Thằng nhà nghèo
Chương 39
Hai đứa đi ăn sáng xong xuôi thì nó chở em đi về
– Chị đẹp lắm phải không anh
– Uh
– So với em thì thế nào
– Anh không so sánh, em là em mà chị là chị
– Hihi, thế là tốt, mà em nghĩ chắc chị đẹp hơn em
– Mỗi người một kiểu
Mà đúng thật là nó không thể so sánh được giữa em và chị, mỗi người 1 kiểu. Nó biết em không giận nó nhưng em có buồn là chắc chắn, chẳng ai vui vẻ để cho người yêu mình đi thăm bồ cũ cả. Chỉ là em hiểu chuyện của nó nên em không giận thôi hơn nữa suy nghĩ của em lớn hơn so với tuổi nên những chuyện này em không làm ầm lên chứ kiểu mà mấy em teen teen khác thì chắc cháy nhà. Nó khẽ siết nhẹ tay em, kéo em ôm nó sát hơn, nó muốn em hiểu nó hiện giờ chỉ có mình em, chuyện đi thăm chị là quang minh chính đại
– Anh này, thế chút nữa anh vào thăm chị nữa ah
– Uh, đưa em về rồi anh vào
– Anh lấy xe em mà đi, chiều em nhờ Tr nó qua chở cũng được
– Uh, không có anh em nên đi chung với Tr chứ không mấy thằng nó theo về thì mệt
– Anh không phải lo, em lo anh linh tinh thôi chứ em thì miễn, thằng nào mon men em chửi cho tắt điện
– Sợ em luôn, hung dữ quá
– Không dữ để bị bắt nạt hả, hay anh không thích em hung dữ
– Đâu có, thích chứ thích quá đi chứ
– Haha
Thật sự hồi trước em có nói em sẽ không so đo với chị, nó nghe nhưng nó chưa tin lắm, giờ thì nó tin hẳn, nó nắm chặt tay em hơn, tự hứa với mình nó chỉ dừng lại ở mức quan tâm chăm sóc chị thôi, nó sẽ không làm gì có lỗi với em hết
Tạt nhanh qua chợ mua cho chị ít trái cây rồi phi vào viện, vào tới phòng thì thấy chị đang ăn cháo, sắc thái của chị đã tốt hơn hôm qua rất nhiều, khuôn mặt đã hồng hào hơn
– Chị có vẻ khá lên nhiều rồi
– Uh, em ngồi chơi đi, chị ăn xong đã
– Có ít trái cây, cô Út gọt giúp con
– Cậu ngồi chơi để đó cho tui
Nó ngồi ngắm chị ăn, chị cũng nhìn nó mìm cười, tranh thủ lúc bà Út đi rửa trái cây nó khẽ nắm tay chị, chị hơi giật mình vì sợ bà Út thấy, lườm nó 1 cái rồi ăn tiếp. Nghỉ ngơi 1 chút thì chị kêu nó dắt chị ra ngoài đi dạo chút chứ ở trong phòng hoài cũng mệt. Nó dìu chị đi ra khuôn viên của bệnh viện, chị đã có khá hơn nhưng vẫn còn yếu nên chị dựa hẳn vào người nó, đi 1 chút thì mệt nên nó đưa chị tới ghế đá ngồi
– Anh này
– Sao em
– Em ở đây có cô Út lo rồi, anh không cần vào nhiều thế đâu
– Em không muốn anh vào ah
– Muốn chứ, rất muốn
– Thế sao kêu anh đừng vào
– Vì em sợ, nếu anh cứ thế này em sợ rằng sẽ lại như cũ, em sẽ không quên được anh
– …
– Mấy ngày này em căng thẳng lo lắng vì sợ anh hư hỏng, nghiện ngập, giờ gặp thì em yên tâm rồi, nhưng cứ như thế này thì em lại lo không quên được anh
– …
– Em còn yêu anh nhiều lắm, em sợ em không chịu nổi
– …
– Em rất nhớ anh, em không muốn phải xa anh nhưng …. Hu hu hu…
Chị khóc, nó thấy nghẹn đắng trong cổ họng, nó phải làm gì đây ? Thực sự bế tắc hoàn toàn. Nó quàng tay qua ôm chị, hôn nhẹ lên trán chị rồi vỗ về, biết làm sao được, mình thật sự có duyên mà không có phận rồi N ơi. Chị ôm chặt lấy nó khóc nức nở, trái tim nó như muốn vỡ ra trong tiếng khóc nghẹn ngào của chị, cầm lòng không nổi nó cúi xuống dùng tay lau những giọt nước mắt của chị, rồi nó hôn nhẹ lên đôi môi của chị…….
Nó và chị hoàn toàn không hề hay biết cái vòng tay ôm siết, nụ hôn nhẹ lên trán, cái giây phút yếu lòng của 2 chị em nơi đông người đã mang lại họa lớn. Nhất cử nhất động của 2 chị em đều không thoát khỏi tầm mắt của 1 người, người này đã theo sát nó từ sáng nhưng nó không hề biết
Chiều hôm đó khi nó đang chuẩn bị lấy cháo cho chị ăn thì cửa phòng bật mở, nó quay lại coi thử ai đi vào mà không có lịch sự nào hết thế thì nó như chết cứng, là ông P, ổng đi cùng 2 người nữa, mặt mày ổng lầm lì không nói càng làm nó hoảng, nó nhìn qua chị thấy mặt chị tái mét không còn giọt máu, cả căn phòng im phăng phắc không ai nói 1 lời, chỉ đứng nhìn nhau. Im lặng đến nghẹt thở, may mà còn có bà Út lên tiếng chứ không dám chị chết ngất
– Ông chủ mới về ạ
Lão vẫn không ừ hử gì, chỉ nhìn thẳng vào mặt nó, nó không chịu nổi cái nhìn của ổng, nó có cảm giác lão biết
– Út đi ra ngoài, 2 thằng mày cũng ra luôn, em với cậu kia ngồi xuống tôi có chuyện muốn hỏi
Giọng lão nghe như từ âm ty địa ngục vọng về, nó thấy chị lảo đảo, lão biết gì rồi hay sao vậy trời, bữa giờ nó với chị có làm gì đâu ta
– Mày là L trước làm quán café phải không ?
– Vâng
– Mày ở đây làm gì
– Em nghe chị bệnh nên vào thăm
– Thế hả
– Vâng
– Em bị gì thế N
– Dạ…. dạ em bị suy nhược cơ thể với rối loạn tiền đình
– Tôi tưởng em bị bệnh mê trai chứ?
– Em…em….. anh nói gì ?
– Hừ, làm bà hoàng không muốn lại muốn làm đĩ là thế nào hả N ?
– Anh…… anh nói năng kiểu gì thế ?
– Kiểu gì là kiểu gì, coi cái này đi, người của tao mới chụp sáng này đấy
Lão thò tay vào túi vứt lên giường 1 xấp ảnh, chị run run cầm lên coi, nó cũng nghía qua rồi chết cứng, toàn hình của chị với nó, mặc dù không có tấm nào sex nhưng rõ rang là rất khó để chối cãi, hình 2 chị em hôn nhau ngoài khuôn viên bệnh viện, hình chị tựa hẳn vào nó đi trên hành lang, nói túm lại là 1 đống hình toàn cảnh thân mật của 2 chị em, chẳng thể nào bao biện đây là tình cảm chị em thông thường được
Chị buông rơi xấp hình, đưa cặp mắt đờ đẫn quay qua nhìn nó rồi nhìn qua lão P, nó thấy rõ nét hoảng loạn tột độ trong mắt chị, nó cũng sợ, lão sẽ làm gì 2 chị em đây, nó thì có cái mạng cùi nó không ngán, nó chỉ lo cho chị
– Thế nào ? Có gì để nói không ?
– Em………
– Chúng mày yêu nhau hả ? Hay chỉ là một thằng đào mỏ và 1 con đĩ thèm trai đến với nhau
– ………….
– Chúng mày ăn nằm với nhau rồi đúng không ?
– Em…. không có chuyện đó
– Câm mồm, đừng nói láo
Lão chồm tới tát chị 1 phát tóe lửa, lúc đó nó đang cúi mặt xuống nên không biết, chỉ đến khi nghe chị rú lên 1 tiếng thì nó mới choàng tỉnh, lão đưa tay lên tính đánh nữa thì nó kịp chụp tay lão lại, mắt nó vằn máu, nó éo nhịn được nữa
– Mày buông tay ra thằng nhóc con, tao đang dạy vợ tao, mày có tư cách gì mà xen vào ?
Ừ nhỉ, nó có cái vẹo gì đâu mà đòi can thiệp, nó không có tư cách gì cả, nó hơi cúi đầu xuống, bàn tay đang nắm chặt buông lỏng ra
– Là lỗi của em, có gì anh đánh em chứ đừng đánh chị, chị đang bệnh.
– À, mày được, tính bao bọc cho nó hả ? Anh hùng cứu mỹ nhân à, ngon, mày ngon thế thì tao cho mày đấy, bao bọc cho tốt nha nhóc, mà tao nói luôn cho nhé, mày bao bọc luôn cả cái thằng cha già sắp chết của con đĩ này nha
– Hả …
– Nó không kể mày nghe hả, nó có thằng cha già ngắc ngoải hoài đéo chịu chết, mày ôm nó thì ôm luôn cả lão nha, viện phí của lão cao lắm đấy, tiền vô hóa chất của lão ngày tiền triệu đấy con ạ, mày có ôm nổi không ? Chưa kể còn đứa em bị thần kinh ở quê nữa, mày ôm nha. Ôm được thì anh tặng cho mày con điếm này ngay.
– …
Nó choáng váng như vừa ăn nguyên cái búa vào đầu, nó buông tay lão ra, lảo đảo đứng không vững nữa. Giờ thì nó đã hiểu tại sao chị không thể rời xa lão, hóa ra chị bán thân cho lão để cứu cha chị sao, chị vứt bỏ cả lòng tự trọng, vứt bỏ cả tình yêu, không quan tâm chút nào tới bản thân để cứu cha chị. Bây giờ sự thể nó như thế này thì gia đình chị biết sống sao. Em hại chị rồi N ơi, là lỗi của em, nếu sớm biết thế này thì em đã ……… N ơi em xin lỗi !
Nó như chết lặng, thế là hết, nó hại cả nhà chị rồi. Lão nhìn nó nhếch mép khinh bỉ, lão cũng không đánh chị nữa
– Riêng mày ôn con à, mày không yên đâu, cút về quê thì may ra mày còn đường sống, ở đây tao bảo đảm mày chết như một con chó
– …
– N này, em chỉ là một con điếm anh mua về để mua vui thôi, nhưng là một con điếm đắt tiền đấy em à, em nghĩ xem anh đã bỏ ra bao nhiêu hả, có là 1 con chó thì ít ra cũng phải mang ơn chủ chứ, em nhìn lại mình đi. Anh nói cho em nghe với anh thì đồ chơi của anh đứa khác chỉ được đụng vào khi anh đã vứt đi, còn khi nó đang nằm trên tay anh thì cấm có thằng nào được động vào
– ………….. huhuhu…..
– Không phải khóc, em yên tâm anh chưa chán em đâu, em còn có giá trị để sử dụng mà
– ………….
– Anh cho em 2 lựa chọn, một là ở lại VN thì theo thằng này, ngày mai lên viện rút ống thở cho lão già luôn, hai là qua nước ngoài với anh. Yên tâm đi nếu một con đĩ như em thèm trai thì khi anh chán để anh kiếm cho mấy thằng da đen, không lo thiếu thốn đâu hahaha
– Tôi không phải người như thế…….
– Im mồm, bây giờ chọn cái nào, nhanh lên anh không có thì giờ với em, anh cho em con đường để chọn đấy, chẳng phải anh tiếc rẻ gì con điếm như em, mà là anh đéo thích thằng nào dám qua mặt anh, thế thôi.
– …
– Nói
– …
Nó cảm thấy lồng ngực nó vỡ tung ra, nó bất lực hoàn toàn, tại nó mà bây giờ chị phải nhục nhã như thế này, làm gì được với 2 bàn tay không thế này đây, đánh lão ư ? Chẳng có tác dụng gì cả, nó khóc, sự uất ức tủi nhục làm nó khóc tức tưởi. Nghèo hèn mà, không tiền nó nhục nhã đến thế này ư ?
– Không chọn hả, thế thôi
– …
– Mày nữa, cuốn gói về quê đi, đem theo con đĩ này, ngày mai mà còn ở đây thì mày xác định luôn đi, à còn phải mang theo quan tài mà khiêng lão già về nữa chứ
– Em xin anh, em về với anh, em ra nước ngoài với anh, chỉ xin anh tha cho em nó, anh đừng bịt đường sống của cha em, anh muốn em làm gì em cũng làm
– Thế em chọn cái nào.
– Em…. em… về với anh.
– Hừ, cũng còn khôn chứ chưa đến nỗi ngu.
Khốn nạn thật, nó bất lực hoàn toàn, nó cảm thấy hoàn toàn thất vọng về bản thân nó, không có 1 lời nói hay hành động nào để bảo vệ chị, cơ bản là vì nó nghĩ nó sai ……
– Thế thì anh tha cho mày nhóc con ạ
– …
– Quỳ xuống mà cảm ơn nó đi, giờ phải suy nghĩ bắt nó làm gì đây nhỉ, nó là chó sẵn rồi giờ bắt nó làm chó gì nữa, cái này phải suy nghĩ đây
– …
– Mày cút đi trước khi tao thay đổi suy nghĩ thằng nhóc con
– …
– Ah khoan, con bồ mày được đấy, hay mày đưa nó cho tao, tao hưởng vài bữa rồi trả cho mày, biết đâu nó làm tao hài lòng thì tao lại giúp mày đấy.
– Anh nói gì?..
– Haha mày kém lắm con ạ, con bồ mày thông minh hơn mày nhiều,
– Tôi không hiểu.
– Tao đâu có đi công tác đâu thằng ngu, tất cả chỉ là một màn kịch để vạch trần chúng mày thôi, cái này là tao với con bồ mày bàn bạc với nhau đấy, nó mà không báo cho tao thì tao còn bị 2 đứa mày xỏ mũi dài dài, con nhỏ nhìn thế mà lắm mưu mô, tao thích loại như nó đấy, nó tên M nhỉ ?
– Hả? Anh nói láo
– Thôi mày cút về mà hỏi con bồ mày ấy, nói nó có gì qua gặp tao nha, mông đít ngon thế mà để con chó ghẻ như mày cưỡi thì phí quá
– Mẹ kiếp mày
Nó không giữ nổi bình tĩnh nữa, không thể nào có chuyện như thế, lão nói láo. M không phải như thế, nãy giờ lão nhục mạ nó và chị thì nó phải nhịn vì đó là lỗi của nó, là nó làm sai, còn chuyện của nó và em thì lão không có quyền, nó lao thẳng vào lão P, tướng ta ục ịch của lão di chuyển sao nổi nó mà né, nó đấm hết lực vào mặt lão, lão rú lên như heo bị chọc tiết, ôm mặt ngã ngồi về phía sau, nó chưa kịp lao tới nữa thì cửa phòng bật mở, 2 thằng đi chung với lão lao vào nó, nó quỵ xuống trước uy lực của cây roi điện, một trần đòn thừa sống thiếu chết giáng xuống nó, nó gần như vỡ đầu trước những cú đạp bằng giày của 2 thằng đó vào đầu nó, nó nghe tiếng chị kêu khóc van xin, nó cố mở mắt ra nhưng không nổi, nó lịm dần rồi bất tỉnh hẳn, nó không tin………..
Nó đã không lường hết sai lầm khi nó đánh lão P, có lẽ đúng ra là lão đã bỏ qua cho nó, vì lão nghĩ 2 chị em mới dừng ở mức yêu đương chứ chưa hề làm tình với nhau, chị thề sống thề chết chối bay chối biến nên lão có vẻ tin. Có điều nó đã đấm vào mặt lão, cú đấm này đã đem lại cho nó một trải nghiệm không thể kinh hoàng hơn, lão P là người có vai vế lớn, công an, giang hồ gì lão quen tất.
Nó mới hơi tỉnh dậy sau trận đòn của 2 thằng cốt đột thì ngay lập tức bị công an dẫn về đồn, lão vu cho nó tội ăn trộm, bị bắt quả tang còn hành hung ổng. Mang tiếng là bắt về phường lấy lời khai chứ thực ra không ai hỏi nó một câu nào, chẳng có bản khai báo tường trình gì hết, nó bị còng trong góc phòng 1 mình tới đêm, đêm đó có lẽ là đêm khủng khiếp nhất đời nó, 3 tên thay nhau đánh đập và khủng bố tinh thần nó, chưa bao giờ nó nếm phải một trận đòn kinh hoàng như thế, đánh cực kì đau, toàn vào chô hiểm tụi nó uýnh rất nghệ thuật, nó không hề bị chảy máu nhưng đau thì thấu trời, Đánh chán rồi lấy giấy bắt nó nhận tội vào viện ăn trộm rồi tính cưỡng hiếp chị, nó không nhận lại bị đánh nữa, cứ như thế suốt đem cho đến khi nó không còn tỉnh táo nữa….
Đây là một trải nghiệm thực sự kinh hoàng, nó không muốn nói quá nhiều về 3 ngày bị tạm giam ở đây, nói nhiều không hay …
Đến sáng hôm đó thì nó bị dựng dậy, nói bên bị hai đã bãi nại cho mày, được thả về nhưng hàng tháng phải lên trình diện, không được đi ra khỏi khu vực trong vòng 3 năm.
Nó không đi nổi nên 2 thằng dìu nó ra, nó nhận ra người đón nó là bác 2. Ổng vừa nhìn thấy nó thì khựng người lại, mặt mày đỏ gay đỏ gắt lên rồi ổng bắt đầu la hét, chửi đám công an ở đó tơi bời. Chửi thì chửi chứ chẳng làm được gì. Chửi chán chê mà tụi nó cứ đơ cái mặt ra thì cũng chỉ tốn hơi, ổng dìu nó ra xe, nó đã kiệt sức rồi nên ngất xỉu ngay khi vừa đi được vài bước
Nó mơ thấy nó gặp bố nó, ông cõng nó trên vai đi dạo khắp làng, vừa đi vừa hát cho nó nghe, kể cho nó đủ thứ chuyện, tay nó đang cầm chiếc kẹo. Đang đi bỗng nhiên ông té xuống, nó bị văng ra đập mạnh đầu xuống vách đá, nó hét lên 1 tiếng …