Thế giới dâm dục

Chương 10



Phần 10

Đợi cho ông Phong đi khuất tầm nhìn, Việt mới đóng cửa, quay lại nheo mắt nhìn người yêu. Nam vẫn đang đứng ở một bên nhìn anh.

“Cảm ơn anh. Có anh giải quyết mọi chuyện mới suôn sẻ như thế này” Nam thở phào nhẹ nhõm.

“Cảm ơn suông thôi sao?” Việt đi tới bên người yêu, hôn ngấu nghiến lên đôi môi hồng nhuận ấy, một tay xoa nắn bờ mông rắn chắc, tay kia vuốt ve con cặc của người yêu.

Nam thuận thế đáp trả nụ hôn của Việt, dùng tay xoa bóp con cặc của người yêu mình.

Việt vỗ một phát thật mạnh vào mông Nam, dùng giọng răn đe “Về bảo học sinh của em cẩn thận một chút. Đồ đạc của mình bị người ta đụng vào mà cũng không biết”.

Anh gạt bớt đồ trên bàn làm việc xuống đất, đặt Nam nằm lên bàn. Hai chân của Nam bị gập lên, làm lộ bí huyệt đỏ hồng. Việt cúi xuống đưa đầu lưỡi từ đỉnh con cặc của Nam, dọc theo thân cặc xuống tới bí huyệt. Anh hôn hít, liếm láp cái huyệt nhỏ cho tới khi nó nở rộ. Việt thăm dò đưa vào trong mấy ngón tay, tới lúc cả ba ngón tay của anh đã nằm trong bí huyệt của Nam thì Nam đã không chịu nổi nữa, liên tục hối thúc anh đưa con cặc vào.

Anh đương nhiên chìu theo ý người yêu. Con cặc cương cứng của anh nằm ngay cửa động. Anh nhấp nhẹ vài cái như chào hỏi rồi tọng thẳng con cặc vào nhục động.

“Ah…” Nam gào lên một tiếng khi con cặc của Việt bất ngờ chui vào huyệt động. Con cặc cương cứng nằm im trên bụng của anh giật giật, dâm dịch ứa ra từ lỗ nhỏ trên đầu cặc.

Việt tiến hành đâm rút, vài ba cái nắc nhẹ rồi lại một cái đâm sâu vào huyệt động của Nam. Tay anh xoa nắn cặc Nam theo nhịp nắc của mình.

“A… a… anh… đụ em… đụ em… mạnh… mạnh…” Nam rên rỉ dưới thân Việt, cái eo đong đưa theo nhịp nắc của người yêu.

Chẳng mấy chốc Việt đạt đến cao trào, phóng toàn bộ tinh dịch vào người Nam. Nam bị chất lỏng ấm nóng trong bí huyệt kích thích, cũng đạt cao trào, cặc anh giật giật, phụt tinh khắp bụng dưới hai người.

Việt vuốt ve gương mặt đẫm mồ hôi của người yêu, ngắm nhìn một chút rồi bế bổng người yêu lên trong khi con cặc đang chôn trong người Nam bắt đầu ngẩng lên. Anh hôn lên mắt Nam, khẽ nói “Mình cưới nhau đi em”.

Nam ngước mắt nhìn Việt, thấy được sự kiên định trong mắt anh “Ừ. Em đồng ý” anh đáp lời Việt, đáy mắt khẽ lóe lên ánh sáng tinh nghịch “Nhưng mà em muốn có con”.

Việt nghe thế liền như phát cuồng, điên cuồng dùng con cặc đã cương cứng nắc thật lực vào hậu huyệt Nam “Không cho phép em tìm người khác sinh con thay”. Anh cứ như bỏ ngoài tai mọi lời người yêu nói, điên cuồng đụ người yêu.

Nam bị khoái cảm đột nhiên đánh úp, thở hổn hển không ra hơi “Không… không mà… Có… có thuốc… cho em… mang… thai…”

Việt không thèm nghe lời của Nam, cứ thế mà đụ cho đến khi cả hai cùng đạt cao trào. Anh ôm người yêu đi vào phòng nghỉ bên trong, đặt người yêu nằm xuống rồi mới rút con cặc của mình ra khỏi người Nam, hỏi “Em nói thật? Có thuốc đó thật sao?”

Nam nhìn vẻ kích động trong mắt Việt, buồn cười nói “Hiệu trưởng một cơ sở giáo dục có tiếng lại không cập nhật tin tức này sao? Huống hồ gì người yêu của anh lại là con trai nữa? Tin này được xác nhận ba, bốn bữa nay rồi. Mấy nay anh bận lo lễ hội trường nên không để ý đó”.

“Thật sao?” Anh vui mừng. Vậy là hai người có thể có đứa con mang gene của cả hai. Còn gì hạnh phúc bằng chứ.

‘Ừ’ Nam tủm tỉm cười, kéo người Việt thấp xuống, nhỏ giọng nói vào tai anh “Thuốc chất lượng khoảng 50%. Em uống rồi”.

Việt đơ người, nhìn Nam một lúc không nói gì. Nam vẫn tủm tỉm cười nhìn người yêu. Vẻ mặt của hiệu trưởng lạnh lùng lúc này đặc sắc quá cơ.

“Em nói… em uống rồi?”

‘Ừ’.

“Vậy là… bây giờ có khả năng em sẽ mang thai con của anh?”

‘Ừ’.

“A! Chiều nay giải quyết xong chuyện con bé Khánh, anh với em đi đăng ký kết hôn liền đi. Không thể để con mình sinh ra mà chúng ta vẫn chưa kết hôn được” Việt gấp gáp nói “Chết rồi, anh còn chưa làm giấy xác nhận độc thân, làm sao đăng ký kết hôn kịp. Em thì sao?”

Nam bật cười “Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Thuốc chỉ khoảng 50% thôi, nên chưa chắc chắn được. Mà em cũng không hứng tình như phụ nữ uống thuốc trợ thai, không biết có hiệu quả thật không. Chiều nay mình đi làm giấy xác nhận độc thân, làm xong thì đăng ký kết hôn luôn cũng không muộn”.

“50% Thì sao chứ? Anh tin là bé con đã ở trong này rồi” Việt vuốt ve bụng của Nam, âu yếm nói “Em nằm nghỉ đi, cần gì cứ gọi anh. Hôm nay không cho em lên lớp” nói rồi bá đạo ấn người yêu nằm xuống giường.

Bạn đang đọc truyện Thế giới dâm dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/the-gioi-dam-duc/

Lam sau khi nghe bà Xuân nói chuyện xong thì đỡ Linh lên phòng. Cô lúc này vẫn còn ngơ ngác, chưa tiêu hóa được chuyện mình đã mang thai.

Cậu đỡ cô ngồi xuống giường, cẩn thận hỏi “Em không thích có con với anh sao?”

Linh nhìn Lam, mấp máy môi một chút rồi mới nói “Không phải vậy…”

Cậu ngồi xuống cạnh cô, vươn tay ôm lấy cô vào lòng, tay kia nhẹ nhàng xoa nắn lồn cô, trấn an “Anh vẫn ở đây, Linh. Chuyện này không phải lỗi của ai trong hai chúng ta cả. Con đã đến với chúng ta, vậy chúng ta hãy cứ đón nhận nó đi. Anh thật sự rất hạnh phúc khi biết tin em mang thai”.

“Nhưng… em vẫn còn đi học…” cô ngập ngừng. Có thai đồng nghĩa với việc cô không thể tiếp tục đi học nữa, ai đời học sinh mà vác cái bụng bầu đi học chứ.

“Ba em sẽ có cách giải quyết. Nghe nói ba em sẽ làm thủ tục cho em được bảo lưu kết quả học tập, năm sau sẽ đi học lại. Còn anh vẫn sẽ đến trường trong năm nay, cố gắng tìm việc để kiếm tiền nuôi con. Em yên tâm nhé”.

“Ừm…” Linh dựa hẳn vào người Lam, khẽ hỏi “Con mình tên là gì hả anh?”

“Không biết là con trai hay con gái… Mình cứ gọi con là Trứng Nhỏ đi”.

“Anh đặt tên sao mà không có sáng ý gì hết!” Linh bật cười “Nhưng mà gọi Trứng Nhỏ cũng được”.

Bạn đang đọc truyện Thế giới dâm dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/the-gioi-dam-duc/

Vậy là nhà ông Phong bây giờ đã có hai bà bầu, một là bà Xuân mang trong mình đứa con của ông, hai là bé Linh, trong bụng cô là cháu ngoại của ông. Ông Phong đi làm mà không yên tâm lắm về hai mẹ con bụng mang dạ chửa ở nhà nên đề nghị bà Hồng, mẹ chồng tương lai của Linh sang ở cùng hai mẹ con vào ban ngày để ông có thể yên tâm đi làm. Bà Hồng đương nhiên đồng ý với đề nghị của ông Phong, ban ngày cả hai đứa con trai của bà đều đi học, một mình bà ở nhà quả thật chán muốn chết.

Chuyện Linh có thai Lâm đương nhiên biết. Cậu đồng ý giữ bí mật cho Lam và Linh, chỉ nói với mọi người là gia đình Linh có chút vấn đề nên năm học này Linh không theo học tiếp được. Thầy Nam cũng nói với cả lớp như vậy.

Lam ngày ngày vẫn đến trường đều đặn nhưng không mấy mặn mà với mấy tiết thực hành. Đám con gái có dâng lồn cho cậu đụ cậu cũng chẳng hứng thú. Dù vậy do yêu cầu của môn học, cậu vẫn phải chọn một người để đụ trên lớp.

Qua thời gian một, hai tháng đầu phải cẩn thận không được làm tình với Linh, cặc Lam đã sớm bứt rứt không chịu nổi. Đến ngày được bỏ lệnh cấm vận, hai người đã đụ liền mấy hiệp. Từ đó, cứ đều đều mỗi hai ngày là Lam lại đụ Linh một lần, bào thai trong bụng Linh được tưới tắm bởi tinh dịch của Lam nên lớn lên rất khỏe mạnh.

Bạn đang đọc truyện Thế giới dâm dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/the-gioi-dam-duc/

Bữa nay lớp 10A có tiết thực hành cùng với thầy Nam. Bọn nó bây giờ đã học sang phần đụ lỗ hậu. Mặc dù trước đây tụi nó đã được thực hành nhiều rồi nhưng đều là thực hành 1 với 1. Bài học bữa nay yêu cầu bọn nó phải xâu thành một chuỗi với nhau. Mấy đứa con trai thì đứa này nhét cặc vào lỗ hậu đứa kia. Còn mấy đứa con gái, trong lỗ hậu ngâm con cặc của mấy đứa con trai hoặc cặc giả, còn lồn thì ngậm cặc giả hai đầu để có thể xâu thành chuỗi với đứa khác.

Lam được đặc cách chỉ có đụ người ta chứ không bị người ta đụ. Dù vậy, đụ đứa em trai song sinh cũng làm cậu kích thích làm liền mấy hiệp.

Kết thúc buổi đụ, mấy đứa nó ngồi nguyên trên đệm nghe thầy Nam nhận xét. Thầy Nam dạo gần đây thấy hơi khó chịu trong người nên giọng nói khá yếu ớt, khá nhỏ, bọn nó phải căng lỗ tai lên mới nghe được. Nam đang nói thì đột nhiên thấy choáng đầu, ngã xuống.

Lam đang ngồi gần đó, thấy vậy liền bật dậy đỡ lấy thầy, không để anh ngã trực tiếp xuống đất. Cậu đưa tay sờ trán thầy, có hơi nóng. Lam nghĩ nhanh một chút rồi nói với các bạn cùng lớp “Mọi người có thể tan được rồi, tớ đưa thầy xuống phòng y tế. Lâm xách cặp anh về giúp nhé”.

Cậu đỡ thầy lên ghế ngồi một chút, quay lại mở tủ lấy áo măng tô của mình ra, khoác lên tay rồi mới đỡ thầy xuống phòng y tế. Phòng y tế ở lầu 1, vừa vặn muốn đến phòng y tế thì phải đi ngang phòng hiệu trưởng. Lam vừa đỡ Nam đến chỗ phòng hiệu trưởng thì cửa phòng bật mở. Việt bước ra, trong tay đang cầm văn kiện, nhìn thấy người yêu đang được người khác đỡ, nhắm chặt mắt thì hốt hoảng quăng văn kiện trên tay xuống đất, vươn tay đỡ lấy người Nam.

“Có chuyện gì vậy?” Anh vội vàng hỏi.

“Chào thầy ạ” Lam nghi hoặc nhìn thầy hiệu trưởng “Thầy Nam bị ngất trên lớp, em đưa thầy xuống phòng y tế”.

“Để thầy đưa đi” Việt quả quyết.

“Thầy còn phải xử lý giấy tờ mà” cậu đánh mắt ra hiệu cho Việt nhìn xuống mớ văn kiện bị quăng dưới đất “Huống chi còn có mấy bước nữa thôi là tới rồi”.

Việt bình tĩnh lại, quả thật văn kiện cũng quan trọng lắm, anh nghĩ một chút rồi nói “Em đưa thầy Nam đến phòng y tế đi. Lát thầy qua, ở lại thầy hỏi chuyện chút”. Nói xong anh nhặt vội mấy tờ văn kiện lên, bước đi đến hành lang phía bên kia.

Lam tiếp tục đỡ thầy Nam đến phòng y tế. Bác sĩ ở phòng y tế tên là Nhân, nhìn thấy học sinh đỡ một thầy giáo bước vào thì vội đi tới hỗ trợ. Anh đỡ giáo viên đó lên giường bệnh, nhìn qua một chút liền phát hiện đó là thầy Nam, một thầy giáo trẻ mà anh để ý khá lâu rồi.

“Có vấn đề gì sao em?” Nhân hỏi.

“Chúng em đang học thì thầy đột nhiên ngất xỉu. Nghe giọng nói của thầy hôm nay cũng mệt mỏi hơn mọi khi” Lam trả lời.

Nhân sờ trán Nam một chút rồi lấy ống nghe ra nghe nhịp tim. Anh mở miệng của Nam quan sát cuống họng một chút “Chỉ là cảm nhẹ mà thôi. Có thể do làm việc mệt mỏi nên mới ngất xỉu, uống chút thuốc là được” anh nói, tay lần tìm hộp thuốc.

Lúc Nhân định đút thuốc vào miệng Nam thì cửa phòng bật mở, Việt bước vào, câu đầu tiên là “Đừng cho uống thuốc!”

Nhân nhíu mày “Có chuyện gì sao, thầy hiệu trưởng?”

“Anh nên xem bệnh chính xác một chút, chưa nghe triệu chứng mấy ngày nay mà đã vội vàng kết luận như vậy, đừng để tôi nghĩ mình đã mời sai bác sĩ về trường rồi chứ” Việt nhướng mày, bước đến bên giường bệnh nắm lấy tay Nam “Mấy hôm nay em ấy cứ thấy buồn nôn, hoa mắt, chóng mặt, cả người không có tinh thần. Chúng tôi đã định cuối tuần này đi bệnh viện kiểm tra, không ngờ em ấy lại ngất xỉu”.

“Hai người là…” đôi mày thanh tú của Nhân càng nhíu chặt, cảm thấy cái tay của hiệu trưởng rất gai mắt.

“Chúng tôi là gì không liên quan đến anh. Đề nghị anh làm siêu âm cho em ấy” Việt cự tuyệt trả lời câu hỏi của Nhân.

“Gì chứ? Siêu âm? Anh có nhầm không vậy? Nam là đàn ông mà, có phải như phụ nữ đâu mà có…” thanh âm của Nhân ngắc ngứ ở cổ họng không thoát ra nổi, mắt trợn tròn. Những triệu chứng mà Việt kể, rất giống phụ nữ mang thai đó. Huống chi gần đây giới chuyên môn đã công bố thứ thuốc có thể làm cho đàn ông mang thai…

“Anh không làm?” Việt nhướng mày. Đừng tưởng anh không biết tay bác sĩ này có ý với vợ anh.

Nhân mím chặt môi quay đi chuẩn bị dụng cụ, không nói lời nào. Lam im lặng ngồi một bên, hình như cậu vừa biết bí mật gì đó lớn lắm.

Bác sĩ phòng y tế chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, đổ lên bụng Nam chất dịch gì đó rồi rà dụng cụ siêu âm lên bụng Nam. Hình ảnh nhanh chóng hiện ra. Trong bụng Nam lúc này đã hình thành một tử cung, bên trong là một bào thai đang dần lớn. Nhân im lặng nhìn màn hình một chút, miệng đắng nghét, nói “Hai tháng”.

Hiệu trưởng mặt lạnh thỏa mãn rồi. Bé con của anh và Nam đã đến rồi, còn sớm hơn dự kiến của hai người nữa. Việt đứng bên giường, lấy một miếng khăn giấy lau sạch chất dịch trên bụng Nam rồi mới cẩn thận bế vợ lên. Anh quay lại nhìn thẳng vào mắt bác sĩ Nhân, nói “Nếu anh đã thắc mắc thì tôi cũng nói luôn. Chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, đã kết hôn vào hai tháng trước” rồi quay sang Lam “Em theo thầy”.

Lam đứng dậy, cúi chào Nhân rồi đi theo thầy hiệu trưởng vào văn phòng của thầy ấy. Lúc Lam bước vào, đóng cửa xong quay lại thì nhìn thấy Việt bước ra từ phòng nghỉ, hẳn là thầy Nam đã được đặt trên giường ngủ trong phòng nghỉ rồi.

“Em là học sinh lớp Nam?” Việt hỏi.

“Dạ, em là Lam, lớp 10A” cậu trả lời.

“À, Lam. Hồi nãy lúc ngất xỉu trên lớp Nam có ngã trực tiếp xuống đất không?” Việt hỏi. Cái anh lo lắng nhất là cái này, lỡ mà Nam ngã xuống đất, bé con của họ sẽ gặp nguy hiểm.

“Không ạ. Em đỡ kịp” Lam lắc đầu.

“Cảm ơn em” Việt thở phào nhẹ nhõm “Thầy có nghe chuyện của em với Linh. Em có dự tính gì cho tương lai hai đứa chưa?”

“Thật sự mà nói thì chưa có gì cả, thưa thầy” Lam cười khổ, ai mà ngờ được cậu lại có con sớm thế chứ “Em bây giờ chỉ mong sớm hoàn thành chương trình học để có thể kiếm việc làm”.

“Thầy đang cần một trợ lý văn phòng, em có muốn làm không? Sau khi học xong buổi sáng em sẽ đến văn phòng này hỗ trợ công việc cho thầy, thù lao sẽ được tính như một trợ lý bình thường. Công việc làm đến 3 giờ chiều thì em có thể về” Việt nghĩ một chút rồi đề nghị. Nam có mang, anh cũng cần nới chút công việc để bên người yêu. Cũng ngộ, anh hoàn toàn không nghĩ tới thằng nhóc mà anh sắp sửa giao bớt công việc cũng có vợ đang mang thai.

“Em có thể về hỏi ý kiến người nhà được không ạ?” Lam phân vân một hồi rồi nói. Người nhà ở đây bao gồm cả ông Phong, bà Xuân, bà Hồng, Linh và Lâm.

“Ừ. Đây là số điện thoại của thầy. Em suy nghĩ xong thì nhắn tin qua cho thầy. Nhớ xưng tên tuổi để thầy biết là ai. Còn nữa, nếu em muốn, thầy sẽ tạo điều kiện cho em được học vượt để có thể tốt nghiệp sớm. Em về đi” Việt đưa cho Lam một tấm danh thiếp, nói một tràng rồi đứng lên tiễn khách.

Lam gật đầu, cầm lấy tấm danh thiếp từ Việt rồi ra về.

Chương trước Chương tiếp
Loading...