngủ được như mọi đêm bởi trong đầu nàng cứ nhớ tới thằng Hận và câu nói rên rỉ của nó khi bắn tinh trong phòng tắm và bao nhiêu nỗi niềm trong suy nghĩ của nàng… “Tại sao nó biết mình là dì nó mà nó vẫn mơ tưởng tới chuyện làm tình với mình… Nó đã nghĩ như vậy lâu mau rồi, liệu mình còn có nên ở lại đây với mẹ con em gái không… Mà rời đi thì biết đi đâu… Mà cũng phải công nhận thằng nhỏ cao lớn đẹp trai và nhất là… cái đồ quỷ giữa hai chân nó, bự kinh khủng luôn…” Nghĩ tới đây, trong bụng nàng tự nhiên giật nhẹ một cái và quặn thắt một cảm giác nửa quen nửa lạ… Cái cảm giác thời gian đầu hai vợ chồng nàng còn thắm thiết mặn nồng, gần như đêm nào nàng và chồng cũng quấn quýt nồng nàn cho tới nửa đêm mới mệt mỏi chìm vô giấc ngủ… “Không lẽ mình cũng có ý thích chuyện thằng Hận sẽ làm với mình sao… Trời ơi… Hận ơi, hình như dì cũng mang máng… thích con mất rồi… Tội lỗi, sao dì lại có cái suy nghĩ tội lỗi vậy… Hận ơi…”
Ngọc Nhàn cảm thấy hạnh phúc, khoan khoái và đầy vui vẻ sau bữa cơm tối. Nàng không nghĩ là một phụ nữ cao sang, giàu có như Thục Vy lại có thể hạ mình chan hòa cùng gia đình nhân viên của mình, đã vậy còn dắt cả hai đứa con gái theo… Nàng mỉm cười một mình khi nhớ lại vẻ mặt ửng hồng có vẻ mắc cỡ, mất tự nhiên của Thục Miên mỗi khi nàng nhìn cô nháy nháy mắt cười… Cả hai đều hiểu cái ẩn ý trong nụ cười và cái nháy mắt của nàng, thấy tội nghiệp cô gái nên khi ra về, nàng xoa lên lưng cô, thầm thì khi không ai để ý:
– Tự nhiên đi con gái, dì không có cười con đâu… Dì hiểu mà…
Cô quay nhìn nàng mỉm cười hàm ý biết ơn và rất thân thiện. Có lẽ trong hai gia đình thì Ngọc Nhàn và Thục Miên là hai kẻ chìm vô giấc ngủ nhanh nhất…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Đang chìm sâu trong giấc ngủ mới bắt đầu, thằng Hận chợt giật mình vì tiếng điện thoại vang tiếng nhạc có cuộc gọi tới, nó chụp ngay điện thoại… Người gọi tới sao lại là Tuyết Thu, nó liếc xuống đồng hồ, đã gần mười một giờ khuya… Tiếng nàng gấp gáp và đầy lo sợ vang lên:
– Hận… Cứu chị… chị sợ lắm…
Nó vội vàng trấn an nàng:
– Bình tĩnh, chị… có chuyện gì…
– Lão Lộc gọi điện hăm he chị… Lão đòi phá cửa vô nhà… em… em tới cứu chị… chị sợ lắm… Hận ơi…
Nàng bật khóc thút thít trong điện thoại làm thằng Hận nhói lòng… Cho dù nó có những suy nghĩ và cách hành xử đôi lúc tàn nhẫn đối với cái nhìn của ai đó, nhưng nói chung cách nhìn nhận và cảm giác của nó với phụ nữ thiệt tình rất dịu dàng, ân cần và đầy quan tâm, nó không thích để những người phụ nữ quanh nó, những người nó quen biết bị tổn thương dù chỉ là chút ít… Vì vậy, nghe Tuyết Thu bật khóc, lòng nó chợt trĩu xuống và nó quyết định thiệt nhanh:
– Được rồi. Chị chờ em, em sẽ tới liền… Chỉ được nghe điện thoại của em và mở cửa cho một mình em thôi, chị nhớ chưa… Chị tắt hết đèn trong nhà đi…
Nghe câu trả lời của nàng xong, nó vùng dậy mặc đồ thiệt nhanh. Xong, nó tắt đèn phòng, nhẹ nhàng đi xuống dưới, mở cửa và dắt xe ra ngoài đường. Quay vô, nó khóa cửa, khóa cổng cẩn thận rồi mới lên xe phóng nhanh ra đường hướng về phía nhà Tuyết Thu…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Gửi xe vô một bãi giữ xe qua đêm cách nhà Tuyết Thu không xa, thằng Hận đi gần như chạy tới nhà Tuyết Thu. Đứng trước cổng nhà nó nhìn quanh rồi lấy điện thoại ra:
– Em đây, ra mở cổng cho em… Nhớ đừng bật đèn…
Trong bóng tối chập choạng Tuyết Thu ra mở cổng cho thằng Hận và hai người cũng thiệt nhanh đi vô nhà khóa cửa lại cẩn thận… Nàng kéo nó vô trong phòng ngủ của nàng rồi mới hồi hộp, lập bập kể lại cho nó nghe chuyện đã làm nàng lo sợ đến nỗi nửa đêm phải gọi điện cho nó…
Khi Đỗ Lộc nhận được lời dứt khoát chia tay của nàng với lão, lão đã đùng đùng nổi cơn giận dữ, năn nỉ nàng hết lời không được, lão giở trò hung dữ với nàng cũng không xong vì chung quanh có rất nhiều người, lão chuyển qua hăm dọa sẽ thuê người hành hung nàng… Sau khi về tới nhà, Tuyết Thu hoảng sợ không ngủ được… Nghĩ tới chuyện Đỗ Lộc hăm he nàng cứ lo sợ phát run từng cơn và cuối cùng nàng đành phải gọi điện cầu cứu với thằng Hận…
Có một chuyện mà Tuyết Thu vẫn chưa hiểu rõ con người của Đỗ Lộc qua chừng đó năm gắn bó với lão… Bản chất của lão là sợ hãi và trốn chạy. Chính vì vậy, ngay từ thời thanh niên lão đã sợ hãi và trốn chạy trước việc đã làm cho Ngọc Nhàn phải mang một cái thai không được thừa nhận… Bây giờ cũng vậy, cho dù rất mạnh miệng hù dọa Tuyết Thu nhưng bản chất là lão không dám làm. Lão chỉ nói vậy để mong vớt vát lại được chút gì, nhưng lão thà mất của đã cho nàng và mất cả nàng còn hơn mất phần đời còn lại trong sự lạnh lùng và thờ ơ của vợ con… Chỉ có điều này là lão phạm sai lầm. Sai lầm như một lần duy nhất lão phải trả giá cho những gì bất nghĩa lão đã gây ra trong quá khứ… Lão không hề biết Thục Vy đã phong tỏa tất cả tài khoản mà lão có thể đụng tới, đồng thời nàng âm thầm giao cho luật sư của nàng bắt đầu tiến hành thủ tục ly dị với lão…
Nghe hết chuyện Tuyết Thu kể, thằng Hận ngồi im. Nó cứ mỉm cười và lẳng lặng nhìn nàng không nói gì tới độ nàng phải đỏ mặt quay đầu nhìn ra cánh cửa phòng đóng kín… Thấy nó cứ nhìn mà không nói năng gì, nàng đành phải lên tiếng:
– Hận… Em không nói gì hả… Bộ tính ngồi cười vậy cả đêm mà làm chị hết sợ sao…
Nó từ từ đứng dậy bước tới ngồi bên cạnh nàng trên cái giường rộng. Để một tay lên vai nàng, nó khích lệ nàng:
– Chị đừng có sợ nữa… Em biết chắc là lão sẽ không làm gì chị hết, bởi bản chất con người lão chỉ là một gã đàn ông hèn nhát, chỉ biết chạy trốn trước việc mình làm… Lão chỉ hăm dọa để chị sợ thôi, mà khi chị sợ thì chị sẽ phải lại làm theo ý của lão… Chị phải làm đúng y những gì em với chị đã bàn, chị nhớ chưa… Và tuyệt đối không được sợ lão… Còn có em đây, lúc nào em cũng ở bên cạnh chị…
Nó nắn nhẹ mấy ngón tay trên bờ vai mềm của nàng. Bây giờ thằng Hận mới nhìn kỹ, Tuyết Thu bận một cái váy ngủ màu đen mỏng, nàng khoác bên ngoài một cái áo khoác cũng màu đen. Màu của váy làm nổi bật làn da trắng ngần từ dưới đầu gối nàng xuống tới bàn chân. Hai đầu gối tròn nhỏ, làn da láng mướt như bóng lên dưới ánh đèn sáng trong phòng… Tự nhiên, thằng Hận hơi xoay người để một bàn tay lên đầu gối nàng xoa xoa:
– Bây giờ có em đây, chị hết sợ chưa… Chị lên giường ngủ đi, em ra ngoài…
Nàng giật mình, níu chặt cánh tay nó:
– Không… Em đi đâu…
– Thì em ra ngoài ghế salon… ngủ… chớ không lẽ…
Tuyết Thu ôm chầm nó:
– Không, đừng ra ngoài… Hận… Hận… ngủ trên giường này cũng được… giường rộng mà… Em ra ngoài đó, rồi lỡ em bỏ đi về rồi sao… chị không tin…
Nó bật cười:
– Nửa đêm em chạy tới đây rồi không lẽ bỏ chị một mình mà về… Không có đâu… Chị đi ngủ đi…
Nàng vẫn không thả nó ra, đầu nàng lắc lắc bên vai nó… Không khí im lặng chợt bao trùm căn phòng kín… Người này hít thở mùi người kia, trong thân thể họ bỗng nhiên xao động khác thường… Lặng đi mấy phút, thằng Hận rút nhẹ cánh tay ra khỏi vòng tay nàng, nhưng không phải nó đứng lên mà nó lại ôm hai vai nàng, nhìn vô mắt nàng, đôi mắt hình như có chút long lanh một ngọn lửa, nó thì thầm:
– Em ở lại, ngủ chung với chị trên cái giường này hả…
Nàng chớp mắt, gật đầu… Mặt thằng Hận từ từ sát tới mặt nàng, đôi mắt nàng vẫn mở to nhìn trong mắt nó. Nàng cũng nhận thấy sâu trong đôi mắt đó là một ngọn lửa khao khát đang lập lòe cháy sáng… Rồi môi nó chạm nhẹ lên môi nàng, lưỡi nó lướt nhẹ qua hai cánh môi lấn sâu vô miệng nàng… Đôi mắt nàng khép lại và nàng ngậm đầu lưỡi đang ngọ nguậy mút nhẹ, mút từng cái một… Hai bàn tay thằng Hận vuốt dọc theo lưng nàng, nó vuốt lên vuốt xuống… Và nụ hôn càng kéo dài thì vòng ôm của nó cũng càng lúc càng siết nàng chặt hơn…
Trong nụ hôn tưởng như không bao giờ dứt đó, nó đỡ nàng từ từ ngả ra giường. Bàn tay nó lướt nhẹ nhàng khắp trên người Tuyết Thu. Nó vuốt thật nhẹ bên ngoài lớp vải voan mỏng của cái váy ngủ, xoa tròn khắp trên cái bụng nhỏ phập phồng rồi mới vuốt ngược lên nắn nhẹ từng bầu vú, dù qua một lớp vải mỏng nhưng nó cảm nhận thật rõ ràng sự căng mềm, ấm ấm của hai bầu vú nàng, cảm nhận sự săng cứng nhô lên của hai đầu núm vú… vì nàng không mặc nịt vú… Nó để một núm vú nằm giữa lòng bàn tay rồi xoa tròn thật nhẹ như lướt trên đầu núm thịt nhạy cảm làm Tuyết Thu run lên, tiếng rên “ưm ư…” của nàng vang nho nhỏ trong cổ họng, hai chân nàng co duỗi căng ra vì sự kích thích của thằng Hận bắt đầu tác động lên thân thể nàng… Nó lượn bàn tay xuống thật xa dưới đầu gối nàng rồi luồn dưới váy vuốt nhẹ khắp trên làn da mịn màng, trơn nhẵn của đôi chân nàng và rất chậm chạp, nó vừa vuốt vừa xoa, di chuyển từ từ lên phía trên đùi nàng, lên cao nữa cho tới khi đụng phải cái quần lót… Nó xoa bàn tay trên gò mu cao nham nhám của vải và đám lông mu bên dưới… Hai chân nàng từ từ mở ra bởi những lần vuốt ve của thằng Hận…
Tạm dừng nụ hôn, nó ngẩng đầu ra xa một chút nhìn đăm đăm lên mắt nàng, đôi mắt đen láy của người thiếu phụ hai mươi chín tuổi lung linh một ngọn lửa mê đắm:
– Chị… cho Hận “yêu” chị nghe…
Chẳng có người phụ nữ nào lên tiếng trả lời hết, chỉ bằng ánh mắt nhìn và mấy cái chớp mắt là người ta hiểu nàng đã ưng thuận cái chuyện phải xảy ra trong những giây phút sắp tới… Tuyết Thu cũng vậy, nàng khẽ chớp mắt và đôi môi đỏ mọng mấp máy rồi nàng nhắm mắt lại trong một dáng vẻ đợi chờ… Với người thiếu phụ xinh đẹp này, thằng Hận không mất công lâu la gì, nó nhổm người dậy, cởi thiệt nhanh cái áo khoác và cả cái váy đen của nàng ra rồi móc mấy ngón tay lên lưng quần lót nàng kéo xuống. Nàng hơi nhấc mông để nó dễ dàng kéo cái quần ra khỏi chân nàng… Gò mu đen thẫm đám lông mượt mà và dày rậm của nàng kéo dài qua hai bên mép chìm sâu xuống dưới khe mông…
Tới lượt thằng Hận đứng xuống giường, nó vừa ngắm nhìn thân thể trắng ngần, xinh đẹp và cân đối của nàng, vừa nhanh tay cởi hết quần áo của mình ra. Con cặc nó vươn lên cứng ngắc giật nhẹ từng cái vì cơn hứng tình bộc phát… Nó nhẹ nhàng bò xuống giữa hai chân nàng, mặt nó cúi sát vô giữa, hôn nhẹ lên đám lông mu êm mượt, nó đẩy hai đùi nàng cong lên và mở rộng cho nó nhìn thấy rõ vùng u tối giữa hai chân nàng hiện rõ dưới ánh đèn… Nó thầm công nhận Tuyết Thu có một cái âm hộ mà phần lông mọc dày gần như che kín hoàn toàn đường khe giữa hai mép thịt đậm đen… Mùi thơm của sữa tắm và thoang thoảng mùi ngây ngấy của dịch nhờn động tình của nàng tỏa ngát trong mũi nó… Mấy ngón tay vạch hai mép thịt mềm để khe suối cạn đỏ hồng mở ra. Không chần chừ một giây phút nào, thằng Hận lè lưỡi liếm lên đường khe đó một đường vừa mạnh, vừa dài suốt từ dưới lên tới đầu khe… Hai chân nàng run lên với tiếng kêu bật ra:
– Ơ… Hận…
Thằng Hận bắt đầu âu yếm, liếm mút trên khe lồn đã ướt sũng dâm thủy của nàng ngay từ lúc bắt đầu nụ hôn giữa hai người. Nó chăm chú trong cơn hứng nổi lên ngay từ lúc nàng nắm tay nó ngoài cửa kéo vô phòng, lúc đó nó có cảm giác như người vợ xa chồng lâu ngày, sống mỏi mòn trong cơn thèm khát ái ân chồng vợ, bây giờ vừa thấy chồng xuất hiện liền không ngại ngần, e dè gì nữa, lật đật kéo tay chồng vô giường để mở cuộc giao hoan đã lâu ngày thiếu vắng… Nói vậy nhưng hoàn toàn đúng với Tuyết Thu…
Ẩn ngầm trong thân hình cân đối, xinh đẹp khêu gợi thoạt nhìn có vẻ kiêu sa, thục nữ vì là một cô giáo. Luôn dịu dàng và thướt tha, nhẹ nhàng trong những bộ áo dài đẹp ôm gọn thân hình nảy nở cuốn hút của nàng… Là một thiếu phụ gần như sống không thể thiếu vắng những cảm xúc ngất ngây, ngọt ngào và không gì so sánh được của việc làm tình… Từ sau lần đầu tiên khi bị Đỗ Lộc nửa dỗ ngọt, nửa dùng thủ đoạn bỏ thuốc thì Tuyết Thu lúc nào cũng muốn đắm chìm trong những cảm giác hoan lạc của thú nhục dục nam nữ… Nhiều lúc đang đứng trong lớp học, nhìn xuống đám học sinh nam nữ, chỉ cần bắt gặp một ánh mắt nhìn có vẻ ngưỡng mộ, thán phục của một đứa nam sinh là ngay lúc đó, trong thân thể nàng cũng đã trỗi lên từng cơn rạo rực thèm muốn được làm tình… Dâm thủy ngay lúc đó đã bắt đầu tràn ứa trong âm đạo nàng nhầy nhụa… Bởi vậy, sau này trong cái cặp đi dạy của nàng, lúc nào cũng có sẵn một lốc quần lót xài một lần để nàng kịp thay trong những lần cơn dâm nứng nổi lên bất chợt…
Nàng ham muốn thằng Hận ngay từ lần đầu tiên gặp nó, nhưng chưa biết nó sẽ làm gì, chính vì vậy khi nó ra về nàng đã đột ngột ôm lấy nó… Rồi lần thứ hai khi nó chở nàng từ quán nước về và hôn nó là nàng đã chỉ mong nó ghé vô nhà… Nhưng hai lần đó, thằng Hận vẫn còn giữ được tỉnh táo… Riêng lần này, sau khi đắn đo suy nghĩ nhiều ngày đêm, nàng quyết định rời xa Đỗ Lộc, còn cái chuyện sinh lý con người thì nàng không chủ động được, phải buông thả cho đòi hỏi bản năng, nhất là bản năng của một thiếu phụ có thú đam mê khoái lạc nhục thể thì nàng không quyết định được… Trong một góc của tâm tư, nàng thầm tự khích lệ mình khi đổ thừa cái sự thèm muốn thằng Hận là tại nó… Chớ sao nữa… Vì nàng nghe lời nó để vứt bỏ Đỗ Lộc thì việc điền vào chỗ trống… trên giường nàng bây giờ nó phải “chịu” trách nhiệm… Tối nay, nỗi sợ Đỗ Lộc làm bậy sau những lời hăm he của lão làm tăng thêm can đảm cho nàng gọi điện cho nó…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Tuyết Thu cứ oằn người, quay qua quay lại trên giường. Thằng Hận cứ bú liếm, mút máp trên khe lồn và hột le của nàng không chịu ngừng. Dâm thủy và nước miếng của nó dù có nuốt vẫn cứ chảy dài theo khe đít và thấm xuống giường một mảng nhỏ… Sâu bên trong âm đạo nàng vừa nóng hực, vừa ngứa ngáy trống rỗng làm hai chân nàng cứ run rẩy liên hồi… Hai núm vú cương tức làm thỉnh thoảng nàng phải đưa tay lên tự nặn tự véo cho đỡ ngứa. Mà càng rờ lên đầu núm vú thì dâm thủy càng chảy nhiều để cảm giác mong muốn thằng Hận đè nàng xuống càng mãnh liệt hơn… Bây giờ thì nó đút hai ngón tay vô lỗ âm đạo nàng thụt nhẹ như một con cặc nhỏ đang đụ trong đó. Còn cái lưỡi và hai môi nó thì không ngừng liếm quanh hột le sưng nở, nhú lên đo đỏ hay mút mút như nó đang bú một cái núm vú khác của nàng… Tuyết Thu đã tới mức như không còn chịu đựng nổi sự khiêu khích, quậy phá của nó nữa rồi…
Nàng vùng dậy, đẩy đầu nó ra khỏi háng nàng… Ngay lập tức nàng chồm tới áp môi lên đôi môi ướt nhèm dâm dịch của nó, nàng đẩy lưỡi mình sâu vô miệng cho nó nút, trong khi một bàn tay của nàng đã thò xuống dưới háng nó, chụp con cặc cương to nắm vuốt trong tay… Đang mê mải với nụ hôn, nàng bật lên một tiếng rên tưởng chừng như vô nghĩa, nhưng đó là tiếng rên than vãn khi cầm nắm khúc gậy thịt của chàng thanh niên, nó vừa to, vừa dài nóng ấm trong lòng bàn tay nàng… Chắc chắn là to và dài hơn của lão Đỗ Lộc kia rồi… Mút lưỡi nó mấy nhịp, nàng đẩy nó nắm ngửa ra giường, nàng ngồi nghiêng một bên hông nó cúi đầu sát xuống trên khúc cây cứng mà nàng vẫn còn cầm chặt chưa chịu thả ra… Vuốt nhẹ cho lớp da tuột sâu xuống, cái đầu cặc tròn đỏ au trồi lên với vành khấc đỏ tía như một cái mũ cối tròn úp trên đầu cặc. Lỗ tiểu long lanh một giọt sương trong veo lôi nàng không dừng được phải lè lưỡi ra nếm vô miệng, cái vị chua chua, mằn mặn làm nàng càng như say hơn… cái lưỡi đỏ hồng ẩm ướt lè ra liếm trên đầu cặc, liếm quanh vành khấc làm thằng Hận giật nhẹ con cặc trên bàn tay nàng… Liếm một hồi, nàng há miệng ra ngậm gần một nửa khúc gân cứng vô miệng mút như mút một cây kem nóng… Vành khấc cứng cạ lên khoang miệng nàng làm một cơn nóng trong bụng nàng quặn lên… Miệng nàng ngậm bú cặc với một bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trên bìu dái săng cứng, xoa trên đùi nó… Những sợi lông trên đùi thằng Hận cũng gây cho nàng một cảm giác thích thú mê man…
Thằng Hận liếc xuống thấy nàng nửa quỳ nửa ngồi bên hông nó, cặp mông gần như ngay trước mặt, đôi mông láng lẩy, căng tròn với đường khe mông sâu hun hút… Nó đưa tay vuốt xoa nhẹ nhàng trên cặp mông, lướt nhẹ ngón tay rà giữa khe mông lên xuống vài lần, nàng nhúc nhích đôi mông vì nhột, cổ nàng vọng ra mấy tiếng rên… Có lẽ do nhột nên nàng phản ứng mà lại tiếc nuối không chịu nhả con cặc nó ra… Vuốt dọc khe mông nàng mấy lần, càng lúc càng nhấn sâu, cho tới khi đụng xuống một vùng mềm mại, trơn ướt thì nó đút ngón tay vô lỗ âm đạo trơn nhớt và rút ra đẩy vô… Có lúc nó đẩy ngón tay thiệt sâu rồi ngoáy tròn cho ngón tay đụng quanh thành âm đạo xếp nếp làm nàng lắc đôi mông nửa như muốn né tránh, nửa như thích thú…