Thằng Hận
Chương 57
Xuân Diệp quỳ trên bụng thằng Hận, tấm lưng thon trắng ngần quay về phía nó, nàng nhấp nhô đôi mông căng cho con cặc sừng sững như một cây trụ chống giữa khe mông nàng, âm đạo nàng nuốt nhả cây trụ cứng như đang có một mũi khoan ngược đang khoan sâu trong đó… Một tay chống trên nệm giường, tay kia nàng thò xuống dưới xoa nắn trên bìu dái săng lại của nó, thỉnh thoảng nàng lại nghịch ngợm túm vài sợi lông quăn cứng vuốt nhè nhẹ. Thằng Hận căng người hưởng thụ cơn sướng khoái khi người thiếu phụ với thân hình xinh đẹp thon thả đang làm tình cho nó… Nó không kiềm chế được sự khoan khoái phải kêu lên:
– Hưm… chị Diệp… sướng quá…
Cúi rạp người xuống, đôi mông liên tục nhấp nhổm để cây gậy thịt cứng trồi thụt trong lỗ lồn đang có cơn dâm nứng cao nhất, nàng hổn hển:
– Hả… Sao…
– Chị đụ em… sướng…
– Ư… chị cũng sướng… cặc Hận dài quá… ư… đâm sâu… thích… sướng… ư…
Nó bám hai tay trên bờ mông nàng, nắc ngược lên mỗi lần mông nàng hạ xuống làm tiếng rên của nàng liên tục thoát ra từ hơi thở dồn:
– Ô… ui… đó… chọt sâu nữa… a… ui… chết chị… a… sâu quá… a… sướng quá… a… nhẹ thôi… a… tận đáy rồi… a… a…
Tại nó không chịu ngừng mà cứ thúc ngược chạm tận đáy lồn nên tử cung nàng lại không được ngủ yên, rục rịch trồi ra lần nữa… Cảm giác tê dại, thốn mỏi lại xuất hiện… Lại chuẩn bị một cơn cực khoái nữa rồi nên nàng ngừng lại không nhúc nhích nữa… Thằng Hận ngồi dậy, vừa vịn trên bờ eo thon, vừa chuyển người kéo nàng quỳ lên, cặc nó vẫn ghim sâu trong âm đạo… Xuân Diệp nương theo quỳ lên, hai tay nàng chống trên mặt nệm, hai bầu vú căng trĩu xuống với hai đầu núm nhọn như hai trái lê nhọn rung rinh… Xoa hai bàn tay khắp trên lưng hay trên hai bờ mông nàng, nó bắt đầu đụ nàng từ phía sau… Tiếng rên, tiếng thở lại tiếp tục vang lên trong phòng hòa với tiếng va chạm “bạch… bạch…” giữa bụng nó với mông nàng… Nàng lắc lắc mái tóc xõa tung rối bời, miệng nàng lại cứ bật lên những tiếng rên rỉ quyến rũ, gợi tình không thể nín được…
Thằng Hận cúi xuống nhìn cặp mông trắng phau ửng hồng, nhìn con cặc to dài bóng ướt dâm dịch đang trồi thụt giữa hai mông nàng… Nó tăng nhanh nhịp nắc một chút nữa… thân cặc nó cọ xát lên vùng nhạy cảm dưới xương mu nàng, đầu cặc lại có cơ hội chọt sâu lên đáy lồn nàng… Nó khoan khoái sung sướng khi cặc nó đi vô hết âm đạo trơn tuột ấm nóng, cảm giác được thành thịt bao quanh khít rịt từ đầu vành khấc tới sát gốc cặc, sự sung sướng chỉ có thể cảm nhận chớ không thể diễn tả bằng lời được… Tiếng rên đầy ắp dâm thanh của Xuân Diệp làm nó bị kích thích cực độ, hai tay bám chặt trên bờ hông nàng, nó hẩy mạnh háng nắc thiệt sâu, thật mạnh từng cái làm nàng bật run rẩy… Để rồi như chịu không nổi từng cú nắc, nàng gục xuống trên mặt nệm cho bờ mông vểnh cao mặc kệ nhịp đụ của nó…
– Ư… ui… sâu lắm… Hận ơi… em… đụ… a… sâu lắm… chị lại muốn xong rồi… a… to quá… đụ chị… sướng… a… cặc to… quá… a… chết chị mất… a…
Giờ thì cả hai chân của nàng cũng không chống đỡ nổi, nàng nhoài người nằm úp xuống mặt nệm, hai tay dang rộng, mấy đầu ngón tay túm chặt trên tấm vải trải giường… Nàng không còn kêu lên được nữa, chỉ còn những tiếng rên ư ư theo hơi thở hổn hển thoát ra ngoài… Thằng Hận đầy hai đùi nàng mở ra một chút rồi nó chống hai tay hai bên tiếp tục nắc nàng nhanh hơn, mạnh hơn có thể được… “Phịch… phịch…”, tiếng kêu va chạm vang lên, nó căng lưng đụ nàng theo cảm hứng đã dần cao, mồ hôi nó tươm ra đầy trán, đầy cả chân tóc… Nó cũng muốn bắn…
– Hưm… chị… chị… đã quá… em muốn bắn rồi nè…
Mái tóc xõa ra che một bên mặt nàng:
– Ừm… nhanh… sâu nữa… mạnh lên cho chị xong… chị cũng… a… sắp… a… sướng quá… Hận ơi… bắn cho chị… a… bắn đi… ui… ui…
Nó nắc dồn dập thêm vài chục nhịp nữa rồi rùng mình căng người, đầu cặc nó giật nhẹ rồi phun ra tia chất lỏng đặc nóng, bắn mạnh lên đáy lồn Xuân Diệp làm nàng cũng thót người đón nhận từng tia nóng ấm tưới lên miệng tử cung… Bụng nàng thót một cái, co thắt mạnh cho miệng tử cung chớp hút từng cái trên đầu cặc đang xì ra tinh dịch… Nhiều lắm, chắc lâu ngày không làm tình nên không biết bao nhiêu là tinh dịch đặc sệt, trắng đục đổ kín đáy lồn nàng… Hình như còn bị ép rỉ ra ngoài mép lồn đỏ hồng nữa… Nó hạ người xuống, hôn lên cái gáy trắng ngần, thở hổn hển…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Đêm đầu tiên đáng nhớ đó, Xuân Diệp và thằng Hận còn quay cuồng thêm một lần nữa cho tới quá nửa đêm mới ngưng nghỉ… Mỏi mệt và thỏa mãn, cả hai ôm nhau ngủ say sưa cho tới khi mặt trời lên cao vẫn chịu thức dậy… Nếu không có tiếng gõ cửa bên ngoài cửa phòng Xuân Diệp thì không biết lúc nào mới tỉnh ngủ…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Tiếng gõ cửa bên ngoài vang rõ trong phòng làm cả hai người giật mình mở mắt. Nhìn nhau một thoáng, Xuân Diệp chồm dậy nhìn quanh kiếm áo quần mặc vô thì thằng Hận nhanh hơn, nó vùng dậy lượm cái quần lót mặc nhanh vô và vơ cái áo sơmi khoác lên, chẳng cần cài nút áo, nó nhìn nàng:
– Để em…
Không chờ nàng trả lời, nó bước nhanh ra mở cửa. Bên ngoài là hai người trẻ tuổi, một nam một nữ mặc đồng phục nhân viên của khách sạn… Thấy thằng Hận mở cánh cửa phòng, trong mắt hai người thoáng một ánh ngạc nhiên, người nữ nhân viên chợt nóng bừng hai má vì cô liếc thấy một đống lù lù cộm cái quần lót thun giữa hai chân vị khách đẹp trai… Cô thụt lui một bước, lén thò tay đẩy lên lưng người đồng nghiệp. Nam nhân viên cực chẳng đã đành lên tiếng sau khi liếc nhìn xuống tờ giấy kẹp trên bìa hồ sơ cậu cầm trên tay:
– Xin lỗi quý khách… Đây là phòng của quý khách Trần Phương Xuân Diệp ạ…
Thằng Hận nheo mắt:
– Đúng rồi… Nhưng mới sáng sớm, không gọi sao lại có chuyện nhân viên lại…
Cậu nhân viên hơi lúng túng:
– Dạ… xin lỗi quý khách, cực chẳng đã tụi em mới làm phiền quý khách… Nhưng đã có một sự thay đổi lớn từ chính quyền, tụi em được phân công phải đi tới từng phòng để thông báo… Quý khách làm ơn cho em gặp…
Thằng Hận không vội vàng:
– Được rồi, có gì nói với tôi cũng được. Tôi là Phạm Hoài Hận, thuê phòng đối diện để làm việc với khách trong thời gian công tác ở đây, còn phòng này là do… ừm… Trần Phương Xuân Diệp… là vợ tôi thuê để hai vợ chồng ngủ nghỉ…
Lưng nó chợt bị bấu một cái, quay người liếc nhìn… Thì ra, Xuân Diệp cũng vừa ra tới, nàng khoác trên mình cái áo choàng ngủ của khách sạn treo sẵn trong tủ… Hai má nàng đỏ bừng, đôi mắt đẹp mở to nhìn thằng Hận một cái nhưng cũng không hề mở miệng đính chính… Thì ra, theo hai người nhân viên khách sạn, trong nửa đêm qua đã xảy ra một biến cố lớn làm ảnh hưởng tới cả cuộc sống của mọi người, bất kể họ là ai…
Một cơn dịch bệnh vốn cứ tưởng chỉ có ở nước ngoài đã xuất hiện trong nước và ngay trong thành phố biển này, nửa đêm qua, chính quyền đã có lệnh phong tỏa và giãn cách xã hội… Thành phố biển này được áp dụng lệnh phong tỏa, ngăn cách trong vòng bốn tuần, tức hai mươi tám ngày không được di chuyển, mọi người đang ở đâu thì ở yên tại nơi đó, những trường hợp đặc biệt phải được phép của chính quyền mới được di chuyển… Còn trong nội bộ khách sạn, sẽ có những quy định mới, trong thời gian khách bắt buộc phải ở lại thì không bị tính tiền phòng, tiền ăn sẽ được giảm một nửa, khách không được đi ra khỏi phạm vi khách sạn, nếu cần gì phải mua sắm ở bên ngoài, nhân viên khách sạn sẽ hỗ trợ… Hàng ngày sẽ có nhân viên và đội phòng chống dịch của thành phố sẽ đến phun thuốc khử trùng, thu dọn áo quần giặt giũ miễn phí…
Còn trong trường hợp tế nhị như thằng Hận và Xuân Diệp, khách sạn đề nghị, nếu được, xin hai người dồn chung một phòng để nếu cần, chính quyền cũng như khách sạn sẽ sắp xếp cho những người phải ở lại thành phố biển này có nơi cư ngụ… Dù sao, hai người là vợ chồng thì cũng dễ hơn… Cả đêm quây quần, quấn quýt nhau, thằng Hận và Xuân Diệp đâu có mở tivi đâu mà biết nên rất sững sờ… Nhưng người ta đã nói vậy thì còn biết làm sao hơn…
Xuân Diệp lại liếc nhìn thằng Hận một cái nữa, nhưng lần này nàng lại đưa tay khoác lên cánh tay nó rất âu yếm, giọng nàng nhẹ nhàng trong veo:
– “Anh”… tính sao… Chuyển qua phòng… “em” hay “anh”…
Thằng Hận hơi giật mình nhưng cũng thoáng qua nhanh, nó vỗ nhẹ lên bàn tay thon đẹp đang bám trên tay mình, mỉm cười với nàng:
– Ừ… chuyển qua phòng “anh” đi… Nhìn ra biển cho nó thanh thản hơn… “Em” coi vô dọn đồ đi… “Anh” phải gọi điện về công ty, chắc mọi người đang lo lắm… Chà… mệt rồi đó…
Hai nhân viên khách sạn sau khi đã xong việc cúi chào rồi quay đi, thằng Hận vẫn bắt được ánh mắt cô nhân viên trẻ trước khi quay lưng còn liếc nhanh xuống giữa hai chân nó… Cánh cửa phòng vừa đóng lại, Xuân Diệp sấn tới trước mặt nó cự nự:
– Ai cho em dám kêu chị là vợ của em… Giỏi quá ha…
Thằng Hận choàng tay ôm cứng thân hình mềm mại vô ngực, cười khì:
– Chớ để người ta thấy em trong phòng chị bộ người ta không… “uýnh giá” chị này nọ sao… Em bảo vệ chị đó…
Nàng chu miệng:
– Xì… bảo vệ gì mà dám nói vậy…
Nó ôm hai má nàng, nhìn sâu vô đôi mắt đen long lanh:
– Chớ tối qua… không làm chuyện vợ chồng chớ hai đứa mình làm cái gì…
Đôi má nàng rực nóng trong lòng bàn tay nó, nàng lườm nó một cái nhưng không nói gì… Ánh mắt và đôi môi ngon lành làm thằng Hận không kìm được, nó cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi nàng… Hai bàn tay nó luồn vô trong cái áo choàng, thân hình trơn láng không còn có cái gì khác uốn éo và… áp sát thêm vô người nó như muốn nó hãy tận lực hơn nữa trong những cái vuốt ve cho nàng…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Vậy là Xuân Diệp dọn đồ qua phòng thằng Hận, ở chung, ăn chung và… ngủ chung với nó không khác gì một đôi vợ chồng thứ thiệt… Và dĩ nhiên, đã là vợ chồng thì phải quấn quýt, làm tình mỗi ngày, mỗi đêm… chớ còn biết làm gì… Công việc đành phải tạm ngưng hoặc tạm thời giải quyết qua điện thoại, qua những cuộc gọi video… Chỉ có điều mỗi khi cần gọi về nhà, cho mẹ nó, vợ nó hay những người phụ nữ khác là nó tránh ra ngoài không để Xuân Diệp phải nghe thấy, nó sợ làm nàng tổn thương cho dù nó biết nàng sẽ không thắc mắc gì về chuyện gia đình hay vợ con nó…
Ròng rã gần một tháng trời chôn thân trong khách sạn, sự gần gũi của nó với nàng càng sâu đậm hơn, không chỉ bằng thể xác mà còn chia sẻ, tâm sự với nhau nhiều điều… Nó không giấu giếm nàng về những mối quan hệ ngoài vợ nó là Thanh Huyền, nó kể cho nàng nghe về chuyện Tuyết Thu đã có con với nó, về chuyện Thục Mai đang mang bầu cho nó… Duy nhất, nó không nói gì về cái quan hệ của nó với các bà mẹ Thục Vy, chị em Ngọc Nhàn… Cũng đúng thôi… Chuyện của nó với ba người phụ nữ lớn tuổi này chỉ có họ biết với nhau, còn cả mấy cô gái kia cũng không được biết… Thâm tâm nó và họ đều xác định đây là những mối quan hệ tội lỗi, loạn luân, hay ho gì mà để nhiều người biết… Chỉ có chị em Thục Mai là đã từng biết mẹ của cô và nó có dan díu với nhau mà thôi…
Càng ngày, tình cảm của Xuân Diệp càng nặng hơn dành cho nó, lúc đầu nàng cho đây chỉ là sự quan hệ thuần túy xác thịt, nàng và nó ham thích nhau về chuyện khoái lạc thì cho nhau, vậy thôi… Nhưng càng lúc, nghĩ về ngày mai khi không còn có nó bên cạnh, tâm tình nàng trĩu nặng mơ hồ một sự muộn phiền không có tên gọi… Nàng lớn hơn nó năm tuổi, nàng sẽ ra nước ngoài sinh sống… Nó thì còn có sự nghiệp, gia đình, có những người con gái khác và những đứa con… Nó không bao giờ thành người đàn ông của nàng mãi hoài được…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Thằng Hận tắm rửa xong xuôi quàng ngang hông tấm khăn lông bước ra ngoài. Nó nhìn thấy Xuân Diệp trong cái váy ngủ mong manh thiệt mỏng đứng trước cửa sổ nhìn ra biển… Thân thể nàng hiện rõ từng đường cong quyến rũ sau làn váy mỏng. Ở trong phòng với nó nàng không thèm mặc đồ lót nên từ sau lưng nổi bật lên bờ mông căng tròn với đường khe ở giữa hút hồn… Nó bước sát lại ôm ngang cái bụng nhỏ từ phía sau, thở hơi nóng bên vành tai nàng:
– Chị đang nghĩ gì…
Nàng hơi ngửa đầu ra sau dựa lên ngực nó, cười nhỏ:
– Ừm… nghĩ về em… ông chồng nhận vơ của chị…
Nó cọ cằm trên mái tóc mềm thơm ra vẻ không chịu:
– Sao lại là nhận vơ… Từ bữa đó tới giờ mình không là vợ chồng chớ là gì…
Ánh mắt nàng xa xăm tuốt ngoài biển khơi xanh rì dưới ánh nắng, giọng nàng chùng xuống:
– Chị cũng muốn có chồng, nhất là một ông chồng như Hận… Nhưng có lẽ chẳng bao giờ có được, em có vợ rồi, lại còn có mấy cô gái kia nữa, người thì đã có con với em, người thì đang có bầu cho em… chị làm sao như họ được… Nhiều lúc chị cũng nghĩ, hay là…
Hình như một cơn nghẹn làm nàng không nói được nữa, thằng Hận xoay cho nàng đối diện với nó. Trong đôi mắt đẹp hình như long lanh nước, nó ôm nàng, nhìn sâu vô đôi mắt đó:
– Hay là… cái gì… Chị tính chuyện rời xa em sao…
Nụ cười buồn hiện trên đôi môi đỏ mọng:
– Chớ em nói sao… Chị lớn hơn em, em lại đa mang nhiều người… chị chen vô sao được…
Ánh mắt thằng Hận biểu lộ sự đằm thắm ân cần mà vô cùng kiên định:
– Chị đừng cho em tham lam… Ở bên cạnh chị một thời gian, em hiểu là chị đã thay đổi nhiều, con người chị vô cùng thiện lương tốt lành… Càng ngày em càng có cảm giác rất mãnh liệt rằng giữa em với chị đã có một mối dây liên kết định mệnh bền vững… Ừ, chắc chắn là em sẽ không rời bỏ một người nào trong đời em, và chị cũng sẽ như vậy… Tại sao chị không như chị Tuyết Thu, chị với chỉ bằng tuổi nhau… Nhưng đó là em nghĩ vậy thôi… Sau lần này chị sẽ ra nước ngoài, em có muốn cũng sẽ không giữ chị lại được…
Giọng nó cũng nghẹn lại, nó chợt ôm siết nàng vô ngực… Xuân Diệp nghiêng má áp trên lồng ngực nó, nghe rõ nhịp tim đập của nó vọng trong tai nàng… Một hồi lâu, nàng đẩy nhẹ nó ra, xoa vuốt hai bàn tay trên làn da trần của nó, mắt nàng mênh mang:
– Hận… hôn chị đi…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Nàng chống hai tay lên bệ cửa sổ, hai chân dang mở ra hai bên, cặp mông trắng phau nảy nở đang bị cái bụng thằng Hận vỗ thành tiếng theo nhịp nắc của nó từ phía sau. Thân cặc ướt sũng trồi thụt giữa hai mông đụ vô lồn nàng… “phọp… bạch… phọp… bạch…”, từng tiếng kêu đầy dâm đãng vang rõ trong phòng… Khi thằng Hận ngừng lại thì nàng lại đẩy lùi mông ra sau như ra hiệu cho nó đừng có ngừng lại… Nó luồn hai tay ra trước ngực nàng, kéo cho nàng hơi thẳng người lên nhưng không ngừng nhấp cặc nó trong lồn nàng… Nó xoay đầu nàng nghiêng lại để hôn lên miệng nàng… Khi nó thả ra, nàng lại cúi người xuống, lặng lẽ đón nhận từng cú nắc của nó trong niềm cảm khoái vô bờ… Hai bầu vú căng rung rinh nhảy múa chợt bị hai bàn tay nó chụp lại mân mê, kéo vuốt hai đầu núm làm nàng thêm khoái cảm run rẩy, nàng oằn người lắc lư làm đầu cặc khi đi sâu lại quẹt trên đáy lồn có cái gì cưng cứng mà nó nhận biết rất rõ…
– Chị ơi… cặc em đụng cái gì trong đó…
– Hưm… tử cung chị… ui… sướng quá…
– Hận đụ chị Diệp sướng ở đâu…
– Ư… hết luôn… ư… cặc bự của chồng Hận làm chị sướng… ui… từ ngoài vô trong luôn… A… Hận ơi…
– Sao chị…
– Chị mỏi… cho chị nằm xuống đi…
Thằng Hận đỡ nàng nằm luôn xuống tấm thảm trải trong phòng không kịp đưa nàng lên giường… Nó cho nàng nằm nghiêng ngay trước ngực nó, một cánh tay nó luồn xuống đùi nàng kéo lên… Nó cũng nằm nghiêng rồi từ phía sau nó tiếp tục đụ nàng mê mải… Nó cong bàn tay đang đỡ đùi nàng vuốt nhẹ đầu mấy ngón tay lên đầu khe lồn, nơi hột le sưng cứng đỏ ửng làm nàng rên rỉ theo hơi thở… Nàng tự đưa tay nắn bóp trên hai bầu vú như muốn thêm nữa những cảm giác khoái sướng lấp chìm nàng trong hố sâu nhục dục lạc thú…
– Hận… sâu nữa đi… chơi chị mạnh đi… ui… ui… ừ… đó… đó… đụ mạnh lên… cho chị sướng nữa đi… a… sướng… sướng rồi… a… Hận ơi… chơi chị hả… A… chơi đi… đụ đi… chị… yêu… em… đụ chị sướng… ưm… ư…
Xuân Diệp lại bắt đầu nói năng rên rỉ bất cần đúng sai, nàng chỉ còn biết nói ra những gì thân thể nàng đang cảm nhận rõ mồn một, khi chàng trai nằm sau lưng cứ miệt mài nhấp háng đụ con cặc to cứng vô cái lồn đang trong thời điểm dâm nứng cực hạn của nàng…