Thằng nhà quê

Chương 73



Phần 73

Mẹ bặm môi nhắm tịt mắt lại, nỗi uất ức tắc nghẹn nơi cổ họng. Nghe những lời dâm dật tục tĩu đó mẹ chỉ muốn vùng lên mà tát cho nó một cái. Mẹ nằm im chịu đựng những cú va đập đều đặn giáng vào sau mông mình, cái ấy của nó cứ thun thút đi vào chứng tỏ nơi ấy của mình đang rất trơn ướt. Mẹ bực bội khi nhận thấy mình đang thích cái cảm giác chật căng rồn rột ở trong ấy. Tệ hại hơn nữa là nước nhờn đang tiết ra quá nhiều khiến nơi đó cứ xì xọp nhóp nhép như muốn tố cáo sự hưởng ứng nhiệt tình của bản năng giống cái trong con người mẹ. Bách không thể không nhận ra điều ấy, nó vừa địt vào cái lỗ lồn bót khít của mẹ vừa buông ra những câu khiêu khích:
– Mẹ đang sướng đúng không… lồn của mẹ đang rất ướt đấy…

Mẹ cắn môi im lặng. Đúng là thằng con trời đánh, đã làm mình ra nông nỗi này rồi mà còn nói những câu thấu tận tâm can của mình. Tiếng phọp phọp vẫn đều đặn sau đít mẹ, mông mẹ rung nảy tưng tưng, đôi vú bị bóp chặt đau nhói. Mẹ muốn rên lên nhưng thấy thật xấu hổ. Nó cạp cạp cái miệng bên má mẹ định hôn nhưng mẹ cố giấu mặt xuống gối để né tránh.

Nó nghiêng người trườn xuống khỏi lưng mẹ, kéo mẹ nằm ngửa lại. Nó day khuôn mặt mẹ lại, bóp giữ hai bên má mẹ mà hôn, đôi môi nó sụp soạp mút mát trong cái hôn sũng nước. Mẹ đờ đẫn chết trân vì cái hôn đó, nhục cảm trong mẹ đang dâng lên một cách vô thức khiến mẹ ưỡn cong người lên.

Bàn tay nó không bỏ phí giây phút nào, vội vã trượt xuống bóp ngấu bóp nghiến cái lồn của mẹ, chỗ ấy cũng đang ướt nhoe ướt nhoét. Vẫn gắn chặt đôi môi hôn mẹ, nó trườn lên người mẹ, lật đật nhét con cặc vào lỗ lồn đang cơn nứng của mẹ mà tiếp tục cái công việc dở dang.

Cặp đùi mẹ giang rộng, thân mình nảy lên sau mỗi cú dập. Mẹ hự lên những tiếng nặng nề. Nó vùi mặt vào một bên vai mẹ, cong đít lên hì hục giã xuống háng mẹ. Sự vội vã cộng với ham muốn bị kìm nén lâu ngày khiến nó nhận thấy dấu hiệu của cơn cực khoái đang đến gần gây nên cảm giác tưng tức trong ống sáo. Thế này thì khó lòng kìm giữ được rồi, sắp sửa phọt ra rồi, thôi cứ thả ra cho xong đã rồi sẽ làm thêm cái nữa. Ôm chặt lấy thân mình mẹ, nó cuống quít dập xuống tới tấp. Thấy nó bất ngờ tăng tốc như thế, mẹ biết là nó sắp sửa xuất tinh rồi. Mẹ nín thở trân người ra chờ đợi. Cơn cuồng nộ của dục vọng đang trào dâng mãnh liệt trong người nó. Con cặc rắn đanh sầm sập đâm vào lỗ lồn mẹ, nó cảm thấy sự co thắt của mẹ. Nó ngẩng mặt lên nhìn mẹ, hai bàn tay ôm lấy khuôn mặt mẹ dằn ngửa ra. Mẹ sợ hãi nhìn gương mặt đỏ gay của nó, đôi mắt ánh lên những thú tính man dại.
– Con sướng quá… con ra đây… con xuất vào lồn mẹ đây.

Nó gồng lên hối hả dấn tới. Mẹ kêu lên thảng thốt khi nhận thấy đầu cặc nó nở to, bắn xối xả vào trong lồn mẹ. Mẹ bặm môi lắng nghe từng đợt tinh dịch nóng hổi đang tuôn vào trong mình. Khủng khiếp quá, cứ như thể nó đang vắt kiệt toàn bộ sinh lực để trút hết vào trong mẹ. Nhịp dấn chậm dần, chậm dần rồi dừng lại. Con cặc nằm yên trong mình mẹ, đầu cặc tê rần sung sướng. Nó hơi tiếc vì đã không kéo dài lâu thêm một lúc nữa để tận dung tối đa cái cơ hội quí giá này. Nó buông mẹ ra nằm ườn xuống bên cạnh, cái tay lại lần mò móc vào lỗ lồn nhầy nhụa của mẹ.
– Sướng không mẹ… – Nó vừa nói vừa thở.

Mẹ gạt tay nó ra, nhích người nằm dịch ra một chút. Không dám nhìn nó, mẹ nói nhỏ:
– Thôi đi ra đi.
– Mẹ… con muốn ôm mẹ thêm lúc nữa.
– Đi đi… ra ngay đi.

Mẹ ngồi bật dậy, úp mặt vào hai đầu gối òa khóc nức nở. Nó luống cuống nhỏm dậy ôm lấy vai mẹ an ủi nhưng mẹ hất mạnh ra. Nó e ngại không biết làm gì đành ngồi nhìn mẹ khóc rấm rứt. Một lúc sau mẹ ngẩng lên gạt nước mắt, quơ tìm cái quần lót và xuống khỏi giường đi vào toilet. Nó bần thần ngơ ngác nhìn theo mẹ khuất vào sau cánh cửa. Tiếng nước chảy róc rách làm nó biết là mẹ đang rửa ráy. Mẹ đi ra, thân thể trần truồng trong cái váy ngủ mỏng manh gần như trong suốt. Không thèm nhìn nó, mẹ đi thẳng tới chiếc tủ áo, mở tủ lấy một chiếc quần lót mới xỏ chân vào và kéo lên. Mẹ buông chiếc váy trùm xuống, chỉnh sửa lại hai cái dây treo rồi đi lại phía giường. Mẹ đi vòng xuống cuối giường tránh mặt nó, đi sang phía bên kia và nằm xuống quay lưng lại phía nó. Im lặng bao trùm. Nó rón rén nhích lại gần đặt tay lên vai mẹ, mẹ vẫn nằm im bất động. Nó nhỏ nhẹ nói sau lưng mẹ:
– Con xin lỗi mẹ… Con thật đáng chết, con đã làm khổ mẹ. Con hứa đây sẽ là lần cuối cùng, con sẽ không làm mẹ khổ tâm thêm nữa.

Mẹ vẫn im lặng. Nó chần chừ một lúc rồi lại nói:
– Mẹ… Đừng giận con nữa… Con biết lỗi rồi.

Vẫn không thấy mẹ nhúc nhích. Nó xích lại gần hơn nữa, áp mình vào lưng mẹ, vòng tay qua trước ngực mẹ ôm vào. Khuôn mặt nó sát ngay sau gáy mẹ, nó hít hít mùi da thịt thơm ngậy của mẹ, lòng lại thấy bồi hồi xao xuyến:
– Mẹ đừng im lặng thế… Quay lại với con đi.
– Để làm gì. – Mẹ bỗng cất tiếng.
– Để con được nhìn thấy mẹ… Ngoài những lúc ma xui quỉ khiến ra con vẫn là con của mẹ, vẫn rất yêu thương mẹ. – Nó thì thầm sau lưng mẹ.
– Nếu còn thương mẹ thì đi về phòng đi… Để mẹ được yên. – Mẹ nói nhỏ nhưng dứt khoát.
– Không… Con sẽ rất áy náy nếu mẹ vẫn còn giận con. – Nó vẫn đeo bám dai dẳng.
– Mẹ không giận, mẹ chẳng cảm thấy gì nữa… Mẹ mệt mỏi vì con quá rồi. – Giọng mẹ trở nên cay đắng.
– Thôi mà mẹ… Quay lại với con nào, mẹ con mình làm lành với nhau nhé. – Nó kéo thử vai mẹ, thấy người mẹ cứng đơ như khúc gỗ.
– Làm lành làm rách gì… Mẹ thừa hiểu con muốn gì rồi. – Mẹ lạnh lùng nói.
– Con muốn gì hả mẹ. – Nó hỏi lại.
– Muốn thêm lần nữa chứ còn muốn gì. – Mẹ trả lời.

Nó ngớ người, quả đúng thế thật. Trong thâm tâm tự nó biết mình nấn ná thế này cũng chỉ để tìm cơ hội làm thêm cái nữa cho bõ cơn thèm khát mà thôi. Nó bật cười hỏi mẹ:
– Nếu thế mẹ có cho nữa không?
– Mẹ cũng chẳng còn hơi sức đâu mà giữ nữa, con muốn làm gì thì làm. – Mẹ trả lời, giọng bất cần.
– Mẹ… Thôi con không làm nữa đâu, mẹ quay lại với con đi. – Nó nói và tự dưng cảm thấy mình thật tồi tệ.
– Thôi, mẹ mệt quá rồi, để cho mẹ ngủ.

Nó buông mẹ ra, nằm dài xuống sau lưng mẹ nghĩ ngợi. Mẹ ghét mình quá rồi, mình đã làm hỏng tất cả rồi. Có lẽ mình cũng phải dừng lại ở đây thôi, không khéo làm mẹ uất ức quá mà làm chuyện gì dại dột thì ân hận suốt đời. Nó len lén ngồi dậy nhặt quần áo đi về phòng mình.

Bạn đang đọc truyện Thằng nhà quê tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-nha-que/

Sáng Chủ Nhật, nó ra khỏi nhà từ rất sớm để khỏi phải giáp mặt mẹ. Sau buổi chiều ấy nó thấy mẹ trở nên lặng lẽ như một cái bóng. Hiếm khi thấy mẹ nở nụ cười cho dù mọi người xung quanh rất ồn ào vui vẻ. Chính cái không khí ồn ào đó khiến mọi người không để ý đến sự thay đổi khác thường của mẹ. Chỉ có nó nhận rõ điều đó và trong lòng áy náy vô cùng. Tự nhủ chuyến này phải xa nhà thật lâu, tìm kiếm một mối quan hệ bền vững ở nơi khác để quên đi người mẹ khốn khổ của mình.

Đến nhà bác Cả, nó hăng hái cùng mọi người chuẩn bị những công việc lặt vặt của đám cưới. Một lúc sau thì thấy gia đình bác Hai tới, không thấy bố mẹ nó đi cùng. Nó chạy lại chào hỏi:
– Hai bác, chị… Bố mẹ cháu không đi cùng ạ.
– À… Bố mẹ cháu đi đâu đó có việc, chắc tí nữa cũng sang đấy thôi. – Bác trai trả lời.
– Vâng, chắc thế ạ. – Nó gật đầu cười.

Cưới anh Sơn con bác Cả mà bố mẹ nó hầu như chưa thấy mặt từ hôm qua tới giờ. Bố nó thì bận công việc không nói rồi chứ mẹ không thấy đến người ta lại trách. Cũng chỉ tại mình mà mẹ cứ tránh mặt như thế đấy, nó thầm nghĩ nếu mẹ đến thì mình sẽ biến đi chỗ khác để mẹ đỡ khó xử. Đang loay hoay với những ý nghĩ vẩn vơ như thế thì chợt thấy chị họ đi ra. Chị mỉm cười đi lại phía nó và ngồi xuống bên cạnh nó.
– Sao trông bần thần thế, nhớ người yêu à. – Chị bắt chuyện.
– Đâu có… Em đang băn khoăn không biết bố mẹ em đi đâu thôi. Cưới anh Sơn mà chẳng thấy mặt mũi ông chú bà thím đâu cả. – Nó nói.
– Lo xa quá nhỉ, cứ như ông già ấy. – Chị bĩu môi cười trêu nó.
– Thôi không nói chuyện đấy nữa. Hỏi thăm chị một tí nhỉ, lâu quá chị em mình chẳng có dịp trò chuyện với nhau… Công việc của chị thế nào? – Nó xoay người lại đối diện với chị.
– Thì cũng đi làm công ăn lương thôi, chẳng có gì đáng nói cả. – Chị nói.
– Hồi nọ chị nói sắp lấy chồng… có thật không đấy. – Nó tò mò hỏi.
– Đâu, chị đùa đấy… Chồng con gì, ai yêu mà lấy. – Chị khẽ cười
– Thế à, vậy mà em cứ tưởng lại sắp được ăn cỗ nữa… Chẹp, có lẽ là chị kén quá đấy, xinh đẹp như chị thì thiếu gì người thích. – Nó ngắm nhìn chị.
– Cũng không phải là không có, nhưng chưa thích ai cả nên chưa yêu. – Chị trả lời tưng tửng, không để ý nó đang nhìn xoáy vào trong cổ áo chị.
– Này, em hỏi thật… – Nó hạ giọng nói nhỏ. – Chuyện ngày xưa của em và chị có ảnh hưởng gì đến chuyện này không?
– Không, chẳng ảnh hưởng gì. – Chị đảo mắt nhìn quanh trong lúc nói.
– Chị có còn giận em nữa không? – Nó vẫn thì thầm hỏi tiếp.
– Không, chị quên rồi. Em cũng đừng nhắc lại nữa. – Chị cúi xuống nói nhỏ.
– Vâng, thế là em mừng lắm rồi. Bây giờ mình lại là chị em như ngày xưa chị nhé.
– Ừ, thôi đi vào trong kia xem có việc gì không nào.
Chị đứng dậy đi vào trong nhà, nó cũng đứng dậy đi theo.

Một bà già trong họ từ đâu chạy lại kéo chị xuống bếp, chị vui vẻ đi theo. Nó đành ở lại vì nghĩ mình chẳng có việc gì làm dưới bếp cả. Lại loanh quanh trong nhà với đống giấy màu cắt dán cùng với mấy ông anh họ. Nó làm mà đầu óc cứ vẩn vơ nghĩ đến chị. Trông chị ngày càng xinh hơn, cơ thể vào độ chín thật đằm thắm. Chị chưa có người yêu thật hay là đang giấu mình, gã nào mà cuỗm được chị thì đúng là sướng trọn một đời. Nhìn chị có nét gì đó hao hao giống em Vân của mình, về hình thức thôi chứ con người em Vân cá tính hơn chị nhiều.

Nghĩ tới em Vân lại thấy nhớ nao lòng, không biết giờ này em đang làm gì, hay lại đang hú hí với lão béo ấy. Ngày Chủ Nhật người ta thường hay rủ nhau đi picnic ăn uống. Chắc giờ này em và lão béo đang vui vẻ với nhau rồi, còn nhớ gì tới mình nữa. Nó giơ chiếc đồng hồ đẹp được bà Minh Ngọc mua tặng lên xem giờ, đã 10 giờ hơn rồi. Chiếc đồng hồ lại nhắc nó nhớ đến những kỷ niệm với Vân. Nhớ cái lúc hai đứa trên phòng em dạy mình cách quyến rũ đàn bà, em đập cái đồng hồ cũ của mình khi mình cuống lên chạy xuống sảnh với bà Minh Ngọc. Rồi cái lúc dấm dúi bên nhau ở góc cầu thang, nhớ ánh mắt của em lúc trao mình mảnh giấy… Ôi kỷ niệm mối tình sét đánh của mình, bao giờ mình mới tìm lại được em đây, em ở chân trời nào có thấu chăng nỗi lòng của mình.

Mấy ông anh xong việc bày ly cốc ra uống rượu. Nó từ chối nhưng vẫn ngồi cùng đó cho vui. Chợt thấy chị đi từ trong bếp ra, mồ hôi ướt đầm khuôn mặt, hai má ửng hồng trông thật xinh đẹp. Nó cứ ngồi ngây ra nhìn chị vừa quệt mồ hôi vừa cười nói:
– Trời nóng quá, trong bếp cứ hừng hực như cái lò ấy, ra ngoài này một lúc cho mát.
– Ờ thôi em ơi… Ngồi đây nghỉ đi, ở nhà thiếu gì người đâu em. – Mấy ông anh họ nhao nhao.
– Thôi để em ra ngoài sân cho thoáng. – Chị cười và đi ra ngoài.

Nó vẫn dõi theo chị không rời mắt. Thấy chị ngồi với bà bác dâu cả, mẹ anh Sơn, nói chuyện gì đó không nghe rõ, thỉnh thoảng lại thấy chị cười khúc khích. Hồi lâu sau thấy bà bác phẩy tay khoát chị đứng dậy, loáng thoáng nghe bà ấy nói: “trên tầng ba ấy, phòng con Thảo có ai đâu, nó đi học thêm đến chiều mới về, cứ lên đó mà nghỉ…”. Rồi thấy chị đứng dậy đi về phía cầu thang bên trái nhà. Nó đoán là chị tìm chỗ ngả lưng cho đỡ mỏi sau một hồi lúi húi nhặt rau phụ bếp.

Nghĩ tới cảnh chỉ có mình chị trên căn phòng nhỏ tận tầng ba là ý nghĩ tà dâm lại nổi lên trong nó. Đang buồn chán thế này mà lại được vui vầy một cơ thể đẹp đẽ như thế thì còn gì sung sướng hơn. Hay mình lẻn lên đó với chị nhỉ, gạ gẫm như hồi nọ có khi chị lại đồng ý. Biết đâu đấy, con gái tuổi này mà chưa có người yêu, lại đã nếm mùi ấy rồi thì chắc khó cưỡng lại lắm. Dưới này đông người ra vào nhốn nháo thế này chắc không ai để ý gì đến sự vắng mặt của mình đâu. Chần chừ một lúc rồi nó cũng giả vờ lảng vảng ra sân, lân la lại gần chỗ cầu thang và đợi khi không ai chú ý nó lẻn luôn lên trên.

Chương trước Chương tiếp
Loading...