Thằng Hận
Chương 55
Thằng Hận hỏi xong lại ngẩn ngơ nhìn thiệt lâu người phụ nữ trẻ xinh đẹp, nó không ngờ gần hai năm trôi qua lại gặp nàng ở đây, cũng thỉnh thoảng nó nhớ lại cái đêm hôm đó nhưng không thắc mắc lâu, nó chỉ nhớ nàng như thỉnh thoảng bắt gặp những người phụ nữ hay con gái xinh đẹp, hấp dẫn đi ngang qua tầm mắt nó mà thôi chớ không sâu sắc lắm, bởi nó nghĩ về nàng không nhiều như những người phụ nữ đã có ít nhiều gắn bó với nó trong cuộc sống… Nhưng nó cũng thầm công nhận, so với ngày trước, nàng có vẻ trẻ ra, xinh đẹp nhiều lên và trong ánh mắt của nàng không còn vẻ trần trụi của một người phụ nữ sống bằng áp lực của đồng tiền, của danh vọng phù phiếm trong vòng cương tỏa của người khác… Nàng nhoẻn đôi môi cười tươi:
– Ừ… chị em mình có duyên gặp gỡ rồi… Chị đi chơi thôi… Gặp được em vui quá đi…
Thằng Hận nhìn qua vai nàng, qua cánh cửa phòng nàng còn chưa đóng lại… Hiểu được nó thắc mắc cái gì, nàng lắc đầu:
– Chị có một mình à… Lâu nay chị vẫn một mình thôi… Hận làm gì dưới này…
Nó cười:
– Em đang có chút công việc của công ty dưới này… Gặp được chị thiệt hay á…
Nàng bước tới một bước, đưa bàn tay trắng mềm, thon thả níu nhẹ cánh tay nó:
– Hay là, chị mời Hận đi ăn cơm chiều nay với chị, nghe… Được không?
Mùi hương thơm ngát từ người nàng ập vô mũi nó, khoảng ngực trắng với đường khe sâu thấp thoáng trong mắt nó cộng với ánh mắt thật sự tha thiết trông đợi của nàng làm thằng Hận không thể nào từ chối được. Nó ngần ngừ vài giây rồi gật đầu:
– Được… Chị chờ em vài phút, em vô tắm rửa một cái rồi thay đồ… Em có xe, em chở chị đi… Tối nay em giao cái mạng em cho chị… hì hì…
Đôi má nàng thoáng ửng hồng, nàng nghĩ tới cái đêm đó… cái đêm mà nó lột sạch áo váy của nàng, tắm rửa cho nàng rồi bồng nàng để lên giường… Nàng gật đầu:
– Cho chị vô phòng em, được không?
Nhưng cũng chẳng thèm chờ nó trả lời, cái uy quyền trời cho của phụ nữ làm nàng rất tự nhiên quay lại đóng kín cửa phòng mình rồi đi theo thằng Hận vô phòng nó… Thằng Hận quay lại chợt ấp úng:
– Em đi tắm, chị chờ một chút có… có… làm phiền chị không…
Nàng nheo mắt, cười giòn tan:
– Bày đặt… chớ tối hôm đó, em lột hết áo quần chị, tắm rửa cho chị… bộ lúc đó em không sợ làm phiền chị, hả…
Mặt nàng đỏ hồng càng tăng thêm nét xinh đẹp làm thằng Hận càng ngẩn ngơ… Nó gãi đầu rồi quay người đi vô phòng tắm… Nàng nhìn theo phía sau lưng nó rồi chợt thở dài… Thời gian trôi đi, nhưng trong lòng nàng mỗi khi nhớ lại tình cảnh đáng ngượng ngùng, mắc cỡ của tối hôm đó đều gợn lên một nỗi thắc mắc duy nhất, nó nghĩ về nàng ra sao mà không hề có một cử chỉ nào sàm sỡ hay lợi dụng nàng, sáng ra lại còn nấu cho nàng một nồi cháo thơm phức ngon lành… Nàng vẫn nhớ lại khi nó đã rời đi, nàng lần mò xuống nhà bếp, rồi khi bưng chén cháo nó nấu cho nàng trên tay, nàng đã khóc ngon lành như một đứa con nít… Cả cuộc đời nàng cho tới lúc đó và thêm mấy năm nữa sau này, không một ai quan tâm, chăm sóc tới nàng một cách thân thiện, gần gũi mà lặng lẽ như nó…
Thả trôi hoài niệm về những ngày tháng trước, nàng chợt giật mình khi nghe tiếng nó:
– Ơ… Xuân Diệp… em xin lỗi… hì hì… quên đem quần áo vô phòng tắm để thay…
Nàng giật mình ngước mắt nhìn, thân hình chàng trai gần như hiển lộ hết trước đôi mắt mở to của nàng. Lồng ngực nở căng, cái bụng thon gọn, và cho dù có cái khăn lông quấn ngang thân, nàng cũng chợt ửng hồng đôi má khi thoáng qua trong mắt nàng là bộ phận đàn ông của nó nổi cộm dưới cái khăn. Bản lĩnh của một người phụ nữ từng trải nhanh chóng làm nàng thiệt tỉnh bơ, nheo mắt nhìn nó:
– Em còn có cái khăn lông che chắn, chớ hồi em lột hết quần áo của chị… tắm rửa cho chị… bồng chị vô giường… chị nhớ là đâu có xin lỗi em…
Thằng Hận mỉm cười có chút lúng túng, nhưng nó cũng rất nhanh lấy lại vẻ tỉnh rụi:
– Ờ… Là chị nói nghe, em thay đồ đây… chị không được nhìn lén à…
Nó bước ngang người nàng, mở cánh tủ lấy bộ quần áo thẳng thớm treo sẵn trong đó rồi nhanh nhẹn tròng vô người… Cho dù có bình thản cỡ nào, Xuân Diệp cũng không dám nhìn nó dù chỉ một giây, không phải nàng mắc cỡ, mà nàng sợ khi nhìn thấy thân thể trần trụi của nó một lần nữa, nàng không kìm giữ được ý muốn ôm chầm nó trong vòng tay nàng vì mùi thơm từ người nó tỏa ra đã kích thích một cảm xúc khích động trong thân thể nàng, một thiếu phụ trẻ đã có một thời mê đắm trong biển dục vọng thân xác…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Thằng Hận chở Xuân Diệp tới một quán nước nằm cạnh bờ biển. Nó chọn một cái bàn ngồi nhìn ra biển, đón từng cơn gió mát mẻ của một buổi tối giao mùa có chút se lạnh, xa xa ngoài biển là những ánh đèn sáng trắng lấp lóe của những thuyền câu đêm… Nó kêu cho nàng một ly nước trái cây, còn nó là một ly café sữa nóng… Ánh sáng phía trên soi rọi đủ để nó ngồi nhìn ngắm khuôn mặt nửa quen nửa lạ của nàng, lắng nghe nàng kể cho nó nghe chuyện từ gần ba năm trước…
Sau cái đêm đáng nhớ đó của nàng và cũng là với nó. Vật vã, xót xa thương cảm cho chính cuộc đời con gái như đã dính vết dơ của mình, Xuân Diệp bừng tỉnh… Nàng làm đơn xin nghỉ việc ở cơ quan rồi bay ra nước ngoài tìm tới gia đình cha mẹ, anh chị em đang ở… Nàng quỳ xuống trước mặt cả gia đình, vứt bỏ mọi sự ương ngạnh cứng đầu, bất cần lâu nay đối với gia đình… Nàng xin lỗi và cầu xin cha mẹ, anh chị em cho nàng một cơ hội sửa chữa lỗi lầm, xin cả nhà hãy làm thủ tục đón nhận nàng qua bên này cùng với gia đình… Sau gần ba tháng, trước khi nàng hết hạn visa phải quay về, gia đình rốt cuộc cũng không thể bỏ rơi nàng thêm một lần nữa, mọi người đồng ý cho nàng được gia đình bảo lãnh đoàn tụ… Nàng bay về, chờ đợi rồi làm thủ tục để chờ đợi đi xuất cảnh… Không biết vướng mắc ở đâu, hồ sơ của nàng tiến triển thật chậm chạp, cho đến trước tết vừa rồi, nàng mới nhận được thư thông báo của lãnh sự quán hẹn ngày phỏng vấn… Để tự ăn mừng, Xuân Diệp cho mình được đi chơi một mình, nàng lang thang đi lung tung khắp nơi rồi đến thành phố biển này… Vừa mới tới hôm qua, chiều nay tính lang thang xuống phố thì nàng gặp lại thằng Hận ngay trước cửa phòng… Định mệnh có lẽ đã an bài để nàng và nó phải gặp nhau một lần nữa…
Kể xong chuyện của mình, thấy thằng Hận cứ đăm đăm nhìn mình không nói năng gì, nàng chờ một hồi rồi tự nhiên, phản ứng của một người con gái làm nàng đỏ mặt phải kêu lên:
– Hận… Bộ nãy giờ chị nói gì em cũng không nghe à…
Không hề giật mình, thằng Hận mỉm cười:
– Em nghe hết rồi và em cũng rất hiểu hoàn cảnh của chị… Chỉ có điều em bận… bận…
Thấy nó ngập ngừng, nàng mở to mắt, gặng hỏi:
– Đang ngồi với chị, không làm gì hết mà bận cái gì…
Nó toét miệng cười:
– Em bận… ngắm chị…
Hai má nàng nóng thêm một chút nữa, trong bụng thầm thích thú nhưng nàng cũng giả bộ liếc nó một cái:
– Xì… Chị già rồi… xấu xí… ngắm cái gì…
Thằng Hận bày ra một vẻ mặt rất nghiêm trang:
– Hận nói thiệt, tin hay không, tùy chị… Có lẽ do tâm trạng chị không còn vướng víu những chuyện này kia của cuộc sống nên so với trước, chị như trẻ lại và… và… rất xinh đẹp… Chị không còn những bụi bặm của cuộc đời vương trên mắt, trên mặt chị nữa… Em nói thiệt…
– Ông cụ non… Làm như biết coi tướng mà nói trạng…
Thằng Hận chồm qua bàn, nắm hai bàn tay nàng thiệt chặt:
– Em mặc kệ chị tin hay không tin… Em vẫn nói thiệt lòng mình… Em mà chưa có vợ… em tán tỉnh chị liền…
Miệng thì nói, nhưng mắt nó nhìn sâu vô đôi mắt đen tròn lung linh dưới ánh sáng đang mở to, nàng xúc động chớp mắt nhanh mấy cái rồi như chợt nhớ, giọng nàng nhỏ đi và ngập ngừng như một cô gái mới lớn:
– Chị cũng hỏi thiệt… điều mà trong lòng chị cứ thắc mắc lâu nay mỗi khi nhớ về Hận, về cái đêm hôm đó… Chị cứ nghĩ Hận sẽ làm gì chị sau khi đã bồng chị lên giường, nhưng cho tới sáng, Hận lại nằm ngủ dưới nền nhà… lại còn nấu cháo cho chị ăn nữa… Chị cứ thầm hỏi, không lẽ lúc đó Hận đã cảm thấy chị là một đứa con gái hư hỏng, tồi tệ… nên Hận…
Nó bóp mạnh hai bàn tay mềm dịu trong tay mình, mắt nó sáng lên nhìn nàng, trong ánh mắt nó, nàng như nhìn thấy một ngọn lửa của sự bất bình, không bằng lòng thậm chí có vẻ rất giận nữa:
– Em cấm chị không được suy nghĩ về em và về chị như vậy… Em không thánh thiện, trong sạch và đứng đắn để có thể khinh thường chị dù chỉ một chút… Ngược lại, lúc đó chị có cuộc sống của riêng chị, hư hỏng hay tồi tệ chỉ là quan niệm nhất thời của người ta… Riêng chị, Hận biết chị có những lý do riêng để có cuộc sống lúc đó, còn bây giờ, trong mắt em, chị là một người phụ nữ xinh đẹp, trong sạch và rất đáng để yêu thương sau những ngày tháng vừa qua… Chị Xuân Diệp, Hận đã nói hồi nãy rồi đó, nếu Hận chưa có vợ, Hận sẽ tìm mọi cách để tán tỉnh chị, sẽ làm cho chị trở thành người yêu của Hận… Nhưng mà… hì hì… em với chị không có cái duyên phận đó… mà em nói thiệt, ở dưới này có một mình, gặp chị là em như gặp được người thân của mình vậy đó… Chị tin không…
Nàng gật nhẹ đầu, đôi môi đỏ hồng mỉm cười nhưng thằng Hận cũng thoáng thấy trong đôi mắt nàng long lanh ánh nước:
– Chị tin chớ… Từ sau cái buổi tối đó, chị luôn nghĩ về Hận như một người đàn ông chân chính, đáng cho chị nể phục…
Nàng cúi đầu xuống tránh ánh mắt nó, nói nhỏ đi:
– Ừm… Nếu Hận không có vợ, biết đâu duyên phận của chị với em sẽ khác đi… Có một người đàn ông như Hận bên cạnh cuộc đời là ước mơ từ hồi con con gái của chị… Ai mà ngờ, cuộc sống của chị lại nhiều buồn hơn vui…
Thằng Hận đưa mấy ngón tay chận ngang miệng nàng:
– Lại nữa… Hận đã nói, chị không được nghĩ về ngày hôm qua nữa…
Xuân Diệp ngước nhìn nó, đôi mắt nàng như đen thẫm lại, lung linh ánh lửa đằm thắm ấm áp, gật đầu…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Từ lúc ra khỏi xe, vô sảnh khách sạn rồi ra khỏi thang máy đi về phòng, cả thằng Hận và Xuân Diệp đều không nói với nhau điều gì nữa, cả hai đang có những nỗi niềm, những suy nghĩ riêng của mình… Tới trước cửa phòng, thằng Hận cầm cái thẻ từ mở cửa, lúc này nó mới nhìn Xuân Diệp, nàng cũng đang nhìn nó bằng ánh mắt long lanh, vừa mời gọi, vừa thăm thẳm tình ý:
– Hận… vô phòng chị ngồi chơi một chút đi…
Nó ngần ngừ rồi gật đầu… Cánh cửa phòng vừa khép lại, thằng Hận đã quay lại… đưa tay ôm chầm làm nàng hơi giật mình, nàng ngước nhìn nó đang nhìn xuống:
– Hận… Em… em…
Không nói không rằng, nó đã áp miệng lên môi nàng, lưỡi nó liếm giữa hai làn môi mọng, mềm cố lách vô trong miệng nàng… Thân hình Xuân Diệp run run, từ sau cái đêm đó, nàng không hề gần gũi một người đàn ông nào, vòng tay ôm siết và cái miệng nó làm nàng như ngộp thở, đồng thời một cảm giác vừa quen vừa lạ bỗng tỏa lan bao trùm khắp thân thể nàng, kích thích sự đáp ứng của nàng nhiều hơn sự phản kháng… Chỉ vài giây, môi nàng mở ra, đón nhận đầu lưỡi nó chìm sâu trong miệng rồi quấy đảo trên lưỡi nàng… Hai tay nàng nhè nhẹ đưa lên bám trên hai vai nó rồi nàng ngậm đầu lưỡi thằng Hận mút nhẹ… Nó đưa hai bàn tay vuốt nhẹ lên xuống dọc theo tấm lưng thon mềm của nàng, vừa vuốt ve vừa kéo nàng áp sát người nó hơn nữa… Dưới bụng nàng quặn lên một luồng hơi nóng khi nhận biết một vật cưng cứng, dài dài ép trên bụng nàng, cổ họng nàng chợt bật lên tiếng rên ư ử… Nụ hôn đầu tiên giữa thằng Hận và Xuân Diệp kéo dài cho tới khi cả hai như ngộp thở mới thả nhau ra… Nàng siết chặt lưng nó, áp má trên lồng ngực căng nghe rõ tiếng tim nó đập, tiếng nàng dịu dàng êm êm:
– Hận… đừng có bỏ chị đi như lần đó nữa nghe… chị… chị muốn có em…
Đẩy nhẹ nàng hơi nhích ra, hai tay đỡ nhẹ hai bên đôi má căng mịn, âm ấm, nó nhìn nàng thiệt say đắm, mỉm cười:
– Tối nay chị có đuổi em đi, em cũng không đi… Xuân Diệp… em muốn được yêu chị…
Hai đôi môi lại gắn chặt nhau thêm lần nữa. Đã hiểu ý muốn của nhau, bốn bàn tay lần mò cởi tung từng cái áo, quần, váy dài… cả những món đồ lót rồi cũng rơi ra khỏi thân mình… Khi thằng Hận không còn gì trên người con cặc dài cương cứng của nó bật ra, Xuân Diệp áp sát người nó, nàng cố tình cho khúc gậy cứng ép nóng trên bụng nàng để cảm nhận cái cương cứng, sự nóng ấm và từng cơn giật nhẹ bị kích thích của con cặc nó… Cái sự nóng ấm như truyền nhiệt xuyên qua bụng nàng làm bên trong từng cơn nóng ngầy ngật quặn lên… Cơn nóng kỳ lạ mà có một thời gian dài mỗi khi chợt nhớ tới nó thì trong tâm tư nàng gợn lên một tình cảm như mong nhớ, yêu thương… Còn thân thể nàng lại cuộn lên cái xúc cảm bản năng một người phụ nữ trẻ đã từng có những tháng ngày ngụp lặn trong hố sâu của lạc thú xác thịt… Nàng cứ ấm ức hoài sao cái đêm đó thằng Hận không… đè nàng xuống…
Nó hơi cúi người vòng hai cánh tay mạnh khỏe dưới đôi mông căng tròn bồng nàng lên rồi đi về phía cái giường rộng… Tới sát cạnh giường nó mới thả nàng xuống rồi bước lui ngắm nhìn thân thể trần truồng của người thiếu phụ trẻ… Làn da vốn trắng như sữa của Xuân Diệp giờ đã ửng hồng, toàn thân nàng chuyển thành một màu trắng hồng xinh đẹp. Hai bầu vú nở căng phập phồng theo hơi thở. Nàng không mắc cỡ dưới ánh mắt ngắm nghía của nó, trong bụng nàng đang sôi trào cái cảm giác thích thú khi phơi toàn bộ thân hình mình trước ánh mắt chiêm ngưỡng của chàng trai mà nàng đã có nhiều ước muốn… Nó chưa đụng tới hai bầu vú, nhưng hai nụ núm đỏ hồng đã sưng lên nổi bật trên quầng vú cũng màu hồng nhạt màu… Những mạch máu xanh nổi lên lờ mờ dưới làn da của hai bầu vú… Cái lỗ rún nhỏ sâu sâu trên cái bụng nhỏ thon. Trên gò mu phồng lên giữa hai chân nàng là đám lông mu không nhiều, chỉ là một vệt đen nhánh cỡ ba ngón tay trải xuống dưới gọn lại… Đôi đùi láng căng thuôn dần xuống dưới hai bàn chân nhỏ xinh có những ngón chân sơn màu hồng hồng bóng loáng… Hai tay xuôi dọc theo hai bên bờ mông, mấy nhón tay nàng chợt run run… Thân hình của nó cũng làm nàng háo hức, lồng ngực nở căng, cái bụng nó thon gọn… Nhưng nàng run lên bởi khúc gân cứng dưới bụng nó chĩa ra trước rung rung… Con cặc to dài vươn thẳng, giật nhẹ khi nó bị kích thích bởi thân hình nàng… Liếc một lần nữa con cặc đang kiêu ngạo đó, hít một hơi thở mạnh, Xuân Diệp hỏi:
– Hận làm như lạ lắm á… Đên hôm đó bộ Hận không đã nhìn thấy hết của chị rồi sao…
Thằng Hận mỉm cười, nó bước lại ôm nàng, hai bàn tay nó vuốt ve trên đôi vai mềm, dọc theo hai bên cánh tay nàng, mắt nó đăm đăm trên khuôn mặt đỏ hồng của nàng:
– Lúc đó, em chỉ nhìn thoáng qua thôi, sợ chị bị lạnh nên đâu dám nhìn lâu… Chớ em nói thiệt…
Nó ngừng lại cứ nhìn nàng mà không nói làm nàng phải thúc hối:
– Thiệt… cái gì…
– Lúc em bồng chị lên giường… em chỉ muốn… đè chị xuống rồi… “làm” đại… tới đâu thì tới… nhưng mà… em nghĩ tới sáng hôm sau… chị sẽ không còn nghĩ tới em là một thằng con trai như ý chị mong… chị sẽ cho em cũng là loại đàn ông mà chị thích và sau đó là hận, là ghét… nên em đã cố kiềm chế… vậy thôi… ủa, nhưng mà…
– Sao…
– Em nhớ tối đó chị say lắm, đâu có tỉnh…
Nàng bật cười khúc khích, hai má đỏ lựng:
– Đâu có… chị tỉnh hẳn lúc Hận bắt đầu cởi áo váy chị ra… Lúc đó, chị cứ tưởng Hận sẽ… sẽ… lợi dụng chuyện chị say rượu để làm cái chuyện đó… Mà thiệt tình, lúc đó chị nửa muốn… nửa không… Nếu Hận làm thiệt, chị cũng sẽ không phản đối đâu, nhưng chắc là đúng như Hận nói, chắc chị sẽ ghét em, hận em thiệt…
– Nên cứ như định mệnh, ha chị… Vì tối đó, em không dám đụng tới chị cho dù cái bản năng đàn ông của em đã nổi lên khi nhìn thấy thân hình chị… may mà em… nhịn được…
– Còn tối nay…
– Chị thích cái gì…
Xuân Diệp nháy mắt, ánh mắt nàng rực lên, nàng đưa tay nắm nhẹ con cặc nó:
– Chị thích được… Hận đè chị xuống… “làm” chị… Hận chịu không…
Cho dù có trải qua bao nhiêu thời gian nằm dưới thân của vài người đàn ông từ lúc mười sáu tuổi, rồi có mấy năm ròng đi làm thì trở thành như một gái bao cho một kẻ có quyền thế… nhưng khi vừa bật ra những lời đó, nàng cũng run lên lúng túng vì mắc cỡ… Hai má nàng nóng rực, đôi mắt khép xuống không dám nhìn nó nữa… Bàn tay vẫn không rời khỏi con cặc cứng, vừa vuốt nhẹ theo chiều dài của khúc gân đó, nàng hôn lên hai bờ ngực căng của chàng thanh niên đẹp trai hấp dẫn ngay sát trước mặt, hôn dần xuống dưới bụng nó, hôn tới đâu thì hai chân nàng cũng từ từ quỵ xuống cho tới lúc cằm nàng đụng trên một cây gậy cứng nóng… Xuân Diệp mở mắt nhìn con cặc thằng Hận sừng sững kiêu ngạo chỉ cách đôi mắt nàng có vài phân… Đầu cặc căng tròn đỏ au, vành khấc sưng lên lồi ra ngoài như cặc nó đeo một cái vòng lớn… Nâng niu nhẹ nhàng thân cặc nó trên tay, Xuân Diệp chợt thoáng qua một ý nghĩ hơi hoảng sợ: “Sao mà to dữ vậy… Chút nữa khi nó chui vô người mình, mình chịu nổi không…”
Nghĩ như vậy nhưng nàng cũng đưa đôi môi đỏ chạm nhẹ lên đầu cặc tròn bóng, đầu lưỡi nàng ló ra lượn lờ quanh đó thật nhẹ, thật chậm… Nàng liếm vòng vòng từ từ trên đầu cặc, xuống dần… Khi đầu lưỡi ướt mềm quanh quẩn trên vành khấc, nàng cảm thấy rõ ràng thằng Hận kêu lên một tiếng nhỏ vì đã được nàng kích thích nơi nhạy cảm nhất của nó… Bao nhiêu trải nghiệm qua những ngày tháng làm tình xa xưa được Xuân Diệp trút hết lên con cặc to dài của nó… Bị kích thích, từng giọt dương tinh trong veo rỉ ra đều được nàng liếm sạch cái chất dịch mằn mặn chua chua đó không hề e ngại… Cũng chưa vội ngậm bú con cặc cho nó, nàng lè cái lưỡi hồng liếm dọc lên xuống quanh thân cặc một hồi nữa rồi mới há miệng ngậm đầu cặc gọn lỏn vô miệng… Bây giờ thì vừa ngậm mút con cặc trồi sụt ra vô trong đôi môi đỏ mọng, tay nàng vẫn không ngừng vuốt ve, nắn bóp khúc gân càng lúc càng cứng tới cái ngưỡng căng nở cuối cùng của nó…
Thằng Hận cúi đầu nhìn xuống người thiếu phụ xinh đẹp đang quỳ trước hai chân nó, con cặc nó đều đặn ra vô trong cái miệng trơn ướt, ấm nóng của nàng… Nó căng người run run mỗi lần nàng dừng lại nhưng vẫn ngậm một khúc cặc trong miệng… Đầu lưỡi bên trong lăn lộn, quanh quẩn lòng vòng trên vành khấc đem tới cho nó những cảm khoái không chịu nổi… Nó ôm hai bên đầu nàng, nẩy hông nắc nhè nhẹ con cặc, đụ vô miệng nàng… Hai tay Xuân Diệp ôm cứng hai bên bờ mông săng cứng của nó, cổ họng nàng vọng ra từng tiếng rên ú ớ, vô nghĩa… Không biết là nàng đang sướng thích hay bị con cặc nó làm cho nghẹn thở… Bị kích thích cao độ, thằng Hận nắc thiệt sâu con cặc, như muốn đâm sâu xuống cuống họng nàng làm nàng giật mình phải đẩy nó ra… Nước mắt nàng trào ra hai bên đôi má trắng hồng, nước miếng cũng ứa ra trên khóe miệng… Nàng nhìn lên nó bằng đôi mắt nửa như đau đớn, nửa như trách móc làm nó giật mình… Nó bối rối ân hận cúi xuống kéo nàng đứng lên, ôm nàng thiệt chặt vô ngực, thì thầm:
– Em xin lỗi… chị làm em bị kích thích không chịu được… xin lỗi chị…
Xuân Diệp cắn nhẹ lên ngực nó, hai tay nàng vòng ra sau vuốt trên lưng nó… Con cặc cương cứng ướt đẫm nước miếng giật nhẹ trên bụng dưới nàng thiệt kích động… Một hồi lâu nó dìu nàng ngồi xuống giường rồi quỳ giữa hai chân nàng. Hai bàn tay vuốt ve hai bên bờ mông láng trơn, căng mềm, nó chồm đầu hôn lên từng núm vú đỏ hồng, úp mặt giữa khe ngực nàng hít thở mùi hương từ người nàng tỏa ra… Xuân Diệp luồn mấy đầu ngón tay trên mái tóc nó thở dồn, nàng sảng khoái toàn thân cho dù thằng Hận chỉ mới hôn lên ngực nàng và vuốt ve dịu dàng trên làn da nàng… Chừng đó cũng đủ để kích thích, khơi gợi lại cho nàng những cảm xúc dễ chịu mà khát mong, muốn thằng Hận nhanh nhanh làm cho nàng sung sướng nhiều hơn nữa…
Cầu được ước thấy, nó lướt môi qua một bên lè lưỡi liếm quanh một núm vú rồi hé miệng bặm môi bập bập lên nụ vú đỏ, mút nhẹ… Núm vú trôi tuột vô miệng nó, nàng giật mình nhẹ một cái vì khoái cảm xuất hiện lan đi từ nụ vú đó… Bụng nàng rần rần quặn lên như mắc tiểu, dâm thủy lại ứa ra làm âm đạo nàng càng thêm nóng rỗng…
Nó liếm, mút từng núm vú làm nàng cứ oằn người vì sự kích thích dâng cao, đôi đùi thon dài, trắng hồng cứ mở ra khép vô kẹp hai bên hông thằng Hận đang quỳ dưới nền… Nó cứ mân mê, kéo vuốt rồi lại mút nút cho tới lúc hai đầu vú nàng như tê dại đi, nàng ngả người nằm ngửa trên giường, cái bụng nhỏ bật run từng cơn thì thằng Hận mới trượt môi xuống dần bên dưới… Nó không để dư thừa một động tác nào. Môi lưỡi nó cứ lướt xuống chầm chậm trên vùng bụng nhỏ phập phồng cho tới khi dừng lại trên một đám cỏ đen của bờ mu cao phồng thì cũng vừa lúc hai chân Xuân Diệp đã co lên để trên giường, đôi đùi mở rộng cho toàn bộ vùng âm hộ nàng phơi ra trước mắt nó, rực rỡ dưới ánh đèn soi rọi, rõ tới nỗi nó nhìn thấy những sợi lông măng ti li trên làn da nàng… Khi hai chân nàng mở ra, thằng Hận nhìn đăm đăm vùng âm hộ của nàng như ngây dại không nói được lời nào… Một hồi lâu không thấy động tĩnh gì, nàng chống tay ngóc đầu lên, thấy nó cứ đăm đắm giữa hai chân mình, dù có trải nghiệm bao nhiêu lần hoan lạc cuồng nhiệt tới đâu, thì tâm tư của người thiếu phụ trẻ cũng bừng lên sự mắc cỡ, nàng vừa tính khép hai đùi thì nó đã nhanh như cắt đưa hai tay chặn lại trên hai đầu gối nhỏ của nàng… Nó nhìn lên vừa bắt gặp ánh mắt mở to của nàng nên mỉm cười lắc đầu… Xuân Diệp cau đôi lông mày đen nhánh:
– Hận làm gì vậy… Bộ chưa thấy sao…
Nó vừa nắn bóp nhè nhẹ đôi đầu gối nhỏ trơn bóng, lắc đầu:
– Chị… Chỗ này của chị đẹp không chịu được… Thiệt…
Nàng trợn mắt:
– Điên quá đi… Chỗ đó mà cũng đẹp với xấu… Em thật là…
Nàng bỏ ngang câu nói, bởi nàng phát hiện thằng Hận không hề nói để lấy lòng nàng… Nó vẫn đăm đăm ngắm nhìn khu vực giữa hai chân nàng một cách gần như say như mê vậy… Nàng không thể hiểu được…