Thằng trẻ trâu
Chương 102
Sáng ra vẫn lịch cũ, vừa lên sân thượng nhỏ Lan đã ở đó.
– Chào P.
– Chào, lên làm gì sớm vậy?
– Mình cũng vừa lên, hít thở chút không khí buổi sáng thôi.
– Ừ, vậy mình tập một lát.
Tập được một lúc.
– Sao bạn xăm hình vậy?
– Tại một phút ngu dại thôi.
– Bạn nói chuyện nhiều lúc lạ quá.
– Hình như ai cũng nói vậy.
– Hì, mà bạn học ở đâu vậy?
– Chắc lát biết này, mình định vào trường Ly đó.
– Vậy cũng là trường mình nè.
– Cũng hay đó.
– Mà nhìn bạn không đúng lứa tuổi lắm.
– Sai gì?
– Vóc giáng, vẻ ngoài cả xe bạn đi nữa.
– Vậy ít ra vẫn còn chút gì đúng chứ?
– Khuôn mặt.
– Vậy thôi à?
– Ừm, cách ăn nói của bạn cũng khác bọn con trai bạn mình. Cư xử nữa.
– Có lẽ mình già hơn tuổi. @@
– Con gái thích vậy lắm đó.
– Vậy bạn có thích không?@@
– Hỏi gì kì vậy?
– Có gì kì. @@
– Thôi mình xuống chuẩn bị bữa sáng đã.
Rồi nhỏ chạy biến.
– Đừng có mà động đến bạn tôi. Nhỏ Ly lên từ lúc nào.
– Này, tôi chưa hề động chạm gì đâu nhớ.
– Tôi cứ nói trước.
– Ờ, nói vậy thì biết vậy.
– Hứ.
– Mà lên chỉ vậy thôi à?
– Mỗi anh biết tập sáng chắc. Xong nhỏ vào kho lôi giá cộng bao tập ra.
Tôi thề là cái giá đấy chỉ cần một sút cơ bản là đổ văng ngay. Thế mà nhìn nhỏ thậy lực mãi cũng chỉ cho nó lắc lư.
– Cô tập võ bao lâu rồi?
– Bao lâu kệ tôi.
– Tập vậy làm gì?
– Đã bảo kệ tôi.
– Vậy thôi. Rồi ra hít đất thêm một lúc và chuồn xuống.
Xuống bếp cô H đã đang chuẩn bị rồi.
– Cô cho con giúp với.
– Hay là cô tránh ra đứng giúp con thôi. Cô H troll
– Cô cứ nói vậy.
– Hay con dậy cô đi.
– Vâng cô xem này….. Rồi tôi đứng chỉ cho cô một số thứ.
– Cậu cháu ra đây, ai lại thanh niên ngời ngời thế đứng nấu bếp. Chú Q
– Nấu bếp đâu phân biệt giới tính đâu chú…
– Nó nói đúng đấy. Cô H
– Chỉ có rửa bát dọn dẹp mới phân biệt thôi ạ. Tôi tiếp
– Chú duyệt cháu câu đấy đấy.
Cu Văn chạy xuống.
– Mẹ ơi con muốn ăn cơm rang.
– Xong hết rồi cơm gì nữa.
– Anh P. Nó sang nhìn mình.
– Đi, hai anh em mình.
– Cháu kệ nó đi.
– Thôi, lát thôi mà cô.
Thế là dắt cu Văn vào bếp làm luôn hai phần cơm rang trứng.
– Anh P.
– Hả?
– Nấu cho chị Ly nữa.
– Sao nữa?
– Chị ý không thích ăn phở mẹ em nấu.
– Kệ đi, anh với cu thôi.
– Dạ, mà ăn được chưa anh?
– Ra xếp ghế hai anh em mình.
– Dạ.
Bê hai đĩa cơm rang ra thì nhìn đunhs là nhỏ Ly đang ngồi gẩy. Càng vui, ngồi vào chiến đĩa của mình đã.
– Cho chị hai ăn chung này. Ệt thằng này tạo phản rồi.
– Không chị no rồi. Ha ha biết thế là tốt.
– Ngon lắm luôn nè chị hai. Thằng này lần sau nhớ.
– Ọc ọc, bụng nhỏ reo to vler.
– Thôi cô không phải làm phách, ăn thì ăn đi. Chú Q
Rồi nhỏ với đĩa của cu Văn ăn nhiệt tình.
– Chị haiiii. Hết của em rồi.
– Vậy mà tôi tưởng cô no rồi? Cô H
– Tại… Tại.
– Tại anh P nấu ngon. Cu Văn.
– Tại chị đói chứ bộ, nói Linh tinh.
– Mà P, con nộp hồ sơ nhập học chưa? Chú Q
– Chắc lát nữa con đi đó chú.
– Trường con Ly hả?
– Chắc là vậy thôi chú.
– Vậy để con Ly dẫn đi luôn.
– Không cần đâu chú, con còn phải làm vài việc trước ạ.
– Vậy biết đường không con?
– Đường từ miệng mình ra mà chú. @@
– Ừ. Ha ha
Lên nhà chỉnh trang lại hẳng hoi đã, sơ mi trắng thêm cây đen còn lại của mình và lên đường bằng xe của “bộ” phần vì muốn thong thả ngắm đường phần vì éo thằng học sinh nào đi con xe kia đi học.
Hỏi tầm 20′ cũng đến trường đó, nhưng vẫn lán lại hàng nước uống tạm một lát.
Nhưng để ý là có vài đám mặc võ phục khác nhau đứng dải khắp.
– Trường này dậy võ hả cô?
– Không phải đâu, trường sắp có thi cọ sát võ thuật các học sinh gì gì đó.
– Dạ con cảm ơn. Cho con gửi tiền.
Cái này vui này, chạy luôn vào hỏi rồi lên phòng hiệu trưởng.
Cũng may có thầy ở đó.
– Dạ em chào thầy.
– Chào em, có việc gì vậy?
– Em muốn nộp hồ sơ xin học ở đây ạ.
– Được thôi, nhưng em đi một mình?
– Vâng, tất cả hồ sơ em đã chuẩn bị đầy đủ.
– Còn người làm chứng?
– Bố mẹ em hiện không thể đến được ạ.
– Vậy thôi, em nộp hồ sơ đi.
– Thưa thầy.
– Hả?
– Trường đang có giải đấu võ ạ?
– Ừ, từ…… Bây giờ em cũng có thể tham gia. Hoàn thành thủ tục nhập học.
– Có điều kiện gì không ạ?
– Học sinh của trường thôi.
– Dạ. Cho em đăng kí luôn ạ.
– Em chắc chứ? Các em khác dăng kí theo đội đó.
– Em thích đi một mình hơn.
Rồi đăng xong cả thủ tục nhập học lẫn thủ tục giải đấu trường.
– Em vào lớp 11b3 nhớ.
– Dạ.
– Đợi lát cô chủ nhiệm lên đón.
– Vâng.
Cô chủ nhiệm em nhìn phải nói cực cute luôn. Thề là vài năm trước cũng ít nhất là hot girl cấp trường.
– Cô là Huệ, mới ra trường về đây dạy, từ giờ cô sẽ là chủ nhiệm của em.
– Vâng.
– Giờ ta đi nhận lớp.
Vâng ước mong của tôi đã thành hiện thực, cái lớp nhốn nháo lộn xộn này thì quá hợp lý luôn. Căn bản là nhà trường đang cho nghỉ một tuần, 3 ngày chuẩn bị 4 ngày thi đấu võ.
Vào nhận lớp buổi đầu đã quen kha khá rồi.
Hết buổi đi về thì có thấy nhỏ Ly và Lan đang đứng cùng đám nào đó và đều mặc cùng loại võ phục. Hay rồi đây….
Về đến nhà thì chú Q đang ngồi phòng khách.
– Chuyện học sao rồi con?
– Cũng bình thường chú ạ, con học 11b3
– Ừ mà chú nghe con Ly kể ở trường đang có sự kiện gì đó vui lắm à?
– Con cũng chưa biết ạ.
– Mà chú cho phép con khoan vít giữ giá treo bao tập trên sân thượng ạ.
– Cái Ly cũng có đó con.
– Con nhìn giá đó rồi, nhưng con không hợp giá đó ạ.
– Vậy được thôi, nhưng tránh chỗ phơi quần áo của cô ra nhớ.
– Dạ vâng. Con cám ơn
Rồi ngồi thêm với chú một lát mới lên phòng.
Trưa ăn uống xong chạy ù đi mua bộ tạ tay và bao tập đấm.
Chạy mang đồ lên sân thượng bắt đấu khoan đục.
– P làm gì á? Lan
– Treo đồ tập thể dục thôi.
– Vậy à, làm tiếp nha, mình đi nghỉ đây.
– Bye.
Tiếp sau là 20′ chật vật với ốc và vít. Xong xuôi nhìn cũng ngon nghẻ đó chứ, đấm thử vài cái thấy tạm tạm rồi về phòng nghỉ.
Đến chiều cừa ra cửa đã gặp nhỏ Ly đứng đó như đã chờ sẵn.
– Cái giá trên kia của anh hả?
– Ừ, tôi đã xin chú Q rồi.
– Anh bị lừa rồi, giá đó quá chắc và cứng nên ít người tập lắm.
– Kệ thôi.
– Đồ dở hơi. Mà chiều có bạn tôi đến tập võ nên đừng làm gì quá đáng đó.
– Ok.
Chạy đi vệ sinh cá nhân khi quay ra thì gặp ngay đám bạn nhỏ Ly, có cả Lan nữa. Mà đám này là đám mình gặp khi sáng mà.
Chào hỏi qua loa rồi về phòng lấy coffee đi theo lên xem tập tành sao.
Vâng, cái giá của nhỏ Ly cũng vừa sực với đám bạn nhỏ.
– Cái giá kia sao không tập? Một cu lên tiếng
– Giá đó mình không tập được đâu. Ly
– Giá nào là không tập được. Cu kia nói rồi vào đấm tạt một cái và ôm tay kêu thảm.
– Đây là đội tuyển thi đấu giải trường à? Tôi
– Ừm. Lan
– Rất vui vì được làm đối thủ.
– P tham gia à? Đội nào vậy?
– Đánh toàn thua ý. @@
– Toàn thua sao chơi?
– Vào trường mà, tham gia chút phong trào thôi.
– Vập P cho đội mình xem chút đi.
– Ok. Xong quay ra cái giá của mình, tung một loạt combo và kết thúc bằng một phát đá tầm xốc cằm, cái bao tập bị giật giây mạnh rơi cả khỏi giá.
– Vậy tham gia được chứ? Tôi
Bên kia vẫn đang đứng hình.
– Hẹn gặp lại trên sân đấu. Tôi quay đi nói vọng lại. Chắc chả gặp được trên sân nữa đâu.